Chương 15: Lệnh Hồ Hậu Nhân

Vạn Thử Yêu Quân trốn trở lại địa cung, tiếp tục lẻn đi mấy ngàn dặm, cuối cùng phải dừng lại vì kiệt sức.

Hắn đã sơ suất rồi, hai chàng trai trẻ tuổi kia chắc chắn không phải là tu sĩ Thái Thượng Mạch bình thường.

Nghe nói Thái Thượng Mạch tổng cộng có Cửu Mạch, hai người kia hơn phân nửa là tu sĩ của Nhất, Nhị Mạch. Nhìn dáng vẻ của bọn họ, mặc dù không dám giết yêu, nhưng lại tràn đầy ý muốn làm nhục, thậm chí còn buộc lão phải chật vật bỏ lại Thiết Dân Trang. Ai có thể nhịn chứ lão không thể nhịn!

Sát ý của lão bùng lên mạnh mẽ, cần phải tìm mấy người phàm nhai cho bõ tức, đột nhiên lại cảm thấy hồng y thiếu nữ trong tay mình động đậy.

Tốt lắm, rốt cuộc cũng bắt được. Người lão vốn muốn bắt cũng chỉ có nàng mà thôi.

Uổng cho tên Xương Nguyên kia ỷ mình thông minh, nhưng lại gặp phải hai tu sĩ Thái Thượng Mạch khó đối phó. Thứ thật sự đáng tiền đang ở ngay trước mắt, vậy mà lão suýt nữa đã để nàng chạy mất. Nếu không phải lão tự mình ra tay thì chẳng phải công lao to lớn này đã vụt khỏi tay rồi sao?

Khi phát hiện ra hồng y thiếu nữ nổi bật này ở trong ngôi làng trước đó, Vạn Thử Yêu Quân vô cùng kinh ngạc và mừng rỡ, nhưng nàng lại đi cùng với tu sĩ Thái Thượng Mạch khiến thân phận của lão bị bạo lộ, không thể ra tay được. Lão còn đang vô cùng tiếc nuối, sợ là bắt không được, nhưng ai ngờ không hiểu sao lại chẳng có người nào để ý đến nàng.

Cũng đúng thôi, không để ý đến nàng mới là bình thường.

Vạn Thử Yêu Quân thấy mặt và cổ nàng đầy máu, không khỏi ha ha cười to: “Ngươi vậy mà lại ở cùng với đám tu sĩ Trung Thổ kia, thật nực cười! Bọn họ sao có thể bảo vệ ngươi được!”

Lệnh Hồ Trăn Trăn đau đến mức đầu óc xoay vòng vòng, lưng như muốn nứt ra, nửa người bên trái không cử động được, trước mắt nàng chỉ có một màu đỏ như máu. Mới vừa rồi có phải có người nói chuyện hay không? Ai thế?

Nàng cố gắng hết sức để ngẩng đầu lên, đột nhiên đối mặt với đôi mắt to bằng chuông đồng của Vạn Thử Yêu Quân. Lão đang dùng đôi mắt như ma trơi kia nhìn chằm chằm nàng.

Cảnh tượng này thực sự đáng sợ hơn bao giờ hết, nàng hít một hơi, rồi cân nhắc sự chênh lệch về thực lực… Không, không cần cân nhắc làm gì. Nghe nói Yêu Quân này có thể ăn thịt người, vậy đại hạn của nàng tới rồi còn gì nữa đâu mà cân nhắc.

Vạn Thử Yêu Quân thấy nàng không khóc cũng chẳng la hét om sòm, phản ứng vô cùng nhàm chán, liền cười lạnh nói: “Tại sao không nói gì? Buồn cười! Lệnh Hồ Vũ ở địa ngục nhìn thấy ngươi như vậy, không biết sẽ nghĩ như thế nào.”

Lệnh Hồ Trăn Trăn khó khăn mở miệng, khóe miệng có một dòng máu tràn ra, giọng nói khàn khàn: “... Ai?”

Nàng có phải đã nghe thấy hai chữ Lệnh Hồ hay không?

Vạn Thử Yêu Quân không ngờ nàng lại phản ứng như vậy, đây là đang giả ngu với lão sao?

Móng vuốt lạnh lẽo và sắc bén của lão siết lấy mặt nàng, nàng nghi ngờ khuôn mặt của mình sắp bị rạch ra, đau đến “Á” lên một tiếng: “Muốn, muốn ăn… ăn… thật ngon thì đừng bóp mặt…”

Đôi mắt nóng rực của lão nhìn chằm chằm nàng hồi lâu. Mũi, miệng, và đường nét khuôn mặt của nàng giống hệt với Lệnh Hồ Vũ âm hiểm xảo trá kia như đúc, mà lão cũng chẳng phải người mù.

Tâm tình Vạn Thử Yêu Quân rất tốt, quyết định trêu đùa nàng: “Ngươi họ gì?”

Sao, trước khi ăn phải hỏi cả dòng họ à? Đúng là một con yêu cầu kì.

Nàng thấp giọng nói: “Ta họ Từ.”

Nàng mượn họ của đại bá dùng một chút, dù sao ông ấy cũng đã dặn dò mình không được nói thật khi yêu hỏi họ của mình.

Vạn Thử Yêu Quân dùng móng vuốt lạnh lẽo và sắc bén của mình nắm lấy bên trái thân thể của nàng, chỉ cần một cái nắm nhẹ là cả người nàng đã bắt đầu run rẩy dữ dội. Lão như mèo vờn chuột mà nói: “Nhưng sao ta lại nghe tiểu tặc kia gọi ngươi là Lệnh Hồ mà? Ta không thích thô bạo với nữ nhân, nhưng lừa gạt ta cũng không được. Đến đây, ta phải nghe chính miệng ngươi nói thật, ngươi họ gì?”

Lệnh Hồ Trăn Trăn cảm thấy mình sắp ngất đi, liền thương lượng cùng lão: “Ngươi, ngươi muốn ta họ gì? Tùy ngươi…”

Vạn Thử Yêu Quân cau mày nói: “Còn nói nhảm!”

Thời điểm nhìn thấy nàng, lão đã chắc chắn nàng là hậu nhân của Lệnh Hồ Vũ, nếu là trước đây, lão đã kéo nàng đi gặp Nam Hoang Đế để giành công rồi. Nhưng từ khi bị tước đoạt danh hiệu Yêu Quân, không có sự hỗ trợ của yêu lực từ bốn Hoang nên thực lực giảm sút rất nhiều và mọi hành động của lão càng thận trọng hơn rất nhiều so với trước đây.

Suy cho cùng, chuyện của Lệnh Hồ Vũ dù sao cũng là một vụ tai tiếng vô cùng lớn, không biết với tính tình hỉ nộ vô thường của Hoang Đế khi thấy Lệnh Hồ hậu nhân thì có thể khiến ông ta giận cá chém thớt mà lộ ra tâm bệnh lâu nay của mình hay không.

Vạn Thử Yêu Quân rơi vào trạng thái do dự hiếm có, lão không hiểu nhiều về Nam Hoang Đế, bây giờ có nên đánh cược mà đưa Lệnh Hồ hậu nhân cho ông ta, hay là tìm Xương Nguyên thương lượng một chút rồi mới quyết định?

Nhưng mà, tiểu nha đầu này dường như không chống đỡ được bao lâu. Trên đất có một vũng máu, mà lão không thể chữa cho nàng, cho dù là có, cũng sẽ không thể nào chữa thương cho hậu nhân của Lệnh Hồ Vũ được.

Trong lúc đang trầm ngâm, chợt nghe phía trên địa cung phát ra một tiếng sấm khủng khiếp, từng đợt một đánh mạnh xuống, cả tòa địa cung đều bị rung chuyển không ngừng nghỉ —— làm sao hai tên tu sĩ Thái Thượng Mạch kia có thể đuổi kịp nhanh như vậy?!

Vạn Thử Yêu Quân phát ra một tiếng đầy căm hận, Yêu Vân quanh thân lão chậm rãi lan ra như mực, hóa thành một đàn chuột lớn, nâng Lệnh Hồ Trăn Trăn không thể cử động lên chạy về phía sâu nhất của địa cung.

Tiếng sấm càng ngày càng gần, âm thanh chấn động cả trời đất đập vào ngực đến phát đau. Một khắc sau, mái của địa cung đã bị xé nát bởi lục quang chói sáng, vô số Phong Lôi Phi Kiếm lao vào từ các vết nứt, rồi lần lượt cắm vào bức tường trong cung, có vẻ như không muốn lão trốn thoát cùng với địa cung.

Vạn Thử Yêu Quân hóa thành cơn gió rét lạnh xuyên qua nóc điện, giận dữ hét: “Sao đám tiểu tặc các ngươi dám! Đừng tưởng ta thật sự sợ các ngươi!”

Mặt đất đã bị Phong Lôi Thuật phá vỡ và địa cung hoàn toàn lộ ra. Rễ cây to lớn của Nhược Mộc chiếm giữ phía trên, xen lẫn với địa cung. Cùng lúc đó, tên tiểu tặc kia đang đứng dưới tán cây, một tay vịn vào thân cây, trong mắt có chút lạnh lùng, thanh âm lãnh đạm: “Đây là trò mà Yêu Quân muốn chơi sao? Không hề thú vị chút nào.”

Vạn Thử Yêu Quân chợt nhớ tới trước đó hắn từng ghim một thanh phi kiếm trên Nhược Mộc, nhất định là lần theo dấu vết linh khí của thuật pháp mà đến đây.

Lão giận dữ gào thét: “Láo xược! Dừng tay!”

Không dừng.

Đầu ngón tay Tần Hi quét qua thân cây nóng rực của Nhược Mộc, phi kiếm nhỏ lúc trước ghim vào thân cây đột nhiên dài ra vài thước, thanh quang lóe lên, thần thụ quý hiếm này đã bị cắt thành vô số mảnh. Từng mảnh vụn lướt qua, phản chiếu vẻ mặt kinh hãi của Vạn Thử Yêu Quân, vô cùng thuận mắt.

“Vô sỉ, xằng bậy——!”

Vạn Thử Yêu Quân nổi giận, đang định bằng mọi giá nhào về phía hắn thì đột nhiên cảm thấy trước mắt có một luồng lục quang xẹt qua, nhanh như chớp đã bay đến phía sau lưng.

Sau khi tước hiệu tự phong của lão bị tước đi, yêu lực cũng đi theo nốt. Dù có muốn né tránh cũng không kịp nữa, chỉ cảm thấy bả vai tê dại đi, là do Phong Lôi phi kiếm nhỏ bé kia đâm vào.

Lôi Phong Thuật vừa tiếp xúc với máu thịt lập tức phát huy uy lực của mình, lão đau đến mức ngã lăn xuống đất.

“Ngươi... Ngươi thật to gan!” Lão đau đớn kêu lên, Phong Lôi Thuật mãnh liệt đến máu thịt toàn thân dường như bị xé nát từng chút một. “Ngươi giết ta sẽ chỉ khiến ngươi chết thảm hại hơn dưới tay bốn vị Hoang Đế mà thôi!”

Thân ảnh Tần Hi lóe lên, hắn đã đi vào nơi sâu nhất của địa cung, chỉ để lại dư âm lượn lờ: “Ai nói ta muốn giết ngươi, muốn đi muốn ở tùy ngươi. Khuyên ngươi đừng kích hoạt Yêu Vân, sẽ đau đớn hơn mà thôi.”

Loài yêu ở Đại Hoang ỷ vào thiết luật mà sắp bị chiều đến hư mất rồi. Thật sự nghĩ rằng không có cách nào đối phó với bọn chúng sao?

Vạn Thử Yêu Quân đau đớn lăn lộn trên mặt đất, hai mắt mở to đầy căm hận.

Nhược Mộc là nơi lão nương tựa vào, không biết phái tốn bao nhiêu tâm huyết mới có thể nuôi nó trên địa cung. Thôn làng trên mặt đất muốn phá bao nhiêu cũng không thành vấn đề, chỉ cần Nhược Mộc vẫn còn ở đây thì bao nhiêu “Thiết Dân Trang” cũng có thể xây lại. Tên tiểu tặc độc ác này lại dám phá hủy thần thụ, có băm hắn thành ngàn mảnh cũng không thể xóa bỏ nỗi hận này!

Lão loạng choạng đứng dậy, biến thành một cơn gió lạnh lẽo chạy trốn, để lại một đường máu yêu đen nhánh.

*

Lúc này Lệnh Hồ Trăn Trăn đang lâm vào tình trạng khổ tâm không thể diễn tả được. Lũ chuột đang nâng nàng chạy đi bỗng nhiên biến mất sau một lúc khiến nàng ngã xuống mà không có khả năng phản kháng chút nào. Đầu, cổ, và mặt nàng đầy máu, mắt cũng không thể mở ra được, chỉ nghe một loạt tiếng nổ khủng khiếp, như thể chúng sắp phá hủy toàn bộ địa cung.

Dần dần không còn nghe thấy âm thanh nào nữa, chỉ có từng giọt máu nhỏ xuống nền đất lạnh lẽo, làm ướt cả cằm nàng.

Lần này chỉ sợ là xong rồi, nàng sẽ chết sao?

Nàng còn chưa tìm được đại bá, mặc dù ông ấy đã nói không cần tìm, nhưng nàng vẫn muốn gặp lại ông một lần…. Còn có sư phụ, người đã hứa dạy nàng chạm khắc gỗ sau khi trở về từ Vân Vũ Sơn. Nàng tuy là vì năm trăm lượng mới vào sư môn, nhưng lại thấy nghề thủ công rất thú vị, còn có rất nhiều muốn học nữa, cũng không biết có thể học được hay không….

Trong lúc mông lung, dường như có một đôi tay bế nàng lên.

Mùi hương ngọt ngào không thể giải thích được, giống như hương thơm của hoa cỏ được sưởi ấm bởi ánh nắng mặt trời. Mùi hương này không hề xa lạ, bây giờ ngửi thấy nó khiến nàng vừa yên tâm vừa lo lắng.

Là họ Tần, Thuật Trị Thương của hắn có giá năm trăm lẻ một lượng.

Giờ phút này nàng chỉ muốn học Chu Cảnh mắng một câu “Chết tiệt”. Đã nói rất nhiều lần rồi, Thiết Dân Trang này rất kỳ lạ mà bọn họ ai cũng không nghe, kết quả ai cũng không sao, chỉ có nàng là xui xẻo nhất.

“Ta không có… năm trăm lẻ một lượng…”

Lệnh Hồ Trăn Trăn dùng hết sức lực cuối cùng để thương lượng với hắn, nhưng lời nói còn chưa dứt thì nàng đã hôn mê bất tỉnh.

Chapter
1 Chương 1-1: Quyển 1: Đại Hoang Phong Vân - Tiết Tử*
2 Chương 1-2: Kỳ Diệp Trăn Trăn
3 Chương 2: Thái Thượng Nhất Mạch
4 Chương 3: Lừa Gạt Tống Tiền
5 Chương 4: Không Ai Nhường Ai
6 Chương 5: Ngươi Tranh Ta Đoạt
7 Chương 6: Vật Quý Đáp Lễ
8 Chương 7: Yêu Quân Tam Tử
9 Chương 8: Tiếp Cận Hai Hướng
10 Chương 9: Thay Đổi Bất Ngờ
11 Chương 10: Món Nợ Cứu Mạng
12 Chương 11: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Thượng)
13 Chương 12: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Hạ)
14 Chương 13: Vạn Thử Yêu Quân (Thượng)
15 Chương 14: Vạn Thử Yêu Quân (Hạ)
16 Chương 15: Lệnh Hồ Hậu Nhân
17 Chương 16: Tháo Gỡ Khúc Mắc
18 Chương 17: Đoản Đao Như Cũ (Thượng)
19 Chương 18: Đoản Đao Như Cũ (Hạ)
20 Chương 19: Yêu Quân Nhận Lỗi
21 Chương 20: Ăn Nói Tùy Tiện
22 Chương 21: Lo Trước Tính Sau
23 Chương 22: Truyền Kỳ Nam Hoang
24 Chương 23: Đại Dương Ánh Lửa
25 Chương 24: Xem Như Người Quen
26 Chương 25: Hắc Sa Trên Cầu
27 Chương 26: Động Tĩnh Quá Lớn
28 Chương 27: Thần Công Đệ Tử
29 Chương 28: Tu Sĩ Ngâm Rượu
30 Chương 29: Ngàn Lượng Hoàng Kim
31 Chương 30: Đột Nhiên Cản Đường
32 Chương 31: Yến Tiệc Viêm Thần (Thượng)
33 Chương 32: Yến Tiệc Viêm Thần (Trung)
34 Chương 33: Yến Tiệc Viêm Thần (Hạ)
35 Chương 34: Vô Danh Ám Sát
36 Chương 35: Lửa Giận Khó Tắt
37 Chương 36: Hai Chuyện Khác Nhau (Thượng)
38 Chương 37: Hai Chuyện Khác Nhau (Hạ)
39 Chương 38: Người Đến Sư Môn (Thượng)
40 Chương 39: Người Đến Sư Môn (Hạ)
41 Chương 40: Thanh Toán Nợ Cũ
42 Chương 41: Tâm Chi Sở Tại*
43 Chương 42: Nam Chi Hoang Đế
44 Chương 43: Tâm Chi Phi Nhận*
45 Chương 44: Cô Liên Thác Sinh* (Thượng)
46 Chương 45: Cô Liên Thác Sinh (Hạ)
47 Chương 46: Hoang Đế Quyết Sách
48 Chương 47: Không Còn Liên Quan
49 Chương 48: Sợi Tóc Bàn Thần
50 Chương 49: Quay Về Quê Hương
51 Chương 50: Quyển 2: Hoa Triêu Nguyệt Dạ - Chương 50: Vừa Mới Đến Nơi (Thượng)
52 Chương 51: Vừa Mới Đến Nơi (Hạ)
53 Chương 52: Cảnh Đẹp Khó Vào
54 Chương 53: Tiểu Hồ Trong Tuyết
55 Chương 54: Nắng Mai Nơi Này
56 Chương 55: Cắt Giấy Thông Thần
57 Chương 56: Một Khắc Ảm Đạm
58 Chương 57: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Thượng)
59 Chương 58: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Hạ)
60 Chương 59: Lòng Này Không Yên
61 Chương 60: Du Khách Mất Tích
62 Chương 61: Giả Y Tu Sĩ*
63 Chương 62: Năng Giả Đa Lao*
64 Chương 63: Tâm Tư Mộ Dã
65 Chương 64: Ánh Kiều Tiên Tử (Thượng)
66 Chương 65: Ánh Kiều Tiên Tử (Hạ)
67 Chương 66: Không Thể Yên Tâm
68 Chương 67: Đảo Ngược Số Phận
69 Chương 68: Hoạn Nạn Có Nhau
70 Chương 69: Đường Dài Gian Nan (Thượng)
71 Chương 70: Đường Dài Gian Nan (Hạ)
72 Chương 71: Điều Ta Mong Muốn
73 Chương 72: Đào Hoa Ngày Xưa (Thượng)
74 Chương 73: Đào Hoa Ngày Xưa (Hạ)
75 Chương 74: Phù Quang Trầm Luân (Thượng)
76 Chương 75: Phù Quang Trầm Luân (Hạ)
77 Chương 76: Cố Nhân Năm Xưa
78 Chương 77: Hồi Ức Lênh Đênh
79 Chương 78: Sư Tỷ Ngây Thơ
80 Chương 79: Giai Nhân Như Mộng
81 Chương 80: Tranh Đấu Bên Suối
82 Chương 81: Mộng Đẹp Ác Mộng (Thượng)
83 Chương 82: Mộng Đẹp Ác Mộng (Hạ)
84 Chương 83: Quá Khứ Ánh Kiều (Thượng)
85 Chương 84: Quá Khứ Ánh Kiều (Hạ)
86 Chương 85: Tư Nữ Bất Phu
87 Chương 86: Cứu Giúp A Kiều
88 Chương 87: Sóng Gió Tạm Ngưng
89 Chương 88: Không Hẹn Mà Gặp
90 Chương 89: Hoa Đẹp Trăng Sáng
91 Chương 90: Thay Nàng Đồng Ý
92 Chương 91: Chết Nhưng Sống Lại
93 Chương 92: Tiên Tử Tiên Thánh
94 Chương 93: Tính Kỹ Chuyện Xưa
95 Chương 94: Trong Huyết Nhật Giới
96 Chương 95: Chỉ Mành Treo Chuông
97 Chương 96: Một Tờ Giấy Nhắn
98 Chương 97: Đi Trên Băng Mỏng
99 Chương 98: Sa Vào Khó Tỉnh
100 Chương 99: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
101 Chương 100: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
102 Chương 101: Quyển 3: Tử Sinh Đắc Kiến - Chương 101: ?�êm Khuya Đi Vội
103 Chương 102: Nghiệt Duyên Thiện Duyên
104 Chương 103: Phía Cuối Cây Cầu
105 Chương 104: Ban Ngày Sinh Ma
106 Chương 105: Như Lần Đầu Gặp
107 Chương 106: Trên Cầu Tương Tư
108 Chương 107: Nếu Được Gặp Gỡ
109 Chương 108: Chạy Về Phía Đó
110 Chương 109: Phải Từng Quen Biết
111 Chương 110: Thân Này Thân Kia
112 Chương 111: Mất Nhưng Tìm Được
113 Chương 112: Vân H�? Không Vui (Thượng)
114 Chương 113: Vân H�? Không Vui (Hạ)
115 Chương 114: Dị Tượng Năm Xưa
116 Chương 115: Huynh Đệ Bất Hòa
117 Chương 116: Tư Nữ Ký Mộng (Thượng)
118 Chương 117: Tư Nữ Ký Mộng (Hạ)
119 Chương 118: Một Hóa Triệu Tỷ
120 Chương 119: Phong Tuyết Quy Nhân
121 Chương 120: Tiên Thánh Kỳ Nhân
122 Chương 121: Háo Hức Hy Vọng
123 Chương 122: Nhân Sinh Hối Tiếc
124 Chương 123: Sóng To Biển Máu
125 Chương 124: Hận Cũ Khó Phai
126 Chương 125: Trằn Trọc Không Yên (Thượng)
127 Chương 126: Trằn Trọc Không Yên (Hạ)
128 Chương 127: Ban Ngày Ly Hồn
129 Chương 128: Dịu Dàng Tàn Nhẫn
130 Chương 129: Ung Dung Tự Tại (Thượng)
131 Chương 130: Ung Dung Tự Tại (Hạ)
132 Chương 131: Nắng Đông Ấm Áp
133 Chương 132: Cúc Lăng Vu Thiên
134 Chương 133: Thâm Cốc Vi Lăng (Thượng)
135 Chương 134: Thâm Cốc Vi Lăng (Trung)
136 Chương 135: Thâm Cốc Vi Lăng (Hạ)
137 Chương 136: Tâm Hồn Tùy Quân
138 Chương 137: Cuối Cùng Cũng Gặp (Thượng)
139 Chương 138: Cuối Cùng Cũng Gặp (Hạ)
140 Chương 139: Phúc Họa Khó Lường
141 Chương 140: Tiên Sinh Tiên Thánh (Thượng)
142 Chương 141: Tiên Sinh Tiên Thánh (Hạ)
143 Chương 142: Kết Cục Tâm Ma
144 Chương 143: Đột Nhiên Xuất Hiện
145 Chương 144: Khó Bề Phân Biệt (Thượng)
146 Chương 145: Khó Bề Phân Biệt (Hạ)
147 Chương 146: Chân Thân Phải Hiện (Thượng)
148 Chương 147: Chân Thân Phải Hiện (Hạ)
149 Chương 148: Trong Thiên Trọng Cung (Thượng)
150 Chương 149: Trong Thiên Trọng Cung (Trung)
151 Chương 150: Trong Thiên Trọng Cung (Hạ)
152 Chương 151: Đột Nhiên Im Bặt
153 Chương 152: Bất Kiến Ly Nhân
154 Chương 153: Lưu Hương Bên Gối (Thượng)
155 Chương 154: Lưu Hương Bên Gối (Hạ)
156 Chương 155: Mạc Bất Tĩnh Hảo
157 Chương 156: Đời Này Cùng Nhau (Hoàn chính văn)
158 Chương 157: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Thượng)
159 Chương 158: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Hạ)
160 Chương 159: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Thượng)
161 Chương 160: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Trung)
162 Chương 161: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Hạ)
163 Chương 162: Ngoại truyện 3: Trọn Đời Bên Nhau (Hoàn toàn văn)
Chapter

Updated 163 Episodes

1
Chương 1-1: Quyển 1: Đại Hoang Phong Vân - Tiết Tử*
2
Chương 1-2: Kỳ Diệp Trăn Trăn
3
Chương 2: Thái Thượng Nhất Mạch
4
Chương 3: Lừa Gạt Tống Tiền
5
Chương 4: Không Ai Nhường Ai
6
Chương 5: Ngươi Tranh Ta Đoạt
7
Chương 6: Vật Quý Đáp Lễ
8
Chương 7: Yêu Quân Tam Tử
9
Chương 8: Tiếp Cận Hai Hướng
10
Chương 9: Thay Đổi Bất Ngờ
11
Chương 10: Món Nợ Cứu Mạng
12
Chương 11: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Thượng)
13
Chương 12: Đèn Đuốc Sáng Tỏ (Hạ)
14
Chương 13: Vạn Thử Yêu Quân (Thượng)
15
Chương 14: Vạn Thử Yêu Quân (Hạ)
16
Chương 15: Lệnh Hồ Hậu Nhân
17
Chương 16: Tháo Gỡ Khúc Mắc
18
Chương 17: Đoản Đao Như Cũ (Thượng)
19
Chương 18: Đoản Đao Như Cũ (Hạ)
20
Chương 19: Yêu Quân Nhận Lỗi
21
Chương 20: Ăn Nói Tùy Tiện
22
Chương 21: Lo Trước Tính Sau
23
Chương 22: Truyền Kỳ Nam Hoang
24
Chương 23: Đại Dương Ánh Lửa
25
Chương 24: Xem Như Người Quen
26
Chương 25: Hắc Sa Trên Cầu
27
Chương 26: Động Tĩnh Quá Lớn
28
Chương 27: Thần Công Đệ Tử
29
Chương 28: Tu Sĩ Ngâm Rượu
30
Chương 29: Ngàn Lượng Hoàng Kim
31
Chương 30: Đột Nhiên Cản Đường
32
Chương 31: Yến Tiệc Viêm Thần (Thượng)
33
Chương 32: Yến Tiệc Viêm Thần (Trung)
34
Chương 33: Yến Tiệc Viêm Thần (Hạ)
35
Chương 34: Vô Danh Ám Sát
36
Chương 35: Lửa Giận Khó Tắt
37
Chương 36: Hai Chuyện Khác Nhau (Thượng)
38
Chương 37: Hai Chuyện Khác Nhau (Hạ)
39
Chương 38: Người Đến Sư Môn (Thượng)
40
Chương 39: Người Đến Sư Môn (Hạ)
41
Chương 40: Thanh Toán Nợ Cũ
42
Chương 41: Tâm Chi Sở Tại*
43
Chương 42: Nam Chi Hoang Đế
44
Chương 43: Tâm Chi Phi Nhận*
45
Chương 44: Cô Liên Thác Sinh* (Thượng)
46
Chương 45: Cô Liên Thác Sinh (Hạ)
47
Chương 46: Hoang Đế Quyết Sách
48
Chương 47: Không Còn Liên Quan
49
Chương 48: Sợi Tóc Bàn Thần
50
Chương 49: Quay Về Quê Hương
51
Chương 50: Quyển 2: Hoa Triêu Nguyệt Dạ - Chương 50: Vừa Mới Đến Nơi (Thượng)
52
Chương 51: Vừa Mới Đến Nơi (Hạ)
53
Chương 52: Cảnh Đẹp Khó Vào
54
Chương 53: Tiểu Hồ Trong Tuyết
55
Chương 54: Nắng Mai Nơi Này
56
Chương 55: Cắt Giấy Thông Thần
57
Chương 56: Một Khắc Ảm Đạm
58
Chương 57: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Thượng)
59
Chương 58: Tuyết Nguyệt Phong Hoa (Hạ)
60
Chương 59: Lòng Này Không Yên
61
Chương 60: Du Khách Mất Tích
62
Chương 61: Giả Y Tu Sĩ*
63
Chương 62: Năng Giả Đa Lao*
64
Chương 63: Tâm Tư Mộ Dã
65
Chương 64: Ánh Kiều Tiên Tử (Thượng)
66
Chương 65: Ánh Kiều Tiên Tử (Hạ)
67
Chương 66: Không Thể Yên Tâm
68
Chương 67: Đảo Ngược Số Phận
69
Chương 68: Hoạn Nạn Có Nhau
70
Chương 69: Đường Dài Gian Nan (Thượng)
71
Chương 70: Đường Dài Gian Nan (Hạ)
72
Chương 71: Điều Ta Mong Muốn
73
Chương 72: Đào Hoa Ngày Xưa (Thượng)
74
Chương 73: Đào Hoa Ngày Xưa (Hạ)
75
Chương 74: Phù Quang Trầm Luân (Thượng)
76
Chương 75: Phù Quang Trầm Luân (Hạ)
77
Chương 76: Cố Nhân Năm Xưa
78
Chương 77: Hồi Ức Lênh Đênh
79
Chương 78: Sư Tỷ Ngây Thơ
80
Chương 79: Giai Nhân Như Mộng
81
Chương 80: Tranh Đấu Bên Suối
82
Chương 81: Mộng Đẹp Ác Mộng (Thượng)
83
Chương 82: Mộng Đẹp Ác Mộng (Hạ)
84
Chương 83: Quá Khứ Ánh Kiều (Thượng)
85
Chương 84: Quá Khứ Ánh Kiều (Hạ)
86
Chương 85: Tư Nữ Bất Phu
87
Chương 86: Cứu Giúp A Kiều
88
Chương 87: Sóng Gió Tạm Ngưng
89
Chương 88: Không Hẹn Mà Gặp
90
Chương 89: Hoa Đẹp Trăng Sáng
91
Chương 90: Thay Nàng Đồng Ý
92
Chương 91: Chết Nhưng Sống Lại
93
Chương 92: Tiên Tử Tiên Thánh
94
Chương 93: Tính Kỹ Chuyện Xưa
95
Chương 94: Trong Huyết Nhật Giới
96
Chương 95: Chỉ Mành Treo Chuông
97
Chương 96: Một Tờ Giấy Nhắn
98
Chương 97: Đi Trên Băng Mỏng
99
Chương 98: Sa Vào Khó Tỉnh
100
Chương 99: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
101
Chương 100: Hạ Kiều Nhập U (Thượng)
102
Chương 101: Quyển 3: Tử Sinh Đắc Kiến - Chương 101: ?�êm Khuya Đi Vội
103
Chương 102: Nghiệt Duyên Thiện Duyên
104
Chương 103: Phía Cuối Cây Cầu
105
Chương 104: Ban Ngày Sinh Ma
106
Chương 105: Như Lần Đầu Gặp
107
Chương 106: Trên Cầu Tương Tư
108
Chương 107: Nếu Được Gặp Gỡ
109
Chương 108: Chạy Về Phía Đó
110
Chương 109: Phải Từng Quen Biết
111
Chương 110: Thân Này Thân Kia
112
Chương 111: Mất Nhưng Tìm Được
113
Chương 112: Vân H�? Không Vui (Thượng)
114
Chương 113: Vân H�? Không Vui (Hạ)
115
Chương 114: Dị Tượng Năm Xưa
116
Chương 115: Huynh Đệ Bất Hòa
117
Chương 116: Tư Nữ Ký Mộng (Thượng)
118
Chương 117: Tư Nữ Ký Mộng (Hạ)
119
Chương 118: Một Hóa Triệu Tỷ
120
Chương 119: Phong Tuyết Quy Nhân
121
Chương 120: Tiên Thánh Kỳ Nhân
122
Chương 121: Háo Hức Hy Vọng
123
Chương 122: Nhân Sinh Hối Tiếc
124
Chương 123: Sóng To Biển Máu
125
Chương 124: Hận Cũ Khó Phai
126
Chương 125: Trằn Trọc Không Yên (Thượng)
127
Chương 126: Trằn Trọc Không Yên (Hạ)
128
Chương 127: Ban Ngày Ly Hồn
129
Chương 128: Dịu Dàng Tàn Nhẫn
130
Chương 129: Ung Dung Tự Tại (Thượng)
131
Chương 130: Ung Dung Tự Tại (Hạ)
132
Chương 131: Nắng Đông Ấm Áp
133
Chương 132: Cúc Lăng Vu Thiên
134
Chương 133: Thâm Cốc Vi Lăng (Thượng)
135
Chương 134: Thâm Cốc Vi Lăng (Trung)
136
Chương 135: Thâm Cốc Vi Lăng (Hạ)
137
Chương 136: Tâm Hồn Tùy Quân
138
Chương 137: Cuối Cùng Cũng Gặp (Thượng)
139
Chương 138: Cuối Cùng Cũng Gặp (Hạ)
140
Chương 139: Phúc Họa Khó Lường
141
Chương 140: Tiên Sinh Tiên Thánh (Thượng)
142
Chương 141: Tiên Sinh Tiên Thánh (Hạ)
143
Chương 142: Kết Cục Tâm Ma
144
Chương 143: Đột Nhiên Xuất Hiện
145
Chương 144: Khó Bề Phân Biệt (Thượng)
146
Chương 145: Khó Bề Phân Biệt (Hạ)
147
Chương 146: Chân Thân Phải Hiện (Thượng)
148
Chương 147: Chân Thân Phải Hiện (Hạ)
149
Chương 148: Trong Thiên Trọng Cung (Thượng)
150
Chương 149: Trong Thiên Trọng Cung (Trung)
151
Chương 150: Trong Thiên Trọng Cung (Hạ)
152
Chương 151: Đột Nhiên Im Bặt
153
Chương 152: Bất Kiến Ly Nhân
154
Chương 153: Lưu Hương Bên Gối (Thượng)
155
Chương 154: Lưu Hương Bên Gối (Hạ)
156
Chương 155: Mạc Bất Tĩnh Hảo
157
Chương 156: Đời Này Cùng Nhau (Hoàn chính văn)
158
Chương 157: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Thượng)
159
Chương 158: Ngoại truyện 1: Từ Nay Về Sau (Hạ)
160
Chương 159: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Thượng)
161
Chương 160: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Trung)
162
Chương 161: Ngoại truyện 2: Hồ Trung Nhật Nguyệt (Hạ)
163
Chương 162: Ngoại truyện 3: Trọn Đời Bên Nhau (Hoàn toàn văn)