Chương 9: 9: Chỉ Là Một Thầy Giáo Có Gì Đáng Hối Hận

Nhưng nếu thật muốn nói tới mấy nhà mạnh nhất thì Giang gia và Đường gia tuyệt đối coi như đứng đầu, còn Trầm gia và Phó gia chỉ có thể coi là miễn cưỡng chen vào vòng tròn này.
Trong mấy nhà này, Giang gia đứng đầu.
Bởi vì Giang gia và Kinh Đô gắn bó chặt chẽ với nhau, Giang lão gia lúc còn trẻ cũng là nhân vật làm mưa làm gió ở Nhiễu Thành.
Chỉ là về sau già rồi, sức khỏe ngày càng kém, mười năm trước đã chuyển đến Kinh Đô điều dưỡng, đến nay rất hiếm khi trở lại Nhiễu Thành.
Đám tiểu bối bọn họ từng nghe qua tên nhưng hiếm khi thấy được người.
Giang lão gia nhìn thấy đoàn người, người gặp chuyện vui tinh thần thoải moái, giọng nói vang dội, cười nói: "Trở lại đón cháu gái."
"Cháu gái?" Đường Vi nhìn về phía Kiều Niệm sau lưng Giang lão gia đang yên lặng đẩy xe lăn.
Băng cơ ngọc cốt, mi vũ xuất chúng.
"Cô bé này thật xinh đẹp!" Bà không hề khoa trương, người nhà họ Giang tuy dáng vẻ đều không tệ, nhưng cô bé này...nói sao nhỉ, tuyệt vời!
Giang lão gia không nhịn được cười: "Ha ha, trẻ con ngoại hình không quan trọng."
Miệng thì nói vậy nhưng trên mặt ông lại không giấu được tự hào, giới thiệu cho Kiều Niệm: "Niệm Niệm, vị này là bà Đường."
Kiều Niệm chớp mắt, ngoan ngoãn gọi: "Bà Đường ạ."

Đường Vi lập tức tháo chuỗi hạt châu trên cổ tay nhét vào tay Kiều Niệm, áy náy nói: "Ôi, Niệm Niệm thật ngoan.

Bà không biết hôm nay ông con dẫn con đến đây ăn cơm, nếu biết bà chắc chắn sẽ chuẩn bị quà gặp mặt cho con.

Chuỗi hạt châu này bà đã đeo được vài năm, đây là mấy năm trước bà đi Phổ Chiếu Tự nhờ đại sư Ngộ Minh khai quang đó, con đừng chê nhé."
Kiều Niệm khước từ vài lần mà không được, cho tới khi Giang lão gia mở lời cô mới đành phải nhận.
Đường Vi đưa quà ra mắt xong mới hài lòng, vui vẻ hàn huyên chuyện nhà với Giang lão gia.
Đám người Kiều gia cùng với Phó phu nhân toàn bộ đều giương mắt nhìn không nói ra lời.
Đặc biệt là Hà Ngọc Quyên và Kiều Vi Dân, sắc mặt xanh tím lẫn lộn, Kiều Vi Dân chôn chân tại chỗ, tiếp lời không được, mà không tiếp lời cũng không ổn.
Giờ phút này Kiều Sân như bị sét đánh trúng, khuôn mặt yêu kiều trắng bệch như giấy.
Cô siết chặt ngón tay, thì thào không tin bằng giọng nói mà chỉ mình cô có thể nghe thấy: "Ba mẹ cô ta không phải người huyện Lạc Hà sao? Bà Đường sao lại quen biết bọn họ?"
Hơn nữa, thái độ đó của Đường Vi thì không chỉ là quen biết, mà thậm chí còn có ý thân thiết với ông lão bên cạnh Kiều Niệm!
Kiều Niệm sao có thể quen biết được người như vậy?
- ---
Đường Vi và Giang lão gia trò chuyện mấy câu liền đã nói tới Kiều Niệm: "Nhìn tuổi của Niệm Niệm chắc là đang học cấp ba chứ?"
"Sắp lớp mười hai rồi." Giang lão gia cười khanh khách trả lời.
Đường Vi nhìn Kiều Niệm hỏi: "Học ở trường nào thế?"
Đường lão gia cũng không giấu giếm, thản nhiên trả lời: "Là nhất trung Nhiễu Thành.

Con bé đã nghỉ học một năm nên bây giờ chọn lại một trường khác.

Con bé nói nó thấy nhất trung Nhiễu Thành cũng ổn, nên tạm thời ta cho con bé ở lại đây học."

Kiều Sân cùng với những người Kiều gia đang thất thần thì nghe được tên nhất trung Nhiễu Thành, lần này một chút máu còn sót lại trên môi của Kiều Sân cũng không còn nữa và cô ta gần như không thể đứng vững.
Nhất trung Nhiễu Thành?
Kiều Niệm sẽ học ở nhất trung Nhiễu Thành?!
Nghĩ tới lúc đầu khi cô thi chuyển cấp, gia đình cô đã phí hết tâm tư cô mới có thể nhận được một suất vào nhất trung, nhưng đối phương lại chỉ là một câu nói nhẹ nhàng, chênh lệch quá lớn khiến cô không khỏi hoảng hốt.
Những gì Đường Vi nói sau đó, cô không có tâm tình nghe.
Cho tới khi Kiều Niềm cùng với đoàn người Giang lão gia rời đi, cô mới chợt hồi thần, nghe thấy bà nội cô đang hỏi bà Đường và dì Đường, những người rất có địa vị.
"Ông lão vừa rồi là ai vậy?"
Đương Vi không biết quan hệ của bọn họ và Kiều Niệm, thuận miệng trả lời: "À, bà nói Giang lão? Một người bạn cũ."
Hà Ngọc Quyên nghi hoặc nói: "Bạn bè gì vậy? Sao chưa bao giờ nghe bà nhắc tới?"
"Bình thường rất ít khi qua lại nên cũng không cố ý nhắc tới làm gì." Quan hệ của Đường Vi và Hà Ngọc Quyên không tệ nhưng Kiều gia dẫu sao cũng không với tới giới thượng lưu chân chính, Giang lão gia lại có quan hệ với bên trên, ngay cả bà cũng phải cẩn thận mà đối đãi nên bà không tiện tiết lộ thân phận của đối phương cho người không liên quan, chỉ cười cười nói: "Tính ra thì Giang lão coi như là một nửa thầy của tôi."
Bà thích quốc họa, còn Giang lão là một bậc thầy trong hội họa Trung Quốc, bà đã vài lần xin chỉ dạy từ ông.
Gọi là nửa thầy cũng không quá phận.
"À." Hà Ngọc Quyên nghe tới đây liền hiểu rõ.
Những thân thích nghèo nàn kia của Kiều Niệm đến từ huyện Tháp Hà, chẳng qua đối phương là thầy giáo giỏi nên có chút danh tiếng ở địa phương.
Bà biết bạn thân của bà đam mê quốc họa, nhìn tuổi tác của ông lão lúc nãy chắc là có chút kiến thức về mảng này cũng không chừng!

Phim truyền hình không phải thường diễn loại cao thủ xuất hiện ở nông thôn sao? Đáng tiếc, ông ta cũng chẳng phải là thầy giáo nổi tiếng gì.
"Tôi từng nghe nói cháu gái ông ấy đi lạc, mãi không tìm được, không nghĩ tới cách thời gian dài như vậy lại tìm thấy rồi!"
"Con cháu trong nhà lại thất lạc lâu như vậy, vất vả lắm mới tìm lại được, nhất định sẽ coi con bé như thịt đầu tim mà cưng chiều."
"Mệnh của cô gái đó tốt thật, nghe nói Giang lão tìm được tin tức của cô ấy trên mạng.

Cô gái đó đã đăng thông tin của mình lên mạng, điều đó cho thấy gia đình nhận nuôi cô ấy không đối xử tốt với cô...!Cũng không biết nhà kia sau này có hối hận không?"
Người nhà họ Kiều đau đến mức nổ đom đóm mắt, xấu hổ không nói được lời nào!
Kiều Vi Dân nghĩ đến lúc nãy ông cho là Kiều Niệm chạy theo ông đòi tiền, liền nóng cả mặt, nội tạng gần như dồn lại một chỗ! Vô cùng xấu hổ không dám đáp lời này.
Ngược lại, ánh mắt Hà Ngọc Quyên lạnh lùng nhìn bóng lưng Kiều Niệm, mặt vô cảm nói: "...chỉ là một thầy giáo, có gì đáng hối hận."
"..." Thầy giáo? Bà có phải có hiểu lầm gì không?
Người cũng đã đi xa, Đương Vi không nói gì nữa..

Chapter
1 Chương 1: 1: Kiều Gia Có Một Thiên Kim Giả
2 Chương 2: 2: Cũng Là Vợ Chưa Cưới Của Tôi
3 Chương 3: 3: Thì Ra Là Đại Lão Ẩn Tàng
4 Chương 4: 4: Trần Xe Tối Thiểu Hai Trăm Vạn
5 Chương 5: 5: Đó Thật Sự Là Hào Môn Bậc Nhất
6 Chương 6: 6: Giáo Sư Thanh Đại Lại Chỉ Đơn Giản Là Thầy Giáo
7 Chương 7: 7: Đi Học Ở Trường Trung Học Cơ Sở Số 1 Nhất Trung Nhiễu Thành
8 Chương 8: 8: Em Gái Rẻ Tiền Lại Giả Bộ Yếu Đuối
9 Chương 9: 9: Chỉ Là Một Thầy Giáo Có Gì Đáng Hối Hận
10 Chương 10: 10: Vọng Xuyên Con Có Rảnh Không
11 Chương 11: 11: Bệnh Tâm Lý Ngàn Vạn Lần Đừng Giấu Bệnh Sợ Thầy
12 Chương 12: 12: Ai Đụng Tới Liền Trở Mặt
13 Chương 13: 13: Cái Áo Đầu Tiên Rớt Xuống
14 Chương 14: 14: Đám Người Kiều Gia Sớm Muộn Cũng Phải Hối Hận
15 Chương 15: 15: Kiều Niệm Nhảy Xuống Cứu Người
16 Chương 16: 16: Đứa Bé Đó Có Quan Hệ Với Diệp Vọng Xuyên
17 Chương 17: 17: Không Muốn Cứu Lên Một Người Chết
18 Chương 18: 18: Kiều Tỷ Lộ Tài Năng
19 Chương 19: 19: Người Được Cứu Chính Là Cháu Trai Nhỏ Của Anh
20 Chương 20: 20: Anh Nói Niệm Niệm
21 Chương 21: 21: Đường Hẹp Gặp Nhau
22 Chương 22: 22: Phó Phu Nhân Căn Bản Chướng Mắt Kiều Sân
23 Chương 23: 23: Cô Không Vào Trường Nhất Trung Học Có Được Không
24 Chương 24: 24: Không Gọi Tôi Là Anh Trai Sao
25 Chương 25: 25: Cả Nhà Đều Đến
26 Chương 26: 26: Nợ Mẹ Kiều Niệm Một Nhân Tình Lớn
27 Chương 27: 27: Thần Tm Mặt Đại Chúng
28 Chương 28: 28: Sống Chung
29 Chương 29: 29: Kiều Gia Mấy Năm Nay Mới Phát Tài
30 Chương 30: 30: Cô Chính Là Kiều Niệm
31 Chương 31: 31: Em Rất Cẩn Thận Làm Xong
32 Chương 32: 32: Điểm Tối Đa Vào Ban A
33 Chương 33: 33: Không Đem Cô Để Vào Mắt
34 Chương 34: 34: Lão Đại Vừa Đẹp Vừa Ngầu
35 Chương 35: 35: Tiểu Tổ Tông Cô Rốt Cục Đến Rồi
36 Chương 36: 36: Hai Ông Lớn Ném Tiền Vào Nhau
37 Chương 37: 37: Chiếc Áo Vest Thứ Hai Của Chị Niệm
38 Chương 38: 38: Chiếc Áo Ѵεѕt Thứ Hαi Củα Chị Niệm
39 Chương 39: 39: Dẫn Anh Đi Ăn Ở Quán Ven Đường
40 Chương 40: 40: Hạ Mình Đi Ăn Cùng Cô
41 Chương 41: 41: Gặp Bọn Côn Đồ Gây Chuyện
42 Chương 42: 42: Đánh Nhau Vào Đồn Cảnh Sát
43 Chương 43: 43: Cầu Xin Kiều Vi Dân Đến Đồn Cảnh Sát Tìm Người
44 Chương 44: 44: Trong Xã Hội Mà Nghĩ Đến Tình Chị Em Chính Là Ngông Cuồng!
45 Chương 45: 45: Biết Kiều Niệm Vào Ban A
46 Chương 46: 46: Tôi Vẫn Muốn Kiều Niệm Xin Lỗi
47 Chương 47: 47: Thái Độ Thay Đổi 180 Độ
48 Chương 48: 48: Bị Cậu Vọng Sờ Đầu
49 Chương 49: 49: Khí Chất Lão Đại
50 Chương 50: 50: Vẫn Bị Giáo Sư Phát Hiện
51 Chương 51: 51: Quan Hệ Của Cậu Với Kiều Sân Ban B Không Tốt À
52 Chương 52: 52: Kiều Sân Và Mọi Người Đều Ở Đây
53 Chương 53: 53: Tôi Yêu Cầu Nhà Trường Đuổi Học Kiều Niệm
54 Chương 54: 54: Chẳng Qua Chỉ Là Cái Đồ Quê Mùa Miền Núi Thôi
55 Chương 55: 55: Chị Niệm Vả Vào Mặt
56 Chương 56: 56: Sự Nghiền Áp Vô Hình
57 Chương 57: 57: Tin Đồn Trên Diễn Đàn Tieba Của Trường Học
58 Chương 58: 58: Bài Viết Trên Diễn Đàn Tieba Đột Nhiên Biến Mất
59 Chương 59: 59: Sớm Muộn Gì Cũng Sẽ Đuổi Cô Ra Khỏi Trường Trung Học Số 1
60 Chương 60: 60: Thứ Kiều Tiểu Thư Cầm Trên Tay Là Thái Tuế Phải Không
61 Chương 61: 61: Tiểu Tổ Tông Đến Từ Bắc Kinh
62 Chương 62: 62: Thật Trùng Hợp Tôi Cũng Học Tại Trường Trung Học Số 1
63 Chương 63: 63: Chắc Chắn Vọng Gia Sẽ Không Ghen
64 Chương 64: 64: Anh Gọi Trúng Tim Đen Rồi
65 Chương 65: 65: Như Hai Tiểu Tổ Tông Khác Nhau
66 Chương 66: 66: Trên Đùi Hình Như Có Bệnh Kín
67 Chương 67: 67: Bọn Họ Nhất Định Sẽ Đồng Ý
68 Chương 68: 68: Ban A Sắp Trở Thành Bãi Rác Rồi
69 Chương 69: 69: Sân Sân Cậu Chính Là Mẫu Người Lý Tưởng Của Giang Ly
70 Chương 70: 70: Vậy Thì Đứng Thứ Nhất
71 Chương 71: 71: Lo Lắng Cho Cô Ấy Còn Không Bằng Lo Lắng Cho Chính Mình
72 Chương 72: 72: Cuộc Gọi Nhỡ Từ Bệnh Viện
73 Chương 73: 73: Đại Ca Áo Khoác Của Anh Sắp Rơi Rồi
74 Chương 74: 74: Cô Giống Như Một Bí Ẩn
75 Chương 75: 75: Áo Bác Sĩ Thần Thánh Của Niệm Tỷ
76 Chương 76: 76: Trưởng Khoa Não Làm Phụ Tá Cho Kiều Niệm
77 Chương 77: 77: Chọc Thủng Trời Vẫn Còn Có Anh Chống Đỡ
78 Chương 78: 78: Cảm Giác Tự Hào Khó Tả Của Vọng Gia
79 Chương 79: 79: Kiều Niệm Nóng Nảy Vì Bị Trêu Chọc
80 Chương 80: 80: Thật Sự Rất Thích Chị Kiều Niệm
81 Chương 81: 81: Giáo Viên Lớp B Đều Tái Mặt
82 Chương 82: 82: Đã Suy Nghĩ Cẩn Thận
83 Chương 83: 83: Chiếc Áo Choàng Thứ 2 Của Kiều Niệm
84 Chương 84: 84: Vọng Thiếu Gia Đòi Tiền Trực Tuyến
85 Chương 85: 85: Một Lớn Một Nhỏ Đến Đón Kiều Niệm Tan Học
86 Chương 86: 86: Không Trả Lời Cuộc Gọi Của Kiều Sân
87 Chương 87: 87: Trực Tiếp Cho Vào Danh Sách Đen
88 Chương 88: 88: Ở Trường Có Ai Bắt Nạt Em Không
89 Chương 89: 89: Có Giáo Sư Thanh Hoa Tới
90 Chương 90: 90: Da Mặt Dày Thật
91 Chương 91: 91: Có Thể Ngày Đó Của Mỗi Tháng Đến Rồi
92 Chương 92: 92: Chỉ Là Tai Nạn Thôi Sao
93 Chương 93: 93: Đây Không Phải Là Tai Nạn
94 Chương 94: 94: Vọng Thiếu Gia Bênh Vực Người Của Mình
95 Chương 95: 95: Tại Sao Lại Yêu Một Nữ Sinh Cuối Cấp
96 Chương 96: 96: Miệng Lưỡi Đàn Ông Như Kẻ Nói Dối
97 Chương 97: 97: Đây Cũng Được Coi Là Sự Quan Tâm Của Trưởng Bối Sao
98 Chương 98: 98: Cướp Ngân Hàng Sao Nhanh Bằng Việc Cướp Của Người
99 Chương 99: 99: Tra Ra Được Triệu Tĩnh Vi
100 Chương 100: 100: Nhìn Thấy Kiều Niệm Bước Vào Tập Đoàn Thừa Phong
101 Chương 101: 101: Làm Gì Đến Lượt Con Bé Nhà Họ Kiều Kia Nổi Bật Hơn
102 Chương 102: 102: Nhà Thiết Kế Thiên Tài S
103 Chương 103: 103: Kiều Niệm Là Khách Quý Của Công Ty Thừa Phong
104 Chương 104: 104: Món Quà Nhỏ Cho Diệp Kỳ Thần
105 Chương 105: 105: Kiều Niệm Không Đủ Tiền Mua Quà
106 Chương 106: 106: Tình Cờ Gặp Được Người Nhà Họ Đường
107 Chương 107: 107: Mua Quần Áo Cho Vọng Thiếu Gia
108 Chương 108: 108: Chẳng Lẽ Lại Có Người Phụ Nữ Nào Muốn Quyến Rũ Vọng Thiếu Gia
109 Chương 109: 109: Chết Tiệt Chênh Lệch Cả Một Thế Hệ
110 Chương 110: 110: Kiều Niệm Tặng Quà Như Một Bà Chủ Buôn Hàng
111 Chương 111: 111: Tất Cả Mọi Người Đều Đau Khổ Chỉ Có Cậu Mới Là Chú Thỏ Trắng
112 Chương 112: 112: Đừng Nói Là Lại Mua Cho Vọng Thiếu Gia Đấy Nhé!
113 Chương 113: 113: Diệp Vọng Xuyên Là Loại Tuyệt Sắc Thứ Ba
114 Chương 114: 114: Viên Đường Nhỏ Vẫn Có Thể Có Hương Vị Khác
115 Chương 115: 115: Không Nên Nói Nhiều Với Người Độc Ác Trực Tiếp Kéo Vào Danh Sách Đen
116 Chương 116: 116: Vọng Thiếu Gia Đích Thân Xuống Bếp
117 Chương 117: 117: Oan Gia Ngõ Hẹp
118 Chương 118: 118: Vả Vào Mặt Kiều Sân
119 Chương 119: 119: Không Phải Từng Gặp Qua Rồi À Tại Sao Lại Không Biết Là Nam Hay Là Nữ
120 Chương 120: 120: Khi Nào Giáo Sư Từ Đại Học Thanh Hoa Sẽ Đến
121 Chương 121: 121: Kiều Niệm Không Có Cơ Hội Để Giải Thích
122 Chương 122: Bắt Kiều Sân xin lỗi
123 Chương 123: Ai nói với cậu rằng cô ấy đeo hàng giả
124 Chương 124: Hóa ra là hàng thật
125 Chương 125: Kiều Sân nhục nhã xin lỗi
126 Chương 126: Tưởng rằng giáo sư là do Phó Qua mời đến
127 Chương 127: Tình cờ đụng mặt Niệm Niệm
128 Chương 128: "Anh Cả" đến đây bảo vệ cậu rồi
129 Chương 129: Tôi chỉ thấy họ thật ngu ngốc mà thôi
130 Chương 130: Nhầm rồi, không quen biết Phó Qua
131 Chương 131: Chào mọi người, tôi là bố của Niệm Niệm
132 Chương 132: Vả mặt nhà họ Kiều
133 Chương 133: Còn dám hỏi nữa sao
134 Chương 134: Không cần phải gây chú ý
135 Chương 135: Ngọt vào tận đáy lòng
136 Chương 136: Em trai của tôi
137 Chương 137: Chân có chút vấn đề
138 Chương 138: Hôm nay quán trà sữa có khuyến mãi?
139 Chương 139: Không biết xấu hổ mà tự thêm vai diễn cho mình?
140 Chương 140: Kiều Niệm không xứng?
141 Chương 141: Tự Đa Tình
142 Chương 142: Khéo Léo Bán Đáng Thương
143 Chương 143: Dường Như Tìm Cho Mình Một Người Bố
144 Chương 144: Chỉ Không Dị Ứng Với Diệp Mặc Xuyên
145 Chương 145: Tại sao không đổi họ
146 Chương 146: Cậu còn sớm hai mươi năm
147 Chương 147: Cậu sẽ theo bạn của bố cậu đến khách sạn à?
148 Chương 148: Ai mà chẳng có mối quan hệ
149 Chương 149: Còn muốn tôi để tang cho anh ba năm sao?
150 Chương 150: Ông chủ đến rồi
151 Chương 151: Thật sự là quá ghê tởm
152 Chương 152: Đều là mưu kế cả
153 Chương 153: Không có phần cho cả người thứ nhất lẫn thứ hai!
154 Chương 154: Ông chủ thật sự quá khôn khéo
155 Chương 155: Niệm Niệm đã sớm giải quyết xong rồi
156 Chương 156: Cái giá của việc giả vờ trước đây
157 Chương 157: Có phải là Kiều Niệm?
158 Chương 158: Đã bị chặn từ lâu
159 Chương 159: Con đường dài nhất mà tôi đi qua chính là "chiêu trò" của Vọng gia
160 Chương 160: Phải đáng yêu hơn một chút?
161 Chương 161: Trước đây từng chơi đàn organ điện tử
162 Chương 162: Biết đàn cổ cầm không?
163 Chương 163: Có đẹp không? Là em gái tôi tặng đấy!
164 Chương 164: Ngại giùm cô ấy qua màn hình
165 Chương 165: Em gái tôi tên là Kiều Niệm
166 Chương 166: Bị Vọng gia gọi điện mắng một trận
167 Chương 167: Xong rồi, hỏng bét rồi
168 Chương 168: Đến đón cô sau giờ học
169 Chương 169: Chỉ là chuyện nhỏ thôi
170 Chương 170: Bà đợi Kiều Niệm đến xin lỗi
171 Chương 171: Nhà họ Giang có quyền lực như vậy sao?
172 Chương 172: Cậu nhóc là xạ thủ hạt đậu
173 Chương 173: Kiều Tiểu Niệm, không ngờ quan hệ của em rộng thật
174 Chương 174: Lại nợ anh ấy một ân tình
175 Chương 175: Vỏ bọc của Kiều Niệm thật sự bị lộ rồi
Chapter

Updated 175 Episodes

1
Chương 1: 1: Kiều Gia Có Một Thiên Kim Giả
2
Chương 2: 2: Cũng Là Vợ Chưa Cưới Của Tôi
3
Chương 3: 3: Thì Ra Là Đại Lão Ẩn Tàng
4
Chương 4: 4: Trần Xe Tối Thiểu Hai Trăm Vạn
5
Chương 5: 5: Đó Thật Sự Là Hào Môn Bậc Nhất
6
Chương 6: 6: Giáo Sư Thanh Đại Lại Chỉ Đơn Giản Là Thầy Giáo
7
Chương 7: 7: Đi Học Ở Trường Trung Học Cơ Sở Số 1 Nhất Trung Nhiễu Thành
8
Chương 8: 8: Em Gái Rẻ Tiền Lại Giả Bộ Yếu Đuối
9
Chương 9: 9: Chỉ Là Một Thầy Giáo Có Gì Đáng Hối Hận
10
Chương 10: 10: Vọng Xuyên Con Có Rảnh Không
11
Chương 11: 11: Bệnh Tâm Lý Ngàn Vạn Lần Đừng Giấu Bệnh Sợ Thầy
12
Chương 12: 12: Ai Đụng Tới Liền Trở Mặt
13
Chương 13: 13: Cái Áo Đầu Tiên Rớt Xuống
14
Chương 14: 14: Đám Người Kiều Gia Sớm Muộn Cũng Phải Hối Hận
15
Chương 15: 15: Kiều Niệm Nhảy Xuống Cứu Người
16
Chương 16: 16: Đứa Bé Đó Có Quan Hệ Với Diệp Vọng Xuyên
17
Chương 17: 17: Không Muốn Cứu Lên Một Người Chết
18
Chương 18: 18: Kiều Tỷ Lộ Tài Năng
19
Chương 19: 19: Người Được Cứu Chính Là Cháu Trai Nhỏ Của Anh
20
Chương 20: 20: Anh Nói Niệm Niệm
21
Chương 21: 21: Đường Hẹp Gặp Nhau
22
Chương 22: 22: Phó Phu Nhân Căn Bản Chướng Mắt Kiều Sân
23
Chương 23: 23: Cô Không Vào Trường Nhất Trung Học Có Được Không
24
Chương 24: 24: Không Gọi Tôi Là Anh Trai Sao
25
Chương 25: 25: Cả Nhà Đều Đến
26
Chương 26: 26: Nợ Mẹ Kiều Niệm Một Nhân Tình Lớn
27
Chương 27: 27: Thần Tm Mặt Đại Chúng
28
Chương 28: 28: Sống Chung
29
Chương 29: 29: Kiều Gia Mấy Năm Nay Mới Phát Tài
30
Chương 30: 30: Cô Chính Là Kiều Niệm
31
Chương 31: 31: Em Rất Cẩn Thận Làm Xong
32
Chương 32: 32: Điểm Tối Đa Vào Ban A
33
Chương 33: 33: Không Đem Cô Để Vào Mắt
34
Chương 34: 34: Lão Đại Vừa Đẹp Vừa Ngầu
35
Chương 35: 35: Tiểu Tổ Tông Cô Rốt Cục Đến Rồi
36
Chương 36: 36: Hai Ông Lớn Ném Tiền Vào Nhau
37
Chương 37: 37: Chiếc Áo Vest Thứ Hai Của Chị Niệm
38
Chương 38: 38: Chiếc Áo Ѵεѕt Thứ Hαi Củα Chị Niệm
39
Chương 39: 39: Dẫn Anh Đi Ăn Ở Quán Ven Đường
40
Chương 40: 40: Hạ Mình Đi Ăn Cùng Cô
41
Chương 41: 41: Gặp Bọn Côn Đồ Gây Chuyện
42
Chương 42: 42: Đánh Nhau Vào Đồn Cảnh Sát
43
Chương 43: 43: Cầu Xin Kiều Vi Dân Đến Đồn Cảnh Sát Tìm Người
44
Chương 44: 44: Trong Xã Hội Mà Nghĩ Đến Tình Chị Em Chính Là Ngông Cuồng!
45
Chương 45: 45: Biết Kiều Niệm Vào Ban A
46
Chương 46: 46: Tôi Vẫn Muốn Kiều Niệm Xin Lỗi
47
Chương 47: 47: Thái Độ Thay Đổi 180 Độ
48
Chương 48: 48: Bị Cậu Vọng Sờ Đầu
49
Chương 49: 49: Khí Chất Lão Đại
50
Chương 50: 50: Vẫn Bị Giáo Sư Phát Hiện
51
Chương 51: 51: Quan Hệ Của Cậu Với Kiều Sân Ban B Không Tốt À
52
Chương 52: 52: Kiều Sân Và Mọi Người Đều Ở Đây
53
Chương 53: 53: Tôi Yêu Cầu Nhà Trường Đuổi Học Kiều Niệm
54
Chương 54: 54: Chẳng Qua Chỉ Là Cái Đồ Quê Mùa Miền Núi Thôi
55
Chương 55: 55: Chị Niệm Vả Vào Mặt
56
Chương 56: 56: Sự Nghiền Áp Vô Hình
57
Chương 57: 57: Tin Đồn Trên Diễn Đàn Tieba Của Trường Học
58
Chương 58: 58: Bài Viết Trên Diễn Đàn Tieba Đột Nhiên Biến Mất
59
Chương 59: 59: Sớm Muộn Gì Cũng Sẽ Đuổi Cô Ra Khỏi Trường Trung Học Số 1
60
Chương 60: 60: Thứ Kiều Tiểu Thư Cầm Trên Tay Là Thái Tuế Phải Không
61
Chương 61: 61: Tiểu Tổ Tông Đến Từ Bắc Kinh
62
Chương 62: 62: Thật Trùng Hợp Tôi Cũng Học Tại Trường Trung Học Số 1
63
Chương 63: 63: Chắc Chắn Vọng Gia Sẽ Không Ghen
64
Chương 64: 64: Anh Gọi Trúng Tim Đen Rồi
65
Chương 65: 65: Như Hai Tiểu Tổ Tông Khác Nhau
66
Chương 66: 66: Trên Đùi Hình Như Có Bệnh Kín
67
Chương 67: 67: Bọn Họ Nhất Định Sẽ Đồng Ý
68
Chương 68: 68: Ban A Sắp Trở Thành Bãi Rác Rồi
69
Chương 69: 69: Sân Sân Cậu Chính Là Mẫu Người Lý Tưởng Của Giang Ly
70
Chương 70: 70: Vậy Thì Đứng Thứ Nhất
71
Chương 71: 71: Lo Lắng Cho Cô Ấy Còn Không Bằng Lo Lắng Cho Chính Mình
72
Chương 72: 72: Cuộc Gọi Nhỡ Từ Bệnh Viện
73
Chương 73: 73: Đại Ca Áo Khoác Của Anh Sắp Rơi Rồi
74
Chương 74: 74: Cô Giống Như Một Bí Ẩn
75
Chương 75: 75: Áo Bác Sĩ Thần Thánh Của Niệm Tỷ
76
Chương 76: 76: Trưởng Khoa Não Làm Phụ Tá Cho Kiều Niệm
77
Chương 77: 77: Chọc Thủng Trời Vẫn Còn Có Anh Chống Đỡ
78
Chương 78: 78: Cảm Giác Tự Hào Khó Tả Của Vọng Gia
79
Chương 79: 79: Kiều Niệm Nóng Nảy Vì Bị Trêu Chọc
80
Chương 80: 80: Thật Sự Rất Thích Chị Kiều Niệm
81
Chương 81: 81: Giáo Viên Lớp B Đều Tái Mặt
82
Chương 82: 82: Đã Suy Nghĩ Cẩn Thận
83
Chương 83: 83: Chiếc Áo Choàng Thứ 2 Của Kiều Niệm
84
Chương 84: 84: Vọng Thiếu Gia Đòi Tiền Trực Tuyến
85
Chương 85: 85: Một Lớn Một Nhỏ Đến Đón Kiều Niệm Tan Học
86
Chương 86: 86: Không Trả Lời Cuộc Gọi Của Kiều Sân
87
Chương 87: 87: Trực Tiếp Cho Vào Danh Sách Đen
88
Chương 88: 88: Ở Trường Có Ai Bắt Nạt Em Không
89
Chương 89: 89: Có Giáo Sư Thanh Hoa Tới
90
Chương 90: 90: Da Mặt Dày Thật
91
Chương 91: 91: Có Thể Ngày Đó Của Mỗi Tháng Đến Rồi
92
Chương 92: 92: Chỉ Là Tai Nạn Thôi Sao
93
Chương 93: 93: Đây Không Phải Là Tai Nạn
94
Chương 94: 94: Vọng Thiếu Gia Bênh Vực Người Của Mình
95
Chương 95: 95: Tại Sao Lại Yêu Một Nữ Sinh Cuối Cấp
96
Chương 96: 96: Miệng Lưỡi Đàn Ông Như Kẻ Nói Dối
97
Chương 97: 97: Đây Cũng Được Coi Là Sự Quan Tâm Của Trưởng Bối Sao
98
Chương 98: 98: Cướp Ngân Hàng Sao Nhanh Bằng Việc Cướp Của Người
99
Chương 99: 99: Tra Ra Được Triệu Tĩnh Vi
100
Chương 100: 100: Nhìn Thấy Kiều Niệm Bước Vào Tập Đoàn Thừa Phong
101
Chương 101: 101: Làm Gì Đến Lượt Con Bé Nhà Họ Kiều Kia Nổi Bật Hơn
102
Chương 102: 102: Nhà Thiết Kế Thiên Tài S
103
Chương 103: 103: Kiều Niệm Là Khách Quý Của Công Ty Thừa Phong
104
Chương 104: 104: Món Quà Nhỏ Cho Diệp Kỳ Thần
105
Chương 105: 105: Kiều Niệm Không Đủ Tiền Mua Quà
106
Chương 106: 106: Tình Cờ Gặp Được Người Nhà Họ Đường
107
Chương 107: 107: Mua Quần Áo Cho Vọng Thiếu Gia
108
Chương 108: 108: Chẳng Lẽ Lại Có Người Phụ Nữ Nào Muốn Quyến Rũ Vọng Thiếu Gia
109
Chương 109: 109: Chết Tiệt Chênh Lệch Cả Một Thế Hệ
110
Chương 110: 110: Kiều Niệm Tặng Quà Như Một Bà Chủ Buôn Hàng
111
Chương 111: 111: Tất Cả Mọi Người Đều Đau Khổ Chỉ Có Cậu Mới Là Chú Thỏ Trắng
112
Chương 112: 112: Đừng Nói Là Lại Mua Cho Vọng Thiếu Gia Đấy Nhé!
113
Chương 113: 113: Diệp Vọng Xuyên Là Loại Tuyệt Sắc Thứ Ba
114
Chương 114: 114: Viên Đường Nhỏ Vẫn Có Thể Có Hương Vị Khác
115
Chương 115: 115: Không Nên Nói Nhiều Với Người Độc Ác Trực Tiếp Kéo Vào Danh Sách Đen
116
Chương 116: 116: Vọng Thiếu Gia Đích Thân Xuống Bếp
117
Chương 117: 117: Oan Gia Ngõ Hẹp
118
Chương 118: 118: Vả Vào Mặt Kiều Sân
119
Chương 119: 119: Không Phải Từng Gặp Qua Rồi À Tại Sao Lại Không Biết Là Nam Hay Là Nữ
120
Chương 120: 120: Khi Nào Giáo Sư Từ Đại Học Thanh Hoa Sẽ Đến
121
Chương 121: 121: Kiều Niệm Không Có Cơ Hội Để Giải Thích
122
Chương 122: Bắt Kiều Sân xin lỗi
123
Chương 123: Ai nói với cậu rằng cô ấy đeo hàng giả
124
Chương 124: Hóa ra là hàng thật
125
Chương 125: Kiều Sân nhục nhã xin lỗi
126
Chương 126: Tưởng rằng giáo sư là do Phó Qua mời đến
127
Chương 127: Tình cờ đụng mặt Niệm Niệm
128
Chương 128: "Anh Cả" đến đây bảo vệ cậu rồi
129
Chương 129: Tôi chỉ thấy họ thật ngu ngốc mà thôi
130
Chương 130: Nhầm rồi, không quen biết Phó Qua
131
Chương 131: Chào mọi người, tôi là bố của Niệm Niệm
132
Chương 132: Vả mặt nhà họ Kiều
133
Chương 133: Còn dám hỏi nữa sao
134
Chương 134: Không cần phải gây chú ý
135
Chương 135: Ngọt vào tận đáy lòng
136
Chương 136: Em trai của tôi
137
Chương 137: Chân có chút vấn đề
138
Chương 138: Hôm nay quán trà sữa có khuyến mãi?
139
Chương 139: Không biết xấu hổ mà tự thêm vai diễn cho mình?
140
Chương 140: Kiều Niệm không xứng?
141
Chương 141: Tự Đa Tình
142
Chương 142: Khéo Léo Bán Đáng Thương
143
Chương 143: Dường Như Tìm Cho Mình Một Người Bố
144
Chương 144: Chỉ Không Dị Ứng Với Diệp Mặc Xuyên
145
Chương 145: Tại sao không đổi họ
146
Chương 146: Cậu còn sớm hai mươi năm
147
Chương 147: Cậu sẽ theo bạn của bố cậu đến khách sạn à?
148
Chương 148: Ai mà chẳng có mối quan hệ
149
Chương 149: Còn muốn tôi để tang cho anh ba năm sao?
150
Chương 150: Ông chủ đến rồi
151
Chương 151: Thật sự là quá ghê tởm
152
Chương 152: Đều là mưu kế cả
153
Chương 153: Không có phần cho cả người thứ nhất lẫn thứ hai!
154
Chương 154: Ông chủ thật sự quá khôn khéo
155
Chương 155: Niệm Niệm đã sớm giải quyết xong rồi
156
Chương 156: Cái giá của việc giả vờ trước đây
157
Chương 157: Có phải là Kiều Niệm?
158
Chương 158: Đã bị chặn từ lâu
159
Chương 159: Con đường dài nhất mà tôi đi qua chính là "chiêu trò" của Vọng gia
160
Chương 160: Phải đáng yêu hơn một chút?
161
Chương 161: Trước đây từng chơi đàn organ điện tử
162
Chương 162: Biết đàn cổ cầm không?
163
Chương 163: Có đẹp không? Là em gái tôi tặng đấy!
164
Chương 164: Ngại giùm cô ấy qua màn hình
165
Chương 165: Em gái tôi tên là Kiều Niệm
166
Chương 166: Bị Vọng gia gọi điện mắng một trận
167
Chương 167: Xong rồi, hỏng bét rồi
168
Chương 168: Đến đón cô sau giờ học
169
Chương 169: Chỉ là chuyện nhỏ thôi
170
Chương 170: Bà đợi Kiều Niệm đến xin lỗi
171
Chương 171: Nhà họ Giang có quyền lực như vậy sao?
172
Chương 172: Cậu nhóc là xạ thủ hạt đậu
173
Chương 173: Kiều Tiểu Niệm, không ngờ quan hệ của em rộng thật
174
Chương 174: Lại nợ anh ấy một ân tình
175
Chương 175: Vỏ bọc của Kiều Niệm thật sự bị lộ rồi