Quyển 2 – Chương 55: Đêm mưa

Đoạn Lĩnh có muốn tránh cũng không thể tránh được, trên đường treo đầy đèn lồng, ánh sáng rọi vào gương mặt của y rõ ràng, trọn vẹn.

Lang Tuấn Hiệp nhìn Đoạn Lĩnh, ánh mắt cực kỳ phức tạp, chỉ là thứ tình cảm lộ ra đó Đoạn Lĩnh đã không còn tâm tư mà dò xét.

Hai người tựa như tượng đá lẳng lặng đứng đối mặt nhau, phảng phất đã trải qua nghìn vạn quang niên, rồi lại phảng phất như chỉ mới ngắn ngủi trong một cái chớp mắt.

“Chuyện gì?” Vũ Độc phá vỡ trầm mặc.

“Lúc nãy trước Quần Phương các phát hiện một chiếc mã xa của tướng phủ.” Lang Tuấn Hiệp mở miệng nói, “Nhìn không quá rõ, thế nhưng trong phủ hẳn là có người đã đến, điện hạ cố ý bảo ta đến đây nhắc ngươi một tiếng. Ngày mai nếu có người hỏi tới thì không cần giấu diếm, cứ nói rõ là được.”

“Đã biết.” Vũ Độc nói.

Lang Tuấn Hiệp quan sát Đoạn Lĩnh, tựa hồ muốn mở miệng nhưng rốt cuộc vẫn nhịn xuống. Vũ Độc gật đầu, Lang Tuấn Hiệp liền chậm rãi rời khỏi tầm nhìn của bọn họ.

“Y vẫn nhìn thấy ngươi.” Vũ Độc nói.

“Dây dưa không bằng bạo lực.” Đoạn Lĩnh đáp.

Ngày hôm nay rốt cuộc cũng tới, chỉ là lại tới đột nhiên như vậy khiến y trở tay không kịp, những việc cần phải chuẩn bị vẫn chưa xếp đặt hoàn hảo. Thế nhưng, hết thảy đều là số mệnh, Đoạn Lĩnh tuyệt đối không e ngại.

Người cần sợ là các ngươi mới đúng, Đoạn Lĩnh nghĩ thầm, chờ xem, chỉ cần một ngày ta còn không chết, các ngươi chắc chắn vẫn sẽ bất an đêm ngày.

Một tiếng sấm rền vang chấn động chân trời, trận mưa to tầm tả nói đến là đến, Đoạn Lĩnh và Vũ Độc bị mưa xối đến cả người ướt đẫm như gà nhúng nước chạy vội về viện tử. Trên đường nước đọng không ít, bùn đất cũng nhiều, Vũ Độc kêu lên vài câu, Đoạn Lĩnh lại hỏi “Ngươi nói cái gì?!”

Vũ Độc là sợ Đoạn Lĩnh làm bẩn áo mới, lúc này cũng không muốn nói nhiều liền trực tiếp ôm ngang đối phương, bàn chân dùng sức lao về phía tiểu viện.

Ánh đèn thấp sáng, cả gian phòng tựa hồ cũng được sưởi ấm, Đoạn Lĩnh ngồi bên cửa nhìn màn mưa xối xả bên ngoài, y có cảm giác như mình đã trở về trong một thành trì vững chắc, cho dù trong tòa thành này chỉ có hai người là y và Vũ Độc, thế nhưng chỉ cần ở lại nơi này, tuyệt đối sẽ không có ai có thể xúc phạm tới y.

Lang Tuấn Hiệp đã biết y còn sống, thế nhưng đối phương chắc chắn là không dám nói ra, nếu không chỉ bằng một tội danh giả mạo Thái tử kia Lang Tuấn Hiệp nhất định sẽ phải chết rất thảm. Dựa theo luật pháp Đại Trần, chí ít cũng phải bị lăng trì.

Biện pháp duy nhất chính là ám sát y, thế nhưng cho dù là ai cũng không dám dưới ánh mắt của mọi người đột nhập vào phủ Thừa tướng. Cho đến bây giờ Đoạn Lĩnh mới hiểu được, võ nghệ của phụ thân năm đó đơn giản chính là độc bộ thiên hạ, đêm đó khi cứ Bạt Đô và Kỳ Xích có thể ra vào trong phủ đệ được trọng binh canh gác như vào chỗ không người.

Lang Tuấn Hiệp tuyệt đối không làm được đến như vậy, huống chi y cũng không thể thường xuyên xuất cung. Chỉ là từ giờ trở đi, Đoạn Lĩnh cần phải cố gắng ở lại bên cạnh Vũ Độc, nghìn vạn lần không nên rời khỏi đối phương.

Lang Tuấn Hiệp sẽ không dễ dàng ra tay, bằng không một khi gợi lên sự cảnh giác của Mục Khoáng Đạt, bọn họ còn phải dính vào nhiều phiền phức hơn nữa —— Là duyên cớ gì khiến cho cận thần bên cạnh Thái tử muốn đi ám sát một thiếu niên vô danh? Trong đó tất có điều uẩn khúc. Chỉ cần một ngày khiến người khác nổi lòng nghi ngờ, kết quả chính là trí mạng.

Đoạn Lĩnh cũng tuyệt đối không thể nói ra, dù sao y hiện tại cũng không hiểu rõ mục đích của Mục Khoáng Đạt, đối phương là địch, là bạn? Từ thế cục trước mắt mà nhìn, địch nhiều bạn ít.

Đoạn Lĩnh có đôi khi cảm thấy rất bất đắc dĩ, lại có đôi khi không khỏi buồn cười, cuối cùng ba bên cư nhiên dùng một phương thức như vậy đến cân bằng. Mà y và Thái tử giả kia, ai cũng tựa như đang đi trên dây thừng giăng tại vách núi cao vút vạn trượng, chỉ cần sơ sảy một chút liền ngã đến tan xương nát thịt.

Đoạn Lĩnh không nhịn được liếc nhìn Vũ Độc, thầm nghĩ muốn tìm một cái biện pháp thế nào mới có thể thời thời khắc khắc ở cùng đối phương, không thể phân ra.

Vũ Độc vừa trở về liền nhanh chóng thay quần áo, đổi một cái quần khô, thân trên rắn rỏi để trần, lại bước đến cạnh tủ thuốc mở mấy cái ngăn kéo ra tìm dược khu hàn. Hắn ném vào nồi mấy mẩu gừng khô, lại thêm vào đường đỏ, lục lọi một hồi cư nhiên còn phát hiện được hoa cúc.

Đoạn Lĩnh chăm chú nhìn hắn, Vũ Độc cũng có cảm giác quay đầu lại nhìn Đoạn Lĩnh, ánh mắt của hai người vừa chạm vào nhau, Đoạn Lĩnh không khỏi có điểm mất tự nhiên.

“Nhìn cái gì?” Vũ Độc nói, “Còn nhìn đến đắm đuối như vậy.”

Đoạn Lĩnh nhất thời dở khóc dở cười, Vũ Độc không nói Đoạn Lĩnh hoàn không nghĩ tới, vừa nghe như thế ngược lại y cũng cảm thấy vóc người của Vũ Độc thật sự rất đẹp mắt, giống như một con báo săn.

“Vạn nhất có người muốn giết ta…” Đoạn Lĩnh nói.

Vũ Độc: “?”

Vũ Độc phảng phất như nghe được một câu chuyện thần kỳ, hắn thong thả đậy nắp nồi lại, còn dùng tay đặt lên trán Đoạn Lĩnh, lại bị Đoạn Lĩnh đẩy ra.

“Ta hoài nghi người kia muốn giết ta.” Đoạn Lĩnh nói, “Ngươi có để ý đến ánh mắt ngày hôm nay hắn nhìn ta sao? Dù sao ngày hôm nay, ta đã biết được nhiều lắm.”

“Ô Lạc Hầu Mục ăn no không việc gì làm mới nghĩ đến giết ngươi.” Vũ Độc không nhịn được nói, “Hắn không dám tới trêu chọc lão tử.”

Đoạn Lĩnh thăm dò nói: “Ta nói vạn nhất đâu?”

Vũ Độc kỳ quái quan sát Đoạn Lĩnh, nói: “Không có vạn nhất, cho dù y thật sự muốn giết ngươi diệt khẩu, chỉ cần vừa tiến vào viện này ta liền có thể phát hiện. Huống chi y cũng đã thấy ngươi ở cùng ta, tự nhiên liền đem ngươi coi thành người của ta, muốn giết ngươi làm gì?”

Đoạn Lĩnh nói: “Thế nhưng bên ngoài mưa lớn như vậy, ngươi thật sự có thể nghe thấy tiếng bước chân của y?”

“Ngươi xong chưa?” Vũ Độc nói.

Đoạn Lĩnh đành phải dừng lại, Vũ Độc cảm thấy hôm nay Đoạn Lĩnh quả là không được bình thường, sau khi nấu canh gừng xong liền bảo Đoạn Lĩnh nhanh uống cho hết, uống xong liền ngủ, đừng tiếp tục dây dưa lằng nhằng. Đoạn Lĩnh lại hỏi: “Ta có thể ngủ cùng với ngươi hay không?”

Vũ Độc: “Ngươi có ý gì?”

Đoạn Lĩnh nói: “Ý của ta là, ta muốn ngủ ở cạnh giường của ngươi.”

Vũ Độc nói: “Cẩn thận nửa đêm ta đi uống nước, một cước dẫm chết ngươi..”

Đoạn Lĩnh cũng phải im miệng không nói nữa.

Uống canh gừng xong, Vũ Độc cầm chén đi cất, vừa xoay người đã thấy Đoạn Lĩnh trải chăn đến cạnh giường của mình, lúc này biểu tình của hắn cũng cực kỳ rối rắm.

“Ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì?” Vũ Độc lại hỏi.

Đoạn Lĩnh thiếu chút nữa liền muốn liều mạng nói hết chân tướng cho Vũ Độc, thế nhưng lại sợ hắn không chịu tin tưởng. Cho dù hắn có tin, thế nhưng liệu đối phương có thể bán đứng y hay không vẫn là một vấn đề, tuy rằng y thật sự cảm thấy Vũ Độc sẽ không làm vậy.

Đương nhiên, y cũng đã từng nghĩ Lang Tuấn Hiệp sẽ không bán đứng mình.

“Ta sợ người kia sẽ nhảy cửa sổ vào giết ta.” Đoạn Lĩnh chỉ về phía cửa sổ.

Vũ Độc: “…”

Vũ Độc nói: “Dù cho là bất kỳ ai trong Ô Lạc Hầu Mục, Trịnh Ngạn, Thương Lưu Quân cũng không dám tùy tiện xông vào phòng ta khi ta chưa gật đầu. Nếu có người dám xông vào đây một bước, lại có thể đụng được đến ngươi, ta lập tức liền đem cả đầu của ta và hắn tiễn đi.”

Đoạn Lĩnh nhìn thẳng vào mắt Vũ Độc, nói: “Thế nhưng ngươi cũng sắp ngủ rồi.”

Vũ Độc không nhịn được nói: “Ta chỉ là ngủ, cũng không phải chết!”

Đoạn Lĩnh: “…”

Vũ Độc cảm thấy Đoạn Lĩnh hôm nay quả là kỳ lạ cổ quái, từ lúc rời khỏi gian phòng của Quần Phương các thì liền bắt đầu cư xử không đúng, vừa bình thường được một chốc lại bắt đầu nghi thần nghi quỷ, lo lắng có người giết mình.

“Lúc ngươi ngủ cũng có thể cảm nhận được động tĩnh bên cạnh sao?” Đoạn Lĩnh hỏi.

Vũ Độc nhìn chằm chằm Đoạn Lĩnh hỏi: “Ta sắc cho ngươi một chén canh an thần đi, ngươi có phải đã phát điên rồi không?”

Đoạn Lĩnh liên tục xua tay nằm xuống, lúc này Vũ Độc mới bắn ngón tay một cái, dùng kình phong dập tắt nến. Tuy rằng hắn ghét bỏ Đoạn Lĩnh kỳ lạ, thế nhưng cũng không ra lệnh đối phương dời đống chăn nệm dưới giường hắn đi nơi khác. Hai người cứ như vậy say ngủ.

Đoạn Lĩnh nằm yên một hồi, nghe được tiếng hít thở đều đều của Vũ Độc, cảm thấy đối phương đã ngủ say.

Bên ngoài tiếng mưa gió cũng đã nhỏ dần.

Vũ Độc thật sự có thể cảm giác được động tĩnh xung quanh sao? Đoạn Lĩnh cẩn thận đứng lên, Vũ Độc nửa điểm phản ứng cũng không có, ngay sau đó Đoạn Lĩnh đột nhiên tung một chưởng thẳng về phía cổ của Vũ Độc, mà Vũ Độc hiển nhiên lại càng nhanh hơn, đôi mắt vốn đang nhắm lại mở ra, tay trái đánh tay phải chụp, thoáng cái đã gạt bỏ chưởng lực của Đoạn Lĩnh, còn xiết chặt yết hầu của y.

Đoạn Lĩnh: “…”

“Ngươi có bệnh sao!” Vũ Độc cả giận nói.

“Được rồi, được rồi.” Đoạn Lĩnh vội nói, “Ta đi ngủ.”

Vũ Độc xoay người ngồi dậy, lại xách Đoạn Lĩnh lên giường mình, kỳ quái hỏi: “Ngày hôm nay ngươi rốt cuộc làm sao vậy?”

Đoạn Lĩnh nói: “Ta chỉ là cảm thấy hôm nay đã nghe được rất nhiều chuyện không nên nghe… sợ bị cái người gọi là Ô Lạc gì đó… diệt khẩu.”

“Không có khả năng.” Vũ Độc đơn giản là không còn cách nào khác, liên tục cường điệu những chuyện đó là không có khả năng.

Đoạn Lĩnh vội vàng gật đầu, chỉ là Vũ Độc phát hiện Đoạn Lĩnh quả thật là đang lo lắng, hắn nhìn vào mắt đối phương một chút lại phát hiện, y vốn không thể dỡ đi sự nghi gnờ trong lòng. Vì vậy Vũ Độc liền thay đổi một cách khác, không tiếp tục cường điệu Ô Lạc Hầu Mục sẽ không đến giết y, lại hỏi: “Ngươi không tin võ công của ta?”

Đoạn Lĩnh lập tức đáp: “Tin.”

Vũ Độc lại trầm ngâm một chốc, nói: “Ngươi không phải không sợ chết sao? Sao hiện tại lại tiếc mạng như thế?”

Đoạn Lĩnh cũng cảm thấy được có chút đột nhiên, y không phải không sợ chết sao? Hiện tại vì sao lại bất an như vậy?

“Trước đây không sợ chết.” Đoạn Lĩnh suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói, “Là bởi vì cảm thấy cuộc đời này không còn thứ gì đáng để lưu luyến. Hiện tại lại sợ, là bởi vì… ừ, nhân sinh còn có thứ phải theo đuổi.”

Vũ Độc: “Theo đuổi cái gì?”

Đoạn Lĩnh nhìn Vũ Độc, đột nhiên cũng cảm thấy buồn cười, liền xoay người trở về đống chăn đệm của mình dưới giường của hắn, nhắm mắt ngủ.

Vũ Độc thấy y đột nhiên không lên tiếng thì thăm dò nhìn qua, chỉ thấy đối phương cuộn tròn trên mặt đất, có vẻ không muốn nói nữa.

“Này.” Vũ Độc gọi.

“Ừ?” Đoạn Lĩnh đáp.

Vũ Độc cũng không nói gì, chỉ thở dài một hơi ngã lưng xuống giường, hai người cứ thế nằm yên không nói chuyện, một lát sau, khi Đoạn Lĩnh còn đang xuất thần thi một tay của Vũ Độc từ trên giường vươn xuống đến trước mặt Đoạn Lĩnh, búng lên một tiếng vang thanh thúy.

“Như vậy ngươi nhớ kỹ cho ta.” Vũ Độc nói, “Mạng của ngươi là do ta cứu, ngoại trừ ta, cũng không ai có thể mang đi.”

Khóe miệng của Đoạn Lĩnh mang theo tiếu ý, nói ra cũng kỳ quái, chỉ một câu như vậy đã đủ khiến cho y yên tâm, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.

Một đêm này gió mưa không dứt, Lang Tuấn Hiệp tựa như từ trong nước lao ra, cả người ướt đẫm. Y vượt qua hành lang bên ngoài đông cung, về phòng thay y phục, tháo chuỗi phật châu trên tay mình xuống, lại cúi đầu nhìn vết máu nhiễm trên đó.

“Ô Lạc Hầu Mục đại nhân, điện hạ cho mời.” Thị nữ thấp giọng thông truyền.

“Vẫn chưa ngủ sao?” Lang Tuấn Hiệp nói.

Thị nữ cầm đèn dẫn đường phía trước, bên ngoài sấp chấp trận trận lóe lên.

Thái Diêm tựa vào đầu giường nhìn Lang Tuấn Hiệp.

“Sao lại đi lâu vậy? ” Thái Diêm hỏi.

Lang Tuấn Hiệp nghĩ nghĩ, đáp: “Nhớ tới một ít chuyện cũ, muốn đi nhìn mưa một chút.”

Thái Diêm lại hỏi: “Truyền lời thế nào rồi?”

“Đã theo phân phó truyền lời.” Lang Tuấn Hiệp xoay xoay phật châu trên tay, có điểm không yên lòng. Thái Diêm cũng phát hiện tình huống của y tối nay không đúng lắm, nhướn mày hỏi: “Thế nào?”

Lang Tuấn Hiệp: “?”

Lang Tuấn Hiệp nhướn mày lên nhìn thẳng vào Thái Diêm, Thái Diêm lại hỏi: “Gặp được Mục Khoáng Đạt sao?”

“Không có.” Lang Tuấn Hiệp đáp, “Chỉ nhìn thấy Vũ Độc.”

Thái Diêm gật đầu cũng không nói nữa, chỉ tiếp tục chăm chú đọc tấu chương trên án, thỉnh thoảng còn dùng mực đỏ khoanh tròn vài nơi.

“Sau khi chuyện dời đô được phê duyệt, ngươi sẽ rời đi?” Thái Diêm hỏi.

Ngón tay của Lang Tuấn Hiệp gãy gãy phật châu, lại kéo qua một hạt.

“Đột nhiên nhớ tới ta còn chút chuyện ở nơi này chưa làm xong.” Lang Tuấn Hiệp đáp, “Tạm thời sẽ không đi.”

Thái Diêm cực kỳ bất ngờ, chỉ là nghe được câu trả lời như vậy, vùng quanh lông mày rốt cục cũng giãn ra, sắc mặt cũng bắt đầu khôi phục lại sinh khí, gật đầu nói: “Tốt… rất tốt.”

Lang Tuấn Hiệp nói: “Đêm đã khuya, đi ngủ sớm một chút đi. Điện hạ.”

Nói xong cũng không hành lễ mà xoay người liền đi. Mà Thái Diêm vẫn còn lẩm bẩm: “Tốt, rốt cục không đi”.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: QUYỂN I : Ngân Hà Phi Độ - Tự • tuyết mãn cung đao
2 Quyển 1 - Chương 2: Khách đến điều tra
3 Quyển 1 - Chương 3: Nhập kinh
4 Quyển 1 - Chương 4: Học đường
5 Quyển 1 - Chương 5: Biệt ly
6 Quyển 1 - Chương 6: Lỗi hẹn
7 Quyển 1 - Chương 7: Dạ tập
8 Quyển 1 - Chương 8: Giải vây
9 Quyển 1 - Chương 9: Nhầm lẫn
10 Quyển 1 - Chương 10: Tha hương
11 Quyển 1 - Chương 11: Huyết thống
12 Quyển 1 - Chương 12: Ngọc bội
13 Quyển 1 - Chương 13: Con ta
14 Quyển 1 - Chương 14: Nghĩ cách cứu viện
15 Quyển 1 - Chương 15: Cố nhân
16 Quyển 1 - Chương 16: Mạo hiểm rời đi
17 Quyển 1 - Chương 17: Ngôn truyền
18 Quyển 1 - Chương 18: Lấy mình làm gương
19 Quyển 1 - Chương 19: Không Minh
20 Quyển 1 - Chương 20: Vương đạo
21 Quyển 1 - Chương 21: Bí mật gặp mặt
22 Quyển 1 - Chương 22: Kềm chế
23 Quyển 1 - Chương 23: Binh lâm
24 Quyển 1 - Chương 24: Học kiếm
25 Quyển 1 - Chương 25: Lập thu
26 Quyển 1 - Chương 26: Chiến sự
27 Quyển 1 - Chương 27: Sau tràng hạo kiếp
28 Quyển 1 - Chương 28: Thế cục
29 Quyển 1 - Chương 29: Uy hiếp
30 Quyển 1 - Chương 30: Âm thầm điều binh
31 Quyển 1 - Chương 31: Thư đồng
32 Quyển 1 - Chương 32: Chu toàn
33 Quyển 1 - Chương 33: Hiệu trung
34 Quyển 1 - Chương 34: Thực hiện lời hứa
35 Quyển 1 - Chương 35: Cảnh giác
36 Quyển 1 - Chương 36: Đột biến
37 Quyển 1 - Chương 37: Thành phá
38 Quyển 2 - Chương 38: Quyển II: Hạo Tửu Thiên Chung - Hộ tống
39 Quyển 2 - Chương 39: Đồ Thôn
40 Quyển 2 - Chương 40: Bôn ba
41 Quyển 2 - Chương 41: Bội tín
42 Quyển 2 - Chương 42: Cứu vãn
43 Quyển 2 - Chương 43: Tỉnh lại
44 Quyển 2 - Chương 44: Sấm sét
45 Quyển 2 - Chương 45: Tìm chết
46 Quyển 2 - Chương 46: Khom lưng
47 Quyển 2 - Chương 47: Cơ hội
48 Quyển 2 - Chương 48: Thủ tín
49 Quyển 2 - Chương 49: Gặng hỏi
50 Quyển 2 - Chương 50: Chỗ đứng
51 Quyển 2 - Chương 51: Mục tướng gia
52 Quyển 2 - Chương 52: Xuất phủ
53 Quyển 2 - Chương 53: Ôn chuyện
54 Quyển 2 - Chương 54: Nhanh trí
55 Quyển 2 - Chương 55: Đêm mưa
56 Quyển 2 - Chương 56: Tự tiến cử
57 Quyển 2 - Chương 57: Lợi thế
58 Quyển 2 - Chương 58: Chuyện xưa
59 Quyển 2 - Chương 59: Nghi điểm
60 Quyển 2 - Chương 60: Ngủ ngoài trời
61 Quyển 2 - Chương 61: Cứu mỹ nhân
62 Quyển 2 - Chương 62: Ngõ hẹp
63 Quyển 2 - Chương 63: Nhập quan
64 Quyển 2 - Chương 64: Hiến bảo vật
65 Quyển 2 - Chương 65: Kiêng kỵ
66 Quyển 2 - Chương 66: Hách Mặc
67 Quyển 2 - Chương 67: Ca hát cầu thân
68 Quyển 2 - Chương 68: Hiểu lầm
69 Quyển 2 - Chương 69: Lấp liếm
70 Quyển 2 - Chương 70: Hội ngộ giữa đêm
71 Quyển 2 - Chương 71: Giao dịch
72 Quyển 2 - Chương 72: Thích khách
73 Quyển 2 - Chương 73: Ám thất
74 Quyển 2 - Chương 74: Lo lắng
75 Quyển 2 - Chương 75: Lẻ loi
76 Quyển 2 - Chương 76: Cơ duyên
77 Quyển 2 - Chương 77: Thần câu (Ngựa tốt)
78 Quyển 2 - Chương 78: Tự cứu
79 Quyển 2 - Chương 79: Mắc mưu
80 Quyển 2 - Chương 80: Bắt cóc
81 Quyển 2 - Chương 81: Thoát hiểm
82 Quyển 2 - Chương 82: Bạc tình
83 Quyển 2 - Chương 83: Sắp xếp
84 Quyển 2 - Chương 84: Đưa dâu
85 Quyển 2 - Chương 85: Biệt ly
86 Quyển 2 - Chương 86: Dụ địch
87 Quyển 2 - Chương 87: Thẳng thắn
88 Quyển 2 - Chương 88: Luống cuống
89 Quyển 2 - Chương 89: Đại xá
90 Quyển 2 - Chương 90: Manh mối
91 Quyển 2 - Chương 91: Nhà mới
92 Quyển 2 - Chương 92: Tịch Diệt
93 Quyển 2 - Chương 93: Dạ yến
94 Quyển 2 - Chương 94: Cùng đi học
95 Quyển 2 - Chương 95: Trốn học
96 Quyển 2 - Chương 96: Lễ vật
97 Quyển 2 - Chương 97: Hồ Toàn
98 Quyển 2 - Chương 98: Gặp mặt
99 Quyển 2 - Chương 99: Manh nha
100 Quyển 2 - Chương 100: Trí kế
101 Quyển 2 - Chương 101: Xuân mộng
102 Quyển 2 - Chương 102: Bái sư
103 Quyển 2 - Chương 103: Kháng chỉ
104 Quyển 2 - Chương 104: Thi hội
105 Quyển 2 - Chương 105: Giằng co
106 Quyển 2 - Chương 106: Vật cũ
107 Quyển 2 - Chương 107: Bạn cũ
108 Quyển 2 - Chương 108: Con tin
109 Quyển 2 - Chương 109: Dò xét
110 Quyển 2 - Chương 110: Nói dối
111 Quyển 2 - Chương 111: Du ngoạn
112 Quyển 2 - Chương 112: Hoa cỏ
113 Quyển 2 - Chương 113: Ái tình
114 Quyển 2 - Chương 114: Mầm họa trong lòng
115 Quyển 2 - Chương 115: Cởi vũ khí
116 Quyển 2 - Chương 116: Trời tính
117 Quyển 2 - Chương 117: Cùng nhau
118 Quyển 2 - Chương 118: Thủy tai
119 Quyển 2 - Chương 119: Họa ngoại xâm
120 Quyển 2 - Chương 120: Quỷ kế
121 Quyển 2 - Chương 121: Thi Đình
122 Quyển 2 - Chương 122: Oán hận chất chứa
123 Quyển 2 - Chương 123: Giao phong
124 Quyển 2 - Chương 124: Lòng tin
125 Quyển 2 - Chương 125: Mời chào
126 Quyển 2 - Chương 126: Khả nghi
127 Quyển 2 - Chương 127: Cây liền cành
128 Quyển 2 - Chương 128: Bắc thượng
129 Quyển 2 - Chương 129: Phá cuộc
130 Quyển 2 - Chương 130: Người đã thay đổi
131 Quyển 2 - Chương 131: Chuyện năm đó
132 Quyển 2 - Chương 132: Tập kích bất ngờ
133 Quyển 2 - Chương 133: Bị thương
134 Quyển 2 - Chương 134: Trị thành
135 Quyển 2 - Chương 135: Lập uy
136 Quyển 2 - Chương 136: Tra xét
137 Quyển 2 - Chương 137: Cường viện
138 Quyển 2 - Chương 138: Khốn cảnh
139 Quyển 2 - Chương 139: Anh linh phù hộ
140 Quyển 3 - Chương 140: Quyển III: Vũ thương túy nguyệt - Báo tin thắng trận
141 Quyển 3 - Chương 141: Mất khống chế
142 Quyển 3 - Chương 142: Tuế nguyệt vô tình
143 Quyển 3 - Chương 143: Tin lành
144 Quyển 3 - Chương 144: Cố hương trước mắt
145 Quyển 3 - Chương 145: Đoạn trạch
146 Quyển 3 - Chương 146: Thiên ý
147 Quyển 3 - Chương 147: Cải trang
148 Quyển 3 - Chương 148: Lạc Nhạn
149 Quyển 3 - Chương 149: Rối loạn
150 Quyển 3 - Chương 150: Khiếp sợ
151 Quyển 3 - Chương 151: Bôn đào
152 Quyển 3 - Chương 152: Phân ly
153 Quyển 3 - Chương 153: Tâm tình
154 Quyển 3 - Chương 154: Hội thẩm
155 Quyển 3 - Chương 155: Vô tình
156 Quyển 3 - Chương 156: Tạm biệt
157 Quyển 3 - Chương 157: Kỳ binh
158 Quyển 3 - Chương 158: Lâm nguy
159 Quyển 3 - Chương 159: Lập khế
160 Quyển 3 - Chương 160: Vây khốn
161 Quyển 3 - Chương 161: Họa tới
162 Quyển 3 - Chương 162: Trao đổi tù binh
163 Quyển 3 - Chương 163: Nghịch chuyển
164 Quyển 3 - Chương 164: Khai thành
165 Quyển 3 - Chương 165: Thụ kế
166 Quyển 3 - Chương 166: Triều đình nghị luận
167 Quyển 3 - Chương 167: Thù đồ
168 Quyển 3 - Chương 168: Điều kiện
169 Quyển 3 - Chương 169: Thệ ước
170 Quyển 3 - Chương 170: Ngôn ngữ sắc bén
171 Quyển 3 - Chương 171: Nói toạc ra
172 Quyển 3 - Chương 172: Thăm hỏi
173 Quyển 3 - Chương 173: Đông chí
174 Quyển 3 - Chương 174: Quốc sách
175 Quyển 3 - Chương 175: Phủ cực
176 Quyển 3 - Chương 176: Trở về chốn cũ
177 Quyển 3 - Chương 177: Tạ lễ
178 Quyển 3 - Chương 178: Kế hoạch
179 Quyển 3 - Chương 179: Mưu sâu
180 Quyển 3 - Chương 180: Cầu tình
181 Quyển 3 - Chương 181: Dân sinh
182 Quyển 3 - Chương 182: Hiểm cảnh
183 Quyển 3 - Chương 183: Hành thích
184 Quyển 3 - Chương 184: Hiện thân
185 Quyển 3 - Chương 185: Tuyệt địa
186 Quyển 3 - Chương 186: Liều chết
187 Quyển 3 - Chương 187: Gia yến
188 Quyển 3 - Chương 188: Du hồ
189 Quyển 3 - Chương 189: Kéo tơ
190 Quyển 3 - Chương 190: Giải quyết hậu quả
191 Quyển 3 - Chương 191: Ngày tết
192 Quyển 3 - Chương 192: Nhìn vật
193 Quyển 3 - Chương 193: Căn nguyên
194 Quyển 3 - Chương 194: Ủy thác
195 Quyển 3 - Chương 195: Gợn sóng
196 Quyển 3 - Chương 196: Xuân đến
197 Quyển 3 - Chương 197: Bố cục
198 Quyển 3 - Chương 198: Chuông tang
199 Quyển 3 - Chương 199: Khẩn cầu che chở
200 Quyển 3 - Chương 200: Dã tâm
201 Quyển 3 - Chương 201: Đế lăng
202 Quyển 4 - Chương 202: Quyển IV: Mộ hải thiên chung - Hồi triều
203 Quyển 4 - Chương 203: Thâm tàng
204 Quyển 4 - Chương 204: Thiệp hiểm
205 Quyển 4 - Chương 205: Lần nữa đầu nhập
206 Quyển 4 - Chương 206: Thật giả
207 Quyển 4 - Chương 207: Song ngọc
208 Quyển 4 - Chương 208: Mời yến
209 Quyển 4 - Chương 209: Chí thân
210 Quyển 4 - Chương 210: Bạch hổ
211 Quyển 4 - Chương 211: Vừa kịp
212 Quyển 4 - Chương 212: Khai tịch
213 Quyển 4 - Chương 213: Tiền Thất
214 Quyển 4 - Chương 214: Nghi vấn
215 Quyển 4 - Chương 215: Mật thất
216 Quyển 4 - Chương 216: Ứng biến
217 Quyển 4 - Chương 217: Binh biến
218 Quyển 4 - Chương 218: Trước khi khai chiến
219 Quyển 4 - Chương 219: Đồng song
220 Quyển 4 - Chương 220: Khó lường
221 Quyển 4 - Chương 221: Dạ hành
222 Quyển 4 - Chương 222: Đồ Cùng
223 Quyển 4 - Chương 223: Phi đăng
224 Quyển 4 - Chương 224: Lâm triều
225 Quyển 4 - Chương 225: Liên hoàn
226 Quyển 4 - Chương 226: Hồi trào
227 Quyển 4 - Chương 227: Thanh toán
228 Quyển 4 - Chương 228: Chung chương – Vi hoan kỷ hà (Vui mừng được bấy) (hoàn)
229 Quyển 4 - Chương 229: Ngoại truyện Thất tịch: Chia cách là bao
Chapter

Updated 229 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: QUYỂN I : Ngân Hà Phi Độ - Tự • tuyết mãn cung đao
2
Quyển 1 - Chương 2: Khách đến điều tra
3
Quyển 1 - Chương 3: Nhập kinh
4
Quyển 1 - Chương 4: Học đường
5
Quyển 1 - Chương 5: Biệt ly
6
Quyển 1 - Chương 6: Lỗi hẹn
7
Quyển 1 - Chương 7: Dạ tập
8
Quyển 1 - Chương 8: Giải vây
9
Quyển 1 - Chương 9: Nhầm lẫn
10
Quyển 1 - Chương 10: Tha hương
11
Quyển 1 - Chương 11: Huyết thống
12
Quyển 1 - Chương 12: Ngọc bội
13
Quyển 1 - Chương 13: Con ta
14
Quyển 1 - Chương 14: Nghĩ cách cứu viện
15
Quyển 1 - Chương 15: Cố nhân
16
Quyển 1 - Chương 16: Mạo hiểm rời đi
17
Quyển 1 - Chương 17: Ngôn truyền
18
Quyển 1 - Chương 18: Lấy mình làm gương
19
Quyển 1 - Chương 19: Không Minh
20
Quyển 1 - Chương 20: Vương đạo
21
Quyển 1 - Chương 21: Bí mật gặp mặt
22
Quyển 1 - Chương 22: Kềm chế
23
Quyển 1 - Chương 23: Binh lâm
24
Quyển 1 - Chương 24: Học kiếm
25
Quyển 1 - Chương 25: Lập thu
26
Quyển 1 - Chương 26: Chiến sự
27
Quyển 1 - Chương 27: Sau tràng hạo kiếp
28
Quyển 1 - Chương 28: Thế cục
29
Quyển 1 - Chương 29: Uy hiếp
30
Quyển 1 - Chương 30: Âm thầm điều binh
31
Quyển 1 - Chương 31: Thư đồng
32
Quyển 1 - Chương 32: Chu toàn
33
Quyển 1 - Chương 33: Hiệu trung
34
Quyển 1 - Chương 34: Thực hiện lời hứa
35
Quyển 1 - Chương 35: Cảnh giác
36
Quyển 1 - Chương 36: Đột biến
37
Quyển 1 - Chương 37: Thành phá
38
Quyển 2 - Chương 38: Quyển II: Hạo Tửu Thiên Chung - Hộ tống
39
Quyển 2 - Chương 39: Đồ Thôn
40
Quyển 2 - Chương 40: Bôn ba
41
Quyển 2 - Chương 41: Bội tín
42
Quyển 2 - Chương 42: Cứu vãn
43
Quyển 2 - Chương 43: Tỉnh lại
44
Quyển 2 - Chương 44: Sấm sét
45
Quyển 2 - Chương 45: Tìm chết
46
Quyển 2 - Chương 46: Khom lưng
47
Quyển 2 - Chương 47: Cơ hội
48
Quyển 2 - Chương 48: Thủ tín
49
Quyển 2 - Chương 49: Gặng hỏi
50
Quyển 2 - Chương 50: Chỗ đứng
51
Quyển 2 - Chương 51: Mục tướng gia
52
Quyển 2 - Chương 52: Xuất phủ
53
Quyển 2 - Chương 53: Ôn chuyện
54
Quyển 2 - Chương 54: Nhanh trí
55
Quyển 2 - Chương 55: Đêm mưa
56
Quyển 2 - Chương 56: Tự tiến cử
57
Quyển 2 - Chương 57: Lợi thế
58
Quyển 2 - Chương 58: Chuyện xưa
59
Quyển 2 - Chương 59: Nghi điểm
60
Quyển 2 - Chương 60: Ngủ ngoài trời
61
Quyển 2 - Chương 61: Cứu mỹ nhân
62
Quyển 2 - Chương 62: Ngõ hẹp
63
Quyển 2 - Chương 63: Nhập quan
64
Quyển 2 - Chương 64: Hiến bảo vật
65
Quyển 2 - Chương 65: Kiêng kỵ
66
Quyển 2 - Chương 66: Hách Mặc
67
Quyển 2 - Chương 67: Ca hát cầu thân
68
Quyển 2 - Chương 68: Hiểu lầm
69
Quyển 2 - Chương 69: Lấp liếm
70
Quyển 2 - Chương 70: Hội ngộ giữa đêm
71
Quyển 2 - Chương 71: Giao dịch
72
Quyển 2 - Chương 72: Thích khách
73
Quyển 2 - Chương 73: Ám thất
74
Quyển 2 - Chương 74: Lo lắng
75
Quyển 2 - Chương 75: Lẻ loi
76
Quyển 2 - Chương 76: Cơ duyên
77
Quyển 2 - Chương 77: Thần câu (Ngựa tốt)
78
Quyển 2 - Chương 78: Tự cứu
79
Quyển 2 - Chương 79: Mắc mưu
80
Quyển 2 - Chương 80: Bắt cóc
81
Quyển 2 - Chương 81: Thoát hiểm
82
Quyển 2 - Chương 82: Bạc tình
83
Quyển 2 - Chương 83: Sắp xếp
84
Quyển 2 - Chương 84: Đưa dâu
85
Quyển 2 - Chương 85: Biệt ly
86
Quyển 2 - Chương 86: Dụ địch
87
Quyển 2 - Chương 87: Thẳng thắn
88
Quyển 2 - Chương 88: Luống cuống
89
Quyển 2 - Chương 89: Đại xá
90
Quyển 2 - Chương 90: Manh mối
91
Quyển 2 - Chương 91: Nhà mới
92
Quyển 2 - Chương 92: Tịch Diệt
93
Quyển 2 - Chương 93: Dạ yến
94
Quyển 2 - Chương 94: Cùng đi học
95
Quyển 2 - Chương 95: Trốn học
96
Quyển 2 - Chương 96: Lễ vật
97
Quyển 2 - Chương 97: Hồ Toàn
98
Quyển 2 - Chương 98: Gặp mặt
99
Quyển 2 - Chương 99: Manh nha
100
Quyển 2 - Chương 100: Trí kế
101
Quyển 2 - Chương 101: Xuân mộng
102
Quyển 2 - Chương 102: Bái sư
103
Quyển 2 - Chương 103: Kháng chỉ
104
Quyển 2 - Chương 104: Thi hội
105
Quyển 2 - Chương 105: Giằng co
106
Quyển 2 - Chương 106: Vật cũ
107
Quyển 2 - Chương 107: Bạn cũ
108
Quyển 2 - Chương 108: Con tin
109
Quyển 2 - Chương 109: Dò xét
110
Quyển 2 - Chương 110: Nói dối
111
Quyển 2 - Chương 111: Du ngoạn
112
Quyển 2 - Chương 112: Hoa cỏ
113
Quyển 2 - Chương 113: Ái tình
114
Quyển 2 - Chương 114: Mầm họa trong lòng
115
Quyển 2 - Chương 115: Cởi vũ khí
116
Quyển 2 - Chương 116: Trời tính
117
Quyển 2 - Chương 117: Cùng nhau
118
Quyển 2 - Chương 118: Thủy tai
119
Quyển 2 - Chương 119: Họa ngoại xâm
120
Quyển 2 - Chương 120: Quỷ kế
121
Quyển 2 - Chương 121: Thi Đình
122
Quyển 2 - Chương 122: Oán hận chất chứa
123
Quyển 2 - Chương 123: Giao phong
124
Quyển 2 - Chương 124: Lòng tin
125
Quyển 2 - Chương 125: Mời chào
126
Quyển 2 - Chương 126: Khả nghi
127
Quyển 2 - Chương 127: Cây liền cành
128
Quyển 2 - Chương 128: Bắc thượng
129
Quyển 2 - Chương 129: Phá cuộc
130
Quyển 2 - Chương 130: Người đã thay đổi
131
Quyển 2 - Chương 131: Chuyện năm đó
132
Quyển 2 - Chương 132: Tập kích bất ngờ
133
Quyển 2 - Chương 133: Bị thương
134
Quyển 2 - Chương 134: Trị thành
135
Quyển 2 - Chương 135: Lập uy
136
Quyển 2 - Chương 136: Tra xét
137
Quyển 2 - Chương 137: Cường viện
138
Quyển 2 - Chương 138: Khốn cảnh
139
Quyển 2 - Chương 139: Anh linh phù hộ
140
Quyển 3 - Chương 140: Quyển III: Vũ thương túy nguyệt - Báo tin thắng trận
141
Quyển 3 - Chương 141: Mất khống chế
142
Quyển 3 - Chương 142: Tuế nguyệt vô tình
143
Quyển 3 - Chương 143: Tin lành
144
Quyển 3 - Chương 144: Cố hương trước mắt
145
Quyển 3 - Chương 145: Đoạn trạch
146
Quyển 3 - Chương 146: Thiên ý
147
Quyển 3 - Chương 147: Cải trang
148
Quyển 3 - Chương 148: Lạc Nhạn
149
Quyển 3 - Chương 149: Rối loạn
150
Quyển 3 - Chương 150: Khiếp sợ
151
Quyển 3 - Chương 151: Bôn đào
152
Quyển 3 - Chương 152: Phân ly
153
Quyển 3 - Chương 153: Tâm tình
154
Quyển 3 - Chương 154: Hội thẩm
155
Quyển 3 - Chương 155: Vô tình
156
Quyển 3 - Chương 156: Tạm biệt
157
Quyển 3 - Chương 157: Kỳ binh
158
Quyển 3 - Chương 158: Lâm nguy
159
Quyển 3 - Chương 159: Lập khế
160
Quyển 3 - Chương 160: Vây khốn
161
Quyển 3 - Chương 161: Họa tới
162
Quyển 3 - Chương 162: Trao đổi tù binh
163
Quyển 3 - Chương 163: Nghịch chuyển
164
Quyển 3 - Chương 164: Khai thành
165
Quyển 3 - Chương 165: Thụ kế
166
Quyển 3 - Chương 166: Triều đình nghị luận
167
Quyển 3 - Chương 167: Thù đồ
168
Quyển 3 - Chương 168: Điều kiện
169
Quyển 3 - Chương 169: Thệ ước
170
Quyển 3 - Chương 170: Ngôn ngữ sắc bén
171
Quyển 3 - Chương 171: Nói toạc ra
172
Quyển 3 - Chương 172: Thăm hỏi
173
Quyển 3 - Chương 173: Đông chí
174
Quyển 3 - Chương 174: Quốc sách
175
Quyển 3 - Chương 175: Phủ cực
176
Quyển 3 - Chương 176: Trở về chốn cũ
177
Quyển 3 - Chương 177: Tạ lễ
178
Quyển 3 - Chương 178: Kế hoạch
179
Quyển 3 - Chương 179: Mưu sâu
180
Quyển 3 - Chương 180: Cầu tình
181
Quyển 3 - Chương 181: Dân sinh
182
Quyển 3 - Chương 182: Hiểm cảnh
183
Quyển 3 - Chương 183: Hành thích
184
Quyển 3 - Chương 184: Hiện thân
185
Quyển 3 - Chương 185: Tuyệt địa
186
Quyển 3 - Chương 186: Liều chết
187
Quyển 3 - Chương 187: Gia yến
188
Quyển 3 - Chương 188: Du hồ
189
Quyển 3 - Chương 189: Kéo tơ
190
Quyển 3 - Chương 190: Giải quyết hậu quả
191
Quyển 3 - Chương 191: Ngày tết
192
Quyển 3 - Chương 192: Nhìn vật
193
Quyển 3 - Chương 193: Căn nguyên
194
Quyển 3 - Chương 194: Ủy thác
195
Quyển 3 - Chương 195: Gợn sóng
196
Quyển 3 - Chương 196: Xuân đến
197
Quyển 3 - Chương 197: Bố cục
198
Quyển 3 - Chương 198: Chuông tang
199
Quyển 3 - Chương 199: Khẩn cầu che chở
200
Quyển 3 - Chương 200: Dã tâm
201
Quyển 3 - Chương 201: Đế lăng
202
Quyển 4 - Chương 202: Quyển IV: Mộ hải thiên chung - Hồi triều
203
Quyển 4 - Chương 203: Thâm tàng
204
Quyển 4 - Chương 204: Thiệp hiểm
205
Quyển 4 - Chương 205: Lần nữa đầu nhập
206
Quyển 4 - Chương 206: Thật giả
207
Quyển 4 - Chương 207: Song ngọc
208
Quyển 4 - Chương 208: Mời yến
209
Quyển 4 - Chương 209: Chí thân
210
Quyển 4 - Chương 210: Bạch hổ
211
Quyển 4 - Chương 211: Vừa kịp
212
Quyển 4 - Chương 212: Khai tịch
213
Quyển 4 - Chương 213: Tiền Thất
214
Quyển 4 - Chương 214: Nghi vấn
215
Quyển 4 - Chương 215: Mật thất
216
Quyển 4 - Chương 216: Ứng biến
217
Quyển 4 - Chương 217: Binh biến
218
Quyển 4 - Chương 218: Trước khi khai chiến
219
Quyển 4 - Chương 219: Đồng song
220
Quyển 4 - Chương 220: Khó lường
221
Quyển 4 - Chương 221: Dạ hành
222
Quyển 4 - Chương 222: Đồ Cùng
223
Quyển 4 - Chương 223: Phi đăng
224
Quyển 4 - Chương 224: Lâm triều
225
Quyển 4 - Chương 225: Liên hoàn
226
Quyển 4 - Chương 226: Hồi trào
227
Quyển 4 - Chương 227: Thanh toán
228
Quyển 4 - Chương 228: Chung chương – Vi hoan kỷ hà (Vui mừng được bấy) (hoàn)
229
Quyển 4 - Chương 229: Ngoại truyện Thất tịch: Chia cách là bao