Chương 53: 53: Luận Nguyên Do Tình Sâu Cạn

Đêm, tại kinh thành, trong phủ Tể tướng.
Diệp Khiêm đang ngồi ở trong thư phòng lật xem tấu chương, trước mặt là một nam nhân văn sĩ trung niên đang đứng một cách cung kính.
Trung niên văn sĩ đang báo cáo cho Diệp Khiêm hướng đi của các thế lực tại kinh thành trong những ngày qua.
Một bên lật xem sổ con một bên nghe xong, Diệp Khiêm đột nhiên mở miệng: "Mấy ngày nay, hắn thế nào?"
Ở nơi này của Diệp Khiêm, hiện tại có thể gọi Diệp Bạch là "hắn" chỉ có một người, cho nên văn sĩ trung niên chỉ ngừng lại một chút rồi cười nói: "Tướng gia nói chính là Diệp thiếu gia? Nhiều ngày nay Diệp thiếu gia phần lớn là luyện kiếm ở trong viện, ngẫu nhiên sẽ mang dị thú mà hắn mang đến lên núi đi săn."
"Có người đi theo không?" Diệp Khiêm hỏi.
"Có thể thấy được là thiếu gia không thích có người đi theo, thế nhưng cũng không có ý định thoát khỏi thị vệ, cho dù họ theo kịp hay không theo kịp, thiếu gia vẫn giữ nguyên tốc độ." Văn sĩ trung niên nói.
Diệp Khiêm nhất thời không trả lời, giống như đang tự hỏi.
Văn sĩ trung niên cũng theo đó im lặng, chỉ cung cung kính kính mà chờ.
Một lát sau, Diệp Khiêm đã cất lời: "Không cự tuyệt thị vệ đi theo, cũng coi như tiếp thu nơi này ...!Như vậy xem ra, hắn thật an tâm để ở lại?"
Văn sĩ trung niên thậm chí không cần nghĩ đã cười nói: "Thứ cho học trò có ngu kiến, thật ra học trò lại nghĩ hoàn toàn ngược lại."
Diệp Khiêm ý bảo đối phương tiếp tục nói.

Văn sĩ trung niên sắp xếp lại ý nghĩ một chút: "Cho dù trên giang hồ thiếu gia thành danh chưa lâu, nhưng cho dù là như vậy, sự tình của Phó gia không lâu trước đó cũng nháo đến ồn ào huyên náo, cho dù đó cũng chỉ là một lần mới bước chân vào giang hồ cũng có thể thấy được cá tính của thiếu gia, hiển nhiên không phải một người nhẫn nhục chịu đựng; mà về Phi Vân Thành, học trò thấy thiếu gia đối với Phi Vân Thành vẫn rất để ý, nếu không phải như vậy cũng sẽ không vì thấy Diệp Tam động đến Phi Vân Thành mà nguyện ý đến đây.

Nhưng cho đến bây giờ cũng không thấy thiếu gia gửi gì cho Phi Vân Thành, dù chỉ là một phong thư hay một lời nhắn, nếu không phải vì cảm thấy Phi Vân Thành không quan trọng thì chỉ có thể là phủ Tể tướng không quan trọng.
"Nói không sai." Diệp Khiêm khẽ gật đầu, "Vậy theo ý của ngươi, phải làm thế nào?"
Văn sĩ trung niên nhất thời cảm thấy khó khăn.

Nếu theo lẽ thông thường mà nói, phụ thân đem nhi tử, lại còn là duy nhất của mình về đương nhiên là để có người thừa kế y bát; nhưng nếu là đối tượng mà Diệp Khiêm nói đến...!Trầm ngâm, văn sĩ trung niên hỏi: "Tướng gia có ý định bồi dưỡng thiếu gia để tiếp quản sự việc?"
Diệp Khiêm mỉm cười: "Ngươi cảm thấy hắn có thể nhận?"
Nếu văn sĩ trung niên biết được Văn Nhân Tầm chính là Diệp Bạch, hắn khẳng định sẽ không dễ dàng nói như vậy; Thế nhưng hắn không biết, cho nên cứ giữ nguyên tính cẩn thận xưa nay, nhưng trong lời nói vẫn bất giác lộ ra sự khẳng định: "Học trò cảm thấy, nếu như dụng tâm, luôn có thể đạt được."
Diệp Khiêm nhẹ nhàng ồ một tiếng: "Chỉ cần dụng tâm? Nếu hắn không muốn dụng tâm thì sao?"
Trong lòng văn sĩ trung niên hơi run rẩy, nghĩ lại một chút cũng có thể hiểu được ý tứ của Diệp Khiêm: "Vậy thì khiến cho hắn dụng tâm...!Kỳ thật chỉ cần tìm được thứ mà thiếu gia yêu thích, tất nhiên thiếu gia sẽ dụng tâm."
"Thứ mà hắn thích là gì..." Diệp Khiêm hỏi.
Văn sĩ trung niên nhẹ nhàng cung kính: "Học trò đã hiểu."
"Đã hiểu?" Diệp Khiêm hỏi lại, tiếp theo đó nở nụ cười, "Thực tốt.

Như vậy, một tháng sau, ta sẽ đưa thiếp mời tới thiên hạ, chính thức giới thiệu hài tử của ta...!Như vậy, đến lúc đó có thể xảy ra sai lầm nào không?"
Cái gọi là sai lầm này, hiển nhiên chỉ có Diệp Bạch.
Văn sĩ trung niên rất rõ ràng khi nào cần tỏ rõ sự khẳng định, mà trong trường hợp này cũng chỉ có thể khẳng định, cho nên hắn lại khom lưng thận trọng nói: "Hồi tướng gia, học trò cho rằng sẽ không."
...!cho rằng sẽ không.
Sau bốn chữ đơn giản đó, không quá ba ngày sau, tại Phi Vân Thành, Văn Nhân Quân nhận được một tấm thiệp mời đến từ phủ Tể tướng, nội dung bên trong nói về việc của Diệp Bạch, ngôn từ vô cùng khí phách và khẩn trương, hơn nữa còn mời Văn Nhân Quân đến kinh thành tham gia yến hội vào một tháng sau, ngoài ra còn kèm theo một vài câu thăm hỏi đơn giản của Diệp Bạch.
Văn Nhân Quân đem thiệp mời đưa cho Mặc Đại tiên sinh xem.

Mặc Đại tiên sinh trầm mặc một lát: "...!Vài lời thăm hỏi cuối cùng kia, chỉ sợ không phải của Tầm thiếu gia."
Văn Nhân Quân hơi hơi nghiêng đầu: "Là của hắn.

Có điều", y cười cười, "Hắn hiển nhiên không muốn ta tới đó."
Mặc Đại tiên sinh im lặng.
Văn Nhân Quân lại hỏi: "Ngươi cảm thấy hắn có thể sẽ để ý đến xưng hô "Hài tử duy nhất của Tể tướng triều Càn Nguyên" không?
Mặc Đại tiên sinh thật ra không thích Diệp Bạch ở bên cạnh Văn Nhân Quân, thế nhưng cho dù là không thích, hắn cũng sẽ không buông lời nói dối quá mức trắng trợn: "Tầm thiếu gia sẽ không để ý."
Văn Nhân Quân trầm thấp lên tiếng, sau đó nói: "Vậy chuẩn bị đi, mười ngày sau," y nhìn lướt qua thiệp mời trên bàn, "Ta sẽ khởi hành tham gia bữa tiệc "nhận thân" kia.
Mặc Đại tiên sinh đáp ứng, sau đó lui xuống.
Một mình một người ở lại trong đình hóng gió, Văn Nhân Quân chạm vào chữ nổi trên thiếp mời, lại cầm lên một quân cờ trong tầm tay, tiếp tục ván cờ lúc trước vẫn đang dang dở.

Nhưng mà sau mười mấy nước đi, Văn Nhân Quân lại dừng tay một lần nữa, các nước đi trên bàn cờ, đều đã sai vị trí rồi.
Ngón tay thon dài cầm lấy quân cờ đen khựng lại giữa không trung, Văn Nhân Quân thu hồi tay, lại cầm lấy thiệp mời đã gập lại kia một lần nữa.
Thiệp mời được gửi đến từ kinh thành này ngôn từ cực kì lễ độ, cũng vô cùng sạch sẽ ngắn gọn, bao gồm cả mấy lời cuối cùng của Diệp Bạch.
Diệp Bạch chỉ nói: "Có việc riêng, tạm thời ở lại kinh thành.

Không có gì đáng ngại, đừng nhớ mong.", Lạc khoản ghi là Văn Nhân Tầm.
Tiếp theo, tầm mắt của Văn Nhân Quân rơi xuống bàn cờ đã rối loạn trước mắt mình.
Y nghĩ bản thân muốn bảo hộ Diệp Bạch một đời bình an vì Xích Diễm.
Nhưng nếu chỉ bởi nguyên nhân đó, lại khiến cảm xúc của bản thân bị ảnh hưởng bởi đối phương...!Văn Nhân Quân bỗng nhiên nhớ đến một câu thật lâu trước kia Xích Diễm từng nói qua.
"Ngươi đối với vật sống đều có cảm tình."
Chính mình lúc ấy đã trả lời thế nào? Hình như là "Mà ngươi đối với người đều khuyết thiếu tình cảm?"...
Văn Nhân Quân cứng họng cười.

Sau đó, y khẽ lắc đầu, trên tay chỉ dùng một chút lực...
...Thiệp mời hoàn hảo đột nhiên tứ tán, giống như những cánh bướm trắng vô lực, đang giương cánh nhưng chỉ trong chớp mắt đã rơi xuống vô tận, cho đến khi hóa thành bụi bặm..

Chapter
1 Chương 1: Giấc mộng dài ai sớm giác ngộ
2 Chương 2: Xưa nay ta tự biết
3 Chương 3: Thủy
4 Chương 4: Sinh biến
5 Chương 5: Bán dạ tư ngữ
6 Chương 6: Tiểu Hà tài lộ tiêm giác [thượng]
7 Chương 7: Tiểu Hà tài lộ tiêm giác [hạ]
8 Chương 8: Tiễn bất đoạn, lí hoàn loạn
9 Chương 9: Bất hồi thủ, ải vụ phân phân(*)
10 Chương 10: Vãng sự tri đa thiểu [ thượng ]
11 Chương 11: Vãng sự tri đa thiểu [ hạ ]
12 Chương 12: Gặp nhau
13 Chương 13: Hợp tung liên hoành
14 Chương 14: Chân tướng rõ ràng
15 Chương 15: Kỷ hồi hồn mộng dữ quân đồng
16 Chương 16: Tích thì nan mịch(*)
17 Chương 17: Đoạt kiếm
18 Chương 18: Đồng sàng(*)
19 Chương 19: Tân nhân cố hữu(*)
20 Chương 20: Tâm ý
21 Chương 21: Trường đăng độc minh
22 Chương 22: Mọi chuyện trời đã định, nửa điểm chạy không khỏi
23 Chương 23: Tương tư nhập cốt có biết không
24 Chương 24: Người có lúc tận cùng
25 Chương 25: Tự tiến chẩm tịch
26 Chương 26: Danh chấn thiên hạ
27 Chương 27: Rực rỡ gấm hoa
28 Chương 28: Gợn sóng lan rộng
29 Chương 29: Thượng cùng Bích Lạc hạ Hoàng tuyền
30 Chương 30: Thích
31 Chương 31: Tai ách
32 Chương 32: Khiến người tỉnh ngộ
33 Chương 33: Băng Hỏa Thảo
34 Chương 34: Băng Hỏa thú
35 Chương 35: Phiền toái
36 Chương 36: Khác nhau
37 Chương 37: Thoải mái phập phồng
38 Chương 38: Mặt nạ
39 Chương 39: Yêu
40 Chương 40: Tỏ Thái Độ
41 Chương 41: 41: Tan Tác
42 Chương 42: 42: Gặp Lại
43 Chương 43: 43: Có Đáng Giá Hay Không
44 Chương 44: 44: Giữa Khuya Sương Gió Một Người Vì Ai 1
45 Chương 45: 45: Giữa Khuya Sương Gió Một Người Vì Ai 2
46 Chương 46: 46: Thả Đi Thả Quý Trọng
47 Chương 47: 47: Chung Quy Là Chết
48 Chương 48: 48: Canh Mạnh Bà
49 Chương 49: 49: Huyền Đoạn Có Ai Nghe
50 Chương 50: 50: Thân Thế
51 Chương 51: 51: Ép Buộc
52 Chương 52: 52: Phó Trường Thiên
53 Chương 53: 53: Luận Nguyên Do Tình Sâu Cạn
54 Chương 54: 54: Người Về 1
55 Chương 55: 55: Người Về 2
56 Chương 56: 56: Bình Sinh Ý
57 Chương 57: 57: Tranh Chấp
58 Chương 58: 58: Khi Nào Đuốc Ở Cửa Tây Cùng Tắt
59 Chương 59: 59: Phá Thành
60 Chương 60: 60: Một Khúc Ly Ca 1
61 Chương 61: 61: Một Khúc Ly Ca 2
62 Chương 62: 62: Một Khúc Ly Ca 3
63 Chương 63: 63: Ta Nguyện Ý
64 Chương 64: 64: Tin Dữ
65 Chương 65: 65: Thiên Ngôn Vạn Ngữ Chỉ Một Câu
66 Chương 66: 66: Cờ Kém Một Nước
67 Chương 67: 67: Tâm Tư Khác Nhau
68 Chương 68: 68: Ngươi Chọn Cái Nào
69 Chương 69: 69: Giải Cục
70 Chương 70: 70: Không Phải Không Báo Thời Điểm Chưa Tới
71 Chương 71: 71: Giây Phút Lửa Đỏ Hoá Tro Tàn
72 Chương 72: 72: Không Thể Như Vậy
73 Chương 73: 73: Cảnh Trong Mơ
74 Chương 74: 74: Tâm Tưởng Sự Thành
75 Chương 75: 75: Trong Mộng Ngoài Mộng
76 Chương 76: 76: Thử Kiếm
77 Chương 77: 77: Xung Đột
78 Chương 78: 78: Mâu Thuẫn Sơ Hiện
79 Chương 79: 79: Vô Tình Không Khổ Giống Đa Tình
80 Chương 80: 80: Bỉ Dực Liên Chi Đương Nhật Nguyện
81 Chương 81: 81: Lĩnh Nam Có Tuyết Pn 1.1
82 Chương 82: 82: Lĩnh Nam Có Tuyết Pn 1.2
83 Chương 83: 83: Trước Thế Sự Pn 2.1
84 Chương 84: 84: Trước Thế Sự Pn 2.2
85 Chương 85: 85: Trước Thế Sự Pn 2.3
86 Chương 86: 86: Trước Thế Sự Pn 2.4
87 Chương 87: 87: Trước Thế Sự Pn 2.5
88 Chương 88: 88: Trước Thế Sự Pn 2.6
89 Chương 89: 89: Trước Thế Sự Pn 2.7
90 Chương 90: 90: Trước Thế Sự Pn 2.8
91 Chương 91: 91: Trước Thế Sự Pn 2.9
92 Chương 92: 92: Trước Thế Sự Pn 2.10
93 Chương 93: 93: Trước Thế Sự Pn 2.11
94 Chương 94: 94: Trước Thế Sự Pn 2.12
95 Chương 95: 95: Trước Thế Sự Pn 2.13
96 Chương 96: 96: Trước Thế Sự Pn 2.14
97 Chương 97: 97: Trước Thế Sự Pn 2.15
98 Chương 98: 98: Trước Thế Sự Pn 2.16
99 Chương 99: 99: Trước Thế Sự Pn 2.17
100 Chương 100: 100: Trước Thế Sự Pn 2.18
101 Chương 101: 101: Trước Thế Sự Pn 2.19
102 Chương 102: 102: Trước Thế Sự Pn 2.20
103 Chương 103: 103: Trước Thế Sự Pn 2.21
104 Chương 104: 104: Thất Tịch Pn 3
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Giấc mộng dài ai sớm giác ngộ
2
Chương 2: Xưa nay ta tự biết
3
Chương 3: Thủy
4
Chương 4: Sinh biến
5
Chương 5: Bán dạ tư ngữ
6
Chương 6: Tiểu Hà tài lộ tiêm giác [thượng]
7
Chương 7: Tiểu Hà tài lộ tiêm giác [hạ]
8
Chương 8: Tiễn bất đoạn, lí hoàn loạn
9
Chương 9: Bất hồi thủ, ải vụ phân phân(*)
10
Chương 10: Vãng sự tri đa thiểu [ thượng ]
11
Chương 11: Vãng sự tri đa thiểu [ hạ ]
12
Chương 12: Gặp nhau
13
Chương 13: Hợp tung liên hoành
14
Chương 14: Chân tướng rõ ràng
15
Chương 15: Kỷ hồi hồn mộng dữ quân đồng
16
Chương 16: Tích thì nan mịch(*)
17
Chương 17: Đoạt kiếm
18
Chương 18: Đồng sàng(*)
19
Chương 19: Tân nhân cố hữu(*)
20
Chương 20: Tâm ý
21
Chương 21: Trường đăng độc minh
22
Chương 22: Mọi chuyện trời đã định, nửa điểm chạy không khỏi
23
Chương 23: Tương tư nhập cốt có biết không
24
Chương 24: Người có lúc tận cùng
25
Chương 25: Tự tiến chẩm tịch
26
Chương 26: Danh chấn thiên hạ
27
Chương 27: Rực rỡ gấm hoa
28
Chương 28: Gợn sóng lan rộng
29
Chương 29: Thượng cùng Bích Lạc hạ Hoàng tuyền
30
Chương 30: Thích
31
Chương 31: Tai ách
32
Chương 32: Khiến người tỉnh ngộ
33
Chương 33: Băng Hỏa Thảo
34
Chương 34: Băng Hỏa thú
35
Chương 35: Phiền toái
36
Chương 36: Khác nhau
37
Chương 37: Thoải mái phập phồng
38
Chương 38: Mặt nạ
39
Chương 39: Yêu
40
Chương 40: Tỏ Thái Độ
41
Chương 41: 41: Tan Tác
42
Chương 42: 42: Gặp Lại
43
Chương 43: 43: Có Đáng Giá Hay Không
44
Chương 44: 44: Giữa Khuya Sương Gió Một Người Vì Ai 1
45
Chương 45: 45: Giữa Khuya Sương Gió Một Người Vì Ai 2
46
Chương 46: 46: Thả Đi Thả Quý Trọng
47
Chương 47: 47: Chung Quy Là Chết
48
Chương 48: 48: Canh Mạnh Bà
49
Chương 49: 49: Huyền Đoạn Có Ai Nghe
50
Chương 50: 50: Thân Thế
51
Chương 51: 51: Ép Buộc
52
Chương 52: 52: Phó Trường Thiên
53
Chương 53: 53: Luận Nguyên Do Tình Sâu Cạn
54
Chương 54: 54: Người Về 1
55
Chương 55: 55: Người Về 2
56
Chương 56: 56: Bình Sinh Ý
57
Chương 57: 57: Tranh Chấp
58
Chương 58: 58: Khi Nào Đuốc Ở Cửa Tây Cùng Tắt
59
Chương 59: 59: Phá Thành
60
Chương 60: 60: Một Khúc Ly Ca 1
61
Chương 61: 61: Một Khúc Ly Ca 2
62
Chương 62: 62: Một Khúc Ly Ca 3
63
Chương 63: 63: Ta Nguyện Ý
64
Chương 64: 64: Tin Dữ
65
Chương 65: 65: Thiên Ngôn Vạn Ngữ Chỉ Một Câu
66
Chương 66: 66: Cờ Kém Một Nước
67
Chương 67: 67: Tâm Tư Khác Nhau
68
Chương 68: 68: Ngươi Chọn Cái Nào
69
Chương 69: 69: Giải Cục
70
Chương 70: 70: Không Phải Không Báo Thời Điểm Chưa Tới
71
Chương 71: 71: Giây Phút Lửa Đỏ Hoá Tro Tàn
72
Chương 72: 72: Không Thể Như Vậy
73
Chương 73: 73: Cảnh Trong Mơ
74
Chương 74: 74: Tâm Tưởng Sự Thành
75
Chương 75: 75: Trong Mộng Ngoài Mộng
76
Chương 76: 76: Thử Kiếm
77
Chương 77: 77: Xung Đột
78
Chương 78: 78: Mâu Thuẫn Sơ Hiện
79
Chương 79: 79: Vô Tình Không Khổ Giống Đa Tình
80
Chương 80: 80: Bỉ Dực Liên Chi Đương Nhật Nguyện
81
Chương 81: 81: Lĩnh Nam Có Tuyết Pn 1.1
82
Chương 82: 82: Lĩnh Nam Có Tuyết Pn 1.2
83
Chương 83: 83: Trước Thế Sự Pn 2.1
84
Chương 84: 84: Trước Thế Sự Pn 2.2
85
Chương 85: 85: Trước Thế Sự Pn 2.3
86
Chương 86: 86: Trước Thế Sự Pn 2.4
87
Chương 87: 87: Trước Thế Sự Pn 2.5
88
Chương 88: 88: Trước Thế Sự Pn 2.6
89
Chương 89: 89: Trước Thế Sự Pn 2.7
90
Chương 90: 90: Trước Thế Sự Pn 2.8
91
Chương 91: 91: Trước Thế Sự Pn 2.9
92
Chương 92: 92: Trước Thế Sự Pn 2.10
93
Chương 93: 93: Trước Thế Sự Pn 2.11
94
Chương 94: 94: Trước Thế Sự Pn 2.12
95
Chương 95: 95: Trước Thế Sự Pn 2.13
96
Chương 96: 96: Trước Thế Sự Pn 2.14
97
Chương 97: 97: Trước Thế Sự Pn 2.15
98
Chương 98: 98: Trước Thế Sự Pn 2.16
99
Chương 99: 99: Trước Thế Sự Pn 2.17
100
Chương 100: 100: Trước Thế Sự Pn 2.18
101
Chương 101: 101: Trước Thế Sự Pn 2.19
102
Chương 102: 102: Trước Thế Sự Pn 2.20
103
Chương 103: 103: Trước Thế Sự Pn 2.21
104
Chương 104: 104: Thất Tịch Pn 3