Chương 25: Tám năm sau

Đứng từ xa nhìn chiếc máy bay bay lên bầu trời, cô khẽ thờ dài. Tám năm, tám năm sau rồi sẽ thay đổi ra sao, liệu sẽ có những trắc trở gì giữa tình yêu của họ không. Quay đầu lại bước ra khỏi sân bay, tiến lại chỗ Lục Khải và Khả Ngân

- Hai người vẫn đợi tôi sao

- Không nỡ để người đẹp đi một mình...

Lục Khải vừa nói vừa nháy mắt với cô. Sau cái nháy mắt đó, một lực véo vào eo anh rất đau

- Ay ay da... Khả Khả anh...

- Còn dám nói....nói này nói này

Mỗi câu nói này của cô lại càng nhéo mạnh vào eo anh. Hàng động này khiến Diệp Nhi nghi ngờ nhíu mày

- Hai người...- chỉ tay Khả Ngân và Diệp Nhi - bắt đầu từ khi nào...khai mau

Lúc này Khả Ngân mới thấy chột dạ

- Bắt đầu... bắt đầu cái gì

- Còn chối...khai mau

- Đâu có gì đâu...âhhaaa,mình nhớ ra mình còn chuyện quan trọng phải làm mình về trước nhé. Tạm biệt

Kết thúc câu nói Khả Ngân chạy một mạch về phía xa. Lục Khải thấy vậy cũng lấy lí đuổi theo

- Mình cảm thấy cậu ấy đi bộ sẽ rất mệt... cậu c...

- Tôi tự về được, không rảnh làm kì đà cản mũi giữa hai người

Nói xong Diệp Nhi cũng quay bước ra vẫy taxi rồi leo lên luôn. Lục Khải thấy vậy cũng yên lòng ngồi lên chiếc maybach thân yêu đuổi theo Khả Ngân

Thời gian cứ vậy trôi đi, ba năm đầu Kì Lân và Diệp Nhi vẫn thường xuyên gọi điện thoại video cho nhau. Nhưng năm thứ tư số lần liên lạc giữa hai người càng giảm. Hiện tại bây giờ cũng đã mất liên lạc. Chuyện gì sảy ra Diệp Nhi cũng không biết, chỉ nghĩ chắc là do anh bận học. Dù gì cũng là năm cuối. Cứ như vậy đến năm thứ sáu, năm thứ bảy anh cũng không liên lạc với cô. Cô thì vẫn cho rằng anh bận việc do mới vào công ty nên vẫn cần học hỏi.Năm nay là thứ tám, cũng là năm cô hoàn thành công việc học tập và rèn luyện tại Pháp.Và hôm nay cô trở về thành phố Thượng Hải kết thúc chuyến du học của mình

Sân bay thành phố Pari - Pháp

- Sarah... chờ tôi với

Người vừa nói là cậu bạn tại Pháp của cô Pierre

- Pierre anh tới đây làm gì vậy

Diệp Nhi hơi ngạc nhiên, Pierre là đàn anh khoá trên cô, ai trong trường cũng biết anh ta theo đuổi cô 6 năm liền nhưng đều bị cô từ chối. Trong trường đại học cô từng một ngày nhận được rất nhiều thư tình. Nhưng từ khi Pierre xuất hiện và theo đuổi cô thì những bức thư đó chưa tới kịp tay cô thì đã bị xé, còn mấy người gửi thư thì bị cậu ta hù cho một trận. Không dám gửi thư cho cô lần sau. Cậu ta trông cũng rất đẹp trai nhưng so với anh vẫn còn kém cạnh vài phần, con trai của tổng thống nước Pháp - Macren ( bịa thôi nghe chứ tổng thống gì đâu 🙃🙃). Thân là người thừa kế nhưng cũng suốt ngày lẽo nhẽo theo cô. Nhưng cô cũng vô cùng cảm kích anh ta khi đã vài lần cứu cô khỏi bọn sắc lang

- Anh muốn cùng em đến Trung Quốc du lịch. Dù gì anh cũng được nghỉ phép vài tháng

Pierre bây giờ đang làm trong quân đội. Mới đảm vào quân đội được một năm anh ta đã lên chức đại uý rồi. Nhưng dù cho là đại uý anh ta vẫn rất hay nghỉ phép. Lần này lại còn là mấy tháng.

- Đại uý à... anh đừng bám tôi nữa. Làm ơn tha cho tôi đi có được không

Trời đất anh ta bám theo cô sáu năm rồi còn chưa đủ sao. Cứ tưởng lần này về Trung Quốc sẽ thoát khỏi được anh ta. Ai ngờ.... Lúc trước khi ở ESCP Europe Business School - Pari cô thật sự đau đầu với anh ta. Anh ta thật sự rất biến thái, tiêu tiền như nước vậy. Ngày thì tốn cả đống kim cương tặng cô. Ngày thì là toàn sân trường đều là hoa hồng nhung. Ngày thì lãng phí mua vài con xe hơi tặng cô nhưng cô đều không quan tâm và không nhận của anh ta bất cứ đồ gì. Cho đến khi anh từng cứu cô trong một lần cô gặp bọn biến thái bên Pháp anh ta cứu cô và làm mình bị thương ở cánh tay phải khâu 3 mũi. Từ đó, cô với anh ta mới thân với nhau gọi là một chút xíu

- Anh chỉ muốn đến Trung Quốc thăm quan vài tháng thôi

- Cái gì cơ...vài tháng

- Đúng rồi... ít nhất là 1 tháng, nhiều nhất là 3 tháng

Gì vậy chứ, sao lần này anh ta được nghỉ lâu vậy chứ. Có ai không, giết cô đi

_________

4h chiều tại sân bay thành phố Thượng Hải

Xuất hiện nổi bật giữa đám đông là cô gái trẻ xinh đẹp pha một chút nóng bỏng. Dáng người cao 1m65 hơi gầy, mặc trên mình chiếc váy ren hai dây dài qua gối. Mái tóc được uốn nhẹ thả tự do, chân đeo đôi giày cao gót 7 phân. Khuôn mặt được che lại bởi chiếc kính râm bản to. Cô so với trước kia gần như khác nhau hoàn toàn. Trước cô vốn dĩ rất xinh đẹp rồi, nhưng pha theo một vẻ hồn nhiên. Càng lớn cô lại càng thêm xinh đẹp, nóng bỏng hấp dẫn. Đi đằng sau cô là chàng thanh niên to cao lại còn rất đẹp trai. Một thân sơ mi trắng quần âu, tóc vuốt keo tỉ mỉ, giày da vóng loáng trông vừa lịch sự và trang nhã làm tât cả mọi người ở sân bay bay phải thốt lên rằng họ quá đẹp đôi

Chapter
1 Chương 1: Đồ Tự luyến
2 Chương 2: Nhập học
3 Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4 Chương 4: Hôn ước
5 Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6 Chương 6: Dọn đến ở chung
7 Chương 7: Nụ hôn đầu
8 Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9 Chương 9: Tức giận
10 Chương 10: Đính hôn
11 Chương 10-2: Đính hôn
12 Chương 11: Anh yêu em
13 Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14 Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15 Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16 Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17 Chương 14: Thư của Nam Ca
18 Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19 Chương 16: Giải thích
20 Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21 Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22 Chương 19: Dự tiệc
23 Chương 20: Đùa giỡn
24 Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25 Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26 Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27 Chương 24: Anh đi Mĩ
28 Chương 25: Tám năm sau
29 Chương 26: Về nhà thôi
30 Chương 27: Mua gương
31 Chương 28: Đau lòng
32 Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33 Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34 Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35 Chương 32: Say rượu
36 Chương 33: Làm loạn
37 Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38 Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39 Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40 Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41 Chương 38: Nguy hiểm
42 Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43 Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44 Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45 Chương 41: Được cứu
46 Chương 42: Đối diện với tử thần
47 Chương 43: Lại là hắn ta
48 Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49 Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50 Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51 Chương 47: Kí ức mơ hồ
52 Chương 48: Pierre trở về Pháp
53 Chương 49: Sao người đó lại là em
54 Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55 Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56 Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57 Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58 Chương 54: Bị mất mặt
59 Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60 Chương 56: Em muốn có cháu
61 Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62 Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63 Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64 Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65 Chương 60: Anh ...là ai
66 Chương 61: Yêu em sâu sắc
67 Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68 Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69 Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70 Chương 65: Không có tư cách
71 Chương 66: Tỉnh lại
72 Chương 67: Gặp em lần cuối
73 Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74 Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75 Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76 Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77 Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78 Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Đồ Tự luyến
2
Chương 2: Nhập học
3
Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4
Chương 4: Hôn ước
5
Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6
Chương 6: Dọn đến ở chung
7
Chương 7: Nụ hôn đầu
8
Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9
Chương 9: Tức giận
10
Chương 10: Đính hôn
11
Chương 10-2: Đính hôn
12
Chương 11: Anh yêu em
13
Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14
Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15
Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16
Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17
Chương 14: Thư của Nam Ca
18
Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19
Chương 16: Giải thích
20
Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21
Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22
Chương 19: Dự tiệc
23
Chương 20: Đùa giỡn
24
Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25
Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26
Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27
Chương 24: Anh đi Mĩ
28
Chương 25: Tám năm sau
29
Chương 26: Về nhà thôi
30
Chương 27: Mua gương
31
Chương 28: Đau lòng
32
Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33
Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34
Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35
Chương 32: Say rượu
36
Chương 33: Làm loạn
37
Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38
Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39
Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40
Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41
Chương 38: Nguy hiểm
42
Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43
Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44
Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45
Chương 41: Được cứu
46
Chương 42: Đối diện với tử thần
47
Chương 43: Lại là hắn ta
48
Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49
Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50
Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51
Chương 47: Kí ức mơ hồ
52
Chương 48: Pierre trở về Pháp
53
Chương 49: Sao người đó lại là em
54
Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55
Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56
Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57
Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58
Chương 54: Bị mất mặt
59
Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60
Chương 56: Em muốn có cháu
61
Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62
Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63
Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64
Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65
Chương 60: Anh ...là ai
66
Chương 61: Yêu em sâu sắc
67
Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68
Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69
Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70
Chương 65: Không có tư cách
71
Chương 66: Tỉnh lại
72
Chương 67: Gặp em lần cuối
73
Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74
Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75
Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76
Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77
Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78
Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)