Chương 26: Về nhà thôi

- Thượng Hải thật đông vui...Sarah em có thể dẫn tôi đi thăm quan một chút được không

Pierre nhìn sân bay mà không khỏi cảm thán một câu. Mà cũng đúng, Trung Quốc rộng mà còn đông dân, không to làm sao cho được. Hơn nữa Thượng Hải còn rất giàu mà.....

- Sân bay có gì đâu mà ngắm. Hay anh ngắm người, ngắm máy bay hay nhà vệ sinh...

Sân bay này rất đông người, sân bay đương nhiên cũng không thể thiếu máy bay. Nhà vệ sinh, ừ cũng nhiều đấy: một, hai, ba bốn....wao hơn chục cái nhà vệ sinh chứ chả ít hahaha

- Anh muốn ngắm người...đặc biệt là em

Pierre bước đến túm lấy lọn tóc của cô xoay xoay. Diệp Nhi cau mày lấy tay gỡ ngón tay đang nghịch tóc của cô ra

- Trẻ con....

_____________

Ngồi trên chiếc xe taxi, cô đưa bàn tay ra ngoài cửa sổ, cảm nhận ánh nắng nhẹ buổi chiều và làn gió man mát của quên hương ( vì muốn tạo bất ngờ cho cha mẹ Diệp nên đã không báo cho họ biết). Đã 7 năm cô không về đây rồi, cô thật sự rất nhớ cha Diệp, mẹ Diệp và cả...anh. Nghĩ đến anh cô không khỏi không buồn. 5 năm mất liên lạc với anh, cô cũng biết anh bây giờ đã là chủ tịch của tập đoàn Mạc thị rồi hơn nữa còn rất thành công.

- Sarah...nhà em rất nghèo sao mà lại phải ngồi taxi

Nghe anh ta hỏi mà cô không khỏi cười một phen. Anh ta bị ngốc hay thiểu năng à. Nhà cô nghèo thì đâu phải sang Pháp học quản lí công ty chứ. Đúng là con người khi yêu vào đầu óc không khác nào con kiến.

Xe đi khoảng 20p là về đến cổng biệt thự nhà họ Diệp. Cha mẹ Diệp cũng chuyển về Thượng Hải sống, nhưng cứ một hai tháng lại sang Pháp vài tuần vì công ty mẹ bên Pháp gặp một vài trục trặc. Cha Diệp cũng đang dự tính chuyển công ty mẹ về Thượng Hải để tiện đi lại. Ngày trước vẫn để chi nhánh bên Pháp là do tiện đường sang thăm con gái mà thôi....

- Đây là nhà em sao

Pierre ngạc nhiên. Đây là ngôi nhà phải gọi là rất lớn. Anh đứng từ bên ngoài vào thôi đã thấy nó to khủng khiếp như vậy rồi

- Không. Nhà của ba mẹ em

" Pierre: có gì khác nhau sao"

Tinh tong...ting tong

Cạch

- Cô tìm ai

Người vừa nói là một cô gái trông cũng tầm 23-24 tuổi. Chắc là người mới. Trông cũng rất xinh đẹp, nhưng từ khi nào nhà cô tuyển người ăn nói xấc sược như vậy.

Pierre nghe như vậy thì kéo cô lại hỏi

- Em có chắc đây là nhà em không

Diệp Nhi nhăn mày. Cái tên này đang luyên thuyên cái gì đó

- Sống ở đây bao nhiêu năm chẳng nhẽ em không nhớ rõ

- Ừ cũng đúng

- Ngân Anh...sao đi mở cửa lâu vậy

Trong nhà có tiếng nói vọng ra. Đó chính la dì Năm, quản gia nhà cô. Bà rất hiền và dễ mến nên ai cũng gọi là dì Năm chứ không phải quản gia Năm như những nhà khác

- Ơ cô chủ, cô về nhà lúc nào sao không báo cho chúng tôi biết

Dì Năm bước ra đến cổng nhìn thấy cô liền chạy nhanh tới

- Trời ơi Diệp Nhi của nhà ta đây sao. Lớn lên xinh đẹp hơn nhiều rồi đấy. A còn đây là....

Dì Năm đang nói thì phát hiện có một chàng thanh niên lạ mặt

- À...Dì, đây là Pierre bạn của cháu...là người Pháp

- Xin chào dì ( anh này nói bằng tiếng Pháp nên cũng chẳng biết cậu ta đang chào)

- Này! Anh dùng tiếng Pháp làm sao dì hiểu

Diệp Nhi trợn ngược mắt nhìn anh ta. Rõ ràng có học tiếng Trung mà thích chơi xỏ người à

- À xin lỗi dì con con quên mất...Dì, con tên là Pierri rất đẹp trai và thân thiện

Pierre vừa nói vừa làm động tác tay chữ v để dưới cằm làm Diệp Nhi cười sặc sụa

- Đẹp trai....

Vỗ vai Pierri sau đó cúi sát vào tai anh

- Anh nên đi đổi gương đi

Sau đó nháy mắt bước vào cổng. Kéo tay dì Năm vào nhà. Ngân Anh thì vào từ lúc dì Năm ra cổng rồi. Cô ta còn chưa biết có sự hiện diện của Pierre vì nãy Diệp Nhi đứng chắn trước mặt cô ta.

Pierr đứng trước cổng khuôn mặt nghệt ra. " đổi gương " chẳng phải bảo anh là anh vốn không đẹp trai hay sao. Không được, lát nữa nhất định phải đi mua vài cái gương về mới được.

Đăm chiêu suy nghĩ thì phát hiện phía xa có người trên chiếc oto nhìn lén. Người đó đã nhìn thấy toàn bộ cuộc nói chuyện ở cổng nhà cô. Anh ta đeo kính râm che mất khuôn mặt vả lại anh cũng không biết anh ta là ai. thấy Pierre cũng nhìn thấy mình anh ta lái xe vọt đi luôn. Pierre chả hiểu gì nhún vai sau đó cũng bỏ vào nhà luôn

_____________

P/s: Hi có ai biết chàng trai ngồi trên xe oto là ai không nạ. Cmt cho Na biết với

Chapter
1 Chương 1: Đồ Tự luyến
2 Chương 2: Nhập học
3 Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4 Chương 4: Hôn ước
5 Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6 Chương 6: Dọn đến ở chung
7 Chương 7: Nụ hôn đầu
8 Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9 Chương 9: Tức giận
10 Chương 10: Đính hôn
11 Chương 10-2: Đính hôn
12 Chương 11: Anh yêu em
13 Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14 Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15 Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16 Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17 Chương 14: Thư của Nam Ca
18 Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19 Chương 16: Giải thích
20 Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21 Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22 Chương 19: Dự tiệc
23 Chương 20: Đùa giỡn
24 Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25 Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26 Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27 Chương 24: Anh đi Mĩ
28 Chương 25: Tám năm sau
29 Chương 26: Về nhà thôi
30 Chương 27: Mua gương
31 Chương 28: Đau lòng
32 Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33 Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34 Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35 Chương 32: Say rượu
36 Chương 33: Làm loạn
37 Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38 Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39 Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40 Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41 Chương 38: Nguy hiểm
42 Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43 Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44 Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45 Chương 41: Được cứu
46 Chương 42: Đối diện với tử thần
47 Chương 43: Lại là hắn ta
48 Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49 Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50 Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51 Chương 47: Kí ức mơ hồ
52 Chương 48: Pierre trở về Pháp
53 Chương 49: Sao người đó lại là em
54 Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55 Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56 Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57 Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58 Chương 54: Bị mất mặt
59 Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60 Chương 56: Em muốn có cháu
61 Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62 Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63 Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64 Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65 Chương 60: Anh ...là ai
66 Chương 61: Yêu em sâu sắc
67 Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68 Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69 Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70 Chương 65: Không có tư cách
71 Chương 66: Tỉnh lại
72 Chương 67: Gặp em lần cuối
73 Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74 Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75 Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76 Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77 Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78 Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Đồ Tự luyến
2
Chương 2: Nhập học
3
Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4
Chương 4: Hôn ước
5
Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6
Chương 6: Dọn đến ở chung
7
Chương 7: Nụ hôn đầu
8
Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9
Chương 9: Tức giận
10
Chương 10: Đính hôn
11
Chương 10-2: Đính hôn
12
Chương 11: Anh yêu em
13
Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14
Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15
Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16
Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17
Chương 14: Thư của Nam Ca
18
Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19
Chương 16: Giải thích
20
Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21
Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22
Chương 19: Dự tiệc
23
Chương 20: Đùa giỡn
24
Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25
Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26
Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27
Chương 24: Anh đi Mĩ
28
Chương 25: Tám năm sau
29
Chương 26: Về nhà thôi
30
Chương 27: Mua gương
31
Chương 28: Đau lòng
32
Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33
Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34
Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35
Chương 32: Say rượu
36
Chương 33: Làm loạn
37
Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38
Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39
Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40
Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41
Chương 38: Nguy hiểm
42
Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43
Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44
Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45
Chương 41: Được cứu
46
Chương 42: Đối diện với tử thần
47
Chương 43: Lại là hắn ta
48
Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49
Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50
Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51
Chương 47: Kí ức mơ hồ
52
Chương 48: Pierre trở về Pháp
53
Chương 49: Sao người đó lại là em
54
Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55
Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56
Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57
Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58
Chương 54: Bị mất mặt
59
Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60
Chương 56: Em muốn có cháu
61
Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62
Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63
Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64
Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65
Chương 60: Anh ...là ai
66
Chương 61: Yêu em sâu sắc
67
Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68
Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69
Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70
Chương 65: Không có tư cách
71
Chương 66: Tỉnh lại
72
Chương 67: Gặp em lần cuối
73
Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74
Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75
Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76
Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77
Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78
Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)