Chương 6: Tin tức đính hôn

Ngày hôm sau, Lạc Lãnh Thần cũng tới, An Nhiên ít nhiều gì cũng có chút được quan tâm mà lo sợ, bấm ngón tay tính toán, số lần Lạc Lãnh Thần xuất hiện trước mặt cô hai ngày này còn nhiều hơn so với những ngày trước cộng lại .

Ngày hôm nay anh mặc một bộ tây phục màu xám bạc, nhìn rất nho nhã, An Nhiên nghĩ, anh mặc quần áo gì nhìn đều đẹp. Khi anh tới, ánh sáng rực rỡ bên ngoài đúng lúc chiếu qua cửa sổ thủy tinh hắt vào một bên mặt của anh. Ở dưới ánh nắng vàng rực rỡ, ánh sáng chói rọi khiến cô khó khăn mở hai mắt, khóe môi của anh hơi nhếch lên, cười nhẹ đi về phía cô, thời gian tựa hồ như dừng lại trong nháy mắt này, An Nhiên nghĩ, cô vĩnh viễn không quên hình ảnh tươi đẹp vừa rồi.

Đợi đến khi thích ứng được với ánh sáng, Lạc Lãnh Thần đã đóng cửa đi tới, trên tay anh cầm một bó hoa, còn có một ít hoa quả, An Nhiên nhìn qua, phát hiện không có táo , lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Thực ra, ngay từ lúc ở ngoài cửa Lạc Lãnh Thần đã chú ý tới cô, thời điểm anh thấy cô ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt liền thay đổi, lập tức hiện lên sự mừng rỡ vô bờ, đôi mắt sáng ngời kia khiến cho anh trong phút chốc thấy áy náy, tất cả mọi chuyện cô đều không biết chút nào .

Lúc đặt hoa quả xuống, Lạc Lãnh Thần chú ý tới trên mặt bàn còn có ít hoa quả, lại không phải là đồ anh mua hôm qua: “Có người tới thăm cô sao?”

An Nhiên muốn nói là Vu , lại sợ khó xử ở công ty liền lúng túng nói là một người bạn tốt của mình, ngày hôm qua mang theo hoa quả đến tham cô, đến thăm xong rồi rời đi luôn.

Lạc Lãnh Thần không tiếp tục hỏi, An Nhiên nghĩ, tiến được một bước như ngày hôm nay đối với anh đã xem như không dễ dàng gì, chuyện của cô, sao anh phải quan tâm ?

Lạc Lãnh Thần xoay người đúng lúc đối diện tới ý cười chua xót của An Nhiên nhanh chóng dời tầm mắt của mình, Lạc Lãnh Thần làm bộ như không nhìn thấy, nói: “Cha và mẹ xuất ngoại du lịch, tôi nghĩ chuyện cô nằm viện hay là không cần nói cho bọn họ đi, người già khó được một lần ra nước ngoài, tránh cho bọn họ phải lo lắng.”

An Nhiên gật đầu, kỳ thật chuyện này cô vốn không định nói cho ba mẹ biết, nhưng khi Lạc Lãnh Thần nói như vậy, cô vẫn cảm thấy buồn.

Lạc Lãnh Thần không biết nên nói gì tiếp, An Nhiên cũng không nói chuyện, khung cảnh ngay lập tức đi xuống, cuối cùng là An Nhiên mở TV, ý muốn làm dịu bầu không khí đi một chút.

Trong TV là một thông báo mới của Bùi Thi Thi, An Nhiên giống như gặp ma, nhìn chằm chằm màn hình. Phóng viên hỏi Bùi Thi Thi một vấn đề, hỏi cô có phải có dự định gả vào nhà giàu hay không, trên màn hình phía sau còn hài hước chèn thêm vào một tấm hình, trong đó, Bùi Thi Thi và Lạc Lãnh Thần đang ôm chặt nhau.

Lạc Lãnh Thần nhìn TV rồi nhìn An Nhiên, sắc mặt cô không chút thay đổi, không có dấu hiệu tức giận, không hiểu được trong lòng minh đang không vui vì chuyện gì, Lạc Lãnh Thần muốn giật lấy điều khiển tắt TV đi.

Đáng tiếc, anh vẫn chậm một bước, trong TV, Bùi Thi Thi thẹn thùng trả lời vấn đề của phóng viên: “Tôi và Lạc thiếu dự định đính hôn trước rồi kết hôn.”

Nhìn thấy màn hình tối đen, trong đầu An Nhiên ầm ầm nổ tung .

Mấy ngày nay, cô nghĩ rằng Lạc Lãnh Thần đã tìm được lương tâm, biết đối xử tốt với người vợ này của anh, cô nghĩ vào khoảng thời gian bị bệnh này, cô có thể cướp được Lạc Lãnh Thần từ trong tay Bùi Thi Thi .

Nhưng, người ta đã quyết định đính hôn … A, An Nhiên chỉ cảm thấy thật giễu cợt, đính hôn ? Cô là vợ còn đang ngồi ở đây, anh là chồng lại cùng người phụ nữ khác bàn chuyện đính hôn?!

Lạc Lãnh Thần nhìn cô, muốn giải thích nhưng lại không mở miệng được, ly hôn với An Nhiên , rồi cùng kết hôn với Thi Thi, cho tới nay đều là suy nghĩ của anh, điểm này, anh chưa từng nghĩ phải gạt An Nhiên, nhưng bây giờ nhìn sắc mặt trắng bệch của cô, vì sao anh lại cảm thấy hối hận …

Anh nhất định là bởi vì cô bị bệnh cho nên mới không đành lòng!

Lạc Lãnh Thần đáng cố gắng trấn an suy nghĩ của mình, bất kỳ một người đàn ông phong độ nào đối diện với một người phụ nữ bị bệnh, đều không thể nhẫn tâm .

“Cô … có ổn không?” Lạc Lãnh Thần hỏi cô.

An hiên lạnh lùng nhìn anh, vẻ mặt lạnh lẽo khiến cho anh cảm thấy vô lực: “Lạc thiếu hi vọng tôi thế nào? Anh muốn tôi chết, anh có thể danh chính ngôn thuận cưới được Bùi Thi Thi.”

Lạc Lãnh Thần khó mà đồng tình với nhũng lời mà An Nhiên bất ngờ nói ra này, nhìn An Nhiên, sắc mặt Lạc Lãnh Thần lạnh hơ : “Trong khoảng thời gian này dưỡng bệnh cho tốt, chuyện ly hôn, tôi sẽ không thay đổi.”

Anh nói, chuyện ly hôn vẫn sẽ không thay đổi.

Hai tay An Nhiên túm chặt ga trải giường màu trắng, mặc kệ cơn đau truyền đến từ ngực, anh nhất định phải nói cho cô biết như vậy, anh còn muốn ly hôn, chẳng lẽ không thể chờ đến khi cô hoàn toàn khỏi bệnh rồi nói anh cũng không đợi được sao?

An Nhiên cảm thấy một luồng hơi lạnh vô hạn ập tới mình, trốn không thoát được, cô cười lạnh: “Ly hôn, tôi sẽ không ly hôn! Tôi tuyệt đối sẽ không ly hôn!”

Lạc Lãnh Thần cũng mất đi sự bình tĩnh thường ngày, nhìn về phía An Nhiên: “Hôn nhân này cô không muốn bỏ cũng phải bỏ”

“Rầm _________”

Cửa phòng bệnh bị Lạc Lãnh Thần đóng sầm lại, nhìn bóng lưng của anh không có một chút lưu luyến, sắc mặt An Nhiên trắng bệch, một giọt nước mắt trong suốt rơi xuống khuôn mặt cô, An Nhiên vùi đầu ở trong chăn, cuộc hôn nhân này, cô biết làm thế nào để duy trì đây ?

Nhớ lại khuôn mặt tươi cười đầy hạnh phúc trong TV của Bùi Thi Thi, An Nhiên sờ sờ mặt mình, diện mạo của cô không thể tính là đẹp, nhiều lắm chỉ được coi là thanh tú mà thôi, còn Bùi Thi Thi, nhìn thế nào cũng là đại mỹ nữ, cô, lấy cái gì để tranh với cô ta?

Ly hôn … An Nhiên mờ mịt, cô không đồng ý ly hônrốt cuộc là bởi vì không muốn để cho cha mẹ khó chịu hay là … bởi vì cảm xúc khó hiểu đối với Lạc Lãnh Thần?

Cuối buổi, Vũ lại tới lần nữa, anh mang theo món trứng đánh An Nhiên thích nhất, nhìn thấy mắt An Nhiên sưng đỏ, Vũ kinh ngạc nói: “Em khóc à?”

An Nhiên tránh tầm mắt của anh, nói dối: “Không phải, có thể là tối hôm qua vết thương hơi đau, cho nên ngủ không được ngon giấc”

Vũ không chú ý tới sắc mặt hơi thất thần của cô, chỉ cho là cô thật sự ngủ không ngon.

“Nhanh ăn đi, vẫn còn nóng đấy” Vũ đưa trứng đánh cho An Nhiên, vuốt nhẹ mái tóc dài vài ngày chưa chải của cô, nói .

Động tác này trước kia anh thường xuyên làm, mỗi lần sờ lên tóc An Nhiên, Vũ đều cười nhạo cô, nói tóc của cô chẳng giống tóc con gái chút nào, lộn xộn, còn khó coi hơn so với tóc con trai.

An Nhiên ăn trứng đánh, trong miệng không cảm nhận được mùi vị gì.

“Đúng rồi, ngày mai anh phải đi công tác, tạm thời không thể tới thăm em” Vũ ngồi bên cạnh An Nhiên, nói với cô.

An Nhiên gật đầu, kỳ thực Vũ nói không đến cô còn có thể cảm thấy khá hơn một chút, bởi vì cô không muốn để anh chứng kiến bộ dạng này của mình bây giờ.

Nhìn thấy vẻ mặt của cô không chút thay đổi, sắc mặt Vũ hơi ảm đạm, quả nhiên, cô không quan tâm.

Chapter
1 Chương 1: Tôi muốn ly hôn
2 Chương 2: Cô là người giúp việc
3 Chương 3: Say rượu xảy ra sự cố
4 Chương 4: Phẫu thuật triệt sản
5 Chương 5: Bất ngờ quan tâm
6 Chương 6: Tin tức đính hôn
7 Chương 7: Sự tức giận của cô
8 Chương 8: Đồng ý ly hôn
9 Chương 9: Cô, chẳng qua chỉ là một người ngoài
10 Chương 10: Cô, mới là kẻ thứ ba
11 Chương 11: Tìm lại
12 Chương 12: Em… kết hôn rồi?
13 Chương 13: Không nghe lời của anh
14 Chương 14: Xảy ra sự cố
15 Chương 15: Sao, giờ mới biết sợ à?
16 Chương 16: Đừng chạm vào tôi!
17 Chương 17: Anh cũng đã đến tuổi kết hôn rồi
18 Chương 18: Rời đi
19 Chương 19: Lửa giận
20 Chương 20: Là anh làm sao?
21 Chương 21: Tìm việc.
22 Chương 22: Vì sao không thể?
23 Chương 23: Nhận diễn
24 Chương 24: Đi thay quần áo
25 Chương 25: Chạy trối chết
26 Chương 26: Gặp nhau ở tháng may
27 Chương 27: Cô thật là có bản lĩnh
28 Chương 28: Kéo cô vào địa ngục
29 Chương 29: Cô trốn không thoát đâu
30 Chương 30: Xảy ra sự cố
31 Chương 31: Giúp người khi gặp nạn
32 Chương 32: Tại sao anh ta lại đến?
33 Chương 33: Mẹ …
34 Chương 34: Hôn
35 Chương 35: Anh , chẳng qua chỉ là chồng trước mà thôi
36 Chương 36: Nhục nhã
37 Chương 37: Anh , không phải đàn ông
38 Chương 38: Giam giữ
39 Chương 39: Không tìm thấy đường ra.
40 Chương 40: Mục đích của anh
41 Chương 41: Bắt gặp
42 Chương 42: Cô rốt cuộc hèn hạ đến mức nào?!
43 Chương 43: Là kẻ thứ ba bị người ta xem thường
44 Chương 44: Thẩm thiếu
45 Chương 45: Có muốn tôi giúp cô một tay trả thù hắn không
46 Chương 46: Có muốn phá hoại một chút không?
47 Chương 47: Tại sao không chạy?
48 Chương 48: Vị hôn thê của anh
49 Chương 49: Lạc thiếu , một ngày nào đó anh sẽ cầu xin tôi
50 Chương 50: Dưới vỏ bọc nhã nhặn là bản tính của sói
51 Chương 51: Đây là cháu dâu của ngài
52 Chương 52: Gia thế trong sạch , có thể làm vợ
53 Chương 53: Đến cửa khiêu khích
54 Chương 54: Ngày tôi và Nhiên Nhiên đính hôn
55 Chương 55: đánh nhau tranh chấp
56 Chương 56: Cơ hội trăm năm khó được
57 Chương 57: Khi gặp nguy hiểm cô không nghĩ tới tôi sao ?
58 Chương 58: Say rượu
59 Chương 59: Em muốn một đứa con
60 Chương 60: Ngủ cùng nhau !
61 Chương 61: Ghen tị … mất mặt…
62 Chương 62: Lại xảy ra ngoài ý muốn…
63 Chương 63: Hai người cùng nhau ngủ chống rét
64 Chương 64: Gặp lại Lạc Lãnh Thần
65 Chương 65: Vãn hồi , là điều khó khăn nhất
66 Chương 66: Tiệc đính hôn (1)
67 Chương 67: Tiệc đính hôn (2)
68 Chương 68: Tiệc đính hôn 3
69 Chương 69: Nhiên Nhiên, có đồng ý theo tôi không?
70 Chương 70: Diễn giả thành thật cũng không tồi
71 Chương 71: Chúc hai người, bách niên giai lão
72 Chương 72: Đây, coi như là hôn đi
73 Chương 73: Không có lý do gì không đi đối phó ngươi
74 Chương 74: Mùi vị gian tình (1)
75 Chương 75: Mùi vị gian tình (2)
76 Chương 76: Nhiên Nhiên, đúng là anh tưởng thật
77 Chương 77: Mỗi ngày một người tới
78 Chương 78: Cô không thể đi
79 Chương 79: Giao phong (1)
80 Chương 80: Giao phong (2)
81 Chương 81: Giao phong (3)
82 Chương 82: Lạc Lãnh Thần, là tên đàn ông không ra gì nhất tôi gặp phải !
83 Chương 83: Tác hoan (1)
84 Chương 84: Tác hoan (2)
85 Chương 85: Tác hoan (3)
86 Chương 86: Thiết lập âm mưu
87 Chương 87: Bây giờ tôi nói, không biết còn kịp nữa hay không?
88 Chương 88: Anh khiến Nhiên Nhiên mất đi cái gì, tôi sẽ khiến anh mất đi cái đó
89 Chương 89: Theo anh về nhà
90 Chương 90: Phản kích (1)
91 Chương 91: Phản kích (2)
92 Chương 92: Thất thường
93 Chương 93: Cảm giác động tâm
94 Chương 94: Tới cửa bức hôn
95 Chương 95: Năm tháng yên bình
96 Chương 96: Nhiên Nhiên cùng nhau ngủ
97 Chương 97: Một phần đại lễ
98 Chương 98: A Mặc, em không chống đỡ nổi nữa (1)
99 Chương 99: A Mặc , em không chống đỡ nổi nữa (2)
100 Chương 100: A Mặc , em không chịu nổi nữa rồi (3)
101 Chương 101: Nghĩ lại mà sợ
102 Chương 102: Thoải khỏi bóng ma
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Tôi muốn ly hôn
2
Chương 2: Cô là người giúp việc
3
Chương 3: Say rượu xảy ra sự cố
4
Chương 4: Phẫu thuật triệt sản
5
Chương 5: Bất ngờ quan tâm
6
Chương 6: Tin tức đính hôn
7
Chương 7: Sự tức giận của cô
8
Chương 8: Đồng ý ly hôn
9
Chương 9: Cô, chẳng qua chỉ là một người ngoài
10
Chương 10: Cô, mới là kẻ thứ ba
11
Chương 11: Tìm lại
12
Chương 12: Em… kết hôn rồi?
13
Chương 13: Không nghe lời của anh
14
Chương 14: Xảy ra sự cố
15
Chương 15: Sao, giờ mới biết sợ à?
16
Chương 16: Đừng chạm vào tôi!
17
Chương 17: Anh cũng đã đến tuổi kết hôn rồi
18
Chương 18: Rời đi
19
Chương 19: Lửa giận
20
Chương 20: Là anh làm sao?
21
Chương 21: Tìm việc.
22
Chương 22: Vì sao không thể?
23
Chương 23: Nhận diễn
24
Chương 24: Đi thay quần áo
25
Chương 25: Chạy trối chết
26
Chương 26: Gặp nhau ở tháng may
27
Chương 27: Cô thật là có bản lĩnh
28
Chương 28: Kéo cô vào địa ngục
29
Chương 29: Cô trốn không thoát đâu
30
Chương 30: Xảy ra sự cố
31
Chương 31: Giúp người khi gặp nạn
32
Chương 32: Tại sao anh ta lại đến?
33
Chương 33: Mẹ …
34
Chương 34: Hôn
35
Chương 35: Anh , chẳng qua chỉ là chồng trước mà thôi
36
Chương 36: Nhục nhã
37
Chương 37: Anh , không phải đàn ông
38
Chương 38: Giam giữ
39
Chương 39: Không tìm thấy đường ra.
40
Chương 40: Mục đích của anh
41
Chương 41: Bắt gặp
42
Chương 42: Cô rốt cuộc hèn hạ đến mức nào?!
43
Chương 43: Là kẻ thứ ba bị người ta xem thường
44
Chương 44: Thẩm thiếu
45
Chương 45: Có muốn tôi giúp cô một tay trả thù hắn không
46
Chương 46: Có muốn phá hoại một chút không?
47
Chương 47: Tại sao không chạy?
48
Chương 48: Vị hôn thê của anh
49
Chương 49: Lạc thiếu , một ngày nào đó anh sẽ cầu xin tôi
50
Chương 50: Dưới vỏ bọc nhã nhặn là bản tính của sói
51
Chương 51: Đây là cháu dâu của ngài
52
Chương 52: Gia thế trong sạch , có thể làm vợ
53
Chương 53: Đến cửa khiêu khích
54
Chương 54: Ngày tôi và Nhiên Nhiên đính hôn
55
Chương 55: đánh nhau tranh chấp
56
Chương 56: Cơ hội trăm năm khó được
57
Chương 57: Khi gặp nguy hiểm cô không nghĩ tới tôi sao ?
58
Chương 58: Say rượu
59
Chương 59: Em muốn một đứa con
60
Chương 60: Ngủ cùng nhau !
61
Chương 61: Ghen tị … mất mặt…
62
Chương 62: Lại xảy ra ngoài ý muốn…
63
Chương 63: Hai người cùng nhau ngủ chống rét
64
Chương 64: Gặp lại Lạc Lãnh Thần
65
Chương 65: Vãn hồi , là điều khó khăn nhất
66
Chương 66: Tiệc đính hôn (1)
67
Chương 67: Tiệc đính hôn (2)
68
Chương 68: Tiệc đính hôn 3
69
Chương 69: Nhiên Nhiên, có đồng ý theo tôi không?
70
Chương 70: Diễn giả thành thật cũng không tồi
71
Chương 71: Chúc hai người, bách niên giai lão
72
Chương 72: Đây, coi như là hôn đi
73
Chương 73: Không có lý do gì không đi đối phó ngươi
74
Chương 74: Mùi vị gian tình (1)
75
Chương 75: Mùi vị gian tình (2)
76
Chương 76: Nhiên Nhiên, đúng là anh tưởng thật
77
Chương 77: Mỗi ngày một người tới
78
Chương 78: Cô không thể đi
79
Chương 79: Giao phong (1)
80
Chương 80: Giao phong (2)
81
Chương 81: Giao phong (3)
82
Chương 82: Lạc Lãnh Thần, là tên đàn ông không ra gì nhất tôi gặp phải !
83
Chương 83: Tác hoan (1)
84
Chương 84: Tác hoan (2)
85
Chương 85: Tác hoan (3)
86
Chương 86: Thiết lập âm mưu
87
Chương 87: Bây giờ tôi nói, không biết còn kịp nữa hay không?
88
Chương 88: Anh khiến Nhiên Nhiên mất đi cái gì, tôi sẽ khiến anh mất đi cái đó
89
Chương 89: Theo anh về nhà
90
Chương 90: Phản kích (1)
91
Chương 91: Phản kích (2)
92
Chương 92: Thất thường
93
Chương 93: Cảm giác động tâm
94
Chương 94: Tới cửa bức hôn
95
Chương 95: Năm tháng yên bình
96
Chương 96: Nhiên Nhiên cùng nhau ngủ
97
Chương 97: Một phần đại lễ
98
Chương 98: A Mặc, em không chống đỡ nổi nữa (1)
99
Chương 99: A Mặc , em không chống đỡ nổi nữa (2)
100
Chương 100: A Mặc , em không chịu nổi nữa rồi (3)
101
Chương 101: Nghĩ lại mà sợ
102
Chương 102: Thoải khỏi bóng ma
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115