Chương 66: 66: Tung Tích Của Hứa Huân

Đã hơn một giờ sáng, nhưng phòng riêng của Hứa Định Kiên vẫn còn sáng đèn.

Mỗi ngóc ngách ở nơi riêng tư thuộc về anh chỉ có thể dùng vài từ để miêu tả: gọn gàng, tiêu chuẩn.
Căn phòng lấy tông màu trắng xám làm chủ đạo, đối diện với giường ngủ là một kệ gỗ lớn chất đầy những cuốn sách về chính trị, quan hệ quốc tế, hay thu phục nhân tâm,… Điều này cho thấy rõ định hướng nghề nghiệp, cũng như tham vọng lãnh đạo quốc gia trong tương lai của chủ nhân nơi này.
Chếch bên trái tủ gỗ, một người đàn ông ngồi đối diện thiếu niên trên bộ bàn ghế da màu đen tuyền.

Ông ấy chậm rãi châm trà cũng không có dấu hiệu lên tiếng.
Hứa Định Kiên cũng không vội, giữa hai người họ dường như đang ngầm đọ sức xem ai kiên nhẫn hơn.

Cuối cùng vẫn là Hứa Đình phá tan bầu không khí trầm mặc:
“Dựa theo tuyến thời gian mà con nói, đúng thật ở thủ đô có một người như vậy.

Nhưng cậu ta không phải Hứa Huân.”
Nghe tới đây, đôi mắt vốn đang nhìn xa xăm của thiếu niên đột nhiên có tiêu cự: “Ý ông là sao?”
Hứa Đình nở nụ cười từ ái của người cha hiền: “Cháu đích tôn Phạm gia gần đây lộ mặt trong giới thượng lưu.

Người này trước nay chưa từng xuất hiện, người bên kia lấy lí do cho hắn đi du học từ nhỏ, nghe tin ông cụ bệnh nặng nên cấp tốc về nước.

Tên cậu ta cũng có một chữ Huân.

Phạm Huân.”
Hứa Định Kiên sửng sốt: “Là Phạm gia mà con biết sao?”
Đối phương gật đầu: “Trong vòng còn truyền ra một tin đồn.

Phạm Huân là con trai một tiểu tình nhân Phạm Lượng nuôi bên ngoài, vẫn luôn không được chính thất ưa thích.”
Thiếu niên có chút nghi ngờ: “Ba chắc chắn đây là người con muốn tìm? Dù sao chỉ dựa trên tuyến thời gian Hứa Huân mất tích, chẳng khác nào mò kim đáy biển.”
Hứa Đình dường như đã dự liệu trước câu hỏi này: “Con nói không sai.

Chỉ là trùng hợp Phạm Huân cũng có vết bớt giống như con miêu tả, vẻ ngoài của hai người đúng là từ một khuôn đúc ra.”
“Chỉ có điều…”
Hứa Định Kiên nhíu mày: “Sao vậy?”
Đôi mắt người đàn ông như đang hoài niệm quá khứ: “Cậu bé này ba đã từng thấy.”
“Theo như ba nói, Phạm gia gần đây khua chiêng giống trống chỉ hận không bày hắn ra trưng bày giữa bàn dân thiên hạ, ba nhìn thấy cũng đâu có gì lạ.”
Hứa Đình lắc đầu: “Không phải, ý ba là 15 năm trước.”

Mạc gia
Mạc Vũ ngồi một mình trong phòng nghỉ của nghệ sĩ, lặng lẽ nhìn ảnh một bé gái trên màn hình di động.

Đôi môi anh mấp máy, âm thanh phát ra chỉ đủ một mình anh nghe thấy:
“Không phải Uyển Uyển thích nhất được nghe anh đàn sao? Giờ người dân cả nước đều có thể nghe, chỉ còn em là không thể…”
“Rõ ràng em chỉ xuất hiện bên cạnh anh trai hai năm, nhưng lại khiến anh sống trong dày vò suốt hơn một thập kỷ.

Kiếp trước anh trai nợ em sao? Uyển Uyển!”
Ngoài cửa, trợ lý của anh đang nghe điện thoai Lộ Mẫn: “Mạc Vũ đâu rồi? Người trong nhà đợi nó về đón lễ Phục Sinh, nó thì hay rồi giờ chẳng thấy tung tích đâu!”
Lâm Minh khó xử thở dài: “Tâm trạng thiếu gia đang rất tệ thưa phu nhân.

Cậu ấy đang ngồi thất thần xem ảnh của tiểu thư.”
Bàn tay Lộ Mẫn bất giác siết chặt điện thoại: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Lâm Minh ngờ nghệch: “Phu nhân quên à? Hôm nay là ngày giỗ của cố tiểu thư.”
Lộ Mẫn phẫn nộ quát: “Cậu đang nói bậy bạ cái gì đấy! Con bé chỉ mất tích ai nói cậu con bé đã....!Cậu còn nói những lời tương tự, cẩn thận cái mạng nhỏ của cậu đó.”
Lâm Minh rùng mình: “Người ngoài sao biết được, vị phu nhân cao quý nhất đất nước này lại có sở thích mở miệng đòi chém đòi giết.

Nhưng nghĩ đến những người Lộ gia mà cậu ta biết, tự thấy điều này cũng không có gì lạ.”
Giọng nói của Lộ Mẫn đúng lúc vang lên: “Cậu đưa điện thoại cho nó.”
Lâm Minh im lặng làm theo, gõ cửa bước vào phòng.

Đối diện với ánh mắt sắc bén của Mạc Vũ, anh ta lấy tay che loa điện thoại: “Mẹ thiếu gia.”
Mạc Vũ ném cái gối trong tay vào người anh: “Cậu mắng ai đấy hả?”
Lâm Minh không né kịp, lập tức lãnh trọn, sau khi hiểu ý đối phương liền oan ức giải thích: "Phu nhân muốn nói chuyện với thiếu gia.”
Mạc Vũ khựng lại vài giây, rồi chậm chạp nhận lại di động từ tay Lâm Minh: “Mẹ.”
“Ừm.

Mẹ có một tin vui và một tin buồn, con muốn nghe cái nào trước?” Giọng Lộ Mẫn bình tĩnh tới mức anh không nghe ra bất kỳ thứ cảm xúc trập trùng nào trong đó.
Mạc Vũ ngả người ra sau ghế, một hồi lâu mới lên tiếng: “Tin vui trước đi.”
“Mẹ tìm thấy em gái con rồi.”

“Mẹ nói cái gì?” Mạc Vũ hoảng hốt tới nỗi đứng bật dậy.
Giọng anh run rẩy cứ như không thuộc về mình: “Mẹ nói thật? Tìm thấy khi nào? Sao giờ mẹ mới nói với con.”
Lộ Mẫn cố trấn an con trai mình: “Con khoan vội đã.

Cả nhà đang đợi kết quả xét nghiệm ADN của con bé.

Nếu đúng là thật, chúng ta vẫn còn nhiều thời gian bù đắp cho Uyển Uyển.”
Tuy sốt ruột tìm em gái, nhưng không phải anh hoàn toàn mất đi lí trí.

Mạc Vũ vẫn nhớ đến câu nói trước đó của mẹ: “Vậy còn tin buồn?”
Nghe tới đây, Lộ Mẫn gần như nghiến răng, nghiến lợi: “Nếu cô bé này đúng thật là Uyển Uyển.

Gia đình mình nhất định không để yên cho Hứa gia.”
Mạc Vũ nhíu mày: “Trước giờ chúng ta không phải vẫn luôn trả thù Hứa gia sao? Ý mẹ là gì?”
“Em gái con… con gái của mẹ… bị câm.”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Thiên Kim Mất Tích
2 Chương 2: 2: Tuổi Phản Nghịch
3 Chương 3: 3: Hai Gia Đình
4 Chương 4: 4: Trịnh Thanh Mây Bạo Lực
5 Chương 5: 5: Hứa Huân
6 Chương 6: 6: Cậu Giống Shizuka
7 Chương 7: 7: Người Của Tôi
8 Chương 8: 8: Kế Hoạch Cưa Đổ Nữ Thần
9 Chương 9: 9: Thiếu Nữ Tết Tóc Đuôi Sam
10 Chương 10: 10: Đàm Phán
11 Chương 11: 11: Trận Ẩu Đả
12 Chương 12: 12: Xử Phạt
13 Chương 13: 13: Quái Vật
14 Chương 14: 14: Lòng Tự Trọng
15 Chương 15: 15: Nghệ Sĩ Violin Lộ Mẫn
16 Chương 16: 16: Thiếu Nữ Tóc Đỏ Toả Sáng
17 Chương 17: 17: Cách Một Cánh Cửa
18 Chương 18: 18: Bạn Trai Của Trịnh Thanh Mây
19 Chương 19: 19: Ban Tổ Chức Văn Nghệ Ngày Xuân
20 Chương 20: 20: Hai Người Mẹ
21 Chương 21: 21: Kẻ Cắp
22 Chương 22: 22: Top Mười Khối Mười
23 Chương 23: 23: Tình Thân
24 Chương 24: 24: Người Thực Vật
25 Chương 25: 25: Ai Cần Cậu
26 Chương 26: 26: Ngày Hội Tẩy Não
27 Chương 27: 27: Buổi Tổng Duyệt Văn Nghệ
28 Chương 28: 28: Âm Mưu Hủy Hoại Trịnh Thanh Mây
29 Chương 29: 29: Nữ Sinh Trong Góc Tối
30 Chương 30: 30: Bắt Cóc
31 Chương 31: 31: Hứa Định Kiên Phẫn Nộ
32 Chương 32: 32: Quà Cảm Ơn
33 Chương 33: 33: Nỗi Lòng Của Hứa Huân
34 Chương 34: 34: Hứa Huân Khác Thường
35 Chương 35: 35: Em Gái Của Mạc Vũ
36 Chương 36: 36: Ai Nợ Ai
37 Chương 37: 37: Giáo Viên Bất Đắc Dĩ
38 Chương 38: 38: Chợ Phiên
39 Chương 39: 39: Ảo Tưởng Là Bệnh
40 Chương 40: 40: Doanh Nhân Bất Động Sản
41 Chương 41: 41: Trịnh Thanh Mây Đổi Tính
42 Chương 42: 42: Xét Nghiệm Adn
43 Chương 43: 43: Thanh Mai Trúc Mã
44 Chương 44: 44: Cô Ấy Rực Rỡ Hơn Pháo Hoa
45 Chương 45: 45: Con Của Chúng Ta
46 Chương 46: 46: Gian Lận
47 Chương 47: 47: Nhận Hối Lộ
48 Chương 48: 48: Thoả Hiệp
49 Chương 49: 49: Công Việc Bán Thời Gian
50 Chương 50: 50: Đàn Sĩ
51 Chương 51: 51: Hai Tấm Vé
52 Chương 52: 52: Mạc Vũ Nghi Ngờ
53 Chương 53: 53: Món Quà Bất Ngờ
54 Chương 54: 54: Bạn Trai Lý Tưởng Của Trịnh Thanh Mây
55 Chương 55: 55: Tâm Tư Của Vũ An Miên
56 Chương 56: 56: Cán Cân Trong Lòng Đinh Quang Lưu
57 Chương 57: 57: Người Cha Từ Trên Trời Rơi Xuống
58 Chương 58: 58: Thời Gian Không Còn Nhiều
59 Chương 59: 59: Giao Dịch Thất Bại
60 Chương 60: 60: Con Gái Thật Khó Hiểu
61 Chương 61: 61: Sự Phản Bội Của Hứa Huân
62 Chương 62: 62: Người Đồng Cảnh Ngộ
63 Chương 63: 63: Sĩ Diện Của Vũ An Miên
64 Chương 64: 64: Cuộc Hẹn Bất Ngờ
65 Chương 65: 65: Đính Hôn
66 Chương 66: 66: Tung Tích Của Hứa Huân
67 Chương 67: 67: Trò Đùa Dai Của Hứa Định Kiên
68 Chương 68: 68: Vật Phẩm Hoàn Mỹ
69 Chương 69: 69: Ai Ngốc Hơn Ai
70 Chương 70: 70: Ai Điên Hơn Ai
71 Chương 71: 71: Chúng Ta Tìm Con Rất Khổ Sở
72 Chương 72: 72: Địa Ngục Cho Ai
73 Chương 73: 73: Tôi Kể Cậu Nghe Một Bí Mật
74 Chương 74: 74: Chuyện Xưa
75 Chương 75: 75: Chúng Tôi Đã Từng Là Hai Người Thân Nhất Trên Thế Giới Này
76 Chương 76: 76: Chúng Đều Là Những Đứa Trẻ Đáng Thương
77 Chương 77: 77: Tín Ngưỡng Của Lân Nhi
78 Chương 78: 78: Cậu Hết Thương Tớ Rồi Sao
79 Chương 79: 79: Ai Dũng Cảm Ai Yếu Đuối
80 Chương 80: 80: Lân Nhi Đi Rồi
81 Chương 81: 81: Ba Gia Tộc Hội Tụ
82 Chương 82: 82: Trịnh Thanh Mây Là Ai
83 Chương 83: 83: Tôi Muốn Học Võ
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: 1: Thiên Kim Mất Tích
2
Chương 2: 2: Tuổi Phản Nghịch
3
Chương 3: 3: Hai Gia Đình
4
Chương 4: 4: Trịnh Thanh Mây Bạo Lực
5
Chương 5: 5: Hứa Huân
6
Chương 6: 6: Cậu Giống Shizuka
7
Chương 7: 7: Người Của Tôi
8
Chương 8: 8: Kế Hoạch Cưa Đổ Nữ Thần
9
Chương 9: 9: Thiếu Nữ Tết Tóc Đuôi Sam
10
Chương 10: 10: Đàm Phán
11
Chương 11: 11: Trận Ẩu Đả
12
Chương 12: 12: Xử Phạt
13
Chương 13: 13: Quái Vật
14
Chương 14: 14: Lòng Tự Trọng
15
Chương 15: 15: Nghệ Sĩ Violin Lộ Mẫn
16
Chương 16: 16: Thiếu Nữ Tóc Đỏ Toả Sáng
17
Chương 17: 17: Cách Một Cánh Cửa
18
Chương 18: 18: Bạn Trai Của Trịnh Thanh Mây
19
Chương 19: 19: Ban Tổ Chức Văn Nghệ Ngày Xuân
20
Chương 20: 20: Hai Người Mẹ
21
Chương 21: 21: Kẻ Cắp
22
Chương 22: 22: Top Mười Khối Mười
23
Chương 23: 23: Tình Thân
24
Chương 24: 24: Người Thực Vật
25
Chương 25: 25: Ai Cần Cậu
26
Chương 26: 26: Ngày Hội Tẩy Não
27
Chương 27: 27: Buổi Tổng Duyệt Văn Nghệ
28
Chương 28: 28: Âm Mưu Hủy Hoại Trịnh Thanh Mây
29
Chương 29: 29: Nữ Sinh Trong Góc Tối
30
Chương 30: 30: Bắt Cóc
31
Chương 31: 31: Hứa Định Kiên Phẫn Nộ
32
Chương 32: 32: Quà Cảm Ơn
33
Chương 33: 33: Nỗi Lòng Của Hứa Huân
34
Chương 34: 34: Hứa Huân Khác Thường
35
Chương 35: 35: Em Gái Của Mạc Vũ
36
Chương 36: 36: Ai Nợ Ai
37
Chương 37: 37: Giáo Viên Bất Đắc Dĩ
38
Chương 38: 38: Chợ Phiên
39
Chương 39: 39: Ảo Tưởng Là Bệnh
40
Chương 40: 40: Doanh Nhân Bất Động Sản
41
Chương 41: 41: Trịnh Thanh Mây Đổi Tính
42
Chương 42: 42: Xét Nghiệm Adn
43
Chương 43: 43: Thanh Mai Trúc Mã
44
Chương 44: 44: Cô Ấy Rực Rỡ Hơn Pháo Hoa
45
Chương 45: 45: Con Của Chúng Ta
46
Chương 46: 46: Gian Lận
47
Chương 47: 47: Nhận Hối Lộ
48
Chương 48: 48: Thoả Hiệp
49
Chương 49: 49: Công Việc Bán Thời Gian
50
Chương 50: 50: Đàn Sĩ
51
Chương 51: 51: Hai Tấm Vé
52
Chương 52: 52: Mạc Vũ Nghi Ngờ
53
Chương 53: 53: Món Quà Bất Ngờ
54
Chương 54: 54: Bạn Trai Lý Tưởng Của Trịnh Thanh Mây
55
Chương 55: 55: Tâm Tư Của Vũ An Miên
56
Chương 56: 56: Cán Cân Trong Lòng Đinh Quang Lưu
57
Chương 57: 57: Người Cha Từ Trên Trời Rơi Xuống
58
Chương 58: 58: Thời Gian Không Còn Nhiều
59
Chương 59: 59: Giao Dịch Thất Bại
60
Chương 60: 60: Con Gái Thật Khó Hiểu
61
Chương 61: 61: Sự Phản Bội Của Hứa Huân
62
Chương 62: 62: Người Đồng Cảnh Ngộ
63
Chương 63: 63: Sĩ Diện Của Vũ An Miên
64
Chương 64: 64: Cuộc Hẹn Bất Ngờ
65
Chương 65: 65: Đính Hôn
66
Chương 66: 66: Tung Tích Của Hứa Huân
67
Chương 67: 67: Trò Đùa Dai Của Hứa Định Kiên
68
Chương 68: 68: Vật Phẩm Hoàn Mỹ
69
Chương 69: 69: Ai Ngốc Hơn Ai
70
Chương 70: 70: Ai Điên Hơn Ai
71
Chương 71: 71: Chúng Ta Tìm Con Rất Khổ Sở
72
Chương 72: 72: Địa Ngục Cho Ai
73
Chương 73: 73: Tôi Kể Cậu Nghe Một Bí Mật
74
Chương 74: 74: Chuyện Xưa
75
Chương 75: 75: Chúng Tôi Đã Từng Là Hai Người Thân Nhất Trên Thế Giới Này
76
Chương 76: 76: Chúng Đều Là Những Đứa Trẻ Đáng Thương
77
Chương 77: 77: Tín Ngưỡng Của Lân Nhi
78
Chương 78: 78: Cậu Hết Thương Tớ Rồi Sao
79
Chương 79: 79: Ai Dũng Cảm Ai Yếu Đuối
80
Chương 80: 80: Lân Nhi Đi Rồi
81
Chương 81: 81: Ba Gia Tộc Hội Tụ
82
Chương 82: 82: Trịnh Thanh Mây Là Ai
83
Chương 83: 83: Tôi Muốn Học Võ