Chương 34: giẫm chết một con kiến

“Ông không thể tự hiểu lấy mình một chút được sao? Đã nói là ông quá yếu, sao lại không tin?” Không đợi  Lăng Hạo động đậy, Lục Nguyệt đã bình tĩnh nói, sau đó giơ tay quét ra một cơn gió mạnh.

Lòng bàn tay nhìn như tùy ý lại ẩn chứa năng lượng cuồng bạo, lập tức quét về phía ông lão như một cơn  cuồng phong, gây ra âm thanh gió rít chói tai.

“AI?” Ngay khi khí tức trên người Lục Nguyệt dao động, đồng tử của ông lão co lại.

Cho đến lúc này ông ta mới biết mình đã chọc phải šÌ người nào, ông ta lại còn muốn cùng đối phương luận bàn, thật là buồn cười! 

Ông ta muốn né tránh nhưng tu vi chênh lệch giống như một vực sâu, ông ta thậm chí còn không có khả năng né tránh!

Bang!

Một tiếng rầm vang lên, Hầu Ưng bay lộn ngược như diều đứt dây, bay xa hơn mười mét rồi nặng nề đập xuống đất, há miệng phun ra một ngụm máu.

Mà đây rõ ràng là kết quả Lục Nguyệt đã nương tay, nếu không bây giờ ông ta đã là một xác chết!

Yên lặng!

Hiện trường lập tức rơi vào sự im lặng chết chóc, có thể nghe thấy tiếng kim rơi!

Cao thủ số một trong thế giới ngầm Đông Châu bị đối phương tùy tiện vung tay một cái đã quét bay ra ngoài!?

Cái này nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì ai có thể tin!

“Cậu... Cậu vậy mà đã là tu vi cấp chiến tướng?” Ông lão nằm co quắp trên mặt đất, vẻ mặt tràn đầy kinh hãi, trong lòng đã tràn đầy sóng gió!

Ông ta chưa bao giờ nghĩ tới đời này của mình lại có thể nhìn thấy cường giả cấp chiến tướng trong truyền thuyết, quả thật chết cũng không tiếc! 

“Cấp chiến tướng? Ha ha..." Lục Nguyệt nhún vai, phớt lờ đối phương.

Là người đứng đầu dưới trướng Vua Tây Vực, nếu như hắn chỉ là cấp chiến tướng, có lẽ đã sớm bị người khác cười nhạo rớt cả răng!

“Bát gia, người của ông hình như không được rồi, có muốn gọi thêm người nữa không?” Lúc này, Lăng Hạo nhìn Viên Hùng, cười nhạt.

Ha

Viên Hùng nặng nề thở ra một hơi, sắc mặt khó coi tới cực điểm.

“Người anh em này, ở Đông Châu này, nắm đấm không phải là tất cả, nếu các người thật sự muốn làm tới tuyệt tình, vậy Viên Hùng tôi cũng không phải là không chịu nổi, tôi...”

“Viên Hùng, ông muốn chết!” Ngay sau đó, một giọng nói ngắt lời ông ta.

Bịch! Bịch! Bịch!

Cùng lúc đó, một đám côn đồ vốn đang đứng ở cửa không hiểu xảy ra chuyện gì mà lần lượt bay vào đại sảnh, nặng nề ngã xuống đất, nghiêng đầu, trực tiếp ngất đi.

Một lúc sau, Thẩm Nhạc và ông lão họ Đường bước nhanh tới. 

“Thẩm... Thẩm tổng!?" Sau khi nhìn thấy Thẩm Nhạc, Viên Hùng và Tào Đông Tuyền đồng loạt sửng sốt.

Là nhân vật có mặt mũi ở thành Đông Châu, hai người bọn họ đương nhiên biết Thẩm Nhạc, biết đây là vị đại Phật mà họ chỉ có thể nhìn lên.

Đặc biệt là Viên Hùng, ngay khi Thẩm Nhạc đến Đông Châu một năm trước, ông ta từng muốn ra đòn phủ đầu, nhưng sau đó đã bị người của Thẩm Nhạc kề dao vào cổ.

Lúc đó nếu không có người đứng ra nói giúp Viên Hùng thì bây giờ ông ta chỉ còn là một nắm đất vàng.

Sau sự việc đó, ông ta phái người đi hỏi thăm lai lịch của Thẩm Nhạc. Đến khi cầm được tư liệu trong tay, ông †a cảm thấy còn có thể sống sót chắc chắn là đời trước đã tích phúc!

Đừng nói ở Đông Châu, cho dù là toàn bộ vùng biên cương này thì lai lịch của Thẩm Nhạc cũng là sự tồn tại tiếng tăm lừng lẫy!

Với thế lực của Thẩm Nhạc, nếu muốn chơi chết Viên Hùng ông cũng không khác gì giẫm chết một con kiến!

Chapter
1 Chương 1: Con bé thực sự là con gái tôi
2 Chương 2: Chậm một bước
3 Chương 3: Quận Đông rung chuyển
4 Chương 4: Tự trách vô tận
5 Chương 5: Thiết quân luật toàn thành
6 Chương 6: Xin lỗi
7 Chương 7: Tội lỗi
8 Chương 8: Tin tức của Thụy Thụy
9 Chương 9: Vua của thế giới ngầm
10 Chương 10: Ý định giết người
11 Chương 11: Làm sao có thể...
12 Chương 12: Con gái tôi
13 Chương 13: Người nhà họ Lôi
14 Chương 14: Tất cả tập hợp
15 Chương 15: Đại viện nhà họ Lôi
16 Chương 16: Xin Thống Soái ra lệnh
17 Chương 17: Đã lâu không gặp
18 Chương 18: Giết
19 Chương 19: Hãy để tôi chăm sóc em
20 Chương 20: Mối hận
21 Chương 21: Chưa bằng một con kiến
22 Chương 22: Thu lãi
23 Chương 23: Tự quyết định
24 Chương 24: Thô kệch
25 Chương 25: Cuộc gọi từ thủ đô
26 Chương 26: Mánh khóe của nhà đầu tư
27 Chương 27: Anh ấy là chồng chưa cưới của tôi
28 Chương 28: Vẻ mặt của người Tần gia
29 Chương 29: Cha sẽ không nói dối
30 Chương 30: Tào Đông Tuyền
31 Chương 31: đừng ảnh hưởng chúng tôi ăn cơm
32 Chương 32: Ông đã suy nghĩ kỹ chưa
33 Chương 33: Xin chỉ giáo
34 Chương 34: giẫm chết một con kiến
35 Chương 35: phải còn mạng để mà xài
36 Chương 36: Không có đúng không
37 Chương 37: Cô ấy quá ngây thơ
38 Chương 38: Đối với cậu là tiện tay nhưng với chúng tôi thì là mạng sống
39 Chương 39: nhìn thoáng qua là có thể nhận ra
40 Chương 40: gả vào một trong tứ đại gia tộc
41 Chương 41: bất ngờ
42 Chương 42: không có tư cách
43 Chương 43: Không rảnh
Chapter

Updated 43 Episodes

1
Chương 1: Con bé thực sự là con gái tôi
2
Chương 2: Chậm một bước
3
Chương 3: Quận Đông rung chuyển
4
Chương 4: Tự trách vô tận
5
Chương 5: Thiết quân luật toàn thành
6
Chương 6: Xin lỗi
7
Chương 7: Tội lỗi
8
Chương 8: Tin tức của Thụy Thụy
9
Chương 9: Vua của thế giới ngầm
10
Chương 10: Ý định giết người
11
Chương 11: Làm sao có thể...
12
Chương 12: Con gái tôi
13
Chương 13: Người nhà họ Lôi
14
Chương 14: Tất cả tập hợp
15
Chương 15: Đại viện nhà họ Lôi
16
Chương 16: Xin Thống Soái ra lệnh
17
Chương 17: Đã lâu không gặp
18
Chương 18: Giết
19
Chương 19: Hãy để tôi chăm sóc em
20
Chương 20: Mối hận
21
Chương 21: Chưa bằng một con kiến
22
Chương 22: Thu lãi
23
Chương 23: Tự quyết định
24
Chương 24: Thô kệch
25
Chương 25: Cuộc gọi từ thủ đô
26
Chương 26: Mánh khóe của nhà đầu tư
27
Chương 27: Anh ấy là chồng chưa cưới của tôi
28
Chương 28: Vẻ mặt của người Tần gia
29
Chương 29: Cha sẽ không nói dối
30
Chương 30: Tào Đông Tuyền
31
Chương 31: đừng ảnh hưởng chúng tôi ăn cơm
32
Chương 32: Ông đã suy nghĩ kỹ chưa
33
Chương 33: Xin chỉ giáo
34
Chương 34: giẫm chết một con kiến
35
Chương 35: phải còn mạng để mà xài
36
Chương 36: Không có đúng không
37
Chương 37: Cô ấy quá ngây thơ
38
Chương 38: Đối với cậu là tiện tay nhưng với chúng tôi thì là mạng sống
39
Chương 39: nhìn thoáng qua là có thể nhận ra
40
Chương 40: gả vào một trong tứ đại gia tộc
41
Chương 41: bất ngờ
42
Chương 42: không có tư cách
43
Chương 43: Không rảnh