Chương 32: 32: Người Yêu Cô Không Nhận Ra Cô Quá Khứ

Ngoài mặt tuy từ bỏ, nhưng từ ngày đầu tiên Hàm Ý Nam rước Mộng Mai về, Hàm Ý Vị Băng từng cố lén gửi tin nhắn cho Bạc Thần Kiêu.

Nhưng một người hầu của mẹ cô, người mà cô không chút nghi ngờ, nhân lúc Hàm Ý Vị Băng không để ý liền dùng sức mạnh cướp lấy điện thoại của cô.
Sau đó giao cho Mộng Mai, người phụ nữ đó nhìn cô cười, chậm rãi dùng vân tay của cô để mở khóa màn hình.

Sau đó trước sự chứng kiến của Hàm Ý Vị Băng, thu hồi dòng tin nhắn cầu cứu đã được gửi đi, sau đó bà ta tự tay gõ lại một câu khác:
[Em ở nhà rất vui, anh cứ yên tâm ở ngoài đó đánh giặc đi nhé!]
Sau đó còn nhìn lịch sử trò chuyện của hai người, dựa theo thói quen của Hàm Ý Vị Băng, bấm gửi một icon con mèo mà cô hay dùng.
Không hề sơ hở.
"Vị Băng thật là không ngoan, sao có thể làm phiền Bạc Thống Quân như vậy?"
Bà ta hứng thú nhìn đôi mắt đỏ lên vì tức tối của Hàm Ý Vị Băng, cười nói.
"Từ nay dì phạt con không được dùng điện thoại nhé, Vị Hoa sẽ giữ nó."
"Trả cho tôi! Đồ ghê tởm, bà trả cho tôi!" - Hàm Ý Vị Băng bật khóc, giãy giụa muốn thoát khỏi sự kiềm chế của người hầu, muốn đuổi theo thân ảnh đã đi xa của Mộng Mai.
"Thím...!Thím...!Thím thả con ra được không? Thím giúp con được không? Xưa thím thương con nhất mà..."
Hàm Ý Vị Băng không cự lại sức của người hầu, đành mếu máo cầu xin họ, nhìn người này rồi lại nhìn sang người kia, lời van nài càng lúc càng hèn mọn.
"Điện thoại rất quan trọng với con...!Các thím thả con ra đi...!Thím Nguyễn...!Hức...!Thím Hòa...!Con nhớ hai người yêu con lắm...!Hức...!Con cũng yêu hai người lắm...!Sao mọi người lại như thế? Hức...!Làm ơn thả con ra đi mà..."

Thiếu nữ ngây thơ thật sự không hiểu vì sao chỉ có một đêm mà tất cả mọi người đều thay đổi hết, thế giới hạnh phúc đầy tình thương suốt mười lăm năm cứ như một giấc mộng ảo, vỡ nát nhanh đến mức không đợi cô tỉnh dậy.
Khó hiểu,, bất lực, Hàm Ý Vị Băng khóc thật sự thương tâm.

Nhưng mmặc cho cô có khóc có xin họ cỡ nào, những khuôn mặt từng vô cùng yêu thương cô kia, bây giờ lại lạnh nhạt nhìn cô khóc lóc, không hề vội vỗ về cô như ngày xưa.
Ỷ vào được Bạc Thần Kiêu che chở từ nhỏ đến lớn, có việc liền gọi cho hắn, ham ăn biếng làm, từng có cơ hội tập võ để tự vệ nhưng lại ngại khổ mệt, đến lúc cần thì chỉ biết khóc lóc đầy thảm hại.

Hàm Ý Vị Băng lần đầu nhận thức được bản thân vô dụng cỡ nào, vô dụng đến nỗi chính đồ vật của mình cũng không tự bảo vệ được.
Hàm Ý Vị Hoa chưa bao giờ che dấu việc muốn có được Bạc Thần Kiêu, những ký ức, những kỷ niệm, những tâm tư tình cảm của riêng cô và hắn thế nhưng sắp bị ả ta biết được, còn có khả năng dùng điện thoại cô để nhắn tin đầy thân mật với hắn.
Mà chính cô, dù cho muốn nói cho Bạc Thần Kiêu tất cả mọi thứ, dù cho vô cùng muốn hắn trở về để bảo vệ cô, nhưng điện thoại bị cướp đi, dù đi trường học hay đi đâu đều có người giám sát.

Hàm Ý Vị Băng cố chạy trốn để mượn điện thoại người lạ gọi cho hắn, nhưng số hắn và các tướng cấp cao bên cạnh đều chặn số lạ, vừa thử gọi hai lần liền bị bắt được.
Sau đó lại bị bỏ đói thêm một lần.
Bất lực đến tột cùng.
Nhưng sự xuất hiện của các người quen mà Bạc Thần Kiêu đã gửi gắm, lại khiến Hàm Ý Vị Băng nhận thấy được hi vọng, tin tưởng họ chắc chắn sẽ gọi được vào số của hắn.
Nhận thấy được sát ý ngày càng rõ ràng của cha ruột mình và mẹ kế, Hàm Ý Vị Băng cố giữ bình tĩnh, trông chờ ngày Bạc Thần Kiêu trở về.
Nhưng, một tháng trôi qua, lại là một đêm  cô đi ngủ với chiếc bụng đói meo.

Ban đầu là lo lắng hắn đã xảy ra chuyện gì, sợ hắn bị thương bởi đao kiếm không có mắt.

Cô thấp thỏm chờ đợi, cho đến khi Hàm Ý Vị Hoa tìm đến cô, lắc lắc chiếc điện thoại quen thuộc trong tay.
"Vị Băng, Thần Kiêu lại chiến thắng thêm một trận nữa rồi, không uổng công chị ngày đêm đều nhắn tin với anh ấy, Thần Kiêu bảo là sự quan tâm của chị tạo cho anh ấy động lực rất lớn."
Hàm Ý Vị Băng ngẩn ngơ nhìn về phía màn hình điện thoại đang được giơ lên.
[Thần Kiêu, anh dạo này sao rồi? Em nhớ anh lắm.]
- [Anh ổn, em thì sao?]
[Anh không nói yêu em ư?]
- > [Băng Băng, cây quế trước doanh trại anh rất đẹp, gió cát thổi mạnh như vậy cũng không bị gãy, anh vừa nhìn nó liền nhớ tới em.]
[Anh không thể nói thẳng ra à?]
Hai ngày sau, Bạc Thần Kiêu mới trả lời.
- [Băng Băng, sao em lạ vậy?]
[Đâu có, sao lại lạ? Em nhớ anh có gì sai sao?]
- [Vâng, Băng Băng, hôm nay có người muốn động vào cây quế của anh, anh rất tức giận, vừa xử đẹp người đó rồi.]
Như rằng tự thấy bản thân hơi trẻ con, hắn nhắn thêm một câu.

- [Băng Băng, anh luôn muốn bảo vệ em, dù cho chỉ là một cái cây, nhưng nó khiến anh nghĩ về em, anh cũng sẽ bảo vệ nó kỹ càng.]
[Em hiểu rồi, anh đừng tức nữa nha, như vậy em lo lắm.]
Sau đó lại là chút hội thoại vụn vặt thăm hỏi thường ngày, chủ yếu là Hàm Ý Vị Hoa chủ động hỏi, Bạc Thần Kiêu lâu lâu sẽ trả lời, như là bận rộn vô cùng.
Có lẽ đã đọc hết tin nhắn trước đó, cách nhắn tin bắt chước khá giống cô, nhưng không phải là không có sơ hở và khác lạ.
Nhưng những sơ hở và khác lạ đó, người yêu của cô chỉ hỏi duy nhất một câu sao em lạ thế, Hàm Ý Vị Hoa vừa giải thích một chút, Bạc Thần Kiêu liền tin tưởng không nghi ngờ.
Không đủ quen thuộc, không đủ để tâm, cho nên mười lăm năm gắn bó, chỉ đổi lại việc nhìn hắn trò chuyện ngọt ngào với người con gái khác.
Hàm Ý Vị Hoa vừa lòng ngắm bàn tay vô thức bóp chặt lại của Hàm Ý Vị Băng, bấm nút tắt màn hình, đưa cho người hầu ở bên cạnh, nhìn cô nói.
"Em gái của chị, Thần Kiêu đã nhận được cuộc gọi của những vị môn khách muốn cứu em kia rồi."
"Nhưng mà...!Hắn không tin.

Thần Kiêu gọi điện cho em, chị dùng máy biến thanh, đôi ba vài lời liền gạt được hắn."
"Bắt chước ngữ điệu của em không khó, nhưng chị cũng không thuần thục, mà vị hôn phu của em từ đầu chí đuôi đều không nhận ra được người đang nói chuyện với hắn là chị."
Hàm Ý Vị Hoa xoay người, rời khỏi căn phòng lạnh lẽo do bị gỡ máy điều hòa này.
"Vị Băng, cái gọi là thanh mai trúc mã mười lăm năm dài dẳng, cũng chỉ đến đó thôi."
Cánh cửa khép lại, nguồn sáng từ bên ngoài khe cửa biến mất.

Tiếng cài ổ khóa vang lên "lạch cạch" rồi yên lặng, không gian chật hẹp liền trở nên tối tăm và tĩnh mịch.
Việc bị giam cầm trong một căn phòng chật chội và lạnh lẽo, không lắp bóng đèn để chiếu sáng, đã từng khiến cô tủi thân vô cùng.
Trước đó, nghĩ đến việc Bạc Thần Kiêu sắp trở về bên cạnh cô rồi, Hàm Ý Vị Băng liền cảm thấy mọi thứ như nào cũng không sao cả.

Hắn nhất định sẽ phẫn nộ và điên cuồng xử lý từng người một, trong lúc đó sẽ đau lòng ôm cô vào ngực, vuốt ve và hôn cô để dỗ dành.

Trong mắt hắn nhất định sẽ chứa ý hối hận vì đã bỏ cô một mình, động tác nhất định sẽ không giấu được sự thương tiếc và áy náy, rồi sẽ luôn ở cạnh cô cho đến khi cô mỉm cười trở lại.

Hắn nhất định sẽ kể chuyện xưa để ru cô ngủ, dẫn cô đi chơi và mua sắm, sau đó làm bài tập ở trường giúp cô.
Cuộc sống của họ sẽ quay trở về như lúc ban đầu, hắn nhất định sẽ đối xử dịu dàng với cô gấp đôi luôn cả phần của mẹ cô.

Mà những gì Hàm Ý Vị Băng cần làm là đáng thương dựa vào cần cổ hắn, khóc lóc cho thỏa thích, sau đó ngồi yên hưởng thụ sự sủng ái không góc chết của hắn.
Chính những ý nghĩ này đã giúp cô mạnh mẽ tự chịu đựng cho đến bây giờ.
Nhưng người mà cô gửi gắm hi vọng, lại chính tay dập nát nó mất rồi.
Hàm Ý Vị Băng dùng tay tự đấm ngực mình, cố gắng hít thở.
Mùi hôi thối của xác chuột chết nồng nặc, đầy ghê tởm sộc vào mũi.
Thì ra, cái giá của sự trưởng thành lại đắt đỏ như vậy.
Hàm Ý Vị Băng tự hứa với bản thân, nếu còn gặp lại, cô nhất định sẽ không để Bạc Thần Kiêu phải trải qua những việc này.
Cô sẽ nhận ra hắn, sẽ nhận ra sự lạ thường nếu có người muốn giả mạo hắn, sẽ vội vã đến bên hắn lúc hắn cần.
Cảm giác tuyệt vọng đến mức khó thở, đến mức muốn rơi nước mắt cũng không có sức để khóc như thế này, mình em chịu đựng là đủ rồi.
Thần Kiêu, em sẽ không hư như anh..

Chapter
1 Chương 1: 1: 18 Cô Thật Kinh Tởm
2 Chương 2: 2: Hắn Ôm Chị Gái Cô Ở Trong Ngực
3 Chương 3: 3: First Kiss Quá Khứ
4 Chương 4: 4: Hề Vi Chi Thủy
5 Chương 5: 5: Bạc Phu Nhân
6 Chương 6: 6: Âm Mưu Của Người Chị Gái
7 Chương 7: 7: Bạc Đại Đế Là Thật Lòng Yêu Tiểu Thư Vị Hoa
8 Chương 8: 8: Một Chiếc Băng Băng Hay Khóc
9 Chương 9: 9: Bạc Thần Kiêu Sẽ Không Để Cho Hàm Ý Vị Hoa Chờ Đợi
10 Chương 10: 10: Freato
11 Chương 11: 11: Yêu Thầm Quá Khứ
12 Chương 12: 12: Băng Băng Em Chỉ Coi Tôi Là Anh Trai Quá Khứ
13 Chương 13: 13: Hắn Đã Có Người Con Gái Khác Quá Khứ
14 Chương 14: 14: Có Bao Giờ Em Sợ Tôi Đau Chưa Quá Khứ
15 Chương 15: 15: Tỏ Tình Quá Khứ
16 Chương 16: 16: Làm Bạn Quá Khứ
17 Chương 17: 17: Băng Băng Lễ Tình Nhân Vui Sướng Quá Khứ
18 Chương 18: 18: Một Tiếng Hai Mươi Sáu Phút
19 Chương 19: 19: Đáp Án Của Bạc Thần Kiêu
20 Chương 20: 20: 18 Đau Đến Mức Nghẹt Thở
21 Chương 21: 21: 18 Anh Đừng Đi
22 Chương 22: 22: 16 Ôm Ấp
23 Chương 23: 23: 18 Hàm Ý Vị Hoa Gọi Đến
24 Chương 24: 24: 18 Buột Miệng R3n Rỉ
25 Chương 25: 25: 18 Hàm Ý Vị Hoa Biết Họ Đang L@m Tình
26 Chương 26: 26: 18 Em Cũng Cần Anh Mà
27 Chương 27: 27: Hàm Ý Vị Hoa Hẹn Gặp Mặt
28 Chương 28: 28: Châm Chọc Người Chị Gái Đê Tiện
29 Chương 29: 29: Quá Khứ Yêu Đương Của Chị Gái Và Chồng
30 Chương 30: 30: Bạc Thần Kiêu Đáng Lẽ Phải Cưới Chị Cô
31 Chương 31: 31: Yếu Đuối Quá Khứ
32 Chương 32: 32: Người Yêu Cô Không Nhận Ra Cô Quá Khứ
33 Chương 33: 33: Lửa Cháy Quá Khứ
34 Chương 34: 34: Triên Diên Quá Khứ
35 Chương 35: 35: Băng Băng Chia Tay Đi Quá Khứ
36 Chương 36: 36: Chuẩn Bị Kỷ Niệm Ngày Cưới Nhau
37 Chương 37: 37: Xin Chào Bạc Phu Nhân
38 Chương 38: 38: Chào Anh Chúng Ta Ly Hôn Đi
39 Chương 39: 39: Phu Nhân Đang Ở Đâu
40 Chương 40: 40: Cô Ly Hôn Tôi Để Tìm Trò Chơi Mới À
41 Chương 41: 41: Băng Băng Quay Đầu Lại
42 Chương 42: 42: Ba Tháng Sau Nếu Em Muốn Thì Chúng Ta
43 Chương 43: 43: Đêm Mưa Quá Khứ
44 Chương 44: 44: Tiệc Tối Quá Khứ
45 Chương 45: 45: Chuốc Thuốc Quá Khứ
46 Chương 46: 46: 16 Lần Đầu Tiên
47 Chương 47: 47: Tôi Cấm Em Gọi Tôi Là Chồng Cũ
48 Chương 48: 48: Em Phải Thường Xuyên Đi Tìm Tôi
49 Chương 49: 49: Chặn Số Điện Thoại Của Hắn
50 Chương 50: 50: Báo Cho Thống Quân Biết Sự Lạ Thường Của Phu Nhân
51 Chương 51: 51: Herin Có Hậu Trường Rất Ghê Gớm
52 Chương 52: 52: Thẩm Ôn Hi
53 Chương 53: 53: Chị Có Thể Cho Em Thông Tin Liên Lạc Được Không
54 Chương 54: 54: Em Nghĩ Tôi Không Dám Làm Gì Tình Nhân Của Em À
55 Chương 55: 55: Ngày Mốt Tôi Có Rảnh Lúc Đó Hai Ta Ly Hôn
56 Chương 56: 56: Đại Đế Bị Ám Sát
57 Chương 57: 57: Tiểu Thư Cô Định Tái Diễn Lạo Cảnh Đêm Đó Là
58 Chương 58: 58: Anh Muốn Em Đút Cho Anh Ăn À
59 Chương 59: 59: Hàm Ý Vị Hoa Có Con Của Bạc Thần Kiêu
60 Chương 60: 60: Vị Hoa Nếu Muốn Thì Cứ Sinh Đi
61 Chương 61: 61: Trước Buổi Tiệc Tối
62 Chương 62: 62: Vị Băng Tự Biết Nhục Đi
63 Chương 63: 63: Chết Là Kết Cục Hoàn Mỹ Duy Nhất Của Bọn Họ
64 Chương 64: 64: Tình Cảm Của Thẩm Ôn Hi
65 Chương 65: 65: Herin Làm Ơn Hãy Nhìn Về Phía Em Đi Mà
66 Chương 66: 66: Chị Có Thể Đến Đó Một Lần Với Em Không
67 Chương 67: 67: Khi Công Chúa Ngủ Say
68 Chương 68: 68: Bị Bắt Cóc
69 Chương 69: 69: Thiên Nga Gãy Cánh
70 Chương 70: 70: Ngu Ngốc Không Ai Bằng
71 Chương 71: 71: Đôi Uyên Ương Sắp Chết
72 Chương 72: 72: Tôi Ở Đây
73 Chương 73: 73: Mavis Định Gây Chuyện
74 Chương 74: 74: Quà Sinh Nhật
75 Chương 75: 75: Thần Kiêu Giữa Chúng Ta Không Có Th
76 Chương 76: 76: Què
77 Chương 77: 77: Để Tôi Chỉ Em Cách Dùng Súng
78 Chương 78: 78: Em Thích Ai Tôi Giết Người Đó
79 Chương 79: 79: Những Gì Tôi Nói Em Nghe Không Hiểu
80 Chương 80: 80: Em Sẽ Nghe Lời Anh
81 Chương 81: 81: Đồ Ghê Tởm
82 Chương 82: 82: Bạc Thống Quân Tôi Sợ Dơ
83 Chương 83: 83: Hắn Ép Cô L@m Tình
84 Chương 84: 84: Em Đau Tôi Cũng Đau
85 Chương 85: 85: Vợ Một Lần Nữa Thôi Nhé
86 Chương 86: 86: Em Gọi Tôi Là Gì
87 Chương 87: 87: Là Tôi Không Đủ Cảnh Giác Với Em
88 Chương 88: 88: Thần Kiêu Ngủ Đi
89 Chương 89: 89: Chạy Trốn 1
90 Chương 90: 90: Chạy Trốn 2
91 Chương 91: 91: Bị Chặn Đường
92 Chương 92: 92: Lên Trên Thân Máy Bay Đi Tiểu Thư Na
93 Chương 93: 93: Nara Tên Cô Ấy Là Nara!
94 Chương 94: 94: Tuyệt Trần Khó Sánh
95 Chương 95: 95: Uy Nghi Của Một Cường Giả
96 Chương 96: 96: Em Chơi Như Vậy Đã Đủ Chưa
97 Chương 97: 97: Tôi Không Cho Phép Em Rời Khỏi Tôi
98 Chương 98: 98: Tùy Vào Độ Ngoan Ngoãn Của Em
99 Chương 100: 100: Hình Như Đã Lâu Rồi Em Chưa Đeo Qua
100 Chương 101: 101: Em Sẽ Ước Rằng
101 Chương 102: 102: Là Em Ép Tôi
102 Chương 103: 103: Tốt Lắm Băng Băng
103 Chương 104: 104: Đương Nhiên Là Vì
104 Chương 105: 105: Băng Băng Nhớ Cho Kỹ Ngày Hôm Nay
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: 1: 18 Cô Thật Kinh Tởm
2
Chương 2: 2: Hắn Ôm Chị Gái Cô Ở Trong Ngực
3
Chương 3: 3: First Kiss Quá Khứ
4
Chương 4: 4: Hề Vi Chi Thủy
5
Chương 5: 5: Bạc Phu Nhân
6
Chương 6: 6: Âm Mưu Của Người Chị Gái
7
Chương 7: 7: Bạc Đại Đế Là Thật Lòng Yêu Tiểu Thư Vị Hoa
8
Chương 8: 8: Một Chiếc Băng Băng Hay Khóc
9
Chương 9: 9: Bạc Thần Kiêu Sẽ Không Để Cho Hàm Ý Vị Hoa Chờ Đợi
10
Chương 10: 10: Freato
11
Chương 11: 11: Yêu Thầm Quá Khứ
12
Chương 12: 12: Băng Băng Em Chỉ Coi Tôi Là Anh Trai Quá Khứ
13
Chương 13: 13: Hắn Đã Có Người Con Gái Khác Quá Khứ
14
Chương 14: 14: Có Bao Giờ Em Sợ Tôi Đau Chưa Quá Khứ
15
Chương 15: 15: Tỏ Tình Quá Khứ
16
Chương 16: 16: Làm Bạn Quá Khứ
17
Chương 17: 17: Băng Băng Lễ Tình Nhân Vui Sướng Quá Khứ
18
Chương 18: 18: Một Tiếng Hai Mươi Sáu Phút
19
Chương 19: 19: Đáp Án Của Bạc Thần Kiêu
20
Chương 20: 20: 18 Đau Đến Mức Nghẹt Thở
21
Chương 21: 21: 18 Anh Đừng Đi
22
Chương 22: 22: 16 Ôm Ấp
23
Chương 23: 23: 18 Hàm Ý Vị Hoa Gọi Đến
24
Chương 24: 24: 18 Buột Miệng R3n Rỉ
25
Chương 25: 25: 18 Hàm Ý Vị Hoa Biết Họ Đang L@m Tình
26
Chương 26: 26: 18 Em Cũng Cần Anh Mà
27
Chương 27: 27: Hàm Ý Vị Hoa Hẹn Gặp Mặt
28
Chương 28: 28: Châm Chọc Người Chị Gái Đê Tiện
29
Chương 29: 29: Quá Khứ Yêu Đương Của Chị Gái Và Chồng
30
Chương 30: 30: Bạc Thần Kiêu Đáng Lẽ Phải Cưới Chị Cô
31
Chương 31: 31: Yếu Đuối Quá Khứ
32
Chương 32: 32: Người Yêu Cô Không Nhận Ra Cô Quá Khứ
33
Chương 33: 33: Lửa Cháy Quá Khứ
34
Chương 34: 34: Triên Diên Quá Khứ
35
Chương 35: 35: Băng Băng Chia Tay Đi Quá Khứ
36
Chương 36: 36: Chuẩn Bị Kỷ Niệm Ngày Cưới Nhau
37
Chương 37: 37: Xin Chào Bạc Phu Nhân
38
Chương 38: 38: Chào Anh Chúng Ta Ly Hôn Đi
39
Chương 39: 39: Phu Nhân Đang Ở Đâu
40
Chương 40: 40: Cô Ly Hôn Tôi Để Tìm Trò Chơi Mới À
41
Chương 41: 41: Băng Băng Quay Đầu Lại
42
Chương 42: 42: Ba Tháng Sau Nếu Em Muốn Thì Chúng Ta
43
Chương 43: 43: Đêm Mưa Quá Khứ
44
Chương 44: 44: Tiệc Tối Quá Khứ
45
Chương 45: 45: Chuốc Thuốc Quá Khứ
46
Chương 46: 46: 16 Lần Đầu Tiên
47
Chương 47: 47: Tôi Cấm Em Gọi Tôi Là Chồng Cũ
48
Chương 48: 48: Em Phải Thường Xuyên Đi Tìm Tôi
49
Chương 49: 49: Chặn Số Điện Thoại Của Hắn
50
Chương 50: 50: Báo Cho Thống Quân Biết Sự Lạ Thường Của Phu Nhân
51
Chương 51: 51: Herin Có Hậu Trường Rất Ghê Gớm
52
Chương 52: 52: Thẩm Ôn Hi
53
Chương 53: 53: Chị Có Thể Cho Em Thông Tin Liên Lạc Được Không
54
Chương 54: 54: Em Nghĩ Tôi Không Dám Làm Gì Tình Nhân Của Em À
55
Chương 55: 55: Ngày Mốt Tôi Có Rảnh Lúc Đó Hai Ta Ly Hôn
56
Chương 56: 56: Đại Đế Bị Ám Sát
57
Chương 57: 57: Tiểu Thư Cô Định Tái Diễn Lạo Cảnh Đêm Đó Là
58
Chương 58: 58: Anh Muốn Em Đút Cho Anh Ăn À
59
Chương 59: 59: Hàm Ý Vị Hoa Có Con Của Bạc Thần Kiêu
60
Chương 60: 60: Vị Hoa Nếu Muốn Thì Cứ Sinh Đi
61
Chương 61: 61: Trước Buổi Tiệc Tối
62
Chương 62: 62: Vị Băng Tự Biết Nhục Đi
63
Chương 63: 63: Chết Là Kết Cục Hoàn Mỹ Duy Nhất Của Bọn Họ
64
Chương 64: 64: Tình Cảm Của Thẩm Ôn Hi
65
Chương 65: 65: Herin Làm Ơn Hãy Nhìn Về Phía Em Đi Mà
66
Chương 66: 66: Chị Có Thể Đến Đó Một Lần Với Em Không
67
Chương 67: 67: Khi Công Chúa Ngủ Say
68
Chương 68: 68: Bị Bắt Cóc
69
Chương 69: 69: Thiên Nga Gãy Cánh
70
Chương 70: 70: Ngu Ngốc Không Ai Bằng
71
Chương 71: 71: Đôi Uyên Ương Sắp Chết
72
Chương 72: 72: Tôi Ở Đây
73
Chương 73: 73: Mavis Định Gây Chuyện
74
Chương 74: 74: Quà Sinh Nhật
75
Chương 75: 75: Thần Kiêu Giữa Chúng Ta Không Có Th
76
Chương 76: 76: Què
77
Chương 77: 77: Để Tôi Chỉ Em Cách Dùng Súng
78
Chương 78: 78: Em Thích Ai Tôi Giết Người Đó
79
Chương 79: 79: Những Gì Tôi Nói Em Nghe Không Hiểu
80
Chương 80: 80: Em Sẽ Nghe Lời Anh
81
Chương 81: 81: Đồ Ghê Tởm
82
Chương 82: 82: Bạc Thống Quân Tôi Sợ Dơ
83
Chương 83: 83: Hắn Ép Cô L@m Tình
84
Chương 84: 84: Em Đau Tôi Cũng Đau
85
Chương 85: 85: Vợ Một Lần Nữa Thôi Nhé
86
Chương 86: 86: Em Gọi Tôi Là Gì
87
Chương 87: 87: Là Tôi Không Đủ Cảnh Giác Với Em
88
Chương 88: 88: Thần Kiêu Ngủ Đi
89
Chương 89: 89: Chạy Trốn 1
90
Chương 90: 90: Chạy Trốn 2
91
Chương 91: 91: Bị Chặn Đường
92
Chương 92: 92: Lên Trên Thân Máy Bay Đi Tiểu Thư Na
93
Chương 93: 93: Nara Tên Cô Ấy Là Nara!
94
Chương 94: 94: Tuyệt Trần Khó Sánh
95
Chương 95: 95: Uy Nghi Của Một Cường Giả
96
Chương 96: 96: Em Chơi Như Vậy Đã Đủ Chưa
97
Chương 97: 97: Tôi Không Cho Phép Em Rời Khỏi Tôi
98
Chương 98: 98: Tùy Vào Độ Ngoan Ngoãn Của Em
99
Chương 100: 100: Hình Như Đã Lâu Rồi Em Chưa Đeo Qua
100
Chương 101: 101: Em Sẽ Ước Rằng
101
Chương 102: 102: Là Em Ép Tôi
102
Chương 103: 103: Tốt Lắm Băng Băng
103
Chương 104: 104: Đương Nhiên Là Vì
104
Chương 105: 105: Băng Băng Nhớ Cho Kỹ Ngày Hôm Nay