Chương 11: Đối diện

Trong nháy mắt đã đến ngày mừng thọ năm mươi tuổi của Mạnh Vân Thiên.

Năm mươi tuổi cũng đã được xem là Đại thọ, hơn nữa hôm nay cũng là ngày sinh thần của Mạnh Phất Ảnh cùng Mạnh Như Tuyết nên chuẩn bị đặc biệt long trọng.

Sáng tinh mơ, Thanh Trúc đã giúp nàng mặc y phục mà Thái Hậu đặc biệt may cho nàng.

Chính là, không biết vẫn như thông thường, hay là thật sự quên mất, cũng không có trang điểm cho nàng, chỉ giúp nàng chải một kiểu tóc thật đẹp đẽ. Mạnh Phất Ảnh sửng sốt một chút cũng không quá để ý, dù sao trong này tối như vậy, trang điểm đẹp đẽ cũng không để làm gì.

Lúc này vẫn chưa tới thời gian chúc thọ nhưng khách nhân đã tới rất nhiều. Đặc biệt là những đại thần trong triều, từ sáng sớm tinh mơ mỗi người đều mang theo danh mục quà tặng phong phú tới rồi.

Mạnh Phất Ảnh không thích những chỗ quá mức náo nhiệt, một mình ở trong hậu hoa viên ngắm hoa, cũng không cho Thanh Trúc đi theo.

Nha đầu kia hiện tại rất nghe lời nàng, nàng nói cái gì là cái đó, không có nửa điểm cãi lời, có thể là biết được bây giờ nàng sẽ không để người khác khi dễ mình nữa, vả lại nàng không cho đi theo nên cũng không dám làm phật ý nàng.

Trời mới vào đầu xuân, cả vườn hoa đua nhau nở rộ làm cho người ngắm cảm thấy rất thích thú.

Hiện giờ, tất cả mọi người đều tụ tập ở đại sảnh, đương nhiên sẽ không đến chỗ này, vì vậy mà một nơi đẹp như vậy chỉ có một mình nàng độc hưởng.

Nhìn những con bướm và ong mật ở giữa hoa xuyên tới bay lượn xung quanh mình , Mạnh Phất Ảnh càng vui vẻ hơn, nhưng rồi nhớ lại ngày xưa, kìm lòng không đặng, thấp giọng hừ một tiếng.

Đột nhiên nhìn thấy trên những cánh hoa của một loại hoa có rất nhiều ong mật, không khỏi có chút sửng sốt, xem ra loại hoa này cực kì chiêu ong gọi mật, không biết là hoa gì? Không biết bên trong có cái dạng gì đặc biệt hơn những loài khác đây? Trong lòng tò mò, liền nhẹ nhàng chà xát một chút, rất muốn cầm trở về tỉ mỉ nghiên cứu thử xem.

“Ha, người quái dị như ngươi thật không biết nhục, lấy chính mình ra so sánh với hoa, thật đúng là vũ nhục những đóa hoa xinh đẹp này mà.” Đột nhiên một tiếng nói chứa sự đầy sự trào phúng từ phía sau nàng truyền đến.

Mạnh Phất Ảnh mắt hơi trầm xuống, sâu trong con ngươi nhanh chóng xoẹt qua một tia lạnh như băng , tuy rằng nàng không muốn gây chuyện nhưng tuyệt đối sẽ không để cho người khác tùy ý khi dễ, làm nhục mình.

Mà nam nhân này lại quá độc miệng.

Chậc, không biết người này rốt cuộc có thân phận như thế nào, hôm nay dù sao cũng là sinh thần của phụ thân, vì phụ thân rất thương yêu nàng nên tất nhiên cũng không thể làm ra chuyện quá quá đáng.

“Bổn vương hỏi ngươi đó, người không những quái dị mà còn bị điếc sao?” Không nghe thấy tiếng nàng trả lời, giọng nói giận dữ của nam nhân lại truyền đến.

Mạnh Phất Ảnh nở một nụ cười lạnh, trong mắt cũng xuất hiện thêm vài phần phẫn nộ, người này một tiếng lại một tiếng bảo nàng là người quái dị, nói ra miệng cũng toàn những lời châm chọc , khiến nàng rất thích thú nha~ nàng quản hắn là vương gia chó má gì.

Đôi mắt to tròn cụp xuống nhìn phấn hoa trong tay, đột nhiên trong mắt tràn qua một tia cười khẽ, haha, người lấy sự mỉa mai làm điều thích thú ình như ngươi, lát nữa thôi ta sẽ khiến cho ngươi còn thích thú hơn, cam đoan cho ngươi thoải mái đủ.

“Phất nhi thỉnh an Cửu Vương gia.” Mạnh Phất Ảnh từ từ xoay người, thấy rõ người tới, thì ra là Cửu Vương gia Hiên Viên Mặc, hơi hơi hành lễ, bộ dáng hắn rất được chỉ tiếc miệng quá ác độc.

Khi hơi xoay người hành lễ, nhìn thấy trên lưng hắn có một cái túi hương, khóe môi cười càng thêm rõ ràng, ngón tay khẽ nhúc nhích một chút, cái túi hương đã nằm trong tay nàng rồi.

“Hừ, kẻ quái dị như ngươi nhanh nhanh biến đi, đừng có làm bẩn mắt bổn vương nữa, bổn vương mỗi lần nhìn thấy ngươi ba ngày sẽ ăn không ngon.” Lời nói ra của Hiên Viên Mặc càng lúc càng thêm tàn nhẫn.

Cho dù hiện tại nàng không ngốc, cũng là một người quái dị, nhìn thấy liền ghê tởm.

Mạnh Phất Ảnh cong khóe môi lên, nàng muốn nhìn thấy lát nữa hắn còn có thể kiêu ngạo được nữa không.

Nhanh chóng đem phấn hoa cầm trong tay bỏ vào trong túi hương của hắn, sau đó lấy tốc độ nhanh hơn đem túi hương treo trở về trên hông của hắn.

Sau đó bước chân bắt đầu đi thẳng về phía trước, khóe môi cười càng thêm vài phần tà ác.

Nhưng khi nàng hơi ngước mắt lên lại đột nhiên đối mặt với một đôi mắt, quá mức bất ngờ, quá mức ngoài ý muốn, khóe môi đang cười cũng chưa kịp che dấu.

Trong nháy mắt chống lại ánh mắt của hắn, Mạnh Phất Ảnh hoàn toàn cứng người.

Hiên Viên Diệp! Hắn làm sao có thể xuất hiện tại nơi này?

Lần trước ở chỗ Hoàng Thái Hậu chỉ mơ hồ liếc mắt đánh giá hắn một chút, hơn nữa khi đó hắn cũng không có nhìn về phía nàng.

Lần này đối diện, làm cho trong lòng nàng âm thầm kinh thán.

Nàng chưa bao giờ biết, một người nam nhân có thể đẹp đến như vậy ,thế nhưng lại không có nửa điểm âm nhu, ngược lại lộ ra một loại khí phách vương giả vô hình khó có người chống đỡ được.

Đôi mắt kia như có một sức hấp dẫn làm cho người khác khó có thể tự kiềm chế mà không bị hút vào, dù ngươi biết rõ đó là vực sâu không đáy cũng sẽ không chút do dự mà nhảy xuống, dù ngươi biết rõ đó là rượu độc trí mạng vẫn sẽ không chút lăn tăn mà uống vào.

Nàng chưa bao giờ biết chỉ là một lần đối diện sẽ mang lại sự rung động cho nàng đến như thế.

Cơ thể Mạnh Phất Ảnh chỉ hơi cứng lại một chút nhưng trong lòng thì âm thầm kinh hoảng, nam nhân này quá nguy hiểm. Nàng dám đoán chắc chuyện vừa mới xảy ra khẳng định toàn bộ đều rơi vào mắt hắn.

Bởi vì nàng biết thiên hạ này chỉ sợ không có chuyện gì có thể giấu diếm được cặp mắt kia.

Thiên tính vạn tính cũng không nghĩ tới Hiên Viên Diệp sẽ xuất hiện vào lúc này, ở chỗ này.

“Thất ca, ngươi sao cũng tới Hậu hoa viên?” Hiên Viên Mặc nhìn người vừa tới, nhất thời cung kính nói.

Nam tử không trả lời , chỉ đưa mắt nhìn về phía Mạnh Phất Ảnh, con ngươi cũng từ từ dời đến túi hương bên hông Hiên Viên Mặc, ánh nhìn ngưng tụ lại.

Mạnh Phất Ảnh cảm thấy thất kinh, khi thấy hắn nhìn về phía túi hương bên hông Hiên Viên Mặc thì tim nàng đã đập thình thịch, hắn quả thật là thấy được, giờ phút này không phải là muốn ..muốn vạch trần nàng, sau đó trừng trị nàng đi?

Nhưng ánh mắt của hắn chỉ ngừng tại túi hương một chút liền dời đi, thủy chung không có mở miệng nói chuyện.

“Thất điện hạ, thì ra ngài ở chỗ này.” Một tiếng nói thanh thúy lại dễ nghe nhẹ bổng truyền đến, khi Mạnh Như Tuyết từ từ đi đến, thì gương mặt tuyệt mỹ vốn rất vui sướng của nàng ta lập tức biến chuyển, vẻ mặt đột nhiên cứng lại một chút.

Chapter
1 Chương 1: Từ hôn
2 Chương 2: Mạo Hiểm
3 Chương 3: Giải Thích
4 Chương 4: Hai cái đầu heo
5 Chương 5
6 Chương 6: Thả Chó
7 Chương 7: Cất Nhắc
8 Chương 8: Tiến Cung
9 Chương 9: Đón Xe
10 Chương 10: Cảm động
11 Chương 11: Đối diện
12 Chương 12: Đồng lõa
13 Chương 13: Âm mưu
14 Chương 14: Diễn trò
15 Chương 15: Sự thật dần sáng tỏ
16 Chương 16: Hoàn toàn phản kích
17 Chương 17: Hứa hẹn như thế
18 Chương 18: Ôm ấp
19 Chương 19: Kinh trệ
20 Chương 20: Cắn một cái
21 Chương 21: Uy hiếp
22 Chương 22: Ói ra người hắn
23 Chương 23: Kinh phí để ta lo liệu
24 Chương 24: Nữ nhân của hắn
25 Chương 25: Đòi hỏi quá đáng
26 Chương 26: Tuyển chọn phi
27 Chương 27: Khổng tước xòe đuôi
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32: Hậu quả của việc tức giận
33 Chương 33: Tâm tư của hắn
34 Chương 34: Âm mưu của hoàng hậu
35 Chương 35: Dung Túng
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55: Có tin vui
56 Chương 56: Cùng nhau tắm bồn uyên ương
57 Chương 57
58 Chương 58: Hắn là xử nam
59 Chương 59: Đêm động phòng hoa chúc
60 Chương 60-61: Đúng là nàng
61 Chương 62: Nàng cũng ghen
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67: Hắn Điên Cuồng, Giận Đánh Nhu Phi
67 Chương 68: Hậu quả của việc nàng tức giận, nghiêm trọng hơn
68 Chương 69: Nhu phi bị đùa giỡn
69 Chương 70: Tháo bỏ lớp ngụy trang
70 Chương 71
71 Chương 72: Tìm được Nhu Phi thực
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76: Khí phúc hắc của hắn khiến Dật Thần tức hộc máu
76 Chương 77: Tuyệt sắc xuất hiện, rung động thiên hạ
77 Chương 78
78 Chương 79: Tài năng của nàng làm hắn chấn động
79 Chương 80: Sửa Trị Liễu Phi Điên Cuồng Và Thương Tâm
80 Chương 81
81 Chương 82: Kết cục của Mạnh Như Tuyết
82 Chương 83: Kết cục của Mạnh Như Tuyết – Trò hề của Quản gia và Đại phu nhân
83 Chương 84: Xử lý quản gia và đại phu nhân, đối phó với Bạch Dật Thần
84 Chương 85: Mị phi chịu nhục, Bạch Dật Thần mắc mưu, Mạnh Như Tuyết muốn lập gia đình
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88: Đã lâu không ghen tuông dữ như vậy
88 Chương 89: Âm mưu của Liễu phi bị thất bại – Nam nhân kỳ quái
89 Chương 90
90 Chương 91: Nhị vương gia xử trí Mạnh Như Tuyết vô cùng tàn nhẫn – Đại hội bán đấu giá
91 Chương 92: Đại hội bán đấu giá – Bạch Dật Thần thê thảm
92 Chương 93: Sửa trị Bạch Dật Thần – Người đó của Tinh nhi
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98: 98
98 Chương 99: Làm cho Thái tử và Đạt Hề Tĩnh kinh ngạc
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102: Đại hội Phong Vân
102 Chương 103: Đại hội Phong Vân gặp nhau, hoàn toàn rung động
103 Chương 104: Đại hội Phong Vân, tỷ thí trực diện, hoàn toàn chấn động
104 Chương 105: Hình dáng chân thật xuất hiện, toàn trường chấn động, toàn thắng Bạch Dật Thần
105 Chương 106: Tuyệt Đối Kinh Diễm Tuyệt Đối Rung Động
106 Chương 107: Hối Hận Không Kịp Bạch Dật Thần Bất Ngờ Kinh Hỉ
107 Chương 108: Chân tướng (Kinh hỷ ngoài ý muốn)
108 Chương 109
109 Chương 110: Vì ta yêu nàng
110 Chương 111: Thật sự có?
111 Chương 112: Nàng và thiên hạ, bên nào quan trọng hơn?
112 Chương 113: Tình nguyện từ bỏ ngôi vị hoàng đế vì nàng
113 Chương 114
114 Chương 115: Nàng chỉ yêu mình hắn – Phấn khích phản kích
115 Chương 116: Bộ mặt thật của Liễu phi
116 Chương 117: Kết cục của Liễu phi
117 Chương 118: Liễu Phi thê thảm, Tình nhi xuất giá
118 Chương 119
119 Chương 120: Bái đường thành thân
120 Chương 121: Khó phân biệt thật giả, sự cơ trí của Hiên Viên Diệp
121 Chương 122: Thật sự có!!! (Phất nhi mang thai)
122 Chương 123: Hắn vui đến choáng váng, con đá hắn một cước
123 Chương 124: Si mê khác thường – Âm mưu của Bạch Dật Thần
124 Chương 125: Sự bá đạo của nàng – Nam nhân của nàng cũng chỉ có thể là của nàng
125 Chương 126: Hậu quả khi Mạnh Phất Ảnh tức giận
126 Chương 127: Hiên Viên Diệp điên cuồng
127 Chương 128: Kết Cuộc Của Lan Mai
128 Chương 129: Hiên Viên Diệp Bình Tĩnh Đánh Trả Kết Cuộc Của Địch Nhân
129 Chương 130: Giết Bạch Dật Thần (Thượng)
130 Chương 131: Đuổi Giết Bạch Dật Thần
131 Chương 132
132 Chương 133
133 Chương 134
134 Chương 135: Đại Kết Cục
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Từ hôn
2
Chương 2: Mạo Hiểm
3
Chương 3: Giải Thích
4
Chương 4: Hai cái đầu heo
5
Chương 5
6
Chương 6: Thả Chó
7
Chương 7: Cất Nhắc
8
Chương 8: Tiến Cung
9
Chương 9: Đón Xe
10
Chương 10: Cảm động
11
Chương 11: Đối diện
12
Chương 12: Đồng lõa
13
Chương 13: Âm mưu
14
Chương 14: Diễn trò
15
Chương 15: Sự thật dần sáng tỏ
16
Chương 16: Hoàn toàn phản kích
17
Chương 17: Hứa hẹn như thế
18
Chương 18: Ôm ấp
19
Chương 19: Kinh trệ
20
Chương 20: Cắn một cái
21
Chương 21: Uy hiếp
22
Chương 22: Ói ra người hắn
23
Chương 23: Kinh phí để ta lo liệu
24
Chương 24: Nữ nhân của hắn
25
Chương 25: Đòi hỏi quá đáng
26
Chương 26: Tuyển chọn phi
27
Chương 27: Khổng tước xòe đuôi
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32: Hậu quả của việc tức giận
33
Chương 33: Tâm tư của hắn
34
Chương 34: Âm mưu của hoàng hậu
35
Chương 35: Dung Túng
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55: Có tin vui
56
Chương 56: Cùng nhau tắm bồn uyên ương
57
Chương 57
58
Chương 58: Hắn là xử nam
59
Chương 59: Đêm động phòng hoa chúc
60
Chương 60-61: Đúng là nàng
61
Chương 62: Nàng cũng ghen
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67: Hắn Điên Cuồng, Giận Đánh Nhu Phi
67
Chương 68: Hậu quả của việc nàng tức giận, nghiêm trọng hơn
68
Chương 69: Nhu phi bị đùa giỡn
69
Chương 70: Tháo bỏ lớp ngụy trang
70
Chương 71
71
Chương 72: Tìm được Nhu Phi thực
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76: Khí phúc hắc của hắn khiến Dật Thần tức hộc máu
76
Chương 77: Tuyệt sắc xuất hiện, rung động thiên hạ
77
Chương 78
78
Chương 79: Tài năng của nàng làm hắn chấn động
79
Chương 80: Sửa Trị Liễu Phi Điên Cuồng Và Thương Tâm
80
Chương 81
81
Chương 82: Kết cục của Mạnh Như Tuyết
82
Chương 83: Kết cục của Mạnh Như Tuyết – Trò hề của Quản gia và Đại phu nhân
83
Chương 84: Xử lý quản gia và đại phu nhân, đối phó với Bạch Dật Thần
84
Chương 85: Mị phi chịu nhục, Bạch Dật Thần mắc mưu, Mạnh Như Tuyết muốn lập gia đình
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88: Đã lâu không ghen tuông dữ như vậy
88
Chương 89: Âm mưu của Liễu phi bị thất bại – Nam nhân kỳ quái
89
Chương 90
90
Chương 91: Nhị vương gia xử trí Mạnh Như Tuyết vô cùng tàn nhẫn – Đại hội bán đấu giá
91
Chương 92: Đại hội bán đấu giá – Bạch Dật Thần thê thảm
92
Chương 93: Sửa trị Bạch Dật Thần – Người đó của Tinh nhi
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98: 98
98
Chương 99: Làm cho Thái tử và Đạt Hề Tĩnh kinh ngạc
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102: Đại hội Phong Vân
102
Chương 103: Đại hội Phong Vân gặp nhau, hoàn toàn rung động
103
Chương 104: Đại hội Phong Vân, tỷ thí trực diện, hoàn toàn chấn động
104
Chương 105: Hình dáng chân thật xuất hiện, toàn trường chấn động, toàn thắng Bạch Dật Thần
105
Chương 106: Tuyệt Đối Kinh Diễm Tuyệt Đối Rung Động
106
Chương 107: Hối Hận Không Kịp Bạch Dật Thần Bất Ngờ Kinh Hỉ
107
Chương 108: Chân tướng (Kinh hỷ ngoài ý muốn)
108
Chương 109
109
Chương 110: Vì ta yêu nàng
110
Chương 111: Thật sự có?
111
Chương 112: Nàng và thiên hạ, bên nào quan trọng hơn?
112
Chương 113: Tình nguyện từ bỏ ngôi vị hoàng đế vì nàng
113
Chương 114
114
Chương 115: Nàng chỉ yêu mình hắn – Phấn khích phản kích
115
Chương 116: Bộ mặt thật của Liễu phi
116
Chương 117: Kết cục của Liễu phi
117
Chương 118: Liễu Phi thê thảm, Tình nhi xuất giá
118
Chương 119
119
Chương 120: Bái đường thành thân
120
Chương 121: Khó phân biệt thật giả, sự cơ trí của Hiên Viên Diệp
121
Chương 122: Thật sự có!!! (Phất nhi mang thai)
122
Chương 123: Hắn vui đến choáng váng, con đá hắn một cước
123
Chương 124: Si mê khác thường – Âm mưu của Bạch Dật Thần
124
Chương 125: Sự bá đạo của nàng – Nam nhân của nàng cũng chỉ có thể là của nàng
125
Chương 126: Hậu quả khi Mạnh Phất Ảnh tức giận
126
Chương 127: Hiên Viên Diệp điên cuồng
127
Chương 128: Kết Cuộc Của Lan Mai
128
Chương 129: Hiên Viên Diệp Bình Tĩnh Đánh Trả Kết Cuộc Của Địch Nhân
129
Chương 130: Giết Bạch Dật Thần (Thượng)
130
Chương 131: Đuổi Giết Bạch Dật Thần
131
Chương 132
132
Chương 133
133
Chương 134
134
Chương 135: Đại Kết Cục