Chương 30: 30: Bắt Cóc

Đêm văn nghệ được diễn ra thành công ngoài mong đợi, tiết mục múa cổ điển của Lưu Mộng Nhiên đạt được giải nhất.
Sau lễ trao giải, hiệu trưởng Đinh Quang Lực đột nhiên tiến lên sân khấu.
Ông cầm micro hắng giọng thu hút sự chú ý của mọi người.
Vài phút sau, hiệu trưởng ngập ngừng lên tiếng: “À… Tôi đứng ở đây giờ này, chắc mọi người bất ngờ lắm.

Lẽ ra đêm văn nghệ tối nay nên kết thúc được rồi.

Thế nhưng…”
Đinh Quang Lực thở dài một tiếng rồi tiếp tục: “Trước đó, có thể người hiệu trưởng như tôi chưa làm tốt bổn phận của một người thầy.

Tôi đã không để tâm đến cảm nhận của các em học sinh, khiến bản thân đưa ra những quyết định sai lầm.”
Dứt lời, ông khom người chín mươi độ: “Tại đây, tôi chân thành gửi lời xin lỗi đến các em vì những chuyện sai trái mình đã làm trong khoảng thời gian qua.

Chính các em đã chứng minh cho tôi thấy, cảm nhận của các em quan trọng đến thế nào.

Nhìn các em được vui vẻ như hôm nay, tôi muốn gửi lời cảm ơn tới các thành viên ban tổ chức, đặc biệt là năm bạn lớp 10 – 14.

Tôi hứa sẽ trở thành một giáo viên tốt hơn nữa trong tương lai, để không phụ sự kỳ vọng của các em học sinh và quý phụ huynh trường trung học Thanh Tân.”
Cả hội trường rơi vào trầm mặc, vài giây sau, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Học sinh bên dưới hò hét, động viên ông:
“Hiệu trưởng tuyệt lắm!”
“Chúng em tin thầy!”
“Thầy nhất định sẽ là người thầy tốt nhất.”
Đinh Quang Lưu đứng bật dậy hét lớn: “Chúng tôi tự hào về ông!”
Đinh Quang Lực cảm động, hai mắt đỏ hoe ngửa đầu lên trời.

Suốt gần 30 năm làm nghề giáo, chưa bao giờ ông thấy thỏa mãn và hạnh phúc đến vậy.
Sau một tháng gấp rút chuẩn bị, đêm văn nghệ xuân cuối cùng cũng kết thúc đọng lại trong lòng nhiều người ấn tượng khó phai nhạt.
Nhóm bạn Trịnh Thanh Mây tạm biệt nhau ra về.
Qua gần nửa đường, Hứa Định Kiên bất ngờ nhận được tin nhắn của Đinh Quang Lưu báo có chuyện đột xuất cần anh giúp đỡ.
Anh do dự quay sang hỏi Trịnh Thanh Mây: “Cậu về một mình được không? Hay thôi, mặc xác cậu ta tớ vẫn nên đi với cậu thì hơn.”
Nhận thấy ánh mắt ghét bỏ của cô, Hứa Định Kiên không tình nguyện tách ra, đi đến chỗ hẹn.
Trên đường về, Trịnh Thanh Mây bị chụp thuốc mê, ném vào một con hẻm nhỏ tối tăm không có camera.
Trịnh Thanh Mây ngày thường chỉ hơn thua người khác ở cái miệng, ngược lại võ lực của cô gần như bằng không.
Cô mê man không dậy nổi, phải cắn bật máu trên môi mới lấy lại chút thanh tỉnh để nghe đoạn hội thoại của bọn bắt cóc.
Trịnh Thanh Mây cảm nhận được một bàn tay đang lướt qua mặt mình, cô ghê tởm không thôi nhưng cũng chẳng làm gì được.
Một giọng nam vang lên: “Con nhỏ này ngon như vậy.

Dù gì chị dâu cũng muốn chúng ta cởi đồ nó quay clip tung lên mạng.

Sao chúng ta không chơi nó luôn cho đỡ phí phạm của trời? Hàng tuyển trăm năm có một bỏ qua thì tiếc lắm.”
Đối phương có thể là đại ca của hắn lớn giọng cảnh cáo: “Ngu xuẩn! Nó còn là trẻ vị thành niên làm vậy ngồi tù mọt gông chứ không phải giỡn.

Với lại thân thể trong trắng của tao chỉ có chị dâu mày mới được chạm vào.”
Hai tên đàn em bật cười: “Thì ra suốt 24 năm qua, anh vẫn còn trinh à? Ha ha ha.

Cười chết tôi mất.”
Tên cầm đầu thẹn quá hóa giận: “Câm miệng! Làm nhanh cho xong, tao còn đi gặp chị dâu bọn mày nữa.”
Hai trong số bọn chúng ánh mắt tràn ngập dục vọng đáng khinh, tiến lại gần bắt đầu cởi cúc áo cô.
Trịnh Thanh Mây trong đầu vùng vẫy muốn kháng cự, nhưng cơ thể lại không theo ý mình, mãi vẫn không cử động được.
Đột nhiên, một nam sinh từ đâu xông tới đẩy hai kẻ bắt cóc ra.
Anh siết chặt lấy cơ thể run rẩy của cô, bàn tay nhẹ nhàng áp lên lưng cô trấn an: “Không sao, tớ ở đây.”
Lúc này đây, nước mắt của Trịnh Thanh Mây vỡ òa, bao nhiêu bất lực cùng sợ hãi trong cô đều vì một khắc này mà tuôn hết ra ngoài.

Trịnh Thanh Mây níu chặt lấy vạt áo anh.
Trong mơ hồ, cô loáng thoáng nghe được giọng đối phương: “Cút!”
Ba tên kia sửng sốt chứng kiến hết thảy, vài phút sau liền ngửa đầu bật cười.
Thủ lĩnh của bọn chúng xem như còn chút lương tâm: “Gan lớn lắm nhóc con.

Nể mặt anh bạn nhỏ là người có tình có nghĩa, chuyện này không liên quan đến mày, hiện tại nếu mày rời đi tao sẽ xem như chưa thấy gì mà bỏ qua cho mày.”
Hứa Huân không nghe lọt tai những lời này, anh trầm giọng lặp lại: “Cút!”
Hai kẻ bắt cóc thấy đối phương không biết điều, liền đổi sắc mặt: “Được lắm! Nếu mày đã muốn lo chuyện bao đồng, đừng trách chúng ta độc ác.”

Trịnh Thanh Mây gặp chuyện, Hứa Huân chỉ biết hốt hoảng xông ra, bộ não linh hoạt ngày thường của anh lại không có chỗ dùng đến.
Nếu đổi lại là người khác, anh đã chẳng dại dột làm chuyện ngu ngốc như vậy.
Ba tên cầm gậy xông đến, Hứa Huân lo sợ một khi mình buông tay, bọn chúng sẽ làm Trịnh Thanh Mây bị thương liền kiên quyết ôm chặt lấy cô.
Từng đòn đánh nặng nề dán xuống tấm lưng gầy gò của anh, vết thương ngày một sâu máu tuôn ra thấm vào áo đồng phục, làm loan lổ những vệt đỏ chói mắt.
Trịnh Thanh Mây nghe rõ mồn một âm thanh va đập lớn tiếng của gậy gỗ lên da thịt đối phương.
Do còn tác dụng của thuốc mê, cô mãi không mở mắt được, nhưng không thể ngăn những giọt nước mắt nóng hổi chảy dài trên gò má cô.
Trịnh Thanh Mây chỉ có thể dùng chút sức lực cuối cùng khó nhọc van xin: “Cậu đi đi, làm ơn.

Nếu tiếp tục cậu sẽ mất mạng đấy.

Làm ơn, tôi không muốn nợ cậu.

Xem như tôi van xin cậu đấy!”
Hứa Huân dù bị đánh tàn nhẫn nhưng vẫn không mở miệng than rên một tiếng, hoàn toàn phớt lờ lời cầu xin của cô..

Chapter
1 Chương 1: 1: Thiên Kim Mất Tích
2 Chương 2: 2: Tuổi Phản Nghịch
3 Chương 3: 3: Hai Gia Đình
4 Chương 4: 4: Trịnh Thanh Mây Bạo Lực
5 Chương 5: 5: Hứa Huân
6 Chương 6: 6: Cậu Giống Shizuka
7 Chương 7: 7: Người Của Tôi
8 Chương 8: 8: Kế Hoạch Cưa Đổ Nữ Thần
9 Chương 9: 9: Thiếu Nữ Tết Tóc Đuôi Sam
10 Chương 10: 10: Đàm Phán
11 Chương 11: 11: Trận Ẩu Đả
12 Chương 12: 12: Xử Phạt
13 Chương 13: 13: Quái Vật
14 Chương 14: 14: Lòng Tự Trọng
15 Chương 15: 15: Nghệ Sĩ Violin Lộ Mẫn
16 Chương 16: 16: Thiếu Nữ Tóc Đỏ Toả Sáng
17 Chương 17: 17: Cách Một Cánh Cửa
18 Chương 18: 18: Bạn Trai Của Trịnh Thanh Mây
19 Chương 19: 19: Ban Tổ Chức Văn Nghệ Ngày Xuân
20 Chương 20: 20: Hai Người Mẹ
21 Chương 21: 21: Kẻ Cắp
22 Chương 22: 22: Top Mười Khối Mười
23 Chương 23: 23: Tình Thân
24 Chương 24: 24: Người Thực Vật
25 Chương 25: 25: Ai Cần Cậu
26 Chương 26: 26: Ngày Hội Tẩy Não
27 Chương 27: 27: Buổi Tổng Duyệt Văn Nghệ
28 Chương 28: 28: Âm Mưu Hủy Hoại Trịnh Thanh Mây
29 Chương 29: 29: Nữ Sinh Trong Góc Tối
30 Chương 30: 30: Bắt Cóc
31 Chương 31: 31: Hứa Định Kiên Phẫn Nộ
32 Chương 32: 32: Quà Cảm Ơn
33 Chương 33: 33: Nỗi Lòng Của Hứa Huân
34 Chương 34: 34: Hứa Huân Khác Thường
35 Chương 35: 35: Em Gái Của Mạc Vũ
36 Chương 36: 36: Ai Nợ Ai
37 Chương 37: 37: Giáo Viên Bất Đắc Dĩ
38 Chương 38: 38: Chợ Phiên
39 Chương 39: 39: Ảo Tưởng Là Bệnh
40 Chương 40: 40: Doanh Nhân Bất Động Sản
41 Chương 41: 41: Trịnh Thanh Mây Đổi Tính
42 Chương 42: 42: Xét Nghiệm Adn
43 Chương 43: 43: Thanh Mai Trúc Mã
44 Chương 44: 44: Cô Ấy Rực Rỡ Hơn Pháo Hoa
45 Chương 45: 45: Con Của Chúng Ta
46 Chương 46: 46: Gian Lận
47 Chương 47: 47: Nhận Hối Lộ
48 Chương 48: 48: Thoả Hiệp
49 Chương 49: 49: Công Việc Bán Thời Gian
50 Chương 50: 50: Đàn Sĩ
51 Chương 51: 51: Hai Tấm Vé
52 Chương 52: 52: Mạc Vũ Nghi Ngờ
53 Chương 53: 53: Món Quà Bất Ngờ
54 Chương 54: 54: Bạn Trai Lý Tưởng Của Trịnh Thanh Mây
55 Chương 55: 55: Tâm Tư Của Vũ An Miên
56 Chương 56: 56: Cán Cân Trong Lòng Đinh Quang Lưu
57 Chương 57: 57: Người Cha Từ Trên Trời Rơi Xuống
58 Chương 58: 58: Thời Gian Không Còn Nhiều
59 Chương 59: 59: Giao Dịch Thất Bại
60 Chương 60: 60: Con Gái Thật Khó Hiểu
61 Chương 61: 61: Sự Phản Bội Của Hứa Huân
62 Chương 62: 62: Người Đồng Cảnh Ngộ
63 Chương 63: 63: Sĩ Diện Của Vũ An Miên
64 Chương 64: 64: Cuộc Hẹn Bất Ngờ
65 Chương 65: 65: Đính Hôn
66 Chương 66: 66: Tung Tích Của Hứa Huân
67 Chương 67: 67: Trò Đùa Dai Của Hứa Định Kiên
68 Chương 68: 68: Vật Phẩm Hoàn Mỹ
69 Chương 69: 69: Ai Ngốc Hơn Ai
70 Chương 70: 70: Ai Điên Hơn Ai
71 Chương 71: 71: Chúng Ta Tìm Con Rất Khổ Sở
72 Chương 72: 72: Địa Ngục Cho Ai
73 Chương 73: 73: Tôi Kể Cậu Nghe Một Bí Mật
74 Chương 74: 74: Chuyện Xưa
75 Chương 75: 75: Chúng Tôi Đã Từng Là Hai Người Thân Nhất Trên Thế Giới Này
76 Chương 76: 76: Chúng Đều Là Những Đứa Trẻ Đáng Thương
77 Chương 77: 77: Tín Ngưỡng Của Lân Nhi
78 Chương 78: 78: Cậu Hết Thương Tớ Rồi Sao
79 Chương 79: 79: Ai Dũng Cảm Ai Yếu Đuối
80 Chương 80: 80: Lân Nhi Đi Rồi
81 Chương 81: 81: Ba Gia Tộc Hội Tụ
82 Chương 82: 82: Trịnh Thanh Mây Là Ai
83 Chương 83: 83: Tôi Muốn Học Võ
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: 1: Thiên Kim Mất Tích
2
Chương 2: 2: Tuổi Phản Nghịch
3
Chương 3: 3: Hai Gia Đình
4
Chương 4: 4: Trịnh Thanh Mây Bạo Lực
5
Chương 5: 5: Hứa Huân
6
Chương 6: 6: Cậu Giống Shizuka
7
Chương 7: 7: Người Của Tôi
8
Chương 8: 8: Kế Hoạch Cưa Đổ Nữ Thần
9
Chương 9: 9: Thiếu Nữ Tết Tóc Đuôi Sam
10
Chương 10: 10: Đàm Phán
11
Chương 11: 11: Trận Ẩu Đả
12
Chương 12: 12: Xử Phạt
13
Chương 13: 13: Quái Vật
14
Chương 14: 14: Lòng Tự Trọng
15
Chương 15: 15: Nghệ Sĩ Violin Lộ Mẫn
16
Chương 16: 16: Thiếu Nữ Tóc Đỏ Toả Sáng
17
Chương 17: 17: Cách Một Cánh Cửa
18
Chương 18: 18: Bạn Trai Của Trịnh Thanh Mây
19
Chương 19: 19: Ban Tổ Chức Văn Nghệ Ngày Xuân
20
Chương 20: 20: Hai Người Mẹ
21
Chương 21: 21: Kẻ Cắp
22
Chương 22: 22: Top Mười Khối Mười
23
Chương 23: 23: Tình Thân
24
Chương 24: 24: Người Thực Vật
25
Chương 25: 25: Ai Cần Cậu
26
Chương 26: 26: Ngày Hội Tẩy Não
27
Chương 27: 27: Buổi Tổng Duyệt Văn Nghệ
28
Chương 28: 28: Âm Mưu Hủy Hoại Trịnh Thanh Mây
29
Chương 29: 29: Nữ Sinh Trong Góc Tối
30
Chương 30: 30: Bắt Cóc
31
Chương 31: 31: Hứa Định Kiên Phẫn Nộ
32
Chương 32: 32: Quà Cảm Ơn
33
Chương 33: 33: Nỗi Lòng Của Hứa Huân
34
Chương 34: 34: Hứa Huân Khác Thường
35
Chương 35: 35: Em Gái Của Mạc Vũ
36
Chương 36: 36: Ai Nợ Ai
37
Chương 37: 37: Giáo Viên Bất Đắc Dĩ
38
Chương 38: 38: Chợ Phiên
39
Chương 39: 39: Ảo Tưởng Là Bệnh
40
Chương 40: 40: Doanh Nhân Bất Động Sản
41
Chương 41: 41: Trịnh Thanh Mây Đổi Tính
42
Chương 42: 42: Xét Nghiệm Adn
43
Chương 43: 43: Thanh Mai Trúc Mã
44
Chương 44: 44: Cô Ấy Rực Rỡ Hơn Pháo Hoa
45
Chương 45: 45: Con Của Chúng Ta
46
Chương 46: 46: Gian Lận
47
Chương 47: 47: Nhận Hối Lộ
48
Chương 48: 48: Thoả Hiệp
49
Chương 49: 49: Công Việc Bán Thời Gian
50
Chương 50: 50: Đàn Sĩ
51
Chương 51: 51: Hai Tấm Vé
52
Chương 52: 52: Mạc Vũ Nghi Ngờ
53
Chương 53: 53: Món Quà Bất Ngờ
54
Chương 54: 54: Bạn Trai Lý Tưởng Của Trịnh Thanh Mây
55
Chương 55: 55: Tâm Tư Của Vũ An Miên
56
Chương 56: 56: Cán Cân Trong Lòng Đinh Quang Lưu
57
Chương 57: 57: Người Cha Từ Trên Trời Rơi Xuống
58
Chương 58: 58: Thời Gian Không Còn Nhiều
59
Chương 59: 59: Giao Dịch Thất Bại
60
Chương 60: 60: Con Gái Thật Khó Hiểu
61
Chương 61: 61: Sự Phản Bội Của Hứa Huân
62
Chương 62: 62: Người Đồng Cảnh Ngộ
63
Chương 63: 63: Sĩ Diện Của Vũ An Miên
64
Chương 64: 64: Cuộc Hẹn Bất Ngờ
65
Chương 65: 65: Đính Hôn
66
Chương 66: 66: Tung Tích Của Hứa Huân
67
Chương 67: 67: Trò Đùa Dai Của Hứa Định Kiên
68
Chương 68: 68: Vật Phẩm Hoàn Mỹ
69
Chương 69: 69: Ai Ngốc Hơn Ai
70
Chương 70: 70: Ai Điên Hơn Ai
71
Chương 71: 71: Chúng Ta Tìm Con Rất Khổ Sở
72
Chương 72: 72: Địa Ngục Cho Ai
73
Chương 73: 73: Tôi Kể Cậu Nghe Một Bí Mật
74
Chương 74: 74: Chuyện Xưa
75
Chương 75: 75: Chúng Tôi Đã Từng Là Hai Người Thân Nhất Trên Thế Giới Này
76
Chương 76: 76: Chúng Đều Là Những Đứa Trẻ Đáng Thương
77
Chương 77: 77: Tín Ngưỡng Của Lân Nhi
78
Chương 78: 78: Cậu Hết Thương Tớ Rồi Sao
79
Chương 79: 79: Ai Dũng Cảm Ai Yếu Đuối
80
Chương 80: 80: Lân Nhi Đi Rồi
81
Chương 81: 81: Ba Gia Tộc Hội Tụ
82
Chương 82: 82: Trịnh Thanh Mây Là Ai
83
Chương 83: 83: Tôi Muốn Học Võ