Chương 198: Đền anh cho tôi đi!

Kiều Na là một cô gái cái xinh xắn. Từ
năm mười tám tuổi, cô đã có vô số mối tình từ lớn đến nhỏ. Cho tới bây
giờ đã gần ba mươi nhưng vẫn chưa có một chút tin tức gì về chung thân.

Nếu như nói phụ nữ qua tuổi thứ hai mươi sáu là bắt đầu xuống dốc, vậy thì ba mươi chính là một “thặng nữ” (1). Thêm một chút nữa chính là “Đấu chiến thắng Phật” (2).

(1) “Thặng nữ”: Gái ế già.

(2) “Đấu Chiến Thắng Phật”: Một danh hiệu sau khi thỉnh kinh xong của Tề Thiên Đại Thánh, có nghĩa là thành
chánh quả, được người thờ phụng.

Dựa theo lời của cô mà nói, cô muốn chơi đùa hết tất cả đàn ông trong thiên hạ, khiến cho tất cả bọn họ phải
khúm núm dưới váy cô. Nhưng hiện tại Tô Mộc Vũ và Chu Hiểu Đồng đều đã
là hoa có chủ, ngay cả con cái cũng đã có. Cô không phải là không có ao
ước như thế, chỉ là ao ước thì có ích gì sao?

Cả ba, Chu Hiểu Đồng có lẽ là người may
mắn nhất, lần đầu tiên liền gặp được người đàn ông của đời mình. Tô Mộc
Vũ tuy rằng gặp rồi lại tan, lại thêm một cuộc hôn nhân thất bại nhưng
ông trời cũng cho chị ấy gặp được một Phong Kính tuyệt vời như thế.

Chỉ có cô, ha ha…

Cô biết mình là một kẻ rất ác độc. Mười
tám tuổi năm đó đã rời khỏi nhà, cô cũng không muốn sẽ lại trở về. Cô
nghĩ: Cho dù có chết, cô cũng muốn ở lại nơi này, bởi vì cô không cam
lòng, thật sự không cam lòng!

Cho nên khi cô cùng đường, ngay cả học
phí cũng không trả nổi, sau đó bị tên nhà giàu mới nổi kia để ý đến, cô
cắn răng bán mình.

Cô đã tự bán mình rồi không phải sao? Có người luôn nghĩ danh dự tôn nghiêm luôn quan trọng, cái gì mà giữ mình
trong sạch, cái gì mà đạo đức chí thượng. Tuy nhiên nếu như ngay cả sống sót cũng không làm được thì còn nói những thứ đó để làm gì? Có bao
nhiêu người từng trải qua tình cảnh không nhà, không tiền, không thức
ăn, ngay cả bới đống rác tìm kiếm, nằm ngủ dưới hiền nhà ngươi ta khi
trời mưa chưa? Lại có bao nhiêu người từng trải qua tình cảnh mỗi đêm
đều phải trông chừng những kẻ lang thang hay gây rối, khiến cho bản thân cả ngày phải sống trong lo lắng sợ hãi chưa?

Muốn sống, phải trả giá thật nhiều. Đây
là khóa học đầu tiên sau khi Kiều Na rời nhà đi. Mà cô cũng không phải
là cam tâm tình nguyện hạ thấp bản thân như vậy

Kiều Na đem ly rượu trong tay đưa lên môi, ngửa đầu dốc vào cuống họng.

Khóe miệng cô nhếch lên một độ cong,
miệng ly rượu đặt bên môi đỏ mọng trông có vẻ quyến rũ dị thường: Kiều
Na này, vĩnh viễn vẫn kiêu ngạo như thế, không cần bất kỳ kẻ nào thương
hại!

Ánh đèn lờ mờ trong quán bar, Kiều Na
ngẩng đầu lên nhìn trần nhà sặc sỡ nhiều màu. Cô cười, không biết sao
lại nhớ đến người đàn ông đầu tiên của mình.

Ngẫm lại… cũng là một câu chuyện rất lâu rồi.

Ngày đó, cô thật sự cùng đường. Chỉ còn
một tháng đã khai giảng nhưng trên người cô chẳng có một xu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, giấc mộng đại học của cô chỉ sợ cũng sẽ bị chặt đứt.

Lúc đi bộ trên đường, cô bị một người
ngăn lại. Người nọ nói quán bar của hắn thiếu người, muốn cô đến làm
việc, một tiếng được một trăm đồng. Bây giờ, một trăm đồng đối với cô mà nói chỉ là tiền mua một ly rượu. Thế nhưng năm đó chính là số tiền có
thể cứu mạng cô.

Cho nên đi theo hắn, lại không nghĩ rằng bị người chuốc thuốc mê rồi đưa vào một căn phòng tối đen.

Trong lúc mơ mơ hồ hồ, cô cảm thấy có
một người nằm đè lên mình, cô lập tức sợ hãi giãy dụa: “Làm gì vậy?… Mau buông ra… Cút ngay…”

Giọng của hắn ta không chút kiên nhẫn,
khẽ quát một tiếng: “Câm miệng! Nếu đã bán cho tôi thì cũng đừng giả vờ
thanh cao!” Nói xong, hắn lại rút một chiếc cà vạt bịt miệng cô lại.

Kiều Na trợn trừng mắt, căn phòng tối đen không nhìn rõ cái gì, chỉ thấy một đôi mắt lạnh lùng khiến toàn thân cô phát run.

“Ưm…” Lúc thân thể bị phô bày trong bóng đêm, nước mắt cô âm thầm rơi xuống. Cô nhắm chặt mắt, không để cho mình phải phát ra tiếng khóc.

Sau khi trò trừng phạt chấm dứt, người
đàn ông kia không chút thương tiếc rút ra khỏi người cô. Hắn hừ lạnh một tiếng, sau đó tự lau sạch thân thể chính mình rồi rời khỏi căn phòng đó trong sự chán ghét.

Khi tỉnh lại, cô lại nhận ra mình bị ném vào toilet như một miếng giẻ rách.

Gã đàn ông dụ dỗ cô làm cho quán bar của hắn lạnh lùng ném ba trăm đồng cho cô như bố thí một tên ăn mày.

Kiều Na cầm một xấp giấy trước mặt, sững sờ. Cô loáng thoáng nghe thấy có tiếng người nói chuyện bên ngoài: “Mối làm ăn hôm nay thật tuyệt vời. Có một ông chủ nào đó đưa cho tôi ba vạn để giúp hắn tìm một ả sạch sẽ. Tôi chỉ tốn ba trăm cho một ả lang thang ven đường. Nhìn xem, tôi không phải là lời một vố lớn sao?”

Kiều Na nghe thấy, nghe thấy tiếng cười
điên cuồng của người nọ ở bên ngoài, mà cô chỉ biết nắm chặt xấp giấy
trong tay, sau đó hung hăng xé thành từng mảnh nhỏ.

Cô mặc bộ quần áo đã muốn rách nát rời
khỏi quán bar. Đứng ở cửa sau quán bar chờ đợi, đợi mãi cho đến ba giờ
đêm. Rốt cuộc cô cũng đợi được tên khốn đó. Cô cầm một viên gạch đập cho hắn ta máu chảy.

Kiều Na cười lạnh, lảo đảo xoay người rời đi.

Sau đó, cô gặp một tên nhà giàu mới nổi. Giao dịch với hắn ta, một giọt nước mắt cô cũng không rơi. Nước mắt của cô đã rơi cạn cho đêm hôm đó. Bây giờ, ngoại trừ sự kiêu ngạo, cô chẳng còn sót lại chút gì.

Có đôi khi cô cũng sẽ nhớ tới người đàn
ông đã cướp đi lần đầu tiên của cô trong bóng đêm năm đó. Lúc đầu, cô
hận, thật hận thật hận hắn, hận không thể giết chết hắn. Thế nhưng sau
đó cô lại chậm rãi suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện.

Xã hội này vốn là một nơi người ăn thịt
người. Chuyện năm đó cô không nên trách bất kỳ ai, cũng chỉ có thể trách chính mình… trẻ người non dạ

Kiều Na nhìn lên trần nhà sặc sỡ ánh đèn, cười như điên dại, dáng dấp diêm dúa lẳng lơ như đóa hoa anh túc.

Một người đàn ông say khướt lảo đảo đi
đến, khoát cánh tay hắn ta lên vai Kiều Na, cười nói: “Người đẹp, đi một mình không thấy buồn sao? Hay là đêm nay để anh bồi em nhé?”

Miệng hắn ta đầy mùi rượu, hơi thở phả ra khiến cô phải nhíu chặt đôi mày thanh tú.

Hắn ta nắm lấy tay cô, muốn kéo cô ra
ngoài. Kiều Na hơi giật giật khóe miệng, cô híp đôi mắt xinh đẹp: “Được
thôi, đêm nay để anh ‘bồi’ tôi đi”

Con ma men kia không nghĩ tới Kiều Na sẽ thẳng thắn đồng ý như vậy. Hắn ta cười không ngừng, bàn tay bẩn
thỉumuốn mò lên gương mặt cô.

Kiều Na cười lạnh một tiếng, giơ chân
lên định đạp cho hắn ta một cước ở điểm yếu. Bỗng nhiên một bàn tay từ
bên cạnh đưa đến đẩy mạnh con ma men kia ra, sau đó một cước đá bay hắn
ta.

Tửu quỷ kia bị đạp ngã, miệng quang quác hét lên: “Mẹ chúng mày! Thằng nào dám đạp ông?”

Người đàn ông kia đi tới như một bóng
ma, một bàn tay đút vào túi quần, ánh mắt sắc lạnh nhìn từ trên xuống,
nói: “Là tôi, rồi sao?”

Ánh mắt tửu quỷ kia nhoáng lên một cái,
không ngờ lại là Phương thiếu. Trong quán rượu hỗn độn này, kẻ nào mà
không biết ba người Phong thiếu, Tiền thiếu cùng Phương thiếu. Chỉ cần
đắc tội một trong ba bọn họ, không bao giờ có thể sống yên ổn. Hắn ta
kìm nén bực bội chạy khỏi.

Ánh mắt như cười của Phương Thiệu Hoa
liếc về phía Kiều Na, khinh thường hừ lạnh một tiếng: “Cô cứ đói khát
như vậy, không có đàn ông là chịu không được sao?”

Kiều Na cũng không giải thích, châm một
điếu thuộc. Cô tiến đến, đôi mắt sâu thẳm đến nhìn không rõ, ngón tay cô nhẹ nhàng đặt lên ngực của Phương Thiệu Hoa, nói: “Rồi sao? Phương
thiếu đá hắn ta đi rồi, thế có dùng chính mình đền cho tôi không?”

Chapter
1 Chương 1: Khách sạn
2 Chương 2: Bị chồng ruồng bỏ,được nhiều hay ít?
3 Chương 3: Ân đoạn nghĩa tuyệt
4 Chương 4: Ranh giới cuối cùng
5 Chương 5: Bức hình không sạch sẽ
6 Chương 6: Hắn lại xuất hiện
7 Chương 7: Tôi sẽ làm chuyện đó, cô có tin không!
8 Chương 8: Cha Mẹ lòng dạ ác độc
9 Chương 9: Đêm mưa nguy hiểm
10 Chương 10: Trốn chạy và bắt giữ
11 Chương 11: Giao dịch
12 Chương 12: Dạy cô làm nữ nhân
13 Chương 13: Cùng ngủ
14 Chương 14: Khoá học đầu tiên
15 Chương 15: Bờ mi sáng như sao
16 Chương 16: Dạy cô khoá thứ 2
17 Chương 17: Thân phận của hắn
18 Chương 18: Chất vấn hắn
19 Chương 19: Nụ hôn của sói
20 Chương 20: Cấm lệnh của tà thiếu
21 Chương 21: Chồng cũ dây dưa
22 Chương 22: Ôn nhu của hắn
23 Chương 23: Kiều Na khiêu khích
24 Chương 24: Chủ nhân và thú cưng
25 Chương 25: Gặp lại tiện nhân
26 Chương 26: Lại so chiêu
27 Chương 27: Thay đổi… lặng lẽ diễn ra
28 Chương 28: Cậu bạn xương sườn
29 Chương 29: Đừng có nghĩ rằng mình rất quan trọng
30 Chương 30: Vệ Nhu Y
31 Chương 31: Bức hình bị lộ
32 Chương 32: Mẹ như vậy
33 Chương 33: Hắn động tâm
34 Chương 34: Ngài là ông chủ (1)
35 Chương 35: Ngài là ông chủ (2)
36 Chương 36: Tặng cô ta cho cậu!
37 Chương 37: Tô Mộc Tình mang thai
38 Chương 38: Cúi đầu trước tôi!
39 Chương 39: Thiệp cưới
40 Chương 40: Cầu xin tôi đi!
41 Chương 41: Nhận thiệp cưới
42 Chương 42: Cô muốn đi đâu
43 Chương 43: Mẹ chồng đấu nàng dâu
44 Chương 44: Giáo huấn bà Tô
45 Chương 45: Phương Thiệu Hoa
46 Chương 46: Cởi ra!
47 Chương 47: Vì yếu ớt
48 Chương 48: Thay cô ra mặt
49 Chương 49: Bí mật của Kiều Na
50 Chương 50: Vũ hội của cô bé lọ lem
51 Chương 51: Trái tim của ai bị tổn thương?
52 Chương 52: Đỡ đạn thay hắn
53 Chương 53: Không được yêu tôi
54 Chương 54: Tự làm tự chịu
55 Chương 55: Có người muốn gặp cô
56 Chương 56: Thỉnh cầu của Vệ Nhu Y
57 Chương 57: Nỗi đau của hắn
58 Chương 58: Tôi làm được
59 Chương 59: Tần Nghị Hằng do dự
60 Chương 60: Hôn lễ của Tô Mộc Tình
61 Chương 61: Hoàn toàn kết thúc
62 Chương 62: Bay đến Italy
63 Chương 63: Thở dài dưới chân cầu Nhãn Lệ
64 Chương 64: Thiên Đường Địa Ngục
65 Chương 65: Sự thật tàn khốc
66 Chương 66: Cô cãi lời
67 Chương 67: Cô muốn như thế nào?
68 Chương 68: Suối nước nóng
69 Chương 69: Chọn một
70 Chương 70: Đều là kẻ có tội
71 Chương 71: Lời nguyền rủa của Tô Mộc Tình
72 Chương 72: Không cho phép bước ra
73 Chương 73: Yêu? Nực cười!
74 Chương 74: Phong Khải
75 Chương 75: Chưa chết chưa ngừng
76 Chương 76: Năm mới
77 Chương 77: Cùng nhau về nhà
78 Chương 78: Thiên đường sụp đổ
79 Chương 79: Hủy diệt
80 Chương 80: Tôi còn kịp… yêu em không?
81 Chương 81: Cảnh xuân
82 Chương 82: Mang thai?!
83 Chương 83: Hạnh phúc ngắn ngủi
84 Chương 84: Kiệt tác của Tô Mộc Tình
85 Chương 85: Trừng phạt Tô Mộc Tình
86 Chương 86: Tự sát
87 Chương 87: Tôi đem chính mình giao cho em, em có muốn hay không?
88 Chương 88: Thử một lần
89 Chương 89: Ánh mặt trời
90 Chương 90: Đứa bé họ Phong
91 Chương 91: Thay đổi bất ngờ
92 Chương 92: Hiềm nghi
93 Chương 93: Họa trong họa ngoài
94 Chương 94: Tiền Phong quỳ gối
95 Chương 95: Trăng treo trong nước
96 Chương 96: Đã từng được yêu thương
97 Chương 97: Thắng lợi của Vệ Nhu Y
98 Chương 98: Ai là diễn viên chính?
99 Chương 99: Hôn lễ của bọn họ
100 Chương 100: Hôn lễ đẫm máu
101 Chương 101: Chỉ cần đứa nhỏ
102 Chương 102: Hai năm sau
103 Chương 103: Lại bỏ qua
104 Chương 104: Trái tim nơi xa xăm
105 Chương 105: Họp báo
106 Chương 106: Gặp lại
107 Chương 107: Hận cũng không có
108 Chương 108: Gặp lại Tần Nghị Hằng
109 Chương 109: Nhạc Nhạc vô địch
110 Chương 110: Giao dịch một lần nữa
111 Chương 111: Trái tim đã chết
112 Chương 112: Nhạc Nhạc sợ hãi
113 Chương 113: Truy đuổi
114 Chương 114: Mười chín tầng địa ngục
115 Chương 115: Tôi hận em!
116 Chương 116: Phương Thiệu Hoa tức giận
117 Chương 117: Bức thư của Vệ Nhu Y
118 Chương 118: Hai người?
119 Chương 119: Thật giả
120 Chương 120: Lấy giả làm thật
121 Chương 121: Trò chơi của Phong Nghi
122 Chương 122: Đùa giỡn
123 Chương 123: Vạch trần
124 Chương 124: Chạy trốn
125 Chương 125: Phong gia
126 Chương 126: Bảo vệ cả đời
127 Chương 127: Hắn tức giận
128 Chương 128: Chờ anh mềm lòng
129 Chương 129: Đổi lại, em theo đuổi tôi đi!
130 Chương 130: Thiên lý truy phu lộ – Ngàn dặm theo đuổi chồng
131 Chương 131: Cầu hôn tôi đi
132 Chương 132: Điên vậy điên luôn đi
133 Chương 133: Chúc em hạnh phúc
134 Chương 134: Nhất niệm chi soa – Nghĩ sai là sai hết
135 Chương 135: Xin anh cưới em
136 Chương 136: Hôn lễ
137 Chương 137: Hôn lễ
138 Chương 138: Nhạc Nhạc bị trói
139 Chương 139: Giành giật từng phút từng giây
140 Chương 140: Kết thúc (1)
141 Chương 141: Kết thúc (2)
142 Chương 142: Kết thúc (3)
143 Chương 143: Kết thúc (4)
144 Chương 144: Có loại duyên phận gọi là nghiệt duyên
145 Chương 145: Một đống sổ sách xộn xộn
146 Chương 146: Bắt buộc xem mắt
147 Chương 147: Yêu cầu rất cao
148 Chương 148: Cãi nhau
149 Chương 149: Chiến tranh lạnh
150 Chương 150: Cẩu huyết chết tiệt
151 Chương 151: Ngã bệnh
152 Chương 152: Sữa chua lên men
153 Chương 153: Nữ tướng cướp của anh
154 Chương 154: Em làm một phần thì đừng trách tôi làm ra mười lăm
155 Chương 155: Lần thứ chín
156 Chương 156: Bạn gái mới của tôi
157 Chương 157: Nguy cơ
158 Chương 158: Tiền phong hắn!
159 Chương 159: Ai chỉnh ai?
160 Chương 160: Sói dữ
161 Chương 161: Đàn ông là mây bay
162 Chương 162: Không phải là chỉ uống rượu thôi sao?
163 Chương 163: Em là phụ nữ sao?
164 Chương 164: Chúng ta kết hôn đi!
165 Chương 165: Con đường đầy chông gai của sói hoang
166 Chương 166: Cha mẹ chồng không dễ chọc
167 Chương 167: Lông nhím của sói hoang
168 Chương 168: Sói hoang cũng có thể hiền lành
169 Chương 169: Hai chọn một
170 Chương 170: Tiền phong, tạm biệt!
171 Chương 171: Sau khi chia tay
172 Chương 172: Ai là báu vật của ai?
173 Chương 173: Bữa tiệc ngượng ngùng
174 Chương 174: Ngày tàn của sói hoang
175 Chương 175: Bầu trời tối đen
176 Chương 176: Yêu hay không yêu? yêu bao nhiêu?
177 Chương 177: Mèo đào hoa
178 Chương 178: Mục tiêu kết hôn của sói hoang
179 Chương 179: Sói hoang cũng có hoa đào
180 Chương 180: Tiền mừng
181 Chương 181: Khuyên bảo
182 Chương 182: Sói hoang trèo tường
183 Chương 183: Anh phục tùng mệnh lệnh chứng minh cho em
184 Chương 184: Cảnh tỉnh
185 Chương 185: Tiền thần kinh
186 Chương 186: Cầu hôn sói hoang
187 Chương 187: Cô dâu mới
188 Chương 188: Bọn nhỏ lớn dần
189 Chương 189: Phòng làm việc huyền bí của ba ba
190 Chương 190: Ba ba của nữu nữu
191 Chương 191: Kỷ niệm ngày cưới (1)
192 Chương 192: Kỷ niệm ngày cưới (2)
193 Chương 193: Kỷ niệm ngày cưới (3)
194 Chương 194: Kỷ niệm ngày cưới (4)
195 Chương 195: Kỷ niệm ngày cưới (5)
196 Chương 196: Kỷ niệm ngày cưới (6)
197 Chương 197: Gặp lại nữu nữu
198 Chương 198: Đền anh cho tôi đi!
199 Chương 199: Nữ vương kiều na
200 Chương 200: Nữ vương không dễ chọc
201 Chương 201: Là ai đùa giỡn ai
202 Chương 202: Người từng trải
203 Chương 203: Xét nghiệm
204 Chương 204: Phục vụ đến nơi đến chốn
205 Chương 205: Mang thai ngoài ý muốn
206 Chương 206: Sự tàn nhẫn của phương thiếu
207 Chương 207: Đứa nhỏ của ai?
208 Chương 208: Hai kẻ đấu đá
209 Chương 209: Mạn đà la màu đen (1)
210 Chương 210: Cống hiến
211 Chương 211: Hợp tác hay là giao dịch?
212 Chương 212: Cô, không xứng
213 Chương 213: Có quá nhiều đàn ông
214 Chương 214: Khí thế nữ vương
215 Chương 215: Kiều na nhếch nhác
216 Chương 216: Đùa với lửa
217 Chương 217: Thói quen nhẫn nại
218 Chương 218: Anh thật độc
219 Chương 219: Trạm khắc thâm tình
220 Chương 220: Cái chết của vệ nhu y
221 Chương 221: Vết sẹo hình chữ thập
222 Chương 222: Không tới lượt hắn ra giá!
223 Chương 223: Nơi đất khách gặp lại người cũ
224 Chương 224: Một đao cắt đứt
225 Chương 225: Tôi bây giờ, anh mua không nổi
226 Chương 226: Anh cũng nên kết hôn đi
227 Chương 227: Scandal tai tiếng nổ tung
228 Chương 228: Hôn lễ tiến hành
229 Chương 229: Khoảng cách giữa viên đạn và nước mắt
230 Chương 230: Thuần phục em, nữ vương của anh
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1: Khách sạn
2
Chương 2: Bị chồng ruồng bỏ,được nhiều hay ít?
3
Chương 3: Ân đoạn nghĩa tuyệt
4
Chương 4: Ranh giới cuối cùng
5
Chương 5: Bức hình không sạch sẽ
6
Chương 6: Hắn lại xuất hiện
7
Chương 7: Tôi sẽ làm chuyện đó, cô có tin không!
8
Chương 8: Cha Mẹ lòng dạ ác độc
9
Chương 9: Đêm mưa nguy hiểm
10
Chương 10: Trốn chạy và bắt giữ
11
Chương 11: Giao dịch
12
Chương 12: Dạy cô làm nữ nhân
13
Chương 13: Cùng ngủ
14
Chương 14: Khoá học đầu tiên
15
Chương 15: Bờ mi sáng như sao
16
Chương 16: Dạy cô khoá thứ 2
17
Chương 17: Thân phận của hắn
18
Chương 18: Chất vấn hắn
19
Chương 19: Nụ hôn của sói
20
Chương 20: Cấm lệnh của tà thiếu
21
Chương 21: Chồng cũ dây dưa
22
Chương 22: Ôn nhu của hắn
23
Chương 23: Kiều Na khiêu khích
24
Chương 24: Chủ nhân và thú cưng
25
Chương 25: Gặp lại tiện nhân
26
Chương 26: Lại so chiêu
27
Chương 27: Thay đổi… lặng lẽ diễn ra
28
Chương 28: Cậu bạn xương sườn
29
Chương 29: Đừng có nghĩ rằng mình rất quan trọng
30
Chương 30: Vệ Nhu Y
31
Chương 31: Bức hình bị lộ
32
Chương 32: Mẹ như vậy
33
Chương 33: Hắn động tâm
34
Chương 34: Ngài là ông chủ (1)
35
Chương 35: Ngài là ông chủ (2)
36
Chương 36: Tặng cô ta cho cậu!
37
Chương 37: Tô Mộc Tình mang thai
38
Chương 38: Cúi đầu trước tôi!
39
Chương 39: Thiệp cưới
40
Chương 40: Cầu xin tôi đi!
41
Chương 41: Nhận thiệp cưới
42
Chương 42: Cô muốn đi đâu
43
Chương 43: Mẹ chồng đấu nàng dâu
44
Chương 44: Giáo huấn bà Tô
45
Chương 45: Phương Thiệu Hoa
46
Chương 46: Cởi ra!
47
Chương 47: Vì yếu ớt
48
Chương 48: Thay cô ra mặt
49
Chương 49: Bí mật của Kiều Na
50
Chương 50: Vũ hội của cô bé lọ lem
51
Chương 51: Trái tim của ai bị tổn thương?
52
Chương 52: Đỡ đạn thay hắn
53
Chương 53: Không được yêu tôi
54
Chương 54: Tự làm tự chịu
55
Chương 55: Có người muốn gặp cô
56
Chương 56: Thỉnh cầu của Vệ Nhu Y
57
Chương 57: Nỗi đau của hắn
58
Chương 58: Tôi làm được
59
Chương 59: Tần Nghị Hằng do dự
60
Chương 60: Hôn lễ của Tô Mộc Tình
61
Chương 61: Hoàn toàn kết thúc
62
Chương 62: Bay đến Italy
63
Chương 63: Thở dài dưới chân cầu Nhãn Lệ
64
Chương 64: Thiên Đường Địa Ngục
65
Chương 65: Sự thật tàn khốc
66
Chương 66: Cô cãi lời
67
Chương 67: Cô muốn như thế nào?
68
Chương 68: Suối nước nóng
69
Chương 69: Chọn một
70
Chương 70: Đều là kẻ có tội
71
Chương 71: Lời nguyền rủa của Tô Mộc Tình
72
Chương 72: Không cho phép bước ra
73
Chương 73: Yêu? Nực cười!
74
Chương 74: Phong Khải
75
Chương 75: Chưa chết chưa ngừng
76
Chương 76: Năm mới
77
Chương 77: Cùng nhau về nhà
78
Chương 78: Thiên đường sụp đổ
79
Chương 79: Hủy diệt
80
Chương 80: Tôi còn kịp… yêu em không?
81
Chương 81: Cảnh xuân
82
Chương 82: Mang thai?!
83
Chương 83: Hạnh phúc ngắn ngủi
84
Chương 84: Kiệt tác của Tô Mộc Tình
85
Chương 85: Trừng phạt Tô Mộc Tình
86
Chương 86: Tự sát
87
Chương 87: Tôi đem chính mình giao cho em, em có muốn hay không?
88
Chương 88: Thử một lần
89
Chương 89: Ánh mặt trời
90
Chương 90: Đứa bé họ Phong
91
Chương 91: Thay đổi bất ngờ
92
Chương 92: Hiềm nghi
93
Chương 93: Họa trong họa ngoài
94
Chương 94: Tiền Phong quỳ gối
95
Chương 95: Trăng treo trong nước
96
Chương 96: Đã từng được yêu thương
97
Chương 97: Thắng lợi của Vệ Nhu Y
98
Chương 98: Ai là diễn viên chính?
99
Chương 99: Hôn lễ của bọn họ
100
Chương 100: Hôn lễ đẫm máu
101
Chương 101: Chỉ cần đứa nhỏ
102
Chương 102: Hai năm sau
103
Chương 103: Lại bỏ qua
104
Chương 104: Trái tim nơi xa xăm
105
Chương 105: Họp báo
106
Chương 106: Gặp lại
107
Chương 107: Hận cũng không có
108
Chương 108: Gặp lại Tần Nghị Hằng
109
Chương 109: Nhạc Nhạc vô địch
110
Chương 110: Giao dịch một lần nữa
111
Chương 111: Trái tim đã chết
112
Chương 112: Nhạc Nhạc sợ hãi
113
Chương 113: Truy đuổi
114
Chương 114: Mười chín tầng địa ngục
115
Chương 115: Tôi hận em!
116
Chương 116: Phương Thiệu Hoa tức giận
117
Chương 117: Bức thư của Vệ Nhu Y
118
Chương 118: Hai người?
119
Chương 119: Thật giả
120
Chương 120: Lấy giả làm thật
121
Chương 121: Trò chơi của Phong Nghi
122
Chương 122: Đùa giỡn
123
Chương 123: Vạch trần
124
Chương 124: Chạy trốn
125
Chương 125: Phong gia
126
Chương 126: Bảo vệ cả đời
127
Chương 127: Hắn tức giận
128
Chương 128: Chờ anh mềm lòng
129
Chương 129: Đổi lại, em theo đuổi tôi đi!
130
Chương 130: Thiên lý truy phu lộ – Ngàn dặm theo đuổi chồng
131
Chương 131: Cầu hôn tôi đi
132
Chương 132: Điên vậy điên luôn đi
133
Chương 133: Chúc em hạnh phúc
134
Chương 134: Nhất niệm chi soa – Nghĩ sai là sai hết
135
Chương 135: Xin anh cưới em
136
Chương 136: Hôn lễ
137
Chương 137: Hôn lễ
138
Chương 138: Nhạc Nhạc bị trói
139
Chương 139: Giành giật từng phút từng giây
140
Chương 140: Kết thúc (1)
141
Chương 141: Kết thúc (2)
142
Chương 142: Kết thúc (3)
143
Chương 143: Kết thúc (4)
144
Chương 144: Có loại duyên phận gọi là nghiệt duyên
145
Chương 145: Một đống sổ sách xộn xộn
146
Chương 146: Bắt buộc xem mắt
147
Chương 147: Yêu cầu rất cao
148
Chương 148: Cãi nhau
149
Chương 149: Chiến tranh lạnh
150
Chương 150: Cẩu huyết chết tiệt
151
Chương 151: Ngã bệnh
152
Chương 152: Sữa chua lên men
153
Chương 153: Nữ tướng cướp của anh
154
Chương 154: Em làm một phần thì đừng trách tôi làm ra mười lăm
155
Chương 155: Lần thứ chín
156
Chương 156: Bạn gái mới của tôi
157
Chương 157: Nguy cơ
158
Chương 158: Tiền phong hắn!
159
Chương 159: Ai chỉnh ai?
160
Chương 160: Sói dữ
161
Chương 161: Đàn ông là mây bay
162
Chương 162: Không phải là chỉ uống rượu thôi sao?
163
Chương 163: Em là phụ nữ sao?
164
Chương 164: Chúng ta kết hôn đi!
165
Chương 165: Con đường đầy chông gai của sói hoang
166
Chương 166: Cha mẹ chồng không dễ chọc
167
Chương 167: Lông nhím của sói hoang
168
Chương 168: Sói hoang cũng có thể hiền lành
169
Chương 169: Hai chọn một
170
Chương 170: Tiền phong, tạm biệt!
171
Chương 171: Sau khi chia tay
172
Chương 172: Ai là báu vật của ai?
173
Chương 173: Bữa tiệc ngượng ngùng
174
Chương 174: Ngày tàn của sói hoang
175
Chương 175: Bầu trời tối đen
176
Chương 176: Yêu hay không yêu? yêu bao nhiêu?
177
Chương 177: Mèo đào hoa
178
Chương 178: Mục tiêu kết hôn của sói hoang
179
Chương 179: Sói hoang cũng có hoa đào
180
Chương 180: Tiền mừng
181
Chương 181: Khuyên bảo
182
Chương 182: Sói hoang trèo tường
183
Chương 183: Anh phục tùng mệnh lệnh chứng minh cho em
184
Chương 184: Cảnh tỉnh
185
Chương 185: Tiền thần kinh
186
Chương 186: Cầu hôn sói hoang
187
Chương 187: Cô dâu mới
188
Chương 188: Bọn nhỏ lớn dần
189
Chương 189: Phòng làm việc huyền bí của ba ba
190
Chương 190: Ba ba của nữu nữu
191
Chương 191: Kỷ niệm ngày cưới (1)
192
Chương 192: Kỷ niệm ngày cưới (2)
193
Chương 193: Kỷ niệm ngày cưới (3)
194
Chương 194: Kỷ niệm ngày cưới (4)
195
Chương 195: Kỷ niệm ngày cưới (5)
196
Chương 196: Kỷ niệm ngày cưới (6)
197
Chương 197: Gặp lại nữu nữu
198
Chương 198: Đền anh cho tôi đi!
199
Chương 199: Nữ vương kiều na
200
Chương 200: Nữ vương không dễ chọc
201
Chương 201: Là ai đùa giỡn ai
202
Chương 202: Người từng trải
203
Chương 203: Xét nghiệm
204
Chương 204: Phục vụ đến nơi đến chốn
205
Chương 205: Mang thai ngoài ý muốn
206
Chương 206: Sự tàn nhẫn của phương thiếu
207
Chương 207: Đứa nhỏ của ai?
208
Chương 208: Hai kẻ đấu đá
209
Chương 209: Mạn đà la màu đen (1)
210
Chương 210: Cống hiến
211
Chương 211: Hợp tác hay là giao dịch?
212
Chương 212: Cô, không xứng
213
Chương 213: Có quá nhiều đàn ông
214
Chương 214: Khí thế nữ vương
215
Chương 215: Kiều na nhếch nhác
216
Chương 216: Đùa với lửa
217
Chương 217: Thói quen nhẫn nại
218
Chương 218: Anh thật độc
219
Chương 219: Trạm khắc thâm tình
220
Chương 220: Cái chết của vệ nhu y
221
Chương 221: Vết sẹo hình chữ thập
222
Chương 222: Không tới lượt hắn ra giá!
223
Chương 223: Nơi đất khách gặp lại người cũ
224
Chương 224: Một đao cắt đứt
225
Chương 225: Tôi bây giờ, anh mua không nổi
226
Chương 226: Anh cũng nên kết hôn đi
227
Chương 227: Scandal tai tiếng nổ tung
228
Chương 228: Hôn lễ tiến hành
229
Chương 229: Khoảng cách giữa viên đạn và nước mắt
230
Chương 230: Thuần phục em, nữ vương của anh