Chương 193: Ngoại truyện Thanh Ngọc (1)

Edit + beta: Iris

Khi mới vừa được dẫn lên núi, Thanh Ngọc là một đứa bé vô cùng ngoan ngoãn.

Hắn thích đọc sách ở nơi yên tĩnh không có người, các loại sách hắn đọc có phạm vi vô cùng rộng, là một nhân tài toàn diện và rất nổi tiếng ở Tu Chân giới.

Trên có thể cầm kiếm chiến đấu, dưới có thể tế thế cứu người.

Bởi vì vẻ ngoài ngoan ngoãn dễ thương, tính cách ngại ngùng ít nói, cộng với thành tích xuất sắc, thiên phú xuất chúng, Thanh Ngọc ngay lập tức nổi bật giữa hàng ngàn tiểu bối, trở thành người được các trưởng lão cũng như các đại năng trong Tu Chân giới yêu thích.

Hàng ngày, hắn thường được đưa ra để so sánh với các tiểu bối khác, khiến cho những bạn nhỏ đó không thích chơi cùng Thanh Ngọc.

Bình thường ở Đạo Tông vẫn còn ổn, hắn cũng không cô đơn như vậy, bởi vì xung quanh hắn có mấy vị sư huynh trạc tuổi có thể chơi cùng hắn, vì vậy Thanh Ngọc cũng không cảm thấy có gì to tát.

Nhưng nếu rời khỏi Đạo Tông, bị sư tôn dẫn ra ngoài học hỏi kinh nghiệm, hoặc tham gia yến hội tông môn, hội nghị, điển lễ nào đó, về cơ bản là không có tiểu bối nào chơi cùng Thanh Ngọc.

Cảm giác này không hề dễ chịu, ban đầu Thanh Ngọc đã buồn bã đến mấy ngày vì chuyện này.

Cho đến khi Vân Thời nhìn thấy tình huống của hắn.

Vân Thời lười biếng bật cười, sau đó mắng hắn ngu ngốc:

"Bọn họ cô lập ngươi, ngươi không cô lập lại bọn họ sao?"

"Nếu là ta, ta không chỉ cô lập bọn họ, mà còn cho nổ tung mông của bọn họ bằng chất nổ."

Thanh Ngọc: "..."

Hắn hơi nghiêng đầu, sau đó cụp mắt xuống không nói lời nào.

Mặc dù cách nói của Vân Thời rất không đâu vào đâu, nhưng không hiểu sao Thanh Ngọc lại thấy hắn nói rất có lý.

Nếu bọn họ không muốn để Thanh Ngọc vui vẻ, vậy thì mọi người đừng hòng ai được vui vẻ.

Chỉ là so với Vân Thời, Thanh Ngọc muốn giả vờ một chút.

Hắn bắt đầu chủ động tiếp xúc với những bạn nhỏ không thích chơi với hắn, vụng về gia nhập nói chuyện với bọn họ, lúc gần đi còn chu đáo tặng thêm vài món đồ chơi nhỏ.

Dần dà, những bạn nhỏ đó bắt đầu từ từ chấp nhận Thanh Ngọc, hơn nữa yêu cầu hắn hoàn thành bài tập về nhà do tiên sinh giao.

Lần nào Thanh Ngọc cũng cười tủm tỉm nói được, nghiêm túc hoàn thành bài tập, sau đó lại kêu người đi mách lẻo.

Trong suốt quá trình đó không hề để lại nhược điểm.

Mỗi lần như vậy, mấy đứa trẻ bị dạy dỗ và ăn đòn sẽ nổi giận đùng đùng đến hỏi chuyện Thanh Ngọc.

Thanh Ngọc lập tức bày ra vẻ vô tội, đôi mắt ngấn nước, lắc đầu tỏ vẻ mình không biết.

Đứa trẻ không tin tà, lục tục lại kêu Thanh Ngọc làm bài tập cho mình, kết quả lần nào cũng bị tiên sinh phát hiện một cách chính xác, sau đó bị trừng phạt.

Cuối cùng còn bị phạt chép sách 5000 lần.

Thậm chí sau đó, những tiên sinh trong tông môn khác cũng biết Tam Thanh Đạo Tông có một bé trai có thiên phú cực tốt, lần nào cũng bị mấy đứa trẻ cùng tông môn ép giúp làm bài tập, càng thương tiếc Thanh Ngọc hơn.

Nhìn lại mấy trái dưa cong queo nứt nẻ trong tông môn mình, thấy thế nào cũng không hài lòng.

Một đám trẻ hư, chỉ biết bắt nạt bé đáng thương kia của Đạo Tông.

Vì vậy càng phạt nặng hơn.

Làm bại hoại thanh danh của bọn họ còn chưa đủ, Thanh Ngọc còn cười tủm tỉm định đổ thêm ít lửa nữa.

Chỉ bị ghét bỏ thì có gì vui? Thú vui chân chính không chỉ là bị thương về mặt tâm lý, mà còn bị thương về mặt sinh lý.

Vào một cuộc thi đấu sau đó trong bí cảnh, Thanh Ngọc lại bị những đứa trẻ đó sử dụng như công cụ mở đường hình người.

Có yêu quái thì bọn họ chạy trước, có bảo vật thì bọn họ là người đầu tiên chạy lên trước.

Thanh Ngọc luôn giữ vững tính tình tốt, đi đằng trước mà không chút oán trách hay hối hận, dáng vẻ ngoan ngoãn, tự ti, không có chủ kiến, độc lập.

Sau nửa canh giờ, bé trai ngoan ngoãn tự ti này dẫn đám người vào chỗ sâu nhất trong bí cảnh, là nơi nguy hiểm nhất, sau đó chạy thoát thân.

Trong trận pháp, đám trẻ hét chói tai đến đau lòng, sử dụng chút thuật pháp với sát thương ít ỏi để chống lại lũ yêu thú và quỷ quái xuất hiện liên tục một cách vô ích.

Ngược lại, Thanh Ngọc với tư thế nhàn nhã, tay cầm một chiếc lá sạch sẽ, thổi một khúc nhạc nhỏ.

Hắn nhàn nhã ngồi trên tảng đá lớn, tay nghịch một chiếc lá ẩm ướt, sau đó ngủ một giấc trên tảng đá trong tiếng kêu khóc thảm thiết.

Đến khi hắn tỉnh dậy, âm thanh trong trận pháp đã nhỏ đi nhiều.

Thanh Ngọc dụi mắt, lúc này mới đứng dậy, ung dung bước vào trận pháp như thiên thần giáng thế cứu đám nhóc đang cực khổ giãy giụa để sinh tồn.

Đám trẻ khóc nước mắt nước mũi giàn giụa, thấy Thanh Ngọc như thấy chúa cứu thế, ồn ào kêu khóc ôm lấy ống quần của hắn.

Thanh Ngọc bình tĩnh di chuyển, tránh cho bọn họ làm bẩn mình.

Hắn rũ mắt nhìn đám người thiếu mất cánh tay cái chân, trong mắt không có chút thương tiếc nào, bên môi lại cong lên đầy đau lòng và thương xót như lẽ hiển nhiên:

"Các ngươi... Sao các ngươi lại biến thành như vậy?"

Đám trẻ không đứa nào giải thích, chỉ khóc kêu Thanh Ngọc dẫn chúng ra ngoài.

Như bọn họ mong muốn, Thanh Ngọc dẫn đám trẻ bị thương nặng ra ngoài, đồng thời hơi nhíu mày:

"Các ngươi nói trong đó có pháp bảo, không cho ta đi vào, nên ta mới không đi."

"Ta cũng không ngờ sẽ biến thành như vậy, thật xin lỗi."

Trong mắt Thanh Ngọc tràn ngập sự tự trách.

Nghe xong, đám trẻ vừa được Thanh Ngọc cứu mới tìm được đường sống trong chỗ chết, cuối cùng trong lòng cũng sinh ra áy náy:

"... Không trách ngươi, là chúng ta..."

Nói đến đây, đứa trẻ kia ngừng lại, mất tự nhiên không thừa nhận lỗi của mình:

"Thôi vậy, chuyện này cứ bỏ qua đi, vẫn phải cảm ơn ngươi đã cứu chúng ta."

Thanh Ngọc mỉm cười, ôn hòa nói:

"Được."

Sau đó trong toàn bộ bí cảnh, đám trẻ ngại cướp con mồi và bảo vật của Thanh Ngọc, đều chắp tay nhường cho hắn.

Thanh Ngọc không kì kèo, vậy nên hắn cũng thu hết toàn bộ.

Đến khi ra khỏi bí cảnh, đám trẻ cũng ngại tiếp tục quát mắng Thanh Ngọc, thái độ dần trở nên khách sáo.

Nhưng nhiêu đây vẫn chưa đủ.

Thanh Ngọc thầm nghĩ.

Hắn tiếp tục ngáng chân những người này, lén giở thủ đoạn, sau đó dùng dáng vẻ chúa cứu thế giáng trần để giúp bọn họ giải quyết các vấn đề.

Ngày qua ngày, bọn họ bắt đầu cho rằng Thanh Ngọc thật sự là người tốt nhất trên thế giới.

Mặc dù thiên phú hắn cao khiến tất cả mọi người ghen ghét, nhưng tính cách hắn thật sự rất dịu dàng, tâm địa quá lương thiện!

Thanh Ngọc quả thật là người hoàn mỹ nhất! Lương thiện nhất thế giới này!

Cửu thiên thần Phật trên cao, bọn họ thề rằng trên thế giới này sẽ không có người nào ngây thơ hơn Thanh Ngọc.

Thanh Ngọc là sự tồn tại sạch sẽ thuần khiết nhất trong Tu Chân giới dơ bẩn này!

Bọn họ phải bảo vệ Thanh Ngọc thật tốt! Cống hiến cho Thanh Ngọc, vào sinh ra tử vì Thanh Ngọc, đây là điều mà tín đồ của Thanh Ngọc, cũng chính là bọn họ nên làm!

Đến tận lúc này, Thanh Ngọc thành công gặt hái một đợt người hâm mộ trai gái đời đầu.

Không chỉ thế, những tín đồ này sẽ còn rêu rao Thanh Ngọc chân thiện mỹ khắp nơi.

Ở Tu Chân giới, nếu danh tiếng của Thanh Ngọc xếp thứ hai, vậy không ai dám nói mình thứ nhất.

Thanh Ngọc, hắn là thuần âm b*.

*Thuần âm b (阴暗b): nói một cách đơn giản là người không thích những điều tốt đẹp của người khác.

°°°°°°°°°°

Lời editor: Không hiểu sao đọc ngoại truyện này mình cứ cười suốt:)))

Chapter
1 Chương 1: 1: Sư Huynh Vô Năng Sư Huynh Không Bảo Vệ Được Ngươi!
2 Chương 2: 2: Tiểu Sư Đệ Tỉnh Rồi
3 Chương 3: 3: Sư Huynh Đến Chăm Sóc Ngươi
4 Chương 4: 4: Người Tốt Bị Ép Buộc
5 Chương 5: 5: Cảm Giác Khủng Hoảng
6 Chương 6: 6: Quý Từ Trước Kia Lớn Lên Như Vậy Sao
7 Chương 7: 7: Thanh Ngọc Chính Là Cái Loại Mặt Người Dạ Thú
8 Chương 8: 8: Tiểu Sư Đệ Sẽ Không Ngại Chứ
9 Chương 9: 9: Lén Lút Ở Phòng Luyện Đan Của Bản Trưởng Lão Làm Gì
10 Chương 10: 10: Tiểu Phu Lang Hiền Lành Dậy Sớm Nấu Cơm
11 Chương 11: 11: Tiểu Sư Đệ Hôm Nay Sao Lại Ngoan Như Vậy
12 Chương 12: 12: Tiểu Sư Đệ Xuống Bếp
13 Chương 13: 13: Chuẩn Bị Chạy Trốn
14 Chương 14: 14: Nếu Đệ Ghen Thì Đệ Nói Thẳng Đi
15 Chương 15: 15: Bị Cương Thi Bắt Đi
16 Chương 16: 16: Đây Là Một Thi Thể
17 Chương 17: 17: Trong Khoảng Thời Gian Này Ta Phát Điên Tìm Huynh
18 Chương 18: 18: Ngốc Nghếch
19 Chương 19: 19: Tiểu Sư Đệ Nhà Cậu Rất Đơn Thuần Lương Thiện A
20 Chương 20: 20: Cô Hồng Trưởng Lão
21 Chương 21: 21: Một Quyền Này Của Ngươi Ta Có Thể Sẽ Chết Đó
22 Chương 22: 22: Hình Như Ta Thấy Người Trong Lòng Của Ta
23 Chương 23: 23: Ba Thục
24 Chương 24: 24: Cơ Bắp Của Hắn Có Chút Đẹp A
25 Chương 25: 25: Úy Trì Xuất Kích
26 Chương 26: 26: Ngoan Ngoãn Nghe Lời Sư Huynh
27 Chương 27: 27: Chiết Liễu Kiếm
28 Chương 28: 28: Muốn Không
29 Chương 29: 29: Chó Mèo Ở Đâu Mà Cũng Dám Cướp Người Của Y Chứ
30 Chương 30: 30: Lão Tất Đăng Này Vậy Mà Lại Chơi Như Thế
31 Chương 31: 31: Xin Lỗi Đến Muộn Rồi
32 Chương 32: 32: Tiểu Sư Đệ Cũng Biết Nấu Cơm Sao
33 Chương 33: 33: Thuyết Thư Tiên Sinh
34 Chương 34: 34: Sỉ Nhục Tình Cảm Thuần Khiết Của Bọn Họ
35 Chương 35: 35: Vòng Loại
36 Chương 36: 36: Ăn Cơm
37 Chương 37: 37: Ngươi Không Có Tư Cách Và Lập Trường Tranh Giành Với Ta
38 Chương 38: 38: Phá Hủy Nơi Này
39 Chương 39: 39: Cổ Trùng
40 Chương 40: 40: Thật Ra Đều Là Tốt Cho Cậu
41 Chương 41: 41: Ăn Cơm Với Cô Hồng
42 Chương 42: 42: Tư Tu Viện
43 Chương 43: 43: Đánh Người
44 Chương 44: 44: Rất Lợi Hại
45 Chương 45: 45: Đệ Tử Tình Nguyện Chịu Phạt
46 Chương 46: 46: Cùng Nhau Phạt Quỳ
47 Chương 47: 47: Trận Đấu Thứ Hai
48 Chương 48: 48: Hình Như Chính Là Khuyển Tử!
49 Chương 49: 49: Có Thể Đừng Giở Trò Lưu Manh Được Không!
50 Chương 50: 50: Thức Tỉnh
51 Chương 51: 51: Mỗi Ngày Làm Việc Tốt
52 Chương 52: 52: Phục Kích
53 Chương 53: 53: Lần Đầu Thấy Máu
54 Chương 54: 54: Ra Ngoài
55 Chương 55: 55: Tông Chủ
56 Chương 56: 56: Hình Phạt
57 Chương 57: 57: Quỷ Vực
58 Chương 58: 58: Ta Chỉ Muốn Quý Từ
59 Chương 59: 59: Nửa Đêm Ngàn Vạn Lần Đừng Quay Đầu
60 Chương 60: 60: Tiểu Oa Oa Tuấn Tú
61 Chương 61: 61: Tân Lang
62 Chương 62: 62: Tân Nương
63 Chương 63: 63: Bên Trong Quỷ Vực Không Có Người Sống
64 Chương 64: 64: Sao Lại Ở Đây Một Mình
65 Chương 65: 65: Chết Tiệt
66 Chương 66: 66: Đối Đầu
67 Chương 67: 67: Sư Huynh Huynh Đừng Giận
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: 69: Việc Này Để Sư Đệ Làm Thay
70 Chương 70: 70: Thay Đổi
71 Chương 71: 71: Còn Bị Tiểu Sư Đệ Quản À
72 Chương 72: 72: Ngươi Thật Sự Một Lần Cũng Chưa Từng Đeo
73 Chương 73: 73: Phim Thần Tượng Chiếu Lúc 8 Giờ
74 Chương 74: 74: Chỉ Cần Là Sư Huynh Đưa Ta Thích Còn Không Kịp
75 Chương 75: 75: Truyền Tin
76 Chương 76: 76: Tuyên Chỉ
77 Chương 77: 77: Chính Thức Rời Tông
78 Chương 78: 78: Cậu Không Đáng Tin Cậy Linh Kiếm Của Cậu Cũng Không Đáng Tin Cậy!
79 Chương 79: 79: Kiếm Tốt
80 Chương 80: 80: Chồn Thành Tinh
81 Chương 81: 81: Vào Thành
82 Chương 82: 82: Đại Điện Hạ Ngài Ấy Hồi Cung Rồi
83 Chương 83: 83: Chiếu Ngục
84 Chương 84: 84: Vị Này Tiên Trưởng Có Thể Lên Xe Một Chút Không
85 Chương 85: 85: Khâm Thiên Giám Đại Sư
86 Chương 86: Yểm quỷ
87 Chương 87: Ta thật sự không muốn cầu thân
88 Chương 88: Yến hội
89 Chương 89: Huynh hữu đệ cung
90 Chương 90: Người trong lòng?
91 Chương 91: Bể bơi
92 Chương 92: Dấu vết
93 Chương 93: Sư huynh hắn, thật sự không hiểu gì hết sao?
94 Chương 94: Uất Trì khiến người chán ghét
95 Chương 95: Hữu tình nhân chung thành quyến thuộc
96 Chương 96: Thông suốt
97 Chương 97: Trâm tình lữ?
98 Chương 98: Kim Mao Sư Vương
99 Chương 99: Ôm ta đi, chẳng lẽ tiểu sư đệ xấu hổ?
100 Chương 100: Nhưng mà ta cũng thích sư huynh, vậy phải làm sao mới được đây?
101 Chương 101: Sư huynh, ta đau quá à
102 Chương 102: Ta có thể theo đuổi sư huynh không?
103 Chương 103: Dục vọng
104 Chương 104: Tiểu sư đệ không phải loại người này
105 Chương 105: Có biểu hiện ngoan một chút không?
106 Chương 106: Môn chủ Bình Khương Môn lưu luyến si mê nam tử Trung Nguyên nào đó!
107 Chương 107: Đệ thích thì cứ gặm
108 Chương 108: Không ai nợ ai
109 Chương 109: Độc trùng
110 Chương 110: Khó giải
111 Chương 111: Rời khỏi tông môn, ngươi thật vô dụng
112 Chương 112: Bây giờ ta chỉ cảm thấy các ngươi buồn nôn
113 Chương 113: Tranh chấp
114 Chương 114: Vậy nên sư huynh có yêu ta không?
115 Chương 115: Đây không phải dụ dỗ thì là cái gì
116 Chương 116: Đánh đập tàn nhẫn
117 Chương 117: Thơ tình
118 Chương 118: Không thể!
119 Chương 119: Ngươi còn rất bảo vệ hắn
120 Chương 120: Thiên Đạo
121 Chương 121: Bóng đen
122 Chương 122: Người có tâm nhìn thứ gì cũng thấy dơ bẩn!
123 Chương 123: Con lừa trọc, gan lớn đấy
124 Chương 124: Quá khen
125 Chương 125: Đồ chó
126 Chương 126: Thiền sư Nhược Liên
127 Chương 127: Thử một chút
128 Chương 128: Tiểu thuyết
129 Chương 129: Thế mà lại là một người si tình
130 Chương 130: Thiết khai hắc
131 Chương 131: Thôi tiêu rồi, sau vụ này tiểu sư đệ sẽ lại làm ầm ĩ
132 Chương 132: Đó là đồ của Vân Thời
133 Chương 133: Tự tay cắt đứt nghiệt duyên
134 Chương 134: Ngươi đúng là khiến vi sư tìm rất vất vả
135 Chương 135: Rất nhanh thôi, hắn sẽ không phải nữa
136 Chương 136: Chân giò lớn!
137 Chương 137
138 Chương 138: Bổn tọa không ngại tiễn ngươi một đoạn
139 Chương 139: Nhưng Quý Từ lại rất thích
140 Chương 140: Tâm ma
141 Chương 141: Rời điện
142 Chương 142: Người tuyết nhỏ
143 Chương 143: Búi tóc
144 Chương 144: Vân tông chủ ngay cả tẩm điện của mình cũng không thể trở về
145 Chương 145: Ngươi bị điên phải không
146 Chương 146: Hàn Sinh
147 Chương 147: Chúng ta thật sự sẽ đối xử tốt với ngươi
148 Chương 148: Học được chưa, quả nhiên đánh người vẫn phải dùng tay
149 Chương 149: Đường thiếu chủ
150 Chương 150: Xem ngươi vui chưa kìa
151 Chương 151: Rất có tiềm năng trở thành...
152 Chương 152: Hệ thống
153 Chương 153: Cẩn thận một chút
154 Chương 154: Gặp lại
155 Chương 155: Vậy ngươi quả thật rất lợi hại
156 Chương 156: Át chủ bài
157 Chương 157: Làm chứng
158 Chương 158: Đây thật sự là hệ thống đàng hoàng sao?
159 Chương 159: Thành thân
160 Chương 160: Tần Giác tìm ngươi
161 Chương 161: Ngươi cũng không tin
162 Chương 162: Siêu kích thích
163 Chương 163: Câu vừa rồi là ai nói?
164 Chương 164: Bốn người
165 Chương 165: Cướp
166 Chương 166: Ra tay
167 Chương 167: Đừng làm chuyện ngu ngốc
168 Chương 168
169 Chương 169: Sợ hãi
170 Chương 170: Không đàng hoàng
171 Chương 171: Minh Viễn
172 Chương 172: Thay đổi
173 Chương 173: Tránh làm ồn sư huynh đang nghỉ ngơi
174 Chương 174: Khiến ta phải nể
175 Chương 175: Ta đâu có quyến rũ thiếu nam ngây thơ
176 Chương 176: Xúc phạm thần linh?
177 Chương 177: Gặp lại
178 Chương 178: Sống không bằng chết
179 Chương 179: Vũ nữ
180 Chương 180: Vô sỉ
181 Chương 181: Nhà tù
182 Chương 182: Ngươi đồng ý với ta đi
183 Chương 183: Thực sự xin lỗi
184 Chương 184: Mùa xuân
185 Chương 185: Thành Kim Lăng
186 Chương 186: Kim thêu hoa
187 Chương 187: Tên trộm
188 Chương 188: Xong chính truyện
189 Chương 189: Ngoại truyện Vân Thời (1)
190 Chương 190: Ngoại truyện Vân Thời (2)
191 Chương 191: Ngoại truyện Vân Thời (3)
192 Chương 192: Ngoại truyện Vân Thời (xong)
193 Chương 193: Ngoại truyện Thanh Ngọc (1)
194 Chương 194: Ngoại truyện Thanh Ngọc (2)
195 Chương 195: Ngoại truyện Thanh Ngọc (3)
196 Chương 196: Ngoại truyện Thanh Ngọc (xong)
197 Chương 197: Ngoại truyện Hàn Sinh (1)
198 Chương 198: Ngoại truyện Hàn Sinh (2)
199 Chương 199: Ngoại truyện Hàn Sinh (3)
200 Chương 200: Ngoại truyện Hàn Sinh (xong)
201 Chương 201: Ngoại truyện Cô Hồng (1)
202 Chương 202: Ngoại truyện Cô Hồng (2)
203 Chương 203: Ngoại truyện Cô Hồng (3)
204 Chương 204: Ngoại truyện Cô Hồng (xong) (Hoàn toàn văn)
Chapter

Updated 204 Episodes

1
Chương 1: 1: Sư Huynh Vô Năng Sư Huynh Không Bảo Vệ Được Ngươi!
2
Chương 2: 2: Tiểu Sư Đệ Tỉnh Rồi
3
Chương 3: 3: Sư Huynh Đến Chăm Sóc Ngươi
4
Chương 4: 4: Người Tốt Bị Ép Buộc
5
Chương 5: 5: Cảm Giác Khủng Hoảng
6
Chương 6: 6: Quý Từ Trước Kia Lớn Lên Như Vậy Sao
7
Chương 7: 7: Thanh Ngọc Chính Là Cái Loại Mặt Người Dạ Thú
8
Chương 8: 8: Tiểu Sư Đệ Sẽ Không Ngại Chứ
9
Chương 9: 9: Lén Lút Ở Phòng Luyện Đan Của Bản Trưởng Lão Làm Gì
10
Chương 10: 10: Tiểu Phu Lang Hiền Lành Dậy Sớm Nấu Cơm
11
Chương 11: 11: Tiểu Sư Đệ Hôm Nay Sao Lại Ngoan Như Vậy
12
Chương 12: 12: Tiểu Sư Đệ Xuống Bếp
13
Chương 13: 13: Chuẩn Bị Chạy Trốn
14
Chương 14: 14: Nếu Đệ Ghen Thì Đệ Nói Thẳng Đi
15
Chương 15: 15: Bị Cương Thi Bắt Đi
16
Chương 16: 16: Đây Là Một Thi Thể
17
Chương 17: 17: Trong Khoảng Thời Gian Này Ta Phát Điên Tìm Huynh
18
Chương 18: 18: Ngốc Nghếch
19
Chương 19: 19: Tiểu Sư Đệ Nhà Cậu Rất Đơn Thuần Lương Thiện A
20
Chương 20: 20: Cô Hồng Trưởng Lão
21
Chương 21: 21: Một Quyền Này Của Ngươi Ta Có Thể Sẽ Chết Đó
22
Chương 22: 22: Hình Như Ta Thấy Người Trong Lòng Của Ta
23
Chương 23: 23: Ba Thục
24
Chương 24: 24: Cơ Bắp Của Hắn Có Chút Đẹp A
25
Chương 25: 25: Úy Trì Xuất Kích
26
Chương 26: 26: Ngoan Ngoãn Nghe Lời Sư Huynh
27
Chương 27: 27: Chiết Liễu Kiếm
28
Chương 28: 28: Muốn Không
29
Chương 29: 29: Chó Mèo Ở Đâu Mà Cũng Dám Cướp Người Của Y Chứ
30
Chương 30: 30: Lão Tất Đăng Này Vậy Mà Lại Chơi Như Thế
31
Chương 31: 31: Xin Lỗi Đến Muộn Rồi
32
Chương 32: 32: Tiểu Sư Đệ Cũng Biết Nấu Cơm Sao
33
Chương 33: 33: Thuyết Thư Tiên Sinh
34
Chương 34: 34: Sỉ Nhục Tình Cảm Thuần Khiết Của Bọn Họ
35
Chương 35: 35: Vòng Loại
36
Chương 36: 36: Ăn Cơm
37
Chương 37: 37: Ngươi Không Có Tư Cách Và Lập Trường Tranh Giành Với Ta
38
Chương 38: 38: Phá Hủy Nơi Này
39
Chương 39: 39: Cổ Trùng
40
Chương 40: 40: Thật Ra Đều Là Tốt Cho Cậu
41
Chương 41: 41: Ăn Cơm Với Cô Hồng
42
Chương 42: 42: Tư Tu Viện
43
Chương 43: 43: Đánh Người
44
Chương 44: 44: Rất Lợi Hại
45
Chương 45: 45: Đệ Tử Tình Nguyện Chịu Phạt
46
Chương 46: 46: Cùng Nhau Phạt Quỳ
47
Chương 47: 47: Trận Đấu Thứ Hai
48
Chương 48: 48: Hình Như Chính Là Khuyển Tử!
49
Chương 49: 49: Có Thể Đừng Giở Trò Lưu Manh Được Không!
50
Chương 50: 50: Thức Tỉnh
51
Chương 51: 51: Mỗi Ngày Làm Việc Tốt
52
Chương 52: 52: Phục Kích
53
Chương 53: 53: Lần Đầu Thấy Máu
54
Chương 54: 54: Ra Ngoài
55
Chương 55: 55: Tông Chủ
56
Chương 56: 56: Hình Phạt
57
Chương 57: 57: Quỷ Vực
58
Chương 58: 58: Ta Chỉ Muốn Quý Từ
59
Chương 59: 59: Nửa Đêm Ngàn Vạn Lần Đừng Quay Đầu
60
Chương 60: 60: Tiểu Oa Oa Tuấn Tú
61
Chương 61: 61: Tân Lang
62
Chương 62: 62: Tân Nương
63
Chương 63: 63: Bên Trong Quỷ Vực Không Có Người Sống
64
Chương 64: 64: Sao Lại Ở Đây Một Mình
65
Chương 65: 65: Chết Tiệt
66
Chương 66: 66: Đối Đầu
67
Chương 67: 67: Sư Huynh Huynh Đừng Giận
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: 69: Việc Này Để Sư Đệ Làm Thay
70
Chương 70: 70: Thay Đổi
71
Chương 71: 71: Còn Bị Tiểu Sư Đệ Quản À
72
Chương 72: 72: Ngươi Thật Sự Một Lần Cũng Chưa Từng Đeo
73
Chương 73: 73: Phim Thần Tượng Chiếu Lúc 8 Giờ
74
Chương 74: 74: Chỉ Cần Là Sư Huynh Đưa Ta Thích Còn Không Kịp
75
Chương 75: 75: Truyền Tin
76
Chương 76: 76: Tuyên Chỉ
77
Chương 77: 77: Chính Thức Rời Tông
78
Chương 78: 78: Cậu Không Đáng Tin Cậy Linh Kiếm Của Cậu Cũng Không Đáng Tin Cậy!
79
Chương 79: 79: Kiếm Tốt
80
Chương 80: 80: Chồn Thành Tinh
81
Chương 81: 81: Vào Thành
82
Chương 82: 82: Đại Điện Hạ Ngài Ấy Hồi Cung Rồi
83
Chương 83: 83: Chiếu Ngục
84
Chương 84: 84: Vị Này Tiên Trưởng Có Thể Lên Xe Một Chút Không
85
Chương 85: 85: Khâm Thiên Giám Đại Sư
86
Chương 86: Yểm quỷ
87
Chương 87: Ta thật sự không muốn cầu thân
88
Chương 88: Yến hội
89
Chương 89: Huynh hữu đệ cung
90
Chương 90: Người trong lòng?
91
Chương 91: Bể bơi
92
Chương 92: Dấu vết
93
Chương 93: Sư huynh hắn, thật sự không hiểu gì hết sao?
94
Chương 94: Uất Trì khiến người chán ghét
95
Chương 95: Hữu tình nhân chung thành quyến thuộc
96
Chương 96: Thông suốt
97
Chương 97: Trâm tình lữ?
98
Chương 98: Kim Mao Sư Vương
99
Chương 99: Ôm ta đi, chẳng lẽ tiểu sư đệ xấu hổ?
100
Chương 100: Nhưng mà ta cũng thích sư huynh, vậy phải làm sao mới được đây?
101
Chương 101: Sư huynh, ta đau quá à
102
Chương 102: Ta có thể theo đuổi sư huynh không?
103
Chương 103: Dục vọng
104
Chương 104: Tiểu sư đệ không phải loại người này
105
Chương 105: Có biểu hiện ngoan một chút không?
106
Chương 106: Môn chủ Bình Khương Môn lưu luyến si mê nam tử Trung Nguyên nào đó!
107
Chương 107: Đệ thích thì cứ gặm
108
Chương 108: Không ai nợ ai
109
Chương 109: Độc trùng
110
Chương 110: Khó giải
111
Chương 111: Rời khỏi tông môn, ngươi thật vô dụng
112
Chương 112: Bây giờ ta chỉ cảm thấy các ngươi buồn nôn
113
Chương 113: Tranh chấp
114
Chương 114: Vậy nên sư huynh có yêu ta không?
115
Chương 115: Đây không phải dụ dỗ thì là cái gì
116
Chương 116: Đánh đập tàn nhẫn
117
Chương 117: Thơ tình
118
Chương 118: Không thể!
119
Chương 119: Ngươi còn rất bảo vệ hắn
120
Chương 120: Thiên Đạo
121
Chương 121: Bóng đen
122
Chương 122: Người có tâm nhìn thứ gì cũng thấy dơ bẩn!
123
Chương 123: Con lừa trọc, gan lớn đấy
124
Chương 124: Quá khen
125
Chương 125: Đồ chó
126
Chương 126: Thiền sư Nhược Liên
127
Chương 127: Thử một chút
128
Chương 128: Tiểu thuyết
129
Chương 129: Thế mà lại là một người si tình
130
Chương 130: Thiết khai hắc
131
Chương 131: Thôi tiêu rồi, sau vụ này tiểu sư đệ sẽ lại làm ầm ĩ
132
Chương 132: Đó là đồ của Vân Thời
133
Chương 133: Tự tay cắt đứt nghiệt duyên
134
Chương 134: Ngươi đúng là khiến vi sư tìm rất vất vả
135
Chương 135: Rất nhanh thôi, hắn sẽ không phải nữa
136
Chương 136: Chân giò lớn!
137
Chương 137
138
Chương 138: Bổn tọa không ngại tiễn ngươi một đoạn
139
Chương 139: Nhưng Quý Từ lại rất thích
140
Chương 140: Tâm ma
141
Chương 141: Rời điện
142
Chương 142: Người tuyết nhỏ
143
Chương 143: Búi tóc
144
Chương 144: Vân tông chủ ngay cả tẩm điện của mình cũng không thể trở về
145
Chương 145: Ngươi bị điên phải không
146
Chương 146: Hàn Sinh
147
Chương 147: Chúng ta thật sự sẽ đối xử tốt với ngươi
148
Chương 148: Học được chưa, quả nhiên đánh người vẫn phải dùng tay
149
Chương 149: Đường thiếu chủ
150
Chương 150: Xem ngươi vui chưa kìa
151
Chương 151: Rất có tiềm năng trở thành...
152
Chương 152: Hệ thống
153
Chương 153: Cẩn thận một chút
154
Chương 154: Gặp lại
155
Chương 155: Vậy ngươi quả thật rất lợi hại
156
Chương 156: Át chủ bài
157
Chương 157: Làm chứng
158
Chương 158: Đây thật sự là hệ thống đàng hoàng sao?
159
Chương 159: Thành thân
160
Chương 160: Tần Giác tìm ngươi
161
Chương 161: Ngươi cũng không tin
162
Chương 162: Siêu kích thích
163
Chương 163: Câu vừa rồi là ai nói?
164
Chương 164: Bốn người
165
Chương 165: Cướp
166
Chương 166: Ra tay
167
Chương 167: Đừng làm chuyện ngu ngốc
168
Chương 168
169
Chương 169: Sợ hãi
170
Chương 170: Không đàng hoàng
171
Chương 171: Minh Viễn
172
Chương 172: Thay đổi
173
Chương 173: Tránh làm ồn sư huynh đang nghỉ ngơi
174
Chương 174: Khiến ta phải nể
175
Chương 175: Ta đâu có quyến rũ thiếu nam ngây thơ
176
Chương 176: Xúc phạm thần linh?
177
Chương 177: Gặp lại
178
Chương 178: Sống không bằng chết
179
Chương 179: Vũ nữ
180
Chương 180: Vô sỉ
181
Chương 181: Nhà tù
182
Chương 182: Ngươi đồng ý với ta đi
183
Chương 183: Thực sự xin lỗi
184
Chương 184: Mùa xuân
185
Chương 185: Thành Kim Lăng
186
Chương 186: Kim thêu hoa
187
Chương 187: Tên trộm
188
Chương 188: Xong chính truyện
189
Chương 189: Ngoại truyện Vân Thời (1)
190
Chương 190: Ngoại truyện Vân Thời (2)
191
Chương 191: Ngoại truyện Vân Thời (3)
192
Chương 192: Ngoại truyện Vân Thời (xong)
193
Chương 193: Ngoại truyện Thanh Ngọc (1)
194
Chương 194: Ngoại truyện Thanh Ngọc (2)
195
Chương 195: Ngoại truyện Thanh Ngọc (3)
196
Chương 196: Ngoại truyện Thanh Ngọc (xong)
197
Chương 197: Ngoại truyện Hàn Sinh (1)
198
Chương 198: Ngoại truyện Hàn Sinh (2)
199
Chương 199: Ngoại truyện Hàn Sinh (3)
200
Chương 200: Ngoại truyện Hàn Sinh (xong)
201
Chương 201: Ngoại truyện Cô Hồng (1)
202
Chương 202: Ngoại truyện Cô Hồng (2)
203
Chương 203: Ngoại truyện Cô Hồng (3)
204
Chương 204: Ngoại truyện Cô Hồng (xong) (Hoàn toàn văn)