Chương 196: Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em

Sau khi ra khỏi rạp chiếu phim, cô giật nảy mình khi nhìn vào tấm kính được phản chiếu hình ảnh mờ nhạt của cô bên ngoài, hai mắt đều đã sưng vù lên rồi. Chết mất, cô không thể kìm nén được cảm xúc mà ôm anh khóc suốt, nhìn lại cô bây giờ không khác gì vừa bị đánh bầm dập sưng hết mắt vậy. Xấu hổ quá!

“Chúng ta đi về đi.” Cô kéo kéo vạt áo Lục Tiêu Bá, đôi mắt long lanh như van xin.

Anh nhìn cô có chút bất ngờ. Mấy khi được nghỉ ngơi và ra ngoài cùng anh cô lại muốn về sớm, hay là cô khó chịu ở đâu?

“Em mệt?”

“Không có…” Tô Hiểu Du lắc đầu nguây nguẩy. “Mặt của em…” Cô đưa tay lên chỉ chỉ vào mắt, hai má hồng hồng lại càng dễ thương.

Anh từ từ hiểu ra sau đó ôm cô vào lòng. “Sau này không cho em đi xem phim nữa.”

Tô Hiểu Du đẩy anh ra ngay, gương mặt hoàn toàn chống đối. Sao lại không cho cô đi xem phim chứ?

“Tại sao? Anh muốn mở một rạp phim cho riêng em à?”

Anh ngớ người ra nhìn cô như suy ngẫm, rất nhanh bá đạo đưa tay lên cằm xoa xoa. “Có lí. Như vậy cũng tốt.”

Cô bịt miệng trợn mắt, chết rồi, sao cô lại lỡ mồm như vậy chứ? Với bản tính độc tài của anh lí nào lại không xây riêng cho cô một rạp chiếu phim được? Anh sinh ra đã nằm trên núi tiền rồi!

“Em đùa chút thôi. Anh đừng có mà làm bừa.”

Lục Tiêu Bá đưa mắt nhìn cô, lông mày khẽ nhướng miệng lại cong lên một nụ cười xảo quyệt. Nhím nhỏ của anh lại bắt đầu tiếc tiền rồi, mặc dù nó không đánh là bao nhưng cô vẫn không muốn cho mình một khoảng riêng yên tĩnh ư?

“Được rồi được rồi. Chúng ta đi.”

“Đi về sao?” Cô bĩu môi, tuy không muốn ra đường với đôi mắt này nhưng cô vẫn không muốn về nhà quá sớm.

“Không, đi chọn nhẫn.” Anh cười ôn nhu kéo tay cô đi thật nhanh xuống cầu thang cuốn, anh đã muốn cùng cô đi mua nhẫn cưới từ rất lâu rồi. Trải qua hai năm bên nhau, trải qua thời gian xa cách để anh có thể hiểu được tầm quan trọng của cô, thì cho đến hôm nay anh không muốn mất cô thêm lần nào nữa.

Nhẫn sao? Tô Hiểu Du vẫn ngơ ngẩn ra đi theo từng bước sau anh, nhưng trong đầu cô vẫn chưa hiểu được ý nghĩa của câu nói này lắm. Nói sao nhỉ! Không hẳn là không hiểu, nhưng nhẫn ở đây...lẽ nào là nhẫn cưới?

Sau một vài vòng quanh thành phố, anh đã đi qua rất nhiều cửa tiệm trang sức nhưng vẫn không nơi nào làm anh thực sự hài lòng. Các mẫu thiết kế quá quê mùa lại rẻ mạt, đeo lên tay vợ mình đúng là xấu xí cả đi! Anh muốn mua cho cô một thứ có một không hai nhưng phải có giá trị nhất thế giới này. Bởi đối với anh, Hiểu Du là vô giá.

Cuối cùng một cửa tiệm sang trọng, bên ngoài xa hoa đã thu hút được ánh nhìn của anh. Vừa nhìn bên ngoài đã đoán giá trị bên trong khiến Tô Hiểu Du khẽ rùng mình, anh định vào đây để mua gì chứ?

Lục Tiêu Bá vừa chuẩn bị xuống xe đã bị cô kéo tay lại lắc đầu. “Chỉ là nhẫn thôi, anh đừng quan trọng hóa vấn đề thế chứ. Nhìn nơi này…” Nói rồi cô lại nhìn vào cửa hàng, môi cô bặm chặt lấy nhau.

“Anh sẽ không để em đứng ngang hàng với phụ nữ trên thế giới này đâu.” Anh quay đầu lại đặt tay kia lên tay cô trấn an. “Ngoan, anh yêu em. Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em. Những thứ thuộc về em thì phải xứng đáng.” Anh bình thản cất lời, giọng nói thoải mái và tùy ý nhưng chứa đựng hàng nghìn sự lãng mạn. Anh nhìn cô, đôi mắt tràn đầy dục vọng và tao nhã.

Khi cô yên tâm bước vào trong, nơi đây thơm ngào ngạt mùi nước hoa và mùi sang chảnh khiến cô có chút hãnh diện, lại có chút ngỡ ngàng. Cô chưa từng đặt chân đến những nơi như vậy.

Xem qua các mẫu bên ngoài, Lục Tiêu Bá lần nào cũng lắc đầu với người tư vấn dù đống đá quý hay kim cương đều tỏa ra nhiều ánh sáng trong suốt khác nhau nhưng vẫn không thu hút được anh, tuy nhiên điều này làm cô thấy nhẹ lòng hẳn, nhìn vào số tiền phải chi trả trong lồng kính đó khiến cô điêu đảo.

“Cái đó.” Đột nhiên anh cong khóe miệng chỉ tay vào hàng đầu của dãy kim cương phía trong.

Nơi có một cặp nhẫn sáng chói, vẻ đẹp láng bóng, kiểu thiết kế kỳ công phức tạp nhưng nói về độ tinh tế thì ai cũng phải thốt lên, đẹp quá!

“Tiên sinh thật có con mắt tinh tường. Đây là mẫu mới cập nhật tại đất nước chúng ta, nhà thiết kế chỉ tạo ra một cặp duy nhất.” Người tư vấn toát mồ hôi hạt giải thích với anh, cũng may anh đã chọn được thứ mình muốn, nhìn hai người thoáng qua đã nhận ra hai chủ tịch của tập đoàn lớn, bỏ qua vị khách sộp này không biết bao giờ mới gặp lại.

“Thôi giải thích và hãy nói tôi nghe về giá trị của nó.” Anh lạnh lùng lên tiếng, tay gõ gõ trên mặt kính an nhiên.

“Đây chính là kim cương đỏ thưa ngài, kim cương đỏ là loại hiếm nhất trong số kim cương màu, viên kim cương đỏ nặng nhất thế giới cũng chỉ 5,11 carat, và trên thế giới chỉ có khoảng 20-30 viên kim cương đỏ được chứng nhận là còn tồn tại. Nó không chỉ đơn thuần là có màu đỏ thẫm hay đỏ tươi, mà mang màu đỏ tía!” Người này không ngừng giới thiệu sơ qua về giá trị và độ hiếm của viên kim cương, mà còn đánh giá sơ qua về màu sắc và độ trong và đẹp của nó.

Tô Hiểu Du nghe xong tái mét mặt mày. Trên thế giới này cô từng nghĩ kim cương là thứ đá quý trị giá lớn nhất, nhưng không ngờ còn có kim cương đỏ, cô thậm chí còn chưa từng nghe qua. Nhưng sau khi nghe qua cô đã cảm thấy có cảm giác không lành. Cô cố tình đánh mắt nhìn qua giá trị của cặp nhẫn, ngay sau đó, đập vào mắt cô là…

“Năm...năm triệu USD?” Cô choáng ngợp với hàng số 0 đổi ra tiền trong nước hiện lên trước mắt, hai tai cô ù ù đi, môi cô lẩy bẩy không nói ra thêm điều gì. Nó có thể nuôi cả đời con cháu cô về sau đấy…”Không được đâu, quên đi và về nhà với em ngay lập tức!” Cô nằng nặc kéo cánh tay cứng ngắc của Lục Tiêu Bá.

Bị kéo đi như vậy mà chân anh vẫn như bị mọc rễ tại chỗ, không di chuyển lấy một lần. Anh kéo cô lại vào lòng nhẹ giọng giúp cô bình tĩnh hơn. “Anh thấy nó rất hợp với em, nên đeo thử một chút?”

“Không!” Cô nhất quyết lắc đầu, đắt như cắt da cắt thịt người khác vậy, đúng là đáng sợ.

Cuối cùng...sự ương bướng của cô vẫn không thoát khỏi bản tính ngang ngạnh bá đạo của Lục Tiêu Bá, chiếc nhẫn đã an phận trên ngón áp út của cô. Chưa bao giờ cô ngắm nhìn tay mình như bây giờ, còn bây giờ thì cô cảm thấy, cánh tay của cô còn có giá trị hơn cả cô rồi!

Cô nhìn chăm chăm vào ánh sáng trên mặt kim cương, thậm chí tay còn lại cô còn không dám chạm lên vì sợ hư chiếc nhẫn, bàn tay cô nằm gọn trong tay anh nhưng nó vẫn không ngừng run rẩy. Cô ngước lên nhìn nét mặt thỏa mãn của anh. Anh sẽ làm gì?

“Tôi sẽ lấy nó. Thanh toán bằng thẻ.” Anh moi từ túi áo ngực ra chiếc thẻ còn mới tinh, miệng cong không ngừng lên những nụ cười xấu xa, nhìn biểu hiện của Tô Hiểu Du càng làm anh muốn mua nó.

“Lục Tiêu Bá...anh điên rồi.” Cô hạ giọng xót xa nhìn chiếc nhẫn trên tay mà trong lòng như lửa thiêu đốt.

“Đeo cho anh.” Anh đưa chiếc nhẫn còn lại ra trước mặt cô, Mi tâm hơi nhíu lại như chêu ngươi cô vậy.

Chiếc nhẫn còn lại đã nằm gọn trong ngón tay anh, cuối cùng cặp nhẫn này đều đã có chủ nhân đích thực. Tô Hiểu Du bỗng nhiên cảm thấy nhẹ lòng hơn khi cùng anh đeo nó, cô cười gượng gạo cùng anh đưa tay lên ngắm nhìn.

“Nó đẹp đôi như chúng ta, đúng không?” Anh đưa môi lên chóp mũi cô hôn nhẹ nhàng.

Chapter
1 Chương 1: Chung giường với người lạ (H)
2 Chương 2: Tổng tài bá đạo truy lùng tung tích!
3 Chương 3: Đừng giả lạnh lùng
4 Chương 4: Tiện nhân
5 Chương 5: Ăn em đến nghiện (H)
6 Chương 6: Mỹ nữ
7 Chương 7: Bạn nhảy
8 Chương 8: Tình yêu là số 0
9 Chương 9: Ngủ với tôi thì là của tôi
10 Chương 10: Vì anh thích em
11 Chương 11: Mối tình tay ba
12 Chương 12: Cuộc hẹn hò cuối cùng (1)
13 Chương 13: Cuộc hẹn hò cuối cùng (2)
14 Chương 14: Chính nhân quân tử, nói là làm!
15 Chương 15: Tổng tài bá đạo trở lại
16 Chương 16: Một đêm yêu (H)
17 Chương 17: Thử lòng táo tợn
18 Chương 18: Kết hôn, anh có dám không?
19 Chương 19: Cô ấy là ai?
20 Chương 20: Thì ra ngay từ đầu là lỗi của em?
21 Chương 21: Đúng, anh đều đúng!
22 Chương 22: Em muốn? Được! (H)
23 Chương 23: Lục thị gặp nguy
24 Chương 24: Lục thiếu phu nhân muốn ly hôn?
25 Chương 25: Trái ngược tâm tư
26 Chương 26: Người xa lạ thân quen nhất
27 Chương 27: Cạn tình cạn nghĩa đường ai nấy đi
28 Chương 28: Tình bạn mong manh
29 Chương 29: Không có quyền làm em hạnh phúc
30 Chương 30: Bắt đầu từ số 0
31 Chương 31: Một người đẹp phải đi một đôi giày đẹp
32 Chương 32: Nhớ kĩ, tôi là Cố Dương Mịch!
33 Chương 33: Bị hại
34 Chương 34: Phó giám đốc TP
35 Chương 35: Giấu đầu hở đuôi
36 Chương 36: Ngu ngốc si tình
37 Chương 37: Nhớ
38 Chương 38: Hy vọng và thất vọng
39 Chương 39: Tình cờ gặp lại người xưa
40 Chương 40: Cảm ơn đối tác hôm nay
41 Chương 41: Thích một người không cần lí do
42 Chương 42: Miễn là có em
43 Chương 43: Từng căm hận đàn ông
44 Chương 44: Người đàn ông hoàn hảo
45 Chương 45: Cố gia (1)
46 Chương 46: Cố gia (2)
47 Chương 47: Sự thật
48 Chương 48: Theo tình tình chạy chạy tình tình theo
49 Chương 49: Bắt gặp
50 Chương 50: Thư kí riêng
51 Chương 51: Loại thấp kém nhất
52 Chương 52: Vì tôi là ông chủ của em
53 Chương 53: Chưa từng gặp
54 Chương 54: Hoài niệm
55 Chương 55: Mãi chỉ thuộc về anh
56 Chương 56: Cầu hôn
57 Chương 57: Xin lỗi
58 Chương 58: Đồ Tồi (H)
59 Chương 59: Còn chỗ nào của em mà tôi chưa thấy
60 Chương 60: Người con gái anh thích
61 Chương 61: Anh em họ Cố
62 Chương 62: Một giuộc
63 Chương 63: Động vật ba chân khó tìm
64 Chương 64: Âm mưu
65 Chương 65: Ánh sáng bí ẩn
66 Chương 66: Là anh muốn, em đừng bận tâm
67 Chương 67: Anh trân trọng sự xuất hiện của em
68 Chương 68: Đừng yêu em
69 Chương 69: Rắc rối
70 Chương 70: Ngớ ngẩn
71 Chương 71: Thanh minh
72 Chương 72: Tuyên thệ chủ quyền
73 Chương 73: Bước đầu tiên để trở thành Lục thiếu phu nhân
74 Chương 74: Kẻ thay thế (H)
75 Chương 75: Từ bỏ
76 Chương 76: Chúng ta hẹn hò nhé?
77 Chương 77: Anh giúp em
78 Chương 78: Em bớt đáng yêu lại anh nhờ
79 Chương 79: Cưng chiều
80 Chương 80: Yêu đến khi không thể yêu được nữa
81 Chương 81: Bạn thân thất tình
82 Chương 82: Biến thái
83 Chương 83: Từ chức
84 Chương 84: Công tư phân minh
85 Chương 85: Tắm chỗ em
86 Chương 86: Siêu thị với anh
87 Chương 87: Lau giúp anh
88 Chương 88: Giản Ngọc Thúy
89 Chương 89: Xô xát
90 Chương 90: Tình cũ không rủ cũng tới
91 Chương 91: Lời đề nghị hấp dẫn
92 Chương 92: Tái ngộ
93 Chương 93: Bữa tối khó nuốt
94 Chương 94: Kịch
95 Chương 95: Chúng tôi rất hạnh phúc
96 Chương 96: Cảnh tỉnh
97 Chương 97: Có anh ở đây rồi
98 Chương 98: Kịch hay chỉ mới bắt đầu
99 Chương 99: Động thai
100 Chương 100: Người đàn ông không có trách nhiệm
101 Chương 101: Cháu đầu lòng
102 Chương 102: Kẻ vô trách nhiệm nhất
103 Chương 103: Sự quan tâm thừa thãi
104 Chương 104: Đường dài
105 Chương 105: Ghen ghét
106 Chương 106: Bỏ đứa bé?
107 Chương 107: Tìm người chống lưng
108 Chương 108: Thiên thần đi lạc (1)
109 Chương 109: Thiên thần đi lạc (2)
110 Chương 110: Cuộc gặp gỡ bất khả thi
111 Chương 111: Trở về biệt thự Hạnh Phúc
112 Chương 112: Hội họp gia đình
113 Chương 113: Hội họp gia đình (2)
114 Chương 114: Cuộc gọi nộ khí
115 Chương 115: Kể nể
116 Chương 116: Ngẫm nghĩ
117 Chương 117: Theo dõi
118 Chương 118: Sự trùng hợp
119 Chương 119: Không hẹn mà gặp (1)
120 Chương 120: Không hẹn mà gặp (2)
121 Chương 121: Em trai của Lục Tiêu Bá
122 Chương 122: Cô ấy là chân lý
123 Chương 123: Dối trá, trốn tránh sự thật
124 Chương 124: Không đồng lòng
125 Chương 125: Chị dâu của em là số 1
126 Chương 126: Điện thoại chứa đựng tình yêu
127 Chương 127: Chạm mặt
128 Chương 128: Tiếng chuông cửa ban đêm
129 Chương 129: Cuộc hẹn cay nghiệt
130 Chương 130: Thành giao
131 Chương 131: Bà xã đại nhân
132 Chương 132: Ham muốn (1)
133 Chương 133: Ham muốn (2)
134 Chương 134: Chuẩn bị lễ cưới (1)
135 Chương 135: Chuẩn bị lễ cưới (2)
136 Chương 136: Chuẩn bị lễ cưới (3)
137 Chương 137: Công khai mối quan hệ
138 Chương 138: Nghi ngờ
139 Chương 139: Nỗi buồn của anh
140 Chương 140: Những lời khó hiểu
141 Chương 141: Sự thật
142 Chương 142: Gặp lại học bối năm xưa
143 Chương 143: Chế độ đặc biệt?
144 Chương 144: Ôn lại kỷ niệm đáng khinh
145 Chương 145: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
146 Chương 146: Quyết tâm chọn một người làm chị dâu
147 Chương 147: Khó xử
148 Chương 148: Lên kế hoạch
149 Chương 149: Cuộc gọi lúc 0h
150 Chương 150: Hãy biết vị trí của mình
151 Chương 151: Có anh đây
152 Chương 152: Cướp dâu
153 Chương 153: Giam cầm vợ yêu
154 Chương 154: Ăn cơm nào vợ
155 Chương 155: Chồng nhớ hơi vợ quá
156 Chương 156: Mẹ chồng, em rể
157 Chương 157: Chào buổi sáng vợ yêu
158 Chương 158: Làm loạn
159 Chương 159: Hỏi thăm gia thế
160 Chương 160: Cầu cứu ai đây
161 Chương 161: Vỡ lở mọi chuyện
162 Chương 162: Sát hại
163 Chương 163: Vu oan giá họa
164 Chương 164: Phản bội
165 Chương 165: Thứ cảm giác này là gì?
166 Chương 166: Tôi bức chết em
167 Chương 167: Lửa dục nhấn chìm đau thương (H+)
168 Chương 168: Những người thân thương nhất đã rời đi (H)
169 Chương 169: Chúng ta được giải thoát rồi
170 Chương 170: Nếu có kiếp sau đừng nói lời xin lỗi
171 Chương 171: Tang lễ
172 Chương 172: Tô Hiểu Du, một con người mới
173 Chương 173: Chủ tịch điều hành Trần thị - Tô Hiểu Du
174 Chương 174: Đối đầu
175 Chương 175: Đối mặt
176 Chương 176: Mang danh giết người
177 Chương 177: Đừng nhầm tưởng
178 Chương 178: Vô tình gặp gỡ
179 Chương 179: Đứng về phe cô không có nghĩa là thích
180 Chương 180: Lưới trời lồng lộng
181 Chương 181: Cho đến bây giờ có bao nhiêu sự tin tưởng?
182 Chương 182: Nhân chứng quan trọng xuất hiện
183 Chương 183: Món quà nhỏ gửi tặng đến anh
184 Chương 184: Trả giá
185 Chương 185: Quá muộn màng
186 Chương 186: Bận lòng
187 Chương 187: Lá thư cuối cùng
188 Chương 188: Đừng hận anh
189 Chương 189: Còn gì buồn phiền em cứ nói ra
190 Chương 190: Tha? Không tha?
191 Chương 191: Để anh phục vụ em
192 Chương 192: Ai lớp you chu cờ mo
193 Chương 193: Tắm uyên ương
194 Chương 194: Vợ ơi mlem
195 Chương 195: Đưa vợ đi hẹn hò
196 Chương 196: Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em
197 Chương 197: Cặp đôi kỳ lạ
198 Chương 198: Chính thức kết thông gia
199 Chương 199: Người mẹ điên
200 Chương 200: Vẫn có một người luôn đối tốt với một người
201 Chương 201: Sẵn sàng chưa? Kết hôn nào!
202 Chương 202: Chào bố mẹ vợ, con là chồng cô ấy
203 Chương 203: Trước hôn lễ nên làm gì?
204 Chương 204: Đám cưới trong mơ (End)
205 Chương 205: Ngoại truyện: Tiểu Uyên Uyên bé nhỏ
Chapter

Updated 205 Episodes

1
Chương 1: Chung giường với người lạ (H)
2
Chương 2: Tổng tài bá đạo truy lùng tung tích!
3
Chương 3: Đừng giả lạnh lùng
4
Chương 4: Tiện nhân
5
Chương 5: Ăn em đến nghiện (H)
6
Chương 6: Mỹ nữ
7
Chương 7: Bạn nhảy
8
Chương 8: Tình yêu là số 0
9
Chương 9: Ngủ với tôi thì là của tôi
10
Chương 10: Vì anh thích em
11
Chương 11: Mối tình tay ba
12
Chương 12: Cuộc hẹn hò cuối cùng (1)
13
Chương 13: Cuộc hẹn hò cuối cùng (2)
14
Chương 14: Chính nhân quân tử, nói là làm!
15
Chương 15: Tổng tài bá đạo trở lại
16
Chương 16: Một đêm yêu (H)
17
Chương 17: Thử lòng táo tợn
18
Chương 18: Kết hôn, anh có dám không?
19
Chương 19: Cô ấy là ai?
20
Chương 20: Thì ra ngay từ đầu là lỗi của em?
21
Chương 21: Đúng, anh đều đúng!
22
Chương 22: Em muốn? Được! (H)
23
Chương 23: Lục thị gặp nguy
24
Chương 24: Lục thiếu phu nhân muốn ly hôn?
25
Chương 25: Trái ngược tâm tư
26
Chương 26: Người xa lạ thân quen nhất
27
Chương 27: Cạn tình cạn nghĩa đường ai nấy đi
28
Chương 28: Tình bạn mong manh
29
Chương 29: Không có quyền làm em hạnh phúc
30
Chương 30: Bắt đầu từ số 0
31
Chương 31: Một người đẹp phải đi một đôi giày đẹp
32
Chương 32: Nhớ kĩ, tôi là Cố Dương Mịch!
33
Chương 33: Bị hại
34
Chương 34: Phó giám đốc TP
35
Chương 35: Giấu đầu hở đuôi
36
Chương 36: Ngu ngốc si tình
37
Chương 37: Nhớ
38
Chương 38: Hy vọng và thất vọng
39
Chương 39: Tình cờ gặp lại người xưa
40
Chương 40: Cảm ơn đối tác hôm nay
41
Chương 41: Thích một người không cần lí do
42
Chương 42: Miễn là có em
43
Chương 43: Từng căm hận đàn ông
44
Chương 44: Người đàn ông hoàn hảo
45
Chương 45: Cố gia (1)
46
Chương 46: Cố gia (2)
47
Chương 47: Sự thật
48
Chương 48: Theo tình tình chạy chạy tình tình theo
49
Chương 49: Bắt gặp
50
Chương 50: Thư kí riêng
51
Chương 51: Loại thấp kém nhất
52
Chương 52: Vì tôi là ông chủ của em
53
Chương 53: Chưa từng gặp
54
Chương 54: Hoài niệm
55
Chương 55: Mãi chỉ thuộc về anh
56
Chương 56: Cầu hôn
57
Chương 57: Xin lỗi
58
Chương 58: Đồ Tồi (H)
59
Chương 59: Còn chỗ nào của em mà tôi chưa thấy
60
Chương 60: Người con gái anh thích
61
Chương 61: Anh em họ Cố
62
Chương 62: Một giuộc
63
Chương 63: Động vật ba chân khó tìm
64
Chương 64: Âm mưu
65
Chương 65: Ánh sáng bí ẩn
66
Chương 66: Là anh muốn, em đừng bận tâm
67
Chương 67: Anh trân trọng sự xuất hiện của em
68
Chương 68: Đừng yêu em
69
Chương 69: Rắc rối
70
Chương 70: Ngớ ngẩn
71
Chương 71: Thanh minh
72
Chương 72: Tuyên thệ chủ quyền
73
Chương 73: Bước đầu tiên để trở thành Lục thiếu phu nhân
74
Chương 74: Kẻ thay thế (H)
75
Chương 75: Từ bỏ
76
Chương 76: Chúng ta hẹn hò nhé?
77
Chương 77: Anh giúp em
78
Chương 78: Em bớt đáng yêu lại anh nhờ
79
Chương 79: Cưng chiều
80
Chương 80: Yêu đến khi không thể yêu được nữa
81
Chương 81: Bạn thân thất tình
82
Chương 82: Biến thái
83
Chương 83: Từ chức
84
Chương 84: Công tư phân minh
85
Chương 85: Tắm chỗ em
86
Chương 86: Siêu thị với anh
87
Chương 87: Lau giúp anh
88
Chương 88: Giản Ngọc Thúy
89
Chương 89: Xô xát
90
Chương 90: Tình cũ không rủ cũng tới
91
Chương 91: Lời đề nghị hấp dẫn
92
Chương 92: Tái ngộ
93
Chương 93: Bữa tối khó nuốt
94
Chương 94: Kịch
95
Chương 95: Chúng tôi rất hạnh phúc
96
Chương 96: Cảnh tỉnh
97
Chương 97: Có anh ở đây rồi
98
Chương 98: Kịch hay chỉ mới bắt đầu
99
Chương 99: Động thai
100
Chương 100: Người đàn ông không có trách nhiệm
101
Chương 101: Cháu đầu lòng
102
Chương 102: Kẻ vô trách nhiệm nhất
103
Chương 103: Sự quan tâm thừa thãi
104
Chương 104: Đường dài
105
Chương 105: Ghen ghét
106
Chương 106: Bỏ đứa bé?
107
Chương 107: Tìm người chống lưng
108
Chương 108: Thiên thần đi lạc (1)
109
Chương 109: Thiên thần đi lạc (2)
110
Chương 110: Cuộc gặp gỡ bất khả thi
111
Chương 111: Trở về biệt thự Hạnh Phúc
112
Chương 112: Hội họp gia đình
113
Chương 113: Hội họp gia đình (2)
114
Chương 114: Cuộc gọi nộ khí
115
Chương 115: Kể nể
116
Chương 116: Ngẫm nghĩ
117
Chương 117: Theo dõi
118
Chương 118: Sự trùng hợp
119
Chương 119: Không hẹn mà gặp (1)
120
Chương 120: Không hẹn mà gặp (2)
121
Chương 121: Em trai của Lục Tiêu Bá
122
Chương 122: Cô ấy là chân lý
123
Chương 123: Dối trá, trốn tránh sự thật
124
Chương 124: Không đồng lòng
125
Chương 125: Chị dâu của em là số 1
126
Chương 126: Điện thoại chứa đựng tình yêu
127
Chương 127: Chạm mặt
128
Chương 128: Tiếng chuông cửa ban đêm
129
Chương 129: Cuộc hẹn cay nghiệt
130
Chương 130: Thành giao
131
Chương 131: Bà xã đại nhân
132
Chương 132: Ham muốn (1)
133
Chương 133: Ham muốn (2)
134
Chương 134: Chuẩn bị lễ cưới (1)
135
Chương 135: Chuẩn bị lễ cưới (2)
136
Chương 136: Chuẩn bị lễ cưới (3)
137
Chương 137: Công khai mối quan hệ
138
Chương 138: Nghi ngờ
139
Chương 139: Nỗi buồn của anh
140
Chương 140: Những lời khó hiểu
141
Chương 141: Sự thật
142
Chương 142: Gặp lại học bối năm xưa
143
Chương 143: Chế độ đặc biệt?
144
Chương 144: Ôn lại kỷ niệm đáng khinh
145
Chương 145: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
146
Chương 146: Quyết tâm chọn một người làm chị dâu
147
Chương 147: Khó xử
148
Chương 148: Lên kế hoạch
149
Chương 149: Cuộc gọi lúc 0h
150
Chương 150: Hãy biết vị trí của mình
151
Chương 151: Có anh đây
152
Chương 152: Cướp dâu
153
Chương 153: Giam cầm vợ yêu
154
Chương 154: Ăn cơm nào vợ
155
Chương 155: Chồng nhớ hơi vợ quá
156
Chương 156: Mẹ chồng, em rể
157
Chương 157: Chào buổi sáng vợ yêu
158
Chương 158: Làm loạn
159
Chương 159: Hỏi thăm gia thế
160
Chương 160: Cầu cứu ai đây
161
Chương 161: Vỡ lở mọi chuyện
162
Chương 162: Sát hại
163
Chương 163: Vu oan giá họa
164
Chương 164: Phản bội
165
Chương 165: Thứ cảm giác này là gì?
166
Chương 166: Tôi bức chết em
167
Chương 167: Lửa dục nhấn chìm đau thương (H+)
168
Chương 168: Những người thân thương nhất đã rời đi (H)
169
Chương 169: Chúng ta được giải thoát rồi
170
Chương 170: Nếu có kiếp sau đừng nói lời xin lỗi
171
Chương 171: Tang lễ
172
Chương 172: Tô Hiểu Du, một con người mới
173
Chương 173: Chủ tịch điều hành Trần thị - Tô Hiểu Du
174
Chương 174: Đối đầu
175
Chương 175: Đối mặt
176
Chương 176: Mang danh giết người
177
Chương 177: Đừng nhầm tưởng
178
Chương 178: Vô tình gặp gỡ
179
Chương 179: Đứng về phe cô không có nghĩa là thích
180
Chương 180: Lưới trời lồng lộng
181
Chương 181: Cho đến bây giờ có bao nhiêu sự tin tưởng?
182
Chương 182: Nhân chứng quan trọng xuất hiện
183
Chương 183: Món quà nhỏ gửi tặng đến anh
184
Chương 184: Trả giá
185
Chương 185: Quá muộn màng
186
Chương 186: Bận lòng
187
Chương 187: Lá thư cuối cùng
188
Chương 188: Đừng hận anh
189
Chương 189: Còn gì buồn phiền em cứ nói ra
190
Chương 190: Tha? Không tha?
191
Chương 191: Để anh phục vụ em
192
Chương 192: Ai lớp you chu cờ mo
193
Chương 193: Tắm uyên ương
194
Chương 194: Vợ ơi mlem
195
Chương 195: Đưa vợ đi hẹn hò
196
Chương 196: Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em
197
Chương 197: Cặp đôi kỳ lạ
198
Chương 198: Chính thức kết thông gia
199
Chương 199: Người mẹ điên
200
Chương 200: Vẫn có một người luôn đối tốt với một người
201
Chương 201: Sẵn sàng chưa? Kết hôn nào!
202
Chương 202: Chào bố mẹ vợ, con là chồng cô ấy
203
Chương 203: Trước hôn lễ nên làm gì?
204
Chương 204: Đám cưới trong mơ (End)
205
Chương 205: Ngoại truyện: Tiểu Uyên Uyên bé nhỏ