Quyển 2 – Chương 128: Bắc thượng

Đêm hè Giang Châu.

Một trận mưa xối xả qua đi, nước lũ rút xuống, thời gian nóng bức nhất cuối cùng cũng đến. Đợt lũ vừa rồi quả thực đã chơi đùa quân thần Đại Trần đến sứt đầu mẻ trán, dù sao cũng có quá nhiều nhân khẩu phải nuôi. Nhiệt độ nóng lên, ngoài thành có không ít thi thể gia súc thậm chí là thi thể bách tính phơi trắng khắp nơi, còn có đám cá theo nước lũ dâng lên mắc cạn lại trên bờ, bị khí nóng hun chết không kịp thanh lý, tản ra mùi tanh tưởi.

Tình huống như vậy, sợ rằng lại có ôn dịch lan tràn, trên dưới trong thành đều vất vả bận rộn, Hắc giáp quân dốc hết toàn lực thanh lý thi thể bách tính bị chết đuối, mỗi ngày đều bôn ba bận rộn. Tấu chương báo cáo tình huống thiên tai từ khắp nơi như bươm bướm ùa về Giang Châu, đưa đến nội các, sau khi được nội các phê bình chú giải rồi mới chuyển vào Hoàng cung đặt ở trước mặt Lý Diễn Thu, đợi ngự bút phê duyệt.

Mà bên cạnh Lý Diễn Thu cũng đổi thành bốn tốp thị vệ Hắc giáp quân thay phiên thủ hộ, mỗi nửa canh giờ lại có tướng sỹ tiến vào báo cáo. Đợi đến nửa đêm, bên ngoài lại có người thông truyền Tạ Hựu cầu kiến.

Lý Diễn Thu phất tay cho phép tiến vào, Tạ Hựu một thân thường phục bước vào trong Ngự thư phòng, hắn không lên tiếng Lý Diễn Thu cũng không nói, quân thần cứ thế mỗi người đều tự trầm mặc. Cả Ngự thư phòng chỉ còn tiếng lật tấu chương cô tịch.

Sau một hồi, Lý Diễn Thu ngừng lại sự vụ trong tay, ngẩng đầu khỏi chồng tấu chương chất cao như núi.

“Thái tử đang làm gì?” Lý Diễn Thu hỏi.

“Đang phê duyệt tấu chương.” Tạ Hựu đáp, “Mấy hôm nay không hiểu vì sao, lại bỗng nhiên rất chuyên cần chính vụ.”

Hắc giáp quân thủ hộ phía Đông cung ôm một chồng tấu chương đã được phê duyệt đến, mấy hôm nay Thái Diêm đã chủ động giúp đỡ chính vụ, Lý Diễn Thu chỉ cần phê duyệt những tấu chương liên quan đến nạn hồng thủy. Nội các vốn đã sàng lọc xong, chỉ là những tấu chương được Thái Diêm phê duyệt Lý Diễn Thu thỉnh thoảng vẫn kiểm ra vài quyển.

Lý Diễn Thu mở một quyển tấu chương ra, ánh mắt rơi vào dòng chữ phúc đáp sau cùng.

“Còn nhớ lúc Thái tử hồi cung đã viết qua mấy phong thư.” Lý Diễn Thu nói, “Trong đó có một phong là thư truy điệu Tiên đế gởi vào Thái miếu. Tạ Hựu, thay trẫm mang lá thư đó đến đây.”

Vùng quanh lông mày Tạ Hựu nhíu chặt, thế nhưng cũng không khỏi nhiều, lập tức ra ngoài truyền lệnh. Không qua bao lâu, một thị vệ Hắc giáp quân liền cầm hộp gấm giao cho Tạ Hựu, Tạ Hựu cung kính nâng lên ngang mày trình cho Lý Diễn Thu.

Lý Diễn Thu mở hộp gấm ra, dùng ngọc hoàng đè nặng, ánh mắt xẹt qua chữ ‘Lý’ trong ‘Giang sơn Lý thị’.

—————-

Đông cung đèn đuốc sáng choang, Thái Diêm buồn ngủ một tay đỡ trán, suýt nữa đập đầu vào đám tấu chương.

“Điện hạ?” Phùng Đạc lên tiếng.

“Giờ gì?” Thái Diêm hỏi.

Phùng Đạc đáp: “Canh ba, Điện hạ không bằng đi nghĩ một lát, đã sắp đến giờ tảo triều rồi.”

“Ngủ không được bao lâu.” Thái Diêm đáp, “Ô Lạc Hầu Mục.”

Lang Tuấn Hiệp ngồi ở một bên, ứng tiếng.

Thái Diêm nói: “Đem ngọc hoàn của ta mang tới, chờ một hồi liền thượng triều.”

Lang Tuấn Hiệp đứng dậy rời đi, trong điện lại là một hồi yên tĩnh, Phùng Đạc cầm khăn lông nóng đến giúp Thái Diêm lau tay.

“Thế nào?” Thái Diêm thấp giọng hỏi,

“Đã phái ra ba đội.” Phùng Đạc đồng dạng thấp giọng đáp, “Tổng cộng bốn mươi tám người, do Bách Lý, Lệnh Hồ, Nam Cung dẫn đội, ước tính trong vòng một tháng có thể đến được Nghiệp thành, mai phục dưới Giả Thạch sơn.”

Ảnh đội là do Thái tổ khai quốc của Đại Trần sáng lập mỗi một đời biên chế đều không nhiều không ít, vừa vặn một trăm người, mà một trăm người này đều phải theo bách gia tính lấy tên hiệu. Mặc kệ trước khi gia nhập ảnh đội có tên thật là gì, sau khi nhận nhiệm liền xóa mất, toàn thể đều dùng họ để xưng hô.

Bốn mươi tám người, toàn bộ đều mai phục trong tối, tùy thời đều có thể truyền đạt tin tức. Thái Diêm vừa nghe liền yên tâm hơn rất nhiều, tinh thần cũng vì vậy được xốc lên, tiếp tục chuyên cần xử lý chính vụ. Không bao lâu sau, Lang Tuấn Hiệp đã mang ngọc hoàn trở về, Thái Diêm cùng Phùng Đạc cũng dừng đối thoại, tự hiểu với nhau.

Lang Tuấn Hiệp liếc nhìn Thái Diêm, cũng không lên tiếng.

————————-

Quan đạo vào hạ cây cỏ xanh biếc, Đoạn Lĩnh từ lúc ly khai Giang Châu đến giờ cũng đã có gần một tháng, càng đi về phía bắc khí hậu cũng càng hợp lòng người. Dần dần, Đoạn Lĩnh cũng đã quen mặt với đám tùy tùng, có thể rành rọt gọi tên mỗi người.

Vũ Độc ở trước mặt đám đông thủy chung vẫn biểu hiện như một người thủ hộ trung tâm, thậm chí so với lúc ở phủ Thừa tướng còn nghiêm túc hơn vài phần, không có bất kỳ cử chỉ ra ngoài quy củ nào. Có đôi khi, ban ngày vì muốn chiếu khán đội ngũ còn thường ra ngoài cỡi ngựa, chỉ duy vào giờ ngủ trưa mới trở vào mã xa hầu hạ Đoạn Lĩnh.

Vũ Độc nhận chức Giáo Úy Hà Giang, mọi người liền theo đó gọi hắn một tiếng ‘tướng quân’, mà Đoạn Lĩnh thân là Thái Thú Hà Bắc, mọi người cũng gọi y thành đại nhân. Hai người ở trước mặt đám đông bình thường cũng không nói chuyện, cho dù có đối đáp cũng là Vũ Độc hướng Đoạn Lĩnh báo cáo việc canh phòng trên đường.

Trong lúc nghỉ ngơi giữa đường, những đứa trẻ bình dân phụ cận thỉnh thoảng cũng sẽ bám theo đoàn xe của bọn họ chơi đùa. Thái Thú đại nhân liền xuống xe day bọn chúng dùng cung bắn quả mơ bên đường, bách phát bách trúng, hơn nữa sau khi bắn xuống còn chia cho bọn chúng ăn. Vũ Độc thì khoanh chân ngồi trên tảng đá kể về chiến tích của Tiên đế cho bọn nhỏ nghe, có khi còn miêu tả cảnh Tiên đế làm thế nào bắn chết một con hổ lớn vào giữa đêm vô cùng sinh động, đợi đến khi trời sáng mới phát hiện là một khối đá lớn; có lúc lại nói, Tiên đế dẫn binh đi vào sa mạc, giữa lúc nắng nóng thì báo cho các chiến sỹ phía trước có một rừng mơ, vì vậy mọi người liền hết khát rồi.

Đoạn Lĩnh ở bên cạnh nghe được không biết nên khóc hay nên cười, dọc theo hành trình y nghe được không ít chuyện xưa vốn không hề liên hệ với phụ thân lại bị mạc danh kỳ diệu kéo đến —— Hóa ra mấy điển tích ‘trông mơ giải khát’, ‘Phi tướng quân bắn hổ’ còn có thể xem như chuyện cổ biên soạn lại.

Đoạn Lĩnh ngồi trên mọt khối đá khác uống nước mơ giải nhiệt, trên người phục sức theo lối văn nhân, tuy rằng y chỉ mới mười sáu tuổi, diện mạo lộ ra vài phần non nớt, thế nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân cũng đã mơ hồ mang theo khí chất không thể khinh thị.

Mỗi lúc như vậy, y đều cách một còn đường nhìn về phía Vũ Độc. Vũ Độc kể chuyện xong liền đứng dậy kiểm tra tình huống canh phòng, sau đó hắn ngược sáng mà đến, thân hình cao to tuấn lãng làm một thủ thế mời Đoạn Lĩnh lên xe nghỉ ngơi. Chỉ là màn xe vừa hạ Vũ Độc liền ép Đoạn Lĩnh xuống không ngừng hôn lên, đến khi thỏa mãn mới bước xuống bên dưới, cưỡi lên Bôn Tiêu tuần tra một vòng bảo vệ mọi người.

Cũng có những đêm bọn họ lưu lại thôn trấn ven đường, tá túc trong thành, cả hai có thể ở một căn phòng đơn độc. Đến nửa đêm, Vũ Độc sẽ chạy sang tìm Đoạn Lĩnh, tiến đến như một cơn gió, cài lên then cửa, không nói lời dư thừa nào liền ôm chặt lấy thiếu niên chặn trên giường ngấu nghiến. Hai người thân mật hôn môi, thấp giọng kể ra nỗi tương tư, rồi lại quý trọng thời gian gặp mặt, nói nhiều một câu cũng không cam lòng, tình nguyện chỉ cần môi lưỡi quấn quýt, không ngừng triền miên. Sau đó Vũ Độc lại ôm Đoạn Lĩnh chìm vào giấc ngủ.

Những hôm trời mưa không cần gấp rút lên đường, Vũ Độc sẽ ở lại trong phòng cầm thực đơn Trịnh Ngạn ssưa cho nghiêm túc xem xét, cùng Đoạn Lĩnh làm bạn.

Đoàn người cứ vừa đi vừa dừng như vậy, một tháng sau cảnh vật ven đường cũng đã có chiều hoang vắng, đến tận cuối hè đầu thu, rốt cục cũng đến được địa giới Hà Bắc.

Vừa đến địa giới Hà Bắc liền gặp mưa to xối xả, trước không thôn hậu không điếm, bánh xe lại kẹt trong bùn, Đoạn Lĩnh đội mưa cùng mọi người kề vai đẩy xe.

“Làm sao vậy!” Vũ Độc trinh sát tiền phương xong đội mưa trở về, lớn tiếng hỏi, “Mau trở lại trong xe chờ!”

“Bánh xe lún rồi!” Đoạn Lĩnh lớn tiếng đáp.

Mưa to như trút, Vũ Độc giục Đoạn Lĩnh lên xe, rất sợ y gặp mưa rồi cảm nhiễm phong hàn, sau đó một tay nắm càng xe thét lớn một tiếng lôi mạnh về phía sau, mã xa hơn một nghìn cân cứ thế bị hắn lôi ra khỏi vũng bùn.

“Ngươi đừng như vậy!” Đoạn Lĩnh không vui nói, “Sẽ làm bị thương gân cốt!”

Vũ Độc tay trái ấn vai phải, lại hoạt động cánh tay, đáp: “Không có việc gì! Ngươi đừng xuống đây!”

Một đạo thiểm điện rạch ngang bầu trời, tối nay đoàn xe của bọn họ chỉ có thể qua đêm trong núi, thế nhưng trời mưa lớn như vậy lại không thể lưu lại bên ngoài, Vũ Độc kiểm tra màn xe, cả người đều ướt đẫm.

“Tiếp tục đi thôi!” Lâm Vận Tề nói, “Tìm một khe núi hay sơn động gì đó cũng được!!”

“Không được!” Nghiêm Địch nói, “Quá nguy hiểm, thời tiết này tối kỵ lưu lại trong núi! Phải lui khỏi sơn đạo!”

Nghiêm Địch vốn đã ngà ngà, lại bị nước mưa xối cho tỉnh lại, kiên trì không thể đi tiếp nữa, Vũ Độc nghe theo ý kiến của hắn, gọi mọi người nấp vào rừng cây cách đó không xa.

Vừa lui khỏi sơn đạo không lâu, triền núi phía trước liền xảy ra hiện tượng sụt lún, nước bùn cuốn theo đá tảng không ngừng rơi xuống lấp đầy mặt đường.

Nguy hiểm thật, Đoạn Lĩnh nghĩ thầm, nếu kiên trì đi tới nói không chừng phải tổn hại không ít tài vật.

Trong rừng một mảnh tối đen, cuồng phong cùng nước mưa cuốn qua, ở trong rừng không thể tránh được bao nhiêu nước mưa nhưng miễn cưỡng có thể che đi gió lạnh. Vũ Độc sắp xếp đoàn xe tạo tành một vòng tròn, lại gọi mọi người lên xe nghỉ ngơi, phân công nhân lực tuần tra, sau đó mới trở về thông tri cho Đoạn Lĩnh.

Vũ Độc: “Tối nay đành phải qua đêm ở nơi này, may là đã nghe Nghiêm Địch..”

“Đã nói ngươi không được cậy mạnh.” Đoạn Lĩnh cau mày nói, “Ta xem một chút.”

“Không có gì đáng ngại.” Vũ Độc lúc nãy dùng lực có chút quá sức, bả vai đỏ lên, vừa cởi ngoại bào, cánh tay xoay xoay lộ ra một phần sưng nhẹ, Đoạn Lĩnh liền giúp hắn dán một ít thuốc tan bầm.

“Hôn một cái.” Vũ Độc nghiêng đầu trao đổi một cái hôn với Đoạn Lĩnh, Đoạn Lĩnh ôm lấy thắt lưng cường kiện của hắn, cúi đầu ấn môi lên bờ vai tràn ngập cảm giác lực lượng.

“Ngày mai là đến Hà Giang rồi.” Vũ Độc nói, “Hảo hảo nghỉ ngơi đêm nay, ngươi phải nhớ uống chút canh gừng, đừng để bị lạnh.”

“Sẽ không.” Đoạn Lĩnh đáp, “Ta cũng không yếu đuối đến vậy, tối nay sẽ không có chuyện gì, ngươi cũng không cần ra ngoài, sẽ có người tuần tra.”

Vũ Độc nói: “Vẫn nên đi xem một chút.”

Đoạn Lĩnh không lay chuyển được chỉ đành để Vũ Độc ra ngoài, một mình ở trong xe nằm xuống, cả người ướt đẫm, trong xe cũng không tiện nhóm lửa, chỉ đành đem ngoại bào cởi ra, thân trên để trần, chỉ mặc một cái quần nằm trên tháp nhắm mắt dưỡng thần.

Đến nửa đêm thì Vũ Độc đã trở về, nằm xuống bên cạnh Đoạn Lĩnh, dùng nhiệt độ của mình sưởi ấm đối phương, hai người ôm chặt lấy nhau, Đoạn Lĩnh mơ màng ngủ mất.

Chưa ngủ được bao lâu, Đoạn Lĩnh đột nhiên mở mắt ra.

“Có nghe không?” Đoạn Lĩnh hỏi.

“Cái gì?” Vũ Độc lập tức cảnh giác ngồi dậy, hai người đều ở trần, lông mày Vũ Độc nhíu chặt, hỏi, “Ngươi nghe được cái gì sao? Có chuyện gì?”

Đoạn Lĩnh phảng phất nghe được tiếng vó ngựa mơ hồ trong giấc mộng, chỉ là vừa tỉnh lại liền không nghe được nữa.

“Ngươi không nên làm ta sợ.” Vũ Độc khẩn trương nói, “Nghe được cái gì vậy?”

Đoạn Lĩnh mê man địa lắc đầu, nói: “Nằm mơ thôi.”

Vũ Độc đem Bạch Hổ Minh Quang khải mặc vào người Đoạn Lĩnh, bản thân lại muốn ra ngoài tuần tra, Đoạn Lĩnh liền kéo tay hắn lại ôm người nằm xuống, nói: “Lão gia, đừng quá khẩn trương có được không?”

Vũ Độc nói: “Nhất định phải chiếu cố ngươi chu toàn, vạn nhất ngươi có gì sơ xuất ta đây cũng không sống nổi.”

Đoạn Lĩnh nằm nghiêng trên tháp nhìn thẳng vào Vũ Độc, ngón tay vuốt ve gương mặt anh tuấn của đối phương, quả thực càng xem càng thích. Y có nằm mơ cũng không ngờ bản thân cư nhiên sẽ ở cùng Vũ Độc như vậy, giống như đã nhặt được món hời lớn rồi.

Vũ Độc cũng chuyên tâm ngắm nhìn gươgn mặt của Đoạn Lĩnh, tựa hồ có chuyện gì đó phiền lòng, lông mày hơi nhíu lại, nói: “Cả đoạn đường này, ngươi đã chịu không ít cực khổ.”

“Khi còn bé cũng chịu không ít khổ.” Đoạn Lĩnh nhẹ nhàng đáp, “Hiện tại đã tốt hơn không biết bao nhiêu lần…”

Bất chợt, Đoạn Lĩnh lại nghe được tiếng vó ngựa kia.

“Chờ một chút.” Đoạn Lĩnh nói, “Ta lại nghe thấy được.”

Lần này Đoạn Lĩnh nghe được phi thường rõ ràng, lập tức áp lỗ tai lên giường ninh thần xác định. Giường gỗ là được cố định trên mã xa, mã xa dính với càng xe, càng xe hợp với bánh xe, bánh xe lại dừng trên một khối đá lớn dưới nên đất.

Vì vậy, thanh âm từ phương xa loáng thoáng truyền vào lỗ tai của y.

“Ngươi cũng nghe một chút.” Đoạn Lĩnh nói với Vũ Độc, Vũ Độc cũng nghe một chốc, nói: “Cách không đến năm dặm, là một nhóm người đang hướng về phía này. Rất nhanh!”

“Không nhất định là tới tìm chúng ta gây phiền toái.

Hai người nhảy khỏi mã xa đánh thức mọi người, lại tiến vào sâu hơn trong rừng cây, đến lúc định âm thầm bỏ chạy thì Đoạn Lĩnh lại dán người lên mặt đất nghe ngóng một hồi.

“Đã vòng qua rồi.” Đoạn Lĩnh nói, “Mục tiêu không phải chúng ta!”

Mưa đã tạnh, màn đêm hoàn toàn yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ có vài đợt chấn động không phát ra được thanh âm.

Đoạn Lĩnh lập tức cảm giác được sự việc không đơn giản, thanh âm này chỉ có một loại khả năng —— móng ngựa được bọc vải, thừa dịp đêm mưa đánh lén.

Vũ Độc nói: “Vương Chinh lĩnh mười người lưu lại, sắp xếp mọi người trốn tránh. Còn lại đi theo chúng ta!”

Vũ Độc lắc người nhảy lên Bôn Tiêu, vươn tay, Đoạn Lĩnh nắm lấy mượn lực nhảy lên lưng ngựa, ổn định thân hình ngồi phía sau Vũ Độc, khoác lên trường cung mang binh xuất phát.

Một đội Nguyên binh giữa màn đêm giơ tay không thấy năm ngón, nhất tề hướng về phía Hà Giang thành cách đó không xa.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: QUYỂN I : Ngân Hà Phi Độ - Tự • tuyết mãn cung đao
2 Quyển 1 - Chương 2: Khách đến điều tra
3 Quyển 1 - Chương 3: Nhập kinh
4 Quyển 1 - Chương 4: Học đường
5 Quyển 1 - Chương 5: Biệt ly
6 Quyển 1 - Chương 6: Lỗi hẹn
7 Quyển 1 - Chương 7: Dạ tập
8 Quyển 1 - Chương 8: Giải vây
9 Quyển 1 - Chương 9: Nhầm lẫn
10 Quyển 1 - Chương 10: Tha hương
11 Quyển 1 - Chương 11: Huyết thống
12 Quyển 1 - Chương 12: Ngọc bội
13 Quyển 1 - Chương 13: Con ta
14 Quyển 1 - Chương 14: Nghĩ cách cứu viện
15 Quyển 1 - Chương 15: Cố nhân
16 Quyển 1 - Chương 16: Mạo hiểm rời đi
17 Quyển 1 - Chương 17: Ngôn truyền
18 Quyển 1 - Chương 18: Lấy mình làm gương
19 Quyển 1 - Chương 19: Không Minh
20 Quyển 1 - Chương 20: Vương đạo
21 Quyển 1 - Chương 21: Bí mật gặp mặt
22 Quyển 1 - Chương 22: Kềm chế
23 Quyển 1 - Chương 23: Binh lâm
24 Quyển 1 - Chương 24: Học kiếm
25 Quyển 1 - Chương 25: Lập thu
26 Quyển 1 - Chương 26: Chiến sự
27 Quyển 1 - Chương 27: Sau tràng hạo kiếp
28 Quyển 1 - Chương 28: Thế cục
29 Quyển 1 - Chương 29: Uy hiếp
30 Quyển 1 - Chương 30: Âm thầm điều binh
31 Quyển 1 - Chương 31: Thư đồng
32 Quyển 1 - Chương 32: Chu toàn
33 Quyển 1 - Chương 33: Hiệu trung
34 Quyển 1 - Chương 34: Thực hiện lời hứa
35 Quyển 1 - Chương 35: Cảnh giác
36 Quyển 1 - Chương 36: Đột biến
37 Quyển 1 - Chương 37: Thành phá
38 Quyển 2 - Chương 38: Quyển II: Hạo Tửu Thiên Chung - Hộ tống
39 Quyển 2 - Chương 39: Đồ Thôn
40 Quyển 2 - Chương 40: Bôn ba
41 Quyển 2 - Chương 41: Bội tín
42 Quyển 2 - Chương 42: Cứu vãn
43 Quyển 2 - Chương 43: Tỉnh lại
44 Quyển 2 - Chương 44: Sấm sét
45 Quyển 2 - Chương 45: Tìm chết
46 Quyển 2 - Chương 46: Khom lưng
47 Quyển 2 - Chương 47: Cơ hội
48 Quyển 2 - Chương 48: Thủ tín
49 Quyển 2 - Chương 49: Gặng hỏi
50 Quyển 2 - Chương 50: Chỗ đứng
51 Quyển 2 - Chương 51: Mục tướng gia
52 Quyển 2 - Chương 52: Xuất phủ
53 Quyển 2 - Chương 53: Ôn chuyện
54 Quyển 2 - Chương 54: Nhanh trí
55 Quyển 2 - Chương 55: Đêm mưa
56 Quyển 2 - Chương 56: Tự tiến cử
57 Quyển 2 - Chương 57: Lợi thế
58 Quyển 2 - Chương 58: Chuyện xưa
59 Quyển 2 - Chương 59: Nghi điểm
60 Quyển 2 - Chương 60: Ngủ ngoài trời
61 Quyển 2 - Chương 61: Cứu mỹ nhân
62 Quyển 2 - Chương 62: Ngõ hẹp
63 Quyển 2 - Chương 63: Nhập quan
64 Quyển 2 - Chương 64: Hiến bảo vật
65 Quyển 2 - Chương 65: Kiêng kỵ
66 Quyển 2 - Chương 66: Hách Mặc
67 Quyển 2 - Chương 67: Ca hát cầu thân
68 Quyển 2 - Chương 68: Hiểu lầm
69 Quyển 2 - Chương 69: Lấp liếm
70 Quyển 2 - Chương 70: Hội ngộ giữa đêm
71 Quyển 2 - Chương 71: Giao dịch
72 Quyển 2 - Chương 72: Thích khách
73 Quyển 2 - Chương 73: Ám thất
74 Quyển 2 - Chương 74: Lo lắng
75 Quyển 2 - Chương 75: Lẻ loi
76 Quyển 2 - Chương 76: Cơ duyên
77 Quyển 2 - Chương 77: Thần câu (Ngựa tốt)
78 Quyển 2 - Chương 78: Tự cứu
79 Quyển 2 - Chương 79: Mắc mưu
80 Quyển 2 - Chương 80: Bắt cóc
81 Quyển 2 - Chương 81: Thoát hiểm
82 Quyển 2 - Chương 82: Bạc tình
83 Quyển 2 - Chương 83: Sắp xếp
84 Quyển 2 - Chương 84: Đưa dâu
85 Quyển 2 - Chương 85: Biệt ly
86 Quyển 2 - Chương 86: Dụ địch
87 Quyển 2 - Chương 87: Thẳng thắn
88 Quyển 2 - Chương 88: Luống cuống
89 Quyển 2 - Chương 89: Đại xá
90 Quyển 2 - Chương 90: Manh mối
91 Quyển 2 - Chương 91: Nhà mới
92 Quyển 2 - Chương 92: Tịch Diệt
93 Quyển 2 - Chương 93: Dạ yến
94 Quyển 2 - Chương 94: Cùng đi học
95 Quyển 2 - Chương 95: Trốn học
96 Quyển 2 - Chương 96: Lễ vật
97 Quyển 2 - Chương 97: Hồ Toàn
98 Quyển 2 - Chương 98: Gặp mặt
99 Quyển 2 - Chương 99: Manh nha
100 Quyển 2 - Chương 100: Trí kế
101 Quyển 2 - Chương 101: Xuân mộng
102 Quyển 2 - Chương 102: Bái sư
103 Quyển 2 - Chương 103: Kháng chỉ
104 Quyển 2 - Chương 104: Thi hội
105 Quyển 2 - Chương 105: Giằng co
106 Quyển 2 - Chương 106: Vật cũ
107 Quyển 2 - Chương 107: Bạn cũ
108 Quyển 2 - Chương 108: Con tin
109 Quyển 2 - Chương 109: Dò xét
110 Quyển 2 - Chương 110: Nói dối
111 Quyển 2 - Chương 111: Du ngoạn
112 Quyển 2 - Chương 112: Hoa cỏ
113 Quyển 2 - Chương 113: Ái tình
114 Quyển 2 - Chương 114: Mầm họa trong lòng
115 Quyển 2 - Chương 115: Cởi vũ khí
116 Quyển 2 - Chương 116: Trời tính
117 Quyển 2 - Chương 117: Cùng nhau
118 Quyển 2 - Chương 118: Thủy tai
119 Quyển 2 - Chương 119: Họa ngoại xâm
120 Quyển 2 - Chương 120: Quỷ kế
121 Quyển 2 - Chương 121: Thi Đình
122 Quyển 2 - Chương 122: Oán hận chất chứa
123 Quyển 2 - Chương 123: Giao phong
124 Quyển 2 - Chương 124: Lòng tin
125 Quyển 2 - Chương 125: Mời chào
126 Quyển 2 - Chương 126: Khả nghi
127 Quyển 2 - Chương 127: Cây liền cành
128 Quyển 2 - Chương 128: Bắc thượng
129 Quyển 2 - Chương 129: Phá cuộc
130 Quyển 2 - Chương 130: Người đã thay đổi
131 Quyển 2 - Chương 131: Chuyện năm đó
132 Quyển 2 - Chương 132: Tập kích bất ngờ
133 Quyển 2 - Chương 133: Bị thương
134 Quyển 2 - Chương 134: Trị thành
135 Quyển 2 - Chương 135: Lập uy
136 Quyển 2 - Chương 136: Tra xét
137 Quyển 2 - Chương 137: Cường viện
138 Quyển 2 - Chương 138: Khốn cảnh
139 Quyển 2 - Chương 139: Anh linh phù hộ
140 Quyển 3 - Chương 140: Quyển III: Vũ thương túy nguyệt - Báo tin thắng trận
141 Quyển 3 - Chương 141: Mất khống chế
142 Quyển 3 - Chương 142: Tuế nguyệt vô tình
143 Quyển 3 - Chương 143: Tin lành
144 Quyển 3 - Chương 144: Cố hương trước mắt
145 Quyển 3 - Chương 145: Đoạn trạch
146 Quyển 3 - Chương 146: Thiên ý
147 Quyển 3 - Chương 147: Cải trang
148 Quyển 3 - Chương 148: Lạc Nhạn
149 Quyển 3 - Chương 149: Rối loạn
150 Quyển 3 - Chương 150: Khiếp sợ
151 Quyển 3 - Chương 151: Bôn đào
152 Quyển 3 - Chương 152: Phân ly
153 Quyển 3 - Chương 153: Tâm tình
154 Quyển 3 - Chương 154: Hội thẩm
155 Quyển 3 - Chương 155: Vô tình
156 Quyển 3 - Chương 156: Tạm biệt
157 Quyển 3 - Chương 157: Kỳ binh
158 Quyển 3 - Chương 158: Lâm nguy
159 Quyển 3 - Chương 159: Lập khế
160 Quyển 3 - Chương 160: Vây khốn
161 Quyển 3 - Chương 161: Họa tới
162 Quyển 3 - Chương 162: Trao đổi tù binh
163 Quyển 3 - Chương 163: Nghịch chuyển
164 Quyển 3 - Chương 164: Khai thành
165 Quyển 3 - Chương 165: Thụ kế
166 Quyển 3 - Chương 166: Triều đình nghị luận
167 Quyển 3 - Chương 167: Thù đồ
168 Quyển 3 - Chương 168: Điều kiện
169 Quyển 3 - Chương 169: Thệ ước
170 Quyển 3 - Chương 170: Ngôn ngữ sắc bén
171 Quyển 3 - Chương 171: Nói toạc ra
172 Quyển 3 - Chương 172: Thăm hỏi
173 Quyển 3 - Chương 173: Đông chí
174 Quyển 3 - Chương 174: Quốc sách
175 Quyển 3 - Chương 175: Phủ cực
176 Quyển 3 - Chương 176: Trở về chốn cũ
177 Quyển 3 - Chương 177: Tạ lễ
178 Quyển 3 - Chương 178: Kế hoạch
179 Quyển 3 - Chương 179: Mưu sâu
180 Quyển 3 - Chương 180: Cầu tình
181 Quyển 3 - Chương 181: Dân sinh
182 Quyển 3 - Chương 182: Hiểm cảnh
183 Quyển 3 - Chương 183: Hành thích
184 Quyển 3 - Chương 184: Hiện thân
185 Quyển 3 - Chương 185: Tuyệt địa
186 Quyển 3 - Chương 186: Liều chết
187 Quyển 3 - Chương 187: Gia yến
188 Quyển 3 - Chương 188: Du hồ
189 Quyển 3 - Chương 189: Kéo tơ
190 Quyển 3 - Chương 190: Giải quyết hậu quả
191 Quyển 3 - Chương 191: Ngày tết
192 Quyển 3 - Chương 192: Nhìn vật
193 Quyển 3 - Chương 193: Căn nguyên
194 Quyển 3 - Chương 194: Ủy thác
195 Quyển 3 - Chương 195: Gợn sóng
196 Quyển 3 - Chương 196: Xuân đến
197 Quyển 3 - Chương 197: Bố cục
198 Quyển 3 - Chương 198: Chuông tang
199 Quyển 3 - Chương 199: Khẩn cầu che chở
200 Quyển 3 - Chương 200: Dã tâm
201 Quyển 3 - Chương 201: Đế lăng
202 Quyển 4 - Chương 202: Quyển IV: Mộ hải thiên chung - Hồi triều
203 Quyển 4 - Chương 203: Thâm tàng
204 Quyển 4 - Chương 204: Thiệp hiểm
205 Quyển 4 - Chương 205: Lần nữa đầu nhập
206 Quyển 4 - Chương 206: Thật giả
207 Quyển 4 - Chương 207: Song ngọc
208 Quyển 4 - Chương 208: Mời yến
209 Quyển 4 - Chương 209: Chí thân
210 Quyển 4 - Chương 210: Bạch hổ
211 Quyển 4 - Chương 211: Vừa kịp
212 Quyển 4 - Chương 212: Khai tịch
213 Quyển 4 - Chương 213: Tiền Thất
214 Quyển 4 - Chương 214: Nghi vấn
215 Quyển 4 - Chương 215: Mật thất
216 Quyển 4 - Chương 216: Ứng biến
217 Quyển 4 - Chương 217: Binh biến
218 Quyển 4 - Chương 218: Trước khi khai chiến
219 Quyển 4 - Chương 219: Đồng song
220 Quyển 4 - Chương 220: Khó lường
221 Quyển 4 - Chương 221: Dạ hành
222 Quyển 4 - Chương 222: Đồ Cùng
223 Quyển 4 - Chương 223: Phi đăng
224 Quyển 4 - Chương 224: Lâm triều
225 Quyển 4 - Chương 225: Liên hoàn
226 Quyển 4 - Chương 226: Hồi trào
227 Quyển 4 - Chương 227: Thanh toán
228 Quyển 4 - Chương 228: Chung chương – Vi hoan kỷ hà (Vui mừng được bấy) (hoàn)
229 Quyển 4 - Chương 229: Ngoại truyện Thất tịch: Chia cách là bao
Chapter

Updated 229 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: QUYỂN I : Ngân Hà Phi Độ - Tự • tuyết mãn cung đao
2
Quyển 1 - Chương 2: Khách đến điều tra
3
Quyển 1 - Chương 3: Nhập kinh
4
Quyển 1 - Chương 4: Học đường
5
Quyển 1 - Chương 5: Biệt ly
6
Quyển 1 - Chương 6: Lỗi hẹn
7
Quyển 1 - Chương 7: Dạ tập
8
Quyển 1 - Chương 8: Giải vây
9
Quyển 1 - Chương 9: Nhầm lẫn
10
Quyển 1 - Chương 10: Tha hương
11
Quyển 1 - Chương 11: Huyết thống
12
Quyển 1 - Chương 12: Ngọc bội
13
Quyển 1 - Chương 13: Con ta
14
Quyển 1 - Chương 14: Nghĩ cách cứu viện
15
Quyển 1 - Chương 15: Cố nhân
16
Quyển 1 - Chương 16: Mạo hiểm rời đi
17
Quyển 1 - Chương 17: Ngôn truyền
18
Quyển 1 - Chương 18: Lấy mình làm gương
19
Quyển 1 - Chương 19: Không Minh
20
Quyển 1 - Chương 20: Vương đạo
21
Quyển 1 - Chương 21: Bí mật gặp mặt
22
Quyển 1 - Chương 22: Kềm chế
23
Quyển 1 - Chương 23: Binh lâm
24
Quyển 1 - Chương 24: Học kiếm
25
Quyển 1 - Chương 25: Lập thu
26
Quyển 1 - Chương 26: Chiến sự
27
Quyển 1 - Chương 27: Sau tràng hạo kiếp
28
Quyển 1 - Chương 28: Thế cục
29
Quyển 1 - Chương 29: Uy hiếp
30
Quyển 1 - Chương 30: Âm thầm điều binh
31
Quyển 1 - Chương 31: Thư đồng
32
Quyển 1 - Chương 32: Chu toàn
33
Quyển 1 - Chương 33: Hiệu trung
34
Quyển 1 - Chương 34: Thực hiện lời hứa
35
Quyển 1 - Chương 35: Cảnh giác
36
Quyển 1 - Chương 36: Đột biến
37
Quyển 1 - Chương 37: Thành phá
38
Quyển 2 - Chương 38: Quyển II: Hạo Tửu Thiên Chung - Hộ tống
39
Quyển 2 - Chương 39: Đồ Thôn
40
Quyển 2 - Chương 40: Bôn ba
41
Quyển 2 - Chương 41: Bội tín
42
Quyển 2 - Chương 42: Cứu vãn
43
Quyển 2 - Chương 43: Tỉnh lại
44
Quyển 2 - Chương 44: Sấm sét
45
Quyển 2 - Chương 45: Tìm chết
46
Quyển 2 - Chương 46: Khom lưng
47
Quyển 2 - Chương 47: Cơ hội
48
Quyển 2 - Chương 48: Thủ tín
49
Quyển 2 - Chương 49: Gặng hỏi
50
Quyển 2 - Chương 50: Chỗ đứng
51
Quyển 2 - Chương 51: Mục tướng gia
52
Quyển 2 - Chương 52: Xuất phủ
53
Quyển 2 - Chương 53: Ôn chuyện
54
Quyển 2 - Chương 54: Nhanh trí
55
Quyển 2 - Chương 55: Đêm mưa
56
Quyển 2 - Chương 56: Tự tiến cử
57
Quyển 2 - Chương 57: Lợi thế
58
Quyển 2 - Chương 58: Chuyện xưa
59
Quyển 2 - Chương 59: Nghi điểm
60
Quyển 2 - Chương 60: Ngủ ngoài trời
61
Quyển 2 - Chương 61: Cứu mỹ nhân
62
Quyển 2 - Chương 62: Ngõ hẹp
63
Quyển 2 - Chương 63: Nhập quan
64
Quyển 2 - Chương 64: Hiến bảo vật
65
Quyển 2 - Chương 65: Kiêng kỵ
66
Quyển 2 - Chương 66: Hách Mặc
67
Quyển 2 - Chương 67: Ca hát cầu thân
68
Quyển 2 - Chương 68: Hiểu lầm
69
Quyển 2 - Chương 69: Lấp liếm
70
Quyển 2 - Chương 70: Hội ngộ giữa đêm
71
Quyển 2 - Chương 71: Giao dịch
72
Quyển 2 - Chương 72: Thích khách
73
Quyển 2 - Chương 73: Ám thất
74
Quyển 2 - Chương 74: Lo lắng
75
Quyển 2 - Chương 75: Lẻ loi
76
Quyển 2 - Chương 76: Cơ duyên
77
Quyển 2 - Chương 77: Thần câu (Ngựa tốt)
78
Quyển 2 - Chương 78: Tự cứu
79
Quyển 2 - Chương 79: Mắc mưu
80
Quyển 2 - Chương 80: Bắt cóc
81
Quyển 2 - Chương 81: Thoát hiểm
82
Quyển 2 - Chương 82: Bạc tình
83
Quyển 2 - Chương 83: Sắp xếp
84
Quyển 2 - Chương 84: Đưa dâu
85
Quyển 2 - Chương 85: Biệt ly
86
Quyển 2 - Chương 86: Dụ địch
87
Quyển 2 - Chương 87: Thẳng thắn
88
Quyển 2 - Chương 88: Luống cuống
89
Quyển 2 - Chương 89: Đại xá
90
Quyển 2 - Chương 90: Manh mối
91
Quyển 2 - Chương 91: Nhà mới
92
Quyển 2 - Chương 92: Tịch Diệt
93
Quyển 2 - Chương 93: Dạ yến
94
Quyển 2 - Chương 94: Cùng đi học
95
Quyển 2 - Chương 95: Trốn học
96
Quyển 2 - Chương 96: Lễ vật
97
Quyển 2 - Chương 97: Hồ Toàn
98
Quyển 2 - Chương 98: Gặp mặt
99
Quyển 2 - Chương 99: Manh nha
100
Quyển 2 - Chương 100: Trí kế
101
Quyển 2 - Chương 101: Xuân mộng
102
Quyển 2 - Chương 102: Bái sư
103
Quyển 2 - Chương 103: Kháng chỉ
104
Quyển 2 - Chương 104: Thi hội
105
Quyển 2 - Chương 105: Giằng co
106
Quyển 2 - Chương 106: Vật cũ
107
Quyển 2 - Chương 107: Bạn cũ
108
Quyển 2 - Chương 108: Con tin
109
Quyển 2 - Chương 109: Dò xét
110
Quyển 2 - Chương 110: Nói dối
111
Quyển 2 - Chương 111: Du ngoạn
112
Quyển 2 - Chương 112: Hoa cỏ
113
Quyển 2 - Chương 113: Ái tình
114
Quyển 2 - Chương 114: Mầm họa trong lòng
115
Quyển 2 - Chương 115: Cởi vũ khí
116
Quyển 2 - Chương 116: Trời tính
117
Quyển 2 - Chương 117: Cùng nhau
118
Quyển 2 - Chương 118: Thủy tai
119
Quyển 2 - Chương 119: Họa ngoại xâm
120
Quyển 2 - Chương 120: Quỷ kế
121
Quyển 2 - Chương 121: Thi Đình
122
Quyển 2 - Chương 122: Oán hận chất chứa
123
Quyển 2 - Chương 123: Giao phong
124
Quyển 2 - Chương 124: Lòng tin
125
Quyển 2 - Chương 125: Mời chào
126
Quyển 2 - Chương 126: Khả nghi
127
Quyển 2 - Chương 127: Cây liền cành
128
Quyển 2 - Chương 128: Bắc thượng
129
Quyển 2 - Chương 129: Phá cuộc
130
Quyển 2 - Chương 130: Người đã thay đổi
131
Quyển 2 - Chương 131: Chuyện năm đó
132
Quyển 2 - Chương 132: Tập kích bất ngờ
133
Quyển 2 - Chương 133: Bị thương
134
Quyển 2 - Chương 134: Trị thành
135
Quyển 2 - Chương 135: Lập uy
136
Quyển 2 - Chương 136: Tra xét
137
Quyển 2 - Chương 137: Cường viện
138
Quyển 2 - Chương 138: Khốn cảnh
139
Quyển 2 - Chương 139: Anh linh phù hộ
140
Quyển 3 - Chương 140: Quyển III: Vũ thương túy nguyệt - Báo tin thắng trận
141
Quyển 3 - Chương 141: Mất khống chế
142
Quyển 3 - Chương 142: Tuế nguyệt vô tình
143
Quyển 3 - Chương 143: Tin lành
144
Quyển 3 - Chương 144: Cố hương trước mắt
145
Quyển 3 - Chương 145: Đoạn trạch
146
Quyển 3 - Chương 146: Thiên ý
147
Quyển 3 - Chương 147: Cải trang
148
Quyển 3 - Chương 148: Lạc Nhạn
149
Quyển 3 - Chương 149: Rối loạn
150
Quyển 3 - Chương 150: Khiếp sợ
151
Quyển 3 - Chương 151: Bôn đào
152
Quyển 3 - Chương 152: Phân ly
153
Quyển 3 - Chương 153: Tâm tình
154
Quyển 3 - Chương 154: Hội thẩm
155
Quyển 3 - Chương 155: Vô tình
156
Quyển 3 - Chương 156: Tạm biệt
157
Quyển 3 - Chương 157: Kỳ binh
158
Quyển 3 - Chương 158: Lâm nguy
159
Quyển 3 - Chương 159: Lập khế
160
Quyển 3 - Chương 160: Vây khốn
161
Quyển 3 - Chương 161: Họa tới
162
Quyển 3 - Chương 162: Trao đổi tù binh
163
Quyển 3 - Chương 163: Nghịch chuyển
164
Quyển 3 - Chương 164: Khai thành
165
Quyển 3 - Chương 165: Thụ kế
166
Quyển 3 - Chương 166: Triều đình nghị luận
167
Quyển 3 - Chương 167: Thù đồ
168
Quyển 3 - Chương 168: Điều kiện
169
Quyển 3 - Chương 169: Thệ ước
170
Quyển 3 - Chương 170: Ngôn ngữ sắc bén
171
Quyển 3 - Chương 171: Nói toạc ra
172
Quyển 3 - Chương 172: Thăm hỏi
173
Quyển 3 - Chương 173: Đông chí
174
Quyển 3 - Chương 174: Quốc sách
175
Quyển 3 - Chương 175: Phủ cực
176
Quyển 3 - Chương 176: Trở về chốn cũ
177
Quyển 3 - Chương 177: Tạ lễ
178
Quyển 3 - Chương 178: Kế hoạch
179
Quyển 3 - Chương 179: Mưu sâu
180
Quyển 3 - Chương 180: Cầu tình
181
Quyển 3 - Chương 181: Dân sinh
182
Quyển 3 - Chương 182: Hiểm cảnh
183
Quyển 3 - Chương 183: Hành thích
184
Quyển 3 - Chương 184: Hiện thân
185
Quyển 3 - Chương 185: Tuyệt địa
186
Quyển 3 - Chương 186: Liều chết
187
Quyển 3 - Chương 187: Gia yến
188
Quyển 3 - Chương 188: Du hồ
189
Quyển 3 - Chương 189: Kéo tơ
190
Quyển 3 - Chương 190: Giải quyết hậu quả
191
Quyển 3 - Chương 191: Ngày tết
192
Quyển 3 - Chương 192: Nhìn vật
193
Quyển 3 - Chương 193: Căn nguyên
194
Quyển 3 - Chương 194: Ủy thác
195
Quyển 3 - Chương 195: Gợn sóng
196
Quyển 3 - Chương 196: Xuân đến
197
Quyển 3 - Chương 197: Bố cục
198
Quyển 3 - Chương 198: Chuông tang
199
Quyển 3 - Chương 199: Khẩn cầu che chở
200
Quyển 3 - Chương 200: Dã tâm
201
Quyển 3 - Chương 201: Đế lăng
202
Quyển 4 - Chương 202: Quyển IV: Mộ hải thiên chung - Hồi triều
203
Quyển 4 - Chương 203: Thâm tàng
204
Quyển 4 - Chương 204: Thiệp hiểm
205
Quyển 4 - Chương 205: Lần nữa đầu nhập
206
Quyển 4 - Chương 206: Thật giả
207
Quyển 4 - Chương 207: Song ngọc
208
Quyển 4 - Chương 208: Mời yến
209
Quyển 4 - Chương 209: Chí thân
210
Quyển 4 - Chương 210: Bạch hổ
211
Quyển 4 - Chương 211: Vừa kịp
212
Quyển 4 - Chương 212: Khai tịch
213
Quyển 4 - Chương 213: Tiền Thất
214
Quyển 4 - Chương 214: Nghi vấn
215
Quyển 4 - Chương 215: Mật thất
216
Quyển 4 - Chương 216: Ứng biến
217
Quyển 4 - Chương 217: Binh biến
218
Quyển 4 - Chương 218: Trước khi khai chiến
219
Quyển 4 - Chương 219: Đồng song
220
Quyển 4 - Chương 220: Khó lường
221
Quyển 4 - Chương 221: Dạ hành
222
Quyển 4 - Chương 222: Đồ Cùng
223
Quyển 4 - Chương 223: Phi đăng
224
Quyển 4 - Chương 224: Lâm triều
225
Quyển 4 - Chương 225: Liên hoàn
226
Quyển 4 - Chương 226: Hồi trào
227
Quyển 4 - Chương 227: Thanh toán
228
Quyển 4 - Chương 228: Chung chương – Vi hoan kỷ hà (Vui mừng được bấy) (hoàn)
229
Quyển 4 - Chương 229: Ngoại truyện Thất tịch: Chia cách là bao