Chương 104: 104: Thất Tịch Pn 3

Lại một mùa hè mới đến, trên núi vẫn còn sót lại chút gió lạnh cuối xuân, theo gió, trĩ trắng dựng lên lông tơ mềm mại, từng sợi từng sợi, ban đêm vừa nhấc đầu lên đầy trời bạc trắng.
Ở trên núi, hai người cuối cùng cũng không thể chân chính không dính khói lửa phàm tục, Văn Nhân Quân tính toán sắp tới sẽ xuống núi một chuyến.
Đối với quyết định của đối phương, Diệp Bạch đều sẽ rất ít dò hỏi tại sao, Văn Nhân Quân nguyện ý ngây người trên núi, hắn sẽ xách một thanh kiếm đến thác nước bên vách núi luyện kiếm; Văn Nhân Quân muốn xuống núi, hắn lập tức về phòng thu dọn hành lý chuẩn bị xuống núi.
Mà người nói muốn xuống núi lúc này lại đang nghiêng người dựa vào cửa sổ, tay nâng rượu ấm.

Ánh trăng nhàn nhạt chiếu trên ly rượu tựa như ôn ngọc, mà tay cầm ly kia so với ngọc bích lại càng đẹp hơn.
Xung quanh đình viện không trồng cây, ánh dương buổi sáng tùy ý xuyên qua cửa sổ chiếu vào người bên song khiến cho nửa người đang ngồi là một mảng ánh sáng ấm áp đến mờ ảo, Văn Nhân Quân duỗi tay một chút về phía Diệp Bạch.
Người tập võ mẫn cảm, khi đối phương vừa có hành động Diệp Bạch đã đem ánh mắt dời lên người đối phương, sau đó cứ tự nhiên như vậy mà tùy ý để đối phương nắm lấy bàn tay buông bên cạnh người, sóng mắt luôn luôn bình tĩnh tựa hồ cũng có chút giật mình, lại tựa như cái gì cũng không có.

Nhưng Văn Nhân Quân biết hành động của đối phương là đang muốn hỏi "Làm sao vậy?" Kì thực cũng không phải có chuyện gì, chỉ là trong khoảnh khắc không điều khiển được bản thân mình mà thôi.
Thân ảnh đọng lại trong đáy mắt đối phương, cùng người trải qua một giây phút kia, Văn Nhân Quân muốn cảm nhận được sự tồn tại của đối phương cho nên y vươn tay về phía bóng hình quen thuộc.
Quả thực là vô cùng quen thuộc.
Ngày ngày đêm đêm bên nhau, cùng sinh hoạt trong một không gian, một thời gian, thậm chí nhiệt độ trên cơ thể cũng cùng nhau giao hòa hết lần này đến lần khác.

Nhưng có đôi khi, cùng người thân cận hơn nữa, lại hiểu người hơn nữa, cũng có lẽ bởi vì đây là người thân cận nhất, cho nên ngược lại lại cũng không biết nên làm thế nào mới phải.

Cũng giống như Văn Nhân Quân của giờ phút này.
Trong một năm này, y đã đưa cho Diệp Bạch tất cả những gì liên quan đến kiếm, nhưng cho dù là kiếm phổ hay bất luận những cái khác thì cũng đều có liên quan đến kiếm cả.

Vậy thì ngoài những cái đó ra, Diệp Bạch còn thích gì nữa đây? Văn Nhân Quân phát hiện bản thân mình không có đầu mối.
Mỗi năm, vào ngày 7 tháng 7, trên đường người người đi lại nhiều hơn rất nhiều so với thường ngày, đèn lồ ng lớn nhỏ điểm xuyết hai bên đường phố, tiếng cười đùa, tiếng hét huyên náo hòa cùng những ngọn đèn cùng nhau dệt lên một con đường dài quanh co uốn lượn, như dải ngân hà trên bầu trời đêm.

Văn Nhân Quân cố ý chọn thời điểm này để xuống núi.
Bọn họ xuống đến chân núi vừa đúng trước Thất Tịch một ngày, nghỉ ngơi một chút, buổi tối ngày hôm sau là chính là thời điểm náo nhiệt nhất.

Xung quanh bọn họ có rất nhiều người.

Vai sát vai, chân liền bước, ban đầu chỉ là hai người song song bước đi trên đường phố, một lúc sau đã bị đám người chia cắt.
Cũng không phải là không thể đi ra khỏi dòng người, chỉ là sau khi bị dòng người chia tách khỏi Văn Nhân Quân, Diệp Bạch cũng thuận thế lui ra sau vài bước, không xa không gần theo sau.
Hắn cũng không rõ Văn Nhân Quân muốn làm gì.

Hắn có bao nhiêu lợi hại về kiếm thuật thì lại có bấy nhiêu bạc nhược về mặt suy đoán ý người, cho nên, tuyệt đại đa số thời điểm hắn đều có thói quen nghe theo, cũng bởi không để ý cho nên dù là việc gì đi chăng nữa thì đối với hắn đều không có ý nghĩa.
Trên đường, các sạp hàng hóa rất nhiều, đồ vật được bày bán cũng rất nhiều.

Văn Nhân Quân đi qua nhìn thấy mọi thứ hầu hết đều giống nhau: đồ ăn vặt, vật trang sức, hoa đăng, hương liệu, giấy mực cùng rất nhiều thứ khác.

Có đôi khi y sẽ dừng lại, cầm lấy một vài vật nhỏ thú vị, ngắm nhìn rồi lại buông xuống.

Y không có cách nào tưởng tượng được Diệp Bạch sẽ động dung vì những thứ này, cũng giống như không có cách nào tưởng tượng được một thanh kiếm giết người có thể khoe ra bản thân được nạm vàng khảm ngọc của mình.
Trên đường phố dài dằng dặc, nhìn qua nhìn lại đều là những gương mặt xa lạ, tiếng cười nói ồn ào náo nhiệt vang vọng hai bên tai nhưng lại cố tình xa vời không thể nắm bắt.

Chỉ là một hai năm ở trên núi đã cảm thấy mỗi người trên thế gian này đều đang điên đảo.
Đi về phía trước lại nghe thấy có âm thanh ầm ĩ truyền đến từ đoàn biểu diễn tạp kĩ, một đám người kích động đứng xung quanh để xem, trong đó có một kẻ đụng phải Văn Nhân Quân, la lên một tiếng "oái" rồi lại vội vàng đứng thẳng, bên kia có tiếng ầm ĩ giục đối phương mau đi.

Văn Nhân Quân thoáng động ngón tay trong tay áo, ánh mắt lại tự nhiên hướng về phía sau, không chút nghĩ ngợi rơi trên người Diệp Bạch.

Đối phương đang đứng cách tay trái hắn khoảng ba bước chân, đang rút kiếm.

Lúc này Diệp Bạch cũng đồng thời nâng mắt lên nhìn, ánh đèn ánh lên trong ánh mắt trong phút chốc trở lên rét lạnh, giống như cất chứa ngàn vạn lưỡi dao, nhưng cũng chỉ trong chốc lát, đồng tử lại khôi phục một màu đen nhánh bình đạm, kẻ đụng vào Văn Nhân Quân cũng lẩn vào đám người đi mất.
Văn Nhân Quân dừng lại chờ Diệp Bạch.
Diệp Bạch ban đầu có chút nghi hoặc, sau đó hiểu được, tiến đến bên cạnh đối phương: "Hắn lấy cái gì vậy?"
Văn Nhân Quân cười nói: "Một thỏi bạc nhỏ mà thôi."
Diệp Bạch không nói nữa, sau khi một hỏi một đáp lại tiếp tục trầm mặc.
Sự việc phát sinh vừa rồi cũng không đáng để nhắc đến, kẻ đụng vào Văn Nhân Quân cũng chỉ là một tên trộm mà thôi, Diệp Bạch vốn dĩ muốn động thủ, nhưng một khắc tầm mắt chuyển đến chỗ Văn Nhân Quân không thấy hắn ra tay nên dù đã nâng tay rút kiếm nhưng cũng không động thủ nữa.
Đây là một loại ăn ý không cần nói.
Giống như bất tri bất giác bỗng nhiên xuất hiện.
Chỉ còn lại một lộ trình thật dài.
Văn Nhân Quân cùng Diệp Bạch đi song song với nhau.
Giống như bên cạnh không có tiếng người ồn ào huyên náo, cũng không có việc bị chia tách như mới đầu, giờ phút này đây chỉ còn lại hai người cùng sánh bước bên nhau đi về phía trước.
Vạt áo lay động cọ xát, mu bàn tay cùng ngón tay chạm nhau, đi đến cuối phố, thanh âm ồn ào cũng dần dần bị bỏ lại phía sau, sóng gợn lăn tăn cùng ánh sáng trên mặt sông rơi vào đáy mắt.
Sau đó, Văn Nhân Quân nắm lấy tay người bên cạnh.

Thật ấm áp, độ ấm từ bàn tay trong nháy mắt lan đến toàn thân, truyền vào đến tận đáy lòng.
Diệp Bạch: "..."

Khóe môi Văn Nhân Quân hơi giơ lên: "Không có gì." Chỉ là bỗng nhiên muốn làm như vậy thôi.
Bởi vì là người thân cận nhất cho nên cũng sẽ hiểu người nhất, nhưng rất nhiều lúc cũng không thể hiểu được.
Suy đoán, do dự, bàng hoàng, chỉ cần là người sẽ không thể né tránh.

Nhưng từ mâu thuẫn lại đồng thời nảy sinh tín nhiệm, xác định, kiên trì...!Có lẽ y không thể thời thời khắc khắc biết được nhớ nhung, suy nghĩ, sở dục sở cầu của đối phương nhưng y có thể giống như bây giờ - luôn luôn nắm lấy tay người này.
Thanh âm từ trong thành càng ngày càng nhỏ, tường thành cao cao trong bóng đêm cũng trở thành một mảng màu xám mơ hồ, nước sông dâng tràn bờ đê, từng âm thanh tí ta tí tách truyền đến.
Rất xa kia, ở phía thành, pháo hoa nở đầy trời.
Lại một trận gió thổi qua, ánh đèn màu cam ấm áp điểm trên mặt nước gợn sóng lăn tăn.
Đông phong dạ phóng hoa thiên thụ.
Canh xuy lạc, tinh như vũ.
(Tạm dịch:
Gió đông thổi ngàn hoa đua nở
Cánh hoa rơi rụng như mưa sao.)
KẾT THÚC..

Chapter
1 Chương 1: Giấc mộng dài ai sớm giác ngộ
2 Chương 2: Xưa nay ta tự biết
3 Chương 3: Thủy
4 Chương 4: Sinh biến
5 Chương 5: Bán dạ tư ngữ
6 Chương 6: Tiểu Hà tài lộ tiêm giác [thượng]
7 Chương 7: Tiểu Hà tài lộ tiêm giác [hạ]
8 Chương 8: Tiễn bất đoạn, lí hoàn loạn
9 Chương 9: Bất hồi thủ, ải vụ phân phân(*)
10 Chương 10: Vãng sự tri đa thiểu [ thượng ]
11 Chương 11: Vãng sự tri đa thiểu [ hạ ]
12 Chương 12: Gặp nhau
13 Chương 13: Hợp tung liên hoành
14 Chương 14: Chân tướng rõ ràng
15 Chương 15: Kỷ hồi hồn mộng dữ quân đồng
16 Chương 16: Tích thì nan mịch(*)
17 Chương 17: Đoạt kiếm
18 Chương 18: Đồng sàng(*)
19 Chương 19: Tân nhân cố hữu(*)
20 Chương 20: Tâm ý
21 Chương 21: Trường đăng độc minh
22 Chương 22: Mọi chuyện trời đã định, nửa điểm chạy không khỏi
23 Chương 23: Tương tư nhập cốt có biết không
24 Chương 24: Người có lúc tận cùng
25 Chương 25: Tự tiến chẩm tịch
26 Chương 26: Danh chấn thiên hạ
27 Chương 27: Rực rỡ gấm hoa
28 Chương 28: Gợn sóng lan rộng
29 Chương 29: Thượng cùng Bích Lạc hạ Hoàng tuyền
30 Chương 30: Thích
31 Chương 31: Tai ách
32 Chương 32: Khiến người tỉnh ngộ
33 Chương 33: Băng Hỏa Thảo
34 Chương 34: Băng Hỏa thú
35 Chương 35: Phiền toái
36 Chương 36: Khác nhau
37 Chương 37: Thoải mái phập phồng
38 Chương 38: Mặt nạ
39 Chương 39: Yêu
40 Chương 40: Tỏ Thái Độ
41 Chương 41: 41: Tan Tác
42 Chương 42: 42: Gặp Lại
43 Chương 43: 43: Có Đáng Giá Hay Không
44 Chương 44: 44: Giữa Khuya Sương Gió Một Người Vì Ai 1
45 Chương 45: 45: Giữa Khuya Sương Gió Một Người Vì Ai 2
46 Chương 46: 46: Thả Đi Thả Quý Trọng
47 Chương 47: 47: Chung Quy Là Chết
48 Chương 48: 48: Canh Mạnh Bà
49 Chương 49: 49: Huyền Đoạn Có Ai Nghe
50 Chương 50: 50: Thân Thế
51 Chương 51: 51: Ép Buộc
52 Chương 52: 52: Phó Trường Thiên
53 Chương 53: 53: Luận Nguyên Do Tình Sâu Cạn
54 Chương 54: 54: Người Về 1
55 Chương 55: 55: Người Về 2
56 Chương 56: 56: Bình Sinh Ý
57 Chương 57: 57: Tranh Chấp
58 Chương 58: 58: Khi Nào Đuốc Ở Cửa Tây Cùng Tắt
59 Chương 59: 59: Phá Thành
60 Chương 60: 60: Một Khúc Ly Ca 1
61 Chương 61: 61: Một Khúc Ly Ca 2
62 Chương 62: 62: Một Khúc Ly Ca 3
63 Chương 63: 63: Ta Nguyện Ý
64 Chương 64: 64: Tin Dữ
65 Chương 65: 65: Thiên Ngôn Vạn Ngữ Chỉ Một Câu
66 Chương 66: 66: Cờ Kém Một Nước
67 Chương 67: 67: Tâm Tư Khác Nhau
68 Chương 68: 68: Ngươi Chọn Cái Nào
69 Chương 69: 69: Giải Cục
70 Chương 70: 70: Không Phải Không Báo Thời Điểm Chưa Tới
71 Chương 71: 71: Giây Phút Lửa Đỏ Hoá Tro Tàn
72 Chương 72: 72: Không Thể Như Vậy
73 Chương 73: 73: Cảnh Trong Mơ
74 Chương 74: 74: Tâm Tưởng Sự Thành
75 Chương 75: 75: Trong Mộng Ngoài Mộng
76 Chương 76: 76: Thử Kiếm
77 Chương 77: 77: Xung Đột
78 Chương 78: 78: Mâu Thuẫn Sơ Hiện
79 Chương 79: 79: Vô Tình Không Khổ Giống Đa Tình
80 Chương 80: 80: Bỉ Dực Liên Chi Đương Nhật Nguyện
81 Chương 81: 81: Lĩnh Nam Có Tuyết Pn 1.1
82 Chương 82: 82: Lĩnh Nam Có Tuyết Pn 1.2
83 Chương 83: 83: Trước Thế Sự Pn 2.1
84 Chương 84: 84: Trước Thế Sự Pn 2.2
85 Chương 85: 85: Trước Thế Sự Pn 2.3
86 Chương 86: 86: Trước Thế Sự Pn 2.4
87 Chương 87: 87: Trước Thế Sự Pn 2.5
88 Chương 88: 88: Trước Thế Sự Pn 2.6
89 Chương 89: 89: Trước Thế Sự Pn 2.7
90 Chương 90: 90: Trước Thế Sự Pn 2.8
91 Chương 91: 91: Trước Thế Sự Pn 2.9
92 Chương 92: 92: Trước Thế Sự Pn 2.10
93 Chương 93: 93: Trước Thế Sự Pn 2.11
94 Chương 94: 94: Trước Thế Sự Pn 2.12
95 Chương 95: 95: Trước Thế Sự Pn 2.13
96 Chương 96: 96: Trước Thế Sự Pn 2.14
97 Chương 97: 97: Trước Thế Sự Pn 2.15
98 Chương 98: 98: Trước Thế Sự Pn 2.16
99 Chương 99: 99: Trước Thế Sự Pn 2.17
100 Chương 100: 100: Trước Thế Sự Pn 2.18
101 Chương 101: 101: Trước Thế Sự Pn 2.19
102 Chương 102: 102: Trước Thế Sự Pn 2.20
103 Chương 103: 103: Trước Thế Sự Pn 2.21
104 Chương 104: 104: Thất Tịch Pn 3
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Giấc mộng dài ai sớm giác ngộ
2
Chương 2: Xưa nay ta tự biết
3
Chương 3: Thủy
4
Chương 4: Sinh biến
5
Chương 5: Bán dạ tư ngữ
6
Chương 6: Tiểu Hà tài lộ tiêm giác [thượng]
7
Chương 7: Tiểu Hà tài lộ tiêm giác [hạ]
8
Chương 8: Tiễn bất đoạn, lí hoàn loạn
9
Chương 9: Bất hồi thủ, ải vụ phân phân(*)
10
Chương 10: Vãng sự tri đa thiểu [ thượng ]
11
Chương 11: Vãng sự tri đa thiểu [ hạ ]
12
Chương 12: Gặp nhau
13
Chương 13: Hợp tung liên hoành
14
Chương 14: Chân tướng rõ ràng
15
Chương 15: Kỷ hồi hồn mộng dữ quân đồng
16
Chương 16: Tích thì nan mịch(*)
17
Chương 17: Đoạt kiếm
18
Chương 18: Đồng sàng(*)
19
Chương 19: Tân nhân cố hữu(*)
20
Chương 20: Tâm ý
21
Chương 21: Trường đăng độc minh
22
Chương 22: Mọi chuyện trời đã định, nửa điểm chạy không khỏi
23
Chương 23: Tương tư nhập cốt có biết không
24
Chương 24: Người có lúc tận cùng
25
Chương 25: Tự tiến chẩm tịch
26
Chương 26: Danh chấn thiên hạ
27
Chương 27: Rực rỡ gấm hoa
28
Chương 28: Gợn sóng lan rộng
29
Chương 29: Thượng cùng Bích Lạc hạ Hoàng tuyền
30
Chương 30: Thích
31
Chương 31: Tai ách
32
Chương 32: Khiến người tỉnh ngộ
33
Chương 33: Băng Hỏa Thảo
34
Chương 34: Băng Hỏa thú
35
Chương 35: Phiền toái
36
Chương 36: Khác nhau
37
Chương 37: Thoải mái phập phồng
38
Chương 38: Mặt nạ
39
Chương 39: Yêu
40
Chương 40: Tỏ Thái Độ
41
Chương 41: 41: Tan Tác
42
Chương 42: 42: Gặp Lại
43
Chương 43: 43: Có Đáng Giá Hay Không
44
Chương 44: 44: Giữa Khuya Sương Gió Một Người Vì Ai 1
45
Chương 45: 45: Giữa Khuya Sương Gió Một Người Vì Ai 2
46
Chương 46: 46: Thả Đi Thả Quý Trọng
47
Chương 47: 47: Chung Quy Là Chết
48
Chương 48: 48: Canh Mạnh Bà
49
Chương 49: 49: Huyền Đoạn Có Ai Nghe
50
Chương 50: 50: Thân Thế
51
Chương 51: 51: Ép Buộc
52
Chương 52: 52: Phó Trường Thiên
53
Chương 53: 53: Luận Nguyên Do Tình Sâu Cạn
54
Chương 54: 54: Người Về 1
55
Chương 55: 55: Người Về 2
56
Chương 56: 56: Bình Sinh Ý
57
Chương 57: 57: Tranh Chấp
58
Chương 58: 58: Khi Nào Đuốc Ở Cửa Tây Cùng Tắt
59
Chương 59: 59: Phá Thành
60
Chương 60: 60: Một Khúc Ly Ca 1
61
Chương 61: 61: Một Khúc Ly Ca 2
62
Chương 62: 62: Một Khúc Ly Ca 3
63
Chương 63: 63: Ta Nguyện Ý
64
Chương 64: 64: Tin Dữ
65
Chương 65: 65: Thiên Ngôn Vạn Ngữ Chỉ Một Câu
66
Chương 66: 66: Cờ Kém Một Nước
67
Chương 67: 67: Tâm Tư Khác Nhau
68
Chương 68: 68: Ngươi Chọn Cái Nào
69
Chương 69: 69: Giải Cục
70
Chương 70: 70: Không Phải Không Báo Thời Điểm Chưa Tới
71
Chương 71: 71: Giây Phút Lửa Đỏ Hoá Tro Tàn
72
Chương 72: 72: Không Thể Như Vậy
73
Chương 73: 73: Cảnh Trong Mơ
74
Chương 74: 74: Tâm Tưởng Sự Thành
75
Chương 75: 75: Trong Mộng Ngoài Mộng
76
Chương 76: 76: Thử Kiếm
77
Chương 77: 77: Xung Đột
78
Chương 78: 78: Mâu Thuẫn Sơ Hiện
79
Chương 79: 79: Vô Tình Không Khổ Giống Đa Tình
80
Chương 80: 80: Bỉ Dực Liên Chi Đương Nhật Nguyện
81
Chương 81: 81: Lĩnh Nam Có Tuyết Pn 1.1
82
Chương 82: 82: Lĩnh Nam Có Tuyết Pn 1.2
83
Chương 83: 83: Trước Thế Sự Pn 2.1
84
Chương 84: 84: Trước Thế Sự Pn 2.2
85
Chương 85: 85: Trước Thế Sự Pn 2.3
86
Chương 86: 86: Trước Thế Sự Pn 2.4
87
Chương 87: 87: Trước Thế Sự Pn 2.5
88
Chương 88: 88: Trước Thế Sự Pn 2.6
89
Chương 89: 89: Trước Thế Sự Pn 2.7
90
Chương 90: 90: Trước Thế Sự Pn 2.8
91
Chương 91: 91: Trước Thế Sự Pn 2.9
92
Chương 92: 92: Trước Thế Sự Pn 2.10
93
Chương 93: 93: Trước Thế Sự Pn 2.11
94
Chương 94: 94: Trước Thế Sự Pn 2.12
95
Chương 95: 95: Trước Thế Sự Pn 2.13
96
Chương 96: 96: Trước Thế Sự Pn 2.14
97
Chương 97: 97: Trước Thế Sự Pn 2.15
98
Chương 98: 98: Trước Thế Sự Pn 2.16
99
Chương 99: 99: Trước Thế Sự Pn 2.17
100
Chương 100: 100: Trước Thế Sự Pn 2.18
101
Chương 101: 101: Trước Thế Sự Pn 2.19
102
Chương 102: 102: Trước Thế Sự Pn 2.20
103
Chương 103: 103: Trước Thế Sự Pn 2.21
104
Chương 104: 104: Thất Tịch Pn 3