Chương 11: An Tâm Ta Sẽ Không Giết Các Ngươi

"A….!!" Chu Trung Phách kêu lên một tiếng thảm thiết, bay về phía sau, nghe như lợn bị chọc tiết.

Hắn điên cuồng lui về sau, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một cây trường tiên, hoàn toàn lúng túng, thiếu kỹ năng quơ loạn xạ hướng tới Hạ Tây.Hạ Tây thân hình linh hoạt, trường tiên hoàn toàn không có khả năng thương tổn nàng, thế nhưng nó lại phát ra một luồng khí u lãnh khiến nàng hứng thú.

Nhẹ nhàng né sang một bên, động tác chớp nhoáng không thấy rõ liền nắm chặt trường tiên trong tay, đối mặt với Chu Trung Phách mập mạp, nàng giật mạnh trường tiên vài lần.Quất liên tục vào Chu Trung Phách khiến hắn sợ đến hồn siêu phách tán, hét đến nỗi giọng cũng trở nên khàn đi.Hạ Tây nhìn bộ dáng thảm thiết đang lăn lộn không ngừng trên mặt đất của hắn liền cười lạnh: "Quả là một hảo trường tiên, ở trong tay ngươi cũng thực rất lãng phí."Nếu nàng đoán không lầm thì nó được làm bằng một loại cốt động vật, thuần trắng, dai mà mềm, phần gai trên trường tiên có thể tự do co duỗi, đúng là nhặt được bảo vật.Phía bên kia, tiếng gào thét thảm thiết của Chu Trung Phách rốt cuộc cũng thu hút được đám thị vệ ở bên ngoài.

Dẫn đầu quả nhiên vẫn là bốn tên võ giả Khai Nguyên kỳ.

Khóe miệng Hạ Tây nhếch lên, trong tay đã chuẩn bị tốt Vô Ảnh Châm, hướng đám thị vệ bay tới như mưa rơi."A…! Linh lực của ta, tại sao không thể sử dụng được linh lực?!""Đồ yêu nữ, ngươi lại dùng yêu thuật gì lên chúng ta?"Đám võ giả trong toàn bộ biệt phủ đều tập trung hết ở đây, Vô Ảnh Châm chẳng những phong bế đan điền của bốn tên thị vệ Khai Nguyên kỳ, mà còn đại bộ phận võ giả Luyện Khí kỳ, khiến họ vô pháp vận dụng linh lực.Tay Hạ Tây chợt run lên, một mùi hương thoang thoảng tỏa ra trong không khí.

Đám thị vệ lòng đầy căm phẫn khi mất đi linh lực, đột nhiên cảm thấy cơ thể nhũn ra, vô lực ngã quỵ xuống đất.

Giờ khắc này đừng nói đến phản kháng, chính là lên tiếng kêu cứu cũng không thể.Hạ Tây nhặt Thẻ Bài Nô lệ rơi trên mặt đất lên, ném vào không gian của mình, sau đó nhẹ nhàng bước về phía trước, khóe miệng cong lên nụ cười tà ác quỷ quyệt.Khuôn mặt béo ục ịch của Chu Trung Phách như cái đầu heo, sưng tấy bầm tím, chằn chịt vết hằn đỏ, ánh mắt hoảng sợ vạn phần: "Cô nương, nữ hiệp, cô nãi nãi, ta sai rồi, ta sai rồi, xin đừng giết ta!!".Hạ Tây ngồi xổm xuống, vỗ nhẹ lên khuôn mặt thảm thương của Chu Trung Phách: "Ta nói ngươi tên lợn béo chết tiệt, nếu đã sợ ăn đau tại sao không xử sự cho tốt? Tiện nghi của bổn cô nương ngươi tưởng muốn chiếm là có thể chiếm sao?""Ta không dám, hu hu hu, ta không dám nữa đâu!"Hạ Tây chán ghét nhìn bộ dạng khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem của Chu Trung Phách, cười lạnh nói: "Đáng tiếc đã muộn! Đụng tới bổn cô nương còn muốn toàn thân mà lui? Nằm mơ đi!"Một chân đá cho hắn ngất đi, sau đó lôi bốn tên thị vệ như lôi bao tải lại gần."Các ngươi không phải nói muốn ta nếm trải tư vị muốn sống không được muốn chết không xong sao?" Vẻ âm lãnh trong nụ cười mang theo chút quỷ dị, trong mắt một mảnh lạnh lùng, tàn nhẫn khiến bọn họ khiếp sợ."Ngươi….

ngươi có biết bọn ta là ai không?" Một trong số đó tỏ vẻ hung dữ nhưng lại run sợ trên trong, nói: "Bọn ta là người của Chu gia giàu có nhất Kim Lăng quốc, nếu dám đụng vào Chu thiếu gia cùng bọn ta, ngươi liền trở thành địch nhân của toàn bộ Chu gia.""Phi! Ngươi không khó đối phó, bất quá chỉ là một phàm nhân mà thôi! Nếu trước đó chúng ta cảnh giác, cũng sẽ không dễ dàng mắc mưu ma quỷ kế của ngươi! Chu gia có vô số võ giả lợi hại, đến lúc đó đối phó với ngươi không phải dễ dàng như đạp chết một con kiến sao! ""Tốt nhất ngươi nên thả bọn ta ra, nếu không ngươi sẽ phải đối mặt với những võ giả khác trong Chu gia."Bốn tên thị vệ đầy uy hiếp, miệt thị một phàm nhân như nàng.

Hạ Tây cười mỉa, đám cặn bã vô dụng này, trừ bỏ ỷ vào thân phận võ giả của mình ỷ thế hiếp người, còn có thể làm gì khác?Thanh âm u lãnh của nàng lọt vào tai bọn chúng lạnh đến phát run, tựa như địa ngục Tu La: "An tâm, ta sẽ không giết các ngươi.".

Chapter
1 Chương 1: Nhất Tích Khuynh Thành
2 Chương 2: Thượng Giai Lô Đỉnh
3 Chương 3: A Tu La Bước Ra Từ Địa Ngục
4 Chương 4: Đấu Giá Phẩm Đương Nhiên Nên Bị Bán Đi
5 Chương 5: Ngươi Sẽ Là Cửu Thiếp Của Ta
6 Chương 6: Diêm Vương Đoạt Mệnh Vô Hình Vô Ảnh
7 Chương 7: Thẻ Bài Nô Lệ Ấn Ký Nô Lệ
8 Chương 8: Tử Mâu Xán Lạn
9 Chương 9: Khống Nô Chú
10 Chương 10: Đồ Lợn Béo Chết Tiệt Cứ Nằm Mơ Mãn Kiếp Đi
11 Chương 11: An Tâm Ta Sẽ Không Giết Các Ngươi
12 Chương 12: Có Ân Báo Ân Có Oán Báo Oán
13 Chương 13: Hồng Sắc Quả Của Lão Trư
14 Chương 14: Khí Chủ Điêu Nô
15 Chương 15: Nỗi Tuyệt Vọng Của Trần Ma Ma
16 Chương 16: Người Hay Quỷ
17 Chương 17: Ai Thu Thập Ai
18 Chương 18: Nỗi Nhục Của Nạp Lan Phủ
19 Chương 19: Tha Cho Các Ngươi Có Thể
20 Chương 20: Chỉ Khôi Lỗi Mới Không Phản Bội
21 Chương 21: Nở Rộ Vạn Trượng Hào Quang
22 Chương 22: Không Gian Tiến Cấp
23 Chương 23: Tuyệt Sắc Giai Nhân
24 Chương 24: Một Kẻ Yêu Nghiệt
25 Chương 25: Đẹp Đến Mức Khiến Ta Thèm Khát
26 Chương 26: Ngươi Đang Câu Dẫn Ta
27 Chương 27: Phế Vật Cũng Có Thể Là Thiên Tài
28 Chương 28: Mẫu Thân
29 Chương 29: Chủng Loại Ngươi Là Gì
30 Chương 30: Tu Di Lão Nhân
31 Chương 31: Thượng Cổ Nguyên Linh
32 Chương 32: Bảo Bảo Không Gọi Là Quả Trứng
33 Chương 33: Đản Đản Cần Linh Khí
34 Chương 34: Thiếu Tiền Thiếu Lương Thực
35 Chương 35: Đừng Nói Dối Ta
36 Chương 36: Thiếu Niên Câu Hồn Đoạt Phách
37 Chương 37: Tiểu Bạch Thỏ
38 Chương 38: Phế Vật Tam Tiểu Thư
39 Chương 39: Trắc Phi Của Thái Tử
40 Chương 40: Phát Rồ
41 Chương 41: Hảo Tá Túc
42 Chương 42: Tuyển Chọn Nô Lệ
43 Chương 43: Minh Vương Điện Hạ Trong Truyền Thuyết
Chapter

Updated 43 Episodes

1
Chương 1: Nhất Tích Khuynh Thành
2
Chương 2: Thượng Giai Lô Đỉnh
3
Chương 3: A Tu La Bước Ra Từ Địa Ngục
4
Chương 4: Đấu Giá Phẩm Đương Nhiên Nên Bị Bán Đi
5
Chương 5: Ngươi Sẽ Là Cửu Thiếp Của Ta
6
Chương 6: Diêm Vương Đoạt Mệnh Vô Hình Vô Ảnh
7
Chương 7: Thẻ Bài Nô Lệ Ấn Ký Nô Lệ
8
Chương 8: Tử Mâu Xán Lạn
9
Chương 9: Khống Nô Chú
10
Chương 10: Đồ Lợn Béo Chết Tiệt Cứ Nằm Mơ Mãn Kiếp Đi
11
Chương 11: An Tâm Ta Sẽ Không Giết Các Ngươi
12
Chương 12: Có Ân Báo Ân Có Oán Báo Oán
13
Chương 13: Hồng Sắc Quả Của Lão Trư
14
Chương 14: Khí Chủ Điêu Nô
15
Chương 15: Nỗi Tuyệt Vọng Của Trần Ma Ma
16
Chương 16: Người Hay Quỷ
17
Chương 17: Ai Thu Thập Ai
18
Chương 18: Nỗi Nhục Của Nạp Lan Phủ
19
Chương 19: Tha Cho Các Ngươi Có Thể
20
Chương 20: Chỉ Khôi Lỗi Mới Không Phản Bội
21
Chương 21: Nở Rộ Vạn Trượng Hào Quang
22
Chương 22: Không Gian Tiến Cấp
23
Chương 23: Tuyệt Sắc Giai Nhân
24
Chương 24: Một Kẻ Yêu Nghiệt
25
Chương 25: Đẹp Đến Mức Khiến Ta Thèm Khát
26
Chương 26: Ngươi Đang Câu Dẫn Ta
27
Chương 27: Phế Vật Cũng Có Thể Là Thiên Tài
28
Chương 28: Mẫu Thân
29
Chương 29: Chủng Loại Ngươi Là Gì
30
Chương 30: Tu Di Lão Nhân
31
Chương 31: Thượng Cổ Nguyên Linh
32
Chương 32: Bảo Bảo Không Gọi Là Quả Trứng
33
Chương 33: Đản Đản Cần Linh Khí
34
Chương 34: Thiếu Tiền Thiếu Lương Thực
35
Chương 35: Đừng Nói Dối Ta
36
Chương 36: Thiếu Niên Câu Hồn Đoạt Phách
37
Chương 37: Tiểu Bạch Thỏ
38
Chương 38: Phế Vật Tam Tiểu Thư
39
Chương 39: Trắc Phi Của Thái Tử
40
Chương 40: Phát Rồ
41
Chương 41: Hảo Tá Túc
42
Chương 42: Tuyển Chọn Nô Lệ
43
Chương 43: Minh Vương Điện Hạ Trong Truyền Thuyết