Chương 68: Chương 68: LẬT NGƯỢC VÁN CỜ

Bí mật nhiều năm cũng đã được hé mở. Mọi thắc mắc cũng đã được giải đáp. Người đáng chết dù muốn dù không cũng đã chết. Một bộ phim có kịch bản dài đến tận 13 năm, thế thì cũng nên kết thúc được rồi.
-Tốt lắm. Đặng Chí Hào, tôi công nhận cậu là một đạo diễn tài năng nhưng mà có lẽ cậu không biết mình cũng chỉ là một diễn viên đặc biệt trong bộ phim của chính mình mà thôi.
Trần Vũ Dương giống như một lão hồ ly ngủ đông một thời gian dài, cuối cùng cũng tỉnh dậy, khóe mắt mang theo ý cười nhìn Đặng Chí Hào lên tiếng tán dương, nhưng mà câu nói cuối cùng của ông ta khiến hắn không nhịn được mà sinh lòng lo lắng.
-Hừ, đừng tưởng nói như vậy là có thể dọa được tôi, ai mới là đạo diễn thật sự thì cứ chờ mà xem. Tôi không có thời gian nghe các người nói nhảm.
Đặng Chí Hào khinh thường nhìn Trần Vũ Dương một cái, cũng không vì lời nói của ông ta mà cảnh giác, hoàn toàn coi lời nói của Trần Vũ Dương là ba hoa để kéo dài thời gian.
-Người đâu bắt hết bọn người này lại cho ta.
Đặng Chí Hào hướng đoàn người áo đen phía sau hét lên. Ngay lập tức bọn người đó đều hành động, chỉ có điều là tất cả bọn họ đều đưa họng súng chỉa vào đầu hắn. Đặng Chí Hào tức giận hét ầm lên.
-Các ngươi bị ấm đầu sao? Ta kêu các ngươi bắt tất cả bọn chúng lại.
Mặc cho Đặng Chí Hào tức giận kêu gào, đám sát thủ áo đen vẫn giữ nguyên tư thế, đứng im bất động.
-Ha ha ha… tôi đã nói trong bộ phim này cậu chỉ là diễn viên thôi mà.

Trần Vũ Dương cười đến đặc biệt sung sướng. Ra dáng tiếc hận nhìn Đặng Chí Hào vẫn còn đang ngơ ngác. Vẻ mặt giống như nói rằng “ta đã nói mà cậu không tin”.
-Phỉ Dạ, Phỉ Dạ…
Đặng Chí Hào vẫn còn chưa nhận ra mọi chuyện khác thường, lớn tiếng gọi. Rõ ràng kế hoạch rất hoàn hảo tại sao mọi chuyện lại xảy ra biến hóa. Rõ ràng hắn đã cho người bao vây nơi này, và tất cả các sát thủ đứng đây đều là người của hắn cho trà trộn vào. Rốt cuộc chuyện này là sao? Hắn phải hỏi Phỉ Dạ.
-Đặng Chí Hào, tôi nghĩ ông không biết mình đang ở đâu rồi. Đây là Dark, không phải là nơi ông muốn kêu mưa gọi gió thế nào cũng được. Nên nhìn kĩ tinh hình thực tế đi. Mau thả Hải Nghi ra.
Hải Nam rốt cuộc nhịn không được , hắn không muốn kéo dài thời gian cứu Hải Nghi, không muốn phí thời gian nói nhảm với người đàn ông kinh khủng này.
-Cứu người? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày. Ngài Phỉ Dạ đã bao vây toàn bộ nơi này, các người nghĩ rằng mình có thể sống sót để ra khỏi đây mà cứu con bé kia sao? Hahaha
Đặng Chí Hào đúng là thấy chết không sờn, cho dù có rất nhiều họng súng hướng vào đầu hắn nhưng hắn vẫn tin tưởng Phỉ Dạ có thể thành công.
-Đặng Chí Hào, đến bây giờ ông vẫn còn hoang tưởng. Cái tên buôn lậu vũ khí Phỉ Dạ kia bây giờ mạng của hắn còn lo không xong, anh nghĩ rằng hắn có thể giúp anh sao?
Tôn Thúy Nguyệt cười khinh miệt, ngón tay thon dài ra hiệu cho người thanh niên trẻ. Ngay lập tức một người đàn ông bị trói chân tay, mặt mày đầy vết thâm tím bị người ta đá lăn quay ra ngoài, thân thể chật vật không chịu nổi.

Đặng Chí Hào nhìn người này thì vô cùng sửng sốt, khó tin mở miệng nói.
-Phỉ Dạ?
-Không nhận ra người đàn ông này sao? Hắn ta là Phỉ Dạ, là tội phạm truy nã quốc tế. Nếu không nhờ kế hoạch của anh có lẽ chúng tôi cũng không bắt được hắn và còn tiện tay bắt được “sát thủ ma cà rồng” là anh nữa.
Tôn Thúy Nguyệt cười đến cực kì vui vẻ, đắc ý nhìn vẻ mặt càng lúc càng biến sắc của Đặng Chí Hào.
-Các người là?
Đặng Vũ Khánh lúc này đã khôi phục lại bộ dáng lạnh lùng lúc đầu, nghi hoặc nhìn Tôn Thúy Nguyệt hỏi.
-Không sai. Cháu trai à, ta là đội trường đội điều tra số 1, người đã tiếp nhận thông tin cháu gửi hai hôm trước. Cảm ơn cháu.
Tôn Thúy Nguyệt mỉm cười dịu dàng nhìn Đặng Vũ Khánh, đây là đứa con duy nhất của em gái cô, nhờ có nó mà hôm nay cô mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Đặng Vũ Khánh nhìn nụ cười dịu dàng của người tự xưng là cô này mà cảm thấy giống như nhìn thấy nụ cười hiền từ của mẹ. Trái tim đóng băng bao năm, hôm nay vì tìm lại được người thân mà cảm thấy ấm áp.

-FBI? Không thể nào?
Đặng Chí Hào nhìn thấy huy hiệu trên ngực của Tôn Thúy Hoa mà cảm thấy giật mình. Hắn tính đi tính lại không ngờ lại rơi vào tay của FBI. Nhìn thấy Phỉ Dạ bị bịt kín miệng, khó khăn nằm trên mặt đất mới biết được điều gì đang xảy ra. Ánh mắt nheo lại nguy hiểm nhìn Đặng Vũ Khánh bộ dạng xúc động đứng bên cạnh. Nhanh chóng bắt lấy Đặng Vũ Khánh, rút súng uy hiếp.
-Tất cả là tại mày, tại mày phá hỏng kế hoạch bao nhiêu năm của tao. Tất cả là tại tên nghiệt chủng như mày. Tao thật hối hận là sao không giết chết mày khi biết được cô ta phản bội tao.
Đặng Chí Hào giống như người điên không ngừng dí súng vào đầu của Đặng Vũ Khánh. Cánh tay kẹp chặt cổ hắn, khiến hắn hít thở không thông, gương mặt lạnh lùng phút chốc đỏ lên vì nghẹn thở.
-Đặng Chí Hào, anh điên rồi, mau thả thằng bé ra.
Tôn Thúy Nguyệt gấp đến nổi luống cuống, cô vừa tìm thấy con trai duy nhất của em gái không lý nào lại để nó gặp nguy hiểm. Bước chân không khống chế được mà tiến lên, nhưng khuỷu tay lại bị một bàn tay khác bắt lấy. Giọng nói lo lắng khiến tim cô bất giác run lên.
-Mẹ…
-Nguyệt…
Hai tiếng gọi lần lượt vang lên khiến cô dừng lại bước chân. Hai mắt đỏ bừng cảm động nhìn bàn tay Trần Vũ Văn đang nắm chặt tay mình, còn có gương mặt đẹp trai của Hải Nam- con trai cô. Đây là hai người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời cô. Lúc này Tôn Thúy Nguyệt nhìn thấy cái gật đầu thể hiện ý bảo cô yên tâm của Trần Vũ Văn thì cảm động cười một tiếng.
Nếu đã vậy thì mọi việc cứ giao cho chồng cô đi.
-Đặng Chí Hào, nếu không yêu sâu đậm thì có thể hận một người nhiều năm như vậy sao?

Trần Vũ Văn thật lòng nhìn Đặng Chí Hào nói. Hắn có thể nhìn ra tình cảm của Đặng Chí Hào với Tôn Thúy Hoa thật không phải đơn giản chỉ là hôn nhân chính trị của các đại gia tộc.
Nghe lời nói của Trần Vũ Văn, Đặng Chí Hào không nhịn được mà sửng sốt. Hắn hận Tôn Thúy Hoa đã phản bội hắn nhưng suýt chút nữa hắn đã quên, hắn vẫn còn rất yêu cô ta. Đây cũng chính là điểm sâu nhất trong lòng hắn, nay bị người khác đem ra ánh sáng có chút khó tiếp nhận.
Nếu không yêu sẽ không hận nhiều đến thế!
-Hahaha… yêu thì thế nào. Cuối cùng cô ta cũng phản bội tình yêu của tôi, chính cô ta đã tạo nên bi kịch ngày hôm nay. Nhưng mà cho đến cuối cùng tôi vẫn không ngờ thế lực phía sau gia tộc Trần Vũ lại chính là FBI.
Đặng Chí Hào thất bại nói. Mọi chuyện đi đến bước này có thể là do hắn sơ ý, cũng có thể là do ông trời trừng phạt hắn.
-Đặng Chí Hào, cậu rất thông minh, nhưng mà Đặng Chi Dân có lẽ chưa nói cho cậu biết, gia tộc Trần Vũ chúng tôi có hậu phương là tổ chức trinh sát thế giới đi. Nếu không cậu nghĩ Trần Vũ chúng tôi có thể đứng ngang vai với Nguyễn Hà là nhờ vào cái gì?
Trần Vũ Dương nhìn Đặng Chí Hào nói. Đây chính là thế lực đằng sau của Trần Vũ gia tộc, ngoại trừ ba người Nguyễn Hà Trung ra thì không một ai biết. Cho nên từ trước đến nay thực lực thực sự của Trần Vũ gia tộc vẫn là một ẩn số, cũng bởi vì vậy mà không một ai dám đắc tội với đại gia tộc này.
Lúc trước để đáp ứng nguyện vọng của Tôn Thúy Nguyệt mà ông đã quyết định cho con dâu mình tham gia vào tổ chức, đồng thời cũng giúp ông một số việc.
-Thì ra là vậy? Quả thật là lão già kia không kịp nói cho tôi biết. Bởi vì ông ta chỉ định nhường lại quyền thừa kế cho tên nghiệt chủng này mà không phải là đứa con trai danh chính ngôn thuận như tôi. Ha ha… cho dù hôm nay ta có chết thì cũng phải kéo theo hai người chết cùng.
Đặng Chí Hào mạnh tay dí súng vào đầu Đặng Vũ Khánh, ánh mắt nguy hiểm nhìn Hải Nghi đã ngất trong màn hình mà cười âm hiểm.

Chapter
1 Chương 1: Chương 1: Rốt cuộc cũng tìm được
2 Chương 2: Chương 2: BLACK ROSE
3 Chương 3: Chương 3: BẠN CŨ
4 Chương 4: Chương 4: NGƯỜI LÃNH ĐẠO
5 Chương 5: Chương 5: “ANH HÙNG” CỨU ANH HÙNG
6 Chương 6: Chương 6: BỊ BẮT
7 Chương 7: Chương 7: TÂM CƠ CỦA AI ĐEN TỐI HƠN???
8 Chương 8: Chương 8: NỮ CHỦ NHÂN NỔI GIẬN
9 Chương 9: Chương 9: SỰ TRỞ VỀ HOÀNH TRÁNG
10 Chương 10: Chương 10: NGƯỜI MỘT NHÀ
11 Chương 11: Chương 11: CÔNG CHÚA HOA HỒNG
12 Chương 12: Chương 12: LÀ HẮN
13 Chương 13: Chương 13: SINH NHẬT THÌ PHẢI CÓ QUÀ
14 Chương 14: Chương 14: KHỞI ĐẦU CỦA “CƠN SỐT
15 Chương 15: Chương 15: “CƠN SỐT” MANG TÊN NGUYỄN HÀ HẢI NGHI
16 Chương 16: Chương 16: 113!?
17 Chương 17: Chương 17: 113 LÀ CUỐI CÙNG RỒI
18 Chương 18: Chương 18: PHÁT HIỆN
19 Chương 19: Chương 19: CƯỚP BẠN GÁI TỪ TAY VỊ HÔN PHU
20 Chương 20: Chương 20: NGƯỜI ĐỨNG SAU ÁNH MẶT TRỜI
21 Chương 21: Chương 21: HỌC SINH MỚI
22 Chương 22: Chương 22: TÊN BIẾN THÁI
23 Chương 23: Chương 23: HẢI NAM, BUỔI TỐI VUI VẺ
24 Chương 24: Chương 24: MỘT CHÚT ĐỘNG LÒNG
25 Chương 25: Chương 25: TUẤN NAM MĨ NỮ
26 Chương 26: Chương 26: MA CÀ RỒNG
27 Chương 27: Chương 27: XEM MẮT
28 Chương 28: Chương 28: TẤT CẢ THÂN PHẬN
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30: ĐAU Đau, đau quá!
31 Chương 31: Chương 31: HẢI NAM ĂN GIẤM CHUA
32 Chương 32: Chương 32: CUỘC CHIẾN NGẦM CỦA NHỮNG CHÀNG TRAI
33 Chương 33: Chương 33: LEO NÚI
34 Chương 34: Chương 34: MỖI NGƯỜI MỘT TÂM TRẠNG
35 Chương 35: Chương 35: VỢ À, ANH HÔN EM ĐƯỢC CHỨ?
36 Chương 36: Chương 36: HAI NGƯỜI ĐANG LÀM GÌ?
37 Chương 37: Chương 37: ANH SẼ CHỈ DỊU DÀNG VỚI EM
38 Chương 38: Chương 38: “LỤC ĐẠI MĨ NAM” HAY “LỤC ĐẠI BIẾN THÁI”.
39 Chương 39: Chương 39: LỊCH SỬ TÁI DIỄN. HẢI NAM… ĐI CHẾT ĐI
40 Chương 40: Chương 40: NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐÓ
41 Chương 41: Chương 41: CUỐN GỐI THEO VỢ
42 Chương 42: Chương 42: LỜI HỨA
43 Chương 43: Chương 43: YÊU HAY KHÔNG YÊU
44 Chương 44: Chương 44: TÂM TÌNH KHÔNG TỐT
45 Chương 45: Chương 45: MUỐN GẢ HẢI NAM
46 Chương 46: Chương 46: TẠI SAO?
47 Chương 47: Chương 47: SỢI DÂY CHUYỀN
48 Chương 48: Chương 48: EM YÊU ANH
49 Chương 49: Chương 49: HẢI NAM, GẢ CHO EM ĐI
50 Chương 50: Chương 50: TRÒ CHƠI
51 Chương 51: Chương 51: TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU
52 Chương 52: Chương 52: XUNG ĐỘT
53 Chương 53: Chương 53: KHÔNG MUỐN YÊU HẢI NAM
54 Chương 54: Chương 54: KHÔNG CHO PHÉP EM KHÔNG YÊU ANH
55 Chương 55: Chương 55: HÀ HIỂU NHƯỢC
56 Chương 56: Chương 56: CHUYỆN LỚN CẢ ĐỜI HẢI PHONG
57 Chương 57: Chương 57: HẢI NAM NGOẠI TÌNH
58 Chương 58: Chương 58: HỌA TỪ MIỆNG MÀ RA
59 Chương 59: Chương 59: ĐỐI MẶT VỚI ÁC MỘNG
60 Chương 60: Chương 60: YÊU NGHIỆT MĨ NAM
61 Chương 61: Chương 61: VÔ DUYÊN GẶP NẠN
62 Chương 62: Chương 62: SỰ THẬT KHÓ TIẾP NHẬN
63 Chương 63: Chương 63: KẾ HOẠCH
64 Chương 64: Chương 64: NẾU TÔI NÓI TÔI YÊU EM
65 Chương 65: Chương 65: NHƯỢC ĐIỂM CỦA ĐẶNG VŨ KHÁNH
66 Chương 66: Chương 66: BẤT LỰC
67 Chương 67: Chương 67: CHÂN TƯỚNG
68 Chương 68: Chương 68: LẬT NGƯỢC VÁN CỜ
69 Chương 69: Chương 69: KẾT THÚC TỘI ÁC
70 Chương 70: Chương 70: ĐÁNH MẤT
71 Chương 71: Chương 71: CÔ GÁI KHÔNG HOÀN HẢO
72 Chương 72: Chương 72: SCANDAL
73 Chương 73: Chương 73: ĐẠI TIỂU THƯ MUỐN KẾT HÔN
74 Chương 74: Chương 74: ÁO KHOÁC
75 Chương 75: Chương 75: THỬ ÁO
76 Chương 76: Chương 76: NGOÀI DỰ TÍNH
77 Chương 77: Chương 77: HẢI NAM, ANH ĐÃ VỀ!
78 Chương 78: Chương 78: SỰ THẬT NĂM NĂM QUA VÀ CÙNG NHAU VẼ NÊN HẠNH PHÚC MÀU HỒNG
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Chương 1: Rốt cuộc cũng tìm được
2
Chương 2: Chương 2: BLACK ROSE
3
Chương 3: Chương 3: BẠN CŨ
4
Chương 4: Chương 4: NGƯỜI LÃNH ĐẠO
5
Chương 5: Chương 5: “ANH HÙNG” CỨU ANH HÙNG
6
Chương 6: Chương 6: BỊ BẮT
7
Chương 7: Chương 7: TÂM CƠ CỦA AI ĐEN TỐI HƠN???
8
Chương 8: Chương 8: NỮ CHỦ NHÂN NỔI GIẬN
9
Chương 9: Chương 9: SỰ TRỞ VỀ HOÀNH TRÁNG
10
Chương 10: Chương 10: NGƯỜI MỘT NHÀ
11
Chương 11: Chương 11: CÔNG CHÚA HOA HỒNG
12
Chương 12: Chương 12: LÀ HẮN
13
Chương 13: Chương 13: SINH NHẬT THÌ PHẢI CÓ QUÀ
14
Chương 14: Chương 14: KHỞI ĐẦU CỦA “CƠN SỐT
15
Chương 15: Chương 15: “CƠN SỐT” MANG TÊN NGUYỄN HÀ HẢI NGHI
16
Chương 16: Chương 16: 113!?
17
Chương 17: Chương 17: 113 LÀ CUỐI CÙNG RỒI
18
Chương 18: Chương 18: PHÁT HIỆN
19
Chương 19: Chương 19: CƯỚP BẠN GÁI TỪ TAY VỊ HÔN PHU
20
Chương 20: Chương 20: NGƯỜI ĐỨNG SAU ÁNH MẶT TRỜI
21
Chương 21: Chương 21: HỌC SINH MỚI
22
Chương 22: Chương 22: TÊN BIẾN THÁI
23
Chương 23: Chương 23: HẢI NAM, BUỔI TỐI VUI VẺ
24
Chương 24: Chương 24: MỘT CHÚT ĐỘNG LÒNG
25
Chương 25: Chương 25: TUẤN NAM MĨ NỮ
26
Chương 26: Chương 26: MA CÀ RỒNG
27
Chương 27: Chương 27: XEM MẮT
28
Chương 28: Chương 28: TẤT CẢ THÂN PHẬN
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30: ĐAU Đau, đau quá!
31
Chương 31: Chương 31: HẢI NAM ĂN GIẤM CHUA
32
Chương 32: Chương 32: CUỘC CHIẾN NGẦM CỦA NHỮNG CHÀNG TRAI
33
Chương 33: Chương 33: LEO NÚI
34
Chương 34: Chương 34: MỖI NGƯỜI MỘT TÂM TRẠNG
35
Chương 35: Chương 35: VỢ À, ANH HÔN EM ĐƯỢC CHỨ?
36
Chương 36: Chương 36: HAI NGƯỜI ĐANG LÀM GÌ?
37
Chương 37: Chương 37: ANH SẼ CHỈ DỊU DÀNG VỚI EM
38
Chương 38: Chương 38: “LỤC ĐẠI MĨ NAM” HAY “LỤC ĐẠI BIẾN THÁI”.
39
Chương 39: Chương 39: LỊCH SỬ TÁI DIỄN. HẢI NAM… ĐI CHẾT ĐI
40
Chương 40: Chương 40: NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐÓ
41
Chương 41: Chương 41: CUỐN GỐI THEO VỢ
42
Chương 42: Chương 42: LỜI HỨA
43
Chương 43: Chương 43: YÊU HAY KHÔNG YÊU
44
Chương 44: Chương 44: TÂM TÌNH KHÔNG TỐT
45
Chương 45: Chương 45: MUỐN GẢ HẢI NAM
46
Chương 46: Chương 46: TẠI SAO?
47
Chương 47: Chương 47: SỢI DÂY CHUYỀN
48
Chương 48: Chương 48: EM YÊU ANH
49
Chương 49: Chương 49: HẢI NAM, GẢ CHO EM ĐI
50
Chương 50: Chương 50: TRÒ CHƠI
51
Chương 51: Chương 51: TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU
52
Chương 52: Chương 52: XUNG ĐỘT
53
Chương 53: Chương 53: KHÔNG MUỐN YÊU HẢI NAM
54
Chương 54: Chương 54: KHÔNG CHO PHÉP EM KHÔNG YÊU ANH
55
Chương 55: Chương 55: HÀ HIỂU NHƯỢC
56
Chương 56: Chương 56: CHUYỆN LỚN CẢ ĐỜI HẢI PHONG
57
Chương 57: Chương 57: HẢI NAM NGOẠI TÌNH
58
Chương 58: Chương 58: HỌA TỪ MIỆNG MÀ RA
59
Chương 59: Chương 59: ĐỐI MẶT VỚI ÁC MỘNG
60
Chương 60: Chương 60: YÊU NGHIỆT MĨ NAM
61
Chương 61: Chương 61: VÔ DUYÊN GẶP NẠN
62
Chương 62: Chương 62: SỰ THẬT KHÓ TIẾP NHẬN
63
Chương 63: Chương 63: KẾ HOẠCH
64
Chương 64: Chương 64: NẾU TÔI NÓI TÔI YÊU EM
65
Chương 65: Chương 65: NHƯỢC ĐIỂM CỦA ĐẶNG VŨ KHÁNH
66
Chương 66: Chương 66: BẤT LỰC
67
Chương 67: Chương 67: CHÂN TƯỚNG
68
Chương 68: Chương 68: LẬT NGƯỢC VÁN CỜ
69
Chương 69: Chương 69: KẾT THÚC TỘI ÁC
70
Chương 70: Chương 70: ĐÁNH MẤT
71
Chương 71: Chương 71: CÔ GÁI KHÔNG HOÀN HẢO
72
Chương 72: Chương 72: SCANDAL
73
Chương 73: Chương 73: ĐẠI TIỂU THƯ MUỐN KẾT HÔN
74
Chương 74: Chương 74: ÁO KHOÁC
75
Chương 75: Chương 75: THỬ ÁO
76
Chương 76: Chương 76: NGOÀI DỰ TÍNH
77
Chương 77: Chương 77: HẢI NAM, ANH ĐÃ VỀ!
78
Chương 78: Chương 78: SỰ THẬT NĂM NĂM QUA VÀ CÙNG NHAU VẼ NÊN HẠNH PHÚC MÀU HỒNG