Chương 199: Người mẹ điên

Năm người chuyện trò đủ thứ chuyện, họ không ngừng kể những tật xấu của con mình ra rồi cười khúc khích, Tô Hiểu Du và Lục Tiêu Bá nhắm mắt chịu những lời nói xấu mà tức run người. Chỉ có Lục Hàn Liên là cười theo từ đầu đến cuối, thậm chí còn hùa theo bố mình nói xấu anh.

Cuộc trò chuyện dừng lại trong giây lát khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Lục Hàn Liên, cậu giữ ý đứng dậy nhanh chóng rồi ra ngoài nghe điện thoại. Lục Lâm Cổ đã lâu không nói chuyện với những người tầm tuổi, vốn ba người họ đã hợp ý lại còn tự ý kết thông gia, ai nấy đều cười tít mắt như quay lại thời xuân quang.

“Anh.” Vài phút sau Lục Hàn Liên quay lại, thần sắc thất thần lại mù mịt đi khiến ai cũng dừng lại nhìn cậu.

“Sao vậy?” Anh nheo mày nhìn Lục Hàn Liên, nhìn bộ mặt này như vừa nghe tin động trời không bằng.

Tô Hiểu Du cũng tò mò nghiêng đầu nhìn cậu, không biết đang cười vui như vậy vì cuộc điện thoại gì mà Lục Hàn Liên lại thất thần thế kia.

“Đã, đã tìm thấy Cố Minh Minh rồi.”

Tìm thấy Cố Minh Minh sao?

Lục Lâm Cổ giờ đây sắc mặt đã đanh lại, mỗi lần nhớ đến con bé đó ông đều không bao giờ muốn tha thứ, người đã ác độc cưỡm đi sinh mạng vợ mình!

“Cái gì?” Tưởng đâu Lục Tiêu Bá sẽ là người lên giọng đầu tiên, không ngờ Tô Hiểu Du đã đứng bật dậy siết chặt bàn tay.

“Cô ta đang ở đâu?” Anh nhả từng âm giọng lạnh toát, đôi mắt thấm mùi máu tanh nồng nặc. Anh đợi ngày này lâu rồi, anh phải khiến cô ta sống không bằng chết, phải cho cô ta từ từ thưởng thức cái chết, từ từ....đau đớn.

Lục Hàn Liên bỗng dưng im lặng, cậu quay mặt đi hướng khác, tay vẫn nắm chặt điện thoại, cậu nhắm mắt cố gắng nói thật rõ ràng.

“Trại tâm thần trung tâm thành phố.”

Ba người ngồi bên dưới lần lượt trợn mắt như ăn phải ớt, tại sao...lại là trại tâm thần chứ?

Chuyện gì đã xảy ra? Cố Minh Minh không lẽ lại giả điên ư? Cô ta lẽ nào lại chấp nhận ở nơi bẩn thỉu như trại tâm thần, hàng ngày gặp mặt những kẻ điên, ở với họ, ăn với họ? Một người như cô ta sao?

“Đưa anh đến đó, ngay lập tức.”

Không đợi ai lên tiếng, Lục Tiêu Bá đứng bật dậy lao ra ngoài cửa mà không nhớ đến sự tồn tại của ai trong nhà. Tô Hiểu Du cũng vội vã đứng dậy ngay, cô luống cuống quay lại cúi đầu chào người lớn trong nhà.

“Con xin phép.”

- -----

Trại tâm thần ở đây là nơi có quy mô lớn nhất trong toàn nước, vì vậy trại to lớn vô cùng, vừa vào đến nơi Tô Hiểu Du và hai người đàn ông còn lại đã nghe thấy tiếng hét rú ồn ào của những bệnh nhân đang được điều trị ở đây.

Cô có chút ghê rợn ôm lấy mình đi theo phía sau Lục Tiêu Bá, thậm chí anh còn không bận tâm đến thứ gì khác, gương mặt lãnh khốc chỉ nhìn về phía trước mà đi. Anh sẽ làm gì nếu thấy cô ta?

“Aaaaa, đừng bắt nó, đừng đánh nó. Mấy người xấu xa!”

Đột nhiên phía trước chạy đến một bóng dáng gầy gầy nhỏ nhắn lao rầm vào người Lục Tiêu Bá rồi ngã uỵch ra mặt đất.

Mái tóc này…

Lục Tiêu Bá như chết lặng nhìn người dưới mặt đất, còn cô không ngừng đánh giá toàn diện.

Mái tóc bạch kim đã mọc ra chân tóc đen một chút, tóc từng cụm dính bết lại lấy nhau, không biết đã bao lâu nước không chạm vào. Trên chán có một vết sẹo lớn còn chưa lành hẳn, cơ thể bầm tím lên những vết tích gây gổ, trên tay ôm chặt con búp bê nhìn xung quanh hoảng loạn.

“Con búp bê đó…” Cô mở miệng chỉ chỉ tay, chẳng phải cô đã thấy một người tương tự cô ta cầm trên tay con búp bê này ở rạp chiếu phim sao?

Hơn nữa người này...không nhìn nhầm! Cố Minh Minh đây mà?

Cô còn chưa phản ứng đã nhìn thấy Lục Tiêu Bá cúi xuống túm lấy cổ cô ta nâng lên tậật mạnh.

“Cố Minh Minh, là cô.”

“Sặc ặc...ọe...hu hu...buông ra, buông ra, tôi méc bách sĩ. Anh là ai?”

An phận trong tay Lục Tiêu Bá, Cố Minh Minh khóc lóc thảm thiết như một đứa trẻ, cả người run bần bật, mùi hôi hám từ cô ta khiến anh và Tô Hiểu Du phát ói. Đây thực sự là Cố Minh Minh giảo hoạt đó sao?

“Các người là ai? Buông cô ta ra!” Bên trong chạy ra một cô y tá mặc bộ phục trắng. Cô ta cau có mặt mày liên tục đánh vào tay anh. Đây thực sự là một bà cô khó tính.

“Chúng tôi...là, là người quen của cô gái này.” Tô Hiểu Du liền đi lên phía trước cười gượng gạo gỡ từng ngón tay Lục Tiêu Bá ra, nhìn trán và tay anh xuất hiện từng mạch gân xanh đến đáng sợ càng làm cho Cố Minh Minh khóc thét lên, nhưng tay vẫn ôm chặt lấy con búp bê chỉ sợ vô tình làm rơi nó. “Tiêu Bá, buông cô ta ra.”

Cố Minh Minh bị buông ra thật mạnh, từ phía sau cô y tá đó nhanh chóng đỡ lấy cô ta, mắt hơi tránh đi, mũi khịt khịt không thể chịu nổi mùi hôi phát ra từ người Cố Minh Minh.

Con búp bê trên tay cô ta được vuốt ve cẩn thận, gương mặt thoáng chốc lo lắng của cô ta cứ nhấc con búp bê lên nhìn từng góc cạnh, miệng không ngừng hỏi han nó.

“Con có sao không? Không sao rồi, không bị đau đúng không nào, mẹ ôm con chặt lắm, hì hì.”

“Cô ta…” Lục Tiêu Bá không thể tin nổi vào mắt mình quay sang nhìn Lục Hàn Liên, nhưng chỉ nhận lại cái lắc đầu từ cậu.

“Cô ta bị tai nạn giao thông sảy thai, sau khi được đưa đến bệnh viện thì thành ra thế này. Mới hôm qua còn tự ý trốn trại, vừa hay mới được bắt lại cho vào đây.”

“Cô ta thực sự bị điên?” Tô Hiểm Du che miệng kinh ngạc, đây mà là Cố Minh Minh ngạo mạn, kiêu căng đó sao? Người luôn nở nụ cười giảo hoạt, người luôn đặt điều cùng vạn âm mưu quỷ kế để đạt được ước muốn lại đứng đây ôm con búp bê gọi con thưa mẹ ư?

Vị y tá đó thấy ba người trò chuyện, chắc hẳn là quen cô ta liền đẩy Cố Minh Minh ra xa một chút.

“Các người thật sự có quen biết với bệnh nhân à?”

Đứng từ bên ngoài phòng bệnh, thông qua cửa kính ở cánh cửa, ba người nhìn vào trong, cả ba đều không dám tin vào mắt mình. Nói là phòng bệnh nhưng thực chất không khác gì phòng giam, chân tay Cố Minh Minh đã được xích lại cuối chân giường. Khắp nơi trên mặt đất đầy là rác thải bừa bộn, cô ta thơ thẩn ôm con búp bê trong lòng hát ru ầu ơ một cách ngớ ngẩn, sau đó lại hôn lấy nó nhẹ nhàng, cuối cùng là lẩm bẩm xin lỗi chuyện gì đó.

“Con ơi, đợi mẹ ra khỏi đây, mẹ sẽ lấy tổng thống nước Mỹ luôn, con sẽ sung sướng cả đời đấy, vui không, vui không nào? Được rồi đừng khóc nữa, mẹ đây mẹ thương.”

Không hiểu sao khi nhìn cảnh tượng này bỗng nhiên mắt Tô Hiểu Du cay cay. Đúng là cô muốn Cố Minh Minh phải trả cái giá đắt, nhưng cô chưa bao giờ muốn cô ta thành ra như này.

Lục Tiêu Bá mặt không biểu cảm nhìn vào phía trong, thật sự hiện tại anh không biết được anh muốn gì sau khi nhìn thấy dáng vẻ điên khùng này của cô ta. Giết cô ta? Hay để cô ta cả đời sống trong bệnh hoạn?

“Aaaaaaaaa! Cứu tôi với, bà ta đến rồi, bà ta lại đến rồi, bà ta sẽ giết tôi, bà ta muốn bóp cổ tôi, cứu với, hu hu, đừng mà, đừng mà…”

Y tá đứng cạnh ba người chán ghét nhìn vào trong rồi nói. “Cô ta luôn nói có người muốn giết cô ta, nhưng khi hỏi là ai cô ta lại tả bà ấy như ma chơi vậy!”

Lục Hàn Liên nhíu mày. Lẽ nào là mẹ anh, Giản Ngọc Thúy, người cô ta đang bị ám ảnh chính là mẹ cậu sao?

“Cô ta...không nhắc gì đến cái tên Lục Tiêu Bá hay Tô Hiểu Du?” Anh trầm giọng khàn đặc, tay cuốn thành nắm đấm đấm rầm vào cánh cửa.

“Gì chứ? Đến một cái tên cô ta còn không biết. Miệng suốt ngày lầm bầm một mình gọi con, sau đó lại la hét như kia kìa.”

Tô Hiểu Du cắn răng nhìn Cố Minh thu mình vào góc giường, nước mắt đầm đìa ôm lấy đầu, cô ta đang phải trả giá rất đắt, đây là quả báo mà Cố Minh Minh đã tạo nên…

“Đi thôi anh, như vậy là quá đủ rồi. Hãy để cô ta hứng chịu sự trừng phạt này đi.” Cô lặng lẽ quay lưng đi thật nhanh. Cố Minh Minh, tiếc cho một đời người...tôi chỉ giúp cô được đến đây mà thôi, bằng không Lục Tiêu Bá liệu có xé tan cô ra thành từng mảnh?

Hãy an phận. Nhé?...

Chapter
1 Chương 1: Chung giường với người lạ (H)
2 Chương 2: Tổng tài bá đạo truy lùng tung tích!
3 Chương 3: Đừng giả lạnh lùng
4 Chương 4: Tiện nhân
5 Chương 5: Ăn em đến nghiện (H)
6 Chương 6: Mỹ nữ
7 Chương 7: Bạn nhảy
8 Chương 8: Tình yêu là số 0
9 Chương 9: Ngủ với tôi thì là của tôi
10 Chương 10: Vì anh thích em
11 Chương 11: Mối tình tay ba
12 Chương 12: Cuộc hẹn hò cuối cùng (1)
13 Chương 13: Cuộc hẹn hò cuối cùng (2)
14 Chương 14: Chính nhân quân tử, nói là làm!
15 Chương 15: Tổng tài bá đạo trở lại
16 Chương 16: Một đêm yêu (H)
17 Chương 17: Thử lòng táo tợn
18 Chương 18: Kết hôn, anh có dám không?
19 Chương 19: Cô ấy là ai?
20 Chương 20: Thì ra ngay từ đầu là lỗi của em?
21 Chương 21: Đúng, anh đều đúng!
22 Chương 22: Em muốn? Được! (H)
23 Chương 23: Lục thị gặp nguy
24 Chương 24: Lục thiếu phu nhân muốn ly hôn?
25 Chương 25: Trái ngược tâm tư
26 Chương 26: Người xa lạ thân quen nhất
27 Chương 27: Cạn tình cạn nghĩa đường ai nấy đi
28 Chương 28: Tình bạn mong manh
29 Chương 29: Không có quyền làm em hạnh phúc
30 Chương 30: Bắt đầu từ số 0
31 Chương 31: Một người đẹp phải đi một đôi giày đẹp
32 Chương 32: Nhớ kĩ, tôi là Cố Dương Mịch!
33 Chương 33: Bị hại
34 Chương 34: Phó giám đốc TP
35 Chương 35: Giấu đầu hở đuôi
36 Chương 36: Ngu ngốc si tình
37 Chương 37: Nhớ
38 Chương 38: Hy vọng và thất vọng
39 Chương 39: Tình cờ gặp lại người xưa
40 Chương 40: Cảm ơn đối tác hôm nay
41 Chương 41: Thích một người không cần lí do
42 Chương 42: Miễn là có em
43 Chương 43: Từng căm hận đàn ông
44 Chương 44: Người đàn ông hoàn hảo
45 Chương 45: Cố gia (1)
46 Chương 46: Cố gia (2)
47 Chương 47: Sự thật
48 Chương 48: Theo tình tình chạy chạy tình tình theo
49 Chương 49: Bắt gặp
50 Chương 50: Thư kí riêng
51 Chương 51: Loại thấp kém nhất
52 Chương 52: Vì tôi là ông chủ của em
53 Chương 53: Chưa từng gặp
54 Chương 54: Hoài niệm
55 Chương 55: Mãi chỉ thuộc về anh
56 Chương 56: Cầu hôn
57 Chương 57: Xin lỗi
58 Chương 58: Đồ Tồi (H)
59 Chương 59: Còn chỗ nào của em mà tôi chưa thấy
60 Chương 60: Người con gái anh thích
61 Chương 61: Anh em họ Cố
62 Chương 62: Một giuộc
63 Chương 63: Động vật ba chân khó tìm
64 Chương 64: Âm mưu
65 Chương 65: Ánh sáng bí ẩn
66 Chương 66: Là anh muốn, em đừng bận tâm
67 Chương 67: Anh trân trọng sự xuất hiện của em
68 Chương 68: Đừng yêu em
69 Chương 69: Rắc rối
70 Chương 70: Ngớ ngẩn
71 Chương 71: Thanh minh
72 Chương 72: Tuyên thệ chủ quyền
73 Chương 73: Bước đầu tiên để trở thành Lục thiếu phu nhân
74 Chương 74: Kẻ thay thế (H)
75 Chương 75: Từ bỏ
76 Chương 76: Chúng ta hẹn hò nhé?
77 Chương 77: Anh giúp em
78 Chương 78: Em bớt đáng yêu lại anh nhờ
79 Chương 79: Cưng chiều
80 Chương 80: Yêu đến khi không thể yêu được nữa
81 Chương 81: Bạn thân thất tình
82 Chương 82: Biến thái
83 Chương 83: Từ chức
84 Chương 84: Công tư phân minh
85 Chương 85: Tắm chỗ em
86 Chương 86: Siêu thị với anh
87 Chương 87: Lau giúp anh
88 Chương 88: Giản Ngọc Thúy
89 Chương 89: Xô xát
90 Chương 90: Tình cũ không rủ cũng tới
91 Chương 91: Lời đề nghị hấp dẫn
92 Chương 92: Tái ngộ
93 Chương 93: Bữa tối khó nuốt
94 Chương 94: Kịch
95 Chương 95: Chúng tôi rất hạnh phúc
96 Chương 96: Cảnh tỉnh
97 Chương 97: Có anh ở đây rồi
98 Chương 98: Kịch hay chỉ mới bắt đầu
99 Chương 99: Động thai
100 Chương 100: Người đàn ông không có trách nhiệm
101 Chương 101: Cháu đầu lòng
102 Chương 102: Kẻ vô trách nhiệm nhất
103 Chương 103: Sự quan tâm thừa thãi
104 Chương 104: Đường dài
105 Chương 105: Ghen ghét
106 Chương 106: Bỏ đứa bé?
107 Chương 107: Tìm người chống lưng
108 Chương 108: Thiên thần đi lạc (1)
109 Chương 109: Thiên thần đi lạc (2)
110 Chương 110: Cuộc gặp gỡ bất khả thi
111 Chương 111: Trở về biệt thự Hạnh Phúc
112 Chương 112: Hội họp gia đình
113 Chương 113: Hội họp gia đình (2)
114 Chương 114: Cuộc gọi nộ khí
115 Chương 115: Kể nể
116 Chương 116: Ngẫm nghĩ
117 Chương 117: Theo dõi
118 Chương 118: Sự trùng hợp
119 Chương 119: Không hẹn mà gặp (1)
120 Chương 120: Không hẹn mà gặp (2)
121 Chương 121: Em trai của Lục Tiêu Bá
122 Chương 122: Cô ấy là chân lý
123 Chương 123: Dối trá, trốn tránh sự thật
124 Chương 124: Không đồng lòng
125 Chương 125: Chị dâu của em là số 1
126 Chương 126: Điện thoại chứa đựng tình yêu
127 Chương 127: Chạm mặt
128 Chương 128: Tiếng chuông cửa ban đêm
129 Chương 129: Cuộc hẹn cay nghiệt
130 Chương 130: Thành giao
131 Chương 131: Bà xã đại nhân
132 Chương 132: Ham muốn (1)
133 Chương 133: Ham muốn (2)
134 Chương 134: Chuẩn bị lễ cưới (1)
135 Chương 135: Chuẩn bị lễ cưới (2)
136 Chương 136: Chuẩn bị lễ cưới (3)
137 Chương 137: Công khai mối quan hệ
138 Chương 138: Nghi ngờ
139 Chương 139: Nỗi buồn của anh
140 Chương 140: Những lời khó hiểu
141 Chương 141: Sự thật
142 Chương 142: Gặp lại học bối năm xưa
143 Chương 143: Chế độ đặc biệt?
144 Chương 144: Ôn lại kỷ niệm đáng khinh
145 Chương 145: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
146 Chương 146: Quyết tâm chọn một người làm chị dâu
147 Chương 147: Khó xử
148 Chương 148: Lên kế hoạch
149 Chương 149: Cuộc gọi lúc 0h
150 Chương 150: Hãy biết vị trí của mình
151 Chương 151: Có anh đây
152 Chương 152: Cướp dâu
153 Chương 153: Giam cầm vợ yêu
154 Chương 154: Ăn cơm nào vợ
155 Chương 155: Chồng nhớ hơi vợ quá
156 Chương 156: Mẹ chồng, em rể
157 Chương 157: Chào buổi sáng vợ yêu
158 Chương 158: Làm loạn
159 Chương 159: Hỏi thăm gia thế
160 Chương 160: Cầu cứu ai đây
161 Chương 161: Vỡ lở mọi chuyện
162 Chương 162: Sát hại
163 Chương 163: Vu oan giá họa
164 Chương 164: Phản bội
165 Chương 165: Thứ cảm giác này là gì?
166 Chương 166: Tôi bức chết em
167 Chương 167: Lửa dục nhấn chìm đau thương (H+)
168 Chương 168: Những người thân thương nhất đã rời đi (H)
169 Chương 169: Chúng ta được giải thoát rồi
170 Chương 170: Nếu có kiếp sau đừng nói lời xin lỗi
171 Chương 171: Tang lễ
172 Chương 172: Tô Hiểu Du, một con người mới
173 Chương 173: Chủ tịch điều hành Trần thị - Tô Hiểu Du
174 Chương 174: Đối đầu
175 Chương 175: Đối mặt
176 Chương 176: Mang danh giết người
177 Chương 177: Đừng nhầm tưởng
178 Chương 178: Vô tình gặp gỡ
179 Chương 179: Đứng về phe cô không có nghĩa là thích
180 Chương 180: Lưới trời lồng lộng
181 Chương 181: Cho đến bây giờ có bao nhiêu sự tin tưởng?
182 Chương 182: Nhân chứng quan trọng xuất hiện
183 Chương 183: Món quà nhỏ gửi tặng đến anh
184 Chương 184: Trả giá
185 Chương 185: Quá muộn màng
186 Chương 186: Bận lòng
187 Chương 187: Lá thư cuối cùng
188 Chương 188: Đừng hận anh
189 Chương 189: Còn gì buồn phiền em cứ nói ra
190 Chương 190: Tha? Không tha?
191 Chương 191: Để anh phục vụ em
192 Chương 192: Ai lớp you chu cờ mo
193 Chương 193: Tắm uyên ương
194 Chương 194: Vợ ơi mlem
195 Chương 195: Đưa vợ đi hẹn hò
196 Chương 196: Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em
197 Chương 197: Cặp đôi kỳ lạ
198 Chương 198: Chính thức kết thông gia
199 Chương 199: Người mẹ điên
200 Chương 200: Vẫn có một người luôn đối tốt với một người
201 Chương 201: Sẵn sàng chưa? Kết hôn nào!
202 Chương 202: Chào bố mẹ vợ, con là chồng cô ấy
203 Chương 203: Trước hôn lễ nên làm gì?
204 Chương 204: Đám cưới trong mơ (End)
205 Chương 205: Ngoại truyện: Tiểu Uyên Uyên bé nhỏ
Chapter

Updated 205 Episodes

1
Chương 1: Chung giường với người lạ (H)
2
Chương 2: Tổng tài bá đạo truy lùng tung tích!
3
Chương 3: Đừng giả lạnh lùng
4
Chương 4: Tiện nhân
5
Chương 5: Ăn em đến nghiện (H)
6
Chương 6: Mỹ nữ
7
Chương 7: Bạn nhảy
8
Chương 8: Tình yêu là số 0
9
Chương 9: Ngủ với tôi thì là của tôi
10
Chương 10: Vì anh thích em
11
Chương 11: Mối tình tay ba
12
Chương 12: Cuộc hẹn hò cuối cùng (1)
13
Chương 13: Cuộc hẹn hò cuối cùng (2)
14
Chương 14: Chính nhân quân tử, nói là làm!
15
Chương 15: Tổng tài bá đạo trở lại
16
Chương 16: Một đêm yêu (H)
17
Chương 17: Thử lòng táo tợn
18
Chương 18: Kết hôn, anh có dám không?
19
Chương 19: Cô ấy là ai?
20
Chương 20: Thì ra ngay từ đầu là lỗi của em?
21
Chương 21: Đúng, anh đều đúng!
22
Chương 22: Em muốn? Được! (H)
23
Chương 23: Lục thị gặp nguy
24
Chương 24: Lục thiếu phu nhân muốn ly hôn?
25
Chương 25: Trái ngược tâm tư
26
Chương 26: Người xa lạ thân quen nhất
27
Chương 27: Cạn tình cạn nghĩa đường ai nấy đi
28
Chương 28: Tình bạn mong manh
29
Chương 29: Không có quyền làm em hạnh phúc
30
Chương 30: Bắt đầu từ số 0
31
Chương 31: Một người đẹp phải đi một đôi giày đẹp
32
Chương 32: Nhớ kĩ, tôi là Cố Dương Mịch!
33
Chương 33: Bị hại
34
Chương 34: Phó giám đốc TP
35
Chương 35: Giấu đầu hở đuôi
36
Chương 36: Ngu ngốc si tình
37
Chương 37: Nhớ
38
Chương 38: Hy vọng và thất vọng
39
Chương 39: Tình cờ gặp lại người xưa
40
Chương 40: Cảm ơn đối tác hôm nay
41
Chương 41: Thích một người không cần lí do
42
Chương 42: Miễn là có em
43
Chương 43: Từng căm hận đàn ông
44
Chương 44: Người đàn ông hoàn hảo
45
Chương 45: Cố gia (1)
46
Chương 46: Cố gia (2)
47
Chương 47: Sự thật
48
Chương 48: Theo tình tình chạy chạy tình tình theo
49
Chương 49: Bắt gặp
50
Chương 50: Thư kí riêng
51
Chương 51: Loại thấp kém nhất
52
Chương 52: Vì tôi là ông chủ của em
53
Chương 53: Chưa từng gặp
54
Chương 54: Hoài niệm
55
Chương 55: Mãi chỉ thuộc về anh
56
Chương 56: Cầu hôn
57
Chương 57: Xin lỗi
58
Chương 58: Đồ Tồi (H)
59
Chương 59: Còn chỗ nào của em mà tôi chưa thấy
60
Chương 60: Người con gái anh thích
61
Chương 61: Anh em họ Cố
62
Chương 62: Một giuộc
63
Chương 63: Động vật ba chân khó tìm
64
Chương 64: Âm mưu
65
Chương 65: Ánh sáng bí ẩn
66
Chương 66: Là anh muốn, em đừng bận tâm
67
Chương 67: Anh trân trọng sự xuất hiện của em
68
Chương 68: Đừng yêu em
69
Chương 69: Rắc rối
70
Chương 70: Ngớ ngẩn
71
Chương 71: Thanh minh
72
Chương 72: Tuyên thệ chủ quyền
73
Chương 73: Bước đầu tiên để trở thành Lục thiếu phu nhân
74
Chương 74: Kẻ thay thế (H)
75
Chương 75: Từ bỏ
76
Chương 76: Chúng ta hẹn hò nhé?
77
Chương 77: Anh giúp em
78
Chương 78: Em bớt đáng yêu lại anh nhờ
79
Chương 79: Cưng chiều
80
Chương 80: Yêu đến khi không thể yêu được nữa
81
Chương 81: Bạn thân thất tình
82
Chương 82: Biến thái
83
Chương 83: Từ chức
84
Chương 84: Công tư phân minh
85
Chương 85: Tắm chỗ em
86
Chương 86: Siêu thị với anh
87
Chương 87: Lau giúp anh
88
Chương 88: Giản Ngọc Thúy
89
Chương 89: Xô xát
90
Chương 90: Tình cũ không rủ cũng tới
91
Chương 91: Lời đề nghị hấp dẫn
92
Chương 92: Tái ngộ
93
Chương 93: Bữa tối khó nuốt
94
Chương 94: Kịch
95
Chương 95: Chúng tôi rất hạnh phúc
96
Chương 96: Cảnh tỉnh
97
Chương 97: Có anh ở đây rồi
98
Chương 98: Kịch hay chỉ mới bắt đầu
99
Chương 99: Động thai
100
Chương 100: Người đàn ông không có trách nhiệm
101
Chương 101: Cháu đầu lòng
102
Chương 102: Kẻ vô trách nhiệm nhất
103
Chương 103: Sự quan tâm thừa thãi
104
Chương 104: Đường dài
105
Chương 105: Ghen ghét
106
Chương 106: Bỏ đứa bé?
107
Chương 107: Tìm người chống lưng
108
Chương 108: Thiên thần đi lạc (1)
109
Chương 109: Thiên thần đi lạc (2)
110
Chương 110: Cuộc gặp gỡ bất khả thi
111
Chương 111: Trở về biệt thự Hạnh Phúc
112
Chương 112: Hội họp gia đình
113
Chương 113: Hội họp gia đình (2)
114
Chương 114: Cuộc gọi nộ khí
115
Chương 115: Kể nể
116
Chương 116: Ngẫm nghĩ
117
Chương 117: Theo dõi
118
Chương 118: Sự trùng hợp
119
Chương 119: Không hẹn mà gặp (1)
120
Chương 120: Không hẹn mà gặp (2)
121
Chương 121: Em trai của Lục Tiêu Bá
122
Chương 122: Cô ấy là chân lý
123
Chương 123: Dối trá, trốn tránh sự thật
124
Chương 124: Không đồng lòng
125
Chương 125: Chị dâu của em là số 1
126
Chương 126: Điện thoại chứa đựng tình yêu
127
Chương 127: Chạm mặt
128
Chương 128: Tiếng chuông cửa ban đêm
129
Chương 129: Cuộc hẹn cay nghiệt
130
Chương 130: Thành giao
131
Chương 131: Bà xã đại nhân
132
Chương 132: Ham muốn (1)
133
Chương 133: Ham muốn (2)
134
Chương 134: Chuẩn bị lễ cưới (1)
135
Chương 135: Chuẩn bị lễ cưới (2)
136
Chương 136: Chuẩn bị lễ cưới (3)
137
Chương 137: Công khai mối quan hệ
138
Chương 138: Nghi ngờ
139
Chương 139: Nỗi buồn của anh
140
Chương 140: Những lời khó hiểu
141
Chương 141: Sự thật
142
Chương 142: Gặp lại học bối năm xưa
143
Chương 143: Chế độ đặc biệt?
144
Chương 144: Ôn lại kỷ niệm đáng khinh
145
Chương 145: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
146
Chương 146: Quyết tâm chọn một người làm chị dâu
147
Chương 147: Khó xử
148
Chương 148: Lên kế hoạch
149
Chương 149: Cuộc gọi lúc 0h
150
Chương 150: Hãy biết vị trí của mình
151
Chương 151: Có anh đây
152
Chương 152: Cướp dâu
153
Chương 153: Giam cầm vợ yêu
154
Chương 154: Ăn cơm nào vợ
155
Chương 155: Chồng nhớ hơi vợ quá
156
Chương 156: Mẹ chồng, em rể
157
Chương 157: Chào buổi sáng vợ yêu
158
Chương 158: Làm loạn
159
Chương 159: Hỏi thăm gia thế
160
Chương 160: Cầu cứu ai đây
161
Chương 161: Vỡ lở mọi chuyện
162
Chương 162: Sát hại
163
Chương 163: Vu oan giá họa
164
Chương 164: Phản bội
165
Chương 165: Thứ cảm giác này là gì?
166
Chương 166: Tôi bức chết em
167
Chương 167: Lửa dục nhấn chìm đau thương (H+)
168
Chương 168: Những người thân thương nhất đã rời đi (H)
169
Chương 169: Chúng ta được giải thoát rồi
170
Chương 170: Nếu có kiếp sau đừng nói lời xin lỗi
171
Chương 171: Tang lễ
172
Chương 172: Tô Hiểu Du, một con người mới
173
Chương 173: Chủ tịch điều hành Trần thị - Tô Hiểu Du
174
Chương 174: Đối đầu
175
Chương 175: Đối mặt
176
Chương 176: Mang danh giết người
177
Chương 177: Đừng nhầm tưởng
178
Chương 178: Vô tình gặp gỡ
179
Chương 179: Đứng về phe cô không có nghĩa là thích
180
Chương 180: Lưới trời lồng lộng
181
Chương 181: Cho đến bây giờ có bao nhiêu sự tin tưởng?
182
Chương 182: Nhân chứng quan trọng xuất hiện
183
Chương 183: Món quà nhỏ gửi tặng đến anh
184
Chương 184: Trả giá
185
Chương 185: Quá muộn màng
186
Chương 186: Bận lòng
187
Chương 187: Lá thư cuối cùng
188
Chương 188: Đừng hận anh
189
Chương 189: Còn gì buồn phiền em cứ nói ra
190
Chương 190: Tha? Không tha?
191
Chương 191: Để anh phục vụ em
192
Chương 192: Ai lớp you chu cờ mo
193
Chương 193: Tắm uyên ương
194
Chương 194: Vợ ơi mlem
195
Chương 195: Đưa vợ đi hẹn hò
196
Chương 196: Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em
197
Chương 197: Cặp đôi kỳ lạ
198
Chương 198: Chính thức kết thông gia
199
Chương 199: Người mẹ điên
200
Chương 200: Vẫn có một người luôn đối tốt với một người
201
Chương 201: Sẵn sàng chưa? Kết hôn nào!
202
Chương 202: Chào bố mẹ vợ, con là chồng cô ấy
203
Chương 203: Trước hôn lễ nên làm gì?
204
Chương 204: Đám cưới trong mơ (End)
205
Chương 205: Ngoại truyện: Tiểu Uyên Uyên bé nhỏ