Chương 96: Theo Ta Ba Năm

"Ta thích nữ nhân thông minh, cho nên, ngươi có thể gọi ta là Lang Tà."
Lang Vương dùng lời nói hơi trêu chọc nói, đáng tiếc Sở Lạc Lạc cũng không có bất kì dao động nào, thế nhưng lại khiến cho hai nam nhân phía sau nảy sinh địch ý.
"Nói như vậy, ngươi là chủ nhân của căn nhà gỗ nhỏ này?" Sở Lạc Lạc hỏi, thật không thể tin được người đứng đầu lang tộc thị huyết lại là một Lang Vương văn nhã.
"Đó là đương nhiên, những thứ kia đều do ta tự làm ra." Lang Tà cười nói: "Ở có quen không?"
Ở trên giường hôn mê suốt năm ngày, đâu có cái gì gọi là quen hay không quen, Sở Lạc Lạc cũng không trả lời vấn đề nhàm chán này.
"Nếu ta nhớ không lầm, Lang Vương hẳn là đến dẫn chúng ta đi gặp Đại lĩnh chủ. Một khi đã như vậy thì không nên chậm trễ." Đôi mắt bạc của Lãng Tiêu Nhiên hiện lên tia không kiên nhẫn, nói.
U Phượng cũng tiếp lời nói: "Đúng vậy, Lạc Lạc, chậm trễ nhiều ngày như vậy, chúng ta cũng nên xuất phát rồi."

Trong lòng Sở Lạc Lạc cũng có chút lo lắng, dù sao thời gian nàng mất đi ma lực cũng đã hơn hai mươi ngày, mà cái vị Đại lĩnh chủ này có thể nói ra tung tích của Phong Thanh Vân hay không còn chưa biết, vì thế nàng gật đầu nói: "Lang Tà, xin mang chúng ta đi gặp Đại lĩnh chủ đi."
"Nếu là Lạc Lạc yêu cầu, tại hạ tất nhiên sẽ vâng theo." Lang Tà cười cười nói.
Nói xong, hắn còn vô tình đảo qua hai nam nhân phía sau nàng, quả nhiên thấy sắc mặt bọn họ xanh mét, trong mắt lộ ra lửa giận, hắn thầm nghĩ, thú vị, thực sự là rất thú vị.
Trên đường, Sở Lạc Lạc cưỡi Hồ Bạch, bằng không một người không có ma lực như nàng căn bản là không thể theo kịp tốc độ của ba người kia. Khoảng thời gian thường xuyên tiếp xúc với Hồ Bạch, nàng phát hiện con Cửu Vĩ Linh Hồ này vô cùng tuân lệnh Lãnh Tiêu Nhiên, cái này cũng không có gì kì quái. Nhưng mà ma thú cửu giai vốn là loài tâm cao khí ngạo, tuy Lãnh Tiêu Nhiên nói để cho nó chăm sóc mình nhưng thân là ma thú khế ước, bình thường luôn lấy chủ nhân làm trọng. Nhưng Hồ Bạch lại khác, lúc gặp nguy hiểm nó không chút do dự đứng chắn trước người nàng, điểm ấy khiến nàng cảm thấy kì quái. Không lí nào nhân duyên của nàng lại tốt đến loại trình độ này đi.
Đối với cái người tên là Lang Tà này, trong lòng nàng cũng có chút hiếu kì. Sói Hoang Hồng Hoang không phải là ma thú, nói cách khác Lang Tà cũng không phải là ma thú tiến hóa lên thành Thánh thú như U Phượng. Vậy hắn sao lại có thể hóa thành hình người đây?
"Lang Tà, ngươi vì sao lại muốn chúng ta phải chờ mười ngày sau mới đem chúng ta đến gặp Đại lĩnh chủ?" Sở Lạc Lạc mở miệng hỏi.
"Lạc Lạc muốn biết?" Lang Tà nhíu mày, khóe môi khẽ nhếch nói: "Chỉ có ngươi hỏi thì ta mới nói đó, đây chính là một bí mật của ta."
Nói xong, hắn đưa tay vẫy vẫy Sở Lạc Lạc, ý bảo nàng tới gần một chút.
Sở Lạc Lạc vỗ vỗ Hồ Bạch, nó vốn dĩ vẫn đi bên cạnh Lãnh Tiêu Nhiên sau khi nhận được chỉ thị của Sở Lạc Lạc thì đi về phía Lang Tà, đôi mắt hồ ly hẹp dài hơi cong cong dường như đang cười.
Thật sự rất thú vị! Mỗi khi nhìn thấy hai nam nhân không thua kém hắn chút nào lại vì tiểu nha đầu này mà lộ ra vẻ ảo não, lại mang bộ dạng giận mà không dám nói, mà nha đầu này lại hoàn toàn không biết gì cả, trong lòng Lang Tà liền cảm thấy thoải mái.
"Chỉ có vào đêm trăng tròn ta mới có thể hóa thành người, chỉ có thời điểm ta hóa thành người mới có thể đi gặp Đại lĩnh chủ, đó là bày tỏ lòng kính trọng của ta." Lang Tà dựa sát vào tai Sở Lạc Lạc nói.
Sở Lạc Lạc khó hiểu hỏi: "Không phải nói là giữa trưa ngày mai mới đến được lãnh địa của Đại lĩnh chủ sao? Vậy ngày mai ngươi..."
"Cho nên mới nói đây là bí mật của ta nha." Lang Tà lại nói nhỏ: "Nếu là đêm nay ta không trở về dạng sói thì vẫn sẽ duy trì hình người như vậy, cho đến khi trăng tròn tháng sau mới có thể một lần nữa chọn lựa là hình người hay dạng sói."
Trên đời này lại có chuyện thần kì như vậy, đây là lần đầu tiên Sở Lạc Lạc nghe thấy, không khỏi cảm thấy thú vị liền cứ như vậy nói chuyện cùng Lang Tà.
" Vị Đại lĩnh chủ kí là người như thế nào?"

"Đại lĩnh chủ a..."
Lang Tà dừng một chút, dường như đang suy nghĩ nên biểu đạt như thế nào.
"Đại lĩnh chủ, là người thông minh nhất mà ta từng gặp. Những thứ mà hắn có đều là thứ tốt nhất trên đời, hắn chỉ uống loại rượu ngon nhất, chỉ mặc loại vải đẹp nhất." Cuối cùng hắn cười đầy tà khí nói: "Chỉ ngủ với nữ nhân đẹp nhất..."
Sở Lạc Lạc không nghĩ tới hắn sẽ trả lời như vậy, không khỏi có chút kinh ngạc nhưng mà ngoại trừ vẻ kinh ngạc ra thì cũng không có biểu tình e lệ như trong tưởng tượng của Lang Tà. Hắn không khỏi có chút nhụt chí, nhưng mà có thể nhìn thấy gương mặt cố nén giận của hai nam nhân kia vẫn là cảm thấy thành tựu. Chỉ là hai nam nhân xuất sắc như thế, tại sao lại coi trong một nha đầu không hiểu tình yêu là gì đây? Thật sự là khó hiểu.
"Sao ta lại cảm thấy người ngươi đang nói đến là vua của một nước nhỉ?"
"Ha ha ha..." Lang Tà phát ra tiếng cười vui sướng nói: "Chờ tới khi ngươi gặp Đại lĩnh chủ ngươi sẽ biết hắn là người như thế nào."
Cho dù Lang Tà không nói nhiều nhưng ba người từ giọng nói của hắn cũng nghe ra được sự tôn kính, sùng bái của cư dân bình nguyên Hồng Hoang đối với vị Đại lĩnh chủ này. Trong lòng bọn họ không khỏi nảy sinh một chút hiếu kì đối với vị Đại lĩnh chủ này.
Hồ Bạch thấy Sở Lạc Lạc và Lang Tà không nói chuyện với nhau nữa thì tự giác trở lại bên cạnh Lãnh Tiêu Nhiên và U Phượng.
Buổi trưa ngày tiếp theo.
Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, Sở Lạc Lạc thấy được một tòa thành đứng vững trên đỉnh núi. Tường thành thật dày vì sương gió mà lộ ra vẻ thương cảm, trên vách tường mọc đầy hoa thường xuân, nở đầy những đóa hoa màu hồng tím.Bên sườn của thành lũy có một tòa nhà hình tháp cao ngất ngưởng, giống như một người khổng lồ trăm trận trăm thắng đang bảo vệ cho tòa thành.
Lang Tà chỉ vào tòa thành, có chút đắc ý nói: "Đó là nơi ở của Đại lĩnh chủ, đối với cư dân Hồng Hoang mà nói thì đây cũng không phải bí mật gì, nhưng là người có thể lên được đến đỉnh núi lại vô cùng hiếm gặp."
Thực hiển nhiên hắn cũng là một trong số những người hiếm gặp đó, cho nên hắn cảm thấy vô cùng tự hào.
Tòa thành này đứng vững ở nơi này cũng mấy trăm năm rồi, là do bạo quân từng thống trị bình nguyên Hồng Hoang xây dựng. Tòa nhà hình tháp bên cạnh kia có rất nhiều cơ quan lợi hại, vũ khí đều được gia tăng thêm ma pháp."
"Mà đầm lầy chúng ta vừa đi qua chính là nơi sinh sống của Vu Tàn Quái Nhân. Chúng nó là quái vật mà bạo quân kia chế tạo ra để duy trì sự thống trị tàn khốc của hắn, để cho Vu Tàn Quái Nhân bảo vệ nơi này."
"Vu Tàn Quái Nhân? Thời điểm chúng ta mới tới bình nguyên Hồng Hoang đã từng gặp qua một con, nhưng là ở bên ngoài bộ tộc Mạc Lạp." Sở Lạc Lạc nói.
"Nha, kia chỉ là con cá lọt lưới thôi. Ba năm trước đây, Đại lĩnh chủ trở lại bình nguyên Hồng Hoang liền thay dân chúng nơi này trừ bỏ đám quái vật hại người này. Ở đầm lầy bây giờ chỉ có vài loài hạc sinh sống thôi. Phần lớn Vu Tàn Quái Nhân đã chết hết, chỉ có một số nhỏ tránh được một kiếp này, hiện nay thường phân bố rải rác ở bình nguyên Hồng Hoang."

"Chỉ một mình hắn mà có thể làm được?"
"Ha ha ha, ngươi quên ta đã nói gì rồi sao? Đại lĩnh chủ là người thông minh nhất mà ta từng gặp, hắn tự nhiên có cách của hắn."
Rất nhanh bọn họ liền theo chân núi đi lên đến trước tòa thành.
Thủ vệ của tòa thành đã nhìn thấy bọn họ từ lúc bọn họ còn ở dưới chân núi, khi tới trước cửa tòa thành liền cản bọn họ lại.
"Lang Vương." Sau khi thủ vệ nhìn thấy Lang Tà liền cung kính nói.
"Xin hỏi Đại lĩnh chủ có khỏe mạnh không?" Lang Tà đáp lễ nói: "Hôm nay ta dẫn theo vài bằng hữu tới cầu kiến Đại lĩnh chủ."
"Đại lĩnh chủ rất khỏe mạnh, nhìn thấy ngài đến, người hẳn sẽ rất vui vẻ, chỉ là, những người này..."
Thời điểm thủ vệ nhìn thấy ba người cũng kinh ngạc một phen. Vốn tưởng rằng những nhân vật xuất sắc trên đời không có nhiều thế nhưng lại có thể cho hắn một ngày nhìn thấy liền bốn vị. Tuy rằng trong số đó còn có một thiếu niên chưa đến tuổi trưởng thành nhưng nhìn dung mạo và khí độ của hắn thì ngày sau nhất định cũng là nhân vật không tầm thường.
Lúc Lang Tà đang muốn nói ra thân phận của ba người thì trên tòa thành bỗng phát ra tiếng thét chói tai hoảng sợ.
Đó là tiếng thét của nữ nhân, trong thanh âm dường như mang chút khủng hoảng, mơ hồ có thể nghe được bọn họ la lên: "Đại lĩnh chủ."
Thủ vệ hoảng hốt, hiển nhiên tòa thành chưa bao giờ xuất hiện việc như vậy, hắn cũng không tiếp tục hỏi thân phận của ba người nữa, nếu đã là người Lang Vương mang đến, hẳn là đáng tin. Giờ phút này điều hắn lo lắng chính là bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Chapter
1 Chương 1: Quyển 1 - Làm Vong Linh Gặp Gỡ Hung Linh
2 Chương 2: Tử Vong Và Trọng Sinh
3 Chương 3: Q.2 - Chương 1: Bí Mật Của Sở Hiên
4 Chương 4: Tu Luyện Đấu Khí
5 Chương 5: Thân Thế Bí Ẩn
6 Chương 6: Cải Tạo Ma Lực
7 Chương 7: Tiệt Sát
8 Chương 8: Thanh Diệp Chết
9 Chương 9: Bí Mật Của Tường Phượng
10 Chương 10: Người Thân Cũng Là Kẻ Thù
11 Chương 11: Nhiệm Vụ Kì Lạ
12 Chương 12: Bệnh Công Tử
13 Chương 13: Thứ Sát
14 Chương 14: Ác Ma Chú
15 Chương 15: Thiêu Hồn
16 Chương 16: Thủ Hộ Thần?
17 Chương 17: Vân Quy Chi Loạn
18 Chương 18: Đêm Khủng Khiếp
19 Chương 19: Tiểu Chính Thái* Ăn Tim
20 Chương 20: Kinh Biến
21 Chương 21: Chui Đầu Vào Lưới
22 Chương 22: Ban Đêm Thăm Phủ Thành Chủ
23 Chương 23: Mời Người Tới Xem Diễn
24 Chương 24: Hắc Ám Siêu Việt
25 Chương 25: Chim Sẻ Còn Ở Phía Sau!
26 Chương 26: Trận Đấu Giữa Bầu Tời Đêm
27 Chương 27: Toàn Hệ Ma Pháp Sư
28 Chương 28: Chấn Hám
29 Chương 29: Là Ngươi Sao? Cổ Vân Lạc
30 Chương 30: Hướng Tới Vân Đô
31 Chương 31: Q.3 - Chương 1: Cửa Hàng Ma Pháp
32 Chương 32: Tranh Chấp
33 Chương 33: Khảo Thí Nhập Học
34 Chương 34: Tất Cả Đều Là Quái Nhân
35 Chương 35: Phí An Ủi
36 Chương 36: Cửu Tiêu Mặc Vô
37 Chương 37: Sự Kiện Ma Thú Ở Thủy Hàn Thành
38 Chương 38: Nhiệm Vụ Thăng Cấp!
39 Chương 39: Ma Ảnh Ở Thôn Bị Bỏ Hoang
40 Chương 40: Liệt Hỏa Phần Thiên
41 Chương 41: Xuất Phát
42 Chương 42: Lâm Trận Mới Mài Gươm
43 Chương 43: Người Dân Thủy Hàn Thành Nhiệt Tình
44 Chương 44: Ma Thú Tấn Công Thành
45 Chương 45: Nhện Nước Biến Dị
46 Chương 46: Đại Chiến Với Ma Hạc
47 Chương 47: Hồng Vân Ngã Xuống
48 Chương 48: Yến Tiệc Mừng Công.
49 Chương 49: Thần Miếu.
50 Chương 50: Bộ Mặt Thật Của Thần.
51 Chương 51: Ác Mộng
52 Chương 52: Nguy Cơ
53 Chương 53: Chân Tướng Rõ Ràng.
54 Chương 54: Lời Mời Của Đại Hoàng Tử
55 Chương 55: Ai Là Ma Vật?
56 Chương 56: Sinh Nhật Và Dạy Học
57 Chương 57: Giao Dịch
58 Chương 58
59 Chương 59: Điều Diễn
60 Chương 60: Thử Nghiệm
61 Chương 61: Ma Pháp Thay Đổi
62 Chương 62: Tàng Thư Các
63 Chương 63: Nói Chuyện Trong Đêm Đen
64 Chương 64
65 Chương 65: Khách Không Mời Mà Đến
66 Chương 66: Xem Chiến
67 Chương 67: Chữa Trị
68 Chương 68: Không Biết Thất Bại
69 Chương 69: Quá Sai
70 Chương 70: Rừng Rậm Bạch Cốt
71 Chương 71: Kế Trong Kế
72 Chương 72: Tàn Phách Liệt Hùng.
73 Chương 73: Ngửa Bài.
74 Chương 74: Gặp Nguy Hiểm
75 Chương 75: Băng Châu Lệ
76 Chương 76: Ba Cái Tát.
77 Chương 77: U Phượng
78 Chương 78: Chuyện Cũ
79 Chương 79: Nghe Đồn Về Thần Kiếm
80 Chương 80: Ai Dám Tiếp Kiếm
81 Chương 81: Trận Chiến Cướp Đoạt
82 Chương 82: Ngươi Tịch Mịch Sao?
83 Chương 83: Dưới Trăng Sáng
84 Chương 84: Bi Thương Dưới Ánh Trăng
85 Chương 85: Cửu Vĩ Linh Hồ
86 Chương 86: Đoạt
87 Chương 87: Vô Sắc Chi Hoả
88 Chương 88: Mất Đi Ma Lực
89 Chương 89: Biết Chân Tướng
90 Chương 90: Nam Nhân Mang Mặt Nạ
91 Chương 91-92
92 Chương 93: Bộ Lạc Kinh Hồn
93 Chương 94: Đại Chiến Người Và Sói
94 Chương 95: Đứng Đầu Vạn Sói- Lang Tà
95 Chương 96: Theo Ta Ba Năm
96 Chương 97: Một Giấc Mộng Ba Năm
97 Chương 98: Báo Thù Ma Quân
98 Chương 99: Quân Đoàn Vong Linh
99 Chương 100: Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn
100 Chương 101: Thân Phận Bại Lộ
101 Chương 102: Bị Nhốt
102 Chương 103: Biến Cố Của Đông Phương Gia.
103 Chương 104: Bộ Tộc Vu Yêu.
104 Chương 105: Tường Phượng Thật Giả.
105 Chương 106: Báo Thù.
106 Chương 107
107 Chương 108: Tin Tức Của Mộng Cơ.
108 Chương 109: Q.4 - Chương 1: Cốc Chủ Của Đế Vương Cốc.
109 Chương 110: Dơi Hút Máu.
110 Chương 111: Thuyền U Linh.
111 Chương 112: Ma Quỷ Dưới Nước
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122
122 Chương 123
123 Chương 124
124 Chương 125
125 Chương 126
126 Chương 127
127 Chương 128
128 Chương 129
129 Chương 130: Q.5 - Chương 1
130 Chương 131
131 Chương 132
132 Chương 133
133 Chương 134
134 Chương 135
135 Chương 136
136 Chương 137
137 Chương 138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
Chapter

Updated 144 Episodes

1
Chương 1: Quyển 1 - Làm Vong Linh Gặp Gỡ Hung Linh
2
Chương 2: Tử Vong Và Trọng Sinh
3
Chương 3: Q.2 - Chương 1: Bí Mật Của Sở Hiên
4
Chương 4: Tu Luyện Đấu Khí
5
Chương 5: Thân Thế Bí Ẩn
6
Chương 6: Cải Tạo Ma Lực
7
Chương 7: Tiệt Sát
8
Chương 8: Thanh Diệp Chết
9
Chương 9: Bí Mật Của Tường Phượng
10
Chương 10: Người Thân Cũng Là Kẻ Thù
11
Chương 11: Nhiệm Vụ Kì Lạ
12
Chương 12: Bệnh Công Tử
13
Chương 13: Thứ Sát
14
Chương 14: Ác Ma Chú
15
Chương 15: Thiêu Hồn
16
Chương 16: Thủ Hộ Thần?
17
Chương 17: Vân Quy Chi Loạn
18
Chương 18: Đêm Khủng Khiếp
19
Chương 19: Tiểu Chính Thái* Ăn Tim
20
Chương 20: Kinh Biến
21
Chương 21: Chui Đầu Vào Lưới
22
Chương 22: Ban Đêm Thăm Phủ Thành Chủ
23
Chương 23: Mời Người Tới Xem Diễn
24
Chương 24: Hắc Ám Siêu Việt
25
Chương 25: Chim Sẻ Còn Ở Phía Sau!
26
Chương 26: Trận Đấu Giữa Bầu Tời Đêm
27
Chương 27: Toàn Hệ Ma Pháp Sư
28
Chương 28: Chấn Hám
29
Chương 29: Là Ngươi Sao? Cổ Vân Lạc
30
Chương 30: Hướng Tới Vân Đô
31
Chương 31: Q.3 - Chương 1: Cửa Hàng Ma Pháp
32
Chương 32: Tranh Chấp
33
Chương 33: Khảo Thí Nhập Học
34
Chương 34: Tất Cả Đều Là Quái Nhân
35
Chương 35: Phí An Ủi
36
Chương 36: Cửu Tiêu Mặc Vô
37
Chương 37: Sự Kiện Ma Thú Ở Thủy Hàn Thành
38
Chương 38: Nhiệm Vụ Thăng Cấp!
39
Chương 39: Ma Ảnh Ở Thôn Bị Bỏ Hoang
40
Chương 40: Liệt Hỏa Phần Thiên
41
Chương 41: Xuất Phát
42
Chương 42: Lâm Trận Mới Mài Gươm
43
Chương 43: Người Dân Thủy Hàn Thành Nhiệt Tình
44
Chương 44: Ma Thú Tấn Công Thành
45
Chương 45: Nhện Nước Biến Dị
46
Chương 46: Đại Chiến Với Ma Hạc
47
Chương 47: Hồng Vân Ngã Xuống
48
Chương 48: Yến Tiệc Mừng Công.
49
Chương 49: Thần Miếu.
50
Chương 50: Bộ Mặt Thật Của Thần.
51
Chương 51: Ác Mộng
52
Chương 52: Nguy Cơ
53
Chương 53: Chân Tướng Rõ Ràng.
54
Chương 54: Lời Mời Của Đại Hoàng Tử
55
Chương 55: Ai Là Ma Vật?
56
Chương 56: Sinh Nhật Và Dạy Học
57
Chương 57: Giao Dịch
58
Chương 58
59
Chương 59: Điều Diễn
60
Chương 60: Thử Nghiệm
61
Chương 61: Ma Pháp Thay Đổi
62
Chương 62: Tàng Thư Các
63
Chương 63: Nói Chuyện Trong Đêm Đen
64
Chương 64
65
Chương 65: Khách Không Mời Mà Đến
66
Chương 66: Xem Chiến
67
Chương 67: Chữa Trị
68
Chương 68: Không Biết Thất Bại
69
Chương 69: Quá Sai
70
Chương 70: Rừng Rậm Bạch Cốt
71
Chương 71: Kế Trong Kế
72
Chương 72: Tàn Phách Liệt Hùng.
73
Chương 73: Ngửa Bài.
74
Chương 74: Gặp Nguy Hiểm
75
Chương 75: Băng Châu Lệ
76
Chương 76: Ba Cái Tát.
77
Chương 77: U Phượng
78
Chương 78: Chuyện Cũ
79
Chương 79: Nghe Đồn Về Thần Kiếm
80
Chương 80: Ai Dám Tiếp Kiếm
81
Chương 81: Trận Chiến Cướp Đoạt
82
Chương 82: Ngươi Tịch Mịch Sao?
83
Chương 83: Dưới Trăng Sáng
84
Chương 84: Bi Thương Dưới Ánh Trăng
85
Chương 85: Cửu Vĩ Linh Hồ
86
Chương 86: Đoạt
87
Chương 87: Vô Sắc Chi Hoả
88
Chương 88: Mất Đi Ma Lực
89
Chương 89: Biết Chân Tướng
90
Chương 90: Nam Nhân Mang Mặt Nạ
91
Chương 91-92
92
Chương 93: Bộ Lạc Kinh Hồn
93
Chương 94: Đại Chiến Người Và Sói
94
Chương 95: Đứng Đầu Vạn Sói- Lang Tà
95
Chương 96: Theo Ta Ba Năm
96
Chương 97: Một Giấc Mộng Ba Năm
97
Chương 98: Báo Thù Ma Quân
98
Chương 99: Quân Đoàn Vong Linh
99
Chương 100: Nụ Hôn Ngoài Ý Muốn
100
Chương 101: Thân Phận Bại Lộ
101
Chương 102: Bị Nhốt
102
Chương 103: Biến Cố Của Đông Phương Gia.
103
Chương 104: Bộ Tộc Vu Yêu.
104
Chương 105: Tường Phượng Thật Giả.
105
Chương 106: Báo Thù.
106
Chương 107
107
Chương 108: Tin Tức Của Mộng Cơ.
108
Chương 109: Q.4 - Chương 1: Cốc Chủ Của Đế Vương Cốc.
109
Chương 110: Dơi Hút Máu.
110
Chương 111: Thuyền U Linh.
111
Chương 112: Ma Quỷ Dưới Nước
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122
122
Chương 123
123
Chương 124
124
Chương 125
125
Chương 126
126
Chương 127
127
Chương 128
128
Chương 129
129
Chương 130: Q.5 - Chương 1
130
Chương 131
131
Chương 132
132
Chương 133
133
Chương 134
134
Chương 135
135
Chương 136
136
Chương 137
137
Chương 138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145