Chương 36: Hai Chuyện Khác Nhau (Thượng)

Trên cầu có mấy tu sĩ Tử Hư Phong nằm ngổn ngang, Khương Thư đang nằm úp mặt xuống đất, không biết còn sống hay đã chết.

Triệu Chấn cả kinh mất cả hồn phách, nhanh chóng bước tới và bế nàng lên. Mũi vẫn còn hơi thở, nhưng lại có máu chảy ra từ ngũ quan, hẳn là bị nội thương khá nghiêm trọng.

“Là ngươi làm sao?!”

Y không đợi câu trả lời, Tử Hợp Kính đã hóa thành một luồng tử quang bay lên không trung. Tuyết lập tức ngừng rơi nơi mặt gương phản chiếu, như muốn khóa chặt Ngu Vũ Linh ngay tại chỗ.

Sau chiếc váy màu vàng của nàng dường như có một cái đuôi dài vô hình, động tác nhanh như chớp, trpng chớp mắt đã ở trước mặt Triệu Chấn. Đồng tử của nàng xếp thành một đường thẳng, giọng điệu vô cùng u ám: “Chân thân của Mặc Lan hiện tại đang ở nơi nào?”

Triệu Chấn định đẩy nàng ra, chợt nghe Tần Hi lên tiếng: “Đây là Bức Thanh Thuật, Xương Nguyên Yêu Quân từng đến đây?”

Ngu Vũ Linh giống như một con rắ vội vã trườn đi, đột nhiên chạy đến trước mặt hắn, nhưng lần này không chỉ đồng tử giương lên, mà ngay cả răng nanh cũng gần như lộ ra: “Trả lời câu hỏi của ta trước! Là các ngươi đả thương Mặc Lan? Chân thân của nàng ấy đang ở đâu?!”

Tần Hi lui hai bước tránh khỏi hai chiếc răng nanh đáng sợ của nàng, sau đó cảm giác được Lệnh Hồ đang ngủ say trong lòng mình đang cử động, chật vật như muốn đứng dậy.

Hắn siết chặt cánh tay, ôm nàng thật vững vàng: “Đừng động.”

Tình huống phức tạp và khó hiểu, có trời mới biết Ngu Vũ Linh theo phe nào. Nếu bị nàng ta làm khó dễ, động tĩnh chắc chắn sẽ rất lớn, tốt hơn vẫn là để hắn giữ nàng ở nơi an toàn.

Lệnh Hồ Trăn Trăn ngừng giãy giụa, ngẩng đầu nhìn Ngu Vũ Linh đang tức giận, trong giọng nói êm ái của nàng có chút yếu ớt khàn khàn: “Là ta đả thương Mặc Lan, chân thân đang trong tay ta.”

“Đệ tử Thần Công Quân, cô phải cho ta một lý do!”

Cho dù quan hệ của Ngu Vũ Linh và sư phụ có tốt đến đâu thì yêu Đại Hoang vẫn là yêu Đại Hoang, vĩnh viễn phách lối và không hế nói lý chút nào. Dáng vẻ như muốn làm chủ thiên hạ này là do thiết luật chiều hư mà thành.

Lệnh Hồ Trăn Trăn nói: “Nàng ta cùng một phe với mấy người Thang Viên Yêu Quân, thả ra Tồi Hồn Trận muốn bắt ta đi. Tại sao cô lại ở đây? Còn muốn đòi chân thân của nàng ta? Cô cũng cùng một phe với bọn họ sao?”

“Bọn họ xứng sao?!” Ngu Vũ Linh khinh bỉ cười lạnh, đột nhiên thu lại yêu tương, đưa tay về phía Lệnh Hồ Trăn Trăn. “Đưa chân thân của Mặc Lan cho ta, nếu hoa cỏ yêu rời khỏi chân thân quá lâu sẽ chết.”

Lệnh Hồ Trăn Trăn lắc đầu: “Không đưa được, nàng ta muốn giết ta.”

Ngu Vũ Linh hít một hơi, vẻ mặt từ từ bình tĩnh trở lại: “Cô yên tâm, nàng ấy sẽ không ra tay nữa đâu. Như vậy đi, lần này ta tới vì có hai chuyện, đầu tiên là vì tìm Mặc Lan, thứ hai là vì cô. Đệ tử Thần Công Quân, chúng ta sẽ giải quyết từng chuyện một.”

“Đợi một chút!” Triệu Chấn nghiêm nghị quát ngăn lại. “Tại sao chúng ta phải tin cô? Cô và Mặc Lan đều là linh nhân của rạp hát Vong Sơn, nàng ta đã thả ra Huyễn Hương Tồi Hồn Trận, còn cô thì sao? Còn nữa, Vạn Thử Yêu Quân vốn bị trói ở chỗ này đâu mất rồi?! Là cô thả ra sao?!”

Ngu Vũ Linh lúc này đã không còn tức giận nữa, nàng chỉ nhìn y như đang nhìn mọt đứa bé không hiểu chuyện, bình tĩnh nói: “Thứ nhất, rạp hát Vong Sơn không hề liên quan đến chuyện này. Thứ hai, Xương Nguyên Yêu Quân đã đến đây, người là lão bắt đi, Yêu Quân cũng là lão thả ra, vốn còn muốn bắt Mặc Lan, nhưng đã bị ta cản lại. Thứ ba, thiếu niên lang thật không biết phải trái, nếu ta không đến kịp lúc thì những tu sĩ này không chỉ bị thương nhẹ như vậy đâu. Ta còn có việc muốn nói cùng đệ tử của Thần Công Quân, nếu như ngươi có thời gian phồng mang trợn mắt với ta thì chẳng bằng mau chữa thương cho bọn họ đi. Bức Thanh Thuật càng để lâu chỉ càng đau khổ hơn thôi.”

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng nàng nói có lý. Phải mau chữa thương cho các sư đệ và sư muội thôi.

Triệu Chấn trừng mắt nhìn nàng một lúc, rốt cục vẫn phải bế Khương Thư đi vào thủy tạ. Các tu sĩ bắt đầu chữa thương, hỏi thăm, và mắng chửi, khắp mọi nơi ồn ào náo nhiệt.

Xem ra Ngu Vũ Linh không hề muốn bên cạnh có người quấy rầy, Tần Hi nhẹ nhàng đặt Lệnh Hồ Trăn Trăn xuống đất, đưa tay tháo Ngọc Thanh Hoàn vẫn luôn đeo trên bím tóc của mình xuống, rồi bỏ vào tay áo lông cừu khóa trên người nàng, thanh âm rất thấp: “Đừng tháo áo xuống.”

(lo lắng dữ ta =)))))

“Thiếu niên lang quá đa nghi rồi.” Ngu Vũ Linh trêu đùa nói. “Ta không chiếm giữ nàng lâu đâu, mau tránh ra đi.”

Tần Hi cười một tiếng, xoay người đi vào thủy tạ.

“Hai chuyện kia là gì?” Lệnh Hồ Trăn Trăn xoa xoa đầu đang đau nhức một cách khó hiểu, nhìn về phía Ngu Vũ Linh. “Nói đi.”

Vị vũ linh xà yêu này tất nhiên rất thích sự dứt khoát của nàng, trên khuôn mặt quyến rũ của nàng cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười châm biếm: “Nói chuyện đầu tiên trước, đó là lý do ta tìm cô để đòi lại chân thân của Mặc Lan. Chủ rạp đã thẩm vấn A Sơ xong, xác nhận người đã ra tay với hai vị tu sĩ Tam Tài Môn ngày đó chính là Mặc Lan. Vì để ngăn nàng chạy trốn nên ta mới tự mình tới Dao Sơn tìm.”

Lệnh Hồ Trăn Trăn nghiêng đầu suy nghĩ một chút, rồi đưa tay vào ngực áo lấy ra một đóa Mặc Ngọc Mẫu Đơn to lớn. Vì đã bị nàng ngắt mất nửa đóa nên hiện giờ trông nó vô cùng ảm đạm.

“Sau khi nói xong chuyện thứ hai, ta sẽ đưa chân thân cho cô.” Nàng nói.

Ngu Vũ Linh đặc biệt thích phong cách nói chuyện nhanh chóng gọn gang này của nàng, vừa mỉm cười đang định nói thì lại nghe Mặc Lan vốn hôn mê bất tỉnh rên rỉ, khẽ động. Nàng cuối cùng cũng tỉnh rồi.

“Chân thân… chân thân… trả cho ta…” Thanh âm của nàng vô cùng đau đớn, hai tay không ngừng cào loạn trong tuyết.

Chiếc váy dài màu vàng của Ngu Vũ Linh đột nhiên xoắn lại như đuôi rắn, nặng nề đè lên lưng nàng ta. Giọng nói của nàng lạnh lùng vô cùng: “Mạc Lan, cô có biết tội của mình chưa?”

Mặc Lan thở dốc nặng nề, một lúc sau mới bình tĩnh trở lại, nói: “Có phải tiểu điệp yêu kia đã đổ hết trách nhiệm lên đầu ta không?”

Ngu Vũ Linh chậm rãi nói: “Tên nàng ấy là A Sơ, nàng vì cô mà chết. Ngay cả tên nàng mà cô cũng không muốn nhắc sao?”

“Chết?” Mặc Lan ửng sốt một chút, sau đó lại cười nói: “Là các ngươi giết, lại còn trách tội ta, đây là đạo lý gì thế?”

“Cô còn không biết là đạo lý gì à?” Ngu Vũ Linh hỏi ngược lại. “A Sơ vẫn còn nhỏ lại ngốc nghếch, vẫn luôn mong muốn được lớn lên sớm và trở thành một linh nhân thực sự. Nàng đã ngưỡng mộ và tín nhiệm cô như thế, vậy mà cô lại tiêm nhiễm chuyện hoang đường như tu sĩ ngâm rượu kia vào đầu nàng. Thử hỏi, A Sơ làm sao không tin cho được?”

Mặc Lan vẫn cười: “Ta chẳng qua chỉ trò chuyện một chút cùng nàng ta thôi. Mọi chuyện đều là do một mình nàng tự nguyện làm, giờ lại tới trách ta?”

Ngu Vũ Linh trầm tư nhìn nàng: “A Sơ không trách cô, cũng không muốn liên lụy đến cô, là chủ rạp dùng Sưu Hồn Thuật lục soát ký ức của nàng. Kiến thức của cô sâu rộng, đương nhiên sẽ biết được Sưu Hồn Thuật là thuật pháp khốc liệt đến mức nào. Nàng ấy vừa mới qua đời vào chiều nay, trước khi đi vẫn luôn khóc cầu xin ta bỏ qua cho cô. Nàng luôn nói đây là cam tâm tình nguyện, nhưng ta lại không cam tâm thay A Sơ.”

Nói đến đây, nàng dời đi tầm mắt không nhìn Mặc Lan nữa, tiếp tục nói: “Cô cảm thấy A Sơ cái gì cũng không biết sao? Cô sai rồi, nàng ấy cái gì cũng biết.”

Lúc đầu chẳng qua chỉ là sự ngưỡng mộ theo bản năng của một tiểu điệp yêu dành cho hoa yêu mà thôi. Hoa yêu xinh đẹp dịu dàng, hoàn toàn khác với vũ linh xà yêu, thậm chí còn có thể thỉnh thoảng tâm sự cùng tiểu điệp yêu, giúp nàng giải bày những tâm sự ngây thơ và ngu ngốc đó.

Đối với hoa yêu mà nói, đây chẳng qua chỉ là một sự tương tác bình thường mà thôi. Vì để sống yên ổn ở rạp hát nên nàng đối xử với ai cũng không tệ. Nhưng tiểu điệp yêu lại coi nàng là tri kỷ, nói tất cả mọi chuyện với nàng, chuyện gì cũng đều nguyện ý tin tưởng nàng.

“Chuyện Xương Nguyên Yêu Quân phái người âm thầm liên lạc với cô, A Sơ biết hết.” Thanh âm của Ngu Vũ Linh dần dần trở nên mất bình tĩnh. “Cô cố ý kèo nàng xuống nước, lừa gạt nàng chuyện tu sĩ ngâm rượu để nàng thay cô bắt tu sĩ Tam Tài Môn đi. Nàng biết cô không nói hết toàn bộ, nhưng vẫn tin cô. Thậm chí còn vì không để ta phát hiện cô xuống tay với tu sĩ nên đã lén cho “Quỷ Dung Lộ” vào bồn tắm khiến ta tin rằng đó là do rạp hát đối thủ hạ chú.”

Chapter
1 Chương 1-1: Quyển 1: Đại Hoang Phong Vân - Tiết Tử*
2 Chương 1-2: Kỳ Diệp Trăn Trăn
3 Chương 2: Thái Thượng Nhất Mạch
4 Chương 3: Lừa Gạt Tống Tiền
5 Chương 4: Không Ai Nhường Ai
6 Chương 5: Ngươi Tranh Ta Đoạt
7 Chương 6: Vật Quý Đáp Lễ
8 Chương 7: Yêu Quân Tam Tử
9 Chương 8: Tiếp Cận Hai Hướng
10 Chương 9: Thay Đổi Bất Ngờ
11 Chương 10: Món Nợ Cứu Mạng
12 Chương 11: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Thượng)
13 Chương 12: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Hạ)
14 Chương 13: Vạn Thử Yêu Quân (Thượng)
15 Chương 14: Vạn Thử Yêu Quân (Hạ)
16 Chương 15: Lệnh Hồ Hậu Nhân
17 Chương 16: Tháo Gỡ Khúc Mắc
18 Chương 17: Đoản Đao Như Cũ (Thượng)
19 Chương 18: Đoản Đao Như Cũ (Hạ)
20 Chương 19: Yêu Quân Nhận Lỗi
21 Chương 20: Ăn Nói Tùy Tiện
22 Chương 21: Lo Trước Tính Sau
23 Chương 22: Truyền Kỳ Nam Hoang
24 Chương 23: Đại Dương Ánh Lửa
25 Chương 24: Xem Như Người Quen
26 Chương 25: Hắc Sa Trên Cầu
27 Chương 26: Động Tĩnh Quá Lớn
28 Chương 27: Thần Công Đệ Tử
29 Chương 28: Tu Sĩ Ngâm Rượu
30 Chương 29: Ngàn Lượng Hoàng Kim
31 Chương 30: Đột Nhiên Cản Đường
32 Chương 31: Yến Tiệc Viêm Thần (Thượng)
33 Chương 32: Yến Tiệc Viêm Thần (Trung)
34 Chương 33: Yến Tiệc Viêm Thần (Hạ)
35 Chương 34: Vô Danh Ám Sát
36 Chương 35: Lửa Giận Khó Tắt
37 Chương 36: Hai Chuyện Khác Nhau (Thượng)
38 Chương 37: Hai Chuyện Khác Nhau (Hạ)
39 Chương 38: Người Đến Sư Môn (Thượng)
40 Chương 39: Người Đến Sư Môn (Hạ)
41 Chương 40: Thanh Toán Nợ Cũ
42 Chương 41: Tâm Chi Sở Tại*
43 Chương 42: Nam Chi Hoang Đế
44 Chương 43: Tâm Chi Phi Nhận*
45 Chương 44: Cô Liên Thác Sinh* (Thượng)
46 Chương 45: Cô Liên Thác Sinh (Hạ)
47 Chương 46: Hoang Đế Quyết Sách
48 Chương 47: Không Còn Liên Quan
49 Chương 48: Sợi Tóc Bàn Thần
50 Chương 49: Quay Về Quê Hương
51 Chương 50: Quyển 2: Hoa Triêu Nguyệt Dạ - Chương 50: Vừa Mới Đến Nơi (Thượng)
52 Chương 51: Vừa Mới Đến Nơi (Hạ)
53 Chương 52: Cảnh Đẹp Khó Vào
54 Chương 53: Tiểu Hồ Trong Tuyết
55 Chương 54: Nắng Mai Nơi Này
56 Chương 55: Cắt Giấy Thông Thần
57 Chương 56: Một Khắc Ảm Đạm
58 Chương 57: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Thượng)
59 Chương 58: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Hạ)
60 Chương 59: Lòng Này Không Yên
61 Chương 60: Du Khách Mất Tích
62 Chương 61: Giả Y Tu Sĩ*
63 Chương 62: Năng Giả Đa Lao*
64 Chương 63: Tâm Tư Mộ Dã
65 Chương 64: Ánh Kiều Tiên Tử (Thượng)
66 Chương 65: Ánh Kiều Tiên Tử (Hạ)
67 Chương 66: Không Thể Yên Tâm
68 Chương 67: Đảo Ngược Số Phận
69 Chương 68: Hoạn Nạn Có Nhau
70 Chương 69: Đường Dài Gian Nan (Thượng)
71 Chương 70: Đường Dài Gian Nan (Hạ)
72 Chương 71: Điều Ta Mong Muốn
73 Chương 72: Đào Hoa Ngày Xưa (Thượng)
74 Chương 73: Đào Hoa Ngày Xưa (Hạ)
75 Chương 74: Phù Quang Trầm Luân (Thượng)
76 Chương 75: Phù Quang Trầm Luân (Hạ)
77 Chương 76: Cố Nhân Năm Xưa
78 Chương 77: Hồi Ức Lênh Đênh
79 Chương 78: Sư Tỷ Ngây Thơ
80 Chương 79: Giai Nhân Như Mộng
81 Chương 80: Tranh Đấu Bên Suối
82 Chương 81: Mộng Đẹp Ác Mộng (Thượng)
83 Chương 82: Mộng Đẹp Ác Mộng (Hạ)
84 Chương 83: Quá Khứ Ánh Kiều (Thượng)
85 Chương 84: Quá Khứ Ánh Kiều (Hạ)
86 Chương 85: Tư Nữ Bất Phu
87 Chương 86: Cứu Giúp A Kiều
88 Chương 87: Sóng Gió Tạm Ngưng
89 Chương 88: Không Hẹn Mà Gặp
90 Chương 89: Hoa Đẹp Trăng Sáng
91 Chương 90: Thay Nàng Đồng Ý
92 Chương 91: Chết Nhưng Sống Lại
93 Chương 92: Tiên Tử Tiên Thánh
94 Chương 93: Tính Kỹ Chuyện Xưa
95 Chương 94: Trong Huyết Nhật Giới
96 Chương 95: Chỉ Mành Treo Chuông
97 Chương 96: Một Tờ Giấy Nhắn
98 Chương 97: Đi Trên Băng Mỏng
99 Chương 98: Sa Vào Khó Tỉnh
100 Chương 99: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
101 Chương 100: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
102 Chương 101: Quyển 3: Tử Sinh Đắc Kiến - Chương 101: ?�êm Khuya Đi Vội
103 Chương 102: Nghiệt Duyên Thiện Duyên
104 Chương 103: Phía Cuối Cây Cầu
105 Chương 104: Ban Ngày Sinh Ma
106 Chương 105: Như Lần Đầu Gặp
107 Chương 106: Trên Cầu Tương Tư
108 Chương 107: Nếu Được Gặp Gỡ
109 Chương 108: Chạy Về Phía Đó
110 Chương 109: Phải Từng Quen Biết
111 Chương 110: Thân Này Thân Kia
112 Chương 111: Mất Nhưng Tìm Được
113 Chương 112: Vân H�? Không Vui (Thượng)
114 Chương 113: Vân H�? Không Vui (Hạ)
115 Chương 114: Dị Tượng Năm Xưa
116 Chương 115: Huynh Đệ Bất Hòa
117 Chương 116: Tư Nữ Ký Mộng (Thượng)
118 Chương 117: Tư Nữ Ký Mộng (Hạ)
119 Chương 118: Một Hóa Triệu Tỷ
120 Chương 119: Phong Tuyết Quy Nhân
121 Chương 120: Tiên Thánh Kỳ Nhân
122 Chương 121: Háo Hức Hy Vọng
123 Chương 122: Nhân Sinh Hối Tiếc
124 Chương 123: Sóng To Biển Máu
125 Chương 124: Hận Cũ Khó Phai
126 Chương 125: Trằn Trọc Không Yên (Thượng)
127 Chương 126: Trằn Trọc Không Yên (Hạ)
128 Chương 127: Ban Ngày Ly Hồn
129 Chương 128: Dịu Dàng Tàn Nhẫn
130 Chương 129: Ung Dung Tự Tại (Thượng)
131 Chương 130: Ung Dung Tự Tại (Hạ)
132 Chương 131: Nắng Đông Ấm Áp
133 Chương 132: Cúc Lăng Vu Thiên
134 Chương 133: Thâm Cốc Vi Lăng (Thượng)
135 Chương 134: Thâm Cốc Vi Lăng (Trung)
136 Chương 135: Thâm Cốc Vi Lăng (Hạ)
137 Chương 136: Tâm Hồn Tùy Quân
138 Chương 137: Cuối Cùng Cũng Gặp (Thượng)
139 Chương 138: Cuối Cùng Cũng Gặp (Hạ)
140 Chương 139: Phúc Họa Khó Lường
141 Chương 140: Tiên Sinh Tiên Thánh (Thượng)
142 Chương 141: Tiên Sinh Tiên Thánh (Hạ)
143 Chương 142: Kết Cục Tâm Ma
144 Chương 143: Đột Nhiên Xuất Hiện
145 Chương 144: Khó Bề Phân Biệt (Thượng)
146 Chương 145: Khó Bề Phân Biệt (Hạ)
147 Chương 146: Chân Thân Phải Hiện (Thượng)
148 Chương 147: Chân Thân Phải Hiện (Hạ)
149 Chương 148: Trong Thiên Trọng Cung (Thượng)
150 Chương 149: Trong Thiên Trọng Cung (Trung)
151 Chương 150: Trong Thiên Trọng Cung (Hạ)
152 Chương 151: Đột Nhiên Im Bặt
153 Chương 152: Bất Kiến Ly Nhân
154 Chương 153: Lưu Hương Bên Gối (Thượng)
155 Chương 154: Lưu Hương Bên Gối (Hạ)
156 Chương 155: Mạc Bất Tĩnh Hảo
157 Chương 156: Đời Này Cùng Nhau (Hoàn chính văn)
158 Chương 157: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Thượng)
159 Chương 158: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Hạ)
160 Chương 159: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Thượng)
161 Chương 160: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Trung)
162 Chương 161: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Hạ)
163 Chương 162: Ngoại truyện 3: Trọn Đời Bên Nhau (Hoàn toàn văn)
Chapter

Updated 163 Episodes

1
Chương 1-1: Quyển 1: Đại Hoang Phong Vân - Tiết Tử*
2
Chương 1-2: Kỳ Diệp Trăn Trăn
3
Chương 2: Thái Thượng Nhất Mạch
4
Chương 3: Lừa Gạt Tống Tiền
5
Chương 4: Không Ai Nhường Ai
6
Chương 5: Ngươi Tranh Ta Đoạt
7
Chương 6: Vật Quý Đáp Lễ
8
Chương 7: Yêu Quân Tam Tử
9
Chương 8: Tiếp Cận Hai Hướng
10
Chương 9: Thay Đổi Bất Ngờ
11
Chương 10: Món Nợ Cứu Mạng
12
Chương 11: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Thượng)
13
Chương 12: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Hạ)
14
Chương 13: Vạn Thử Yêu Quân (Thượng)
15
Chương 14: Vạn Thử Yêu Quân (Hạ)
16
Chương 15: Lệnh Hồ Hậu Nhân
17
Chương 16: Tháo Gỡ Khúc Mắc
18
Chương 17: Đoản Đao Như Cũ (Thượng)
19
Chương 18: Đoản Đao Như Cũ (Hạ)
20
Chương 19: Yêu Quân Nhận Lỗi
21
Chương 20: Ăn Nói Tùy Tiện
22
Chương 21: Lo Trước Tính Sau
23
Chương 22: Truyền Kỳ Nam Hoang
24
Chương 23: Đại Dương Ánh Lửa
25
Chương 24: Xem Như Người Quen
26
Chương 25: Hắc Sa Trên Cầu
27
Chương 26: Động Tĩnh Quá Lớn
28
Chương 27: Thần Công Đệ Tử
29
Chương 28: Tu Sĩ Ngâm Rượu
30
Chương 29: Ngàn Lượng Hoàng Kim
31
Chương 30: Đột Nhiên Cản Đường
32
Chương 31: Yến Tiệc Viêm Thần (Thượng)
33
Chương 32: Yến Tiệc Viêm Thần (Trung)
34
Chương 33: Yến Tiệc Viêm Thần (Hạ)
35
Chương 34: Vô Danh Ám Sát
36
Chương 35: Lửa Giận Khó Tắt
37
Chương 36: Hai Chuyện Khác Nhau (Thượng)
38
Chương 37: Hai Chuyện Khác Nhau (Hạ)
39
Chương 38: Người Đến Sư Môn (Thượng)
40
Chương 39: Người Đến Sư Môn (Hạ)
41
Chương 40: Thanh Toán Nợ Cũ
42
Chương 41: Tâm Chi Sở Tại*
43
Chương 42: Nam Chi Hoang Đế
44
Chương 43: Tâm Chi Phi Nhận*
45
Chương 44: Cô Liên Thác Sinh* (Thượng)
46
Chương 45: Cô Liên Thác Sinh (Hạ)
47
Chương 46: Hoang Đế Quyết Sách
48
Chương 47: Không Còn Liên Quan
49
Chương 48: Sợi Tóc Bàn Thần
50
Chương 49: Quay Về Quê Hương
51
Chương 50: Quyển 2: Hoa Triêu Nguyệt Dạ - Chương 50: Vừa Mới Đến Nơi (Thượng)
52
Chương 51: Vừa Mới Đến Nơi (Hạ)
53
Chương 52: Cảnh Đẹp Khó Vào
54
Chương 53: Tiểu Hồ Trong Tuyết
55
Chương 54: Nắng Mai Nơi Này
56
Chương 55: Cắt Giấy Thông Thần
57
Chương 56: Một Khắc Ảm Đạm
58
Chương 57: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Thượng)
59
Chương 58: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Hạ)
60
Chương 59: Lòng Này Không Yên
61
Chương 60: Du Khách Mất Tích
62
Chương 61: Giả Y Tu Sĩ*
63
Chương 62: Năng Giả Đa Lao*
64
Chương 63: Tâm Tư Mộ Dã
65
Chương 64: Ánh Kiều Tiên Tử (Thượng)
66
Chương 65: Ánh Kiều Tiên Tử (Hạ)
67
Chương 66: Không Thể Yên Tâm
68
Chương 67: Đảo Ngược Số Phận
69
Chương 68: Hoạn Nạn Có Nhau
70
Chương 69: Đường Dài Gian Nan (Thượng)
71
Chương 70: Đường Dài Gian Nan (Hạ)
72
Chương 71: Điều Ta Mong Muốn
73
Chương 72: Đào Hoa Ngày Xưa (Thượng)
74
Chương 73: Đào Hoa Ngày Xưa (Hạ)
75
Chương 74: Phù Quang Trầm Luân (Thượng)
76
Chương 75: Phù Quang Trầm Luân (Hạ)
77
Chương 76: Cố Nhân Năm Xưa
78
Chương 77: Hồi Ức Lênh Đênh
79
Chương 78: Sư Tỷ Ngây Thơ
80
Chương 79: Giai Nhân Như Mộng
81
Chương 80: Tranh Đấu Bên Suối
82
Chương 81: Mộng Đẹp Ác Mộng (Thượng)
83
Chương 82: Mộng Đẹp Ác Mộng (Hạ)
84
Chương 83: Quá Khứ Ánh Kiều (Thượng)
85
Chương 84: Quá Khứ Ánh Kiều (Hạ)
86
Chương 85: Tư Nữ Bất Phu
87
Chương 86: Cứu Giúp A Kiều
88
Chương 87: Sóng Gió Tạm Ngưng
89
Chương 88: Không Hẹn Mà Gặp
90
Chương 89: Hoa Đẹp Trăng Sáng
91
Chương 90: Thay Nàng Đồng Ý
92
Chương 91: Chết Nhưng Sống Lại
93
Chương 92: Tiên Tử Tiên Thánh
94
Chương 93: Tính Kỹ Chuyện Xưa
95
Chương 94: Trong Huyết Nhật Giới
96
Chương 95: Chỉ Mành Treo Chuông
97
Chương 96: Một Tờ Giấy Nhắn
98
Chương 97: Đi Trên Băng Mỏng
99
Chương 98: Sa Vào Khó Tỉnh
100
Chương 99: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
101
Chương 100: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
102
Chương 101: Quyển 3: Tử Sinh Đắc Kiến - Chương 101: ?�êm Khuya Đi Vội
103
Chương 102: Nghiệt Duyên Thiện Duyên
104
Chương 103: Phía Cuối Cây Cầu
105
Chương 104: Ban Ngày Sinh Ma
106
Chương 105: Như Lần Đầu Gặp
107
Chương 106: Trên Cầu Tương Tư
108
Chương 107: Nếu Được Gặp Gỡ
109
Chương 108: Chạy Về Phía Đó
110
Chương 109: Phải Từng Quen Biết
111
Chương 110: Thân Này Thân Kia
112
Chương 111: Mất Nhưng Tìm Được
113
Chương 112: Vân H�? Không Vui (Thượng)
114
Chương 113: Vân H�? Không Vui (Hạ)
115
Chương 114: Dị Tượng Năm Xưa
116
Chương 115: Huynh Đệ Bất Hòa
117
Chương 116: Tư Nữ Ký Mộng (Thượng)
118
Chương 117: Tư Nữ Ký Mộng (Hạ)
119
Chương 118: Một Hóa Triệu Tỷ
120
Chương 119: Phong Tuyết Quy Nhân
121
Chương 120: Tiên Thánh Kỳ Nhân
122
Chương 121: Háo Hức Hy Vọng
123
Chương 122: Nhân Sinh Hối Tiếc
124
Chương 123: Sóng To Biển Máu
125
Chương 124: Hận Cũ Khó Phai
126
Chương 125: Trằn Trọc Không Yên (Thượng)
127
Chương 126: Trằn Trọc Không Yên (Hạ)
128
Chương 127: Ban Ngày Ly Hồn
129
Chương 128: Dịu Dàng Tàn Nhẫn
130
Chương 129: Ung Dung Tự Tại (Thượng)
131
Chương 130: Ung Dung Tự Tại (Hạ)
132
Chương 131: Nắng Đông Ấm Áp
133
Chương 132: Cúc Lăng Vu Thiên
134
Chương 133: Thâm Cốc Vi Lăng (Thượng)
135
Chương 134: Thâm Cốc Vi Lăng (Trung)
136
Chương 135: Thâm Cốc Vi Lăng (Hạ)
137
Chương 136: Tâm Hồn Tùy Quân
138
Chương 137: Cuối Cùng Cũng Gặp (Thượng)
139
Chương 138: Cuối Cùng Cũng Gặp (Hạ)
140
Chương 139: Phúc Họa Khó Lường
141
Chương 140: Tiên Sinh Tiên Thánh (Thượng)
142
Chương 141: Tiên Sinh Tiên Thánh (Hạ)
143
Chương 142: Kết Cục Tâm Ma
144
Chương 143: Đột Nhiên Xuất Hiện
145
Chương 144: Khó Bề Phân Biệt (Thượng)
146
Chương 145: Khó Bề Phân Biệt (Hạ)
147
Chương 146: Chân Thân Phải Hiện (Thượng)
148
Chương 147: Chân Thân Phải Hiện (Hạ)
149
Chương 148: Trong Thiên Trọng Cung (Thượng)
150
Chương 149: Trong Thiên Trọng Cung (Trung)
151
Chương 150: Trong Thiên Trọng Cung (Hạ)
152
Chương 151: Đột Nhiên Im Bặt
153
Chương 152: Bất Kiến Ly Nhân
154
Chương 153: Lưu Hương Bên Gối (Thượng)
155
Chương 154: Lưu Hương Bên Gối (Hạ)
156
Chương 155: Mạc Bất Tĩnh Hảo
157
Chương 156: Đời Này Cùng Nhau (Hoàn chính văn)
158
Chương 157: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Thượng)
159
Chương 158: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Hạ)
160
Chương 159: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Thượng)
161
Chương 160: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Trung)
162
Chương 161: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Hạ)
163
Chương 162: Ngoại truyện 3: Trọn Đời Bên Nhau (Hoàn toàn văn)