Chương 50: 50: Đàn Sĩ

Trịnh Thanh Mây bị ông chủ gọi ra vẫn không hiểu mình đã làm sai chuyện gì: “Bác gọi cháu ra đây có gì không ạ? Khách đang đông để cháu vào trong giúp đỡ mọi người một tay.”
Cô vừa định xoay người đi, Lâm Thanh Chí vội bước lên trước ngăn lại.
Trịnh Thanh Mây đảo mắt nhìn hai người họ: “Sao vậy ạ?”
Trương Phong ngập ngừng mãi, cuối cùng cũng dứt khoát lên tiếng: “Ta nghĩ cháu không thích hợp với công việc này.”
Lời của ông càng khiến cô khó hiểu: “Tại sao ạ?”
Trương Phong bất đắc dĩ thở dài: “Khách đến bao nhiêu người, cháu đuổi đi hết bấy nhiêu người.

Nếu cứ đà này, chắc quán đóng cửa sớm.

Xem như cháu thương tình cho ông già tội nghiệp này, tiền lương hôm nay bác vẫn thanh toán đầy đủ.”
“Nhưng rõ ràng là họ sai, đâu phải lỗi do cháu.” Trịnh Thanh Mây không thể lý giải nổi.
Lâm Thanh Chí tươi cười giảng hòa: “Thì như vậy ông chủ mới nói em không thích hợp với công việc này.

Một sự nhịn chín sự lành, khách hàng là thượng đế.

Cứ theo quy tắc đó cửa hàng mới ăn nên làm ra.”
Trịnh Thanh Mây nghe vậy rầu rĩ cụp mắt: “Vâng, cháu hiểu rồi ạ.

Tiền lương hôm nay bác không cần đưa cháu đâu.

Xin lỗi đã làm phiền mọi người.”
Nói rồi, cô cởi bỏ tạp dề, xếp gọn mũ đồng phục đặt lên bàn, buồn bã rời khỏi.
Đi trên đường, Trịnh Thanh Mây giận chính mình vô dụng, lấy chân hất mạnh mấy viên sỏi lăn lông lốc.
Lúc ngang qua một nhà hàng năm sao, cô bất ngờ nhìn thấy tờ quảng cáo tuyển đàn sĩ* violin.

Buồn ngủ gặp chiếu manh, Trịnh Thanh Mây lập tức nắm bắt thời cơ, đi vào bên trong xin gặp quản lý.
Nhân viên dẫn cô lên thang máy đến một căn phòng nhỏ.

Quản lý nhà hàng là một cô gái trẻ tuổi tầm 27, người ở đây gọi cô ấy là chị Tiên.
Chị Tiên nhìn bộ đồng phục cấp ba trên người cô hồi lâu, rồi lắc đầu thở dài: “Em còn quá nhỏ, chị nghĩ em không thích hợp với công việc này.

Em vẫn nên tập trung học hành thì hơn.”
Lời đối phương không nằm ngoài dự đoán của Trịnh Thanh Mây, cô lễ phép lên tiếng: “Em hiểu suy nghĩ của chị, nhưng trước khi quyết định chị có thể cho em cơ hội được đàn thử không? Nếu sau đó chị vẫn không đồng ý, em sẽ đi ngay ạ.”
Chị Tiên không nỡ từ chối yêu cầu của nữ sinh dễ mến này, miễn cưỡng đồng ý: “Được, vậy để chị gọi người lấy đàn giúp em.”
Trịnh Thanh Mây sau khi nhận đàn, quyết định tấu một khúc nhạc kinh điển mang tên Beethoven Virus hay còn gọi là bản giao hưởng định mệnh.
Đến cả chị Tiên cũng ngỡ ngàng khi biết đối phương chọn bài này.

Độ khó của Beethoven Virus khiến Hồ Cát Tiên càng thêm chắc chắn nhận định trước đó của mình, thế nhưng chính cô cũng thầm đánh giá cao tinh thần của người đối diện.
Trịnh Thanh Mây không biết điều này, cô chỉ tập trung làm tốt phần việc của mình.

Những giai điệu đầu tiên vừa vang lên đã ngay lập tức thu hút sự chú ý của người quản lý trẻ.
Tiết tấu mạnh mẽ, nhịp điệu được xử lý mượt mà, âm thanh do tiếng đàn của cô tạo ra tựa như một vật thể sống từng chút chạm đến linh hồn người nghe.
Chị Tiên tựa như bị tiếng đàn violin thôi miên vào một trận chiến không khoan nhượng.

Giai điệu khi dồn dập lúc ngắt quãng hòa lẫn vào nhau, dễ dàng làm sục sôi ngọn lửa nhiệt huyết trong tim bất kỳ ai.
Mãi đến khi bản nhạc kết thúc, Hồ Cát Tiên vẫn còn đắm chìm trong dư âm tiếng đàn gây nghiện này.
Trịnh Thanh Mây hồi hộp hỏi ý kiến đối phương: “Chị thấy sao?”
Đối phương mãi không trả lời buộc cô phải lớn tiếng gọi tên: “Chị Tiên! Chị Tiên!”
Hồ Cát Tiên cuối cùng cũng hoàn hồn, sự ngỡ ngàng xen lẫn nỗi xúc động lấp đầy đôi mắt cô: “Làm sao có thể? Em có thể tiết lộ cho chị biết thầy dạy đàn của em là ai không?”
“Em tự học trên mạng.

Nhưng em có thần tượng, người này chắc chị cũng biết.

Là cố nghệ sĩ Lê Phương.”
Kể từ khi gặp Trịnh Thanh Mây, quản lý trẻ không ngừng bị tài năng của cô chinh phục.

Bất ngờ qua đi, vui sướng lập tức ùa về.
Hồ Cát Tiên thầm nghĩ bản thân chẳng phải vừa nhặt được báu vật hay sao? Nếu có tiếng đàn của cô gái nhỏ còn sợ gì doanh thu nhà hàng không tăng.

“Em có thể đi làm vào ngày nào?”
Dù đã đoán trước được, nhưng khi tận tai nghe thấy, Trịnh Thanh Mây vẫn khó tránh khỏi kinh ngạc: “Ý chị là?”
Chị Tiên cười hóm hỉnh đáp lời: “Em được nhận rồi cô nương! Khi nào đi làm đây?”
Hạnh phúc vỡ oà trong đầu Trịnh Thanh Mây, cô có nằm mơ cũng không ngờ một ngày mình sẽ tìm được công việc nhờ vào đam mê của bản thân.

Cô gập người vui vẻ lên tiếng:
“Em cảm ơn chị.

Ngày mai ạ! Em có thể đi làm từ ngày mai.”
Chị Tiên nhìn Trịnh Thanh Mây như nhìn thấy kho vàng trước mắt, cười xán lạn xoa đầu đối phương: “Được rồi.

Giờ thì em theo chị, chị dẫn em đi một vòng làm quen khuôn viên nhà hàng.”
*Đàn sĩ: những người chơi đàn nghiệp dư, chưa qua trường lớp đào tạo, được thuê theo giờ để đàn trong các nhà hàng, quán bar,….

Chapter
1 Chương 1: 1: Thiên Kim Mất Tích
2 Chương 2: 2: Tuổi Phản Nghịch
3 Chương 3: 3: Hai Gia Đình
4 Chương 4: 4: Trịnh Thanh Mây Bạo Lực
5 Chương 5: 5: Hứa Huân
6 Chương 6: 6: Cậu Giống Shizuka
7 Chương 7: 7: Người Của Tôi
8 Chương 8: 8: Kế Hoạch Cưa Đổ Nữ Thần
9 Chương 9: 9: Thiếu Nữ Tết Tóc Đuôi Sam
10 Chương 10: 10: Đàm Phán
11 Chương 11: 11: Trận Ẩu Đả
12 Chương 12: 12: Xử Phạt
13 Chương 13: 13: Quái Vật
14 Chương 14: 14: Lòng Tự Trọng
15 Chương 15: 15: Nghệ Sĩ Violin Lộ Mẫn
16 Chương 16: 16: Thiếu Nữ Tóc Đỏ Toả Sáng
17 Chương 17: 17: Cách Một Cánh Cửa
18 Chương 18: 18: Bạn Trai Của Trịnh Thanh Mây
19 Chương 19: 19: Ban Tổ Chức Văn Nghệ Ngày Xuân
20 Chương 20: 20: Hai Người Mẹ
21 Chương 21: 21: Kẻ Cắp
22 Chương 22: 22: Top Mười Khối Mười
23 Chương 23: 23: Tình Thân
24 Chương 24: 24: Người Thực Vật
25 Chương 25: 25: Ai Cần Cậu
26 Chương 26: 26: Ngày Hội Tẩy Não
27 Chương 27: 27: Buổi Tổng Duyệt Văn Nghệ
28 Chương 28: 28: Âm Mưu Hủy Hoại Trịnh Thanh Mây
29 Chương 29: 29: Nữ Sinh Trong Góc Tối
30 Chương 30: 30: Bắt Cóc
31 Chương 31: 31: Hứa Định Kiên Phẫn Nộ
32 Chương 32: 32: Quà Cảm Ơn
33 Chương 33: 33: Nỗi Lòng Của Hứa Huân
34 Chương 34: 34: Hứa Huân Khác Thường
35 Chương 35: 35: Em Gái Của Mạc Vũ
36 Chương 36: 36: Ai Nợ Ai
37 Chương 37: 37: Giáo Viên Bất Đắc Dĩ
38 Chương 38: 38: Chợ Phiên
39 Chương 39: 39: Ảo Tưởng Là Bệnh
40 Chương 40: 40: Doanh Nhân Bất Động Sản
41 Chương 41: 41: Trịnh Thanh Mây Đổi Tính
42 Chương 42: 42: Xét Nghiệm Adn
43 Chương 43: 43: Thanh Mai Trúc Mã
44 Chương 44: 44: Cô Ấy Rực Rỡ Hơn Pháo Hoa
45 Chương 45: 45: Con Của Chúng Ta
46 Chương 46: 46: Gian Lận
47 Chương 47: 47: Nhận Hối Lộ
48 Chương 48: 48: Thoả Hiệp
49 Chương 49: 49: Công Việc Bán Thời Gian
50 Chương 50: 50: Đàn Sĩ
51 Chương 51: 51: Hai Tấm Vé
52 Chương 52: 52: Mạc Vũ Nghi Ngờ
53 Chương 53: 53: Món Quà Bất Ngờ
54 Chương 54: 54: Bạn Trai Lý Tưởng Của Trịnh Thanh Mây
55 Chương 55: 55: Tâm Tư Của Vũ An Miên
56 Chương 56: 56: Cán Cân Trong Lòng Đinh Quang Lưu
57 Chương 57: 57: Người Cha Từ Trên Trời Rơi Xuống
58 Chương 58: 58: Thời Gian Không Còn Nhiều
59 Chương 59: 59: Giao Dịch Thất Bại
60 Chương 60: 60: Con Gái Thật Khó Hiểu
61 Chương 61: 61: Sự Phản Bội Của Hứa Huân
62 Chương 62: 62: Người Đồng Cảnh Ngộ
63 Chương 63: 63: Sĩ Diện Của Vũ An Miên
64 Chương 64: 64: Cuộc Hẹn Bất Ngờ
65 Chương 65: 65: Đính Hôn
66 Chương 66: 66: Tung Tích Của Hứa Huân
67 Chương 67: 67: Trò Đùa Dai Của Hứa Định Kiên
68 Chương 68: 68: Vật Phẩm Hoàn Mỹ
69 Chương 69: 69: Ai Ngốc Hơn Ai
70 Chương 70: 70: Ai Điên Hơn Ai
71 Chương 71: 71: Chúng Ta Tìm Con Rất Khổ Sở
72 Chương 72: 72: Địa Ngục Cho Ai
73 Chương 73: 73: Tôi Kể Cậu Nghe Một Bí Mật
74 Chương 74: 74: Chuyện Xưa
75 Chương 75: 75: Chúng Tôi Đã Từng Là Hai Người Thân Nhất Trên Thế Giới Này
76 Chương 76: 76: Chúng Đều Là Những Đứa Trẻ Đáng Thương
77 Chương 77: 77: Tín Ngưỡng Của Lân Nhi
78 Chương 78: 78: Cậu Hết Thương Tớ Rồi Sao
79 Chương 79: 79: Ai Dũng Cảm Ai Yếu Đuối
80 Chương 80: 80: Lân Nhi Đi Rồi
81 Chương 81: 81: Ba Gia Tộc Hội Tụ
82 Chương 82: 82: Trịnh Thanh Mây Là Ai
83 Chương 83: 83: Tôi Muốn Học Võ
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: 1: Thiên Kim Mất Tích
2
Chương 2: 2: Tuổi Phản Nghịch
3
Chương 3: 3: Hai Gia Đình
4
Chương 4: 4: Trịnh Thanh Mây Bạo Lực
5
Chương 5: 5: Hứa Huân
6
Chương 6: 6: Cậu Giống Shizuka
7
Chương 7: 7: Người Của Tôi
8
Chương 8: 8: Kế Hoạch Cưa Đổ Nữ Thần
9
Chương 9: 9: Thiếu Nữ Tết Tóc Đuôi Sam
10
Chương 10: 10: Đàm Phán
11
Chương 11: 11: Trận Ẩu Đả
12
Chương 12: 12: Xử Phạt
13
Chương 13: 13: Quái Vật
14
Chương 14: 14: Lòng Tự Trọng
15
Chương 15: 15: Nghệ Sĩ Violin Lộ Mẫn
16
Chương 16: 16: Thiếu Nữ Tóc Đỏ Toả Sáng
17
Chương 17: 17: Cách Một Cánh Cửa
18
Chương 18: 18: Bạn Trai Của Trịnh Thanh Mây
19
Chương 19: 19: Ban Tổ Chức Văn Nghệ Ngày Xuân
20
Chương 20: 20: Hai Người Mẹ
21
Chương 21: 21: Kẻ Cắp
22
Chương 22: 22: Top Mười Khối Mười
23
Chương 23: 23: Tình Thân
24
Chương 24: 24: Người Thực Vật
25
Chương 25: 25: Ai Cần Cậu
26
Chương 26: 26: Ngày Hội Tẩy Não
27
Chương 27: 27: Buổi Tổng Duyệt Văn Nghệ
28
Chương 28: 28: Âm Mưu Hủy Hoại Trịnh Thanh Mây
29
Chương 29: 29: Nữ Sinh Trong Góc Tối
30
Chương 30: 30: Bắt Cóc
31
Chương 31: 31: Hứa Định Kiên Phẫn Nộ
32
Chương 32: 32: Quà Cảm Ơn
33
Chương 33: 33: Nỗi Lòng Của Hứa Huân
34
Chương 34: 34: Hứa Huân Khác Thường
35
Chương 35: 35: Em Gái Của Mạc Vũ
36
Chương 36: 36: Ai Nợ Ai
37
Chương 37: 37: Giáo Viên Bất Đắc Dĩ
38
Chương 38: 38: Chợ Phiên
39
Chương 39: 39: Ảo Tưởng Là Bệnh
40
Chương 40: 40: Doanh Nhân Bất Động Sản
41
Chương 41: 41: Trịnh Thanh Mây Đổi Tính
42
Chương 42: 42: Xét Nghiệm Adn
43
Chương 43: 43: Thanh Mai Trúc Mã
44
Chương 44: 44: Cô Ấy Rực Rỡ Hơn Pháo Hoa
45
Chương 45: 45: Con Của Chúng Ta
46
Chương 46: 46: Gian Lận
47
Chương 47: 47: Nhận Hối Lộ
48
Chương 48: 48: Thoả Hiệp
49
Chương 49: 49: Công Việc Bán Thời Gian
50
Chương 50: 50: Đàn Sĩ
51
Chương 51: 51: Hai Tấm Vé
52
Chương 52: 52: Mạc Vũ Nghi Ngờ
53
Chương 53: 53: Món Quà Bất Ngờ
54
Chương 54: 54: Bạn Trai Lý Tưởng Của Trịnh Thanh Mây
55
Chương 55: 55: Tâm Tư Của Vũ An Miên
56
Chương 56: 56: Cán Cân Trong Lòng Đinh Quang Lưu
57
Chương 57: 57: Người Cha Từ Trên Trời Rơi Xuống
58
Chương 58: 58: Thời Gian Không Còn Nhiều
59
Chương 59: 59: Giao Dịch Thất Bại
60
Chương 60: 60: Con Gái Thật Khó Hiểu
61
Chương 61: 61: Sự Phản Bội Của Hứa Huân
62
Chương 62: 62: Người Đồng Cảnh Ngộ
63
Chương 63: 63: Sĩ Diện Của Vũ An Miên
64
Chương 64: 64: Cuộc Hẹn Bất Ngờ
65
Chương 65: 65: Đính Hôn
66
Chương 66: 66: Tung Tích Của Hứa Huân
67
Chương 67: 67: Trò Đùa Dai Của Hứa Định Kiên
68
Chương 68: 68: Vật Phẩm Hoàn Mỹ
69
Chương 69: 69: Ai Ngốc Hơn Ai
70
Chương 70: 70: Ai Điên Hơn Ai
71
Chương 71: 71: Chúng Ta Tìm Con Rất Khổ Sở
72
Chương 72: 72: Địa Ngục Cho Ai
73
Chương 73: 73: Tôi Kể Cậu Nghe Một Bí Mật
74
Chương 74: 74: Chuyện Xưa
75
Chương 75: 75: Chúng Tôi Đã Từng Là Hai Người Thân Nhất Trên Thế Giới Này
76
Chương 76: 76: Chúng Đều Là Những Đứa Trẻ Đáng Thương
77
Chương 77: 77: Tín Ngưỡng Của Lân Nhi
78
Chương 78: 78: Cậu Hết Thương Tớ Rồi Sao
79
Chương 79: 79: Ai Dũng Cảm Ai Yếu Đuối
80
Chương 80: 80: Lân Nhi Đi Rồi
81
Chương 81: 81: Ba Gia Tộc Hội Tụ
82
Chương 82: 82: Trịnh Thanh Mây Là Ai
83
Chương 83: 83: Tôi Muốn Học Võ