Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)

Tiếng bánh lăn của giường bệnh lăn trên nền gạch hoa kêu lạch cạch. Ngước lên trần nhà trắng với bóng đèn sáng chói, nó đang di chuyển dần. Cửa phòng phẫu thuật cuối cùng được mở ra...hôm nay, sẽ là ngày quyết định sự sống còn của cô. Trở thành người tàn phế hay sẽ là một Diệp Nhi như ngày thường. Cô cảm nhận được nhịp tim của mình ngày càng mạnh, tiếng dao kéo còn không ngừng va chạm vào nhau kêu leng keng. Trước mắt cô đang dần tối lại, đôi mắt dính chặt vào nhau. Chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng máy móc kêu tít tít...rồi dần dần chìm vào giấc ngủ say

***

- Tiểu Diệp, từ từ thôi

Bên phía ngoài sân sau vô cùng náo nhiệt. Hôm nay là bữa tiệc mà cha Diệp tổ chức cho Diệp Nhi, là ngày sinh thần thứ 26 của cô. Vừa mới vực dậy từ cái chết, cô vui vẻ nhìn người đàn ông trước mặt mình. Nhớ tới lúc cô làm phẫu thuật xong lên cơn co giật do tác dụng phụ của thuốc, thiếu chút nữa thôi cô đã được đi Tây Thiên thỉnh Kinh rồi.

Lúc đó, Kì Lân phải gọi là khóc nhè không khác nào một đứa trẻ con, ôm cô thật chặt vào lòng. Chẳng hiểu sao lúc đấy, nhịp tim của cô đã ngừng đập nhận được cái ôm đến siết chặt của anh. Cái ôm ấy ấm áp biết bao làm trái tim băng giá của cô sống lại. Nghĩ đến mới thấy nó giống hệt với cảnh quay trong " Hậu duệ mặt trời " nhỉ. Phải chăng anh lại chính là mặt trời trong cô...

Cô mỉm cười bước từ từ lại phía Kì Lân, vừa mới phục hồi sức khoẻ không lâu. Lại cộng thêm gần 1 tháng nằm trên giường bệnh đến nay mới được bước xuống giường. Bước đi tập tễnh như đứa trẻ mười mấy tháng tuổi đang tập đi. Kì Lân lại giống như một người mẹ dang tay ra đón đứa con chạy đến ôm vào lòng

- Không cần gấp quá, cứ theo tự nhiên đi

Kì Lân đau lòng lau lớp mồ hôi rịn ra trên trán của cô. Lấy khăn ra thấm đi rồi ôm cô vào lòng

- Em biết rồi. Chúng ta ra đằng kia đi, bọn họ đều đến đủ rồi

Diệp Nhi chỉ chỉ về phía mọi người đứng, cô cũng muốn đi về hướng náo nhiệt đó. Lâu nay nằm trên giường bệnh người cô cũng muốn bốc hoả rồi, rất chi là khó chịu

- A..anh làm gì thế thả em xuống

Kì Lân bỗng dưng bồng cô lên tiến về phía trước làm Diệp Nhi mất phương hướng, dán mặt vào lồng ngực vững trãi của Kì Lân

- Diệp Tiểu Nhi, em dám ăn đậu hũ của anh

Nghe vậy sắc mặt Diệp Nhi lập tức trắng bệch, kiên quyết từ chối

- Em nào có, anh nói láo...nói láo...chỉ là vô ý thôi

Diệp Nhi đấm vào ngực anh một cái nữa. Anh dám nói cô xàm sỡ anh. Mạc Kì Lân, anh đi chết đi

- Đấy..em vừa thừa nhận còn gì

- Anh...

Diệp Nhi tức giận khuôn mặt trở nên u ám, Kì Lân biết mình không nên trêu nữa nên dừng lại

- Thôi nào vợ yêu, để anh bồng em đi...

____________

Chapter
1 Chương 1: Đồ Tự luyến
2 Chương 2: Nhập học
3 Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4 Chương 4: Hôn ước
5 Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6 Chương 6: Dọn đến ở chung
7 Chương 7: Nụ hôn đầu
8 Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9 Chương 9: Tức giận
10 Chương 10: Đính hôn
11 Chương 10-2: Đính hôn
12 Chương 11: Anh yêu em
13 Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14 Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15 Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16 Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17 Chương 14: Thư của Nam Ca
18 Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19 Chương 16: Giải thích
20 Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21 Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22 Chương 19: Dự tiệc
23 Chương 20: Đùa giỡn
24 Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25 Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26 Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27 Chương 24: Anh đi Mĩ
28 Chương 25: Tám năm sau
29 Chương 26: Về nhà thôi
30 Chương 27: Mua gương
31 Chương 28: Đau lòng
32 Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33 Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34 Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35 Chương 32: Say rượu
36 Chương 33: Làm loạn
37 Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38 Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39 Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40 Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41 Chương 38: Nguy hiểm
42 Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43 Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44 Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45 Chương 41: Được cứu
46 Chương 42: Đối diện với tử thần
47 Chương 43: Lại là hắn ta
48 Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49 Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50 Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51 Chương 47: Kí ức mơ hồ
52 Chương 48: Pierre trở về Pháp
53 Chương 49: Sao người đó lại là em
54 Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55 Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56 Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57 Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58 Chương 54: Bị mất mặt
59 Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60 Chương 56: Em muốn có cháu
61 Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62 Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63 Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64 Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65 Chương 60: Anh ...là ai
66 Chương 61: Yêu em sâu sắc
67 Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68 Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69 Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70 Chương 65: Không có tư cách
71 Chương 66: Tỉnh lại
72 Chương 67: Gặp em lần cuối
73 Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74 Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75 Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76 Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77 Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78 Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Đồ Tự luyến
2
Chương 2: Nhập học
3
Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4
Chương 4: Hôn ước
5
Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6
Chương 6: Dọn đến ở chung
7
Chương 7: Nụ hôn đầu
8
Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9
Chương 9: Tức giận
10
Chương 10: Đính hôn
11
Chương 10-2: Đính hôn
12
Chương 11: Anh yêu em
13
Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14
Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15
Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16
Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17
Chương 14: Thư của Nam Ca
18
Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19
Chương 16: Giải thích
20
Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21
Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22
Chương 19: Dự tiệc
23
Chương 20: Đùa giỡn
24
Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25
Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26
Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27
Chương 24: Anh đi Mĩ
28
Chương 25: Tám năm sau
29
Chương 26: Về nhà thôi
30
Chương 27: Mua gương
31
Chương 28: Đau lòng
32
Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33
Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34
Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35
Chương 32: Say rượu
36
Chương 33: Làm loạn
37
Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38
Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39
Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40
Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41
Chương 38: Nguy hiểm
42
Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43
Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44
Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45
Chương 41: Được cứu
46
Chương 42: Đối diện với tử thần
47
Chương 43: Lại là hắn ta
48
Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49
Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50
Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51
Chương 47: Kí ức mơ hồ
52
Chương 48: Pierre trở về Pháp
53
Chương 49: Sao người đó lại là em
54
Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55
Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56
Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57
Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58
Chương 54: Bị mất mặt
59
Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60
Chương 56: Em muốn có cháu
61
Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62
Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63
Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64
Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65
Chương 60: Anh ...là ai
66
Chương 61: Yêu em sâu sắc
67
Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68
Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69
Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70
Chương 65: Không có tư cách
71
Chương 66: Tỉnh lại
72
Chương 67: Gặp em lần cuối
73
Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74
Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75
Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76
Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77
Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78
Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)