Chương 76: Phục Vụ

“Tiểu Trần? Vì sao anh lại ở đây?” Công Nghi Tuấn không dám tin mà nhìn bóng dáng của người kia (​http:​/​​/​fynnz.wordpress.com​/​2012​/​02​/​04​/​nh%E1%BB%8B-phan-chi-nh%E1%BA%A5t-giao-ch%E1%BB%A7-ch%C6%B0%C6%A1ng-76​/​” o “Powered by Text-Enhance​).

Tiểu Trần nghe xong thì liền xoay người, cười một cách chất phác rồi hô to, “Ông chủ.”

Công Nghi Tuấn vẫn không thể tin được khi nhìn thấy tiểu Trần, hắn phải đi hai vòng xung quanh để quan sát tiểu Trần, đối với cấp dưới đắc lực đang thế thân cho hắn, giúp hắn thoát khỏi địa ngục trần gian, hắn đương nhiên có ấn tượng rất sâu, nhưng hiện tại chẳng phải tiểu Trần đang ở tỉnh Y thành phố R hay sao, chẳng lẽ lại bị cái tên khó hầu hạ kia cho cuốn gói lên đường?

Giống như cảm ứng được suy nghĩ của Công Nghi Tuấn, tiểu Trần chủ động lên tiếng giải thích, “Ông Bạch cho tôi được nghỉ một tháng cho nên tôi đến đây thông báo với công ty.” Công ty của bọn họ có quy định nếu gia chủ đồng ý cho bọn họ được nghỉ quá ba ngày thì phải trở về đăng ký.

“Ồ, được nghỉ à….”Công Nghi Tuấn tỏ vẻ hiểu rõ mà gật đầu, “Ở chỗ của hắn xảy ra chuyện gì hay sao?” Tỷ như công ty phá sản, ngay cả vệ sĩ mà cũng phải cho nghỉ để tiết kiệm chi tiêu.

Tiểu Trần đương nhiên không thể hiểu được tâm tư nham hiểm của Công Nghi Tuấn, “Chuyện gì? Không xảy ra chuyện gì cả?”

“A ha ha, không có gì, nếu nghỉ thì tốt rồi, cứ nghỉ ngơi một thời gian đi.” Công Nghi Tuấn cười gượng mà vỗ vai của tiểu Trần, sau đó phất tay bỏ đi.

Tuy rằng gặp được tiểu Trần là một khúc nhạc đệm trong ngày, nhưng giống như một chiếc chìa khóa mở ra tất cả ký ức mà hắn thật vất vả mới có thể áp chế, Công Nghi Tuấn bật di động lên, tấm hình được trang trí vô cùng lấp lánh vẫn được dùng làm ảnh nền, Công Nghi Tuấn nói thầm một câu rồi lập tức cất di động vào túi.

Lúc này Công Nghi Tuấn đương nhiên không biết người đang làm cho hắn tâm phiền ý loạn lại đang trên đường tới thành phố S này.

Trước kia Bạch Phàm chưa từng đến thành phố S, không quen biết ai ở đây, đương nhiên cũng không có bất động sản nhà cửa ở nơi này, cho nên bọn họ đi thẳng đến một khách sạn ở gần bệnh viện để cư ngụ, sau đó khẩn cấp đi làm xét nghiệm. Bởi vì bị lừa một lần cho nên lần này Bạch Phàm rất cẩn thận. Hết thảy thuốc men mà Ân Duệ phải dùng đều được hắn cẩn thận tra cứu công dụng và tác dụng phụ, dù sao Ân Duệ là người đã quen ăn thực phẩm thiên nhiên nguyên chất không độc hại, cũng chưa từng dùng thuốc tây như vậy, khác với bọn họ da thô thịt nhám, uống thuốc tây mà lớn lên, nếu không cẩn thận mà dùng thuốc bừa bãi rồi sinh ra tác dụng phụ thì hắn cũng không biết đến lúc đó sẽ hối hận như thế nào. Vì để thuận tiện chữa trị cho nên bác sĩ đề nghị bọn họ nằm viện, nhưng bởi vì Ân Duệ thật sự không thích mùi bệnh viện cho nên Bạch Phàm đành phải thỏa hiệp, cũng may khách sạn mà bọn họ đang ở rất gần bệnh viện cho nên mỗi ngày tới lui cũng phương tiện.

Ân Duệ chưa từng ở khách sạn cho nên Bạch Phàm cũng không yên tâm để hắn ở một mình, vì vậy hắn thuê một phòng đôi để thuận tiện chăm sóc. Đến ban đêm, Bạch Phàm đang chuẩn bị giúp Ân Duệ tắm rửa thì đột nhiên phát hiện mình không mang theo khăn, khăn của khách sạn cho dù có giặt sạch như thế nào thì hắn cũng không bao giờ sử dụng, vì thế Bạch Phàm đi đến trước mặt Ân Duệ rồi ngồi xổm xuống, “Duệ, ta đi ra ngoài mua vài thứ, sẽ nhanh chóng quay trở lại.”

Ân Duệ ngồi trên ghế, hắn đưa tay ra phía trước để dò xét, sau khi sờ đến mặt của Bạch Phàm thì mới lên tiếng, “Phải đi bao lâu.”

“Không quá một khắc.” Gần đây Bạch Phàm đã quen với việc thông báo cho Ân Duệ biết thời gian mà mình rời đi.

“Ừm.”

Được Ân Duệ đáp lại, Bạch Phàm liền cầm lấy thẻ phòng cùng với ví tiền rồi ra ngoài, hắn nhớ rõ ở dưới đại sảnh của khách sạn này có một cửa hàng tiện ích, nơi đó chắc là sẽ có khăn tắm.

Tiếng đóng cửa phòng nhẹ nhàng vang lên, tiếng bước chân dồn dập dần dần đi xa, độ ấm trong phòng cũng từ từ hạ xuống, Ân Duệ lẳng lặng ngồi trên ghế, mái tóc đen tuyền xõa dài trên người, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết, thật giống như một bức tranh cổ xưa bỗng nhiên xuất hiện ở nơi này. fynnz.wordpress.com

Reng reng reng, hình ảnh yên tĩnh không có một chút tức giận đột ngột bị tiếng chuông quấy nhiễu.

Ân Duệ ngồi yên như một pho tượng thì bất chợt nghe thấy tiếng chuông, âm thanh kia liên tục réo rắt, Ân Duệ đến thế giới này đã hơn nửa tháng, hắn cũng không phải không biết bất cứ cái gì như ngày đầu đến đây. Hắn biết âm thanh này, Phàm đã từng nói với hắn đây là một thứ tên là điện thoại, chuông điện thoại reo chính là có người muốn tìm, lúc đó chỉ cần bắt lên là có thể nghe được giọng nói của đối phương. Hiện tại điện thoại vang là vì có người tìm Phàm hay sao….Nhưng mà Phàm không ở nơi này…..

Reng reng reng, tiếng chuông kia vẫn không hề đình chỉ, giống như có chuyện gì khẩn cấp mà không ngừng thúc giục, Ân Duệ giật mình rồi đứng dậy, chậm rãi cất bước, mò mẩm tiến về phía tiếng chuông đang reo.

Lo lắng cú điện thoại này tìm Bạch Phàm là vì có chuyện quan trọng cho nên Ân Duệ đâu biết đây là điện thoại riêng của khách sạn, đêm đầu tiên ở khách sạn mà điện thoại phục vụ lại vang lên trong khi Bạch Phàm không hề có nhu cầu thì còn có thể là chuyện gì vào đây.

Điện thoại cách chỗ Ân Duệ ngồi không xa, tuy rằng hắn đi rất chậm cũng như bị chiếc giường trở ngại một chút nhưng rốt cục vẫn đi đến chiếc tủ đầu giường trước khi tiếng chuông đình chỉ, Ân Duệ sờ soạng trên chiếc tủ một chút, rốt cục thành công cầm lấy ống nghe, “….”

Trong điện thoại hoàn toàn trầm mặc, không hề xuất hiện giọng nói mà Ân Duệ mong muốn, hắn cau mày lại rồi cất tiếng, “Là ai?”

Tuy rằng chỉ ngắn gọn hai chữ nhưng cũng đủ làm cho đối phương xác định bên này là giọng nam, bên kia nhanh chóng có phản ứng, một giọng nữ nũng nịu được cất lên, “Xin hỏi ngài có cần phục vụ hay không?”

Lúc này đến phiên Ân Duệ sửng sốt, hắn trầm mặc một lúc rồi mới hỏi, “Phục vụ cái gì?”

“Nơi này chúng tôi lấy 200 đồng tiền phục vụ, nếu muốn trọn gói thì 400 đồng, cũng không quá mắc.”

Ân Duệ tiếp tục trầm mặc, kỳ thật hắn cũng không hiểu bên kia nói gì, nhưng Ân Duệ là người quen ra lệnh cho nên hắn thật sự không thích cầm ống nghe nói chuyện, hắn càng thích mặt đối mặt để giải quyết vấn đề, vì thế cũng không nhân nhượng mà trực tiếp ra lệnh, “Ngươi tới đây nói đi.”

Ân Duệ cúp điện thoại rồi chậm rãi mò mẩm đến trước ghế ngồi, hắn không hề cảm thấy gánh nặng đối với cú điện thoại vừa rồi, Phàm sẽ nhanh chóng quay lại, nếu đến lúc đó hắn vẫn không rõ đối phương nói cái gì thì có thể để cho Phàm giải quyết.

Bạch Phàm quả nhiên nhanh chóng trở lại, cầm trên tay mấy chiếc khăn mới rồi bước nhanh về phòng, dùng thẻ từ mở cửa, hắn thấy Ân Duệ vẫn ngồi trên ghế như trước lúc hắn rời đi thì liền thở phào nhẹ nhõm mà mỉm cười, “Ta đã mua xong rồi, không có ta ở đây có sốt ruột hay không?”

Nghe thấy giọng nói của Bạch Phàm thì khóe miệng của Ân Duệ cũng lộ ra một nụ cười thản nhiên, sau đó chậm rãi lắc đầu.

Bạch Phàm đi đến sờ tóc của Ân Duệ rồi tiến đến phòng tắm, “Ta đi chuẩn bị nước tắm.”

Ân Duệ nhớ đến cú điện thoại mới vừa rồi thì liền lên tiếng, “Phàm.”

“Ừm?”

“Vừa rồi có điện thoại.” Ân Duệ nói.

“Điện thoại?” Bạch Phàm đang bước đến phòng tắm thì liền dừng chân một chút, hắn kinh ngạc quay đầu lại.

“Ừ, ta đã bắt máy, người kia bảo chúng ta có cần phục vụ hay không.” Ân Duệ vững vàng tự thuật lại lời nói vừa mới nghe.

“Phàm, người kia nói phục vụ rốt cục là cái gì? Ta không hiểu.” Ân Duệ có một chút hoang mang mà nghiêng đầu rồi đưa đôi mắt trống rỗng nhìn về phía Bạch Phàm.

“A, cái đó….nếu không hiểu thì cũng không sao, ngươi không cần hiểu.” Bạch Phàm xoa mồ hôi trên đầu rồi cười gượng.

“À.” Nghe thấy Bạch Phàm bảo là chuyện không quan trọng cho nên Ân Duệ chỉ thản nhiên cúi đầu, một lát sau đột nhiên nghĩ đến cái gì đó cho nên Ân Duệ lại ngẩng đầu rồi nói một câu, “Phàm, ta bảo người trong điện thoại đến đây để nói chuyện.”

Cốc cốc! Một âm thanh vang lên, Bạch Phàm suýt té ngã trong phòng tắm.

Chapter
1 Chương 1: Khởi Đầu Của Tất Cả
2 Chương 2: Giáo Chủ Phu Nhân
3 Chương 3: Một Thân Hai Hồn
4 Chương 4: Cây Bồ Công Anh
5 Chương 5: Thẳng Thắng
6 Chương 6: Lại Độc Thân
7 Chương 7: Không Phải Của Ta
8 Chương 8: Nhập Chủ
9 Chương 9: Trốn Đi
10 Chương 10: Tự Chế Nước Dược
11 Chương 11: Cược Thạch
12 Chương 12: Đánh Cược
13 Chương 13: Diễn Đàn Võ Cổ Điễn
14 Chương 14: Thay Đổi
15 Chương 15: Tích Cóp
16 Chương 16: Mười Năm
17 Chương 17: Cái Gọi Là Cao Nhân
18 Chương 18: Lòng Dạ Hẹp Hòi
19 Chương 19: Cái Gọi Là Thân Cận
20 Chương 20: Gặp Lại La Suất
21 Chương 21: Bạn Học Cũ
22 Chương 22: Không Thể Đắc Tội
23 Chương 23: Bức Chân Dung Không Có Mặt
24 Chương 24: Ta Muốn Ôm Ngươi Một Cái
25 Chương 25: Mười Năm Thư Từ
26 Chương 26: Tặng Cho Ta Có Được Hay Không
27 Chương 27: Thay Đổi
28 Chương 28: Một Vò Rượu
29 Chương 29: Gặp Trộm
30 Chương 30: Tỉnh Lại
31 Chương 31: Trở Lại Quỹ Đạo
32 Chương 32: Cái Gọi Là Áp Lực
33 Chương 33: Rượu Của Cao Nhân
34 Chương 34: Hậu Quả
35 Chương 35: Binh Thư
36 Chương 36: Vệ Sĩ
37 Chương 37: Không Nên An Tâm Nhất Chính Là Ta
38 Chương 38: Uyên Ương Chẩm
39 Chương 39: Xuất Viện
40 Chương 40: Nơi Bế Quan
41 Chương 41: Tiếng Vang Kỳ Quái
42 Chương 42: Bộ Dáng Của Phàm
43 Chương 43: Ước Định
44 Chương 44: Mất Ngủ
45 Chương 45: Đã Tìm Thấy
46 Chương 46: Tươi Đẹp
47 Chương 47: Mộng
48 Chương 48: Con Giun
49 Chương 49: Hỉ Nộ Vô Thường
50 Chương 50: Ra Tay Trượng Nghĩa
51 Chương 51: Gặp Thì Gặp
52 Chương 52: Cháy
53 Chương 53: Không Rõ
54 Chương 54: Hắn Là Ai Vậy
55 Chương 55: Kẻ Tù Tội Trong Mật Thất
56 Chương 56: Đến Cứu Phụ Thân
57 Chương 57: Lửa Giận
58 Chương 58: Giấu Diếm
59 Chương 59: Nhìn Thấy
60 Chương 60: Chân Tướng
61 Chương 61: Cuộn Tranh Trong Mật Thất
62 Chương 62: Dưới Đáy Vực Thẳm
63 Chương 63: Ban Ngày Ban Đêm
64 Chương 64: Thư Từ Bị Ngăn Cản
65 Chương 65: Điều Khó Nói
66 Chương 66
67 Chương 67: Tiếng Nước Chảy
68 Chương 68: Mù Lòa
69 Chương 69: Mục Đích Của Ngươi Là Gì
70 Chương 70: Thang Mây
71 Chương 71: Truy Tìm Dưới Vực
72 Chương 72: Kéo Về Đây
73 Chương 73: Kéo Co
74 Chương 74: Bệnh Viện Ác Đức
75 Chương 75: Vì Sao Anh Lại Ở Đây
76 Chương 76: Phục Vụ
77 Chương 77: Cẩu Nam Nam
78 Chương 78: Cái Gì Gọi Là Mặt Người Dạ Thú
79 Chương 79: Nhân Sinh Hà Xứ Bất Tương Phùng
80 Chương 80: Dạy Dỗ
81 Chương 81: Bi Ai Của Ảnh Thất
82 Chương 82: Giấu Diếm
83 Chương 83: Nhất Kiến Chung Tình
84 Chương 84: Cùng Nhau Về Nhà Thăm Mẹ
85 Chương 85: Thuận Lợi Tiến Vào
86 Chương 86: Ra Tay
87 Chương 87: Bản Tính
88 Chương 88: Hắn Trẻ Tuổi Hơn Cậu
89 Chương 89: Hắn Trẻ Tuổi Hơn Cậu
90 Chương 90: Đừng Hòng Rời Bỏ Ta
91 Chương 91: Kết Thúc
92 Chương 92: Phiên Ngoại
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Khởi Đầu Của Tất Cả
2
Chương 2: Giáo Chủ Phu Nhân
3
Chương 3: Một Thân Hai Hồn
4
Chương 4: Cây Bồ Công Anh
5
Chương 5: Thẳng Thắng
6
Chương 6: Lại Độc Thân
7
Chương 7: Không Phải Của Ta
8
Chương 8: Nhập Chủ
9
Chương 9: Trốn Đi
10
Chương 10: Tự Chế Nước Dược
11
Chương 11: Cược Thạch
12
Chương 12: Đánh Cược
13
Chương 13: Diễn Đàn Võ Cổ Điễn
14
Chương 14: Thay Đổi
15
Chương 15: Tích Cóp
16
Chương 16: Mười Năm
17
Chương 17: Cái Gọi Là Cao Nhân
18
Chương 18: Lòng Dạ Hẹp Hòi
19
Chương 19: Cái Gọi Là Thân Cận
20
Chương 20: Gặp Lại La Suất
21
Chương 21: Bạn Học Cũ
22
Chương 22: Không Thể Đắc Tội
23
Chương 23: Bức Chân Dung Không Có Mặt
24
Chương 24: Ta Muốn Ôm Ngươi Một Cái
25
Chương 25: Mười Năm Thư Từ
26
Chương 26: Tặng Cho Ta Có Được Hay Không
27
Chương 27: Thay Đổi
28
Chương 28: Một Vò Rượu
29
Chương 29: Gặp Trộm
30
Chương 30: Tỉnh Lại
31
Chương 31: Trở Lại Quỹ Đạo
32
Chương 32: Cái Gọi Là Áp Lực
33
Chương 33: Rượu Của Cao Nhân
34
Chương 34: Hậu Quả
35
Chương 35: Binh Thư
36
Chương 36: Vệ Sĩ
37
Chương 37: Không Nên An Tâm Nhất Chính Là Ta
38
Chương 38: Uyên Ương Chẩm
39
Chương 39: Xuất Viện
40
Chương 40: Nơi Bế Quan
41
Chương 41: Tiếng Vang Kỳ Quái
42
Chương 42: Bộ Dáng Của Phàm
43
Chương 43: Ước Định
44
Chương 44: Mất Ngủ
45
Chương 45: Đã Tìm Thấy
46
Chương 46: Tươi Đẹp
47
Chương 47: Mộng
48
Chương 48: Con Giun
49
Chương 49: Hỉ Nộ Vô Thường
50
Chương 50: Ra Tay Trượng Nghĩa
51
Chương 51: Gặp Thì Gặp
52
Chương 52: Cháy
53
Chương 53: Không Rõ
54
Chương 54: Hắn Là Ai Vậy
55
Chương 55: Kẻ Tù Tội Trong Mật Thất
56
Chương 56: Đến Cứu Phụ Thân
57
Chương 57: Lửa Giận
58
Chương 58: Giấu Diếm
59
Chương 59: Nhìn Thấy
60
Chương 60: Chân Tướng
61
Chương 61: Cuộn Tranh Trong Mật Thất
62
Chương 62: Dưới Đáy Vực Thẳm
63
Chương 63: Ban Ngày Ban Đêm
64
Chương 64: Thư Từ Bị Ngăn Cản
65
Chương 65: Điều Khó Nói
66
Chương 66
67
Chương 67: Tiếng Nước Chảy
68
Chương 68: Mù Lòa
69
Chương 69: Mục Đích Của Ngươi Là Gì
70
Chương 70: Thang Mây
71
Chương 71: Truy Tìm Dưới Vực
72
Chương 72: Kéo Về Đây
73
Chương 73: Kéo Co
74
Chương 74: Bệnh Viện Ác Đức
75
Chương 75: Vì Sao Anh Lại Ở Đây
76
Chương 76: Phục Vụ
77
Chương 77: Cẩu Nam Nam
78
Chương 78: Cái Gì Gọi Là Mặt Người Dạ Thú
79
Chương 79: Nhân Sinh Hà Xứ Bất Tương Phùng
80
Chương 80: Dạy Dỗ
81
Chương 81: Bi Ai Của Ảnh Thất
82
Chương 82: Giấu Diếm
83
Chương 83: Nhất Kiến Chung Tình
84
Chương 84: Cùng Nhau Về Nhà Thăm Mẹ
85
Chương 85: Thuận Lợi Tiến Vào
86
Chương 86: Ra Tay
87
Chương 87: Bản Tính
88
Chương 88: Hắn Trẻ Tuổi Hơn Cậu
89
Chương 89: Hắn Trẻ Tuổi Hơn Cậu
90
Chương 90: Đừng Hòng Rời Bỏ Ta
91
Chương 91: Kết Thúc
92
Chương 92: Phiên Ngoại