Quyển 1 – Chương 11: Huyết thống

Rời khỏi học đường, ngày cuối cùng trước khi đến Ích Ung quán, phu tử cho mỗi hài tử một khối thanh long thach, trên thanh long thạch có khắc tên của mỗi người bọn họ, mặt trước là chữ Hán, mặt sau là chữ Liêu.

“Đây là đã trên Ngọc Hành sơn.” Phu tử ngồi ở giữa phòng, chậm rãi uống trà, nói, “Không thể quên, tảng đá kia là từ nơi nào đến.”

Hơn mười hài đồng cúi người chào phu tử, kể từ hôm nay bọn họ đã hoàn thành chương trình học của học đường, đến tháng sáu có thể mang theo thư hàm dẫn tiến của phu tử và các tiên sinh đến tham gia cuộc thi tiến vào Ích Ung quán.

Đoạn Lĩnh cầm lấy thư hàm, trong lòng đột nhiên có loại cảm giác kỳ dị.

“Ta là Hán nhân sao?” Hôm đó Đoạn Lĩnh không nhịn được hỏi Lang Tuấn Hiệp.

“Ngươi tự nhiên là Hán nhân.” Lang Tuấn Hiệp đang ở trù phòng làm cá, dùng giọng thản nhiên nói, “Ngươi là Hán nhân trong Hán nhân.”

Đoạn Lĩnh đã không còn là hài tử tỉnh tỉnh mê mê trước đây, nhạy bén nắm được ý tứ bên ngoài Lang Tuấn Hiệp gởi gắm, hỏi: “Có ý tứ gì?”

Lang Tuấn Hiệp không hề rối loạn nói: “Ý tứ trên mặt chữ, đi đọc sách thôi.”

Đoạn Lĩnh lại nói: “Thế nhưng ta là họ Đoàn, cũng không phải bốn họ lớn của Trung Nguyên.”

Lang Tuấn Hiệp nói: “Một ngày nào đó ngươi sẽ biết.”

Đoạn Lĩnh ngồi yên bên cạnh nhìn Lang Tuấn Hiệp giết cá, ngón tay của người kia cực kỳ linh xảo, thoáng cái đã đem thịt cá lóc thành những phiến mỏng như trang giấy. Đoạn Lĩnh đang muốn rat ay giúp đỡ Lang Tuấn Hiệp lại nói: “Quân tử xa nhà bếp, đi đọc sách của ngươi đi.”

Đoạn Lĩnh cảm thấy không vui, thế nhưng đã ở cùng Lang Tuấn Hiệp lâu ngày, cậu cũng đã quen tuân theo lời đối phương. Vì vậy lững thững đi ra sân viện, cầm một cây trường côn lên, tiện tay múa vài cái.

“Khi nào dạy ta tập võ?” Đoạn Lĩnh lại hỏi, “Ngươi đã đáp ứng ta, sau khi ta rời khỏi học đường sẽ dạy ta cưỡi ngựa bắn cung, luyện võ.”

“Hiệp dùng võ phạm cấm.” Lang Tuấn Hiệp đáp, “Chỉ có người thô lỗ dốt đặc cán mai mới học võ, có cái gì tốt để học? Học võ thuật chỉ chọc cho một thân phiền phức.”

“Nho dĩ văn loạn pháp.” Đoạn Lĩnh nói, “Không phải mọi người đều đọc tứ thư ngũ kinh sao?”

Lang Tuấn Hiệp nhất thời nghẹn lời, Đoạn Lĩnh nói có sách mách có chứng, ý nghĩ thông tuệ, đã không còn là đứa trẻ mà Lang Tuấn Hiệp nói cái gì chính là cái đó năm xưa nữa. Lúc biện luận ý nghĩ cũng xoay chuyển rất nhanh, Lang Tuấn Hiệp thậm chí thường xuyên nói không lại cậu.

“Bởi vì người là dao thớt, ta là thịt cá, không học võ nghệ ta sẽ bị đánh.” Đoạn Lĩnh nghiêm trang đáp.

“Cả đời này của ngươi tự nhiên sẽ có người bảo hộ.” Lang Tuấn Hiệp lau tay ra ngoài, nói, “Thả kiếm trong tay xuống, nhấc bút trên giá lên. Vương đạo chính là kiếm của ngươi, nhân sinh trên đời, cả đời chỉ có thể làm tốt một việc. Ngươi vừa muốn học y lại muốn học võ, làm người sao lại có nhiều tinh lực như vậy? “

Đoạn Lĩnh phân trần: “Bố Nhi Xích Kim nói, ai cũng không đáng tin cậy, chỉ có thể dựa vào chính mình.”

Khóe miệng của Lang Tuấn Hiệp hơi cong lên, hỏi: “Ta cũng không đáng tin cậy?”

Đoạn Lĩnh: “Ngươi tự nhiên sẽ bảo hộ ta, thế nhưng vạn nhất ngươi… cũng gặp nguy hiểm, ta làm thế nào bảo hộ ngươi?”

“Không bảo vệ được ngươi.” Lang Tuấn Hiệp thuận miệng đáp, “Đó là ta thất trách, nếu có ngày nào đó, ta không chết cũng sẽ có người tới giết ta, đó đã là việc không còn cách nào. Sau khi ta chết, tự nhiên sẽ có người khác, tầng tầng lớp lớp đứng lên thay ngươi chặn dao nuốt kiếm…”

Lang Tuấn Hiệp vừa nói được phân nửa, Đoạn Lĩnh đã cọ cọ vào lưng y, nói: “Sẽ không, ta muốn che chắn ở trước mặt ngươi.” Tiện đà xoay người rời đi.

Ánh nắng chiếu rọi qua song cửa, đầu ngón tay của Lang Tuấn Hiệp chẳng biết từ lúc nào đã bị lưỡi dao cứa ngang qua một đạo, thế nhưng y vẫn không có phát hiện.

Đoạn Lĩnh bước ra hậu viện dựng cây sào phơi đồ lên, mắc áo đơn và khố mỏng trắng tuyết của hai người lên sào. Từ lúc dọn vào nhà mới, Lang Tuấn Hiệp chưa từng mướn người hầu, ẩm thực và cuộc sống hằng ngày đều do một tay y ôm đồm lo liệu. Đoạn Lĩnh đến trường học, Lang Tuấn Hiệp còn thường thường đi xem cậu, mang theo vài thứ đưa vào học đường.ứ.

Đến lúc nghỉ, Lang Tuấn Hiệp liền chuẩn bị ăn mặc, tất cả những việc Đoạn Lĩnh cần chẳng bao giờ thiếu thốn.

Đôi khi Đoạn Lĩnh cũng cảm thấy kỳ quái, đi hỏi Lang Tuấn Hiệp tiền từ đâu ra, Lang Tuấn Hiệp chỉ nói với cậu không cần lo lắng chuyện đó.

Đến đầu mùa xuân, Đoạn Lĩnh bắt đầu lười đọc sách, Lang Tuấn Hiệp ngồi ở bên cạnh giúp cậu mài mực, điểm hương, chuẩn bị khăn ấm giúp cậu lau tay. Đoạn Lĩnh cả người lười biếng, chỉ cảm thấy trong lòng có một loại tâm tình kỳ quái rục rịch, đứng ngồi không yên, thấy Lang Tuấn Hiệp rời khỏi liền lén lúc chạy ra khỏi phong, cầm cái xẻng đi hoa viên chăm sóc đám hoa hoa cỏ cỏ của mình.

Lúc trước khi ở Nhữ Nam, Đoạn Lĩnh vẫn thường đi xem hoa tượng trồng hoa, cắt cành, ghép nhánh gì đó là việc mà cậu rất thích làm. Lang Tuấn Hiệp thấy khuyên nhủ vài lần không có kết quả cũng mặc kệ cậu, chỉ cần không làm trễ nãi chuyện đọc sách là được.

Đọc sách đọc sách, luôn luôn đọc sách… Đoạn Lĩnh mặc dù không bài xích đọc sách, nhưng mà đọc mãi không nghĩ cũng sinh ra bực mình. Thái Diêm lớn hơn cậu hai tuổi đã đi Ích ung quán từ lâu, Bạt Đô thì không đặt tâm tư ở việc học, từ sau khi rời khỏi học đường cũng không biết đã đi nơi nào, ngay cả lời cáo biệt cũng không có, Đoạn Lĩnh đã nhiều lần đi tìm người nhưng đều chưa từng gặp được. Nhà của Bạt Đô u u ám ám, âm trầm khủng bố, phụ thân của hắn nhìn thấy Đoạn Lĩnh liền trợn mắt vỉ vả, bảo cậu không được đến nữa, chỉ vì cậu là người Hán.

Mẫu thân của Hách Liên Bác lại hết sức ân cần, có lẽ là vì hai tộc Hán và Đảng Hạng có giao tình tốt, nàng không ngừng lôi kéo tay Đoạn Lĩnh hỏi han, luôn miệng cảm tạ cậu đã chiếu cố nhi tử nói lắp của mình.

Không đến học đường cũng không đi Ích Ung quán, Đoạn Lĩnh liền thường xuyên ở trong nhà trồng hoa.

Hôm nay, lúc cậu đang dời một gốc mẫu đơn từ chậu xuống đất, thanh âm của Lang Tuấn Hiệp lại đột nhiên vang lên sau lưng: “Hôm nào phải mời một hoa tượng đến chăm sóc, cũng miễn cho ngươi tâm thần phân tán.”

Đoạn Lĩnh giật mình, suýt nữa đã bấm gãy rễ cây, nói: “Tự ta có thể chăm sóc.”

“Tháng sáu đã phải thi rồi.” Vùng quanh lông mày của Lang Tuấn Hiệp hơi nâng lên, “Nhìn bộ dạng tâm thần bất định của ngươi kìa.”

Đoạn Lĩnh duỗi người, nói: “Đợi một lát liền đi đọc sách.”

Lang Tuấn Hiệp còn nói: “Ta hẳn là cũng nên làm một cây thước cầm tay, bằng không vừa rời khỏi học đường, không ai khẽ tay liền không quản được ngươi nữa.”

Đoạn Lĩnh cười ha hả, Lang Tuấn Hiệp cũng không đánh cậu, cho dù có trách cứ cũng không mang ít nhiều tâm tình, hoàn toàn không có đại hỷ đại bi, chỉ tựa như một gốc thanh trúc ngoài hành lang, lẳng lặng đứng thẳng.

“Hoặc là dẫn ngươi đến Quỳnh Hoa viện ngủ một đêm đi?” Lang Tuấn Hiệp hỏi.

Mặt của Đoạn Lĩnh nhất thời đỏ lên, trong học đường không ít hài tử choai choai, ngày trường đề cập đến chuyện nam nữ không có chút nghiêm túc nào. Bạt Đô và Hách Liên Bác còn từng dẫn theo cậu chui ra khỏi bờ giậu của hoa viên, len lén trốn vào Quỳnh Hoa viện, vừa vặn nhìn thấy được đang hầu hạ ca ca của Thái Diêm uống rượu.

Quỳnh Hoa viện là nơi như thế nào, Đoạn Lĩnh cũng coi như đã hiểu sơ lược, cậu liền đỏ mặt bỏ chạy vào phòng.

Lang Tuấn Hiệp trái lại hỏi: “Mặt đỏ cái gì?”

Đoạn Lĩnh quay trở vào phòng, nhìn thấy cái bóng của Lang Tuấn Hiệp đi qua đi lại, ngày xuân dễ ngủ, một chốc không khỏi gục xuống bàn ngủ mất, nào ngờ vừa mới một chút đã ngủ thẳng đến khi bầu trời tối đen, ban đêm liền không thể yên giấc, lật tới lật lui. Cậu dĩ nhên đã không cùng Lang Tuấn Hiệp ngủ nữa, chỉ thỉnh thoảng có thể nghe được một chút tiếng động bên cách vách.

“Uống nước sao?” Lang Tuấn Hiệp cách một vách tường hỏi.

Đoạn Lĩnh ậm ừ một tiếng cũng không trả lời, cảm giác được Lang Tuấn Hiệp tựa hồ đã ngồi ở ngoài cửa, cũng không có ý định rời đi.

“Ngươi không ngủ được sao?” Đoạn Lĩnh trở mình, nửa ngủ nửa tỉnh hỏi.

“Ngủ không được.” Lang Tuấn Hiệp nói, “Ta ngồi một chút.”

Ngày hôm sau khí trời rất đẹp, khi vừa rạng sáng thì Lang Tuấn Hiệp đã đứng ngoài phòng, nói: “Đoạn Lĩnh, ta ra ngoài làm chút chuyện, sẽ không về sớm, khoảng chừng chạng vạng liền trở lại.”

Đoạn Lĩnh mơ mơ màng màng lên tiếng, còn đang mệt mỏi rã rời trên giường, dương quang ấm áp len qua khe cửa chiếu vào trên mặt cậu, Đoạn Lĩnh liền nhích đầu qua một chút tránh né.

Ánh dương quang hơi nghiêng đi một chút, Đoạn Lĩnh lại nhích thêm chút nữa, thân thể xê dịch theo hướng nắng chiếu vào, tránh bị soi lên mặt.

Lý Tiệm Hồng đứng ngoài cửa sổ, trầm mặc nhìn Đoạn Lĩnh, một thân phong trần mệt mỏi, người mặt áo gai, làn môi có chút run rẩy.

“Hắn là con ta.” Lý Tiệm Hồng nói.

“Dạ, điện hạ.” Lang Tuấn Hiệp đáp, tiện thể lấy ra một tờ giấy chứng sinh đã phiếm vàng từ trong ngực, cung kính dùng hai tay dâng lên cho Lý Tiệm Hồng.

Lý Tiệm Hồng cũng không cầm lấy, thậm chí không thèm liếc mắt nhìn, Lang Tuấn Hiệp thấp giọng nói: “Năm đó lúc Vương phi dọc theo Ngọc Bích quan xuôi nam trở lại Đoạn gia đã hoài thai. Sau đó biên quan thất thủ, Vương phi không dám bộc lộ thân phận của tiểu điện hạ, khó sinh mà mất… duy nhất bảo trụ được, cũng chỉ có hài tử này.”

Trên cổ tay lộ ra bên ngoài của Lý Tiệm Hồng tràn đầy vết đao, dưới vành tai cũng có một vết sẹo, mấy năm nay không ngừng đào vong trên đường, ở Nam Trần không ngừng lẩn trốn sự truy sát quy mô của thích khách, một mình côi cút, ăn đủ khổ sở người bình thường không thể chịu nổi, càng sợ liên lụy hài tử duy nhất của mình, không dám tùy tiện bắc thượng.

Sau khi hắn dưỡng thương xong liền mai danh ẩn tích tại thần sơn của người Tiên Ti, cũng là cố hương của Lang Tuấn Hiệp, sau đó lại tiến nhập Cao Ly, trà trộn vào đoàn thương khách, trước hết đi Tây Khương, thẳng đến khi xác nhận toàn bộ triều đình Nam Trần đều cho rằng hắn đã chết mới từ Tây Khương mượn đường về Thượng kinh.

Đoạn đường này đã hao tốn của hắn thời gian quá dài, tối hậu còn sót lại chỉ có một điểm tín niệm hư vô mờ mịt chống đỡ. Đi đến nơi Lang Tuấn Hiệp đã ước định, hắn đột nhiên không dám bước đến, không dám tin tưởng, thậm chí không dám suy đoán thứ gì đang chờ mình phía trước.

Khả năng lớn nhất chính là, không có gì cả. Một khi gõ xuống cánh cửa này, hắn liền triệt để nghênh đón tương lai, có thể là số phận vô độc vĩnh hằng.

May mà lão thiên gia đối đãi với hắn cũng không tệ, trên con đường hắc ám giơ tay không thấy năm ngón, vẫn còn chưa cho hắn một ngọn đèn mờ.

Tại giữa dòng sinh tử mênh mông, vẫn còn giữ lại cho hắn một con thuyền.

Ngọn đèn kia mặc dù mờ mịt leo lét lại đủ để thắp sáng toàn bộ sinh mệnh của hắn.

Một khắc khi vừa nhìn thấy Đoạn Lĩnh kia, hắn rốt cuộc đã đạt được một loại cứu chuộc nào đó.

Đôi mắt của Lý Tiệm Hồng yên tĩnh như một hồ nước thu, toàn thân lại tản mác ra một loại uy thế vô hình, lúc này cả người không khỏi mang theo một vẻ ôn nhu.

“Hài tử này thật giống mẫu thân nó.” Lý Tiệm Hồng nói, “Đôi môi lại nhìn giống phụ hoàng, là môi của Lý gia ta.”

“Dạ, điện hạ.” Lang Tuấn Hiệp đáp.

Lý Tiệm Hồng nhìn Đoạn Lĩnh đang ngủ say không chớp mắt. Năm năm trôi qua, Đoạn Lĩnh trưởng thành không ít, viền môi ôn nhuận, gương mặt hài hòa, mũi cao thẳng tắp, cùng Lý Tiệm Hồng không có bao nhiêu khác biệt.

“Năm nay mười ba tuổi.” Lang Tuấn Hiệp vẫn dùng hai tay nâng giấy, nói, “Sinh nhật mùng sáu tháng mười hai.”

“Đúng, không sai, là tháng hai năm đó.” Lý Tiệm Hồng lẩm bẩm nói, “Tiểu Uyển rời khỏi ta xuôi nam.”

“Thuộc hạ vô năng.” Lang Tuấn Hiệp nói, “Đã sai lại thêm sai, vừa không bảo vệ tốt Vương phi cũng không thể tiếp ứng điện hạ. Đêm đó thuộc hạ đã suốt đêm chạy về Hồ Xương tìm kiếm người, nào ngờ lại bị Vũ Độc ngăn chặn…”

“Không.” Lý Tiệm Hồng gằn từng chữ, “Lang Tuấn Hiệp, sai lầm của ngươi, từ nay về sau đều xóa bỏ.”

Đoạn Lĩnh xoay người, ánh mặt trời chiếu lên gương mặt vẫn còn ngập tính trẻ con của cậu. Lý Tiệm Hồng bất giác bước lên một bước, suýt nữa đã va vào cửa sổ.

Hắn nhìn Đoạn Lĩnh, phảng phất như lữ khách kiệt sức giữa sa mạc vạn trượng chói chang ánh mặt trời, trước khi hấp hối lại phát hiện ở đằng xa rốt cuộc xuất hiện một mảnh ốc đảo ——

—— đó là cảm giác tràn ngập khát vọng nhưng lại sợ sệt không dám tiến lên, rất sợ trở thành tình cảnh gần nhau trong gang tất lại biển trời cách mặt, là một tòa ảo ảnh giữa cuồn cuộn khói sương.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: QUYỂN I : Ngân Hà Phi Độ - Tự • tuyết mãn cung đao
2 Quyển 1 - Chương 2: Khách đến điều tra
3 Quyển 1 - Chương 3: Nhập kinh
4 Quyển 1 - Chương 4: Học đường
5 Quyển 1 - Chương 5: Biệt ly
6 Quyển 1 - Chương 6: Lỗi hẹn
7 Quyển 1 - Chương 7: Dạ tập
8 Quyển 1 - Chương 8: Giải vây
9 Quyển 1 - Chương 9: Nhầm lẫn
10 Quyển 1 - Chương 10: Tha hương
11 Quyển 1 - Chương 11: Huyết thống
12 Quyển 1 - Chương 12: Ngọc bội
13 Quyển 1 - Chương 13: Con ta
14 Quyển 1 - Chương 14: Nghĩ cách cứu viện
15 Quyển 1 - Chương 15: Cố nhân
16 Quyển 1 - Chương 16: Mạo hiểm rời đi
17 Quyển 1 - Chương 17: Ngôn truyền
18 Quyển 1 - Chương 18: Lấy mình làm gương
19 Quyển 1 - Chương 19: Không Minh
20 Quyển 1 - Chương 20: Vương đạo
21 Quyển 1 - Chương 21: Bí mật gặp mặt
22 Quyển 1 - Chương 22: Kềm chế
23 Quyển 1 - Chương 23: Binh lâm
24 Quyển 1 - Chương 24: Học kiếm
25 Quyển 1 - Chương 25: Lập thu
26 Quyển 1 - Chương 26: Chiến sự
27 Quyển 1 - Chương 27: Sau tràng hạo kiếp
28 Quyển 1 - Chương 28: Thế cục
29 Quyển 1 - Chương 29: Uy hiếp
30 Quyển 1 - Chương 30: Âm thầm điều binh
31 Quyển 1 - Chương 31: Thư đồng
32 Quyển 1 - Chương 32: Chu toàn
33 Quyển 1 - Chương 33: Hiệu trung
34 Quyển 1 - Chương 34: Thực hiện lời hứa
35 Quyển 1 - Chương 35: Cảnh giác
36 Quyển 1 - Chương 36: Đột biến
37 Quyển 1 - Chương 37: Thành phá
38 Quyển 2 - Chương 38: Quyển II: Hạo Tửu Thiên Chung - Hộ tống
39 Quyển 2 - Chương 39: Đồ Thôn
40 Quyển 2 - Chương 40: Bôn ba
41 Quyển 2 - Chương 41: Bội tín
42 Quyển 2 - Chương 42: Cứu vãn
43 Quyển 2 - Chương 43: Tỉnh lại
44 Quyển 2 - Chương 44: Sấm sét
45 Quyển 2 - Chương 45: Tìm chết
46 Quyển 2 - Chương 46: Khom lưng
47 Quyển 2 - Chương 47: Cơ hội
48 Quyển 2 - Chương 48: Thủ tín
49 Quyển 2 - Chương 49: Gặng hỏi
50 Quyển 2 - Chương 50: Chỗ đứng
51 Quyển 2 - Chương 51: Mục tướng gia
52 Quyển 2 - Chương 52: Xuất phủ
53 Quyển 2 - Chương 53: Ôn chuyện
54 Quyển 2 - Chương 54: Nhanh trí
55 Quyển 2 - Chương 55: Đêm mưa
56 Quyển 2 - Chương 56: Tự tiến cử
57 Quyển 2 - Chương 57: Lợi thế
58 Quyển 2 - Chương 58: Chuyện xưa
59 Quyển 2 - Chương 59: Nghi điểm
60 Quyển 2 - Chương 60: Ngủ ngoài trời
61 Quyển 2 - Chương 61: Cứu mỹ nhân
62 Quyển 2 - Chương 62: Ngõ hẹp
63 Quyển 2 - Chương 63: Nhập quan
64 Quyển 2 - Chương 64: Hiến bảo vật
65 Quyển 2 - Chương 65: Kiêng kỵ
66 Quyển 2 - Chương 66: Hách Mặc
67 Quyển 2 - Chương 67: Ca hát cầu thân
68 Quyển 2 - Chương 68: Hiểu lầm
69 Quyển 2 - Chương 69: Lấp liếm
70 Quyển 2 - Chương 70: Hội ngộ giữa đêm
71 Quyển 2 - Chương 71: Giao dịch
72 Quyển 2 - Chương 72: Thích khách
73 Quyển 2 - Chương 73: Ám thất
74 Quyển 2 - Chương 74: Lo lắng
75 Quyển 2 - Chương 75: Lẻ loi
76 Quyển 2 - Chương 76: Cơ duyên
77 Quyển 2 - Chương 77: Thần câu (Ngựa tốt)
78 Quyển 2 - Chương 78: Tự cứu
79 Quyển 2 - Chương 79: Mắc mưu
80 Quyển 2 - Chương 80: Bắt cóc
81 Quyển 2 - Chương 81: Thoát hiểm
82 Quyển 2 - Chương 82: Bạc tình
83 Quyển 2 - Chương 83: Sắp xếp
84 Quyển 2 - Chương 84: Đưa dâu
85 Quyển 2 - Chương 85: Biệt ly
86 Quyển 2 - Chương 86: Dụ địch
87 Quyển 2 - Chương 87: Thẳng thắn
88 Quyển 2 - Chương 88: Luống cuống
89 Quyển 2 - Chương 89: Đại xá
90 Quyển 2 - Chương 90: Manh mối
91 Quyển 2 - Chương 91: Nhà mới
92 Quyển 2 - Chương 92: Tịch Diệt
93 Quyển 2 - Chương 93: Dạ yến
94 Quyển 2 - Chương 94: Cùng đi học
95 Quyển 2 - Chương 95: Trốn học
96 Quyển 2 - Chương 96: Lễ vật
97 Quyển 2 - Chương 97: Hồ Toàn
98 Quyển 2 - Chương 98: Gặp mặt
99 Quyển 2 - Chương 99: Manh nha
100 Quyển 2 - Chương 100: Trí kế
101 Quyển 2 - Chương 101: Xuân mộng
102 Quyển 2 - Chương 102: Bái sư
103 Quyển 2 - Chương 103: Kháng chỉ
104 Quyển 2 - Chương 104: Thi hội
105 Quyển 2 - Chương 105: Giằng co
106 Quyển 2 - Chương 106: Vật cũ
107 Quyển 2 - Chương 107: Bạn cũ
108 Quyển 2 - Chương 108: Con tin
109 Quyển 2 - Chương 109: Dò xét
110 Quyển 2 - Chương 110: Nói dối
111 Quyển 2 - Chương 111: Du ngoạn
112 Quyển 2 - Chương 112: Hoa cỏ
113 Quyển 2 - Chương 113: Ái tình
114 Quyển 2 - Chương 114: Mầm họa trong lòng
115 Quyển 2 - Chương 115: Cởi vũ khí
116 Quyển 2 - Chương 116: Trời tính
117 Quyển 2 - Chương 117: Cùng nhau
118 Quyển 2 - Chương 118: Thủy tai
119 Quyển 2 - Chương 119: Họa ngoại xâm
120 Quyển 2 - Chương 120: Quỷ kế
121 Quyển 2 - Chương 121: Thi Đình
122 Quyển 2 - Chương 122: Oán hận chất chứa
123 Quyển 2 - Chương 123: Giao phong
124 Quyển 2 - Chương 124: Lòng tin
125 Quyển 2 - Chương 125: Mời chào
126 Quyển 2 - Chương 126: Khả nghi
127 Quyển 2 - Chương 127: Cây liền cành
128 Quyển 2 - Chương 128: Bắc thượng
129 Quyển 2 - Chương 129: Phá cuộc
130 Quyển 2 - Chương 130: Người đã thay đổi
131 Quyển 2 - Chương 131: Chuyện năm đó
132 Quyển 2 - Chương 132: Tập kích bất ngờ
133 Quyển 2 - Chương 133: Bị thương
134 Quyển 2 - Chương 134: Trị thành
135 Quyển 2 - Chương 135: Lập uy
136 Quyển 2 - Chương 136: Tra xét
137 Quyển 2 - Chương 137: Cường viện
138 Quyển 2 - Chương 138: Khốn cảnh
139 Quyển 2 - Chương 139: Anh linh phù hộ
140 Quyển 3 - Chương 140: Quyển III: Vũ thương túy nguyệt - Báo tin thắng trận
141 Quyển 3 - Chương 141: Mất khống chế
142 Quyển 3 - Chương 142: Tuế nguyệt vô tình
143 Quyển 3 - Chương 143: Tin lành
144 Quyển 3 - Chương 144: Cố hương trước mắt
145 Quyển 3 - Chương 145: Đoạn trạch
146 Quyển 3 - Chương 146: Thiên ý
147 Quyển 3 - Chương 147: Cải trang
148 Quyển 3 - Chương 148: Lạc Nhạn
149 Quyển 3 - Chương 149: Rối loạn
150 Quyển 3 - Chương 150: Khiếp sợ
151 Quyển 3 - Chương 151: Bôn đào
152 Quyển 3 - Chương 152: Phân ly
153 Quyển 3 - Chương 153: Tâm tình
154 Quyển 3 - Chương 154: Hội thẩm
155 Quyển 3 - Chương 155: Vô tình
156 Quyển 3 - Chương 156: Tạm biệt
157 Quyển 3 - Chương 157: Kỳ binh
158 Quyển 3 - Chương 158: Lâm nguy
159 Quyển 3 - Chương 159: Lập khế
160 Quyển 3 - Chương 160: Vây khốn
161 Quyển 3 - Chương 161: Họa tới
162 Quyển 3 - Chương 162: Trao đổi tù binh
163 Quyển 3 - Chương 163: Nghịch chuyển
164 Quyển 3 - Chương 164: Khai thành
165 Quyển 3 - Chương 165: Thụ kế
166 Quyển 3 - Chương 166: Triều đình nghị luận
167 Quyển 3 - Chương 167: Thù đồ
168 Quyển 3 - Chương 168: Điều kiện
169 Quyển 3 - Chương 169: Thệ ước
170 Quyển 3 - Chương 170: Ngôn ngữ sắc bén
171 Quyển 3 - Chương 171: Nói toạc ra
172 Quyển 3 - Chương 172: Thăm hỏi
173 Quyển 3 - Chương 173: Đông chí
174 Quyển 3 - Chương 174: Quốc sách
175 Quyển 3 - Chương 175: Phủ cực
176 Quyển 3 - Chương 176: Trở về chốn cũ
177 Quyển 3 - Chương 177: Tạ lễ
178 Quyển 3 - Chương 178: Kế hoạch
179 Quyển 3 - Chương 179: Mưu sâu
180 Quyển 3 - Chương 180: Cầu tình
181 Quyển 3 - Chương 181: Dân sinh
182 Quyển 3 - Chương 182: Hiểm cảnh
183 Quyển 3 - Chương 183: Hành thích
184 Quyển 3 - Chương 184: Hiện thân
185 Quyển 3 - Chương 185: Tuyệt địa
186 Quyển 3 - Chương 186: Liều chết
187 Quyển 3 - Chương 187: Gia yến
188 Quyển 3 - Chương 188: Du hồ
189 Quyển 3 - Chương 189: Kéo tơ
190 Quyển 3 - Chương 190: Giải quyết hậu quả
191 Quyển 3 - Chương 191: Ngày tết
192 Quyển 3 - Chương 192: Nhìn vật
193 Quyển 3 - Chương 193: Căn nguyên
194 Quyển 3 - Chương 194: Ủy thác
195 Quyển 3 - Chương 195: Gợn sóng
196 Quyển 3 - Chương 196: Xuân đến
197 Quyển 3 - Chương 197: Bố cục
198 Quyển 3 - Chương 198: Chuông tang
199 Quyển 3 - Chương 199: Khẩn cầu che chở
200 Quyển 3 - Chương 200: Dã tâm
201 Quyển 3 - Chương 201: Đế lăng
202 Quyển 4 - Chương 202: Quyển IV: Mộ hải thiên chung - Hồi triều
203 Quyển 4 - Chương 203: Thâm tàng
204 Quyển 4 - Chương 204: Thiệp hiểm
205 Quyển 4 - Chương 205: Lần nữa đầu nhập
206 Quyển 4 - Chương 206: Thật giả
207 Quyển 4 - Chương 207: Song ngọc
208 Quyển 4 - Chương 208: Mời yến
209 Quyển 4 - Chương 209: Chí thân
210 Quyển 4 - Chương 210: Bạch hổ
211 Quyển 4 - Chương 211: Vừa kịp
212 Quyển 4 - Chương 212: Khai tịch
213 Quyển 4 - Chương 213: Tiền Thất
214 Quyển 4 - Chương 214: Nghi vấn
215 Quyển 4 - Chương 215: Mật thất
216 Quyển 4 - Chương 216: Ứng biến
217 Quyển 4 - Chương 217: Binh biến
218 Quyển 4 - Chương 218: Trước khi khai chiến
219 Quyển 4 - Chương 219: Đồng song
220 Quyển 4 - Chương 220: Khó lường
221 Quyển 4 - Chương 221: Dạ hành
222 Quyển 4 - Chương 222: Đồ Cùng
223 Quyển 4 - Chương 223: Phi đăng
224 Quyển 4 - Chương 224: Lâm triều
225 Quyển 4 - Chương 225: Liên hoàn
226 Quyển 4 - Chương 226: Hồi trào
227 Quyển 4 - Chương 227: Thanh toán
228 Quyển 4 - Chương 228: Chung chương – Vi hoan kỷ hà (Vui mừng được bấy) (hoàn)
229 Quyển 4 - Chương 229: Ngoại truyện Thất tịch: Chia cách là bao
Chapter

Updated 229 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: QUYỂN I : Ngân Hà Phi Độ - Tự • tuyết mãn cung đao
2
Quyển 1 - Chương 2: Khách đến điều tra
3
Quyển 1 - Chương 3: Nhập kinh
4
Quyển 1 - Chương 4: Học đường
5
Quyển 1 - Chương 5: Biệt ly
6
Quyển 1 - Chương 6: Lỗi hẹn
7
Quyển 1 - Chương 7: Dạ tập
8
Quyển 1 - Chương 8: Giải vây
9
Quyển 1 - Chương 9: Nhầm lẫn
10
Quyển 1 - Chương 10: Tha hương
11
Quyển 1 - Chương 11: Huyết thống
12
Quyển 1 - Chương 12: Ngọc bội
13
Quyển 1 - Chương 13: Con ta
14
Quyển 1 - Chương 14: Nghĩ cách cứu viện
15
Quyển 1 - Chương 15: Cố nhân
16
Quyển 1 - Chương 16: Mạo hiểm rời đi
17
Quyển 1 - Chương 17: Ngôn truyền
18
Quyển 1 - Chương 18: Lấy mình làm gương
19
Quyển 1 - Chương 19: Không Minh
20
Quyển 1 - Chương 20: Vương đạo
21
Quyển 1 - Chương 21: Bí mật gặp mặt
22
Quyển 1 - Chương 22: Kềm chế
23
Quyển 1 - Chương 23: Binh lâm
24
Quyển 1 - Chương 24: Học kiếm
25
Quyển 1 - Chương 25: Lập thu
26
Quyển 1 - Chương 26: Chiến sự
27
Quyển 1 - Chương 27: Sau tràng hạo kiếp
28
Quyển 1 - Chương 28: Thế cục
29
Quyển 1 - Chương 29: Uy hiếp
30
Quyển 1 - Chương 30: Âm thầm điều binh
31
Quyển 1 - Chương 31: Thư đồng
32
Quyển 1 - Chương 32: Chu toàn
33
Quyển 1 - Chương 33: Hiệu trung
34
Quyển 1 - Chương 34: Thực hiện lời hứa
35
Quyển 1 - Chương 35: Cảnh giác
36
Quyển 1 - Chương 36: Đột biến
37
Quyển 1 - Chương 37: Thành phá
38
Quyển 2 - Chương 38: Quyển II: Hạo Tửu Thiên Chung - Hộ tống
39
Quyển 2 - Chương 39: Đồ Thôn
40
Quyển 2 - Chương 40: Bôn ba
41
Quyển 2 - Chương 41: Bội tín
42
Quyển 2 - Chương 42: Cứu vãn
43
Quyển 2 - Chương 43: Tỉnh lại
44
Quyển 2 - Chương 44: Sấm sét
45
Quyển 2 - Chương 45: Tìm chết
46
Quyển 2 - Chương 46: Khom lưng
47
Quyển 2 - Chương 47: Cơ hội
48
Quyển 2 - Chương 48: Thủ tín
49
Quyển 2 - Chương 49: Gặng hỏi
50
Quyển 2 - Chương 50: Chỗ đứng
51
Quyển 2 - Chương 51: Mục tướng gia
52
Quyển 2 - Chương 52: Xuất phủ
53
Quyển 2 - Chương 53: Ôn chuyện
54
Quyển 2 - Chương 54: Nhanh trí
55
Quyển 2 - Chương 55: Đêm mưa
56
Quyển 2 - Chương 56: Tự tiến cử
57
Quyển 2 - Chương 57: Lợi thế
58
Quyển 2 - Chương 58: Chuyện xưa
59
Quyển 2 - Chương 59: Nghi điểm
60
Quyển 2 - Chương 60: Ngủ ngoài trời
61
Quyển 2 - Chương 61: Cứu mỹ nhân
62
Quyển 2 - Chương 62: Ngõ hẹp
63
Quyển 2 - Chương 63: Nhập quan
64
Quyển 2 - Chương 64: Hiến bảo vật
65
Quyển 2 - Chương 65: Kiêng kỵ
66
Quyển 2 - Chương 66: Hách Mặc
67
Quyển 2 - Chương 67: Ca hát cầu thân
68
Quyển 2 - Chương 68: Hiểu lầm
69
Quyển 2 - Chương 69: Lấp liếm
70
Quyển 2 - Chương 70: Hội ngộ giữa đêm
71
Quyển 2 - Chương 71: Giao dịch
72
Quyển 2 - Chương 72: Thích khách
73
Quyển 2 - Chương 73: Ám thất
74
Quyển 2 - Chương 74: Lo lắng
75
Quyển 2 - Chương 75: Lẻ loi
76
Quyển 2 - Chương 76: Cơ duyên
77
Quyển 2 - Chương 77: Thần câu (Ngựa tốt)
78
Quyển 2 - Chương 78: Tự cứu
79
Quyển 2 - Chương 79: Mắc mưu
80
Quyển 2 - Chương 80: Bắt cóc
81
Quyển 2 - Chương 81: Thoát hiểm
82
Quyển 2 - Chương 82: Bạc tình
83
Quyển 2 - Chương 83: Sắp xếp
84
Quyển 2 - Chương 84: Đưa dâu
85
Quyển 2 - Chương 85: Biệt ly
86
Quyển 2 - Chương 86: Dụ địch
87
Quyển 2 - Chương 87: Thẳng thắn
88
Quyển 2 - Chương 88: Luống cuống
89
Quyển 2 - Chương 89: Đại xá
90
Quyển 2 - Chương 90: Manh mối
91
Quyển 2 - Chương 91: Nhà mới
92
Quyển 2 - Chương 92: Tịch Diệt
93
Quyển 2 - Chương 93: Dạ yến
94
Quyển 2 - Chương 94: Cùng đi học
95
Quyển 2 - Chương 95: Trốn học
96
Quyển 2 - Chương 96: Lễ vật
97
Quyển 2 - Chương 97: Hồ Toàn
98
Quyển 2 - Chương 98: Gặp mặt
99
Quyển 2 - Chương 99: Manh nha
100
Quyển 2 - Chương 100: Trí kế
101
Quyển 2 - Chương 101: Xuân mộng
102
Quyển 2 - Chương 102: Bái sư
103
Quyển 2 - Chương 103: Kháng chỉ
104
Quyển 2 - Chương 104: Thi hội
105
Quyển 2 - Chương 105: Giằng co
106
Quyển 2 - Chương 106: Vật cũ
107
Quyển 2 - Chương 107: Bạn cũ
108
Quyển 2 - Chương 108: Con tin
109
Quyển 2 - Chương 109: Dò xét
110
Quyển 2 - Chương 110: Nói dối
111
Quyển 2 - Chương 111: Du ngoạn
112
Quyển 2 - Chương 112: Hoa cỏ
113
Quyển 2 - Chương 113: Ái tình
114
Quyển 2 - Chương 114: Mầm họa trong lòng
115
Quyển 2 - Chương 115: Cởi vũ khí
116
Quyển 2 - Chương 116: Trời tính
117
Quyển 2 - Chương 117: Cùng nhau
118
Quyển 2 - Chương 118: Thủy tai
119
Quyển 2 - Chương 119: Họa ngoại xâm
120
Quyển 2 - Chương 120: Quỷ kế
121
Quyển 2 - Chương 121: Thi Đình
122
Quyển 2 - Chương 122: Oán hận chất chứa
123
Quyển 2 - Chương 123: Giao phong
124
Quyển 2 - Chương 124: Lòng tin
125
Quyển 2 - Chương 125: Mời chào
126
Quyển 2 - Chương 126: Khả nghi
127
Quyển 2 - Chương 127: Cây liền cành
128
Quyển 2 - Chương 128: Bắc thượng
129
Quyển 2 - Chương 129: Phá cuộc
130
Quyển 2 - Chương 130: Người đã thay đổi
131
Quyển 2 - Chương 131: Chuyện năm đó
132
Quyển 2 - Chương 132: Tập kích bất ngờ
133
Quyển 2 - Chương 133: Bị thương
134
Quyển 2 - Chương 134: Trị thành
135
Quyển 2 - Chương 135: Lập uy
136
Quyển 2 - Chương 136: Tra xét
137
Quyển 2 - Chương 137: Cường viện
138
Quyển 2 - Chương 138: Khốn cảnh
139
Quyển 2 - Chương 139: Anh linh phù hộ
140
Quyển 3 - Chương 140: Quyển III: Vũ thương túy nguyệt - Báo tin thắng trận
141
Quyển 3 - Chương 141: Mất khống chế
142
Quyển 3 - Chương 142: Tuế nguyệt vô tình
143
Quyển 3 - Chương 143: Tin lành
144
Quyển 3 - Chương 144: Cố hương trước mắt
145
Quyển 3 - Chương 145: Đoạn trạch
146
Quyển 3 - Chương 146: Thiên ý
147
Quyển 3 - Chương 147: Cải trang
148
Quyển 3 - Chương 148: Lạc Nhạn
149
Quyển 3 - Chương 149: Rối loạn
150
Quyển 3 - Chương 150: Khiếp sợ
151
Quyển 3 - Chương 151: Bôn đào
152
Quyển 3 - Chương 152: Phân ly
153
Quyển 3 - Chương 153: Tâm tình
154
Quyển 3 - Chương 154: Hội thẩm
155
Quyển 3 - Chương 155: Vô tình
156
Quyển 3 - Chương 156: Tạm biệt
157
Quyển 3 - Chương 157: Kỳ binh
158
Quyển 3 - Chương 158: Lâm nguy
159
Quyển 3 - Chương 159: Lập khế
160
Quyển 3 - Chương 160: Vây khốn
161
Quyển 3 - Chương 161: Họa tới
162
Quyển 3 - Chương 162: Trao đổi tù binh
163
Quyển 3 - Chương 163: Nghịch chuyển
164
Quyển 3 - Chương 164: Khai thành
165
Quyển 3 - Chương 165: Thụ kế
166
Quyển 3 - Chương 166: Triều đình nghị luận
167
Quyển 3 - Chương 167: Thù đồ
168
Quyển 3 - Chương 168: Điều kiện
169
Quyển 3 - Chương 169: Thệ ước
170
Quyển 3 - Chương 170: Ngôn ngữ sắc bén
171
Quyển 3 - Chương 171: Nói toạc ra
172
Quyển 3 - Chương 172: Thăm hỏi
173
Quyển 3 - Chương 173: Đông chí
174
Quyển 3 - Chương 174: Quốc sách
175
Quyển 3 - Chương 175: Phủ cực
176
Quyển 3 - Chương 176: Trở về chốn cũ
177
Quyển 3 - Chương 177: Tạ lễ
178
Quyển 3 - Chương 178: Kế hoạch
179
Quyển 3 - Chương 179: Mưu sâu
180
Quyển 3 - Chương 180: Cầu tình
181
Quyển 3 - Chương 181: Dân sinh
182
Quyển 3 - Chương 182: Hiểm cảnh
183
Quyển 3 - Chương 183: Hành thích
184
Quyển 3 - Chương 184: Hiện thân
185
Quyển 3 - Chương 185: Tuyệt địa
186
Quyển 3 - Chương 186: Liều chết
187
Quyển 3 - Chương 187: Gia yến
188
Quyển 3 - Chương 188: Du hồ
189
Quyển 3 - Chương 189: Kéo tơ
190
Quyển 3 - Chương 190: Giải quyết hậu quả
191
Quyển 3 - Chương 191: Ngày tết
192
Quyển 3 - Chương 192: Nhìn vật
193
Quyển 3 - Chương 193: Căn nguyên
194
Quyển 3 - Chương 194: Ủy thác
195
Quyển 3 - Chương 195: Gợn sóng
196
Quyển 3 - Chương 196: Xuân đến
197
Quyển 3 - Chương 197: Bố cục
198
Quyển 3 - Chương 198: Chuông tang
199
Quyển 3 - Chương 199: Khẩn cầu che chở
200
Quyển 3 - Chương 200: Dã tâm
201
Quyển 3 - Chương 201: Đế lăng
202
Quyển 4 - Chương 202: Quyển IV: Mộ hải thiên chung - Hồi triều
203
Quyển 4 - Chương 203: Thâm tàng
204
Quyển 4 - Chương 204: Thiệp hiểm
205
Quyển 4 - Chương 205: Lần nữa đầu nhập
206
Quyển 4 - Chương 206: Thật giả
207
Quyển 4 - Chương 207: Song ngọc
208
Quyển 4 - Chương 208: Mời yến
209
Quyển 4 - Chương 209: Chí thân
210
Quyển 4 - Chương 210: Bạch hổ
211
Quyển 4 - Chương 211: Vừa kịp
212
Quyển 4 - Chương 212: Khai tịch
213
Quyển 4 - Chương 213: Tiền Thất
214
Quyển 4 - Chương 214: Nghi vấn
215
Quyển 4 - Chương 215: Mật thất
216
Quyển 4 - Chương 216: Ứng biến
217
Quyển 4 - Chương 217: Binh biến
218
Quyển 4 - Chương 218: Trước khi khai chiến
219
Quyển 4 - Chương 219: Đồng song
220
Quyển 4 - Chương 220: Khó lường
221
Quyển 4 - Chương 221: Dạ hành
222
Quyển 4 - Chương 222: Đồ Cùng
223
Quyển 4 - Chương 223: Phi đăng
224
Quyển 4 - Chương 224: Lâm triều
225
Quyển 4 - Chương 225: Liên hoàn
226
Quyển 4 - Chương 226: Hồi trào
227
Quyển 4 - Chương 227: Thanh toán
228
Quyển 4 - Chương 228: Chung chương – Vi hoan kỷ hà (Vui mừng được bấy) (hoàn)
229
Quyển 4 - Chương 229: Ngoại truyện Thất tịch: Chia cách là bao