Chương 78: Sư Tỷ Ngây Thơ

Khi sắp tỉnh dậy, mơ hồ nghe thấy tiếng hát khe khẽ của ai đó.

Tiếng hát kia rất trong trẻo và du dương, là một bài hát hắn rất quen thuộc: “Ngọn núi cao, trăng lên dần. Trăng đã lên, sao lấp lánh*…”

*Đây là hai câu thơ trong bài “Núi Cao Chương 3” của tác giả Trương Ngọc Nương

Chu Cảnh từ từ mở mắt ra, cả phòng tràn ngập ánh mặt trời, Diệp Tiểu Uyển đang ngồi bên cửa sổ chải tóc trước gương đồng, vẫn nhỏ giọng ngâm nga: “Người ta thương đang ở nơi xa. Một ngày không thấy trong lòng xót xa.”

Hắn nghe một hồi, không nhịn được hỏi: “Đây là bài hát gì?”

Động tác chải tóc của Diệp Tiểu Uyển vẫn tiếp tục: “Đây là bài hát dì nhỏ đã dạy ta.”

“Ta đã từng nghe một yêu linh nhân vô cùng ác độc ở Đại Hoang hát những lời y hệt như vậy.”

Diệp Tiểu Uyển dịu dàng nói: “Đây là bài mà bất kỳ linh nhân nào cũng đều biết hát nên việc yêu linh nhân biết cũng không phải điều gì hiếm lạ. Huynh đã không thích thì ta đổi bài khác vậy.”

“Đừng hát nữa.” Chu Cảnh xoay mình ngồi dậy, vẫy vẫy tay. “Đến đây.”

Nàng nhanh chóng đến gần, nhưng chỉ cúi xuống mép giường, tựa đầu trên đùi hắn, dùng giọng rất nhẹ nhàng nói: “Hôm qua ta đã kể Tùng Hoa sư huynh nghe nhiều chuyện như vậy nên ta cũng muốn nghe chút chuyện về Tùng Hoa sư huynh nữa.”

Chu Cảnh chậm rãi dùng ngón tay vuốt mái tóc dài dày dặn của nàng: “Muốn nghe chuyện gì? Ta tên Chu Cảnh, tự Tùng Hoa, là tu sĩ đứng thứ bảy của Thái Thượng Nhất Mạch. Tính tình không tốt, thích uống rượu, tất cả nàng đều biết rồi.”

“Huynh là người ở đâu? Trước khi vào Thái Thượng Mạch đã làm gì?’

Chu Cảnh im lặng một lát, tựa như không muốn nói về chuyện này, nhưng cuối cùng cũng thỏa hiệp: “Ta là người Kinh Châu, sinh ra ở trong một thôn nhỏ trên núi, chỉ là một đứa trẻ vô cùng bình thường. Sau đó, sau đó… cửa nát nhà tan…”

Hắn đột nhiên im bặt, không nói thêm nữa.

Diệp Tiểu Uyển hôn lên cổ tay hắn: “Ta cũng là một đứa trẻ vô cùng bình thường. Quê hương ta à một ngôi làng nhỏ ven biển ở cực đông Thanh Châu. Nơi đó nghèo khó và rách nát, nhưng vì có dì nhỏ nên ta cũng chẳng chịu nhiều khổ cực. Mấy năm nay ta vẫn không có dũng khí trở về, sợ nhìn rồi lại đau lòng, nhưng mà bây giờ có huynh rồi, ta không sợ nữa.”

Chu Cảnh thấp giọng hỏi: “Dì nhỏ của nàng đã qua đời rồi sao?”

“Ta không biết.” Nàng thấp giọng nói. “Nhưng cho dù còn sống, cũng sống không bằng chết.”

“Tại sao?”

Nàng lắc đầu, một lúc sau mới đột nhiên nói: “Tùng Hoa sư huynh, ta muốn cùng huynh quay về quê hương một lần. Chỉ hai chúng ta, ngay bây giờ.”

Chu Cảnh sửng sốt một chút: “Bây giờ? Nhưng còn Nguyên Hi và những người khác…”

Nàng ngẩng mặt lên, ánh sáng mơ hồ xuyên qua tấm rèm mỏng chiếu vào mắt nàng. Đôi mắt mắt biết nói lúc này dịu dàng như nước, muốn nói lại thôi.

Hắn nuốt xuống những lời còn lại, rồi gật đầu một cái.

*

Sau khi Thư Ngữ Liễu tỉnh lại vào ngày hôm sau, việc đầu tiên làm chính là vô cùng lo sợ tìm mọi người để tạ lỗi.

“Hôm qua ta đã quá hoang đường rồi, chỉ uống chút rượu mà đã nói nhiều lời điên rồ như vậy!” Nàng khom người cuối đầu thật thấp, cả cổ và đôi tai đều đỏ bừng vì ngượng. “Chư vị sư huynh và sư tỷ mời ta đi cùng vốn là chuyện may mắn, lại bị ta làm mất hết hứng, ta đúng là điên rồi!”

Triệu Chấn khách khí an ủi mấy câu, lại nhớ đến dáng vẻ khác thường của nàng đêm qua, rốt cuộc không nhịn được cười khan: “Thư sư muội sau này tốt nhất vẫn nên uống ít thôi.”

Thư Ngữ Liễu ngượng ngùng rất lâu không nói nên lời.”

Thật không hiểu tại sao mà chỉ một ngọn lửa oán giận nhỏ lại chợt bùng lên hừng hực như thế, sau khi nàng tỉnh lại cảm thấy mình dường như bị điên rồi. Trước kia khi say rượu mình cũng chưa từng như vậy bao giờ, nhưng hiện giờ giải thích cũng chẳng có tác dụng gì nên nàng chỉ biết cúi đầu nhận lỗi.

Triệu Chấn thấy nàng như thế nên chỉ hỏi: “Thư sư muội, sau khi muội rời khỏi rạp hát đã đi đâu vậy? Gặp phải chuyện gì? Có còn nhớ không?”

Thư Ngữ Liễu kể lại chuyện tối qua, nhưng có chút bối rối: “Lúc rời khỏi rạp hát ta đã quá say rồi, vốn muốn đi đến khu rừng hải đường ở sườn núi hóng gió để bình tĩnh lại, nhưng lại ta nghe có người gọi tên mình… chuyện sau đó ta không nhớ rõ nữa…”

Gọi tên? Triệu Chấn không thể hiểu gì cả: “Thư sư muội không gặp mị yêu sao?”

Thư Ngữ Liễu dường như còn không hiểu nổi hơn y: “Cho dù ta có say, cũng không đến nỗi không đối phó được mị yêu… Ta là bị mị yêu đánh ngất sao?”

Cái này phải hỏi Diệp Tiểu Uyển vì ngày hôm qua là nàng cõng Thư Ngữ Liễu đi ra khỏi hành lang hoa tử đằng. Thế nhưng, cho đến bây giờ vẫn không thấy bóng dáng nàng và Tùng Hoa đâu. Cửa phòng chưa từng mở ra, gõ cửa cũng không có phản ứng gì, chắc chắn là tìm nơi nào nói chuyện yêu đương rồi.

Triệu Chấn không khỏi hâm mộ ghen tị, chua xót thở dài nói: “Cho dù có chuyện gì xảy ra thì người không sao là tốt rồi. Ta đã đề cập chuyện hôm qua với chấp sự của tán tu trong thôn rồi, cũng không biết kết quả sẽ như thế nào. Đúng rồi, Thư sư muội có muốn ăn chút gì không?”

Thư Ngữ Liễu lắc đầu: “Đa tạ Triệu sư huynh, ta không cần.”

Dứt lời, nhìn về phía Tần Hi vẫn chưa lên tiếng, chậm rãi nói: “Nguyên Hi sư huynh, ta có lời muốn nói riêng với huynh. Xin huynh nhất định phải cho phép ta.”

Tần Hi suy nghĩ một chút, rồi lập tức đồng ý: “Được thôi, ta ở ngoài hành lang đợi Thư sư muội.”

Triệu Chấn lập tức biết biết điều cố ý đưa những người khác ra khỏi phòng. Nhìn thấy Lệnh Hồ Trăn Trăn vẫn luôn quay đầu lại nhìn, y liền nói nhỏ: “Lệnh Hồ sư tỷ, nghe lén tuyệt đối không phù hợp với lễ phép của Trung Thổ. Nguyên Hi đã muốn tránh hiềm nghi như thế, tỷ cũng nên tin đệ ấy một chút. Đi thôi, sư đệ chúng ta dẫn tỷ đi ăn trước.”

Việc nàng tin tưởng Tần Nguyên Hi có liên hệ gì đến việc nàng vô cùng để ý Tần Nguyên Hi nói chuyện gì với nữ tu sĩ? Người Trung Thổ suốt ngày lôi lễ phép của Trung Thổ ra nói, nhưng nàng là người Đại Hoang cơ mà, lễ phép Trung Thổ thì liên quan gì đến nàng.

Lệnh Hồ Trăn Trăn mượn cớ quay về phòng lấy đồ, sau đó lặng lẽ rẽ hướng khác, trốn thật xa ở cuối hành lang, căng tai lắng nghe.

Bóng cây đung đưa, tay áo của hai người trên hành lang cuộn vào nhau. Thư Ngữ Liễu chỉ vào cây trâm trên tóc, lời đang nói đến một nửa: “… Cây trâm vẫn còn ở trong sào huyệt yêu tộc nên ta lo lắng đến mức không ngừng khóc. Là huynh đến hỏi ta, sau đó đưa ta quay về sào huyệt một chuyến. Huynh sau đó, sau đó còn hỏi ta đường đến Lương Châu, chẳng lẽ không phải là vì muốn đến Huyền Phượng Lâu gặp ta sao?”

Tần Hi rất bình tĩnh trả lời: “Ngày đó là một tu sĩ khác được cứu nói với ta Thôn Lãng Nguyệt không phải ở Lương Châu. Hắn còn nói cho ta, trong sào huyệt yêu tộc có một tấm bản đồ vẽ Cửu Châu vô cùng cặn kẽ. Ta là vì muốn lấy nó nên mới quay về, lại sợ không biết đường đi, đúng lúc muội lại có vật muốn tìm về nên đã đi cùng, còn về chuyện hỏi đường đi Lương Châu là để vì hoàn thành kỳ thực tập.”

Sắc mặt Thư Ngữ Liễu bỗng nhiên trở nên tái nhợt, thanh âm run rẩy: “Cho nên, cho nên huynh hoàn toàn không phải vì ta…”

Tần Hi chậm rãi nói: “Tu sĩ Thái Thượng Mạch luôn ủng hộ công lý, thân thiện giúp đỡ người khác là chuyện đương nhiên. Thư sư muội, thật xin lỗi, để muội hiểu lầm rồi.”

Thư Ngữ Liễu kinh ngạc nhìn hắn hồi lâu, thấp giọng nói: “Cứ cho là do ta hiểu lầm đi, nhưng tấm lòng của ta là thật. Nguyên Hi sư huynh có thể cho ta một cơ hội không? Ta chẳng qua… chỉ hy vọng huynh hiểu ta nhiều hơn một chút, ta cũng muốn biết nhiều hơn về sư huynh.”

Tần Hi lui hai bước, chắp tay hành lễ: “Xin lỗi, ta không quan tâm đến chuyện này, chỉ muốn chuyên tâm tu hành mà thôi.”

Thư Ngữ Liễu thất thần cười một tiếng: “Ta cũng nhìn ra Nguyên Hi sư huynh rất chuyên tâm tu hành. Hôm qua gặp sư huynh, linh khí vẫn rất bình lặng, hôm nay gặp lại đã thấy dấu hiệu đột phá cảnh giới. Ra ngoài vẫn không quên tu hành, sư huynh đúng là không hổ nhân tài của Thái Thượng Nhất Mạch. Nhưng mà, e là huynh không phải không để tâm đến chuyện tình cảm, Lệnh Hồ sư tỷ chắc hẳn sẽ khác với ta đúng không?”

Nhắc đến nàng?

Lệnh Hồ Trăn Trăn ngừng thở, tiếp tục căng tai ra nghe. Không ngờ, trong tay nàng bỗng nhiên truyền đến tiếng leng keng không ngừng của Truyền Tin Thuật. Nàng bỗng nhiên chột dạ khó hiểu, cầm lấy phong thư rồi chạy một mạch ra khỏi khách điếm, sau đó mới phát hiện đó là thư của Diệp Tiểu Uyển.

Trong thư có viết nàng ấy và Chu Cảnh dự định tạm thời đến chỗ khác du ngoạn, bọn họ không cần phải lo lắng, đợi đến khi thần tích xuất hiện vào tháng Tư sẽ gặp lại ở Đông Lai Thành.

Oản và Thông Hoa vậy mà đột nhiên rời đi. Hai người họ trước đây rõ ràng rất có hứng thú với suối thần ở Thôn Lãng Nguyệt mà, hiện giờ suối thần còn chưa đổ xuống đã đi mất rồi.

Lệnh Hồ Trăn Trăn thu hồi thư, vừa quay người lại đã nhìn thấy Thư Ngữ Liễu chẳng biết lúc nào đã đứng ở cách đó không xa, chắp tay hành lễ với nàng.

“Lệnh Hồ sư tỷ.” Nàng gọi Lệnh Hồ Trăn Trăn. “Sư môn tạm thời có chuyện quan trọng nên ta phải cáo từ rồi. Hôm qua ta đã đắc tội nhiều người, nhất là Diệp sư tỷ. Tỷ ấy có lòng muốn an ủi mà ta lại làm ra chuyện thất lễ như thế. Cảm phiền sư tỷ chuyển lời lại rằng Thư Ngữ Liễu muốn tạ lỗi với Diệp sư tỷ.”

Lệnh Hồ Trăn Trăn gật đầu: “Được.”

Vẻ mặt của Thư Ngữ Liễu có chút phức tạp: “Tha thứ cho sự lỗ mãng của ta, xin cho ta biết Lệnh Hồ sư tỷ nghĩ thế nào về Nguyên Hi sư huynh?”

Lệnh Hồ Trăn Trăn trả lời rất lưu loát: “Tần Nguyên Hi vô cùng tốt.”

“Nếu có một ngày, Nguyên Hi sư huynh có giai nhân khác bầu bạn, ngày đêm đều không rời khỏi nàng ấy thì sư tỷ định làm thế nào?”

Lệnh Hồ Trăn Trăn không đợi nàng nói xong, đã không khỏi lo lắng: “Ai?”

Thư Ngữ Liễu bừng tỉnh cười một tiếng: “Sư tỷ ngây thơ như thế cũng tốt, nhưng không thể cứ như vậy được. Sư muội phải đi đây, cáo từ.”

Chapter
1 Chương 1-1: Quyển 1: Đại Hoang Phong Vân - Tiết Tử*
2 Chương 1-2: Kỳ Diệp Trăn Trăn
3 Chương 2: Thái Thượng Nhất Mạch
4 Chương 3: Lừa Gạt Tống Tiền
5 Chương 4: Không Ai Nhường Ai
6 Chương 5: Ngươi Tranh Ta Đoạt
7 Chương 6: Vật Quý Đáp Lễ
8 Chương 7: Yêu Quân Tam Tử
9 Chương 8: Tiếp Cận Hai Hướng
10 Chương 9: Thay Đổi Bất Ngờ
11 Chương 10: Món Nợ Cứu Mạng
12 Chương 11: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Thượng)
13 Chương 12: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Hạ)
14 Chương 13: Vạn Thử Yêu Quân (Thượng)
15 Chương 14: Vạn Thử Yêu Quân (Hạ)
16 Chương 15: Lệnh Hồ Hậu Nhân
17 Chương 16: Tháo Gỡ Khúc Mắc
18 Chương 17: Đoản Đao Như Cũ (Thượng)
19 Chương 18: Đoản Đao Như Cũ (Hạ)
20 Chương 19: Yêu Quân Nhận Lỗi
21 Chương 20: Ăn Nói Tùy Tiện
22 Chương 21: Lo Trước Tính Sau
23 Chương 22: Truyền Kỳ Nam Hoang
24 Chương 23: Đại Dương Ánh Lửa
25 Chương 24: Xem Như Người Quen
26 Chương 25: Hắc Sa Trên Cầu
27 Chương 26: Động Tĩnh Quá Lớn
28 Chương 27: Thần Công Đệ Tử
29 Chương 28: Tu Sĩ Ngâm Rượu
30 Chương 29: Ngàn Lượng Hoàng Kim
31 Chương 30: Đột Nhiên Cản Đường
32 Chương 31: Yến Tiệc Viêm Thần (Thượng)
33 Chương 32: Yến Tiệc Viêm Thần (Trung)
34 Chương 33: Yến Tiệc Viêm Thần (Hạ)
35 Chương 34: Vô Danh Ám Sát
36 Chương 35: Lửa Giận Khó Tắt
37 Chương 36: Hai Chuyện Khác Nhau (Thượng)
38 Chương 37: Hai Chuyện Khác Nhau (Hạ)
39 Chương 38: Người Đến Sư Môn (Thượng)
40 Chương 39: Người Đến Sư Môn (Hạ)
41 Chương 40: Thanh Toán Nợ Cũ
42 Chương 41: Tâm Chi Sở Tại*
43 Chương 42: Nam Chi Hoang Đế
44 Chương 43: Tâm Chi Phi Nhận*
45 Chương 44: Cô Liên Thác Sinh* (Thượng)
46 Chương 45: Cô Liên Thác Sinh (Hạ)
47 Chương 46: Hoang Đế Quyết Sách
48 Chương 47: Không Còn Liên Quan
49 Chương 48: Sợi Tóc Bàn Thần
50 Chương 49: Quay Về Quê Hương
51 Chương 50: Quyển 2: Hoa Triêu Nguyệt Dạ - Chương 50: Vừa Mới Đến Nơi (Thượng)
52 Chương 51: Vừa Mới Đến Nơi (Hạ)
53 Chương 52: Cảnh Đẹp Khó Vào
54 Chương 53: Tiểu Hồ Trong Tuyết
55 Chương 54: Nắng Mai Nơi Này
56 Chương 55: Cắt Giấy Thông Thần
57 Chương 56: Một Khắc Ảm Đạm
58 Chương 57: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Thượng)
59 Chương 58: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Hạ)
60 Chương 59: Lòng Này Không Yên
61 Chương 60: Du Khách Mất Tích
62 Chương 61: Giả Y Tu Sĩ*
63 Chương 62: Năng Giả Đa Lao*
64 Chương 63: Tâm Tư Mộ Dã
65 Chương 64: Ánh Kiều Tiên Tử (Thượng)
66 Chương 65: Ánh Kiều Tiên Tử (Hạ)
67 Chương 66: Không Thể Yên Tâm
68 Chương 67: Đảo Ngược Số Phận
69 Chương 68: Hoạn Nạn Có Nhau
70 Chương 69: Đường Dài Gian Nan (Thượng)
71 Chương 70: Đường Dài Gian Nan (Hạ)
72 Chương 71: Điều Ta Mong Muốn
73 Chương 72: Đào Hoa Ngày Xưa (Thượng)
74 Chương 73: Đào Hoa Ngày Xưa (Hạ)
75 Chương 74: Phù Quang Trầm Luân (Thượng)
76 Chương 75: Phù Quang Trầm Luân (Hạ)
77 Chương 76: Cố Nhân Năm Xưa
78 Chương 77: Hồi Ức Lênh Đênh
79 Chương 78: Sư Tỷ Ngây Thơ
80 Chương 79: Giai Nhân Như Mộng
81 Chương 80: Tranh Đấu Bên Suối
82 Chương 81: Mộng Đẹp Ác Mộng (Thượng)
83 Chương 82: Mộng Đẹp Ác Mộng (Hạ)
84 Chương 83: Quá Khứ Ánh Kiều (Thượng)
85 Chương 84: Quá Khứ Ánh Kiều (Hạ)
86 Chương 85: Tư Nữ Bất Phu
87 Chương 86: Cứu Giúp A Kiều
88 Chương 87: Sóng Gió Tạm Ngưng
89 Chương 88: Không Hẹn Mà Gặp
90 Chương 89: Hoa Đẹp Trăng Sáng
91 Chương 90: Thay Nàng Đồng Ý
92 Chương 91: Chết Nhưng Sống Lại
93 Chương 92: Tiên Tử Tiên Thánh
94 Chương 93: Tính Kỹ Chuyện Xưa
95 Chương 94: Trong Huyết Nhật Giới
96 Chương 95: Chỉ Mành Treo Chuông
97 Chương 96: Một Tờ Giấy Nhắn
98 Chương 97: Đi Trên Băng Mỏng
99 Chương 98: Sa Vào Khó Tỉnh
100 Chương 99: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
101 Chương 100: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
102 Chương 101: Quyển 3: Tử Sinh Đắc Kiến - Chương 101: ?�êm Khuya Đi Vội
103 Chương 102: Nghiệt Duyên Thiện Duyên
104 Chương 103: Phía Cuối Cây Cầu
105 Chương 104: Ban Ngày Sinh Ma
106 Chương 105: Như Lần Đầu Gặp
107 Chương 106: Trên Cầu Tương Tư
108 Chương 107: Nếu Được Gặp Gỡ
109 Chương 108: Chạy Về Phía Đó
110 Chương 109: Phải Từng Quen Biết
111 Chương 110: Thân Này Thân Kia
112 Chương 111: Mất Nhưng Tìm Được
113 Chương 112: Vân H�? Không Vui (Thượng)
114 Chương 113: Vân H�? Không Vui (Hạ)
115 Chương 114: Dị Tượng Năm Xưa
116 Chương 115: Huynh Đệ Bất Hòa
117 Chương 116: Tư Nữ Ký Mộng (Thượng)
118 Chương 117: Tư Nữ Ký Mộng (Hạ)
119 Chương 118: Một Hóa Triệu Tỷ
120 Chương 119: Phong Tuyết Quy Nhân
121 Chương 120: Tiên Thánh Kỳ Nhân
122 Chương 121: Háo Hức Hy Vọng
123 Chương 122: Nhân Sinh Hối Tiếc
124 Chương 123: Sóng To Biển Máu
125 Chương 124: Hận Cũ Khó Phai
126 Chương 125: Trằn Trọc Không Yên (Thượng)
127 Chương 126: Trằn Trọc Không Yên (Hạ)
128 Chương 127: Ban Ngày Ly Hồn
129 Chương 128: Dịu Dàng Tàn Nhẫn
130 Chương 129: Ung Dung Tự Tại (Thượng)
131 Chương 130: Ung Dung Tự Tại (Hạ)
132 Chương 131: Nắng Đông Ấm Áp
133 Chương 132: Cúc Lăng Vu Thiên
134 Chương 133: Thâm Cốc Vi Lăng (Thượng)
135 Chương 134: Thâm Cốc Vi Lăng (Trung)
136 Chương 135: Thâm Cốc Vi Lăng (Hạ)
137 Chương 136: Tâm Hồn Tùy Quân
138 Chương 137: Cuối Cùng Cũng Gặp (Thượng)
139 Chương 138: Cuối Cùng Cũng Gặp (Hạ)
140 Chương 139: Phúc Họa Khó Lường
141 Chương 140: Tiên Sinh Tiên Thánh (Thượng)
142 Chương 141: Tiên Sinh Tiên Thánh (Hạ)
143 Chương 142: Kết Cục Tâm Ma
144 Chương 143: Đột Nhiên Xuất Hiện
145 Chương 144: Khó Bề Phân Biệt (Thượng)
146 Chương 145: Khó Bề Phân Biệt (Hạ)
147 Chương 146: Chân Thân Phải Hiện (Thượng)
148 Chương 147: Chân Thân Phải Hiện (Hạ)
149 Chương 148: Trong Thiên Trọng Cung (Thượng)
150 Chương 149: Trong Thiên Trọng Cung (Trung)
151 Chương 150: Trong Thiên Trọng Cung (Hạ)
152 Chương 151: Đột Nhiên Im Bặt
153 Chương 152: Bất Kiến Ly Nhân
154 Chương 153: Lưu Hương Bên Gối (Thượng)
155 Chương 154: Lưu Hương Bên Gối (Hạ)
156 Chương 155: Mạc Bất Tĩnh Hảo
157 Chương 156: Đời Này Cùng Nhau (Hoàn chính văn)
158 Chương 157: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Thượng)
159 Chương 158: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Hạ)
160 Chương 159: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Thượng)
161 Chương 160: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Trung)
162 Chương 161: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Hạ)
163 Chương 162: Ngoại truyện 3: Trọn Đời Bên Nhau (Hoàn toàn văn)
Chapter

Updated 163 Episodes

1
Chương 1-1: Quyển 1: Đại Hoang Phong Vân - Tiết Tử*
2
Chương 1-2: Kỳ Diệp Trăn Trăn
3
Chương 2: Thái Thượng Nhất Mạch
4
Chương 3: Lừa Gạt Tống Tiền
5
Chương 4: Không Ai Nhường Ai
6
Chương 5: Ngươi Tranh Ta Đoạt
7
Chương 6: Vật Quý Đáp Lễ
8
Chương 7: Yêu Quân Tam Tử
9
Chương 8: Tiếp Cận Hai Hướng
10
Chương 9: Thay Đổi Bất Ngờ
11
Chương 10: Món Nợ Cứu Mạng
12
Chương 11: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Thượng)
13
Chương 12: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Hạ)
14
Chương 13: Vạn Thử Yêu Quân (Thượng)
15
Chương 14: Vạn Thử Yêu Quân (Hạ)
16
Chương 15: Lệnh Hồ Hậu Nhân
17
Chương 16: Tháo Gỡ Khúc Mắc
18
Chương 17: Đoản Đao Như Cũ (Thượng)
19
Chương 18: Đoản Đao Như Cũ (Hạ)
20
Chương 19: Yêu Quân Nhận Lỗi
21
Chương 20: Ăn Nói Tùy Tiện
22
Chương 21: Lo Trước Tính Sau
23
Chương 22: Truyền Kỳ Nam Hoang
24
Chương 23: Đại Dương Ánh Lửa
25
Chương 24: Xem Như Người Quen
26
Chương 25: Hắc Sa Trên Cầu
27
Chương 26: Động Tĩnh Quá Lớn
28
Chương 27: Thần Công Đệ Tử
29
Chương 28: Tu Sĩ Ngâm Rượu
30
Chương 29: Ngàn Lượng Hoàng Kim
31
Chương 30: Đột Nhiên Cản Đường
32
Chương 31: Yến Tiệc Viêm Thần (Thượng)
33
Chương 32: Yến Tiệc Viêm Thần (Trung)
34
Chương 33: Yến Tiệc Viêm Thần (Hạ)
35
Chương 34: Vô Danh Ám Sát
36
Chương 35: Lửa Giận Khó Tắt
37
Chương 36: Hai Chuyện Khác Nhau (Thượng)
38
Chương 37: Hai Chuyện Khác Nhau (Hạ)
39
Chương 38: Người Đến Sư Môn (Thượng)
40
Chương 39: Người Đến Sư Môn (Hạ)
41
Chương 40: Thanh Toán Nợ Cũ
42
Chương 41: Tâm Chi Sở Tại*
43
Chương 42: Nam Chi Hoang Đế
44
Chương 43: Tâm Chi Phi Nhận*
45
Chương 44: Cô Liên Thác Sinh* (Thượng)
46
Chương 45: Cô Liên Thác Sinh (Hạ)
47
Chương 46: Hoang Đế Quyết Sách
48
Chương 47: Không Còn Liên Quan
49
Chương 48: Sợi Tóc Bàn Thần
50
Chương 49: Quay Về Quê Hương
51
Chương 50: Quyển 2: Hoa Triêu Nguyệt Dạ - Chương 50: Vừa Mới Đến Nơi (Thượng)
52
Chương 51: Vừa Mới Đến Nơi (Hạ)
53
Chương 52: Cảnh Đẹp Khó Vào
54
Chương 53: Tiểu Hồ Trong Tuyết
55
Chương 54: Nắng Mai Nơi Này
56
Chương 55: Cắt Giấy Thông Thần
57
Chương 56: Một Khắc Ảm Đạm
58
Chương 57: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Thượng)
59
Chương 58: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Hạ)
60
Chương 59: Lòng Này Không Yên
61
Chương 60: Du Khách Mất Tích
62
Chương 61: Giả Y Tu Sĩ*
63
Chương 62: Năng Giả Đa Lao*
64
Chương 63: Tâm Tư Mộ Dã
65
Chương 64: Ánh Kiều Tiên Tử (Thượng)
66
Chương 65: Ánh Kiều Tiên Tử (Hạ)
67
Chương 66: Không Thể Yên Tâm
68
Chương 67: Đảo Ngược Số Phận
69
Chương 68: Hoạn Nạn Có Nhau
70
Chương 69: Đường Dài Gian Nan (Thượng)
71
Chương 70: Đường Dài Gian Nan (Hạ)
72
Chương 71: Điều Ta Mong Muốn
73
Chương 72: Đào Hoa Ngày Xưa (Thượng)
74
Chương 73: Đào Hoa Ngày Xưa (Hạ)
75
Chương 74: Phù Quang Trầm Luân (Thượng)
76
Chương 75: Phù Quang Trầm Luân (Hạ)
77
Chương 76: Cố Nhân Năm Xưa
78
Chương 77: Hồi Ức Lênh Đênh
79
Chương 78: Sư Tỷ Ngây Thơ
80
Chương 79: Giai Nhân Như Mộng
81
Chương 80: Tranh Đấu Bên Suối
82
Chương 81: Mộng Đẹp Ác Mộng (Thượng)
83
Chương 82: Mộng Đẹp Ác Mộng (Hạ)
84
Chương 83: Quá Khứ Ánh Kiều (Thượng)
85
Chương 84: Quá Khứ Ánh Kiều (Hạ)
86
Chương 85: Tư Nữ Bất Phu
87
Chương 86: Cứu Giúp A Kiều
88
Chương 87: Sóng Gió Tạm Ngưng
89
Chương 88: Không Hẹn Mà Gặp
90
Chương 89: Hoa Đẹp Trăng Sáng
91
Chương 90: Thay Nàng Đồng Ý
92
Chương 91: Chết Nhưng Sống Lại
93
Chương 92: Tiên Tử Tiên Thánh
94
Chương 93: Tính Kỹ Chuyện Xưa
95
Chương 94: Trong Huyết Nhật Giới
96
Chương 95: Chỉ Mành Treo Chuông
97
Chương 96: Một Tờ Giấy Nhắn
98
Chương 97: Đi Trên Băng Mỏng
99
Chương 98: Sa Vào Khó Tỉnh
100
Chương 99: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
101
Chương 100: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
102
Chương 101: Quyển 3: Tử Sinh Đắc Kiến - Chương 101: ?�êm Khuya Đi Vội
103
Chương 102: Nghiệt Duyên Thiện Duyên
104
Chương 103: Phía Cuối Cây Cầu
105
Chương 104: Ban Ngày Sinh Ma
106
Chương 105: Như Lần Đầu Gặp
107
Chương 106: Trên Cầu Tương Tư
108
Chương 107: Nếu Được Gặp Gỡ
109
Chương 108: Chạy Về Phía Đó
110
Chương 109: Phải Từng Quen Biết
111
Chương 110: Thân Này Thân Kia
112
Chương 111: Mất Nhưng Tìm Được
113
Chương 112: Vân H�? Không Vui (Thượng)
114
Chương 113: Vân H�? Không Vui (Hạ)
115
Chương 114: Dị Tượng Năm Xưa
116
Chương 115: Huynh Đệ Bất Hòa
117
Chương 116: Tư Nữ Ký Mộng (Thượng)
118
Chương 117: Tư Nữ Ký Mộng (Hạ)
119
Chương 118: Một Hóa Triệu Tỷ
120
Chương 119: Phong Tuyết Quy Nhân
121
Chương 120: Tiên Thánh Kỳ Nhân
122
Chương 121: Háo Hức Hy Vọng
123
Chương 122: Nhân Sinh Hối Tiếc
124
Chương 123: Sóng To Biển Máu
125
Chương 124: Hận Cũ Khó Phai
126
Chương 125: Trằn Trọc Không Yên (Thượng)
127
Chương 126: Trằn Trọc Không Yên (Hạ)
128
Chương 127: Ban Ngày Ly Hồn
129
Chương 128: Dịu Dàng Tàn Nhẫn
130
Chương 129: Ung Dung Tự Tại (Thượng)
131
Chương 130: Ung Dung Tự Tại (Hạ)
132
Chương 131: Nắng Đông Ấm Áp
133
Chương 132: Cúc Lăng Vu Thiên
134
Chương 133: Thâm Cốc Vi Lăng (Thượng)
135
Chương 134: Thâm Cốc Vi Lăng (Trung)
136
Chương 135: Thâm Cốc Vi Lăng (Hạ)
137
Chương 136: Tâm Hồn Tùy Quân
138
Chương 137: Cuối Cùng Cũng Gặp (Thượng)
139
Chương 138: Cuối Cùng Cũng Gặp (Hạ)
140
Chương 139: Phúc Họa Khó Lường
141
Chương 140: Tiên Sinh Tiên Thánh (Thượng)
142
Chương 141: Tiên Sinh Tiên Thánh (Hạ)
143
Chương 142: Kết Cục Tâm Ma
144
Chương 143: Đột Nhiên Xuất Hiện
145
Chương 144: Khó Bề Phân Biệt (Thượng)
146
Chương 145: Khó Bề Phân Biệt (Hạ)
147
Chương 146: Chân Thân Phải Hiện (Thượng)
148
Chương 147: Chân Thân Phải Hiện (Hạ)
149
Chương 148: Trong Thiên Trọng Cung (Thượng)
150
Chương 149: Trong Thiên Trọng Cung (Trung)
151
Chương 150: Trong Thiên Trọng Cung (Hạ)
152
Chương 151: Đột Nhiên Im Bặt
153
Chương 152: Bất Kiến Ly Nhân
154
Chương 153: Lưu Hương Bên Gối (Thượng)
155
Chương 154: Lưu Hương Bên Gối (Hạ)
156
Chương 155: Mạc Bất Tĩnh Hảo
157
Chương 156: Đời Này Cùng Nhau (Hoàn chính văn)
158
Chương 157: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Thượng)
159
Chương 158: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Hạ)
160
Chương 159: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Thượng)
161
Chương 160: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Trung)
162
Chương 161: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Hạ)
163
Chương 162: Ngoại truyện 3: Trọn Đời Bên Nhau (Hoàn toàn văn)