Chương 133: Thâm Cốc Vi Lăng (Thượng)

Tuyết và mây trôi qua dưới chân, tiếng gió như tiếng rồng gầm thét từ bốn phương tám hướng.

Lệnh Hồ Trăn Trăn chợt có một cảm giác kỳ lạ, giống như năm xưa Ký Mộng cũng đã từng đi qua con đường tuyết mây này, cũng từng nghe qua tiếng gió như vậy. Chỉ có điều, khi Ký Mộng rời đi, không biết khi đó trong lòng bà đang nghĩ đến tương lai tươi đẹp và kỳ diệu như thế nào.

Nếu sớm biết số phận đầy biến động như vậy, có lẽ bà ấy sẽ không bao giờ rời khỏi Cúc Lăng Vu Thiên, và khi đó sẽ không có Lệnh Hồ Trăn Trăn trên thế gian này. Đại bá nói không sai, sự ra đời của nàng là cái giá phải trả bằng mạng sống của Ký Mộng, không ai mong đợi sự xuất hiện của nàng cả.

Bà ấy để lại gì cho nàng? Nỗi đau? Sự oán hận? Hay sự bất lực?

Dù là gì, nàng cuối cùng sẽ thấy rõ tất cả mà thôi.

Ánh sáng và bóng tối nhanh chóng biến đổi, Lệnh Hồ Trăn Trăn bỗng cảm thấy gió xuân ấm áp thổi qua, vài cánh hoa trắng phấn nhẹ nhàng rơi xuống vai, trước mắt hiện ra một trang viên nằm giữa núi non xanh biếc và dòng nước trong vắt. Bức tường trắng mái ngói xanh, không gian thoáng đãng, các đình đài lầu các đủ cả. Những con suối nhỏ uốn lượn như rồng bạc dọc theo địa hình, uốn khúc trong trang viên, thỉnh thoảng vài cây cầu gỗ màu son điểm xuyết bên trên, rừng hoa ngút ngàn, ánh mặt trời dịu nhẹ. Đây là một khung cảnh yên bình và hài hòa.

Đúng là một khung cảnh ngoài mong đợi. Nàng nhìn xung quanh một vòng, dưới gốc cây hoa có một ông lão mặc áo vải đang đứng, chân mang giày cỏ. Từ bốn phương tám hướng, gió đang tụ lại quanh ông, chính là vị tiên sinh trong ký ức của Ký Mộng.

“Lão hủ tên là Chiết Đan.” Ông đưa tay vuốt ve làn gió không chịu rời đi, như đang trêu đùa một con thú cưng nhỏ. “Ta canh giữ chút thần lực cuối cùng còn lại của chư thần ở Đại Hoang, Cúc Lăng Vu Thiên được sinh ra chính là vì điều này.”

Nam Hoang Đế cuối cùng cũng vào được nơi đây, không giấu được sự kích động, bước lên một bước, khẽ nói: “Chiết Đan Tiên Nhân, Ký Mộng nàng ấy…”

Chiết Đan Tiên Nhân giơ tay ngắt lời, đồng thời chỉ về sâu trong trang viên, mỉm cười nói: “Ngoài Ký Mộng, Cúc Lăng Vu Thiên còn thu nhận nhiều dị tộc di dân thời thượng cổ ở Đại Hoang khác. Dưới sự cai trị của Hoang Đế, dị tộc khó bề dung thân, lão hủ luôn muốn giữ lại chút bóng dáng xưa cũ của Đại Hoang.”

Nam Hoang Đế im lặng không nói gì, Chiết Đan Tiên Nhân lại nhìn sang Lệnh Hồ Trăn Trăn, quan sát kỹ một lúc lâu, trong mắt thoáng qua một chút thương cảm: “Con có đôi mắt giống hệt như mẫu thân của con, nhưng quả nhiên con không phải là Tư Nữ.”

Lệnh Hồ Trăn Trăn nói nhỏ: “Bởi vì ta không phải Tư Nữ, cho nên Ký Mộng mới chết?”

Chiết Đan Tiên Nhân không trả lời, rồi lại quay sang nhìn Tần Hi, nhìn thật lâu, rồi nói: “Lão hủ sẽ dẫn các ngươi đến chỗ ở cũ của Ký Mộng, đồ mà Từ Duệ mang về cũng ở đó.”

Những luồng gió bọc lấy mọi người, cảnh sắc trước mắt lại lần nữa thay đổi, giờ đây là tiểu viện khi Ký Mộng rời đi ngày ấy. Nước suối chảy róc rách dưới cầu gỗ tinh xảo, Chiết Đan Tiên Nhân chậm rãi đi qua cầu, nói: “Ký Mộng lớn lên từ nhỏ ở đây, Cúc Lăng Vu Thiên không có bốn mùa, cũng không có cảnh sông núi phức tạp. Nó nàng luôn nói muốn ngắm ngàn núi, đi vạn sông, lão hủ không biết liệu nó có được thấy hay không.”

Ông nhẹ nhàng vung tay lên, cánh cửa ngôi nhà mái ngói liền bị gió mở ra, bên trong đồ đạc nửa cũ nửa mới, không dính chút bụi bặm. Rèm giường màu xanh chỉ được vén lên một nửa, trên giường đặt vài bộ y phục của nữ tử, chính là đồ vật cũ của Ký Mộng.

“Lúc nó rời đi thế nào, nơi này vẫn vậy, lão hủ chưa từng động đến.”

Chiết Đan Tiên Nhân chỉ về phía một kệ đá nhỏ trong góc, trên đó có đặt một hòn đá đen lớn cỡ đầu người và một hộp gỗ dài.

“Đây là di vật Ký Mộng để lại mà Từ Duệ mang về. Hôm đó nó còn ôm theo một đứa bé ngủ mê man, chắc hẳn đó chính là con. Nó ở lại Cúc Lăng Vu Thiên mấy chục năm, hai mươi năm trước khi thấy con bắt đầu biết khóc, nó lại mang con rời đi, từ đó lão hủ chưa gặp từng gặp lại nó lần nào nữa.”

Chiết Đan Tiên Nhân khẽ vẫy tay, hòn đá và hộp gỗ bay lên đáp xuống bàn: “Xem qua ký ức rồi hãy mở hộp gỗ ra, đây là điều Ký Mộng căn dặn ngày ấy. Trong hòn đá là ký ức mà Ký Mộng lưu lại cho con của nó nên lão hủ và Từ Duệ đều tôn trọng di nguyện của nó mà chưa từng dòm ngó lần nào. Nó đã trải qua nhiều khổ đau, lão hủ không biết nó sẽ căn dặn điều gì cho con, nếu con không muốn xem cũng không sao.”

Lệnh Hồ Trăn Trăn lắc đầu: “Ta muốn xem.”

Chiết Đan Tiên Nhân dường như có chút vui vẻ yên tâm: “Con thật quả quyết, điểm này rất giống mẫu thân con. Hai vị kia thì theo lão tạm thời tránh mặt, đợi nàng xem xong rồi hãy quyết định có cho hai người xem hay không.”

Xem ký ức không phải chuyện trong chốc lát thôi sao? Sao lại cần tránh mặt?

Tần Hi vừa bước ra ngoài theo lời dặn, liền cảm giác Lệnh Hồ Trăn Trăn kéo tay áo mình lại: “Tần Nguyên Hi ở lại với ta.”

Nàng trông có vẻ điềm tĩnh, có lẽ vẫn lo rằng Ký Mộng sẽ để lại những lời oán trách khóc than, Tần Hi nhớ đến lần nàng khóc to kia, liền quay lại ngay: “Được, sư đệ sẽ ở lại với Tiểu sư tỷ.”

Cửa phòng lại bị gió đóng kín, Lệnh Hồ Trăn Trăn gọi ra phi đao, hít một hơi thật sâu.

Hồ Ly Giấy nhảy lên đầu, rồi nhẹ nhàng đáp xuống bàn, Tần Hi bất ngờ nắm lấy tay nàng, siết chặt: “Hôm nay sư đệ mặc y phục màu tối, Tiểu sư tỷ có thể tùy ý khóc.”

Nàng tại sao phải khóc? Y phục tối màu thì liên quan gì?

Lệnh Hồ Trăn Trăn điều khiển phi đao áp vào hòn đá, Hồ Ly Giấy cũng cũng tiến lại gần, đuôi nhẹ nhàng cuộn lấy phi đao.

Trước mắt có hình ảnh như dòng nước chảy qua, giọng nói thanh thoát có phần lạnh lẽo của Ký Mộng bất ngờ vang lên: “Trăn Trăn? Trăn Trăn, cái tên này là do ta tự tay đặt. ‘’Đào chi yêu yêu, kỳ diệp trăn trăn’, ta muốn ý nghĩa tốt đẹp này sẽ mang lại may mắn cho con.”

Ký ức dần trở nên rõ ràng và suôn sẻ, Ký Mộng mang thai đang tựa mình vào ghế mềm, nhìn ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ, trông tâm trạng nàng có vẻ khá tốt.

“Trăn Trăn, ta không biết con sau này sẽ trở thành người như thế nào, là nghịch ngợm hay nghe lời. Ta hy vọng con sẽ nghịch ngợm một chút, không dễ bị người ta bắt nạt. Khi ta còn nhỏ lúc nên nghe lời thì không nghe, khi nên nghịch ngợm lại không nghịch, con đừng giống như ta.”

Những đứa trẻ nhỏ như Ký Mộng và nhiều tộc dị khác được Chiết Đan Tiên Nhân thu nhận ở Cúc Lăng Vu Thiên, đều theo ông tu luyện. Tuy nhiên, Ký Mộng lại không hề hứng thú với chuyện đánh đấm hay pháp thuật, mà chỉ thích đọc sách.

Trong những cuốn sách ấy, có bốn mùa xuân hạ thu đông rõ rệt, có những ngọn núi xa xăm và dòng sông trải dài, cùng với cuộc sống nhộn nhịp của thế gian, tất cả đều là những điều nàng mơ ước.

“Ta rời khỏi Cúc Lăng Vu Thiên, chỉ để được tận mắt nhìn thấy thế giới bên ngoài. Nếu có cơ hội đến Trung thổ thì càng tốt. Nam Hoang Đế đã từng thưởng thức tài năng của ta, bất kể lý do là gì, lúc ấy ta đều rất biết ơn ông. Quãng thời gian làm yêu thần cho ông ấy đã khiến ta tự tin hơn rất nhiều.”

Nếu mọi chuyện cứ diễn ra một cách bình lặng, có lẽ họ đã có cơ hội trở thành một đôi, nhưng Nam Hoang Đế lại quá vội vàng và quá tự tin. Sự hấp tấp ấy đã khiến tất cả mọi thứ tan vỡ, bao gồm cả lòng biết ơn và niềm tin của nàng dành cho ông.

“Sau đó, ta gặp phụ thạ của con.” Khi nói đến đây, Ký Mộng khẽ nhướng mày. “Ban đầu, ông ấy chắc không biết ta là Tư Nữ, chỉ nghĩ rằng mình đã gặp một nữ tử xa lạ từ một nơi xa xôi nào đó, nên không hề có cảnh giác gì.”

Nàng cũng không có cảnh giác với hắn, chỉ nghĩ rằng đó là một người xa lạ đến từ nơi xa. Vì vậy, khi Từ Duệ đưa nàng trốn khỏi Hoang Đế Cung, nàng đã nghĩ đến việc đến Tư Sĩ Cốc, với một tia mong mỏi nhỏ bé trog lòng mà ngay cả bản thân nàng cũng không nhận ra: hy vọng người nam tử xa lạ đó có thể đưa nàng đến một nơi xa xôi.

Ở Tư Sĩ Cốc, Ký Mộng gặp lại Lệnh Hồ Vũ.

“Chàng ấy thấy ta có thể đọc được những ký ức trong ngọc mà không cần chạm vào, liền biết ngay ta chính là Tư Nữ mà chàng đang tìm kiếm. Sư huynh sợ chàng sẽ làm tổn thương ta, định ra tay đuổi chàng khỏi Tư Sĩ Cốc, nhưng lại bị chàng đánh trọng thương.”

Cảnh tượng chợt thay đổi, quay về căn phòng nhỏ ở Tư Sĩ Cốc. Từ Duệ nằm trên mặt đất với cơ thể đầy máu thịt bầy nhầy, Ký Mộng kêu gào trong tuyệt vọng, còn Lệnh Hồ Vũ đã khống chế nàng trên giường đá.

Cảm giác như trở lại tẩm cung, nàng hoàn toàn bất lực trước những gì sắp xảy ra, chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng.

Tuy nhiên, Lệnh Hồ Vũ không tiếp tục. Sau khi giữ nàng một lúc, hắn đột ngột buông tay, như thể căn bệnh đau đầu của hắn lại tái phát, hắn ôm đầu và ngã khỏi giường.

“Rõ ràng quá rồi, tiên sinh.” Giọng nói của hắn đầy sát khí, không rõ là đang nói với ai. “Người muốn chơi trò lấy gậy ông đập lưng ông? Nhưng ta không phải loại người vội vàng như vậy, trên cái giường đá vừa bẩn vừa cứng này? Người nghĩ ta là loại rắn hễ thấy hang là chui vào sao?”

Hắn đột nhiên đứng dậy, túm lấy Ký Mộng. Nàng không ngừng đá, đấm, và đạp hắn, nhưng hắn để mặc nàng đánh trong một lúc lâu rồi mới mất kiên nhẫn, nắm chặt cả hai cổ tay nàng lại, cười một cách kỳ lạ: “Là cô cũng tốt, ít nhất không phải là một nữ tử phiền phức. Cô chết rồi, ta sẽ đốt giấy cho cô hàng năm.”

Nói xong, hắn kéo nàng như kéo một con gà con, ra khỏi căn phòng chật hẹp. Trong lúc nàng giãy giụa, Ký Mộng cắn mạnh vào vai hắn, hắn “hừ” một tiếng, nhưng giọng nói lại nhẹ nhàng hơn trước nhiều: “Cứ cắn mạnh hơn nếu cô muốn sư huynh cô chết đi.”

Nàng lập tức buông ra. Bất ngờ, Lệnh Hồ Vũ kéo tay áo nàng và cột lại với áo của mình, thắt một nút thắt chết, rồi ngồi xuống kiểm tra vết thương của Từ Duệ.

Nỗi lo lắng, sợ hãi và sự ngạc nhiên không rõ nguyên do khiến Ký Mộng im lặng. Nàng nhìn hắn dùng thuật pháp như tơ lụa bao bọc Từ Duệ. Vài canh giờ sau, khi mở ra, ngoài những vết máu lớn trên quần áo, vết thương của y đã hoàn toàn biến mất.

“Đi thôi.” Lệnh Hồ Vũ cõng Từ Duệ lên lưng, kéo nút thắt chết từ tay áo và nói. “Đi theo.”

Ký Mộng bị ép phải đi theo hắn ra khỏi Tư Sĩ Cốc, nghe hắn hỏi một cách hời hợt: “Cô có nơi nào muốn đến không? Nơi có núi non sông nước tươi đẹp ấy.”

Nàng không ngờ hắn lại hỏi câu này, nên nhất thời không biết trả lời thế nào. Lệnh Hồ Vũ chỉ cười khẽ: “Ta không quen thuộc Đại Hoang nên chỉ có thể dựa vào cô thôi.”

Rõ ràng hắn muốn mạng của nàng, nhưng lại nói chuyện như thể giữa họ có một mối giao tình nào đó, tìm một nơi núi non tươi đẹp để nàng chết một cách thoải mái hơn? Đó là sự bố thí từ kẻ cao cao tại thượng? Sự thương hại hèn hạ và giả tạo ấy nghe như một trò cười tàn nhẫn nhất mà nàng không cần.

Ký Mộng không trả lời, Lệnh Hồ Vũ cũng không hỏi thêm. Ra đến cửa cốc, hắn liền gọi ra một con ngựa giấy, sau đó lập tức biến thành một con ngựa giấy khổng lồ. Hắn đặt nàng lên lưng ngựa rồi mới nói: “Nếu cô không có nơi nào muốn đến, vậy hãy dẫn ta đến Vân Vũ Sơn ở Nam Chi Hoang. Nghe nói ở đó có cây loan, ta vẫn luôn muốn xem thử.”

Khi nàng nghe đến ba chữ “Nam Chi Hoang”, sắc mặt liền thay đổi. Hắn muốn trả nàng lại cho Nam Hoang Đế!

Như thể đoán được nàng đang nghĩ gì, Lệnh Hồ Vũ lại cười một cách kỳ lạ: “Đã rơi vào tay ta, thì không có lý do gì phải trả lại cả.”

Chapter
1 Chương 1-1: Quyển 1: Đại Hoang Phong Vân - Tiết Tử*
2 Chương 1-2: Kỳ Diệp Trăn Trăn
3 Chương 2: Thái Thượng Nhất Mạch
4 Chương 3: Lừa Gạt Tống Tiền
5 Chương 4: Không Ai Nhường Ai
6 Chương 5: Ngươi Tranh Ta Đoạt
7 Chương 6: Vật Quý Đáp Lễ
8 Chương 7: Yêu Quân Tam Tử
9 Chương 8: Tiếp Cận Hai Hướng
10 Chương 9: Thay Đổi Bất Ngờ
11 Chương 10: Món Nợ Cứu Mạng
12 Chương 11: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Thượng)
13 Chương 12: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Hạ)
14 Chương 13: Vạn Thử Yêu Quân (Thượng)
15 Chương 14: Vạn Thử Yêu Quân (Hạ)
16 Chương 15: Lệnh Hồ Hậu Nhân
17 Chương 16: Tháo Gỡ Khúc Mắc
18 Chương 17: Đoản Đao Như Cũ (Thượng)
19 Chương 18: Đoản Đao Như Cũ (Hạ)
20 Chương 19: Yêu Quân Nhận Lỗi
21 Chương 20: Ăn Nói Tùy Tiện
22 Chương 21: Lo Trước Tính Sau
23 Chương 22: Truyền Kỳ Nam Hoang
24 Chương 23: Đại Dương Ánh Lửa
25 Chương 24: Xem Như Người Quen
26 Chương 25: Hắc Sa Trên Cầu
27 Chương 26: Động Tĩnh Quá Lớn
28 Chương 27: Thần Công Đệ Tử
29 Chương 28: Tu Sĩ Ngâm Rượu
30 Chương 29: Ngàn Lượng Hoàng Kim
31 Chương 30: Đột Nhiên Cản Đường
32 Chương 31: Yến Tiệc Viêm Thần (Thượng)
33 Chương 32: Yến Tiệc Viêm Thần (Trung)
34 Chương 33: Yến Tiệc Viêm Thần (Hạ)
35 Chương 34: Vô Danh Ám Sát
36 Chương 35: Lửa Giận Khó Tắt
37 Chương 36: Hai Chuyện Khác Nhau (Thượng)
38 Chương 37: Hai Chuyện Khác Nhau (Hạ)
39 Chương 38: Người Đến Sư Môn (Thượng)
40 Chương 39: Người Đến Sư Môn (Hạ)
41 Chương 40: Thanh Toán Nợ Cũ
42 Chương 41: Tâm Chi Sở Tại*
43 Chương 42: Nam Chi Hoang Đế
44 Chương 43: Tâm Chi Phi Nhận*
45 Chương 44: Cô Liên Thác Sinh* (Thượng)
46 Chương 45: Cô Liên Thác Sinh (Hạ)
47 Chương 46: Hoang Đế Quyết Sách
48 Chương 47: Không Còn Liên Quan
49 Chương 48: Sợi Tóc Bàn Thần
50 Chương 49: Quay Về Quê Hương
51 Chương 50: Quyển 2: Hoa Triêu Nguyệt Dạ - Chương 50: Vừa Mới Đến Nơi (Thượng)
52 Chương 51: Vừa Mới Đến Nơi (Hạ)
53 Chương 52: Cảnh Đẹp Khó Vào
54 Chương 53: Tiểu Hồ Trong Tuyết
55 Chương 54: Nắng Mai Nơi Này
56 Chương 55: Cắt Giấy Thông Thần
57 Chương 56: Một Khắc Ảm Đạm
58 Chương 57: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Thượng)
59 Chương 58: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Hạ)
60 Chương 59: Lòng Này Không Yên
61 Chương 60: Du Khách Mất Tích
62 Chương 61: Giả Y Tu Sĩ*
63 Chương 62: Năng Giả Đa Lao*
64 Chương 63: Tâm Tư Mộ Dã
65 Chương 64: Ánh Kiều Tiên Tử (Thượng)
66 Chương 65: Ánh Kiều Tiên Tử (Hạ)
67 Chương 66: Không Thể Yên Tâm
68 Chương 67: Đảo Ngược Số Phận
69 Chương 68: Hoạn Nạn Có Nhau
70 Chương 69: Đường Dài Gian Nan (Thượng)
71 Chương 70: Đường Dài Gian Nan (Hạ)
72 Chương 71: Điều Ta Mong Muốn
73 Chương 72: Đào Hoa Ngày Xưa (Thượng)
74 Chương 73: Đào Hoa Ngày Xưa (Hạ)
75 Chương 74: Phù Quang Trầm Luân (Thượng)
76 Chương 75: Phù Quang Trầm Luân (Hạ)
77 Chương 76: Cố Nhân Năm Xưa
78 Chương 77: Hồi Ức Lênh Đênh
79 Chương 78: Sư Tỷ Ngây Thơ
80 Chương 79: Giai Nhân Như Mộng
81 Chương 80: Tranh Đấu Bên Suối
82 Chương 81: Mộng Đẹp Ác Mộng (Thượng)
83 Chương 82: Mộng Đẹp Ác Mộng (Hạ)
84 Chương 83: Quá Khứ Ánh Kiều (Thượng)
85 Chương 84: Quá Khứ Ánh Kiều (Hạ)
86 Chương 85: Tư Nữ Bất Phu
87 Chương 86: Cứu Giúp A Kiều
88 Chương 87: Sóng Gió Tạm Ngưng
89 Chương 88: Không Hẹn Mà Gặp
90 Chương 89: Hoa Đẹp Trăng Sáng
91 Chương 90: Thay Nàng Đồng Ý
92 Chương 91: Chết Nhưng Sống Lại
93 Chương 92: Tiên Tử Tiên Thánh
94 Chương 93: Tính Kỹ Chuyện Xưa
95 Chương 94: Trong Huyết Nhật Giới
96 Chương 95: Chỉ Mành Treo Chuông
97 Chương 96: Một Tờ Giấy Nhắn
98 Chương 97: Đi Trên Băng Mỏng
99 Chương 98: Sa Vào Khó Tỉnh
100 Chương 99: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
101 Chương 100: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
102 Chương 101: Quyển 3: Tử Sinh Đắc Kiến - Chương 101: ?�êm Khuya Đi Vội
103 Chương 102: Nghiệt Duyên Thiện Duyên
104 Chương 103: Phía Cuối Cây Cầu
105 Chương 104: Ban Ngày Sinh Ma
106 Chương 105: Như Lần Đầu Gặp
107 Chương 106: Trên Cầu Tương Tư
108 Chương 107: Nếu Được Gặp Gỡ
109 Chương 108: Chạy Về Phía Đó
110 Chương 109: Phải Từng Quen Biết
111 Chương 110: Thân Này Thân Kia
112 Chương 111: Mất Nhưng Tìm Được
113 Chương 112: Vân H�? Không Vui (Thượng)
114 Chương 113: Vân H�? Không Vui (Hạ)
115 Chương 114: Dị Tượng Năm Xưa
116 Chương 115: Huynh Đệ Bất Hòa
117 Chương 116: Tư Nữ Ký Mộng (Thượng)
118 Chương 117: Tư Nữ Ký Mộng (Hạ)
119 Chương 118: Một Hóa Triệu Tỷ
120 Chương 119: Phong Tuyết Quy Nhân
121 Chương 120: Tiên Thánh Kỳ Nhân
122 Chương 121: Háo Hức Hy Vọng
123 Chương 122: Nhân Sinh Hối Tiếc
124 Chương 123: Sóng To Biển Máu
125 Chương 124: Hận Cũ Khó Phai
126 Chương 125: Trằn Trọc Không Yên (Thượng)
127 Chương 126: Trằn Trọc Không Yên (Hạ)
128 Chương 127: Ban Ngày Ly Hồn
129 Chương 128: Dịu Dàng Tàn Nhẫn
130 Chương 129: Ung Dung Tự Tại (Thượng)
131 Chương 130: Ung Dung Tự Tại (Hạ)
132 Chương 131: Nắng Đông Ấm Áp
133 Chương 132: Cúc Lăng Vu Thiên
134 Chương 133: Thâm Cốc Vi Lăng (Thượng)
135 Chương 134: Thâm Cốc Vi Lăng (Trung)
136 Chương 135: Thâm Cốc Vi Lăng (Hạ)
137 Chương 136: Tâm Hồn Tùy Quân
138 Chương 137: Cuối Cùng Cũng Gặp (Thượng)
139 Chương 138: Cuối Cùng Cũng Gặp (Hạ)
140 Chương 139: Phúc Họa Khó Lường
141 Chương 140: Tiên Sinh Tiên Thánh (Thượng)
142 Chương 141: Tiên Sinh Tiên Thánh (Hạ)
143 Chương 142: Kết Cục Tâm Ma
144 Chương 143: Đột Nhiên Xuất Hiện
145 Chương 144: Khó Bề Phân Biệt (Thượng)
146 Chương 145: Khó Bề Phân Biệt (Hạ)
147 Chương 146: Chân Thân Phải Hiện (Thượng)
148 Chương 147: Chân Thân Phải Hiện (Hạ)
149 Chương 148: Trong Thiên Trọng Cung (Thượng)
150 Chương 149: Trong Thiên Trọng Cung (Trung)
151 Chương 150: Trong Thiên Trọng Cung (Hạ)
152 Chương 151: Đột Nhiên Im Bặt
153 Chương 152: Bất Kiến Ly Nhân
154 Chương 153: Lưu Hương Bên Gối (Thượng)
155 Chương 154: Lưu Hương Bên Gối (Hạ)
156 Chương 155: Mạc Bất Tĩnh Hảo
157 Chương 156: Đời Này Cùng Nhau (Hoàn chính văn)
158 Chương 157: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Thượng)
159 Chương 158: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Hạ)
160 Chương 159: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Thượng)
161 Chương 160: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Trung)
162 Chương 161: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Hạ)
163 Chương 162: Ngoại truyện 3: Trọn Đời Bên Nhau (Hoàn toàn văn)
Chapter

Updated 163 Episodes

1
Chương 1-1: Quyển 1: Đại Hoang Phong Vân - Tiết Tử*
2
Chương 1-2: Kỳ Diệp Trăn Trăn
3
Chương 2: Thái Thượng Nhất Mạch
4
Chương 3: Lừa Gạt Tống Tiền
5
Chương 4: Không Ai Nhường Ai
6
Chương 5: Ngươi Tranh Ta Đoạt
7
Chương 6: Vật Quý Đáp Lễ
8
Chương 7: Yêu Quân Tam Tử
9
Chương 8: Tiếp Cận Hai Hướng
10
Chương 9: Thay Đổi Bất Ngờ
11
Chương 10: Món Nợ Cứu Mạng
12
Chương 11: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Thượng)
13
Chương 12: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Hạ)
14
Chương 13: Vạn Thử Yêu Quân (Thượng)
15
Chương 14: Vạn Thử Yêu Quân (Hạ)
16
Chương 15: Lệnh Hồ Hậu Nhân
17
Chương 16: Tháo Gỡ Khúc Mắc
18
Chương 17: Đoản Đao Như Cũ (Thượng)
19
Chương 18: Đoản Đao Như Cũ (Hạ)
20
Chương 19: Yêu Quân Nhận Lỗi
21
Chương 20: Ăn Nói Tùy Tiện
22
Chương 21: Lo Trước Tính Sau
23
Chương 22: Truyền Kỳ Nam Hoang
24
Chương 23: Đại Dương Ánh Lửa
25
Chương 24: Xem Như Người Quen
26
Chương 25: Hắc Sa Trên Cầu
27
Chương 26: Động Tĩnh Quá Lớn
28
Chương 27: Thần Công Đệ Tử
29
Chương 28: Tu Sĩ Ngâm Rượu
30
Chương 29: Ngàn Lượng Hoàng Kim
31
Chương 30: Đột Nhiên Cản Đường
32
Chương 31: Yến Tiệc Viêm Thần (Thượng)
33
Chương 32: Yến Tiệc Viêm Thần (Trung)
34
Chương 33: Yến Tiệc Viêm Thần (Hạ)
35
Chương 34: Vô Danh Ám Sát
36
Chương 35: Lửa Giận Khó Tắt
37
Chương 36: Hai Chuyện Khác Nhau (Thượng)
38
Chương 37: Hai Chuyện Khác Nhau (Hạ)
39
Chương 38: Người Đến Sư Môn (Thượng)
40
Chương 39: Người Đến Sư Môn (Hạ)
41
Chương 40: Thanh Toán Nợ Cũ
42
Chương 41: Tâm Chi Sở Tại*
43
Chương 42: Nam Chi Hoang Đế
44
Chương 43: Tâm Chi Phi Nhận*
45
Chương 44: Cô Liên Thác Sinh* (Thượng)
46
Chương 45: Cô Liên Thác Sinh (Hạ)
47
Chương 46: Hoang Đế Quyết Sách
48
Chương 47: Không Còn Liên Quan
49
Chương 48: Sợi Tóc Bàn Thần
50
Chương 49: Quay Về Quê Hương
51
Chương 50: Quyển 2: Hoa Triêu Nguyệt Dạ - Chương 50: Vừa Mới Đến Nơi (Thượng)
52
Chương 51: Vừa Mới Đến Nơi (Hạ)
53
Chương 52: Cảnh Đẹp Khó Vào
54
Chương 53: Tiểu Hồ Trong Tuyết
55
Chương 54: Nắng Mai Nơi Này
56
Chương 55: Cắt Giấy Thông Thần
57
Chương 56: Một Khắc Ảm Đạm
58
Chương 57: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Thượng)
59
Chương 58: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Hạ)
60
Chương 59: Lòng Này Không Yên
61
Chương 60: Du Khách Mất Tích
62
Chương 61: Giả Y Tu Sĩ*
63
Chương 62: Năng Giả Đa Lao*
64
Chương 63: Tâm Tư Mộ Dã
65
Chương 64: Ánh Kiều Tiên Tử (Thượng)
66
Chương 65: Ánh Kiều Tiên Tử (Hạ)
67
Chương 66: Không Thể Yên Tâm
68
Chương 67: Đảo Ngược Số Phận
69
Chương 68: Hoạn Nạn Có Nhau
70
Chương 69: Đường Dài Gian Nan (Thượng)
71
Chương 70: Đường Dài Gian Nan (Hạ)
72
Chương 71: Điều Ta Mong Muốn
73
Chương 72: Đào Hoa Ngày Xưa (Thượng)
74
Chương 73: Đào Hoa Ngày Xưa (Hạ)
75
Chương 74: Phù Quang Trầm Luân (Thượng)
76
Chương 75: Phù Quang Trầm Luân (Hạ)
77
Chương 76: Cố Nhân Năm Xưa
78
Chương 77: Hồi Ức Lênh Đênh
79
Chương 78: Sư Tỷ Ngây Thơ
80
Chương 79: Giai Nhân Như Mộng
81
Chương 80: Tranh Đấu Bên Suối
82
Chương 81: Mộng Đẹp Ác Mộng (Thượng)
83
Chương 82: Mộng Đẹp Ác Mộng (Hạ)
84
Chương 83: Quá Khứ Ánh Kiều (Thượng)
85
Chương 84: Quá Khứ Ánh Kiều (Hạ)
86
Chương 85: Tư Nữ Bất Phu
87
Chương 86: Cứu Giúp A Kiều
88
Chương 87: Sóng Gió Tạm Ngưng
89
Chương 88: Không Hẹn Mà Gặp
90
Chương 89: Hoa Đẹp Trăng Sáng
91
Chương 90: Thay Nàng Đồng Ý
92
Chương 91: Chết Nhưng Sống Lại
93
Chương 92: Tiên Tử Tiên Thánh
94
Chương 93: Tính Kỹ Chuyện Xưa
95
Chương 94: Trong Huyết Nhật Giới
96
Chương 95: Chỉ Mành Treo Chuông
97
Chương 96: Một Tờ Giấy Nhắn
98
Chương 97: Đi Trên Băng Mỏng
99
Chương 98: Sa Vào Khó Tỉnh
100
Chương 99: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
101
Chương 100: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
102
Chương 101: Quyển 3: Tử Sinh Đắc Kiến - Chương 101: ?�êm Khuya Đi Vội
103
Chương 102: Nghiệt Duyên Thiện Duyên
104
Chương 103: Phía Cuối Cây Cầu
105
Chương 104: Ban Ngày Sinh Ma
106
Chương 105: Như Lần Đầu Gặp
107
Chương 106: Trên Cầu Tương Tư
108
Chương 107: Nếu Được Gặp Gỡ
109
Chương 108: Chạy Về Phía Đó
110
Chương 109: Phải Từng Quen Biết
111
Chương 110: Thân Này Thân Kia
112
Chương 111: Mất Nhưng Tìm Được
113
Chương 112: Vân H�? Không Vui (Thượng)
114
Chương 113: Vân H�? Không Vui (Hạ)
115
Chương 114: Dị Tượng Năm Xưa
116
Chương 115: Huynh Đệ Bất Hòa
117
Chương 116: Tư Nữ Ký Mộng (Thượng)
118
Chương 117: Tư Nữ Ký Mộng (Hạ)
119
Chương 118: Một Hóa Triệu Tỷ
120
Chương 119: Phong Tuyết Quy Nhân
121
Chương 120: Tiên Thánh Kỳ Nhân
122
Chương 121: Háo Hức Hy Vọng
123
Chương 122: Nhân Sinh Hối Tiếc
124
Chương 123: Sóng To Biển Máu
125
Chương 124: Hận Cũ Khó Phai
126
Chương 125: Trằn Trọc Không Yên (Thượng)
127
Chương 126: Trằn Trọc Không Yên (Hạ)
128
Chương 127: Ban Ngày Ly Hồn
129
Chương 128: Dịu Dàng Tàn Nhẫn
130
Chương 129: Ung Dung Tự Tại (Thượng)
131
Chương 130: Ung Dung Tự Tại (Hạ)
132
Chương 131: Nắng Đông Ấm Áp
133
Chương 132: Cúc Lăng Vu Thiên
134
Chương 133: Thâm Cốc Vi Lăng (Thượng)
135
Chương 134: Thâm Cốc Vi Lăng (Trung)
136
Chương 135: Thâm Cốc Vi Lăng (Hạ)
137
Chương 136: Tâm Hồn Tùy Quân
138
Chương 137: Cuối Cùng Cũng Gặp (Thượng)
139
Chương 138: Cuối Cùng Cũng Gặp (Hạ)
140
Chương 139: Phúc Họa Khó Lường
141
Chương 140: Tiên Sinh Tiên Thánh (Thượng)
142
Chương 141: Tiên Sinh Tiên Thánh (Hạ)
143
Chương 142: Kết Cục Tâm Ma
144
Chương 143: Đột Nhiên Xuất Hiện
145
Chương 144: Khó Bề Phân Biệt (Thượng)
146
Chương 145: Khó Bề Phân Biệt (Hạ)
147
Chương 146: Chân Thân Phải Hiện (Thượng)
148
Chương 147: Chân Thân Phải Hiện (Hạ)
149
Chương 148: Trong Thiên Trọng Cung (Thượng)
150
Chương 149: Trong Thiên Trọng Cung (Trung)
151
Chương 150: Trong Thiên Trọng Cung (Hạ)
152
Chương 151: Đột Nhiên Im Bặt
153
Chương 152: Bất Kiến Ly Nhân
154
Chương 153: Lưu Hương Bên Gối (Thượng)
155
Chương 154: Lưu Hương Bên Gối (Hạ)
156
Chương 155: Mạc Bất Tĩnh Hảo
157
Chương 156: Đời Này Cùng Nhau (Hoàn chính văn)
158
Chương 157: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Thượng)
159
Chương 158: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Hạ)
160
Chương 159: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Thượng)
161
Chương 160: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Trung)
162
Chương 161: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Hạ)
163
Chương 162: Ngoại truyện 3: Trọn Đời Bên Nhau (Hoàn toàn văn)