Chương 3: Thôi được

Sau cái màn ra mắt đó, hồn tôi hoàn toàn thoát khỏi xác, mặc thằng nhóc muốn dẫn đi đâu thì đi.

- Bà chị!

Tôi thức giấc. Trước mặt tôi không còn là phòng khách nữa mà hình như là phòng ngủ của thằng nhóc đó vì thấy có cái giường. Tôi lắp bắp hỏi nó:

- Nhóc là Nhất Thiên thật hả?

- Tôi mà giả dạng thì sẽ kiếm cái tên đẹp hơn rồi.

- Là chồng chị thật hả?

- Không cần phải nói.

Chỉ còn một hy vọng cuối cùng. Tôi đánh bạo hỏi nó:

- Hỏi thật nhé! Nhóc năm nay bao nhiêu tuổi?

- Chi?

- Có thể nhóc bị còi.

- Rất tiếc. Tôi không có bệnh. Năm nay tôi tròn 10 tuổi.

Thôi rồi, bao nhiêu hy vọng về người chồng tương lai nay tan thành mây khói hết. Chỉ còn một cách là sử dụng kế cuối cùng trong 36 kế sách hữu hiệu nhất.

Nhưng thằng nhóc đó có chỉ số IQ cao hơn tôi. Nó nhếch mép nói:

- Muốn trốn cũng được. Có điều nợ 100.000.000 lãi hàng tháng nặng lắm đấy.

Tôi gục xuống.

- Bao nhiêu đứa xinh đẹp, nữ tính không chọn mà lại chọn chị.

- Chọn chị thì sao? - Nó trố mắt.

- Một đứa con gái vừa xấu, vừa cộc cằn thô lỗ bla bla... - Tôi cắn răng phóng to những tật xấu của mình ra để nó buông tha cho tôi.

- Không sao, nhà này trọng tài năng.

- Chị học bét nhất lớp.

- Tôi thừa biết năm nào chị cũng lãnh học bổng.

- Chị hay bệnh lắm.

- Xạo, yếu mà có sức làm quần quật từ sáng tới tối.

Còn một lý do cuối cùng, tôi phun ra nốt.

- Nhưng ít ra cũng phải lựa ngang tầm với nhóc. Nhóc biết năm nay chị bao nhiêu tuổi không? 15 tuổi rồi. Gái hơn trai tới 5 tuổi, sao xứng được. Không chấp nhận được.

Cái lý do này hiệu nghiệm ghê. Cái miệng đang cãi nheo nhẻo của nó im bặt. Sắp rồi, nó sắp buông tha cho tôi rồi.

- Chỉ là đóng kịch thôi. - Nó phẩy tay.

- Hả?

- Chỉ đóng kịch là vợ chồng thôi.

- Kỳ vậy?

- Cha tôi bị bệnh nặng, sống nay chết mai không biết thế nào. Ông mong ước được thấy một đứa con dâu tuổi xuân thì để lo lắng cho tôi trước khi ông qua đời(ông không tin mẹ tôi được). Tôi muốn làm vui lòng ông phút chót nên mới... - Nó buồn ra mặt.

- Cha nhóc bị bệnh gì? - Tôi biết khuôn mặt đó không có chút giả dối.

- Ung thư gan thời kỳ cuối. Chỉ còn sống được khoảng một tháng nữa thôi.

Giọng nó nghẹn đi.

- Cha tôi là người rất tốt, chưa làm phật lòng ai bao giờ. Trời lại phạt ông ấy phải qua đời sớm. Tôi lại không đủ trưởng thành để làm điều gì được. Chỉ còn làm điều được này

Mắt nó bắt đầu có ngấn nước. Nó vội quay mặt đi.

- Đồng ý đi! Xin chị đấy!

Tôi đã phần nào hiểu được. Ý định bỏ trốn gần bị xóa bỏ.

- Vậy thì tại sao lại chọn chị?

- Tôi... không biết.

- Hả? Không biết mà lại tự chọn à.

Nó đứng lặng một hồi, hình như đang cố gắng nặn ra một cái lý do nào đó để trả lời câu hỏi của tôi. Khó khăn vậy sao.

- Vì... - Đột nhiên nó vỗ tay cái đét, giọng hớn hở. - Chị có những điểm rất giống một người cha tôi cực kỳ yêu quý. Vậy được chưa?

Không còn gì để cự cãi nữa. Tôi nghe theo tiếng gọi của lương tâm, chấp nhận làm phước cho nó để tích đức cho con cháu sau này.

- Thôi được. Chị nhận lời. - Tôi miễn cưỡng. - Nhưng sau khi... sau khi nhóc thực sự có đối tượng thì chị sẽ đi đấy. (Chẳng lẽ nói sau khi bố nó mất, tôi chấp nhận thiệt thòi)

Nó quay lại, ánh mắt sáng lên sau làn nước mắt.

- Thật không?

Tôi đưa tay thề.

- Đứa nào nói láo, trời đánh.

Nó mỉm cười, rạng rỡ. Ôm chầm lấy tôi, nước mắt chảy dài.

- Cảm ơn chị.

- À, hồi nãy nhóc bảo chị giống một người cha nhóc yêu quý, ai vậy? - Tôi lau nước mắt cho nó.

- Còn ai ngoài mẹ tôi. - Nó cười lém lỉnh.

- Vậy à?... Thằng trời đánh! - Tôi rượt nó chạy vòng vòng.

Chapter
1 Chương 1-1: Đau khổ biết chừng nào ! Nỡ lòng bắt con trừ nợ
2 Chương 1-2
3 Chương 2: Hỡi trời, kiếp trước chị nợ nhóc cái gì
4 Chương 3: Thôi được
5 Chương 4: Học tập
6 Chương 5: Nó cũng không tệ nhỉ
7 Chương 6
8 Chương 7: Sao lại sợ tôi giống mẹ cậu ? Kỳ cục !
9 Chương 8: Tôi không thể thốt nên lời. Có cái gì đó chặn đứng lời nói của tôi
10 Chương 9: Cha nào con nấy
11 Chương 10
12 Chương 11: Căn phòng
13 Chương 12: Làm ơn thì làm cho trót
14 Chương 13: Thiên ơi cố lên !
15 Chương 14: Ngày vui hay ngày buồn ?
16 Chương 15: Tạm biệt !
17 Chương 16: Người giúp đỡ bí mật
18 Chương 17: Hẹn gặp lại !
19 Chương 18: Thứ sáu ngày 13 cũng không phải là ngày xui xẻo đâu !
20 Chương 19
21 Chương 20: Hả ? Hàng thật ?
22 Chương 21: Đừng !
23 Chương 22: Khách mới bạn cũ
24 Chương 23: Ghen ?
25 Chương 24: Lớp tôi thật ra cũng không tốt lành gì đâu
26 Chương 25
27 Chương 26: “Atula” nghi ngờ
28 Chương 27: Thật là to gan !
29 Chương 28
30 Chương 29
31 Chương 30: Đề kiểm tra của trưởng bối
32 Chương 31: Bài học đầu tiên
33 Chương 32
34 Chương 33: Tôi không sao
35 Chương 34: Lời thật lòng hay bao che ?
36 Chương 35: Pháo giao thừa
37 Chương 36
38 Chương 37
39 Chương 38: Lộ rồi !
40 Chương 39: Tuyên chiến
41 Chương 40: Hối hận
42 Chương 41
43 Chương 42: Nực cười châu chấu đá xe
44 Chương 43: Chiến thắng
45 Chương 44: Giấc ngủ
46 Chương 45
47 Chương 46: Gặp lại người cũ
48 Chương 47: Còn chờ gì chứ ?
49 Chương 48: Đoá huệ trắng
50 Chương 49
51 Chương 50: Đoá huệ trắng ngày xưa
52 Chương 51
53 Chương 52: Như ngày nào đi
54 Chương 53
55 Chương 54: Chị yêu cậu ấy !
56 Chương 55
57 Chương 56: Các ứng cử viên dòng họ đặng
58 Chương 57
59 Chương 58: Giấy mời
60 Chương 59: Người đáng sợ bao giờ cũng đáng sợ
61 Chương 60
62 Chương 61: Khi sợ hãi cậu như thế đấy hả ?
63 Chương 62: Nợ cũ oán mới
64 Chương 63: Trăn trở trong đêm
65 Chương 64
66 Chương 65: Sóng biển của trời và lửa lòng của người
67 Chương 66
68 Chương 67: Xin hãy đưa tôi đi
69 Chương 68
70 Chương 69: Em yêu anh !
71 Chương 70
72 Chương 71
73 Chương 72: Ngoại truyện (1) : ĐỔI XƯNG HÔ
74 Chương 73
75 Chương 74
76 Chương 75
77 Chương 76: Ngoại truyện (2) : MẶT TRỜI CHÚC PHÚC CHO NHÀ HỌ DƯƠNG
78 Chương 77
79 Chương 78
80 Chương 79: Ngoại truyện (3) : BUỔI ĐI CHƠI DỄ THƯƠNG
81 Chương 80
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1-1: Đau khổ biết chừng nào ! Nỡ lòng bắt con trừ nợ
2
Chương 1-2
3
Chương 2: Hỡi trời, kiếp trước chị nợ nhóc cái gì
4
Chương 3: Thôi được
5
Chương 4: Học tập
6
Chương 5: Nó cũng không tệ nhỉ
7
Chương 6
8
Chương 7: Sao lại sợ tôi giống mẹ cậu ? Kỳ cục !
9
Chương 8: Tôi không thể thốt nên lời. Có cái gì đó chặn đứng lời nói của tôi
10
Chương 9: Cha nào con nấy
11
Chương 10
12
Chương 11: Căn phòng
13
Chương 12: Làm ơn thì làm cho trót
14
Chương 13: Thiên ơi cố lên !
15
Chương 14: Ngày vui hay ngày buồn ?
16
Chương 15: Tạm biệt !
17
Chương 16: Người giúp đỡ bí mật
18
Chương 17: Hẹn gặp lại !
19
Chương 18: Thứ sáu ngày 13 cũng không phải là ngày xui xẻo đâu !
20
Chương 19
21
Chương 20: Hả ? Hàng thật ?
22
Chương 21: Đừng !
23
Chương 22: Khách mới bạn cũ
24
Chương 23: Ghen ?
25
Chương 24: Lớp tôi thật ra cũng không tốt lành gì đâu
26
Chương 25
27
Chương 26: “Atula” nghi ngờ
28
Chương 27: Thật là to gan !
29
Chương 28
30
Chương 29
31
Chương 30: Đề kiểm tra của trưởng bối
32
Chương 31: Bài học đầu tiên
33
Chương 32
34
Chương 33: Tôi không sao
35
Chương 34: Lời thật lòng hay bao che ?
36
Chương 35: Pháo giao thừa
37
Chương 36
38
Chương 37
39
Chương 38: Lộ rồi !
40
Chương 39: Tuyên chiến
41
Chương 40: Hối hận
42
Chương 41
43
Chương 42: Nực cười châu chấu đá xe
44
Chương 43: Chiến thắng
45
Chương 44: Giấc ngủ
46
Chương 45
47
Chương 46: Gặp lại người cũ
48
Chương 47: Còn chờ gì chứ ?
49
Chương 48: Đoá huệ trắng
50
Chương 49
51
Chương 50: Đoá huệ trắng ngày xưa
52
Chương 51
53
Chương 52: Như ngày nào đi
54
Chương 53
55
Chương 54: Chị yêu cậu ấy !
56
Chương 55
57
Chương 56: Các ứng cử viên dòng họ đặng
58
Chương 57
59
Chương 58: Giấy mời
60
Chương 59: Người đáng sợ bao giờ cũng đáng sợ
61
Chương 60
62
Chương 61: Khi sợ hãi cậu như thế đấy hả ?
63
Chương 62: Nợ cũ oán mới
64
Chương 63: Trăn trở trong đêm
65
Chương 64
66
Chương 65: Sóng biển của trời và lửa lòng của người
67
Chương 66
68
Chương 67: Xin hãy đưa tôi đi
69
Chương 68
70
Chương 69: Em yêu anh !
71
Chương 70
72
Chương 71
73
Chương 72: Ngoại truyện (1) : ĐỔI XƯNG HÔ
74
Chương 73
75
Chương 74
76
Chương 75
77
Chương 76: Ngoại truyện (2) : MẶT TRỜI CHÚC PHÚC CHO NHÀ HỌ DƯƠNG
78
Chương 77
79
Chương 78
80
Chương 79: Ngoại truyện (3) : BUỔI ĐI CHƠI DỄ THƯƠNG
81
Chương 80