Chương 88: Tiến nhập Nha Trang thành

Sau cơn sao động, Vương Lang ngồi chồm hỗm, mặt cuối gằm xuống đất, tay cầm bánh nhai nhai, tay cầm cọng cỏ vẽ vu vơ. Giống như em gái lúc dỗi người yêu, chỉ không biết là hắn dỗi cái gì.

_ Thôi đừng buồn nữa, trang phục không đẹp cũng không sao, có khi lát nữa lại có cây mới mọc ra, đồ đẹp hơn thì sao.

Trương phóng khuyên nhủ, đáp lại hắn là cái nhìn sắc như dao cạo của Vương Lang, ý như muốn nói, nếu ngươi còn nói nữa, ta liều với ngươi. một lát sau Vương Lang nằm ngửa ra, tư thế vừa rồi thật mất hình tượng, lại làm hắn tê chân:

_ Ta tưởng ngươi đi một mạch tới Nha Trang thành luôn, sao lại dừng?

_ Sắp tới rồi, còn vài dặm nữa thôi, nửa đêm rồi nên chắc cổng thành không mở đâu, để sáng mai vào thì tốt hơn. Với lại..

Trương Phóng siết lại dây buộc, đứng lên nói tiếp:

_ 12 giờ đêm là ta phải luyện tập, lần này ta định luyện gấp đôi. Sợ vào thành rồi không tìm ra chỗ để luyện.

Lời Trương Phóng nói cũng có lý, hắn luyện tập quá bạo lực. Khi hắn luyện xong thì vùng đất xung quanh sẽ biến dạng, sợ là ngọn đồi cũng bị đánh thành hố, mặt nền của các diễn võ trường cấp thấp chắc không chịu nổi quá một bài quyền của Trương Phóng.

_ Có thể cho ta mượn thiết côn của ngươi được không, xem một chút thôi, không làm trễ giờ tập luyện của ngươi đâu.

Vương Lang có chút tò mò, sức chín trâu mười hổ của Trương Phóng thì hắn thấy rồi, nhìn hắn bẻ thân cây như bẻ tăm là hắn đoán được. Nếu Vương Lang dùng năng lượng tinh thần thì cũng làm được, nhưng nếu chỉ dùng sức mạnh cơ bắp thì đành chuyển qua chế độ đu cây. Cây thiết côn nhìn bình thường này có gì đặc biệt mà chịu nổi sức của của tên khổng lồ đó. Khi dò xét thì cũng không thấy nó phát ra sóng năng lượng gì.

_ Nè, nhưng ngươi phải cẩn thận, nó rớt xuống là phải đào sâu lắm đó.

_ An tâm.

Vương Lang có chút bĩu môi, mập mạp này đúng là ra đời quá ít, tầm nhìn có chút hạn hẹp, không biết người mạnh hơn hắn trên đời nhiều bao nhiêu. Vương Lang ta dùng tay không chặt năm viên gạch thẻ chưa ngâm qua nước mắm mà vẫn còn lưu lực đó. Khúc sắt này nhằm nhò gì.

Rầm. Thiết côn vừa tới tay thì theo trớn rớt xuống luôn, lôi theo cánh tay của Vương Lang. Làm hắn cắm đầu xuống đất. Thiết côn nhanh chóng lún sâu vào đất, sợ nếu Vương Lang buông tay chậm chút, thì hắn mồ yên mả đẹp rồi.

Trương Phóng đã có kinh nghiệm, hắn nằm rạp xuống, thọc tay vào đường lõm. May là còn kịp, hắn lôi thiết côn lên, quan tâm:

_ Ngươi có sao không, là do ta vô ý, xin lỗi.

Vương Lang như gặp ma, thiết côn nặng tới mức hắn không đoán được là bao nhiêu, máu xấu của hắn nổi lên, cũng là cái chuyện nhảy lầu với lộn vòng.

Vương Lang phá luật của vùng sinh tồn, không phải, hắn không phá luật. Đây coi như ngoại vi của Nha Trang thành rồi, là lãnh thổ của nhân loại. Hắn vận dụng năng lượng tinh thần, không tin nếu sài hết mấy vòng sáng kia, mà vẫn không cầm nổi cây thiết côn này. Hắn cương quyết giành lấy thiết côn từ tay Trương Phóng.

Hắn cầm nổi thật, chỉ là không biết có được tính hay không.

Hai tay nắm giữa thân côn, chân Vương Lang loạn choạng, nghiêng bên này ngã bên kia, còn tệ hơn em bé tập đi. Cuối cùng không đứng nổi nữa, hắn té ngửa. Thiết côn đè lên ngực hắn, cùi trỏ hắn lúng sâu vào đất, nhúc nhích cũng không nỗi, đừng nói lật qua một bên.

Từ ngữ chuyên môn, mang tính khoa học chính xác cho tình huống này của Vương Lang là "tạ đè", không phải là chơi ngu.

Trương Phóng ngạc nhiên, đứng nhìn sững Vương Lang, Trương khổng lồ biết cây thiết côn này nặng bao nhiêu. Có lần hắn lỡ tay đặt cây thiết côn này lên lưng con giác thú cấp ba. Lần sau gặp lại thì con giác thú đó đã thành công có bước đột phá trong việc di chuyển, trườn như rắn.

Có lần khi khổng lồ giao dịch với tiểu đội sinh tồn giả, có vị võ sư cũng cầm thử cây thiết côn này. Sau nửa tiếng đào đất mọi người đã thành công lôi được vị võ sư đó lên.

Cách duy nhất để Trương Phóng không phải kè kè cây thiết côn này bên người, là đặt nó trên một cành cây nào đó. Cành nhỏ nhất cũng được, thiết côn sẽ nằm yên đó không rơi xuống.

Cây thiết côn này xù xì, đen thui, nhìn thô thiển, giống cành cây bị tuốt lá. Không thẳng hoàn toàn mà có vài đoạn hơi cong, dảnh. Nhưng Trương Phóng không nền hà, hắn thích dùng cây thiết côn này, hắn đặt tên cho nó là Tiểu Phóng.

Cho tới nay chỉ có Tiểu Phóng côn là ở lâu dài được với hắn. Những cây côn khác, dù là đồ tốt của gia tộc, chỉ qua nửa buổi luyện của hắn là thánh đòn gánh, hắn dùng côn để tập luyện, không phải để câu cá.

Vương Lang có thể chịu được sức nặng của Tiểu Phóng côn,tới bây giờ vẫn chưa buông xuống đất, thật là khỏe nha. Có khi đó là do Vương Lang mới bệnh dậy, nên mới không vững như vậy, nếu là bình thường chắc múa tiểu phóng không có vấn đề gì.

Nhỏ con mà khỏe tới vậy, chắc phải luyện tập rất nhiều, nhớ lúc mới gặp là Vương Lang bay từ trên trời đâm xuống đất, đó là cách luyện thể mới sao. Ngưỡng mộ, mình phải cố gắng thêm mới được.

Trương Phóng ngạc nhiên, Vương Lang cũng ngạc nhiên, nhiều tới mức đau đầu.

Hắn đã vận dụng năng lượng nhiều hết mức có thể, dùng bao bọc cường hóa cơ bắp, hay tác động thẳng vào thiết côn luôn, giống như cách hay dùng để cách không khiển vật.

Cơ thể sau khi dùng năng lượng tinh thần để cường hóa, sẽ lấy cơ bắp làm phụ, nhiệm vụ như vật dẫn cho năng lượng tinh thần làm việc. Sự khác biệt thuộc về chất, sức mạnh tăng thêm phải dùng con số vài chục lần để tính. Vương Lang tuy mới hơn 14 tuổi, nhưng hắn là con nhà lao động, từ nhỏ đã cáng đáng nhiều việc, coi như sức cơ bắp của hắn là 80 kg, qua năng lượng cường hóa trung bình 15 lần, sẽ là 1200 kg.

Sau đó là vận dụng bằng năng lượng tinh thần riêng biệt, cách không nâng lên. Vương Lang chưa luyện tập cách sử dụng năng lượng trong thực tế nhiều lắm. Nhưng lúc khai mở vòng sáng xanh hắn đã có những kinh nghiệm nhớ đời, coi như nếu cố gắng hắn có thể di động được một vật nặng gấp 6 lần mình. Sẽ là hơn kém 400 kg. Sau đó cộng cả hai lại.

Thứ côn gì mà nặng hơn 1600 kg. Mà con số đó đã trừ hao hết mức rồi, sức lực thật mà hắn đang dùng phải hơn 3000 kg. Đủ để nâng cái phi thuyền cỡ nhỏ rồi, vậy mà không ăn thua với khúc sắt này. Nếu không có vòng bảo vệ, sợ Vương Lang bị bẹp dí rồi.

Tên mập này vậy mà cầm nó múa như không, may mà mình chưa thử đối luyện với hắn, sơ hở mà dính một đòn sợ Mỹ Mỹ cũng phải bó tay.

Vương Lang phải dùng ánh mắt mới để nhìn Trương Phóng, rõ ràng hắn chỉ là một người bình thường, nhưng nếu thật sự so đấu, Vương Lang thật thiếu lòng tin sẽ chiến thắng. Sợ đòn mạnh nhất của Vương Lang, cũng không qua nổi lớp da dày của hắn, mật độ tế bào phải phát triển đến mức nào mới có thể chứa đựng được sức mạnh lớn như thế.

Một lúc sau, Vương Lang ngồi xếp bằng nhìn Trương Phóng luyện tập, vẫn là những chiêu thức lúc trước, chỉ có số lần tập tăng lên gấp đôi. Trương Phóng vẫn miệt mài như thế, cứ như mỗi cử động là nhịp tim của hắn, phát ra tự nhiên miệt mài, quan trọng như sự sống của hắn.

Khác với Trương Phóng, Vương Lang không muốn chờ đến sáng để vào thành, càng không muốn chỉ ngồi không mà nhìn Trương Phóng luyện tập. Sự cần mẫn của Trương Phóng khiến hắn cảm thấy xấu hổ, đổi lại là hắn, sợ sẽ không kiên trì được đến như vậy, ngay từ đầu sẽ chạy đi mà tìm cách hắn nghĩ sẽ tốt hơn.

Sự nỗ lực của Vương Lang biểu hiện là sự không chấp nhận,hắn như người hết hơi tìm cách ngoi lên mặt nước, không có lựa chọn thứ hai. Khi có thể hít thở thì phải tiếp tục bơi để vào bờ, mọi thứ hắn tìm thấy, dù cọng rơm hay mảnh gỗ đều có thể dùng để cứu mạng hắn. Hắn vốn không có gì, ai lại trách người chết đói lục lọi tìm đồ ăn. Vương Lang chỉ có cách là không ngừng đi tới.

Đi tới chứ không phải là đi mù quáng, đồng ý những ngày gần đây hắn toàn gặp sự cố bất ngờ, mà khởi đầu là con Dực Dục Long kia, nhưng Vương Lang không quên mục đích ban đầu, nhanh chóng đến Nha Trang thành là lựa chọn đúng đắn.

Trương Phóng thì khác, sự nỗ lực của hắn lại là hình thái của sự thỏa hiệp, như người khuân vác chấp nhận ngày ngày sáng chiều khom lưng, nếu việc thay đổi là cái quá khó, nếu hắn không có đủ động lực để mạo hiểm, vậy thì sáng mai cứ khom lưng đi, nó dễ hơn và an toàn hơn.

Đối với Trương Phóng, việc có thành công trong thử thách của gia tộc hay không, là không quan trọng. Có ai đặt hi vọng vào hắn đâu, Trương gia đâu thiếu người có tài, đâu chỉ có ai vỗ vai hắn mà nói:" Trương Phóng, ngươi là hi vọng của Trương gia, chúng ta tin vào ngươi.

Họ chỉ nói:

_ Trương Phóng ngươi quá ngu dốt, chỉ một chiêu đơn giản như thế sao lại không học được.

_ Trương Phóng, ngươi quá mềm yếu, để kẻ thù giết hết huynh đệ của mình ngươi mới vừa lòng sao.

_ Trương Phóng, ngươi quá chậm chạp, có ngươi trong hàng ngũ, làm sao chúng ta tiến lên được.

_ Trương Phóng, sư phụ biết con cố gắng, nhưng đừng hi vọng nhiều quá. Cứ tập ba bài côn này đi, sau này làm sư phụ cấp thấp như ta cũng được mà.

_ Trương Phóng, mẹ muốn con nhớ một việc, đừng bao giờ bỏ cuộc, như vậy con mãi là người của Trương gia, con của con cũng được mang họ Trương.

Nếu mọi người muốn Trương Phóng như vậy, Trương Phóng sẽ như vậy, làm vừa lòng mọi người. Trương Phóng làm điều Trương Phóng có thể, luyện tập cơ bản, và không bỏ cuộc.

Còn một việc nữa, Trương Phóng không muốn làm tổn thương người khác, dù là chiến trường không gian hay diễn võ trường. Hắn đều không muốn ở đó. Hắn muốn mãi luyện tập, mãi là người của Trương gia, mãi ở nơi bình yên này. Chuyến đi đến Nha Trang thành lần này, là mệnh lệnh phát ra chung, nếu đã biết rồi hắn không không thể không đi.

Đừng nói ai đúng ai sai. Lấy cái kết là chết thì đúng sai đều vô nghĩa. Hãy coi đó là tùy tâm. Chẳng phải ta đều muốn vậy sao.

Vương Lang tạm biệt Trương Phóng, hắn muốn đi trước vào Nha Trang thành. Tìm Mỹ Mỹ, gặp hai tiểu đệ, mua cổng tinh thần ( zone s) mới, liên lạc về với mẹ, cuộc hẹn với chấp pháp giả, giải quyết 400 triệu tinh thần tệ, nhập học tại học viện Lý gia..

Người ta nói nếu con cá mập ngừng bơi nó sẽ chết, nói xạo đó đừng tin, nó chìm trước đã, sống chết tính sau. Xuất phát của Vương Lang là con số 0, là không thể chìm xuống, hay chìm xuống cũng không sao.

Nói về Nha Trang thành.

Nghe nói Đường Tăng phải cúng cái tô vàng mới lấy được chân kinh. Sau này vì cái tô đó mạ vàng nên kinh thư cũng là vàng mã. Câu chuyện này rút ra cho chúng ta hai bài học.

Hoặc động kinh doanh vàng và vàng giả đã có mặt tại tây trúc, thị trường rất không ổn định.

Nếu bạn là đồ giả đừng nên đứng một mình, rất dễ bị phát hiện. Tìm một nhóm mà trà trộn vào, bạn sẽ thành đồ thật có chất lượng kém.

Coi Nha Trang thành chính là Tây Trúc, vậy thì đội trưởng An Tất, hay còn được gọi là Ăn Tất, là đội trưởng đội vệ thành bảo vệ cổng thành phía nam,chính là bản kết hợp tối ưu của A Nan và Ca Diếp.

Người dân sống ở Nha Trang thành hay nói, ăn mày đi qua cổng thành nam, cái tô mẻ cũng không còn, là có lý do riêng của nó.

Bonus: Nhật ký viết dùm em gái.

Năm 2 tuổi: Nó là một đống phiền phức, tiếng la khóc luôn xuất hiện xung quanh nó. Đồ chơi của nó vung vãi khắp nơi. Mọi người phải kiếm người giúp việc mới liên tục. Cuối cùng, tôi trở thành vú em của nó. Đó là ác mộng của tôi, vậy tôi sẽ thành ác mộng của nó. Tôi nhốt nó tại nơi của riêng tôi. Ở đó, nó lại ngủ rất ngon. Khi ngủ, nhìn nó thật xinh đẹp.

Chapter
1 Chương 1: Lão đầu gian thương
2 Chương 2: Chân nhân lộ tướng
3 Chương 3: Đại tiểu hồ Ly
4 Chương 4: Kiến thức tới dồn dập
5 Chương 5: Tinh thần rửa tội
6 Chương 6: Tinh thần tăng tiến
7 Chương 7: Buổi họp tra tấn
8 Chương 8: Đại hùng Hoắc Cách đại tướng quân
9 Chương 9: Thư kí Raphen
10 Chương 10: Thầy trò vô vọng
11 Chương 11: Vòng sáng thứ 50
12 Chương 12: Không hợp thói thường
13 Chương 13: Buổi kiểm tra kinh hoàng
14 Chương 14: Chính thức bái sư
15 Chương 15: Áo giáp đặc thù cấp đồng
16 Chương 16: Nhân sinh của Lý gia
17 Chương 17: Phi Tinh Bạc Hùng
18 Chương 18: Thôn Kim Thú
19 Chương 19: Tình trạng giới nghiêm
20 Chương 20: Gặp lại cố nhân
21 Chương 21: Khúc dạo đầu của Lý Khanh
22 Chương 22: Một chút chuyện xưa
23 Chương 23: Tiên nữ Chung Tình
24 Chương 24: Đại ca Vương Nhất
25 Chương 25: Bom của Lý Khanh
26 Chương 26: Mẫu thú cấp 1
27 Chương 27: Bạc Hùng chiến Thôn Kim thú
28 Chương 28: Mẹ của Vương Lang
29 Chương 29: Niềm hy vọng mới
30 Chương 30: Thư của sư phụ
31 Chương 31: Chuyện trong phòng giam
32 Chương 32: Dạy dỗ tiểu đệ
33 Chương 33: Cổng tinh thần
34 Chương 34: Bước đầu làm ăn
35 Chương 35: Khắc mạch không ngừng
36 Chương 36: Tinh thần tệ
37 Chương 37: Học viện Lý tinh đệ nhất
38 Chương 38: Sóng ngầm
39 Chương 39: Lịch trình
40 Chương 40: Lựa chọn
41 Chương 41: Tai nạn
42 Chương 42: Học viện Bắc đẩu
43 Chương 43: Đăng ký nhập học
44 Chương 44: Lễ khai giảng
45 Chương 45: Học phần
46 Chương 46: Sao bảy cánh
47 Chương 47: Chuyện hai tiểu đệ
48 Chương 48: Năm chiếc vé
49 Chương 49: Mộng Băng Doanh
50 Chương 50: Tinh thú
51 Chương 51: Tinh cún
52 Chương 52: Mưu thành
53 Chương 53: Nghi hoặc
54 Chương 54: Sinh mệnh thú
55 Chương 55: Mỹ Mỹ
56 Chương 56: Năng lượng sinh mệnh
57 Chương 57: Sinh tồn giả
58 Chương 58: Hiệp hội
59 Chương 59: Doanh trại
60 Chương 60: Thực đường
61 Chương 61: Vạ lây
62 Chương 62: Chấp pháp giả
63 Chương 63: Dạ khách số 6
64 Chương 64: Tìm hiểu thị trường
65 Chương 65: Đầu cơ
66 Chương 66: Hạt giống sinh mệnh
67 Chương 67: Ngày hội ở Nha Trang thành
68 Chương 68: Sự kiện đoạt vé
69 Chương 69: Cao tầng La gia
70 Chương 70: Phòng Luyện tập
71 Chương 71: Phong nguyên tố
72 Chương 72: Sự manh động của Vương Lang
73 Chương 73: Sự sắp xếp của Raphen
74 Chương 74: Tận tâm hộ vệ
75 Chương 75: Một chuyến phiêu lưu
76 Chương 76: Cơn bão năng lượng
77 Chương 77: Thí luyện nhân của Trương gia
78 Chương 78: Tên số hưởng của vùng sinh tồn
79 Chương 79: Nỗ lực của Trương Phóng
80 Chương 80: Con đường của Trương Phóng
81 Chương 81: Buổi học đầu tiên
82 Chương 82: Kiến thức cơ bản
83 Chương 83: Chuyện hai cái cốc
84 Chương 84: Buổi họp hội đồng thành phố
85 Chương 85: Tác động của năng lượng đặc thù
86 Chương 86: Năng lượng đặc thù của Vương Lang
87 Chương 87: Năng lượng sinh mệnh đặc thù
88 Chương 88: Tiến nhập Nha Trang thành
89 Chương 89: Chào mừng đến cổng nam
90 Chương 90: Ngài vệ trưởng An Tất
91 Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)
92 Chương 92: Những ngày ở Nha Trang thành (2)
93 Chương 93: Nghiệp của nhà Morgan
94 Chương 94: Những ngày ở Nha Trang thành (3)
95 Chương 95: Những ngày ở Nha Trang thành (4)
96 Chương 96: Những ngày ở Nha Trang thành (5)
97 Chương 97: Những ngày ở Nha Trang thành (6)
98 Chương 98: Chương trình học mới
99 Chương 99: Tám chiêu thức cơ bản
100 Chương 100: Nửa đêm ở Nha Trang thành
101 Chương 101: Chương trình luyện tập
102 Chương 102: Chương trình luyện tập (2)
103 Chương 103: Chương trình luyện tập (3)
104 Chương 104: Chương trình luyện tập (4)
105 Chương 105: Chương trình luyện tập (5)
106 Chương 106: Chương trình luyện tập (6)
107 Chương 107: Chương trình luyện tập (7)
108 Chương 108: Chương trình luyện tập (8)
109 Chương 109: Kết thúc luyện tập. Điều quan trọng nhất lúc này
110 Chương 110: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá
111 Chương 111: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá (2)
112 Chương 112: Ván bài của Lý gia
113 Chương 113: La Thần tỏa sáng
114 Chương 114: Nỗi sợ hãi bao chùm Nha Trang thành
115 Chương 115: Cuộc phiêu lưu của La La và Mỹ Mỹ
116 Chương 116: Một đêm dài
117 Chương 117: Một đêm dài (2)
118 Chương 118: Một đêm dài (3)
119 Chương 119: Một đêm dài (4)
120 Chương 120: Một đêm dài (5)
121 Chương 121: Một đêm dài (6)
122 Chương 122: Một đêm dài (7)
123 Chương 123: Một đêm dài (8)
124 Chương 124: Một đêm dài (9)
125 Chương 125: Một đêm dài (10)
126 Chương 126: Một đêm dài (11)
127 Chương 127: Một đêm dài (12)
128 Chương 128: Một đêm dài (13)
129 Chương 129: Một đêm dài (14)
130 Chương 130: Một đêm dài (15)
131 Chương 131: Một đêm dài (16)
132 Chương 132: Một đêm dài (17)
133 Chương 133: Một đêm dài (18)
134 Chương 134: Một đêm dài (19)
135 Chương 135: Một đêm dài (20)
136 Chương 136: Cách La gia đón ngày mới
137 Chương 137: Một buổi sáng đẹp trời
138 Chương 138: Ngày đẹp trời để đi dạo
139 Chương 139: Tay đeo cục nợ
140 Chương 140: Đại náo Đại nhất lâu
141 Chương 141: Tâm tư của tiên sinh kể chuyện
142 Chương 142: Đậu hũ chiên giòn
143 Chương 143: Dạ khách số hai
144 Chương 144: Ra đường kiếm ăn
145 Chương 145: Mạc Anh Hùng chân chính
146 Chương 146: Người nhà chủ tiệm
147 Chương 147: Một cái tên
148 Chương 148: Lời hẹn tuổi trẻ
149 Chương 149: Bạc Hùng gặp Vương Bá
150 Chương 150: Trên trời cố sự
151 Chương 151: Song kiêu thế hệ
152 Chương 152: Gặp Tần Phí
153 Chương 153: Ngủ mà kêu
154 Chương 154: Tiểu Phí thành vương
155 Chương 155: Lần hai vào thành
156 Chương 156: Thả con tép
157 Chương 157: Bắt con tôm
158 Chương 158: Bắt con cá
159 Chương 159: Bắt kình ngư
160 Chương 160: Trụ sở sinh tồn giả
161 Chương 161: Trưởng thành
162 Chương 162: La Cao Tường trưởng lão
163 Chương 163: Sư môn thần bí
164 Chương 164: Câu thông
165 Chương 165: Mở phong ấn
166 Chương 166: Thanh hắc kiếm
167 Chương 167: Chữa trị
168 Chương 168: Kéo lưới
169 Chương 169: Có thêm huynh đệ
170 Chương 170: Buổi đón tiếp của Tạ gia
171 Chương 171: Trương, Lý, Tần, Mạc
172 Chương 172: Đại sư Morgan Raddi
173 Chương 173: Tiên nữ cuối cùng
174 Chương 174: Thiện giả bất lai
175 Chương 175: Donna lộ diện
176 Chương 176: Donna gây sóng gió
177 Chương 177: Donna gây sóng gió (2)
178 Chương 178: Donna gây sóng gió (3)
179 Chương 179: Vui chơi có thưởng
180 Chương 180: Chơi đúng cách
181 Chương 181: La Thần lựa chọn
182 Chương 182: Trạm dừng giữa sa mạc
183 Chương 183: Trạm dừng giữa sa mạc (2)
184 Chương 184: Rút lui
185 Chương 185: Phần hai của thí luyện
186 Chương 186: Việc nhà họ La
187 Chương 187: Đại sư luận bàn
188 Chương 188: Kinh ngạc đến từ Lý gia
189 Chương 189: Vấn đề của Donna
190 Chương 190: Vấn đề của Donna.(2)
191 Chương 191: Thanh Thương cải tạo
192 Chương 192: Chuyện trong phòng chế tạo
193 Chương 193: Ăn
194 Chương 194: Học ăn
195 Chương 195: Bánh bao càn khôn
196 Chương 196: Giảm cân cấp tốc
197 Chương 197: Trị bệnh
198 Chương 198: Lần đầu xem bói
Chapter

Updated 198 Episodes

1
Chương 1: Lão đầu gian thương
2
Chương 2: Chân nhân lộ tướng
3
Chương 3: Đại tiểu hồ Ly
4
Chương 4: Kiến thức tới dồn dập
5
Chương 5: Tinh thần rửa tội
6
Chương 6: Tinh thần tăng tiến
7
Chương 7: Buổi họp tra tấn
8
Chương 8: Đại hùng Hoắc Cách đại tướng quân
9
Chương 9: Thư kí Raphen
10
Chương 10: Thầy trò vô vọng
11
Chương 11: Vòng sáng thứ 50
12
Chương 12: Không hợp thói thường
13
Chương 13: Buổi kiểm tra kinh hoàng
14
Chương 14: Chính thức bái sư
15
Chương 15: Áo giáp đặc thù cấp đồng
16
Chương 16: Nhân sinh của Lý gia
17
Chương 17: Phi Tinh Bạc Hùng
18
Chương 18: Thôn Kim Thú
19
Chương 19: Tình trạng giới nghiêm
20
Chương 20: Gặp lại cố nhân
21
Chương 21: Khúc dạo đầu của Lý Khanh
22
Chương 22: Một chút chuyện xưa
23
Chương 23: Tiên nữ Chung Tình
24
Chương 24: Đại ca Vương Nhất
25
Chương 25: Bom của Lý Khanh
26
Chương 26: Mẫu thú cấp 1
27
Chương 27: Bạc Hùng chiến Thôn Kim thú
28
Chương 28: Mẹ của Vương Lang
29
Chương 29: Niềm hy vọng mới
30
Chương 30: Thư của sư phụ
31
Chương 31: Chuyện trong phòng giam
32
Chương 32: Dạy dỗ tiểu đệ
33
Chương 33: Cổng tinh thần
34
Chương 34: Bước đầu làm ăn
35
Chương 35: Khắc mạch không ngừng
36
Chương 36: Tinh thần tệ
37
Chương 37: Học viện Lý tinh đệ nhất
38
Chương 38: Sóng ngầm
39
Chương 39: Lịch trình
40
Chương 40: Lựa chọn
41
Chương 41: Tai nạn
42
Chương 42: Học viện Bắc đẩu
43
Chương 43: Đăng ký nhập học
44
Chương 44: Lễ khai giảng
45
Chương 45: Học phần
46
Chương 46: Sao bảy cánh
47
Chương 47: Chuyện hai tiểu đệ
48
Chương 48: Năm chiếc vé
49
Chương 49: Mộng Băng Doanh
50
Chương 50: Tinh thú
51
Chương 51: Tinh cún
52
Chương 52: Mưu thành
53
Chương 53: Nghi hoặc
54
Chương 54: Sinh mệnh thú
55
Chương 55: Mỹ Mỹ
56
Chương 56: Năng lượng sinh mệnh
57
Chương 57: Sinh tồn giả
58
Chương 58: Hiệp hội
59
Chương 59: Doanh trại
60
Chương 60: Thực đường
61
Chương 61: Vạ lây
62
Chương 62: Chấp pháp giả
63
Chương 63: Dạ khách số 6
64
Chương 64: Tìm hiểu thị trường
65
Chương 65: Đầu cơ
66
Chương 66: Hạt giống sinh mệnh
67
Chương 67: Ngày hội ở Nha Trang thành
68
Chương 68: Sự kiện đoạt vé
69
Chương 69: Cao tầng La gia
70
Chương 70: Phòng Luyện tập
71
Chương 71: Phong nguyên tố
72
Chương 72: Sự manh động của Vương Lang
73
Chương 73: Sự sắp xếp của Raphen
74
Chương 74: Tận tâm hộ vệ
75
Chương 75: Một chuyến phiêu lưu
76
Chương 76: Cơn bão năng lượng
77
Chương 77: Thí luyện nhân của Trương gia
78
Chương 78: Tên số hưởng của vùng sinh tồn
79
Chương 79: Nỗ lực của Trương Phóng
80
Chương 80: Con đường của Trương Phóng
81
Chương 81: Buổi học đầu tiên
82
Chương 82: Kiến thức cơ bản
83
Chương 83: Chuyện hai cái cốc
84
Chương 84: Buổi họp hội đồng thành phố
85
Chương 85: Tác động của năng lượng đặc thù
86
Chương 86: Năng lượng đặc thù của Vương Lang
87
Chương 87: Năng lượng sinh mệnh đặc thù
88
Chương 88: Tiến nhập Nha Trang thành
89
Chương 89: Chào mừng đến cổng nam
90
Chương 90: Ngài vệ trưởng An Tất
91
Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)
92
Chương 92: Những ngày ở Nha Trang thành (2)
93
Chương 93: Nghiệp của nhà Morgan
94
Chương 94: Những ngày ở Nha Trang thành (3)
95
Chương 95: Những ngày ở Nha Trang thành (4)
96
Chương 96: Những ngày ở Nha Trang thành (5)
97
Chương 97: Những ngày ở Nha Trang thành (6)
98
Chương 98: Chương trình học mới
99
Chương 99: Tám chiêu thức cơ bản
100
Chương 100: Nửa đêm ở Nha Trang thành
101
Chương 101: Chương trình luyện tập
102
Chương 102: Chương trình luyện tập (2)
103
Chương 103: Chương trình luyện tập (3)
104
Chương 104: Chương trình luyện tập (4)
105
Chương 105: Chương trình luyện tập (5)
106
Chương 106: Chương trình luyện tập (6)
107
Chương 107: Chương trình luyện tập (7)
108
Chương 108: Chương trình luyện tập (8)
109
Chương 109: Kết thúc luyện tập. Điều quan trọng nhất lúc này
110
Chương 110: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá
111
Chương 111: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá (2)
112
Chương 112: Ván bài của Lý gia
113
Chương 113: La Thần tỏa sáng
114
Chương 114: Nỗi sợ hãi bao chùm Nha Trang thành
115
Chương 115: Cuộc phiêu lưu của La La và Mỹ Mỹ
116
Chương 116: Một đêm dài
117
Chương 117: Một đêm dài (2)
118
Chương 118: Một đêm dài (3)
119
Chương 119: Một đêm dài (4)
120
Chương 120: Một đêm dài (5)
121
Chương 121: Một đêm dài (6)
122
Chương 122: Một đêm dài (7)
123
Chương 123: Một đêm dài (8)
124
Chương 124: Một đêm dài (9)
125
Chương 125: Một đêm dài (10)
126
Chương 126: Một đêm dài (11)
127
Chương 127: Một đêm dài (12)
128
Chương 128: Một đêm dài (13)
129
Chương 129: Một đêm dài (14)
130
Chương 130: Một đêm dài (15)
131
Chương 131: Một đêm dài (16)
132
Chương 132: Một đêm dài (17)
133
Chương 133: Một đêm dài (18)
134
Chương 134: Một đêm dài (19)
135
Chương 135: Một đêm dài (20)
136
Chương 136: Cách La gia đón ngày mới
137
Chương 137: Một buổi sáng đẹp trời
138
Chương 138: Ngày đẹp trời để đi dạo
139
Chương 139: Tay đeo cục nợ
140
Chương 140: Đại náo Đại nhất lâu
141
Chương 141: Tâm tư của tiên sinh kể chuyện
142
Chương 142: Đậu hũ chiên giòn
143
Chương 143: Dạ khách số hai
144
Chương 144: Ra đường kiếm ăn
145
Chương 145: Mạc Anh Hùng chân chính
146
Chương 146: Người nhà chủ tiệm
147
Chương 147: Một cái tên
148
Chương 148: Lời hẹn tuổi trẻ
149
Chương 149: Bạc Hùng gặp Vương Bá
150
Chương 150: Trên trời cố sự
151
Chương 151: Song kiêu thế hệ
152
Chương 152: Gặp Tần Phí
153
Chương 153: Ngủ mà kêu
154
Chương 154: Tiểu Phí thành vương
155
Chương 155: Lần hai vào thành
156
Chương 156: Thả con tép
157
Chương 157: Bắt con tôm
158
Chương 158: Bắt con cá
159
Chương 159: Bắt kình ngư
160
Chương 160: Trụ sở sinh tồn giả
161
Chương 161: Trưởng thành
162
Chương 162: La Cao Tường trưởng lão
163
Chương 163: Sư môn thần bí
164
Chương 164: Câu thông
165
Chương 165: Mở phong ấn
166
Chương 166: Thanh hắc kiếm
167
Chương 167: Chữa trị
168
Chương 168: Kéo lưới
169
Chương 169: Có thêm huynh đệ
170
Chương 170: Buổi đón tiếp của Tạ gia
171
Chương 171: Trương, Lý, Tần, Mạc
172
Chương 172: Đại sư Morgan Raddi
173
Chương 173: Tiên nữ cuối cùng
174
Chương 174: Thiện giả bất lai
175
Chương 175: Donna lộ diện
176
Chương 176: Donna gây sóng gió
177
Chương 177: Donna gây sóng gió (2)
178
Chương 178: Donna gây sóng gió (3)
179
Chương 179: Vui chơi có thưởng
180
Chương 180: Chơi đúng cách
181
Chương 181: La Thần lựa chọn
182
Chương 182: Trạm dừng giữa sa mạc
183
Chương 183: Trạm dừng giữa sa mạc (2)
184
Chương 184: Rút lui
185
Chương 185: Phần hai của thí luyện
186
Chương 186: Việc nhà họ La
187
Chương 187: Đại sư luận bàn
188
Chương 188: Kinh ngạc đến từ Lý gia
189
Chương 189: Vấn đề của Donna
190
Chương 190: Vấn đề của Donna.(2)
191
Chương 191: Thanh Thương cải tạo
192
Chương 192: Chuyện trong phòng chế tạo
193
Chương 193: Ăn
194
Chương 194: Học ăn
195
Chương 195: Bánh bao càn khôn
196
Chương 196: Giảm cân cấp tốc
197
Chương 197: Trị bệnh
198
Chương 198: Lần đầu xem bói