Chương 15: Tình yêu này cũng có mặt tốt sao? (2)

? (2)

Quả Tri chạy về phòng trọ. Cậu thở hổn hển. Trong phòng không có tiếng khóc, nhưng nước mắt của cậu ứa ra không ngừng. Cậu nhìn chằm chằm mình trong gương, có một đoạn hồi ức không cách nào quên lãng được lại chui ra cắt nát trái tim cậu.

Ngày đó là một ngày bầu trời trong xanh, những đám mây lười biếng thay đổi hình dáng. Quả Tri mới vừa lên học năm đầu tiên của trung học đệ nhất cấp. Cậu mang balô trên lưng cao hứng trên đường trở về nhà. Từ lúc còn rất nhỏ cậu đã nhận ra được khác biệt của mình. Cậu vì mình với người khác không giống nhau nên luôn cảm thấy tự hào. Cậu luôn rất vui vẻ, không tìm được lý do phải bi thương.

"Mẹ ơi, con về rồi!" Quả Tri mở cửa ra, đem đem balô cất ở trong phòng của mình.

"Về sớm vậy, mẹ mới vừa đi mua chút trái cây về. Con chờ mẹ tắm một cái."

"Vâng ạ!"

Quả Vân nghe được giọng nói của Quả Tri, từ phòng ngủ đi ra, đặt tờ báo xuống bàn: "Việc học ở trường như thế nào rồi?" Đó là chuyện duy nhất mà Quả Vân quan tâm: việc học của Quả Tri, thành tích của Quả Tri, tương lai của Quả Tri.

"Dạ rất tốt, các giáo viên trong trường rất có trách nhiệm, dạy hay nữa. Các bạn học cũng rất thân thiết." Quả Tri nghiêm túc trả lời.

Quả Vân hài lòng gật đầu một cái, nói tiếp: "Tiếng Anh rất quan trọng, con cần coi trọng môn này. Ở lớp gáng chăm chí, có vậy tiền đồ sau này mới tươi sáng."

"Con biết rồi ạ!"

"Ngày mai ba dẫn con đến nhà sách mua vài cuốn sách tiếng Anh về học."

"Vâng ạ!~"

Chu Tuệ bưng trái cây ra. Quả Vân mở ti vi lên, chuyển đến kênh tin tức. Ông ngồi chéo chân, tay cầm điếu thuốc. Chu Tuệ hiền lành nhìn Quả Tri, sờ đầu của cậu một cái: "Quả Tri nhà chúng ta ngoan như vậy, sau này nhất định sẽ lấy được một người vợ tốt. Bây giờ con có mẫu người vợ lý tưởng chưa?" Chu Tuệ trêu chọc Quả Tri.

"Bây giờ con còn nhỏ, nói mấy chuyện vô nghĩa này làm gì." Quả Vân trách cứ Chu Tuệ.

Quả Tri nhìn chằm chằm ti vi, ăn táo. Mặt của cậu ngây thơ như vậy, hai mắt của cậu trong suốt như vậy, lời của cậu thuần túy như vậy: "Nhưng mà, con không thích con gái. Hình như con thích con trai." Lời vừa nói ra khỏi miệng, ba mẹ cậu đều im lặng, chỉ còn dư lại âm thanh từ ti vi phát ra. Mọi người đều yên lặng đến đáng sợ. Dao gọt trái cây trong tay Chu Tuệ rơi xuống đất. Quả Vân nhìn Quả Tri, ánh mắt của ông lạnh lùng và sắc bén như một con đại bàng, không ngừng nhìn Quả Tri: "Con mới vừa nói gì?"

Quả Tri không có nhận ra được khác thường, vẫn như cũ nhìn chằm chằm ti vi, lắc chân của mình: "Con không thích con gái, hình như chỉ thích con trai." Cậu lập lại lời khi nãy. Quả Vân cắn chặc răng, dùng sức vứt điếu thuốc đi, tiến lên tắt ti vi, xoay người nhìn Quả Tri: "Ai dạy con nói như vậy?"

"Dạ, không có, không có ai dạy hết!" Quả Tri lúc này mới phát hiện sắc mặt của ba có cái gì không bình thường.

"Vậy con học được từ đâu?"

Quả Tri dùng sức lắc đầu một cái. Quả Vân vào phòng của Quả Tri đem balô của cậu ra phòng khách. Ông dùng sức mở hết ngăn này đến ngăn khác, đem những gì ở bên trong balô trút hết xuống đất: "Nhất định là đọc sách nhảm nhí bị ảnh hưởng rồi. Ngoan ngoãn đưa cuốn sách đó ra cho ba!" Quả Vân đang tìm lý do khiến Quả Tri có thể nói ra lời như thế. Ông không dám tin, cũng không thể nào tin nổi, ngực đè lại, khó thở.

Ông tức giận ném balô vào người Quả Tri. Quả Biết rụt thân thể lại, ánh mắt của cậu mang theo không hiểu cùng mờ mịt, không hiểu tại sao mình lại chọc ba tức giận, lại càng không hiểu mình làm sai chỗ nào. Cậu thận trọng hỏi: "Con thích con trai, chuyện này không đúng sao ba?"

Quả Vân sãi bước tiến lên, bắt lấy cánh tay của Quả Tri kéo đi. Do ông dùng sức quá mạnh, cánh tay của Quả Tri đau đớn, nhưng dù đau thế nào cậu cũng không dám phát ra âm thanh. Quả Vân rống to: "Lời như vậy cũng nói ra được, không biết xấu hổ sao? Con có bị bệnh không?"

Chu Tuệ đi lên ngăn cản: "Quả Tri chỉ là nói giỡn. Có đúng không con, nói cho ba biết đi, con chẳng qua chỉ là nói đùa một chút, không phải là thật."

Quả Vân rống to: "Em xem gương mặt này của nó giống như đang nói đùa sao? Em đừng xía vào! Không dạy dỗ nó cẩn thận, nó không biết trời cao đất rộng là gì."

Thì ra mình thích người cùng giới sẽ khiến cho người khác cảm thấy ghê tởm. Sắc mặt Quả Tri tái nhợt.

Quả Vân kéo Quả Tri mặt xanh mét về phía mình. Quả táo màu sắc tươi đẹp trong tay Quả Tri lăn xuống đất. Cậu bị kéo đến lảo đảo, Quả Vân lớn tiếng la: "Con, cái tốt không đi học, lại đi học cái xấu. Cái gì thích con trai? Loại lời nói ghê tởm này con thử nói một lần nữa coi!"

Quả Tri bị dọa sợ, thân thể của cậu run rẩy: "Con, con không thể thích con trai sao?"

Cái vấn đề này làm cho mặt Quả Vân đỏ lên, không nói lời gì, tiến lên cầm cây roi ở đằng kia, không chút do dự đánh lên người Quả Tri: "Con còn dám nói! Con đúng là một tên biến thái!"

"Con đúng thật là bị bệnh rồi!" Vừa nói, ông vừa dùng cây roi gắt gao đánh Quả Tri.

"Con bị bệnh tâm thần rồi!"

"Lão tử sinh ra một đứa con trai, chứ không có sinh ra một đứa đồng tính luyến ái!"

"Con có thấy ai như con chưa? Đồ súc sinh, bất hiếu. Con muốn ba và mẹ con tức chết có đúng hay không?"

Mỗi một câu nói kèm theo một cái đánh. Cây roi phát ra âm thanh muốn xé rách không khí, da Quả Tri phát ra tiếng rên rỉ. Quả Tri đau đớn tránh né, ôm chặt mình. Từng lời nói của Quả Vân và đau đớn cùng nhau lạc vào thân thể của cậu. Cậu khóc, không cách nào chịu đựng thống khổ: "Đừng đánh nữa, ba ơi, đừng đánh. Thật là đau, thật thật là đau!"

" Đau, con cũng biết đau? Con nói thích con trai sao? Sao ba lại sinh ra một thằng con giống như phế vật không có tương lai như vậy? Khai mau, nếu không cả đời đừng nghĩ có thể ngẩng đầu lên, con học cái câu này ở đâu?"

"Con không có, con thật không có!"

"Tốt nhất là không có! Muốn bị tất cả mọi người nhìn với ánh mắt buồn cười có phải hay không?"

Đau, thật là đau, Quả Tri 13 tuổi khóc rống lên. Chu Tuệ đứng ở sau lưng Quả Vân, bà không dám lên tiếng, đau lòng nhìn Quả Tri nhưng trong mắt lại mang theo thất vọng đối với cậu. Bà không hiểu Quả Tri, đứa nhỏ này tại sao lại nói ra những lời như thế. Sau đó bà yên lặng chảy nước mắt. Quả Tri mơ hồ thấy được đôi mắt đẫm lệ và gương mặt thất vọng của mẹ, gương mặt tức giận của ba, mới hiểu được thích con trai không phải là chuyện đáng giá để tự hào. Đây là một chuyện sai lầm, sẽ mang đến cho mình và người nhà đau đớn như thế. Cậu cảm thấy rất đau lòng, đối với mình cảm thấy vô cùng chán ghét. Không nên thích con trai, không thể thích con trai, đây là sai lầm.

"Tốt nhất để cho ba thấy được con vẫn là một thằng con trai thật sự!" Quả Vân dùng hết sức lực đánh Quả Tri một cái, Quả Tri đau đến oa oa kêu to.

"Ba ơi, ba ơi, đừng đánh con, đừng đánh con nữa. Con cầu xin ba ~ thật là đau ~" Thân thể Quả Tri không cách nào chịu đựng được nữa, từ bản năng phát ra tiếng khóc cầu xin tha thứ. Nước mắt rơi trên quần áo, rớt xuống đất.

"Có còn muốn thích con trai hay muốn làm một tên biến thái nữa không?"

Quả Tri dùng sức lắc đầu một cái.

"Nói ra cho ba!"

"Đau quá! Không, con không thích con trai."

"Có biết mình vừa mắc phải sai lầm chưa?"

"Con biết, con biết!" Vết thương ngày càng nhiều, máu đỏ tươi chảy ra, dính vào quần áo.

"Nhớ kĩ cho ba những vết thương cùng những cơn đau này, sau này sẽ là lời nhắc nhở cho con biết rằng con không phải là một người đồng tính luyến ái."

Quả Vân vứt bỏ cây roi, tức giận đi ra khỏi nhà.

Chu Tuệ lập tức đỡ Quả Tri không còn sức lực lên, nước mắt của bà không ngừng rơi. Bà trầm mặc không nói giúp Quả Tri xử lý vết thương. Đôi môi Quả Tri trắng bệch, đưa tay run rẩy ra, lau đi những giọt nước mắt trên mặt mẹ mình: "Mẹ ơi, con thật xin lỗi, thật xin lỗi mẹ. Con không nên làm mẹ đau lòng như vậy. Tất cả đều là lỗi tại con. Sau này con cũng sẽ không nói nữa. Con thật xin lỗi mẹ, mẹ đừng khóc!"

Chapter
1 Chương 1: Lời nói đầu
2 Chương 2: Hoàng tử ở nơi nào?
3 Chương 3: Tên của hắn
4 Chương 4: Cho dù có khóc cũng không quan tâm
5 Chương 5: Sâu tận đáy lòng
6 Chương 6: Thích một thứ bạn sẽ rất dễ dàng nhớ
7 Chương 7: Vườn hoa rộng lớn của quá tri
8 Chương 8: Giọng nói của cậu có thể làm tớ quên đi đau đớn
9 Chương 9: Sở thích ngắn ngủi của thời tây
10 Chương 10: Kết hợp hoàn hảo
11 Chương 11: Thật ra thế giới này không rộng lớn
12 Chương 12: Tốt nghiệp lữ hành
13 Chương 13: Chuyến du lịch bình thản
14 Chương 14: Tình yêu này cũng có mặt tốt sao? (1)
15 Chương 15: Tình yêu này cũng có mặt tốt sao? (2)
16 Chương 16: Tình yêu này cũng có mặt tốt sao? (3)
17 Chương 17: Tớ đâu có đỏ mặt đâu!
18 Chương 18: Tựu trường
19 Chương 19: Quả tri cho thời tây
20 Chương 20: Văn chương của thời tây rất bi thương
21 Chương 21: Cô gái này cũng là nhân vật chính (1)
22 Chương 22: Cô gái này cũng là nhân vật chính (2)
23 Chương 23: Thời tây cho quả tri
24 Chương 24: Răng nanh của quỷ
25 Chương 25: Nơi tốt đẹp của thời tây
26 Chương 26: Tình cảm cũng không phức tạp
27 Chương 27: Câu không nói ra chính là: tớ thích cậu
28 Chương 28: Cậu sẽ ghét tớ sao?
29 Chương 29: Cũng được
30 Chương 30: Không tuân theo tiêu chuẩn của cuộc sống
31 Chương 31: Có chút thông minh, có chút ngu ngốc
32 Chương 32: Điểm chung của bọn họ
33 Chương 33: Không thể thay đổi
34 Chương 34: Không dám đảm bảo
35 Chương 35: Bản chất của cuộc sống
36 Chương 36: Thời Tây (1)
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39: Thật sự rất thích
40 Chương 40: Muốn quảng bá tình yêu
41 Chương 41: Tổng kết cuối năm
42 Chương 42: Thời Tây (2)
43 Chương 43: Sau này, sau này
44 Chương 44: Cậu lãng phí, tớ thì tiết kiệm
45 Chương 45: Cổ tích
46 Chương 46: Giết người trong nháy mắt
47 Chương 47: Tớ không phải người xấu
48 Chương 48: Tôi là người xấu
49 Chương 49: Hy sinh thân thể
50 Chương 50: Đừng đùa
51 Chương 51: Khát vọng đến gần nhau
52 Chương 52: Tác dụng phụ của tình yêu
53 Chương 53: Tớ vì cậu nói dối
54 Chương 54: Tớ vì cậu nói dối (2)
55 Chương 55: Mỗi ngày trôi qua đều thích cậu
56 Chương 56: Vì cái gì lại thấy đau, rất đau (1)
57 Chương 57: Vì cái gì lại thấy đau, rất đau (2)
58 Chương 58: Vì cái gì lại thấy đau, rất đau (3)
59 Chương 59: Cùng hiểu nhau
60 Chương 60: Thỉnh thoảng vui đùa
61 Chương 61: Ký hiệu
62 Chương 62: Căn cứ khoa học
63 Chương 63: Cậu cười
64 Chương 64: Nguồn điện (powewer supply)
65 Chương 65: Không quan tâm
66 Chương 66: Buồn nôn muốn chết!
67 Chương 67: Bị phát hiện thì phải làm sao bây giờ?
68 Chương 68: Thế giới của cậu, Thời Tây đã đến
69 Chương 69: Thời Tây (4)
70 Chương 70: Tiểu thuyết tình yêu của Thời Tây (1)
71 Chương 71: Tiểu thuyết tình cảm của Thời Tây (2)
72 Chương 72: Nếm thử một chút đau đớn
73 Chương 73: Hòa hợp
74 Chương 74: Làm sao có thể
75 Chương 75: Khích lệ không chỉ bởi vì cậu
76 Chương 76: Âm mưu của thiếu nữ (1)
77 Chương 77: Âm mưu của thiếu nữ (2)
78 Chương 78: Âm mưu của thiếu nữ (3)
79 Chương 79: Âm mưu của thiếu nữ (4)
80 Chương 80: Mối tình đầu
81 Chương 81: Thời Tây hiền lành ở chỗ nào?
82 Chương 82: Quá ấm áp
83 Chương 83: Có mấy lời không nói ra khỏi miệng
84 Chương 84: Tình cảm lành mạnh
85 Chương 85: Thời Tây (5)
86 Chương 86: Tư liệu và cậu
87 Chương 87: Lễ giáng sinh của chúng ta (1)
88 Chương 88: Lễ giáng sinh của chúng ta (2)
89 Chương 89: Lúc thật sự phạm sai lầm
90 Chương 90: Bùa hộ thân
91 Chương 91: Nhà của hắn
92 Chương 92: Nguồn gốc kinh tế
93 Chương 93: Bất ngờ lớn
94 Chương 94: Lời nói dối luôn bị phát hiện
95 Chương 95: Tại sao lại thích con trai?
96 Chương 96: Sai lầm rồi
97 Chương 97: Con đường này
98 Chương 98: Bể tan tành
99 Chương 99: Thời Tây (6)
100 Chương 100: Phải rất cố gắng
101 Chương 101: Một mẫu chuyện nhỏ
102 Chương 102: Tiểu thuyết kinh dị của Thời Tây (1) (short ver.)
103 Chương 103: Tiểu thuyết kinh dị của Thời Tây (2) (short ver.)
104 Chương 104: Thích đến quen thuộc (kết thúc)
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Lời nói đầu
2
Chương 2: Hoàng tử ở nơi nào?
3
Chương 3: Tên của hắn
4
Chương 4: Cho dù có khóc cũng không quan tâm
5
Chương 5: Sâu tận đáy lòng
6
Chương 6: Thích một thứ bạn sẽ rất dễ dàng nhớ
7
Chương 7: Vườn hoa rộng lớn của quá tri
8
Chương 8: Giọng nói của cậu có thể làm tớ quên đi đau đớn
9
Chương 9: Sở thích ngắn ngủi của thời tây
10
Chương 10: Kết hợp hoàn hảo
11
Chương 11: Thật ra thế giới này không rộng lớn
12
Chương 12: Tốt nghiệp lữ hành
13
Chương 13: Chuyến du lịch bình thản
14
Chương 14: Tình yêu này cũng có mặt tốt sao? (1)
15
Chương 15: Tình yêu này cũng có mặt tốt sao? (2)
16
Chương 16: Tình yêu này cũng có mặt tốt sao? (3)
17
Chương 17: Tớ đâu có đỏ mặt đâu!
18
Chương 18: Tựu trường
19
Chương 19: Quả tri cho thời tây
20
Chương 20: Văn chương của thời tây rất bi thương
21
Chương 21: Cô gái này cũng là nhân vật chính (1)
22
Chương 22: Cô gái này cũng là nhân vật chính (2)
23
Chương 23: Thời tây cho quả tri
24
Chương 24: Răng nanh của quỷ
25
Chương 25: Nơi tốt đẹp của thời tây
26
Chương 26: Tình cảm cũng không phức tạp
27
Chương 27: Câu không nói ra chính là: tớ thích cậu
28
Chương 28: Cậu sẽ ghét tớ sao?
29
Chương 29: Cũng được
30
Chương 30: Không tuân theo tiêu chuẩn của cuộc sống
31
Chương 31: Có chút thông minh, có chút ngu ngốc
32
Chương 32: Điểm chung của bọn họ
33
Chương 33: Không thể thay đổi
34
Chương 34: Không dám đảm bảo
35
Chương 35: Bản chất của cuộc sống
36
Chương 36: Thời Tây (1)
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39: Thật sự rất thích
40
Chương 40: Muốn quảng bá tình yêu
41
Chương 41: Tổng kết cuối năm
42
Chương 42: Thời Tây (2)
43
Chương 43: Sau này, sau này
44
Chương 44: Cậu lãng phí, tớ thì tiết kiệm
45
Chương 45: Cổ tích
46
Chương 46: Giết người trong nháy mắt
47
Chương 47: Tớ không phải người xấu
48
Chương 48: Tôi là người xấu
49
Chương 49: Hy sinh thân thể
50
Chương 50: Đừng đùa
51
Chương 51: Khát vọng đến gần nhau
52
Chương 52: Tác dụng phụ của tình yêu
53
Chương 53: Tớ vì cậu nói dối
54
Chương 54: Tớ vì cậu nói dối (2)
55
Chương 55: Mỗi ngày trôi qua đều thích cậu
56
Chương 56: Vì cái gì lại thấy đau, rất đau (1)
57
Chương 57: Vì cái gì lại thấy đau, rất đau (2)
58
Chương 58: Vì cái gì lại thấy đau, rất đau (3)
59
Chương 59: Cùng hiểu nhau
60
Chương 60: Thỉnh thoảng vui đùa
61
Chương 61: Ký hiệu
62
Chương 62: Căn cứ khoa học
63
Chương 63: Cậu cười
64
Chương 64: Nguồn điện (powewer supply)
65
Chương 65: Không quan tâm
66
Chương 66: Buồn nôn muốn chết!
67
Chương 67: Bị phát hiện thì phải làm sao bây giờ?
68
Chương 68: Thế giới của cậu, Thời Tây đã đến
69
Chương 69: Thời Tây (4)
70
Chương 70: Tiểu thuyết tình yêu của Thời Tây (1)
71
Chương 71: Tiểu thuyết tình cảm của Thời Tây (2)
72
Chương 72: Nếm thử một chút đau đớn
73
Chương 73: Hòa hợp
74
Chương 74: Làm sao có thể
75
Chương 75: Khích lệ không chỉ bởi vì cậu
76
Chương 76: Âm mưu của thiếu nữ (1)
77
Chương 77: Âm mưu của thiếu nữ (2)
78
Chương 78: Âm mưu của thiếu nữ (3)
79
Chương 79: Âm mưu của thiếu nữ (4)
80
Chương 80: Mối tình đầu
81
Chương 81: Thời Tây hiền lành ở chỗ nào?
82
Chương 82: Quá ấm áp
83
Chương 83: Có mấy lời không nói ra khỏi miệng
84
Chương 84: Tình cảm lành mạnh
85
Chương 85: Thời Tây (5)
86
Chương 86: Tư liệu và cậu
87
Chương 87: Lễ giáng sinh của chúng ta (1)
88
Chương 88: Lễ giáng sinh của chúng ta (2)
89
Chương 89: Lúc thật sự phạm sai lầm
90
Chương 90: Bùa hộ thân
91
Chương 91: Nhà của hắn
92
Chương 92: Nguồn gốc kinh tế
93
Chương 93: Bất ngờ lớn
94
Chương 94: Lời nói dối luôn bị phát hiện
95
Chương 95: Tại sao lại thích con trai?
96
Chương 96: Sai lầm rồi
97
Chương 97: Con đường này
98
Chương 98: Bể tan tành
99
Chương 99: Thời Tây (6)
100
Chương 100: Phải rất cố gắng
101
Chương 101: Một mẫu chuyện nhỏ
102
Chương 102: Tiểu thuyết kinh dị của Thời Tây (1) (short ver.)
103
Chương 103: Tiểu thuyết kinh dị của Thời Tây (2) (short ver.)
104
Chương 104: Thích đến quen thuộc (kết thúc)