Chương 41: Được cứu

Pierre lắc đầu sau đó lấy ra chiếc điện thoại cùng túi sách ra

- Đây có phải đồ của Tiểu Diệp không ạ

Mẹ Diệp nhìn thấy túi sách và điện thoại  liền nhận ra ngay. Còn riêng Pierre lại hy vọng rằng: " có lẽ mình nhìn nhầm, đây không phải là túi sách của Tiểu Diệp. Đúng vậy, không phải..."

Nhưng mẹ Diệp làm sao mà không nhận ra cho được chứ

- Đây chính là đồ của Tiểu Diệp. Pierre, con thấy nó ở đâu vậy. Tiểu Diệp nó...không phải sảy ra chuyện gì chứ

Mẹ Diệp run run trả lời. Nếu như tìm thấy đồ mà người không thấy. Vậy...vậy chỉ có khả năng là....

Bà không dám nghĩ tiếp nữa mà ngước mắt lên nhìn Pierre

- Chiếc xe chứa chiếc túi với điện thoại...đã bị lăn xuống vực. Còn...gần khu vực đó có dấu vết của vụ đấu súng..hình như...hình như

Pierre không biết có nên nói tiếp hay không nữa

- Hình như gì..

Lần này cả cha Diệp cũng lên tiếng luôn. Đứa con gái mà ông yêu thương nhất nay không rõ sống chết như thế nào. Dù có cố gắng bình tĩnh đến mấy đi chăng nữa...haizzz ( lắc đầu)

Pierre tiếp tục nói

- Có người bị thương do súng gim nào..con chỉ sợ người đó...là...Tiểu Diệp

Pierre nói xong câu này, ngay bên cạnh mẹ Diệp cảm thấy choáng váng rồi té sỉu

——————————-

Bện viện tư nhân Nhân Ái ( là bệnh viện tư nhân nhà họ Mạc nha, xuất hiện từ chương 4 nha)

- Bác Lục, bằng mọi cách phải đảm bảo an toàn được cho cô ấy

Bác Lục là trưởng khoa ngoại thương, cũng kiêm là bác sĩ tư nhân nhà họ Mạc. Mà người đang nói chuyện với ông chính là Kì Lân

Khoảng 30p trước khi đoàn người tìm kiếm và Pierre tìm đến khu rừng thì tín hiệu từ chiếc đồng hồ của Kì Lân được phát đi. Bọn người của Rich cũng nhận được tin cầu cứu từ chiếc đồng hồ của Kì Lân nên lập tức lần theo vị trí chấm đỏ trên điện thoại. Cuối cùng họ cũng tìm được Kì Lân và Diệp Nhi. Chủ mẫu của họ hình như là bị thương khá nặng, sắc mặt trắng bệch đang nằm ngủ say sưa trên chiếc gối, mà chiếc gối đó lại chính là bắp đùi của Kì Lân

Thật sự họ cũng không muốn phá đám họ nhưng mà ở đây lâu cũng khá nguy hiểm. Ừm...vậy cho nên đành phá vỡ cái không gian lãng mạn này vậy

- Chủ tử! Thuộc hạ thất trách, mong chủ tử giáng tội

Kì Lân từ từ mở mắt ra thấy Rich đang quỳ một gối xuống thành khẩn nhận tội. Cũng chẳng phải lỗi tại anh ta, nên Kì Lân bỏ qua. Dù gì cũng tại anh quá sơ xuất không nghĩ bọn chúng lại ra tay nhanh như vậy

- Ngươi không có lỗi. Bây giờ tìm đường ra khỏi khu rừng này đã. Tiểu Diệp bị thương, cần tới bệnh viện gấp

————————

Trở về với thực tại

- Yên tâm đi, vết thương của con bé đã được khử trùng, sẽ không có ảnh hưởng gì. Vài vết thương nhỏ kia chỉ cần thoa thuốc trị sẹo để tránh sẹo là được. Còn lại chỉ cần nghỉ ngơi nửa tháng là bình phục hoàn toàn

Bác Lục vỗ vai nói với Kì Lân. Kì thực nếu như Kì Lân lúc đó không lấy viên đạn và khử trùng tạm thời thì có có lẽ đến ông cũng phải lắc đầu

- Vậy cảm ơn bác, vất vả cho bác rồi

Cuối cùng trên môi Kì Lân cũng nở bụ cười. Bác Lục thấy mà làm lạ, nhưng cũng cảm thấy vui vẻ. Cậu chủ nhà ông rất kiệm lời, nói chi đến cười. Chắc chắn rằng cô gái nằm trong kia có vị trí vô cùng quan trọng với Kì Lân ra sao

- À đúng rồi, một lát có thể vào thăm con bé. Nhưng có lẽ sẽ di chứng để lại sẽ hôn mê một thời gian vả lại sức khoẻ của con bé khá kém, hình như thời gian này ăn rất kém nên cơ thể thiếu rất nhiều dinh dưỡng

Kì Lân gật nhẹ đầu, còn không phải là tại lỗi của anh sao. Sau đó chào tạm biệt bác Lục rồi đi vào phòng bệnh của Diệp Nhi

Nhìn khuôn mặt trắng bệch đến phờ phạc của cô mà anh không khỏi đau lòng. Ngừoi thì phải nằm nghiêng sang bên trái do vết đạn bắn bên vai phải mới khâu

Tiến lại gần vuốt ve khuôn mặt của cô, vén mấy sợi tóc mai ra đằng sau

- Xin lỗi em

Nắm lấy bàn tay của cô rồi đưa lên hôn. Bàn tay ấm nóng ngày nào giờ đã trở nên lạnh ngắt thiếu sức sống

Diệp Nhi trong giấc mơ cảm thấy mình đang ở một nơi tối...là rất tối, không có ánh sáng. Ở đây còn rất lạnh, còn có những tiếng con vật kêu ran ran nghe mà rùnh mình. Cô cảm thấy rất lạnh, da gà cứ như vậy mà nổi hết lên, bàn tay cứ thế mà đông cứng lại như thể bị đóng đá.

- Lân...hức hức....em sợ..sợ quá...cứu em

Từ trong mộng cô khóc, khóc rất thảm. Nhưng một lúc cảm thấy một luồng khí ấm ở bàn tay, băng trên tay bắt đầu tan đi. Cơ thể cô trở nên ấm dần, kì lạ thay cảnh vật ở đây cũng thay đổi. Bầu trời đen ngịt giờ đã trở thành bầu trời sáng loáng, nhưng không có cây xanh. Ở đây duy nhất chỉ có một cái cầu thang đi về phía mặt trời. Trên cái cầu thang đó, có một chàng trai toàn thân một âu phục đen đang đứng. Vì ngược hướng ánh sáng nên cô không thể nhìn ra được, vả lại người đàn ông đó quay lưng về phía cô. Nhưng từ vóc dáng, cô có thể thấy rất quen mắt, giống như...aizzz đầu cô đau quá, không nhớ ra được

- Tiểu Diệp... Tiểu Diệp

Thấy Diệp Nhi đang yên lành tự nhiên lại co giật làm anh vô cùng lo lắng. Bác Lục đã nói sẽ không sảy ra vấn đề gì,

vội bấm chuông bên cạnh giường bệnh gọi bác sĩ

Chapter
1 Chương 1: Đồ Tự luyến
2 Chương 2: Nhập học
3 Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4 Chương 4: Hôn ước
5 Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6 Chương 6: Dọn đến ở chung
7 Chương 7: Nụ hôn đầu
8 Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9 Chương 9: Tức giận
10 Chương 10: Đính hôn
11 Chương 10-2: Đính hôn
12 Chương 11: Anh yêu em
13 Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14 Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15 Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16 Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17 Chương 14: Thư của Nam Ca
18 Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19 Chương 16: Giải thích
20 Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21 Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22 Chương 19: Dự tiệc
23 Chương 20: Đùa giỡn
24 Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25 Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26 Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27 Chương 24: Anh đi Mĩ
28 Chương 25: Tám năm sau
29 Chương 26: Về nhà thôi
30 Chương 27: Mua gương
31 Chương 28: Đau lòng
32 Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33 Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34 Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35 Chương 32: Say rượu
36 Chương 33: Làm loạn
37 Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38 Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39 Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40 Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41 Chương 38: Nguy hiểm
42 Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43 Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44 Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45 Chương 41: Được cứu
46 Chương 42: Đối diện với tử thần
47 Chương 43: Lại là hắn ta
48 Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49 Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50 Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51 Chương 47: Kí ức mơ hồ
52 Chương 48: Pierre trở về Pháp
53 Chương 49: Sao người đó lại là em
54 Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55 Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56 Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57 Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58 Chương 54: Bị mất mặt
59 Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60 Chương 56: Em muốn có cháu
61 Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62 Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63 Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64 Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65 Chương 60: Anh ...là ai
66 Chương 61: Yêu em sâu sắc
67 Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68 Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69 Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70 Chương 65: Không có tư cách
71 Chương 66: Tỉnh lại
72 Chương 67: Gặp em lần cuối
73 Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74 Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75 Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76 Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77 Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78 Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Đồ Tự luyến
2
Chương 2: Nhập học
3
Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4
Chương 4: Hôn ước
5
Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6
Chương 6: Dọn đến ở chung
7
Chương 7: Nụ hôn đầu
8
Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9
Chương 9: Tức giận
10
Chương 10: Đính hôn
11
Chương 10-2: Đính hôn
12
Chương 11: Anh yêu em
13
Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14
Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15
Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16
Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17
Chương 14: Thư của Nam Ca
18
Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19
Chương 16: Giải thích
20
Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21
Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22
Chương 19: Dự tiệc
23
Chương 20: Đùa giỡn
24
Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25
Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26
Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27
Chương 24: Anh đi Mĩ
28
Chương 25: Tám năm sau
29
Chương 26: Về nhà thôi
30
Chương 27: Mua gương
31
Chương 28: Đau lòng
32
Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33
Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34
Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35
Chương 32: Say rượu
36
Chương 33: Làm loạn
37
Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38
Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39
Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40
Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41
Chương 38: Nguy hiểm
42
Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43
Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44
Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45
Chương 41: Được cứu
46
Chương 42: Đối diện với tử thần
47
Chương 43: Lại là hắn ta
48
Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49
Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50
Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51
Chương 47: Kí ức mơ hồ
52
Chương 48: Pierre trở về Pháp
53
Chương 49: Sao người đó lại là em
54
Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55
Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56
Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57
Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58
Chương 54: Bị mất mặt
59
Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60
Chương 56: Em muốn có cháu
61
Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62
Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63
Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64
Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65
Chương 60: Anh ...là ai
66
Chương 61: Yêu em sâu sắc
67
Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68
Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69
Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70
Chương 65: Không có tư cách
71
Chương 66: Tỉnh lại
72
Chương 67: Gặp em lần cuối
73
Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74
Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75
Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76
Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77
Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78
Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)