Chương 18: Mạc phu nhân tương lai

Sau khi thay xong bộ đồ, được chuyên gia trang điểm xong, cô bước ra làm các nhân viên ở đây ngớ người vì quá đẹp và quá quyến rũ, còn riêng Kì Lân thì cau mày biểu hiện rõ không vui vì quá hở hang.

Diệp Nhi mặc trên người chiếc chiếc váy body màu vàng kim sang trọng dài chưa đến đầu gối, xẻ một đường ở đùi. Hơn nữa cổ áo khoét sâu xuống làm lộ vòng một quyến rũ của cô, sau lưng là vải trong suốt làm lộ đôi lưng trần trắng muốt của cô. Khuôn mặt trang điểm đậm để phù hợp với bộ đồ, tóc được búi cao lên làm lộ ra chiếc cổ trắng ngần cùng sương quai xanh tinh tế. Mặc dù trông cô rất quyến rũ, nhưng Kì Lân lại không thích chút nào. Vì nó quá hở. Giờ phút này anh chỉ muốn thu nhỏ cô lại rồi nhét vào túi để không ai được ngắm nữa mà thôi. Anh vội đi đến cởi chiếc áo vest mình đang mặc trên người ra khoác lên người cô

- Đổi bộ khác

Anh suy nghĩ một chút rồi nói tiếp

- Chọn bộ nào kín đáo một chút, hợp với lứa tuổi của cô ấy thôi

Nhân viên lập tức gật đầu lấy ra cho cô một chiếc đầm cổ tròn ba lỗ kín đáo màu đỏ dài qua bắp chân. Anh hài lòng đưa cho cô sau đó đi chọn thêm giày và túi sách phối đồ cho cô. Nhân viên ở đây đều trố mắt lên nhìn. Họ chưa từng thấy anh tỉ mỉ chọn đồ cho người khác. Trước đây anh là con người rất lạnh lùng, ghét sự đụng chạm của người khác giới vậy mà bây giờ còn có cả tình nhân. Ôi ôi, thật không ngờ đấy

Đang nói chuyện thì giám đốc chi nhánh vội vàng xuống tiếp. Nghe nói con trai của chủ tịch và phu nhân tương lai ghé thăm nên ông vội vội vàng vàng bỏ hết công việc xuống tiếp đãi

- Cậu Mạc, cậu và phu nhân tương lai đến sao không báo cho tôi một tiếng. Thật ngại quá, vì không biết cậu đến nên tôi không tiếp cậu được từ sớm. Mong cậu bỏ qua

Anh hừ lạnh một tiếng, đúng là chỉ có cái mồm dẻo chỉ chuyên đi nịnh hót

- Ý ông là do tôi

Nghe anh nói vậy ông ta liền sua tay

- Không, không phải đâu. Ngài và phu nhân tương lai đến đây là vinh hạnh của chúng tôi rồi. Hân hạnh, hân hạnh.

Kì Lân không khỏi hừ lạnh, nhếch môi cười tà.

Đúng lúc này thì Diệp Nhi bước ra với một vẻ quyến rũ chết người nhưng lại không hở hang như ban nãy. Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhưng lại đậm nét ở sống mũi và mắt. Mái tóc được uốn xoăn và thả xuống nhẹ nhàng. Trông cực kì xinh đẹp. Kì Lân nhìn thấy Diệp Nhi xinh đẹp như vậy chỉ biết mỉm cười rồi bước đến xỏ giày vào chân cho cô tỉ mỉ. Đôi giày anh chọn cho cô là đôi giàu đỏ cao 5p có quai. Khi đeo vào chân cô rất đẹp và hợp với cô

Thấy cô giám đốc chi nháng liền lên tiếng chào

- Diệp tiểu thư, cô thật là xinh đẹp

Hình như sai sai gì đó, ông thấy có người nhìn chằm chằm mình. Là cậu Mạc, ông nói gì sai sao? Aaaaa thì ra là...

- À xin lỗi, là Mạc phu nhân tương lai

Khiếp, tôi chỉ có nói sai có tí xíu mà cậu ta đã nhìn với vẻ mặt sát khí như vậy. Sau này đắc tội gì với cậu ta chắc chẳng có chuyện gì tốt cả. Tốt nhất là nên tráng xa

Khuôn mạt của các nhân viên hết trắng rồi xanh. Phu...phu nhân. Mới nghe ông ta nói lần đầu họ có vẻ không tin, vì ông chưa nhìn thấy mặt người phụ nữ đó nên hiểu lầm Nhưng là lần này, ông ta đến chào hỏi đoàng hoàng, còn cung kính chào Diệp tiểu thư. Mà Diệp tiểu thư chẳng phải là hôn phu của cậu Mạc sao?? Mấy người họ chỉ biết ngớ người nhìn nhau,như không thể tin vào mắt mình. Không phải chứ, nãy các cô vừa dùng ánh mắt khinh thường nhìn cô ấy, lúc trang điểm còn cố tình nói to nhỉ là tình nhân bao nuôi để cô biết xấu hổ mà biết đường lui. Ai ngờ, chọc phải phu nhân tương lai của cậu Mạc. Nguy rồi, nguy rồi giờ phải làm sao

Diệp Nhi thấy thái độ này của mấy nhân viên không khỏi khinh thường. Ban nãy trong phòng trang điểm khi không có Kì Lân họ bàn tán cô này nọ là tình nhân bao nuôi, rồi là từ gà rừng muốn lên làm phượng hoàng... Cô nghe thấy mà muốn sặc cười. Gì chứ nhà cô không có thiếu tiền mà đi làm tình nhân bao nuôi. Vả lại coi vốn là phượng hoàng rồi, còn là hàng thật, chân chính đấy.

Chẳng thèm để ý đến bọn họ nữa Diệp Nhi khoác tay Kì Lân ra khỏi

- Mình đi thôi

Cũng đã sắp muộn tiệc rồi nên cô không muốn đôi co với bọn họ. Vả lại im lặng là thể hiện sự quý sờ tộc. Nên cô cứ để bọn họ sống trong lo sợ một tí đi.

Họ là sợ gì chứ? Là sợ mất việc đấy, còn sợ mất mạng nữa. Sỉ nhục con gái nhà họ Diệp, con dâu nhà họ Mạc không sợ mới là lạ ý. Nhưng cô lại im lặng không nói gì làm họ sợ hãi. Không biết cô muốn sử lí bọn họ như thê nào đây. Đúng là tạo nghiệt mà, tất cả chỉ tại cái miệng này thôi

Chapter
1 Chương 1: Đồ Tự luyến
2 Chương 2: Nhập học
3 Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4 Chương 4: Hôn ước
5 Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6 Chương 6: Dọn đến ở chung
7 Chương 7: Nụ hôn đầu
8 Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9 Chương 9: Tức giận
10 Chương 10: Đính hôn
11 Chương 10-2: Đính hôn
12 Chương 11: Anh yêu em
13 Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14 Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15 Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16 Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17 Chương 14: Thư của Nam Ca
18 Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19 Chương 16: Giải thích
20 Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21 Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22 Chương 19: Dự tiệc
23 Chương 20: Đùa giỡn
24 Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25 Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26 Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27 Chương 24: Anh đi Mĩ
28 Chương 25: Tám năm sau
29 Chương 26: Về nhà thôi
30 Chương 27: Mua gương
31 Chương 28: Đau lòng
32 Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33 Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34 Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35 Chương 32: Say rượu
36 Chương 33: Làm loạn
37 Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38 Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39 Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40 Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41 Chương 38: Nguy hiểm
42 Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43 Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44 Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45 Chương 41: Được cứu
46 Chương 42: Đối diện với tử thần
47 Chương 43: Lại là hắn ta
48 Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49 Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50 Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51 Chương 47: Kí ức mơ hồ
52 Chương 48: Pierre trở về Pháp
53 Chương 49: Sao người đó lại là em
54 Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55 Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56 Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57 Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58 Chương 54: Bị mất mặt
59 Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60 Chương 56: Em muốn có cháu
61 Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62 Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63 Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64 Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65 Chương 60: Anh ...là ai
66 Chương 61: Yêu em sâu sắc
67 Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68 Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69 Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70 Chương 65: Không có tư cách
71 Chương 66: Tỉnh lại
72 Chương 67: Gặp em lần cuối
73 Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74 Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75 Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76 Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77 Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78 Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Đồ Tự luyến
2
Chương 2: Nhập học
3
Chương 3: Mĩ nam đụng mĩ nhân
4
Chương 4: Hôn ước
5
Chương 5: Gặp mặt - Người tôi tìm kiếm hoá ra lại là em
6
Chương 6: Dọn đến ở chung
7
Chương 7: Nụ hôn đầu
8
Chương 8: Trái tim bé bỏng của tôi
9
Chương 9: Tức giận
10
Chương 10: Đính hôn
11
Chương 10-2: Đính hôn
12
Chương 11: Anh yêu em
13
Chương 12: Công viên Ocean Park cùng anh
14
Chương 12-2: Công viên Ocean Park cùng anh 2
15
Chương 12-3: Công viên Ocean Park cùng anh 3
16
Chương 13: Khả ngân đáng ghét
17
Chương 14: Thư của Nam Ca
18
Chương 15: Có chết cũng phải kéo bà già Khả Ngân chết theo
19
Chương 16: Giải thích
20
Chương 17: Tình nhân bao nuôi
21
Chương 18: Mạc phu nhân tương lai
22
Chương 19: Dự tiệc
23
Chương 20: Đùa giỡn
24
Chương 21: Diệp Nhi giận dỗi
25
Chương 22: Đôi dép thần thánh : Tổ ong nghìn lỗ
26
Chương 23: Cuộc gọi đêm khuya
27
Chương 24: Anh đi Mĩ
28
Chương 25: Tám năm sau
29
Chương 26: Về nhà thôi
30
Chương 27: Mua gương
31
Chương 28: Đau lòng
32
Chương 29: Trái tim tôi rất đau
33
Chương 30: Tình cảm bấy lâu nói buông là buông sao
34
Chương 31: Cho anh gần em thêm chút nữa
35
Chương 32: Say rượu
36
Chương 33: Làm loạn
37
Chương 34: Âm mưu của Hoàng Vân
38
Chương 35: Anh không biết thương hoa tiếc ngọc à
39
Chương 36: Có phải anh cũng thích cô ấy
40
Chương 37: Anh lấy quyền gì ra lệnh cho tôi
41
Chương 38: Nguy hiểm
42
Chương 38-2: Nguy hiểm 2
43
Chương 39: Lo lắng của cha mẹ Diệp
44
Chương 40: Tiểu Diệp sẽ không sảy ra chuyện gì đúng chứ
45
Chương 41: Được cứu
46
Chương 42: Đối diện với tử thần
47
Chương 43: Lại là hắn ta
48
Chương 44: Trở thành người thực vật - Nguyên nhân của thù hận
49
Chương 45: Nguyên nhân của thù hận
50
Chương 46: Vụ nổ kinh hoàng
51
Chương 47: Kí ức mơ hồ
52
Chương 48: Pierre trở về Pháp
53
Chương 49: Sao người đó lại là em
54
Chương 50: Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ
55
Chương 51: Nhớ lại chuyện cũ
56
Chương 52: Miệng chó không mọc được ngà voi
57
Chương 53: Mất trí nhớ là có thật sao ? Tôi cứ ngỡ chỉ trong phim mới có
58
Chương 54: Bị mất mặt
59
Chương 55: Sao lại là " Mụ la sát "
60
Chương 56: Em muốn có cháu
61
Chương 57: Ăn cơm trước kẻng
62
Chương 58-1: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (1)
63
Chương 58-2: Đám cưới của Hàn Siêu và Lâm Mạn (2)
64
Chương 59: Hình dáng quen thuộc
65
Chương 60: Anh ...là ai
66
Chương 61: Yêu em sâu sắc
67
Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty
68
Chương 63: Còn ai muốn như ông ta
69
Chương 64: Diệp Nhi bệnh nặng
70
Chương 65: Không có tư cách
71
Chương 66: Tỉnh lại
72
Chương 67: Gặp em lần cuối
73
Chương 68: Không biết cô Diệp có hứng thú muốn làm Mạc phu nhân không
74
Chương 69: Bị chiếm tiện nghi
75
Chương 70: Tìm thấy giác mạc phù hợp
76
Chương 71-1: Lấy anh nhé (1)
77
Chương 71-2: Lấy anh nhé (2)
78
Chương 71-3: Lấy anh nhé (3)