Chương 1: 1: Đây Là Nghĩa Vụ Của Một Người Vợ

Cuối hạ ở vùng quê này mưa liên miên, đêm nay lại mưa rả rích, thỉnh thoảng có sấm chớp sáng khắp căn phòng lạnh lẽo này, quanh tai của Chúc Tự Đan chỉ có âm thanh của tiếng côn trùng phát ra, cùng với đó là tiếng kêu của lũ ếch nhái.
Cho dù là phiền hà nhưng cô cũng có phần nào đó ghen tị với chúng, chúng được tự do còn cô thì không.
Chúc Tự Đan nằm yên trên chiếc giường chật hẹp, cô rất muốn yên ổn nhưng không được rồi, Hứa Phong Đàm chậm rãi đưa tay từ sau lưng cô rồi luồn lên vùng bụng.

Vốn dĩ cô sẽ cho qua vì chỉ nghĩ anh ta sẽ không làm gì, nhưng cô đã sai rồi, tên cầm thú này h@m muốn đầy mình, đối với anh ta không bao giờ là đủ.
Hứa Phong Đàm rất thích mùi hương hoa nhè nhẹ tỏa ra từ cơ thể của Chúc Tự Đan, anh càng ngày càng tham luyến mùi hương ấy.

Đêm nay là một ngày mưa, từ lúc kết hôn tới giờ, họ chưa từng âu yếm nên trong anh bỗng toát lên d*c vọng.
- Tôi không muốn.
Khi anh vừa đưa tay lên bầu ng ực của Chúc Tự Đan thì đã bị cô ấy lớn tiếng chặn lại, bàn tay nhỏ bé kia đang có ý định kéo tay của anh xuống.
Vì có lẽ trong phòng quá tối, ánh sáng từ chớp cũng không kéo dài nên biểu cảm trên gương mặt của Hứa Phong Đàm không được rõ lắm, nhưng thực tế, anh đã không kiềm chế được nữa rồi.
- Không muốn cũng phải làm.
- Tôi đã nói là tôi không muốn, anh buông tôi ra đi.
Hứa Phong Đàm không kiêng dè gì, mặc kệ tiếng kêu la của Chúc Tự Đan mà cởi bỏ hết thảy quần áo của cô ấy.

Bàn tay kia dùng lực rất mạnh, Chúc Tự Đan không thể chống lại được, cô chỉ lúng túng mà tìm cách giãy giụa nhưng đều vô ích cả thôi.

Nếu như cương không được thì cô đành dùng nhu.
- Làm ơn, xin anh đó, tha cho tôi đi mà.

Tôi rất mệt.
Tiếng nói nỉ non của cô đã khiến anh xao động một chút nhưng vì d*c vọng đã lên cao trào nên Hứa Phong Đàm không còn cách nào khác.

Hơn nữa, đối với anh, vợ chồng sớm muộn cũng phải ân ái, chỉ là trước hay sau mà thôi.
Anh vừa cởi áo phông của mình, thân hình cuồn cuộn cơ bắp nhanh chóng hiện hữu, theo đó, vết sẹo dọc ngực dài khoảng mười centimet cũng hiện lên trong mắt của Chúc Tự Đan nhờ ánh sáng của chớp.
Anh đang ngồi dậy, kẹp hai chân chặt ngay hông của Chúc Tự Đan, cưỡng chế không cho cô thoát khỏi mình.

Sau đó, anh lạnh lẽo buông lời.
- Đây là nghĩa vụ của một người vợ.
Kế tiếp đó, một tiếng sấm lớn vang lên, nó vang vọng hệt như tiếng đau đớn của cô vậy.

Khoảnh khắc Hứa Phong Đàm không dạo đầu liền xâm chiếm cô đã khiến thân thể nhỏ bé kia như xé toạc thành trăm mảnh.

Hai thân thể lúc này đã dính chặt lấy nhau nhưng là trong sự không tự nguyện.
Chúc Tự Đan biết mình không thể chống cự được nên chỉ nhún nhịn xuống, bặm chặt môi để không phát ra âm thanh.

Hai tay cô nắm chặt gối đầu, từng móng tay vẫn đâm qua bàn tay, nó rất đau nhưng không đau bằng cảm giác bất lực này.
Hứa Phong Đàm nâng cơ thể của cô lên rồi dùng sức luân động trong cô, âm thanh ái muội vang khắp căn phòng, ít nhiều phải khiến người khác đỏ mặt.
Anh ôm cô thật chặt rồi thì thầm nói:
- Chúc Tự Đan, em là của tôi, vĩnh viễn là của tôi.

Cả đời này đừng mong thoát khỏi Hứa Phong Đàm này.

Đến khi nào tôi chết, tôi cũng sẽ kéo em theo.
Chúc Tự Đan cố gắng không khóc nhưng nước mắt của cô cứ thế mà rơi theo khoé mi.

Kể từ khi kết hôn với Hứa Phong Đàm, Chúc Tự Đan không có ngày nào là cảm thấy hạnh phúc cả, hơn nữa hôn nhân này là cưỡng ép.

Vì thế, trong giây phút nóng giận, cô thốt lên:
- Hứa Phong Đàm, tôi nguyền rủa anh cả đời.

Đừng mong tôi sẽ yêu anh.

Không bao giờ.
Hứa Phong Đàm đang ra sức xâm chiếm thân thể cô nhưng vì câu nói ấy mà anh dừng lại một hai giây, sau cùng anh vì mất cảm hứng mà tìm lại bằng cách hôn cô.

Mặc cho cô né tránh hết lần này đến lần khác anh vẫn cưỡng ép cô, bàn tay to lớn kia nhanh chóng bóp miệng cô lại, sau đó anh lập tức cúi xuống cắn mạnh vào môi dưới của cô.
- Vậy thì hứng chịu đau đớn đi.
Chúc Tự Đan nhắm chặt mắt lại, cô buồn ngủ nhưng cô chỉ mong mình sẽ không bao giờ tỉnh lại.

Trong giây phút đó, cô nhớ đến gương mặt thanh tú của một chàng trai khác, cũng nhớ đến câu hứa của mình với anh ấy.
- Vương Tiểu Thông, sau khi kết hôn chúng ta sẽ đi tuần trăng mật ở biển nhé.
Chàng trai ấy mỉm cười dịu dàng rồi gật đầu với cô.
- Được.
Vì câu nói đó mà cô đã rất cố gắng nhưng bây giờ thì không thể, cuộc đời tươi đẹp kết thúc trong chớp mắt, chẳng còn tình yêu hạnh phúc, cũng chẳng còn những tiếng cười nữa.

Tại giây phút này, cuộc đời về sau của cô chỉ có ám ảnh thường trực và sự bất hạnh mà thôi.
Bỗng nhiên một câu nói đã kéo cô tỉnh lại sau cơn mộng.
- Chúc Tự Đan.
Cô hàng xóm Từ Hiểu đã kéo lại hiện tại, thế mà đã là sáng hôm sau, hôm nay trời nắng đẹp, lại mát mẻ sau khi mưa nhưng cuộc đời của cô thì không được đẹp như vậy.
Người cô hàng xóm kia lại nói tiếp:
- Cháu thật có phúc, thằng Phong Đàm đã đi làm từ rất sớm rồi đấy, ta không nghĩ là bây giờ nó lại thay đổi như vậy đâu, trước kia á, mặt mày lúc nào cũng ghê rợn, bây giờ thì đỡ hơn nhiều rồi.
Chúc Tự Đan chỉ mỉm cười nhẹ rồi vào nhà.
Cô nghĩ lại thì đúng vậy, ghê rợn chính là bản chất của anh ta, không thể tách rời, là mọi người bị anh ta che mắt rồi.
Khi cô trở vào phòng ngủ, cô lại nhìn thấy một sự thật khác.

Trên ga giường là màu đỏ thẫm, trong đầu cô xuất hiện chỉ duy nhất một suy nghĩ, hôm qua chính là lần đầu tiên của cô.
Chúc Tự Đan bị choáng vì quá bất ngờ, cô phải dựa vào tưởng để đứng vững hơn, giỏ quần áo bẩn trong giỏ cũng bị rơi xuống.

Giọt nước mắt đau đớn kia tuôn rơi nhưng sau đó Chúc Tự Đan lại lau sạch đi rồi gọi điện cho Hứa Phong Đàm.
- Anh à, trưa nay về ăn cơm với em nhé..

Chapter
1 Chương 1: 1: Đây Là Nghĩa Vụ Của Một Người Vợ
2 Chương 2: 2: Kẻ Dối Trá
3 Chương 3: 3: Chỉ Vì Ánh Mắt Ấy Mà Say Đắm Cả Đời
4 Chương 4: 4: Nhất Định Phải Có Được Em
5 Chương 5: 5: Anh Không Đau Sao
6 Chương 6: 6: Rung Động Nhất Thời
7 Chương 7: 7: Lỡ
8 Chương 8: 8: Nhúng Chàm
9 Chương 9: 9: Tác Hợp
10 Chương 10: 10: Em Ghét Kết Hôn Với Tôi Như Vậy Sao
11 Chương 11: 11: Cuộc Sống Đều Thay Đổi
12 Chương 12: 12: Chạy Đâu Cho Thoát
13 Chương 13: 13: Âm Hồn Bất Tán
14 Chương 14: 14: Lại Bị Cưỡng Ép
15 Chương 15: 15: Triền Miên
16 Chương 16: 16: Giết Tôi Đi
17 Chương 17: 17: Kết Thúc Đi
18 Chương 18: 18: Tôi Thích Yêu Đương Vụng Trộm
19 Chương 19: 19: Chạy Trốn
20 Chương 20: 20: Chạy Không Nổi
21 Chương 21: 21: Nghe Theo Anh
22 Chương 22: 22: Cô Chỉ Là Nô Lệ Tình D*c Của Tôi Mà Thôi
23 Chương 23: 23: Người Thứ Tư
24 Chương 24: 24: Anh Điên Thật Rồi
25 Chương 25: 25: Cứu Anh Đan Nhi
26 Chương 26: 26: Mới Doạ Như Vậy Mà Sợ Rồi Sao
27 Chương 27: 27: Cậu Tỉnh Táo Lại Đi
28 Chương 28: 28: Dơ Bẩn
29 Chương 29: 29: Cam Chịu
30 Chương 30: 30: Nguy Hiểm Tính Mạng
31 Chương 31: 31: Đau Thương
32 Chương 32: 32: Cô Bị Mất Trí Nhớ
33 Chương 34: 34: Khí Thế
34 Chương 35: 35: Anh Không Nhịn Được Nữa Rồi
35 Chương 36: 36: Sự Thật
36 Chương 37: 37: Ác Mộng
37 Chương 38: 38: Trả Thù “ngọt Ngào”
38 Chương 39: 39: Có Hối Hận Không
39 Chương 40: 40: Ly Hôn
40 Chương 41: 41: Vương Tiểu Thông Qua Đời
41 Chương 42: 42: Bỏ Thuốc Độc
42 Chương 43: 43: Một Ngày Hẹn Hò
43 Chương 45: 45: Đơn Phương
44 Chương 46: 46: Vô Định
45 Chương 47: 47: Cảm Giác Yêu
46 Chương 48: 48: Điên Dại
47 Chương 49: 49: Vụng Trộm
48 Chương 50: 50: Em Có Cầu Xin Anh Cũng Không Tha Cho Em
49 Chương 51: 51: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
50 Chương 52: 52: Thay Đổi Quyết Định
51 Chương 53: 53: Thả Anh Ta Đi Đi
52 Chương 54: 54: Nhún Nhường
53 Chương 55: 55: Lung Lay
54 Chương 56: 56: Điều Kiện
55 Chương 57: 57: Kinh Tởm
56 Chương 58: 58: Làm Thì Làm Nhanh Lên
57 Chương 59: 59: Lúng Túng
58 Chương 60: 60: Người Phụ Nữ Dơ Bẩn
59 Chương 61: 61: Đừng Tự Chủ Trì Nữa
60 Chương 62: 62: Đau Lại Càng Thêm Đau
61 Chương 63: 63: Khi Nào Tôi Chán Thì Thôi
62 Chương 64: 64: Vốn Dĩ Tôi Đã Không Sạch Rồi
63 Chương 65: 65: Hà Tỉnh Hoà Bại Trận
64 Chương 66: 66: Cô Mà Cũng Biết Đau Sao
65 Chương 67: 67: Cơ Hội Của Cậu Đấy
66 Chương 68: 68: Tiếp Tục Bị Kìm Hãm
67 Chương 69: 69: Tự Do Nào Cho Tôi
68 Chương 70: 70: Kích Tình
69 Chương 71: 71: Chạy Đâu Cho Thoát
70 Chương 72: 72: Buông Thả
71 Chương 73: 73: Người Cô Yêu Là Ai
72 Chương 74: 74: Nguyền Rủa Anh
73 Chương 75: 75: Bước Đầu
74 Chương 76: 76: Tôi Có Thể Giúp Em
75 Chương 77: 77: Nồng Nhiệt
76 Chương 78: 78: Chết Tiệt Tại Sao Em Lại Quyến Rũ Như Vậy
77 Chương 79: 79: Gánh Tội Thay
78 Chương 80: 80: Nhục Nhã
79 Chương 81: 81: Trúng Thuốc
80 Chương 82: 82: Mê Loạn
81 Chương 83: 83: Lật Mặt Nhanh Hơn Lật Bánh
82 Chương 84: 84: Phát Hiện
83 Chương 85: 85: Thử Lòng
84 Chương 86: 86: Hết Giá Trị
85 Chương 87: 87: Thất Thủ Trong Tích Tắc
86 Chương 88: 88: Con Chó Trung Thành
87 Chương 89: 89: Đường Cùng
88 Chương 90: 90: Chuộc Lỗi
89 Chương 91: 91: Sự Thật Có Yếu Tố Bạo Lực
90 Chương 92: 92: Chỉ Là Ký Ức
91 Chương 93: 93: Kết Cục Đau Thương Hoàn Chính Văn
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: 1: Đây Là Nghĩa Vụ Của Một Người Vợ
2
Chương 2: 2: Kẻ Dối Trá
3
Chương 3: 3: Chỉ Vì Ánh Mắt Ấy Mà Say Đắm Cả Đời
4
Chương 4: 4: Nhất Định Phải Có Được Em
5
Chương 5: 5: Anh Không Đau Sao
6
Chương 6: 6: Rung Động Nhất Thời
7
Chương 7: 7: Lỡ
8
Chương 8: 8: Nhúng Chàm
9
Chương 9: 9: Tác Hợp
10
Chương 10: 10: Em Ghét Kết Hôn Với Tôi Như Vậy Sao
11
Chương 11: 11: Cuộc Sống Đều Thay Đổi
12
Chương 12: 12: Chạy Đâu Cho Thoát
13
Chương 13: 13: Âm Hồn Bất Tán
14
Chương 14: 14: Lại Bị Cưỡng Ép
15
Chương 15: 15: Triền Miên
16
Chương 16: 16: Giết Tôi Đi
17
Chương 17: 17: Kết Thúc Đi
18
Chương 18: 18: Tôi Thích Yêu Đương Vụng Trộm
19
Chương 19: 19: Chạy Trốn
20
Chương 20: 20: Chạy Không Nổi
21
Chương 21: 21: Nghe Theo Anh
22
Chương 22: 22: Cô Chỉ Là Nô Lệ Tình D*c Của Tôi Mà Thôi
23
Chương 23: 23: Người Thứ Tư
24
Chương 24: 24: Anh Điên Thật Rồi
25
Chương 25: 25: Cứu Anh Đan Nhi
26
Chương 26: 26: Mới Doạ Như Vậy Mà Sợ Rồi Sao
27
Chương 27: 27: Cậu Tỉnh Táo Lại Đi
28
Chương 28: 28: Dơ Bẩn
29
Chương 29: 29: Cam Chịu
30
Chương 30: 30: Nguy Hiểm Tính Mạng
31
Chương 31: 31: Đau Thương
32
Chương 32: 32: Cô Bị Mất Trí Nhớ
33
Chương 34: 34: Khí Thế
34
Chương 35: 35: Anh Không Nhịn Được Nữa Rồi
35
Chương 36: 36: Sự Thật
36
Chương 37: 37: Ác Mộng
37
Chương 38: 38: Trả Thù “ngọt Ngào”
38
Chương 39: 39: Có Hối Hận Không
39
Chương 40: 40: Ly Hôn
40
Chương 41: 41: Vương Tiểu Thông Qua Đời
41
Chương 42: 42: Bỏ Thuốc Độc
42
Chương 43: 43: Một Ngày Hẹn Hò
43
Chương 45: 45: Đơn Phương
44
Chương 46: 46: Vô Định
45
Chương 47: 47: Cảm Giác Yêu
46
Chương 48: 48: Điên Dại
47
Chương 49: 49: Vụng Trộm
48
Chương 50: 50: Em Có Cầu Xin Anh Cũng Không Tha Cho Em
49
Chương 51: 51: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
50
Chương 52: 52: Thay Đổi Quyết Định
51
Chương 53: 53: Thả Anh Ta Đi Đi
52
Chương 54: 54: Nhún Nhường
53
Chương 55: 55: Lung Lay
54
Chương 56: 56: Điều Kiện
55
Chương 57: 57: Kinh Tởm
56
Chương 58: 58: Làm Thì Làm Nhanh Lên
57
Chương 59: 59: Lúng Túng
58
Chương 60: 60: Người Phụ Nữ Dơ Bẩn
59
Chương 61: 61: Đừng Tự Chủ Trì Nữa
60
Chương 62: 62: Đau Lại Càng Thêm Đau
61
Chương 63: 63: Khi Nào Tôi Chán Thì Thôi
62
Chương 64: 64: Vốn Dĩ Tôi Đã Không Sạch Rồi
63
Chương 65: 65: Hà Tỉnh Hoà Bại Trận
64
Chương 66: 66: Cô Mà Cũng Biết Đau Sao
65
Chương 67: 67: Cơ Hội Của Cậu Đấy
66
Chương 68: 68: Tiếp Tục Bị Kìm Hãm
67
Chương 69: 69: Tự Do Nào Cho Tôi
68
Chương 70: 70: Kích Tình
69
Chương 71: 71: Chạy Đâu Cho Thoát
70
Chương 72: 72: Buông Thả
71
Chương 73: 73: Người Cô Yêu Là Ai
72
Chương 74: 74: Nguyền Rủa Anh
73
Chương 75: 75: Bước Đầu
74
Chương 76: 76: Tôi Có Thể Giúp Em
75
Chương 77: 77: Nồng Nhiệt
76
Chương 78: 78: Chết Tiệt Tại Sao Em Lại Quyến Rũ Như Vậy
77
Chương 79: 79: Gánh Tội Thay
78
Chương 80: 80: Nhục Nhã
79
Chương 81: 81: Trúng Thuốc
80
Chương 82: 82: Mê Loạn
81
Chương 83: 83: Lật Mặt Nhanh Hơn Lật Bánh
82
Chương 84: 84: Phát Hiện
83
Chương 85: 85: Thử Lòng
84
Chương 86: 86: Hết Giá Trị
85
Chương 87: 87: Thất Thủ Trong Tích Tắc
86
Chương 88: 88: Con Chó Trung Thành
87
Chương 89: 89: Đường Cùng
88
Chương 90: 90: Chuộc Lỗi
89
Chương 91: 91: Sự Thật Có Yếu Tố Bạo Lực
90
Chương 92: 92: Chỉ Là Ký Ức
91
Chương 93: 93: Kết Cục Đau Thương Hoàn Chính Văn