Chương 17-1: Thăm nhà

Trần Ngư vào nhà họ Lâu được mười phút, một chiếc xe hơi màu đen vô cùng bình thường lần đầu tiên vào ban ngày đi ra khỏi nhà họ Lâu, hòa vào dòng xe cộ nhộn nhịp trên đường phố.

Trước khi ra khỏi nhà, Lâu Minh gọi điện thoại cho mẹ nhưng không ai bắt máy, anh đành để lại tin nhắn cho mẹ mình nói chuyện anh về thăm nhà. Thực ra, anh muốn bất ngờ xuất hiện trước cửa nhà hơn, cho mọi người một bất ngờ, nhưng cân nhắc đến tình huống đặc biệt của anh, Lâu Minh vẫn bỏ ý nghĩ này đi.

Trong lòng bàn tay chỗ vẽ bùa trấn sát truyền đến từng luồng hơi lạnh, theo bản năng anh giơ tay lên, ngơ ngẩn nhìn vào đó hai giây rồi chuyển ánh mắt nhìn ra ngoài đường đang rộn rã, náo nhiệt.

Thế giới này, làm bất cứ điều gì cũng phải trả giá, bùa trấn sát có thể làm tổn thương cơ thể anh nhưng bù lại, cũng chỉ có bùa trấn sát mới làm anh giống như người bình thường đi ra ngoài, về nhà ăn mộtbữa cơm với người nhà. Lâu Minh không sợ trả giá đắt, anh chỉ sợ cho dù anh tự nguyện chịu bất kì cái giá nào đi chăng nữa cũng không đạt được kết quả gì.

Hai mươi phút đã qua, chiếc xe dừng lại trước một tòa nhà được xây theo phong cách Trung Hoa, Lâu Minh hồi hộp đứng trước cổng, ngập ngừng không dám gõ cửa. anh lấy điện thoại ra nhìn, thấy mẹ vẫn chưa trả lời tin nhắn của anh, bên khung chat vẫn y nguyên chỉ có một mình tin nhắn của anh đã gửi cách đây hai mươi phút (Mẹ, hai mươi phút sau con sẽ về nhà. trên người con có mang bùa trấn sát khống chế sát khí, nhưng con chỉ ở nhà được một giờ. Mẹ đừng nói trước cho Tông Tông, con muốn cho nhóc một bất ngờ.)

Lâu Minh do dự rồi bấm điện thoại gọi cho mẹ anh lần nữa nhưng vẫn không có ai bắt máy. Lâu Minh liền chuyển qua số của chị gái gọi cuộc gọi video qua Wechat. Chị gái anh mới về nước chắc là chưa đăng kí số điện thoại nên anh chọn gọi video. Rất nhanh, video đã được kết nối.

“Lâu Minh, sao em gọi điện thoại sớm thế?” Lâu Tĩnh Tâm đang chơi cùng con trai ngoài vườn.

“Cậu Ba, cậu Ba.” Tông Tông nghe thấy tên cậu Ba mà mình vẫn luôn mong ngóng, cách màn hình điện thoại lớn giọng reo hò, giọng nói lớn đến mức đứng ở ngoài cổng anh cũng nghe thấy.

Lâu Minh mỉm cười, nói “Chị, em đang đứng bên ngoài nhà mình.”

“Em đang ở ngoài cổng?” Trong nháy mắt, Lâu Tĩnh Tâm ngơ ngác, Lâu Minh không phải là không thể tùy ý đi ra ngoài căn nhà đó sao.

“Cậu Ba đang ngoài cửa sao? Để con ra ngoài mở cửa cho.” Tông Tông nói xong, nhảy xuống từ trong lòng mẹ, chạy nhanh về phía cổng.

“Tông Tông, Tông Tông, con chờ một chút …” Lâu Tĩnh Tâm vừa sốt ruột cũng không đáp lại Lâu Minh, để điện thoại xuống rồi chạy theo Tông Tông. Chỉ là cô mang giày cao gót lại chạy trên cỏ nên khôngthể đuổi kịp anh bạn nhỏ đang chạy nhanh như thỏ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tông Tông chạy đến cổng, mở cổng, vẻ mặt hưng phấn nhào ra ngoài.

Lâu Minh ngồi xổm xuống giang tay ôm chặt cậu nhóc nhào vào lòng anh.

“Cậu Ba, cậu Ba, cậu đến gặp con phải không ạ?” Tông Tông giương đôi mắt to tròn nhìn anh cười vui vẻ.

“Đúng vậy.” Lâu Minh cười gật đầu.

Lúc này, Lâu Tĩnh Tâm đã đuổi đến nơi, cô nhìn thấy con trai đang ôm Lâu Minh, mặt lập tức biến sắc, theo bản năng bước đến ôm Tông Tông từ tay Lâu Minh ra rồi quay đầu chạy vào trong nhà, đứng cách anh ba mét mới dừng lại.

Nụ cười trên mặt Lâu Minh cứng đờ, tay vẫn còn giữ nguyên tư thế ôm Tông Tông, ánh mắt kinh ngạc nhìn chị gái mình.

“Ma ma, mẹ làm gì vậy?” Tông Tông không hiểu, ngẩng đầu hỏi mẹ.

“Mẹ …” Lâu Tĩnh Tâm cúi đầu nhìn con trai, lại ngẩng đầu nhìn Lâu Minh đang ngoài cổng, bỗng nhiên nhận ra mình đã làm điều không đúng.

Lúc này, Lâu Minh đã điều chỉnh cảm xúc, anh nở nụ cười ấm áp rồi từ từ đứng dậy, cũng không tiến thêm bước nào, dù là cổng nhà anh đang ngay trước mắt.

“Ma ma đang chơi cùng con đó.” Lâu Minh cười, nói thay Lâu Tĩnh Tâm.

“Nhưng con muốn chơi cùng cậu cơ.” Tông Tông nói.

Miệng Lâu Tĩnh Tâm mấp máy, nhìn em trai mình, mặt lúc đỏ lúc trắng, không biết nói sao.

Lúc này, nghe tiếng động, mẹ Lâu từ phòng khách đi ra, nhìn Lâu Tĩnh Tâm nói “Tĩnh Tâm, con đứng đây làm gì, Tông Tông đâu?”

“Mẹ.” Lâu Tĩnh Tâm nhìn mẹ muốn nói lại thôi.

“Mẹ.” Lâu Minh nhìn thấy người mẹ mà anh đã lâu không gặp, mỉm cười gọi.

Mẹ Lâu bỗng nhiên nghe giọng nói của Lâu Minh, không thể tin quay đầu, trong nháy mắt nhìn thấy con trai, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ, bước chân run run muốn lại gần anh “Lâu Minh, sao con lại về nhà.”

“Mẹ!” Lâu Tĩnh Tâm đưa tay kéo mẹ Lâu lại.

“Con làm gì thế?” Mẹ Lâu không hiểu nhìn con gái.

“không phải là gần đây mẹ không được khỏe sao?” Lâu Tĩnh Tâm lên tiếng nhắc nhở, cẩn thận nhìn về phía Lâu Minh dường như muốn giải thích điều gì đó.

Mẹ Lâu sững sờ, bước chân cũng ngừng lại.

Biểu lộ của Lâu Minh cũng không thay đổi nhiều, anh vẫn nở nụ cười ôn hòa, thân thiết “Chị nói đúng đó mẹ, mẹ, nếu sức khỏe mẹ không tốt, mẹ đừng đứng gần con.”

“Nhưng mà …”

“Con chỉ đi ngang đây, thì nghĩ hôm qua Tông Tông nói có quà cho con nên con rất tò mò mới ghé về một chút.” Lâu Minh cười nhìn Tông Tông “Cậu phải đi liền bây giờ, Tông Tông có quà thì đem cho cậu xem nào.”

“Cậu Ba phải đi giờ hay sao? Vậy để con đi lấy quà nha!” Tông Tông gật đầu, kéo cánh tay mẹ cậu nhóc đang giữ chặt cậu “Ma ma, mẹ bỏ con ra, con về phòng lấy quà tặng cho cậu.”

“A? À, được rồi.” Lâu Tĩnh Tâm lúc này mới hoàn hồn, buông tay để con trai chạy về phòng cậu nhóc.

“Lâu Minh, chị … lúc nãy …” Lâu Tĩnh Tâm định giải thích nhưng khi mở miệng thì không biết nói sao cho phải, đành lắp bắp.

“Em hiểu mà.” Lâu Minh cười an ủi “Mẹ và Tông Tông sức khỏe không tốt, đúng là em không nên đến gần, chị làm như vậy là phải.”

“Nhưng mà … nhưng mà chị …” Lâu Minh nói vậy làm Lâu Tĩnh Tâm càng cảm thấy áy náy, tuy cơ thể em trai cô đặc biệt như vậy nhưng đó không phải là điều anh mong muốn. cô biết, cô làm vậy sẽ làm em trai đau lòng nhưng vì sự an toàn của Tông Tông, cô không làm khác được.

“Đều do em không tốt, thấy Tông Tông thì vui quá mà quên mất không giữ khoảng cách an toàn.” Lâu Minh ‘tự trách’ “Nếu Tông Tông vì em mà xảy ra chuyện gì thì em sẽ vô cùng hối hận. Vì vậy, chị, chị không sai, ngược lại, em phải cám ơn chị mới đúng.”

Mẹ Lâu nghe hai con mình nói chuyện dường như đã hiểu rõ điều gì đã xảy ra. Bà không thể nói là con gái đã sai nhưng lại cảm thấy như vậy thật không công bằng với Lâu Minh. Vài chục năm nay, Lâu Minh chưa bao giờ chủ động đi tìm bà và người nhà, hôm nay bỗng nhiên đến chứng tỏ Lâu Minh rất nhớ mọi người, nhưng mà …

“Mẹ, gần đây mẹ không khỏe sao?” Lâu Minh thấy không khí nặng nề nên hỏi sang chuyện khác.

“Mẹ không sao, chẳng là hai ngày trước mẹ bị cảm nắng nên miệng có chút nhạt nhẽo.” Mẹ Lâu khôngmuốn con trai lo lắng nên nói nhẹ nhàng bâng quơ.

“Mẹ bị cảm nắng sao không nói cho con biết?” Lâu Minh cau mày hỏi.

“không có chuyện gì lớn, trừ việc ảnh hưởng đến khẩu vị thì không còn gì khác.” Mẹ Lâu vội vàng nói.

“Dù không thấy ngon miệng, mẹ cũng ráng ăn nhiều cơm một chút.” Lâu Minh che dấu sự khác thường trong lòng, ân cần nói.

Lâu Minh vẫn biết, nếu trong nhà có người bị bệnh, nếu bị nhẹ thì sẽ gọi điện báo cho anh biết nhưng bệnh nặng thì chưa từng nói với anh bao giờ. Thực ra, nói ra thì có ích gì, đến cả việc đến bệnh viện thăm hỏi anh cũng không làm được, ngoại trừ việc lo lắng, anh còn có thể làm được gì đây?

“Ừ, mẹ biết rồi.” Mẹ Lâu cười ha ha đáp lời.

Bầu không khí đã được xoa dịu, lúc này Tông Tông cầm quà tặng từ trong nhà chạy ra, khi Lâu Tĩnh Tâm đang còn do dự có nên ngăn cản con một lần nữa không thì Lâu Minh đã chủ động nói.

“Tông Tông, con đứng ở đó được rồi.”

Bạn nhỏ Tông Tông ôm quà tặng, không hiểu nhìn cậu nhà mình.

“Quà tặng con tặng cậu là do chính con chuẩn bị hay sao?” Lâu Minh cười hỏi.

“Chính tay con làm đó cậu.” Tông Tông kiêu ngạo nói.

“Chính tay con làm sao?” Lâu Minh thấy Tông Tông gật đầu thật mạnh, cười nói “Nhưng cậu không tin đâu, Tông Tông còn nhỏ xíu thì sao mà tự làm được.”

“Đúng là con tự làm mà.” Tông Tông nôn nóng giải thích.

“Vậy để cậu kiểm tra đã nha.” Dưới ánh mắt chờ mong của cậu nhóc, Lâu Minh nói “Nếu là do con tự làm thì chắc chắn con phải biết rõ về quà tặng này, đúng không?”

Tông Tông gật đầu.

“Vậy con đưa qua cho Mama để Mama đưa cho cậu, cậu mở quà ra sau đó hỏi con mấy câu liên quan đến quà tặng xem con có trả lời được không nha.” Lâu Minh nói.

“Hừ, con không sợ đâu, cậu cứ hỏi đi, hỏi xong cậu sẽ biết đúng là con tự làm.” Tông Tông không tình nguyện đưa quà tặng qua cho mẹ mình đang đứng bên cạnh.

Đưa tay cầm món quà mà Lâu Tĩnh Tâm cứ đứng thừ ra, bị Tông Tông thúc giục hai lần, vẻ mặt phức tạp đưa món quà đến tay Lâu Minh.

Lâu Minh nhận món quà, nở nụ cười không khác gì ngày thường với chị gái, lập tức cúi đầu mở món quà.

“Để cậu xem bên trong Tông Tông chuẩn bị những gì nào …” Lâu Minh vừa mở gói quà vừa nói lớn tiếng.

Tông Tông hồi hộp nhìn cậu nhà mình mở quà, thấy cậu Ba đã nhìn thấy món quà bên trong mới lớn tiếng nói “Đó là khung hình, con đã lấy hình chụp của con và hình chụp cậu Ba nhờ người ta ghép chung vào đó.”

Lâu Minh nhìn khung hình, bên trong là một tấm hình ghép anh và Tông Tông chụp chung, hai cái đầu một lớn một nhỏ tựa vào nhau, nhìn thì chính là chụp từ hình chụp màn hình (Screenshot) cắt ra. Trong lòng anh trào ra chút ấm áp, cong khóe miệng, nhìn Tông Tông nói “Cám ơn con, cậu Ba thích lắm.”

“Hi hi, cậu Ba có gì muốn hỏi thì cứ hỏi đi, nhất định là con sẽ trả lời được.” Tông Tông vừa cười vừa nói.

“Chắc chắn như vậy sao, vậy cậu phải hỏi câu nào khó khó một chút mới được. Vậy hình ghép này con làm từ bao nhiêu hình nhỏ ghép thành?” Lâu Minh quyết định, cho dù Tông Tông trả lời bao nhiêu miếng ghép anh đều sẽ gật đầu nói đúng rồi.

“một trăm lẻ tám miếng.” Tông Tông không nghĩ ngợi gì mà trả lời ngay.

Lâu Minh học toán rất giỏi, anh chỉ nhìn lướt qua hình ghép là biết Tông Tông đã trả lời đúng “Trả lời chính xác, vậy đúng là Tông Tông đã tự tay ghép tấm hình này tặng cậu rồi.”

“Tất nhiên rồi.” Tông Tông đã chứng minh được thì vô cùng đắc ý.

“Cậu đã nhận quà con tặng rồi. Bây giờ cậu có việc phải đi, sau này cậu lại về thăm con nha.” Lâu Minh bỗng nhiên nói.

“A, cậu, cậu đã phải đi rồi sao?” Tông Tông cuống lên muốn chạy ra ôm cậu nhà mình, nhưng cậu nhóc vừa định chạy thì đã bị mẹ mình kéo tay lại. Cậu nhóc không hiểu nhìn mẹ, kêu lên “Mama …”

“Mẹ, chị, con đi đây.” Lâu Minh nhìn mẹ Lâu và chị gái chào rồi quay người đi ra xe.

Khi Lâu Minh mở cửa xe còn nghe giọng nói tiếc nuối của Tông Tông “Cậu còn chưa vào nhà ngồi chơi nữa mà, sao đã phải đi rồi?”

Động tác mở cửa xe của anh ngừng lại một chút, rất nhanh trở lại bình thường, anh cúi người ngồi vào xe.

Vẫn yên tĩnh ngồi trên xe chờ, Điền Phi vừa khởi động xe vừa nói “Tam thiếu, anh muốn đi đâu nữa?”

“Về nhà thôi.” Ngoại trừ về đây, anh cũng chẳng có nơi nào muốn đi.

Mà lúc này trong sân vườn, mẹ Lâu nghe câu nói của cháu ngoại thì đỏ cả vành mắt.

Điền Phi nhìn qua gương chiếu hậu thấy nét mặt cô đơn của Lâu Minh, sự việc ở trước cửa nhà, tuy Điền Phi không xuống xe nhưng cũng nghe thấy bảy tám phần. Tuy cậu ta có thể hiểu được lý do Lâu Tĩnh Tâm làm như vậy nhưng cậu ta càng cảm thấy đau lòng cho Lâu Minh hơn.

“Tam thiếu, sao anh không nói rõ với người nhà, nói trên người anh có bùa trấn sát sẽ không làm sát khí phát ra ngoài.” Điền Phi nhịn không được hỏi.

Nghe Điền Phi nói thế, Lâu Minh mới nhớ ra một chuyện, anh lấy điện thoại ra, mở mục chat với mẹ Lâu, nhắn thêm một tin (Mẹ, chuyện bùa trấn sát mẹ đừng nói với chị nha, hôm nào con lại về thăm mẹ).

“đã đến mức như vậy thì nói ra cũng không còn thích hợp nữa.” Nếu như sau khi chị gái anh có phản ứng quá mức như vậy, anh lại nói là anh có bùa trấn sát trên người sẽ không làm sát khí phát ra ngoài, sẽ không làm tổn thương đến Tông Tông, nếu như vậy thì chị gái anh sẽ rất xấu hổ và khó xử.

Với lại … Nếu một người bị AIDS bỗng nhiên chạy đến trước mặt anh nói với anh, bệnh của người đó đãđược chữa khỏi, sẽ không lây bệnh cho người khác nữa. anh có thể ngay lập tức mà không có vướng mắc gì tiếp xúc thân mật với người đó không, chắc chắn là trong lòng anh vẫn có sự e ngại rồi.

Lâu Minh không suy nghĩ nhiều bởi vì đó đều là người nhà của anh nên hẳn là sẽ dành cho anh rất nhiều sự tin cậy, anh không muốn đi thử thách lòng dạ con người, cũng không nghĩ là sẽ làm điều đó.

thật khó khăn mới kìm nén cảm xúc đau lòng, mẹ Lâu về phòng định lấy điện thoại đang sạc pin để gọi điện thoại cho chồng, kể cho ông nghe chuyện Lâu Minh về nhà. Bà lại thấy tin nhắn Lâu Minh đã gửi cho bà cách đây nửa giờ và hai tin nhắn tiếp theo. Mẹ Lâu không kìm nén được nữa, che miệng khóc nấc lên.

(Editor: Đọc khúc này mà thấy tội nghiệp anh Ba quá, hiu hiu!)

Chapter
1 Chương 1: Thành phố quả nhiên là một nơi rất nguy hiểm
2 Chương 2: Xin hãy gọi con là Tây Thi
3 Chương 3: Kỹ năng kiếm tiền mới
4 Chương 4: Đơn hàng đầu tiên
5 Chương 5: Ông của tôi là thầy trừ ma
6 Chương 6: Ăn trộm linh khí
7 Chương 7: Sát khí của Tam thiếu
8 Chương 8: Khai giảng rồi
9 Chương 9: Tôi thu anh bây giờ
10 Chương 10: Bùa trấn sát
11 Chương 11: Trắng lại rồi
12 Chương 12: Bị thương
13 Chương 13: Anh Ba
14 Chương 14: Em muốn đến nhà anh chơi
15 Chương 15: Nhóc ma
16 Chương 16: Lén đến nhà anh
17 Chương 17-1: Thăm nhà
18 Chương 17-2: Bắt được một con sắc ma
19 Chương 18: Dắt tay
20 Chương 19: Vì có anh ở đó
21 Chương 20: Nguy hiểm đang đến gần
22 Chương 21: Trận chiến ác liệt
23 Chương 22: Lỗ nặng rồi
24 Chương 23: Bùa huyền sát
25 Chương 24: Hoạt tử nhân (xác chết sống lại)
26 Chương 25: Mạng huyền học quốc gia
27 Chương 26: Thu hồi vốn
28 Chương 27: Tái đấu với xác sống
29 Chương 28: Bị ma khi dễ
30 Chương 29: Trận pháp Thất Sát
31 Chương 30: Suýt nữa quên nhận nhiệm vụ
32 Chương 31: Số mệnh vô cùng cao quý!
33 Chương 32: Em cùng anh
34 Chương 33: Tam thiếu xảy ra chuyện
35 Chương 34: Phong ấn như thế nào
36 Chương 35: Dẫn linh phong ấn
37 Chương 36: Anh Ba, em lỡ ‘sàm sỡ’ anh rồi
38 Chương 37: Cậu muốn bảo vệ cô ấy
39 Chương 38: Đây là hẹn hò sao?
40 Chương 39: Gặp lại sắc ma nữ
41 Chương 39-2: Âm phủ không thu hồn ma 2
42 Chương 40: Trận pháp luyện hồn
43 Chương 40-2: Trận pháp luyện hồn 2
44 Chương 41: Nhiệt độ của em
45 Chương 42: Ông ta sàm sỡ em
46 Chương 42-2: Ông ta sàm sỡ em 2
47 Chương 43: Tôi cũng là Thiên Sư?
48 Chương 44: Xương người
49 Chương 45: Ma Vương
50 Chương 46: Ngủ đông
51 Chương 47: Tôi quan tâm cô ấy
52 Chương 48: Mở phong ấn
53 Chương 49: Ông Ngô ra tay
54 Chương 50: Lựa chọn khó khăn
55 Chương 51: Nó ghét em
56 Chương 52: Thanh kiếm đồng tủi thân
57 Chương 53: Đưa bọn họ đi luân hồi
58 Chương 54: Sao lại cướp việc làm ăn của tôi?
59 Chương 55: Không được làm bị thương khách hàng của tôi
60 Chương 56: Không công bằng
61 Chương 57: Báo cảnh sát âm phủ
62 Chương 58: Thành Hoàng xử án
63 Chương 59: Tình yêu là gì
64 Chương 60: Cương thi
65 Chương 61: Hôn môi
66 Chương 62: Con để ý một người
67 Chương 63: Ngô Lễ là gì của cô
68 Chương 64: Bí mật của sát khí
69 Chương 65: Lục lạc
70 Chương 66: Chợ ma
71 Chương 67: Chuông ‘chiêu hồn’
72 Chương 68: Giận dỗi
73 Chương 69: Trúng đạn
74 Chương 70-1: Thuật cấm
75 Chương 70-2: Thuật cấm 2
76 Chương 71: Di chứng
77 Chương 72: Hiểu lầm
78 Chương 73: Ông nội
79 Chương 74: Chia cắt sát khí
80 Chương 75: Giao thừa
81 Chương 76-1: Trừ ma đêm giao thừa
82 Chương 76-2: Trừ ma đêm giao thừa 2
83 Chương 77: Kết giới
84 Chương 77-2: Kết giới 2
85 Chương 78: Cương thi ngàn năm
86 Chương 79: Cương thi ngàn năm 2
87 Chương 80: Ánh sáng (linh quang) bảy màu
88 Chương 80-2: Ánh sáng (linh quang) bảy màu 2
89 Chương 81: Chuyển biến tốt đẹp
90 Chương 81-2: Chuyển biến tốt đẹp 2
91 Chương 82: Tỉnh lại
92 Chương 82-2: Tỉnh lại 2
93 Chương 83: Tôi là kí ức của cậu
94 Chương 83-2: Tôi là kí ức của cậu 2
95 Chương 84-1: Sáu linh khí
96 Chương 84-2: Sáu linh khí 2
97 Chương 85: Tư liệu tuyệt mật
98 Chương 85-2: Tư liệu tuyệt mật 2
99 Chương 86: Hack mạng internet âm phủ 1
100 Chương 86-2: Hack mạng internet âm phủ 2
101 Chương 87: Giải thi đấu Huyền Linh
102 Chương 87-2: Giải thi đấu Huyền Linh 2
103 Chương 88-1: Linh Khí thứ ba
104 Chương 88-2: Linh Khí thứ ba 2
105 Chương 89: Lại phong ấn lần nữa
106 Chương 89-2: Lại phong ấn lần nữa 2
107 Chương 90: Cảnh trong mơ
108 Chương 90-2: Cảnh trong mơ 2
109 Chương 91: Đài tụ hồn
110 Chương 91-2: Đài tụ hồn 2
111 Chương 92: Cây sáo
112 Chương 92-2: Cây sáo 2
113 Chương 93: Vô tình gặp được Lục Ninh
114 Chương 93-2: Vô tình gặp được Lục Ninh 2
115 Chương 94: Lời niệm chú trấn hồn
116 Chương 94-2: Lời niệm chú trấn hồn 2
117 Chương 95: Nhà họ Lục
118 Chương 95-2: Nhà họ Lục 2
119 Chương 96: Trận pháp Tụ Linh
120 Chương 96-2: Trận pháp Tụ Linh 2
121 Chương 97: Mối tình đầu
122 Chương 97-2: Mối tình đầu 2
123 Chương 98: Giải thi đấu bắt đầu
124 Chương 98-2: Giải thi đấu bắt đầu 2
125 Chương 99: Tìm được rồi
126 Chương 99-2: Tìm được rồi 2
127 Chương 100: Huyền Minh Tịnh Sát quyết (Bí quyết làm sạch sát khí màu đỏ)
128 Chương 101-1: Phượng Lạc
129 Chương 101-2: Phượng Lạc 2
130 Chương 102: Anh thích em
131 Chương 102-2: Anh thích em 2
132 Chương 103: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận)
133 Chương 103-2: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận) 2
134 Chương 104: Phê duyệt bị bác bỏ
135 Chương 104-2: Phê duyệt bị bác bỏ 2
136 Chương 105: Nhiệm vụ cấp độ S
137 Chương 105-2: Nhiệm vụ cấp độ S 2
138 Chương 106: Món Linh Khí thứ năm
139 Chương 106-2: Món Linh Khí thứ năm 2
140 Chương 107: Gặp lại
141 Chương 107-2: Gặp lại
142 Chương 108: Phượng Lạc và Linh Cơ
143 Chương 108-2: Phượng Lạc và Linh Cơ 2
144 Chương 109: Linh Khí thứ sáu
145 Chương 109-2: Linh Khí thứ sáu 2
146 Chương 110: Trận pháp Bàn Long
147 Chương 110-2: Trận pháp Bàn Long 2
148 Chương 111: Hạn Bạt thức tỉnh
149 Chương 111-2: Hạn Bạt thức tỉnh 2
150 Chương 112: Phong ấn thất bại
151 Chương 112-2: Phong ấn thất bại 2
152 Chương 113: Hạn Bạt bị bất ngờ
153 Chương 113-2: Hạn Bạt bị bất ngờ 2
154 Chương 114: Kết cục
155 Chương 114-2: Kết cục 2
156 Chương 115: Phiên ngoại 1
157 Chương 116: Phiên ngoại 2
158 Chương 117: Phiên ngoại 3
159 Chương 118: Phiên ngoại 4
160 Chương 119: Phiên ngoại năm
161 Chương 120: Phiên ngoại năm (2)
162 Chương 121: Phiên ngoại sáu
163 Chương 122: Phiên ngoại sáu 2
164 Chương 123: Phiên ngoại bảy
165 Chương 124: Phiên ngoại bảy (2)
166 Chương 125: Phiên ngoại tám
167 Chương 126: Phiên ngoại tám 2
Chapter

Updated 167 Episodes

1
Chương 1: Thành phố quả nhiên là một nơi rất nguy hiểm
2
Chương 2: Xin hãy gọi con là Tây Thi
3
Chương 3: Kỹ năng kiếm tiền mới
4
Chương 4: Đơn hàng đầu tiên
5
Chương 5: Ông của tôi là thầy trừ ma
6
Chương 6: Ăn trộm linh khí
7
Chương 7: Sát khí của Tam thiếu
8
Chương 8: Khai giảng rồi
9
Chương 9: Tôi thu anh bây giờ
10
Chương 10: Bùa trấn sát
11
Chương 11: Trắng lại rồi
12
Chương 12: Bị thương
13
Chương 13: Anh Ba
14
Chương 14: Em muốn đến nhà anh chơi
15
Chương 15: Nhóc ma
16
Chương 16: Lén đến nhà anh
17
Chương 17-1: Thăm nhà
18
Chương 17-2: Bắt được một con sắc ma
19
Chương 18: Dắt tay
20
Chương 19: Vì có anh ở đó
21
Chương 20: Nguy hiểm đang đến gần
22
Chương 21: Trận chiến ác liệt
23
Chương 22: Lỗ nặng rồi
24
Chương 23: Bùa huyền sát
25
Chương 24: Hoạt tử nhân (xác chết sống lại)
26
Chương 25: Mạng huyền học quốc gia
27
Chương 26: Thu hồi vốn
28
Chương 27: Tái đấu với xác sống
29
Chương 28: Bị ma khi dễ
30
Chương 29: Trận pháp Thất Sát
31
Chương 30: Suýt nữa quên nhận nhiệm vụ
32
Chương 31: Số mệnh vô cùng cao quý!
33
Chương 32: Em cùng anh
34
Chương 33: Tam thiếu xảy ra chuyện
35
Chương 34: Phong ấn như thế nào
36
Chương 35: Dẫn linh phong ấn
37
Chương 36: Anh Ba, em lỡ ‘sàm sỡ’ anh rồi
38
Chương 37: Cậu muốn bảo vệ cô ấy
39
Chương 38: Đây là hẹn hò sao?
40
Chương 39: Gặp lại sắc ma nữ
41
Chương 39-2: Âm phủ không thu hồn ma 2
42
Chương 40: Trận pháp luyện hồn
43
Chương 40-2: Trận pháp luyện hồn 2
44
Chương 41: Nhiệt độ của em
45
Chương 42: Ông ta sàm sỡ em
46
Chương 42-2: Ông ta sàm sỡ em 2
47
Chương 43: Tôi cũng là Thiên Sư?
48
Chương 44: Xương người
49
Chương 45: Ma Vương
50
Chương 46: Ngủ đông
51
Chương 47: Tôi quan tâm cô ấy
52
Chương 48: Mở phong ấn
53
Chương 49: Ông Ngô ra tay
54
Chương 50: Lựa chọn khó khăn
55
Chương 51: Nó ghét em
56
Chương 52: Thanh kiếm đồng tủi thân
57
Chương 53: Đưa bọn họ đi luân hồi
58
Chương 54: Sao lại cướp việc làm ăn của tôi?
59
Chương 55: Không được làm bị thương khách hàng của tôi
60
Chương 56: Không công bằng
61
Chương 57: Báo cảnh sát âm phủ
62
Chương 58: Thành Hoàng xử án
63
Chương 59: Tình yêu là gì
64
Chương 60: Cương thi
65
Chương 61: Hôn môi
66
Chương 62: Con để ý một người
67
Chương 63: Ngô Lễ là gì của cô
68
Chương 64: Bí mật của sát khí
69
Chương 65: Lục lạc
70
Chương 66: Chợ ma
71
Chương 67: Chuông ‘chiêu hồn’
72
Chương 68: Giận dỗi
73
Chương 69: Trúng đạn
74
Chương 70-1: Thuật cấm
75
Chương 70-2: Thuật cấm 2
76
Chương 71: Di chứng
77
Chương 72: Hiểu lầm
78
Chương 73: Ông nội
79
Chương 74: Chia cắt sát khí
80
Chương 75: Giao thừa
81
Chương 76-1: Trừ ma đêm giao thừa
82
Chương 76-2: Trừ ma đêm giao thừa 2
83
Chương 77: Kết giới
84
Chương 77-2: Kết giới 2
85
Chương 78: Cương thi ngàn năm
86
Chương 79: Cương thi ngàn năm 2
87
Chương 80: Ánh sáng (linh quang) bảy màu
88
Chương 80-2: Ánh sáng (linh quang) bảy màu 2
89
Chương 81: Chuyển biến tốt đẹp
90
Chương 81-2: Chuyển biến tốt đẹp 2
91
Chương 82: Tỉnh lại
92
Chương 82-2: Tỉnh lại 2
93
Chương 83: Tôi là kí ức của cậu
94
Chương 83-2: Tôi là kí ức của cậu 2
95
Chương 84-1: Sáu linh khí
96
Chương 84-2: Sáu linh khí 2
97
Chương 85: Tư liệu tuyệt mật
98
Chương 85-2: Tư liệu tuyệt mật 2
99
Chương 86: Hack mạng internet âm phủ 1
100
Chương 86-2: Hack mạng internet âm phủ 2
101
Chương 87: Giải thi đấu Huyền Linh
102
Chương 87-2: Giải thi đấu Huyền Linh 2
103
Chương 88-1: Linh Khí thứ ba
104
Chương 88-2: Linh Khí thứ ba 2
105
Chương 89: Lại phong ấn lần nữa
106
Chương 89-2: Lại phong ấn lần nữa 2
107
Chương 90: Cảnh trong mơ
108
Chương 90-2: Cảnh trong mơ 2
109
Chương 91: Đài tụ hồn
110
Chương 91-2: Đài tụ hồn 2
111
Chương 92: Cây sáo
112
Chương 92-2: Cây sáo 2
113
Chương 93: Vô tình gặp được Lục Ninh
114
Chương 93-2: Vô tình gặp được Lục Ninh 2
115
Chương 94: Lời niệm chú trấn hồn
116
Chương 94-2: Lời niệm chú trấn hồn 2
117
Chương 95: Nhà họ Lục
118
Chương 95-2: Nhà họ Lục 2
119
Chương 96: Trận pháp Tụ Linh
120
Chương 96-2: Trận pháp Tụ Linh 2
121
Chương 97: Mối tình đầu
122
Chương 97-2: Mối tình đầu 2
123
Chương 98: Giải thi đấu bắt đầu
124
Chương 98-2: Giải thi đấu bắt đầu 2
125
Chương 99: Tìm được rồi
126
Chương 99-2: Tìm được rồi 2
127
Chương 100: Huyền Minh Tịnh Sát quyết (Bí quyết làm sạch sát khí màu đỏ)
128
Chương 101-1: Phượng Lạc
129
Chương 101-2: Phượng Lạc 2
130
Chương 102: Anh thích em
131
Chương 102-2: Anh thích em 2
132
Chương 103: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận)
133
Chương 103-2: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận) 2
134
Chương 104: Phê duyệt bị bác bỏ
135
Chương 104-2: Phê duyệt bị bác bỏ 2
136
Chương 105: Nhiệm vụ cấp độ S
137
Chương 105-2: Nhiệm vụ cấp độ S 2
138
Chương 106: Món Linh Khí thứ năm
139
Chương 106-2: Món Linh Khí thứ năm 2
140
Chương 107: Gặp lại
141
Chương 107-2: Gặp lại
142
Chương 108: Phượng Lạc và Linh Cơ
143
Chương 108-2: Phượng Lạc và Linh Cơ 2
144
Chương 109: Linh Khí thứ sáu
145
Chương 109-2: Linh Khí thứ sáu 2
146
Chương 110: Trận pháp Bàn Long
147
Chương 110-2: Trận pháp Bàn Long 2
148
Chương 111: Hạn Bạt thức tỉnh
149
Chương 111-2: Hạn Bạt thức tỉnh 2
150
Chương 112: Phong ấn thất bại
151
Chương 112-2: Phong ấn thất bại 2
152
Chương 113: Hạn Bạt bị bất ngờ
153
Chương 113-2: Hạn Bạt bị bất ngờ 2
154
Chương 114: Kết cục
155
Chương 114-2: Kết cục 2
156
Chương 115: Phiên ngoại 1
157
Chương 116: Phiên ngoại 2
158
Chương 117: Phiên ngoại 3
159
Chương 118: Phiên ngoại 4
160
Chương 119: Phiên ngoại năm
161
Chương 120: Phiên ngoại năm (2)
162
Chương 121: Phiên ngoại sáu
163
Chương 122: Phiên ngoại sáu 2
164
Chương 123: Phiên ngoại bảy
165
Chương 124: Phiên ngoại bảy (2)
166
Chương 125: Phiên ngoại tám
167
Chương 126: Phiên ngoại tám 2