Chương 47: Tuy nói là đi

Nhìn vẻ mặt của trợ lý anh ta đã đoán được. đại khái rồi, Trình Cận Ngôn thầm dở khóc dở cười.

"Vị bị cáo này, xin đứng xa thân chủ của tôi một chút" Trình Cận Ngôn tận chức tận trách mà. cản trước mặt Kiều Ảnh.

"Học sinh dốt chưa bao giờ làm tổn hại lợi ích của nhà trường cả, mà là do các người không quan tâm đúng sai, vô trách nhiệm như loài sâu bọ. Các người mà mang sứ mệnh trồng người cái gì, đúng là làm hại thế hệ tương lai mà” Kiều Ảnh dứt lời thì trực tiếp nói với Trình Cận Ngôn: "Luật sư Trình, anh chỉ cần xử theo quy trình bình thường là được, tôi kiên quyết bảo vệ quyền lợi của mình."

"Giáo dục là nhiệm vụ thiết yếu của quốc gia chúng ta, chỉ chuyện hôm nay thôi đã làm tôi hoài nghỉ các người có thể giáo dục thế hệ trẻ tương lai đi con đường đúng đắn hay không. Tôi phải đến cục giáo dục, Phương Lập, các người chờ gánh vác hậu quả do hành vi của mình đi." Phong Đăng cảm xúc dâng trào mà nói một hồi, trông rất khí phách.

Hiệu trưởng mặt xám như tro tàn.

Trước khi Kiều Ảnh trở về phòng học đã nói chuyện riêng với Trình Cận Ngôn.

“Tuy nói là đi theo quy trình bình thường, nhưng nếu luật sư Trình để tôi đi hầu toà thật thì tôi sẽ hoài nghỉ năng lực chuyên nghiệp của anh đấy" Kiều Ảnh không muốn vì mấy chuyện này mà đi lên toà với đám người xấu xa đó.

Nghĩ lại ai mà Huyết Ảnh này không dám giết, chuyện gì không dám làm, nhà nào không dám cho nổ. Bảo một sát thủ như cô đứng trên toà tranh cãi cho mình, cô cảm thấy thật chẳng ra sao cả.

"Nếu thế thật thì tôi cũng sẽ hoài nghỉ bản thân” Trình Cận Ngôn không phải người hài hước, đặc biệt là đối với người không quen. Nhưng không biết vì sao cô gái trước mặt lại làm anh ta có cảm giác đã từng quen biết.

Kiều Ảnh hơi mím môi: "Vậy nhờ vào luật sư Trình, sau đó tôi sẽ gửi phí luật sư vào tài khoản của anh."

Trình Cận Ngôn giơ tay lên cản cô lại: "Nếu cô là bạn của Dạ Tư thì sao tôi thu số tiền này. được”

Kiều Ảnh: "Chuyện nào ra chuyện đó, tôi không có thói quen nợ ân tình người khác."

Trình Cận Ngôn khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, anh ta nghĩ bạn của Dạ Tư cũng không thiếu chút tiền ấy, đẩy tới đẩy lui không có ý nghĩa.

"Kiều tiểu thư, cô rất giống một người bạn tôi quen biết"

Kiều Ảnh không nói gì, cũng nhướng mày theo thói quen.

Động tác của cô rất khó phát hiện, nhưng Trình Cận Ngôn lại chú ý tới.

Anh nhìn gương mặt Kiều Ảnh, nói: "Thật sự rất giống."

"Cô ấy cũng cỡ tuổi cô, cũng là một cô gái rất xinh đẹp, rất mạnh, chỉ Chỉ tiếc người mạnh như vậy cuối cùng lại rơi vào kết cục chết mất xác.

Kiều Ảnh nhìn thấy vẻ bi thương và tiếc hận hiện ra trên mặt Trình Cận Ngôn thì nghĩ đến kết cục của mình, cô không khỏi buồn bã, nhưng chỉ một lát sau đã dâng lên thù hận và sát khí.

Trình Cận Ngôn luôn cảm thấy Kiều Ảnh không đơn giản, ít nhất bạn của Dạ Tư không thể đơn giản được, nhưng anh ta không phải người quá hiếu kỳ nên cũng không hỏi nhiều.

Anh nói với Kiều Ảnh: "Người bạn đó của tôi cũng là bạn của Dạ Tư, cô ấy bị người ta hại, bởi vậy Dạ Tư “điên rất lâu, nếu anh ấy giới thiệu tôi cho cô thì chắc quan hệ của hai người không tầm thường, nếu được thì hy vọng cô tâm sự: thêm với Dạ Tư, bảo ảnh ấy đừng hành động. theo cảm tính."

Nhìn thấy Kiều Ảnh trước mặt, không hiểu sao lại mang đến cho anh một cảm giác quen thuộc giống như Huyết Ảnh, nhất là ánh mắt của cô.

Trình Cận Ngôn cảm thấy có thể là duyên phận, Huyết Ảnh đã chết nhưng bây giờ lại xuất hiện một cô gái rất giống cô ấy, đây cũng là sự an ủi đối với anh ta và Dạ Tư.

Hành động theo cảm tính? Không lẽ tên Dạ Tư kia đi liều mạng với Ám Ảnh vì cô sao? Kiều Ảnh nghĩ thầm.

Lúc này Phong Đăng đi ra chào hỏi Kiều Ảnh trước rồi lại bắt tay với Trình Cận Ngôn, ông ta còn mặt dày muốn xin danh thiếp của anh, sau khi nhận được thì hài lòng nhét vào túi.

Tiếp theo ông ta nói với Kiều Ảnh: "Kiều tiểu thư, tôi được ngài Tân gửi gảm, hy vọng tôi đột nhiên xuất hiện không dọa đến cô."

Chapter
1 Chương 1: Đồng quy vu tận
2 Chương 2: Trọng sinh, Kiều Ảnh
3 Chương 3: IQ Siêu việt
4 Chương 4: Nghiêm khắc Giáo Huấn
5 Chương 5: Nghiêm khắc giáo huấn
6 Chương 6: Kiều Ảnh vẫn đứng dậy
7 Chương 7: Cần giúp không?
8 Chương 8: Hướng đó!
9 Chương 9: Ở đâu ra vậy?
10 Chương 10: Con nhỏ này cũng thông minh đấy!
11 Chương 11: Em không đi xem náo nhiệt sao?
12 Chương 12: Tự mình làm hay là để chúng tao ra tay?
13 Chương 13: Nhanh về nhà đi ngủ thôi!
14 Chương 14: Chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
15 Chương 15: Ăn cơm!
16 Chương 16: Cũng gần giống vậy
17 Chương 17: Bạn nào vậy?
18 Chương 18: Không phải trộm?
19 Chương 19: Cô là ai mà dám chất vấn tôi?
20 Chương 20: Xe không tệ.
21 Chương 21: Bị ngốc à?
22 Chương 22: Bớt nói nhảm đi!
23 Chương 23: Hiện trường lặng ngắt như tờ
24 Chương 24: Đợi đã!
25 Chương 25: Gấp gì chứ
26 Chương 26: Còn định trốn bao lâu nữa?
27 Chương 27: Có thật là cô không
28 Chương 28: Ðó là bị quấy rầy khi ngủ
29 Chương 29: Chiếc xe này có vấn đề gì à?
30 Chương 30: Biến mất?
31 Chương 31: Hay em trai?
32 Chương 32: Một trăm vạn
33 Chương 33: Chị đã làm xong chưa
34 Chương 34: có thể lộ diện nói chuyện không
35 Chương 35: Cho hai đứa
36 Chương 36: tiền chị tự kiếm được
37 Chương 37: quấy rối
38 Chương 38: nhất định rất đẹp
39 Chương 39: 0 điểm
40 Chương 40: Gian lận?
41 Chương 41: Trình Cận Ngôn?
42 Chương 42: Trường học?
43 Chương 43: Cái gì?
44 Chương 44: Chứng cớ đâu?
45 Chương 45: Biết trước đáp án?
46 Chương 46: Sở sự vụ Kim Ngôn?
47 Chương 47: Tuy nói là đi
48 Chương 48: không quen ai cả
49 Chương 49: Đều do Kiều Ảnh
50 Chương 50: chạy trối chết
51 Chương 51: nhờ một chuyện
52 Chương 52: Đối phương ở Vân Thành
53 Chương 53: Không phải
54 Chương 54: hai người là một
55 Chương 55: Quá độc ác
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Đồng quy vu tận
2
Chương 2: Trọng sinh, Kiều Ảnh
3
Chương 3: IQ Siêu việt
4
Chương 4: Nghiêm khắc Giáo Huấn
5
Chương 5: Nghiêm khắc giáo huấn
6
Chương 6: Kiều Ảnh vẫn đứng dậy
7
Chương 7: Cần giúp không?
8
Chương 8: Hướng đó!
9
Chương 9: Ở đâu ra vậy?
10
Chương 10: Con nhỏ này cũng thông minh đấy!
11
Chương 11: Em không đi xem náo nhiệt sao?
12
Chương 12: Tự mình làm hay là để chúng tao ra tay?
13
Chương 13: Nhanh về nhà đi ngủ thôi!
14
Chương 14: Chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
15
Chương 15: Ăn cơm!
16
Chương 16: Cũng gần giống vậy
17
Chương 17: Bạn nào vậy?
18
Chương 18: Không phải trộm?
19
Chương 19: Cô là ai mà dám chất vấn tôi?
20
Chương 20: Xe không tệ.
21
Chương 21: Bị ngốc à?
22
Chương 22: Bớt nói nhảm đi!
23
Chương 23: Hiện trường lặng ngắt như tờ
24
Chương 24: Đợi đã!
25
Chương 25: Gấp gì chứ
26
Chương 26: Còn định trốn bao lâu nữa?
27
Chương 27: Có thật là cô không
28
Chương 28: Ðó là bị quấy rầy khi ngủ
29
Chương 29: Chiếc xe này có vấn đề gì à?
30
Chương 30: Biến mất?
31
Chương 31: Hay em trai?
32
Chương 32: Một trăm vạn
33
Chương 33: Chị đã làm xong chưa
34
Chương 34: có thể lộ diện nói chuyện không
35
Chương 35: Cho hai đứa
36
Chương 36: tiền chị tự kiếm được
37
Chương 37: quấy rối
38
Chương 38: nhất định rất đẹp
39
Chương 39: 0 điểm
40
Chương 40: Gian lận?
41
Chương 41: Trình Cận Ngôn?
42
Chương 42: Trường học?
43
Chương 43: Cái gì?
44
Chương 44: Chứng cớ đâu?
45
Chương 45: Biết trước đáp án?
46
Chương 46: Sở sự vụ Kim Ngôn?
47
Chương 47: Tuy nói là đi
48
Chương 48: không quen ai cả
49
Chương 49: Đều do Kiều Ảnh
50
Chương 50: chạy trối chết
51
Chương 51: nhờ một chuyện
52
Chương 52: Đối phương ở Vân Thành
53
Chương 53: Không phải
54
Chương 54: hai người là một
55
Chương 55: Quá độc ác