Chương 18: Ôm ấp

“Được, vậy thì tha cho nàng.” Môi đỏ mọng khẽ nhúc nhích, khóe môi cong lên, thanh âm êm ái có thể chảy ra nước.

Hiên Viên Diệp bàn tay nắm cái chén hơi dừng lại, trong lòng có chút xao động, chén trà trong tay cũng rung nhẹ không ít, những giọt nước khẽ sóng sánh …

Trong mắt Bạch Dật Thần chứa nhiều tia sáng hơn, nàng làm nhiều điều như vậy đúng là vẫn còn vì y.Vừa lòng, y thở ra một hơi nhẹ nhõm, trong lòng cũng nhảy nhót vì sự sung sướng chưa từng có.

Trả lời như vậy đã sớm nằm trong dự liệu của mọi người, văn võ đại thần đều muốn đứng dậy chúc mừng Mạnh Vân Thiên song hỷ lâm môn, dù sao nam tử ưu tú như Bạch Dật Thần trong thiên hạ cũng không tìm nổi vài người.

Huống chi Mạnh tiểu thư theo đuổi nhiều năm như vậy, rốt cục đã có kết quả , sao có thể không chúc mừng được.

Mắt của Mạnh Phất Ảnh lại đột nhiên chuyển về phía Bạch Dật Thần, sự nhẹ nhàng trên mặt nháy mắt biến mất, môi đỏ mọng từng chữ từng chữ nói: “Nhưng ta muốn giải trừ hôn ước.”

Bây giờ Phong Ngữ Lam đối với nàng đã không còn uy hiếp gì, bị người khác phát hiện ra âm mưu, nàng ta cũng không còn bất kỳ lợi thế nào nữa, về sau loại xiếc này nàng ta cũng sẽ không ngu xuẩn đến nổi dùng lại, huống chi chủ mưu lần này cũng không phải là nàng ta. Điểm này trong lòng nàng biết rõ, vào lúc Phong Ngữ Lam tuyệt vọng nhất vẫn không có khai ra người nọ, Phong Ngữ Lam tuy không thông minh nhưng cũng coi như là có chút nghĩa khí .Mà người chủ mưu đó nàng tuyệt đối sẽ không buông tha dễ dàng đâu , nhưng không nắm chắc bằng chứng, nàng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

Đúng như lời nói của Bạch Dật Thần, Phong Ngữ Lam chẳng qua chỉ là một người đáng thương. Một Phong Ngữ Lam đổi lại sự tự do cho nàng, giá trị, rất giá trị.

Lần trước ở Vĩnh Thọ Cung, nàng đã hiểu được hôn ước này không phải dễ dàng giải trừ, Mạnh gia thế lực rất lớn, nhưng Bạch gia một chút cũng không kém hơn, nếu Bạch Dật Thần không đồng ý, chỉ sợ mãi mãi không giải trừ được.

Hôm nay, nếu Bạch Dật Thần hứa hẹn sẽ lấy nàng để nàng tha cho Phong Ngữ Lam, nàng sao lại không biết thời biết thế lấy lý do này khiến y đồng ý từ hôn ?!

Hiên Viên Diệp tay cầm chén trà đưa lại gần bên môi, từ từ thưởng thức , nhưng không ai biết rằng những giọt nước sóng sánh kia cũng không khác gì lòng hắn, cũng đang nhàn nhạt gợn sóng.

Mọi người đều kinh sợ, trong đại sảnh hơi xôn xao, tất cả mọi người đều dùng vẻ mặt khó có thể tin nhìn Mạnh Phất Ảnh, trăm triệu lần thật không ngờ nàng sẽ đưa ra ý muốn giải trừ hôn ước.

Bạch Dật Thần thân mình cứng đờ, ánh sáng của sự hài lòng trong đôi mắt nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự tức giận, thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng, nữ nhân này thật sự muốn…giải trừ …hôn ước sao ?

“Khẩn cầu Hoàng Thượng giải trừ hôn ước , thành toàn cho Bạch công tử cùng Phong tiểu thư, cũng thành toàn cho Ảnh nhi…” Trong lúc mọi người còn chưa hết kinh ngạc, Mạnh Phất Ảnh lại cúi người hành lễ với Hoàng Thượng , từng chữ từng chữ nghiêm túc nói.

Dù sao đây cũng là thọ yến của phụ thân, nàng không muốn làm cho sự tình thay đổi càng thêm căng thẳng, coi như là nể mặt phụ thân đại nhân.

“Ngươi… phần thịnh tình này , ta không cần.” Ánh mắt Bạch Dật Thần đột nhiên trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi rống giận.

Y – Bạch Dật Thần, khi nào thì cần người khác thành toàn?

Trực tiếp cự tuyệt đề nghị của nàng, thậm chí y cũng không bận tâm đến tình hình thực tế của mình, y chỉ biết nàng hủy hôn, y không đồng ý.

Bạch Dật Thần là thiên hạ đệ nhất công tử , trước mặt mọi người bị nữ nhân từ hôn, mà y lại quyết đoán nói không cần, liều lĩnh cự tuyệt, không phải ai cũng có thể làm được.

Mạnh Phất Ảnh ngẩn người , thật không ngờ thái độ của y lại kịch liệt như vậy, không phải y vẫn luôn muốn từ hôn sao? Không phải thư từ hôn đã viết rồi sao? Giờ phút này cần gì phải phản đối mãnh liệt như vậy?

Y không phải muốn cứu Phong Ngữ Lam sao? Y không phải nói muốn thành thân cùng Phong Ngữ Lam sao?

Hai mắt hơi nhìn về phía Phong Ngữ Lam, trong ánh mắt Mạnh Phất Ảnh mang theo sự uy hiếp cùng ám chỉ, chính y cầu nàng bỏ qua cho Phong Ngữ Lam cơ mà ?

Nhưng Bạch Dật Thần lại không nhìn về phía Phong Ngữ Lam, có vẻ như hoàn toàn quên mất bản thân mình là người vừa mới cầu tình.

Nam nhân này , đủ vô tình… đủ tàn nhẫn.

Thân mình Phong Ngữ Lam run rẩy, trên mặt ngập tràn sự tuyệt vọng, vô cùng đau xót, vốn tưởng rằng nàng ở trong lòng y ít nhiều có chút vị trí, hóa ra một đồng cũng không đáng như vậy.

Nàng nhiều năm cứ như vậy tranh, cứ như vậy đấu với Mạnh Phất Ảnh, ai biết kết quả lại đáng buồn như thế này, nàng cười Mạnh Phất Ảnh ngốc, bản thân mình chỉ sợ so với Mạnh Phất Ảnh còn ngu hơn.

“Tốt lắm, hôm nay nháo như vậy đủ rồi, đã để thời gian chúc thọ bị trì hoãn, đem Phong Lăng Vân cùng Phong Ngữ Lam dẫn đi, mọi người trước mừng thọ Hầu gia đã.” Hoàng Thượng nhìn sự đối nghịch giữa hai người, trầm giọng nói.

Thanh âm không cao lại có uy nghiêm làm cho Phong Ngữ Lam cũng hiểu rõ là không thể cầu tình được .

Bạch Dật Thần cung kính đáp lời, lại nhanh chóng liếc mắt nhìn Mạnh Phất Ảnh một cái, sau đó lui sang một bên.Mạnh Phất Ảnh tâm trùng xuống, thái độ của Hoàng Thượng khiến nàng hiểu được hôn ước so với trong tưởng tượng của nàng còn phiền toái hơn.

Nếu Bạch Dật Thần không đồng ý chỉ sợ Hoàng Thượng sẽ không hạ chỉ giải trừ hôn ước.

Trong tứ đại gia tộc , đứng đầu là Bạch gia, những gia tộc khác không thể nào so sánh được, sản nghiệp Bạch gia ở trong tay Bạch Dật Thần đã trải rộng khắp thiên hạ, có thể nói là Thủ phủ của Thiên hạ, tài phú như thế không thể nào không có những thế lực khác, Hoàng Thượng coi trọng Bạch Dật Thần đồng thời cũng có bận tâm.

Dù sao Bạch Dật Thần không muốn làm quan, nên không bị quân lệnh trực tiếp trói buộc, cũng chính là chỗ thông minh của Bạch Dật Thần.So với Mạnh gia, Bạch gia chỉ sợ càng làm cho Hoàng Thượng đau đầu hơn. Dù sao Mạnh Vân Thiên vẫn là thần tử dưới chân thiên tử.

Nhiều năm như vậy, Bạch Dật Thần đều không có lui hôn, nàng hiện tại tính sao đây ?

Nghĩ lại lại thấy thật là đáng tiếc, ngày đó Bạch Dật Thần viết thư tù hôn nàng không lấy về, nếu phong thư từ hôn kia ở trong tay…

Nàng không có khả năng ở trước mặt Hoàng thượng, ở thọ yến của phụ thân nháo chuyện to thêm, như vậy đối với nàng cũng không phải là chuyện tốt, huống chi, nàng sẽ không ngốc mà dám đi phản bác Hoàng Thượng.

Vì vậy lúc này chỉ có thể nhịn xuống .

Không sao, nàng muốn làm việc gì thì phải làm cho bằng được, không có chuyện là không làm được, nàng sẽ làm cho Bạch Dật Thần đồng ý từ hôn .

Nếu y muốn chơi thì nàng liền phụng bồi đến cùng, dù sao hiện tại thứ nàng có nhiều nhất chính là thời gian, khóe môi nàng kéo ra một tia cười lạnh.Nàng sẽ không vì một người nam nhân không yêu mà chôn vùi hạnh phúc của mình.

Hoàng Thượng đã hạ lệnh như thế thì ai còn dám dị nghị.Mọi người nhanh chóng dâng quà chúc thọ Mạnh Vân Thiên.

Sau khi Mạnh Phất Ảnh chúc thọ xong, liền chọn một góc hẻo lánh không người chú ý, dù sao nàng không phải là nhân vật chính của ngày hôm nay nên sẽ chẳng có ai để ý việc nàng cứ nhìn về phía cửa ra vào.

Chuyện như vậy có vẻ như cũng không xa lạ gì, trước kia khi nàng đi tham gia yến tiệc của bằng hữu cũng đã có thói quen một mình ngồi ở góc, nàng không thích khách sáo, dối trá nhún nhường.

Khách quá nhiều người, người hầu đều bận tối tăm mặt mũi, góc đứng của nàng không ai tới hầu hạ, chính nàng cầm lấy chén rượu trên bàn , tự mình rót đầy, uống một hơi cạn sạch.

Nàng thích loại cảm giác thoải mái này, cứ tùy ý mà tiêu sái.

Cảm giác được một ánh mắt thẳng tắp bắn ở trên thân thể nàng, vẫn mang theo một chút tức giận, không cần nhìn nàng cũng biết đó là Bạch Dật Thần .

Buồn cười quá phải không?

Lúc trước Mạnh Phất Ảnh đeo đuổi y, y cũng chưa từng liếc nhìn một cái, hiện giờ nàng trốn tại xó góc , y lại…

Mà y có tư cách gì để tức giận?

Lại rót đầy chén rượu, vẫn tiêu sái uống một hơi cạn sạch, uống rượu đối nàng mà nói cũng không xa lạ gì, bản thân là cô nhi , trong cuộc sống của nàng có nhiều nhất chính là sự hiu quạnh, uống rượu được xem như một thói quen.Tùy ý lại tự tại như vậy, nàng ẩn trong góc nhưng vẫn tỏa ra sự hấp dẫn khác thường.

Đột nhiên giật mình thấy có một đạo ánh mắt khác dừng ở trên thân thể nàng, Mạnh Phất Ảnh hơi nhíu mày, theo bản năng ngước mắt nhìn lại, liền đối mặt với đôi mắt sâu không thấy đáy kia, theo bản năng nàng hơi giật mình một chút.

Nàng muốn tìm tòi nghiên cứu cảm xúc trong đôi mắt đó,nhưng hắn lại dời đi, có vẻ như cái nhìn vừa rồi chỉ là ảo giác của nàng.

Mạnh Như Tuyết ngồi ở bên cạnh hắn một mặt mềm nhẹ thay hắn rót rượu, không biết ở bên cạnh hắn nói nhỏ cái gì đó khiến nàng ta cười khẽ.

Yến tiệc kéo dài đến khuya, khi Mạnh Phất Ảnh rời khỏi đại sảnh cảm giác đầu có chút choáng váng , có thể thân thể này tửu lượng không bằng nàng trước kia.Bất quá gió đêm thổi qua khiến nàng thư thái hơn rất nhiều, vì thế một mình nàng đi về hướng các viện của mình.

Nhưng vào thời điểm một mình đi qua hậu hoa viên thì tay đột nhiên bị chế trụ, không đợi nàng phản ứng kịp, liền bị kéo vào một lồng ngực rộng lớn.

Lồng ngực cứng rắn, hơi thở nam tính…

Chapter
1 Chương 1: Từ hôn
2 Chương 2: Mạo Hiểm
3 Chương 3: Giải Thích
4 Chương 4: Hai cái đầu heo
5 Chương 5
6 Chương 6: Thả Chó
7 Chương 7: Cất Nhắc
8 Chương 8: Tiến Cung
9 Chương 9: Đón Xe
10 Chương 10: Cảm động
11 Chương 11: Đối diện
12 Chương 12: Đồng lõa
13 Chương 13: Âm mưu
14 Chương 14: Diễn trò
15 Chương 15: Sự thật dần sáng tỏ
16 Chương 16: Hoàn toàn phản kích
17 Chương 17: Hứa hẹn như thế
18 Chương 18: Ôm ấp
19 Chương 19: Kinh trệ
20 Chương 20: Cắn một cái
21 Chương 21: Uy hiếp
22 Chương 22: Ói ra người hắn
23 Chương 23: Kinh phí để ta lo liệu
24 Chương 24: Nữ nhân của hắn
25 Chương 25: Đòi hỏi quá đáng
26 Chương 26: Tuyển chọn phi
27 Chương 27: Khổng tước xòe đuôi
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32: Hậu quả của việc tức giận
33 Chương 33: Tâm tư của hắn
34 Chương 34: Âm mưu của hoàng hậu
35 Chương 35: Dung Túng
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55: Có tin vui
56 Chương 56: Cùng nhau tắm bồn uyên ương
57 Chương 57
58 Chương 58: Hắn là xử nam
59 Chương 59: Đêm động phòng hoa chúc
60 Chương 60-61: Đúng là nàng
61 Chương 62: Nàng cũng ghen
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67: Hắn Điên Cuồng, Giận Đánh Nhu Phi
67 Chương 68: Hậu quả của việc nàng tức giận, nghiêm trọng hơn
68 Chương 69: Nhu phi bị đùa giỡn
69 Chương 70: Tháo bỏ lớp ngụy trang
70 Chương 71
71 Chương 72: Tìm được Nhu Phi thực
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76: Khí phúc hắc của hắn khiến Dật Thần tức hộc máu
76 Chương 77: Tuyệt sắc xuất hiện, rung động thiên hạ
77 Chương 78
78 Chương 79: Tài năng của nàng làm hắn chấn động
79 Chương 80: Sửa Trị Liễu Phi Điên Cuồng Và Thương Tâm
80 Chương 81
81 Chương 82: Kết cục của Mạnh Như Tuyết
82 Chương 83: Kết cục của Mạnh Như Tuyết – Trò hề của Quản gia và Đại phu nhân
83 Chương 84: Xử lý quản gia và đại phu nhân, đối phó với Bạch Dật Thần
84 Chương 85: Mị phi chịu nhục, Bạch Dật Thần mắc mưu, Mạnh Như Tuyết muốn lập gia đình
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88: Đã lâu không ghen tuông dữ như vậy
88 Chương 89: Âm mưu của Liễu phi bị thất bại – Nam nhân kỳ quái
89 Chương 90
90 Chương 91: Nhị vương gia xử trí Mạnh Như Tuyết vô cùng tàn nhẫn – Đại hội bán đấu giá
91 Chương 92: Đại hội bán đấu giá – Bạch Dật Thần thê thảm
92 Chương 93: Sửa trị Bạch Dật Thần – Người đó của Tinh nhi
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98: 98
98 Chương 99: Làm cho Thái tử và Đạt Hề Tĩnh kinh ngạc
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102: Đại hội Phong Vân
102 Chương 103: Đại hội Phong Vân gặp nhau, hoàn toàn rung động
103 Chương 104: Đại hội Phong Vân, tỷ thí trực diện, hoàn toàn chấn động
104 Chương 105: Hình dáng chân thật xuất hiện, toàn trường chấn động, toàn thắng Bạch Dật Thần
105 Chương 106: Tuyệt Đối Kinh Diễm Tuyệt Đối Rung Động
106 Chương 107: Hối Hận Không Kịp Bạch Dật Thần Bất Ngờ Kinh Hỉ
107 Chương 108: Chân tướng (Kinh hỷ ngoài ý muốn)
108 Chương 109
109 Chương 110: Vì ta yêu nàng
110 Chương 111: Thật sự có?
111 Chương 112: Nàng và thiên hạ, bên nào quan trọng hơn?
112 Chương 113: Tình nguyện từ bỏ ngôi vị hoàng đế vì nàng
113 Chương 114
114 Chương 115: Nàng chỉ yêu mình hắn – Phấn khích phản kích
115 Chương 116: Bộ mặt thật của Liễu phi
116 Chương 117: Kết cục của Liễu phi
117 Chương 118: Liễu Phi thê thảm, Tình nhi xuất giá
118 Chương 119
119 Chương 120: Bái đường thành thân
120 Chương 121: Khó phân biệt thật giả, sự cơ trí của Hiên Viên Diệp
121 Chương 122: Thật sự có!!! (Phất nhi mang thai)
122 Chương 123: Hắn vui đến choáng váng, con đá hắn một cước
123 Chương 124: Si mê khác thường – Âm mưu của Bạch Dật Thần
124 Chương 125: Sự bá đạo của nàng – Nam nhân của nàng cũng chỉ có thể là của nàng
125 Chương 126: Hậu quả khi Mạnh Phất Ảnh tức giận
126 Chương 127: Hiên Viên Diệp điên cuồng
127 Chương 128: Kết Cuộc Của Lan Mai
128 Chương 129: Hiên Viên Diệp Bình Tĩnh Đánh Trả Kết Cuộc Của Địch Nhân
129 Chương 130: Giết Bạch Dật Thần (Thượng)
130 Chương 131: Đuổi Giết Bạch Dật Thần
131 Chương 132
132 Chương 133
133 Chương 134
134 Chương 135: Đại Kết Cục
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Từ hôn
2
Chương 2: Mạo Hiểm
3
Chương 3: Giải Thích
4
Chương 4: Hai cái đầu heo
5
Chương 5
6
Chương 6: Thả Chó
7
Chương 7: Cất Nhắc
8
Chương 8: Tiến Cung
9
Chương 9: Đón Xe
10
Chương 10: Cảm động
11
Chương 11: Đối diện
12
Chương 12: Đồng lõa
13
Chương 13: Âm mưu
14
Chương 14: Diễn trò
15
Chương 15: Sự thật dần sáng tỏ
16
Chương 16: Hoàn toàn phản kích
17
Chương 17: Hứa hẹn như thế
18
Chương 18: Ôm ấp
19
Chương 19: Kinh trệ
20
Chương 20: Cắn một cái
21
Chương 21: Uy hiếp
22
Chương 22: Ói ra người hắn
23
Chương 23: Kinh phí để ta lo liệu
24
Chương 24: Nữ nhân của hắn
25
Chương 25: Đòi hỏi quá đáng
26
Chương 26: Tuyển chọn phi
27
Chương 27: Khổng tước xòe đuôi
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32: Hậu quả của việc tức giận
33
Chương 33: Tâm tư của hắn
34
Chương 34: Âm mưu của hoàng hậu
35
Chương 35: Dung Túng
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55: Có tin vui
56
Chương 56: Cùng nhau tắm bồn uyên ương
57
Chương 57
58
Chương 58: Hắn là xử nam
59
Chương 59: Đêm động phòng hoa chúc
60
Chương 60-61: Đúng là nàng
61
Chương 62: Nàng cũng ghen
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67: Hắn Điên Cuồng, Giận Đánh Nhu Phi
67
Chương 68: Hậu quả của việc nàng tức giận, nghiêm trọng hơn
68
Chương 69: Nhu phi bị đùa giỡn
69
Chương 70: Tháo bỏ lớp ngụy trang
70
Chương 71
71
Chương 72: Tìm được Nhu Phi thực
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76: Khí phúc hắc của hắn khiến Dật Thần tức hộc máu
76
Chương 77: Tuyệt sắc xuất hiện, rung động thiên hạ
77
Chương 78
78
Chương 79: Tài năng của nàng làm hắn chấn động
79
Chương 80: Sửa Trị Liễu Phi Điên Cuồng Và Thương Tâm
80
Chương 81
81
Chương 82: Kết cục của Mạnh Như Tuyết
82
Chương 83: Kết cục của Mạnh Như Tuyết – Trò hề của Quản gia và Đại phu nhân
83
Chương 84: Xử lý quản gia và đại phu nhân, đối phó với Bạch Dật Thần
84
Chương 85: Mị phi chịu nhục, Bạch Dật Thần mắc mưu, Mạnh Như Tuyết muốn lập gia đình
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88: Đã lâu không ghen tuông dữ như vậy
88
Chương 89: Âm mưu của Liễu phi bị thất bại – Nam nhân kỳ quái
89
Chương 90
90
Chương 91: Nhị vương gia xử trí Mạnh Như Tuyết vô cùng tàn nhẫn – Đại hội bán đấu giá
91
Chương 92: Đại hội bán đấu giá – Bạch Dật Thần thê thảm
92
Chương 93: Sửa trị Bạch Dật Thần – Người đó của Tinh nhi
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98: 98
98
Chương 99: Làm cho Thái tử và Đạt Hề Tĩnh kinh ngạc
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102: Đại hội Phong Vân
102
Chương 103: Đại hội Phong Vân gặp nhau, hoàn toàn rung động
103
Chương 104: Đại hội Phong Vân, tỷ thí trực diện, hoàn toàn chấn động
104
Chương 105: Hình dáng chân thật xuất hiện, toàn trường chấn động, toàn thắng Bạch Dật Thần
105
Chương 106: Tuyệt Đối Kinh Diễm Tuyệt Đối Rung Động
106
Chương 107: Hối Hận Không Kịp Bạch Dật Thần Bất Ngờ Kinh Hỉ
107
Chương 108: Chân tướng (Kinh hỷ ngoài ý muốn)
108
Chương 109
109
Chương 110: Vì ta yêu nàng
110
Chương 111: Thật sự có?
111
Chương 112: Nàng và thiên hạ, bên nào quan trọng hơn?
112
Chương 113: Tình nguyện từ bỏ ngôi vị hoàng đế vì nàng
113
Chương 114
114
Chương 115: Nàng chỉ yêu mình hắn – Phấn khích phản kích
115
Chương 116: Bộ mặt thật của Liễu phi
116
Chương 117: Kết cục của Liễu phi
117
Chương 118: Liễu Phi thê thảm, Tình nhi xuất giá
118
Chương 119
119
Chương 120: Bái đường thành thân
120
Chương 121: Khó phân biệt thật giả, sự cơ trí của Hiên Viên Diệp
121
Chương 122: Thật sự có!!! (Phất nhi mang thai)
122
Chương 123: Hắn vui đến choáng váng, con đá hắn một cước
123
Chương 124: Si mê khác thường – Âm mưu của Bạch Dật Thần
124
Chương 125: Sự bá đạo của nàng – Nam nhân của nàng cũng chỉ có thể là của nàng
125
Chương 126: Hậu quả khi Mạnh Phất Ảnh tức giận
126
Chương 127: Hiên Viên Diệp điên cuồng
127
Chương 128: Kết Cuộc Của Lan Mai
128
Chương 129: Hiên Viên Diệp Bình Tĩnh Đánh Trả Kết Cuộc Của Địch Nhân
129
Chương 130: Giết Bạch Dật Thần (Thượng)
130
Chương 131: Đuổi Giết Bạch Dật Thần
131
Chương 132
132
Chương 133
133
Chương 134
134
Chương 135: Đại Kết Cục