Chương 200: Vẫn có một người luôn đối tốt với một người

Anh im lặng, đôi chân vẫn không nỡ rời đi. Nói thẳng ra khi tìm được Cố Minh Minh anh không muốn để cô ta thêm một cơ hội sống sót nào nữa. Nhưng nếu Tô Hiểu Du đã nhất quyết muốn tha cho cô ta thì anh cũng không muốn tự mình xử lí nữa. Có lẽ nên để Cố Minh Minh ở đây và tự kiểm điểm trong cơn điên của mình!

“Anh muốn tha cho cô ta?” Lục Hàn Liên đứng bên cạnh, đôi mắt ngờ vực nhìn anh.

Lục Tiêu Bá đưa tay đút túi quần, anh chiếu thẳng đôi mắt sắc lạnh như dao gặp vào người phụ nữ điên bên trong, vô tình cô ta chạm phải ánh mắt lại càng thêm hoảng loạn, miệng ú ớ không ra lời, chân tay co rúm lại như ăn mày khiến bất cứ ai cũng thấy ghê tởm và phiền phức. “Cách để làm cô ta đau khổ không phải chỉ giết một lần là xong, để cô ta như vậy suốt phần đời còn lại cũng không quá tồi.”

Lục Hàn Liên giãn chân mày ra, đúng là khi nhìn một Cố Minh Minh cáo già bị điên rất thú vị. Chi bằng cứ để cô ta như này, sống chết ra sao tự cô ta quyết định, đây chính là ân huệ lớn nhất mà anh em nhà Lục này có thể cho cô ta.

Đợi sau khi ba người họ rời đi, người làm y tá vừa rồi mới đem mắt ngó nhìn khắp nơi. Đến khi biết chắc không còn ai quanh đây cô ta mới mở cửa phòng Cố Minh Minh bước vào trong.

Trên nền đất bẩn thỉu lại hôi hám, có thể nhìn thấy xác một con chuột nhỏ nằm cạnh chân giường đã thối rữa. Cố Minh Minh nhìn thấy cô ta bước vào, theo phản xạ liền run rẩy, tay ôm lấy búp bê thật chặt, đôi mắt ngây thơ chớp ra một giọt nước.

“Mày dám nhìn tao à? Con điên này, ban nãy còn dám động cái thân bẩn thỉu của mày vào người tao?” Cô ta lật mặt như trở bàn tay, liên tục túm tóc đánh vào mặt Cố Minh Minh trút giận

Cố Minh khóc thét lên đến buốt óc cũng chẳng ai đến cứu giúp, căn bản nơi đây là trại tâm thần, đúng hơn là trại thương điên! Có la hét đến khản cổ người ta cũng chỉ thấy phiền phức mà thôi.

“Mày còn khóc à? Cái thứ này là gì chứ, mày cầm nó suốt như vậy? Đưa cho tao!” Cô ta trợn mắt ghê gớm đưa tay xuống giựt con búp bê trong tay Cố Minh Minh.

“Buông ra, buông ra, đừng cướp con của tôi mà, nó còn nhỏ bé, đừng làm vậy, đừng làm vậy!” Cố Minh vừa khóc vừa tức đỏ mặt, hai má gầy gò của cô ta càng khiến người khác thêm ác cảm, ăn không ăn, ngủ không ngủ, chả mấy cô ta sẽ chết!

Giằng qua giằng lại mấy hồi Cố Minh Minh bị đạp mấy phát vào bụng vẫn không chịu dứt ra. Lại còn đưa miệng lên giữ tay cắn ả y tá thật mạnh.

“Aaaa, khốn nạn!” Ả y tá thét lớn, tay vung vung muốn thoát ra khỏi hàm răng của cô ta, nhưng khi thoát ra được vết răng đã in máu. “Con chó!”

Liên tiếp những trận đòn giáng xuống người Cố Minh Minh nhưng không làm cô ta thấy sợ hãi hơn, chỉ khi ôm được con búp bê mà cô ta coi là cả sinh mạng trong lòng, Cố Minh mỉm cười trong nước mắt ôm nó chịu đau mà không la hét, bởi cô ta biết, đứa bé đã an toàn rồi…

Cốc cốc.

“Tiếng gõ cửa?” Tiêu rồi. Ả y tá nuốt nước bọt dần dần ngoái đầu lại, chân tay cứng đơ không dám đánh thêm.

Bên ngoài là một vị trưởng bối ăn mặc giản mạt, khuôn mặt hiền hậu khẽ nhìn vào trong, giường như ông ta chưa nhìn thấy Cố Minh Minh bị đánh?

Ả ta chỉnh trang lại quần áo quay lại lườm Cố Minh Minh một cái. “Liệu hồn giữ im lặng, không tao đánh chết mày.”

Sau khi ra mở cánh cửa, ả y tá mới nhận ra theo sau người đàn ông còn có một đứa bé, gương mặt thanh thoát nhưng nước da lại yếu ớt.

“Cho hỏi ngài là…”

“Tôi là người nhà của bệnh nhân tên Cố Minh Minh.”

Lại là người nhà sao? Cô ta có nhiều người đến thăm quá vậy? Nhớ không nhầm đến gia đình cô ta còn không dám nhận người con như này, thì mấy người là ai chứ?

Còn chưa hỏi hỏi xong, thằng bé đó đã lao vào trong với gương mặt háo hức. “Cô ơi!”

Cố Minh ngồi trên giường bệnh, tay vẫn ôm con búp bê nói chuyện thơ thơ thẩn thẩn, nhưng khi nghe được tiếng của thằng bé lại giật mình nhìn sang. Nét mặt ngây ngốc của cô ta còn không bằng một đứa bé năm tuổi, có điều...dường như đứa bé này giúp cô ta định thần lại một chút.

“Cô ơi, cháu đến đón cô về nhà.” Đứa bé với đôi mắt sáng long lanh nhìn cô, nó không như người khác, sự chân thành của nó khiến một người điên như cô ta cũng cảm nhận được.

Vô thức Cố Minh ném con búp bê sang một bên bò tới ôm cậu bé rơi nước mắt.

“Cô nhận ra con không? Hả cô?” Đứa bé đó cười vui vẻ hỏi han.

Cố Minh Minh rụt rè lắc đầu lia lịa, môi cắn chặt lấy nhau.

“Cháu là Mộc Dương, cháu với cô đã gặp nhau ở bệnh viện mấy tháng trước. Cô không nhớ cháu sao?” Mộc Dương rưng rưng nước mắt tủi hờn nhìn Cố Minh Minh trách móc.

“Con, con, con của mẹ...con. Hì, hi hi, Mộc Dương.” Cô ta nắm lấy tay Mộc Dương hôn rối rít, nhìn vào cậu bé này...lại khiến cô ta quên mất đi con búp bê kia, Miệng Cố Minh Minh cứ cười ngây ngốc.

“Cô thích làm mẹ con sao?”

Cố Minh Minh lại gật đầu cười tươi ôm lấy Mộc Dương.

“Chuyện này…” Ả y tá không tin nổi vào mắt mình, cứ ậm ừ nhìn người đàn ông bên cạnh.

“Cậu chủ nhỏ nhà chúng tôi đã muốn tìm cô gái này lâu rồi. Cậu ấy đang chữa bệnh rất có tiến triển, chúng tôi xin cô để Cố Minh Minh cùng đi với chúng tôi.” Ông ta từ từ giải thích, giọng nói già dặn cùng đôi mắt nhân từ chiếu thẳng vào hai người đang ôm lấy nhau kia. Mộc Dương sau khi gặp Cố Minh Minh ở bệnh viện, ngày đêm muốn tìm gặp lại cô ta, bắt buộc gia đình phải nói dối cho gặp mới đồng ý điều trị bệnh tật. Biết cô ta là con của Cố gia, lại bị tâm thần và ghét bỏ, Mộc Dương nằng nặc đòi ông đến đón Cố Minh Minh về. Xem ra hai người họ thực sự hợp nhau?

“A, vậy được.” Ả y tá đó nhăn mặt cười, tuy không còn ai để hành hạ mỗi ngày, tuy nhiên tống khứ được cô ta đi sẽ đỡ chướng mắt hơn.

“Mẹ!” Tiếng gọi đầu đời của một đứa trẻ mồ côi vang lên chứa đựng niềm hi vọng lớn lao cùng tình thương vô bờ bến, Mộc Dương, đứa bé này thật sự chấp nhận Cố Minh Minh?

Cô ta bất ngờ òa lên khóc, cuối cùng người lau nước mắt cho cô ta lại chính là thằng bé.

Vậy là, cuối cùng sau hơn hai chục năm sống với bộ mặt giả tạo bị nhiều người ghen ghét, thì lần đầu có một người dành cả sự chân thành để yêu thương Cố Minh Minh không điều kiện, không ghét bỏ khi cô ta bị điên, không thấy sợ khi cô ta la hét, không ghê tởm khi cô ta hôi hám, không ngứa mắt khi cô ta thơ thẩn. Điều đó đã chứng minh được...Mộc Dương chính là thiên thần của đời cô ta.

Chapter
1 Chương 1: Chung giường với người lạ (H)
2 Chương 2: Tổng tài bá đạo truy lùng tung tích!
3 Chương 3: Đừng giả lạnh lùng
4 Chương 4: Tiện nhân
5 Chương 5: Ăn em đến nghiện (H)
6 Chương 6: Mỹ nữ
7 Chương 7: Bạn nhảy
8 Chương 8: Tình yêu là số 0
9 Chương 9: Ngủ với tôi thì là của tôi
10 Chương 10: Vì anh thích em
11 Chương 11: Mối tình tay ba
12 Chương 12: Cuộc hẹn hò cuối cùng (1)
13 Chương 13: Cuộc hẹn hò cuối cùng (2)
14 Chương 14: Chính nhân quân tử, nói là làm!
15 Chương 15: Tổng tài bá đạo trở lại
16 Chương 16: Một đêm yêu (H)
17 Chương 17: Thử lòng táo tợn
18 Chương 18: Kết hôn, anh có dám không?
19 Chương 19: Cô ấy là ai?
20 Chương 20: Thì ra ngay từ đầu là lỗi của em?
21 Chương 21: Đúng, anh đều đúng!
22 Chương 22: Em muốn? Được! (H)
23 Chương 23: Lục thị gặp nguy
24 Chương 24: Lục thiếu phu nhân muốn ly hôn?
25 Chương 25: Trái ngược tâm tư
26 Chương 26: Người xa lạ thân quen nhất
27 Chương 27: Cạn tình cạn nghĩa đường ai nấy đi
28 Chương 28: Tình bạn mong manh
29 Chương 29: Không có quyền làm em hạnh phúc
30 Chương 30: Bắt đầu từ số 0
31 Chương 31: Một người đẹp phải đi một đôi giày đẹp
32 Chương 32: Nhớ kĩ, tôi là Cố Dương Mịch!
33 Chương 33: Bị hại
34 Chương 34: Phó giám đốc TP
35 Chương 35: Giấu đầu hở đuôi
36 Chương 36: Ngu ngốc si tình
37 Chương 37: Nhớ
38 Chương 38: Hy vọng và thất vọng
39 Chương 39: Tình cờ gặp lại người xưa
40 Chương 40: Cảm ơn đối tác hôm nay
41 Chương 41: Thích một người không cần lí do
42 Chương 42: Miễn là có em
43 Chương 43: Từng căm hận đàn ông
44 Chương 44: Người đàn ông hoàn hảo
45 Chương 45: Cố gia (1)
46 Chương 46: Cố gia (2)
47 Chương 47: Sự thật
48 Chương 48: Theo tình tình chạy chạy tình tình theo
49 Chương 49: Bắt gặp
50 Chương 50: Thư kí riêng
51 Chương 51: Loại thấp kém nhất
52 Chương 52: Vì tôi là ông chủ của em
53 Chương 53: Chưa từng gặp
54 Chương 54: Hoài niệm
55 Chương 55: Mãi chỉ thuộc về anh
56 Chương 56: Cầu hôn
57 Chương 57: Xin lỗi
58 Chương 58: Đồ Tồi (H)
59 Chương 59: Còn chỗ nào của em mà tôi chưa thấy
60 Chương 60: Người con gái anh thích
61 Chương 61: Anh em họ Cố
62 Chương 62: Một giuộc
63 Chương 63: Động vật ba chân khó tìm
64 Chương 64: Âm mưu
65 Chương 65: Ánh sáng bí ẩn
66 Chương 66: Là anh muốn, em đừng bận tâm
67 Chương 67: Anh trân trọng sự xuất hiện của em
68 Chương 68: Đừng yêu em
69 Chương 69: Rắc rối
70 Chương 70: Ngớ ngẩn
71 Chương 71: Thanh minh
72 Chương 72: Tuyên thệ chủ quyền
73 Chương 73: Bước đầu tiên để trở thành Lục thiếu phu nhân
74 Chương 74: Kẻ thay thế (H)
75 Chương 75: Từ bỏ
76 Chương 76: Chúng ta hẹn hò nhé?
77 Chương 77: Anh giúp em
78 Chương 78: Em bớt đáng yêu lại anh nhờ
79 Chương 79: Cưng chiều
80 Chương 80: Yêu đến khi không thể yêu được nữa
81 Chương 81: Bạn thân thất tình
82 Chương 82: Biến thái
83 Chương 83: Từ chức
84 Chương 84: Công tư phân minh
85 Chương 85: Tắm chỗ em
86 Chương 86: Siêu thị với anh
87 Chương 87: Lau giúp anh
88 Chương 88: Giản Ngọc Thúy
89 Chương 89: Xô xát
90 Chương 90: Tình cũ không rủ cũng tới
91 Chương 91: Lời đề nghị hấp dẫn
92 Chương 92: Tái ngộ
93 Chương 93: Bữa tối khó nuốt
94 Chương 94: Kịch
95 Chương 95: Chúng tôi rất hạnh phúc
96 Chương 96: Cảnh tỉnh
97 Chương 97: Có anh ở đây rồi
98 Chương 98: Kịch hay chỉ mới bắt đầu
99 Chương 99: Động thai
100 Chương 100: Người đàn ông không có trách nhiệm
101 Chương 101: Cháu đầu lòng
102 Chương 102: Kẻ vô trách nhiệm nhất
103 Chương 103: Sự quan tâm thừa thãi
104 Chương 104: Đường dài
105 Chương 105: Ghen ghét
106 Chương 106: Bỏ đứa bé?
107 Chương 107: Tìm người chống lưng
108 Chương 108: Thiên thần đi lạc (1)
109 Chương 109: Thiên thần đi lạc (2)
110 Chương 110: Cuộc gặp gỡ bất khả thi
111 Chương 111: Trở về biệt thự Hạnh Phúc
112 Chương 112: Hội họp gia đình
113 Chương 113: Hội họp gia đình (2)
114 Chương 114: Cuộc gọi nộ khí
115 Chương 115: Kể nể
116 Chương 116: Ngẫm nghĩ
117 Chương 117: Theo dõi
118 Chương 118: Sự trùng hợp
119 Chương 119: Không hẹn mà gặp (1)
120 Chương 120: Không hẹn mà gặp (2)
121 Chương 121: Em trai của Lục Tiêu Bá
122 Chương 122: Cô ấy là chân lý
123 Chương 123: Dối trá, trốn tránh sự thật
124 Chương 124: Không đồng lòng
125 Chương 125: Chị dâu của em là số 1
126 Chương 126: Điện thoại chứa đựng tình yêu
127 Chương 127: Chạm mặt
128 Chương 128: Tiếng chuông cửa ban đêm
129 Chương 129: Cuộc hẹn cay nghiệt
130 Chương 130: Thành giao
131 Chương 131: Bà xã đại nhân
132 Chương 132: Ham muốn (1)
133 Chương 133: Ham muốn (2)
134 Chương 134: Chuẩn bị lễ cưới (1)
135 Chương 135: Chuẩn bị lễ cưới (2)
136 Chương 136: Chuẩn bị lễ cưới (3)
137 Chương 137: Công khai mối quan hệ
138 Chương 138: Nghi ngờ
139 Chương 139: Nỗi buồn của anh
140 Chương 140: Những lời khó hiểu
141 Chương 141: Sự thật
142 Chương 142: Gặp lại học bối năm xưa
143 Chương 143: Chế độ đặc biệt?
144 Chương 144: Ôn lại kỷ niệm đáng khinh
145 Chương 145: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
146 Chương 146: Quyết tâm chọn một người làm chị dâu
147 Chương 147: Khó xử
148 Chương 148: Lên kế hoạch
149 Chương 149: Cuộc gọi lúc 0h
150 Chương 150: Hãy biết vị trí của mình
151 Chương 151: Có anh đây
152 Chương 152: Cướp dâu
153 Chương 153: Giam cầm vợ yêu
154 Chương 154: Ăn cơm nào vợ
155 Chương 155: Chồng nhớ hơi vợ quá
156 Chương 156: Mẹ chồng, em rể
157 Chương 157: Chào buổi sáng vợ yêu
158 Chương 158: Làm loạn
159 Chương 159: Hỏi thăm gia thế
160 Chương 160: Cầu cứu ai đây
161 Chương 161: Vỡ lở mọi chuyện
162 Chương 162: Sát hại
163 Chương 163: Vu oan giá họa
164 Chương 164: Phản bội
165 Chương 165: Thứ cảm giác này là gì?
166 Chương 166: Tôi bức chết em
167 Chương 167: Lửa dục nhấn chìm đau thương (H+)
168 Chương 168: Những người thân thương nhất đã rời đi (H)
169 Chương 169: Chúng ta được giải thoát rồi
170 Chương 170: Nếu có kiếp sau đừng nói lời xin lỗi
171 Chương 171: Tang lễ
172 Chương 172: Tô Hiểu Du, một con người mới
173 Chương 173: Chủ tịch điều hành Trần thị - Tô Hiểu Du
174 Chương 174: Đối đầu
175 Chương 175: Đối mặt
176 Chương 176: Mang danh giết người
177 Chương 177: Đừng nhầm tưởng
178 Chương 178: Vô tình gặp gỡ
179 Chương 179: Đứng về phe cô không có nghĩa là thích
180 Chương 180: Lưới trời lồng lộng
181 Chương 181: Cho đến bây giờ có bao nhiêu sự tin tưởng?
182 Chương 182: Nhân chứng quan trọng xuất hiện
183 Chương 183: Món quà nhỏ gửi tặng đến anh
184 Chương 184: Trả giá
185 Chương 185: Quá muộn màng
186 Chương 186: Bận lòng
187 Chương 187: Lá thư cuối cùng
188 Chương 188: Đừng hận anh
189 Chương 189: Còn gì buồn phiền em cứ nói ra
190 Chương 190: Tha? Không tha?
191 Chương 191: Để anh phục vụ em
192 Chương 192: Ai lớp you chu cờ mo
193 Chương 193: Tắm uyên ương
194 Chương 194: Vợ ơi mlem
195 Chương 195: Đưa vợ đi hẹn hò
196 Chương 196: Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em
197 Chương 197: Cặp đôi kỳ lạ
198 Chương 198: Chính thức kết thông gia
199 Chương 199: Người mẹ điên
200 Chương 200: Vẫn có một người luôn đối tốt với một người
201 Chương 201: Sẵn sàng chưa? Kết hôn nào!
202 Chương 202: Chào bố mẹ vợ, con là chồng cô ấy
203 Chương 203: Trước hôn lễ nên làm gì?
204 Chương 204: Đám cưới trong mơ (End)
205 Chương 205: Ngoại truyện: Tiểu Uyên Uyên bé nhỏ
Chapter

Updated 205 Episodes

1
Chương 1: Chung giường với người lạ (H)
2
Chương 2: Tổng tài bá đạo truy lùng tung tích!
3
Chương 3: Đừng giả lạnh lùng
4
Chương 4: Tiện nhân
5
Chương 5: Ăn em đến nghiện (H)
6
Chương 6: Mỹ nữ
7
Chương 7: Bạn nhảy
8
Chương 8: Tình yêu là số 0
9
Chương 9: Ngủ với tôi thì là của tôi
10
Chương 10: Vì anh thích em
11
Chương 11: Mối tình tay ba
12
Chương 12: Cuộc hẹn hò cuối cùng (1)
13
Chương 13: Cuộc hẹn hò cuối cùng (2)
14
Chương 14: Chính nhân quân tử, nói là làm!
15
Chương 15: Tổng tài bá đạo trở lại
16
Chương 16: Một đêm yêu (H)
17
Chương 17: Thử lòng táo tợn
18
Chương 18: Kết hôn, anh có dám không?
19
Chương 19: Cô ấy là ai?
20
Chương 20: Thì ra ngay từ đầu là lỗi của em?
21
Chương 21: Đúng, anh đều đúng!
22
Chương 22: Em muốn? Được! (H)
23
Chương 23: Lục thị gặp nguy
24
Chương 24: Lục thiếu phu nhân muốn ly hôn?
25
Chương 25: Trái ngược tâm tư
26
Chương 26: Người xa lạ thân quen nhất
27
Chương 27: Cạn tình cạn nghĩa đường ai nấy đi
28
Chương 28: Tình bạn mong manh
29
Chương 29: Không có quyền làm em hạnh phúc
30
Chương 30: Bắt đầu từ số 0
31
Chương 31: Một người đẹp phải đi một đôi giày đẹp
32
Chương 32: Nhớ kĩ, tôi là Cố Dương Mịch!
33
Chương 33: Bị hại
34
Chương 34: Phó giám đốc TP
35
Chương 35: Giấu đầu hở đuôi
36
Chương 36: Ngu ngốc si tình
37
Chương 37: Nhớ
38
Chương 38: Hy vọng và thất vọng
39
Chương 39: Tình cờ gặp lại người xưa
40
Chương 40: Cảm ơn đối tác hôm nay
41
Chương 41: Thích một người không cần lí do
42
Chương 42: Miễn là có em
43
Chương 43: Từng căm hận đàn ông
44
Chương 44: Người đàn ông hoàn hảo
45
Chương 45: Cố gia (1)
46
Chương 46: Cố gia (2)
47
Chương 47: Sự thật
48
Chương 48: Theo tình tình chạy chạy tình tình theo
49
Chương 49: Bắt gặp
50
Chương 50: Thư kí riêng
51
Chương 51: Loại thấp kém nhất
52
Chương 52: Vì tôi là ông chủ của em
53
Chương 53: Chưa từng gặp
54
Chương 54: Hoài niệm
55
Chương 55: Mãi chỉ thuộc về anh
56
Chương 56: Cầu hôn
57
Chương 57: Xin lỗi
58
Chương 58: Đồ Tồi (H)
59
Chương 59: Còn chỗ nào của em mà tôi chưa thấy
60
Chương 60: Người con gái anh thích
61
Chương 61: Anh em họ Cố
62
Chương 62: Một giuộc
63
Chương 63: Động vật ba chân khó tìm
64
Chương 64: Âm mưu
65
Chương 65: Ánh sáng bí ẩn
66
Chương 66: Là anh muốn, em đừng bận tâm
67
Chương 67: Anh trân trọng sự xuất hiện của em
68
Chương 68: Đừng yêu em
69
Chương 69: Rắc rối
70
Chương 70: Ngớ ngẩn
71
Chương 71: Thanh minh
72
Chương 72: Tuyên thệ chủ quyền
73
Chương 73: Bước đầu tiên để trở thành Lục thiếu phu nhân
74
Chương 74: Kẻ thay thế (H)
75
Chương 75: Từ bỏ
76
Chương 76: Chúng ta hẹn hò nhé?
77
Chương 77: Anh giúp em
78
Chương 78: Em bớt đáng yêu lại anh nhờ
79
Chương 79: Cưng chiều
80
Chương 80: Yêu đến khi không thể yêu được nữa
81
Chương 81: Bạn thân thất tình
82
Chương 82: Biến thái
83
Chương 83: Từ chức
84
Chương 84: Công tư phân minh
85
Chương 85: Tắm chỗ em
86
Chương 86: Siêu thị với anh
87
Chương 87: Lau giúp anh
88
Chương 88: Giản Ngọc Thúy
89
Chương 89: Xô xát
90
Chương 90: Tình cũ không rủ cũng tới
91
Chương 91: Lời đề nghị hấp dẫn
92
Chương 92: Tái ngộ
93
Chương 93: Bữa tối khó nuốt
94
Chương 94: Kịch
95
Chương 95: Chúng tôi rất hạnh phúc
96
Chương 96: Cảnh tỉnh
97
Chương 97: Có anh ở đây rồi
98
Chương 98: Kịch hay chỉ mới bắt đầu
99
Chương 99: Động thai
100
Chương 100: Người đàn ông không có trách nhiệm
101
Chương 101: Cháu đầu lòng
102
Chương 102: Kẻ vô trách nhiệm nhất
103
Chương 103: Sự quan tâm thừa thãi
104
Chương 104: Đường dài
105
Chương 105: Ghen ghét
106
Chương 106: Bỏ đứa bé?
107
Chương 107: Tìm người chống lưng
108
Chương 108: Thiên thần đi lạc (1)
109
Chương 109: Thiên thần đi lạc (2)
110
Chương 110: Cuộc gặp gỡ bất khả thi
111
Chương 111: Trở về biệt thự Hạnh Phúc
112
Chương 112: Hội họp gia đình
113
Chương 113: Hội họp gia đình (2)
114
Chương 114: Cuộc gọi nộ khí
115
Chương 115: Kể nể
116
Chương 116: Ngẫm nghĩ
117
Chương 117: Theo dõi
118
Chương 118: Sự trùng hợp
119
Chương 119: Không hẹn mà gặp (1)
120
Chương 120: Không hẹn mà gặp (2)
121
Chương 121: Em trai của Lục Tiêu Bá
122
Chương 122: Cô ấy là chân lý
123
Chương 123: Dối trá, trốn tránh sự thật
124
Chương 124: Không đồng lòng
125
Chương 125: Chị dâu của em là số 1
126
Chương 126: Điện thoại chứa đựng tình yêu
127
Chương 127: Chạm mặt
128
Chương 128: Tiếng chuông cửa ban đêm
129
Chương 129: Cuộc hẹn cay nghiệt
130
Chương 130: Thành giao
131
Chương 131: Bà xã đại nhân
132
Chương 132: Ham muốn (1)
133
Chương 133: Ham muốn (2)
134
Chương 134: Chuẩn bị lễ cưới (1)
135
Chương 135: Chuẩn bị lễ cưới (2)
136
Chương 136: Chuẩn bị lễ cưới (3)
137
Chương 137: Công khai mối quan hệ
138
Chương 138: Nghi ngờ
139
Chương 139: Nỗi buồn của anh
140
Chương 140: Những lời khó hiểu
141
Chương 141: Sự thật
142
Chương 142: Gặp lại học bối năm xưa
143
Chương 143: Chế độ đặc biệt?
144
Chương 144: Ôn lại kỷ niệm đáng khinh
145
Chương 145: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
146
Chương 146: Quyết tâm chọn một người làm chị dâu
147
Chương 147: Khó xử
148
Chương 148: Lên kế hoạch
149
Chương 149: Cuộc gọi lúc 0h
150
Chương 150: Hãy biết vị trí của mình
151
Chương 151: Có anh đây
152
Chương 152: Cướp dâu
153
Chương 153: Giam cầm vợ yêu
154
Chương 154: Ăn cơm nào vợ
155
Chương 155: Chồng nhớ hơi vợ quá
156
Chương 156: Mẹ chồng, em rể
157
Chương 157: Chào buổi sáng vợ yêu
158
Chương 158: Làm loạn
159
Chương 159: Hỏi thăm gia thế
160
Chương 160: Cầu cứu ai đây
161
Chương 161: Vỡ lở mọi chuyện
162
Chương 162: Sát hại
163
Chương 163: Vu oan giá họa
164
Chương 164: Phản bội
165
Chương 165: Thứ cảm giác này là gì?
166
Chương 166: Tôi bức chết em
167
Chương 167: Lửa dục nhấn chìm đau thương (H+)
168
Chương 168: Những người thân thương nhất đã rời đi (H)
169
Chương 169: Chúng ta được giải thoát rồi
170
Chương 170: Nếu có kiếp sau đừng nói lời xin lỗi
171
Chương 171: Tang lễ
172
Chương 172: Tô Hiểu Du, một con người mới
173
Chương 173: Chủ tịch điều hành Trần thị - Tô Hiểu Du
174
Chương 174: Đối đầu
175
Chương 175: Đối mặt
176
Chương 176: Mang danh giết người
177
Chương 177: Đừng nhầm tưởng
178
Chương 178: Vô tình gặp gỡ
179
Chương 179: Đứng về phe cô không có nghĩa là thích
180
Chương 180: Lưới trời lồng lộng
181
Chương 181: Cho đến bây giờ có bao nhiêu sự tin tưởng?
182
Chương 182: Nhân chứng quan trọng xuất hiện
183
Chương 183: Món quà nhỏ gửi tặng đến anh
184
Chương 184: Trả giá
185
Chương 185: Quá muộn màng
186
Chương 186: Bận lòng
187
Chương 187: Lá thư cuối cùng
188
Chương 188: Đừng hận anh
189
Chương 189: Còn gì buồn phiền em cứ nói ra
190
Chương 190: Tha? Không tha?
191
Chương 191: Để anh phục vụ em
192
Chương 192: Ai lớp you chu cờ mo
193
Chương 193: Tắm uyên ương
194
Chương 194: Vợ ơi mlem
195
Chương 195: Đưa vợ đi hẹn hò
196
Chương 196: Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em
197
Chương 197: Cặp đôi kỳ lạ
198
Chương 198: Chính thức kết thông gia
199
Chương 199: Người mẹ điên
200
Chương 200: Vẫn có một người luôn đối tốt với một người
201
Chương 201: Sẵn sàng chưa? Kết hôn nào!
202
Chương 202: Chào bố mẹ vợ, con là chồng cô ấy
203
Chương 203: Trước hôn lễ nên làm gì?
204
Chương 204: Đám cưới trong mơ (End)
205
Chương 205: Ngoại truyện: Tiểu Uyên Uyên bé nhỏ