Chương 110: So cha! Ruồi bọ phiền phức!

Cuối cùng, đến khi thanh niên không còn kêu được nữa, bộ mặt hoàn toàn thay đổi biến dạng không biết là sống hay chết, Hạ Thiên Tịch mới đình chỉ bạo lực đối với thanh niên này lại, ánh mắt nhàn nhạt nhìn thanh niên này, thanh âm không nhanh không chậm vang lên: "Nếu ngươi không muốn thực hiện, như vậy ta liền đánh tới ngươi không thực hiện được thì thôi."

Thanh niên đang nằm rạp trên mặt đất phát run, nghe được những lời này của Hạ Thiên Tịch giương mắt lên nhìn Hạ Thiên Tịch, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc sợ hãi, hé ra khuôn miệng tràn đầy máu loãng phát ra thanh âm nức nở, cũng không biết là muốn nói chuyện hay là khóc.

Sau đó, y khom lưng rút dây lưng bên hông thanh niên, dây lưng dài vang lên vun vút trong không trung, khiến người nghe lạnh run cả người, quả thực CMN huyết tinh bạo lực có phải không?

Chờ đến khi thanh niên trên mặt đất thở không ra hơi, ngay cả rên rỉ thống khổ cũng không còn, Hạ Thiên Tịch rốt cuộc dừng tay quất dây lưng lại.

Mọi người khiếp sợ nhìn một màn này, thiếu niên này ra tay sao có thể tàn nhẫn bạo lực dọa mù mắt bọn họ.

Bốn người khác còn lại trong lòng run sợ nhìn một màn này, ánh mắt sợ hãi nhìn Hạ Thiên Tịch quả thực giống như Diêm La đến từ địa ngục.

Mẹ ơi! người này thật khủng khiếp, cứu con.

Hạ Thiên Tịch quay đầu lại, ánh mắt cười như không cười nhìn mấy người còn lại chậm rãi hỏi: "Các ngươi muốn tự thực hiện điều kiện hay là muốn giống như hắn?" Nói xong, dây lưng trong tay được gập lại kéo ra tạch tạch vang lên.

Âm thanh tạch tạch vang lên, khiến người nghe một trận rùng mình. (Bí: Bé nào từng lấy dây lưng nghịch là biết trò này ngay)

Thân thể mấy người run rẩy, cánh môi mấp máy nhất trí quỳ xuống trước mặt Hạ Thiên Tịch, vẻ mặt như đưa đám xin ta: "Chúng ta tự thực hiện, chúng ta tự thực hiện..."

Nhìn thanh niên trên mặt đất cả người toàn là máu, không biết còn sống hay đã chết, bọn họ tuyệt đối không muốn biến thành như vậy.

Mấy người vừa nói xong, người dập đầu thì lập tức dập lấy dập để còn có một người ngón tay run rẩy cởi bỏ quần áo của mình, chuẩn bị trần trụi chạy quanh sân huấn luyện một vòng, còn có một người một bên vừa dập đầu một bên lớn tiếng kêu Hạ Thiên Tịch là ông nội, xin tha lỗi, lại có một người muốn bò lên vươn lưỡi liếm giày Hạ Thiên Tịch, bị Hạ Thiên Tịch chán ghét đá sang một bên, ghét bỏ nói: "Làm giống bọn chúng, dập đầu một trăm cái."

Người này lập tức làm theo.

Sau đó ánh mắt Hạ Thiên Tịch mới nhìn về phía Tề Phi Dương đang đỏ sắc mặt, nhếch cằm lên, đập đập dây lưng vào trong lòng bàn tay hỏi: "Ngươi muốn lựa chọn cái gì?"

Tề Phi Dương trước nay chưa từng nghĩ tới, bản thân cư nhiên sẽ có một ngày chật vật như vậy.

Từ nhỏ đến lớn, gã vẫn luôn kiêu ngạo ương ngạnh, trước nay chưa từng vấp phải ván sắt, xuôi gió xuôi nước, lần đầu tiên nếm phải cảm giác không mạnh bằng người, nếm trải tư vị tự tôn bị người khác hung hăng dẫm đạp dưới chân.

Loại cảm giác này, chỉ sợ khiến gã cả đời đều khó có thể quên được.

Tề Phi Dương sắc mặt đỏ bừng trừng đôi mắt to như mắt trâu trừng Hạ Thiên Tịch, hy vọng y có thể bán cho gã một cái mặt mũi, nhưng Hạ Thiên Tịch chính là người không dễ dàng bán mặt mũi cho người khác.

Đuôi mắt y hơi nhướng lên, khóe miệng gợi lên ý cười như không cười nhìn Tề Phi Dương, nhẹ nhàng đập dây lưng trong vào lòng bàn tay nói: "Nếu ngươi không lựa chọn, như vậy để ta tới lựa chọn cho ngươi là được."

Hạ Thiên Tịch tự do tự tại nói, dây lưng trong tay đã hướng tới Tề Phi Dương vung tới.

Tề Phi Dương chịu đựng đau đớn của bả vai trái bị gãy, vươn tay muốn bắt lấy dây lưng đang vung tới, Hạ Thiên Tịch thấy một màn như vậy, ánh mắt lạnh lùng, gợi lên khóe môi hừ lạnh một tiếng, cổ tay linh hoạt xoay một cái, dây lưng đang bay múa trên không trung nhanh chóng bị dời đi.

Bởi vì vai trái bị đau, Tề Phi Dương nhịn đến khuôn mặt vặn vẹo, mà đau đớn này cũng ngăn trở hành động của gã, bằng không gã cũng sẽ bị dây lưng của Hạ Thiên Tịch đánh tới.

Hạ Thiên Tịch thay đổi hướng của dây lưng, dây lưng thật dài bang một tiếng hung hăng nện trên vai trái của Tề Phi Dương, Tề Phi Dương vốn dĩ đã bị đau lại kêu thảm một tiếng, dây lưng quất trên người gã nháy mắt liền đem quần áo của gã bị đánh rách, vết máu thật dài hiện ra, thoạt nhìn dị thường dữ tợn khủng bố.

Bởi vậy, nó thể hiện, lực tay của Hạ Thiên Tịch có bao nhiêu khủng bố, mấy người ở xa thấy một màn này, sôi nổi tưởng tượng nếu là dây lưng này quất vào người mình, bọn họ khẳng định sẽ da bong thịt tróc!

Mẹ ơi! Người này rốt cuộc sức mạnh có bao nhiêu khủng bố đây?

Tuy rằng một roi này của Hạ Thiên Tịch rất khủng bố, nhưng lại kích khởi sự sùng bái càng thêm sôi trào trong mắt mọi người.

Bọn họ đều làm một đám thanh thiếu niên nhiệt huyết phương cương, đối với thanh thiếu niên mà nói, không có ai không thích lực lượng cường đại.

Nhìn ề Phi Dương trên người da bong thịt tróc vết roi, Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe miệng liếm liếm cánh môi.

Trước nay, đều là người khác kính y một thước, y liền kính người khác một trượng.

Hơn nữa, tôn chỉ của Hạ Thiên Tịch chính là, người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, nhổ cỏ tận gốc.

Tuy không cần thiết phải nhổ cỏ tận gốc đối với Tề Phi Dương, nhưng là giáo huấn thì vẫn phải có, để gã khắc sâu suốt đời, khiến Tề Phi Dương sau này thấy y liền đi đường vòng.

Cho nên, Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi cười nhìn Tề Phi Dương, lại lần nữa giơ lên dây lưng trong tay.

Trên mặt Tề Phi Dương lúc này đã không có biểu tình gì, gã cũng không biết phải có biểu tình như nào mới được, một roi vừa rồi mang đến cho gã đau đớn nóng rát từ trên vai truyền tới khắp người, làm cả người hắn phát ra mồ hôi lạnh, mồ hôi trên trán càng to như hạt đậu nhỏ xuống, hiện tại gã nhìn Hạ Thiên Tịch khóe miệng hơi cười, cảm thấy thiếu niên giờ phút này quả thực so với nghe đồn Tu La địa ngục còn muốn khủng bố gấp ba lần.

Gã cắn răng muốn đánh trả, tốt xấu gì gã cũng là bá vương ở đại viện quân khu, sao có thể để người khác bắt nạt thảm như vậy?

Nhưng nhìn thiếu niên hóa thân của Tu La trước mắt, gã cảm thấy, chỉ cần gã có thể chật vật né tránh dây lưng trong tay thiếu niên thì tốt rồi, cũng đừng mong đánh trả.

Xem ra, lần vấp ngã này thật sự để lại ấn tượng khó quên suốt đời của gã, khóe môi Tề Phi Dương nhếch lên nụ cười khổ...

Mắt thấy tránh không được dây lưng đánh tới, Tề Phi Dương nhắm mắt lại chuẩn bị thừa nhận, bình thường gã tuy rằng kiêu ngạo ương ngạnh khiến người chán ghét, nhưng tốt xấu gã cũng là một bá vương, đương nhiên sẽ không tự nguyện giẫm đạp lên tự tôn của mình, cho nên gã tình nguyện bị Hạ Thiên Tịch đánh chết cũng không muốn làm trò trước mặt nhiều người như vậy mà quỳ xuống.

"Tiểu tử ở đâu? Cư nhiên dám trắng trợn táo bạo bắt nạt người như vậy?"

Một tiếng quát đầy nghiêm khắc truyền đến, thanh âm không giận tự uy mười phần, khi dây lưng trên không trung sắp đánh vào người Tề Phi Dương, một bóng hình nhanh chóng chạy tới bên người Tề Phi Dương, nâng tay lên trực tiếp tiếp được dây lưng trên không, hơn nữa dùng năm phần lực lượng hung hăng kéo lại, muốn đem dây lưng và chủ nhân của nó cùng kéo văng trên mặt đất.

Nhưng Hạ Thiên Tịch sao có thể để người này như ý?

Ánh mắt y lạnh lùng, lạnh lùng hừ một tiếng, khi cảm giác được lực lượng từ dây lưng truyền tới, Hạ Thiên Tịch cổ tay phi thường linh hoạt xoay chuyển, ngón tay buông ra, dây lưng bị nắm trong lòng bàn tay lập tức liền theo cỗ lực kia kéo đi.

Bị bất ngờ như vậy, người trung niên tuy không đến mức ngã ngửa, nhưng cũng bị lùi lại sau một bước.

Mọi người nhìn một màn này đồng thời hít vào một hơi khí lạnh, cư nhiên ngay cả Will đại nhân cũng bị chấn cho lảo đảo một cái, có thể thấy được lực lượng của thiếu niên kia có bao nhiêu lợi hại.

Mà người trung niên này cũng chính là Will sắc mặt mười phần khó coi, quả thực giống như ăn phải ruồi bọ.

Bị thiếu niên đùa giỡn như vậy, sắc mặt của lão sao có thể đẹp cho được.

Hừ lạnh một tiếng, Will ánh mắt sắc bén nhìn về phía Hạ Thiên Tịch, vứt đi dây lưng trong tay, nghiêm khắc nói: "Ngươi là tiểu tử nhà ai cư nhiên không có giáo dục như vậy? Cư nhiên dám cả gan ở sân huấn luyện táo tợn bắt nạt người, ngươi biết thân phận của hắn là gì không?"

Hắn trong lời Will cũng chính là Tề Phi Dương.

Lão là đại quản gia trong nhà Tề Phi Dương, bình thường Tề Phi Dương ở đại viện quân khu kiêu ngạo ương ngạnh cũng không thoát khỏi liên quan tới Will.

Will năm nay đã hơn 200 tuổi, đã vào tuổi trung niên, lão là chiến sĩ cơ giáp cấp 5, ở trong đại viện quân khu cũng coi là người xuất sắc. Mà Tề Phi Dương lại là đứa con bảo bối mà Tề nghị viên hơn ba trăm tuổi mới có được, cũng coi như là già rồi còn có con, cho nên Tề nghị viên phi thương yêu chiều bảo bối cục cưng Tề Phi Dương này, nếu không cũng không đem Tề Phi Dương dưỡng ra cái loại tính cách như vậy.

Hôm nay khi Will đang chuẩn bị bữa sáng ưa thích cho tiểu thiếu gia của lão khi về dùng, nào biết cư nhiên ở bên cửa sổ thấy được một màn phi thường buồn cười, tên tiểu tử bình thường thích đi sau lưng thiếu gia cư nhiên cởi sạch quần áo chạy quanh sân đại viện quân khu, dẫn đến không ít người tới xem, trong lòng ẩn ẩn cảm thấy có gì đó không tốt Will lập tức đi xuống dò hỏi, mới phát hiện tiểu thiếu gia nhà mình bị người bắt nạt, Will lập tức đi tới vừa lúc thấy roi trong tay Hạ Thiên Tịch vung về phía Tề Phi Dương, lập tức liền tức giận lao tới.

Hiện giờ nhìn Hạ Thiên Tịch lão cũng chỉ thấy có chút quen, trong khoảng thời gian ngắn tức giận trong lòng cũng không muốn quan tâm cảm giác quen thuộc này là sao, liền tức giận mắng tới.

Phụt ――

Hạ Thiên Tịch rất không cho mặt mũi cười.

Khi tất cả mọi người cho rằng thiếu niên này muốn xui xẻo, không có ai nghĩ rằng Hạ Thiên Tịch ở thời điểm này cư nhiên có thể cười được. Will đại nhân đều đã tới, chẳng lẽ y không nên xin lỗi hay sao?

Mọi người thần sắc quẫn quẫn nhìn Hạ Thiên Tịch, bọn họ đột nhiên phát hiện, thiếu niên này giống như cùng những thiếu niên bình thường bị bắt nạt khác không giống nhau, bởi vì thiếu niên này luôn khiến cho bọn họ rửa mắt mà nhìn.

Không nghĩ tới mặc kệ là đi tới đâu cũng có loại so cha này tồn tại, Hạ Thiên Tịch thật sự không muốn nể tình liền cười, ánh mắt khiêu khích nhìn Will, nhếch lên khóe môi cười ý vị thâm trường hỏi: "Như vậy, ngươi là muốn cùng ta so cha sao?"

So thân phận, không phải cũng chính là so cha sao?

Là con trai duy nhất của thống soái cao nhất liên bang, Hạ Thiên Tịch không cho rằng phụ thân của y có thể kém bất cứ một người phụ thân nào của mấy người ở đây.

Thống soái tối cao, đó là gì? Đó chính là quyền lợi chí cao vô thượng, giống với nữ vương của Đế quốc, chẳng qua quyền lợi của liên bang bị chia thành ba phái, Lăng nguyên soái một phái, phụ thân một phái, trung lập một phái.

Will ánh mắt khinh miệt nhìn Hạ Thiên Tịch lạnh lùng một hừ nói: "So cha? Ngươi xứng sao?"

Tiểu thiếu gia cao cao tại thượng nhà lão là thân phận gì? Tên nhóc con không biết từ đâu tới có thân phận gì? Dám can đảm cùng tiểu thiếu gia so cha, đó chính là vũ nhục đối với tiểu thiếu gia.

Hạ Thiên Tịch nhếch khóe miệng, náo loạn một hồi, cảm giác được bụng cũng đói rồi, nhưng người trước mắt, phỏng chừng sẽ không dễ dàng để y rời đi, Hạ Thiên Tịch nhíu nhíu mày, sau đó nâng lên quang não trên cổ tay nhìn nhìn lựa chọn dãy số của Liber quản gia.

"Tiểu thiếu gia." Ngưc khí mười phần cung kính mọi người ở đây đều nghe được.

"Liber quản gia, phiền ngươi có thể lại đây một chút, nơi này có một ít ruồi bọ phiền phức, hy vọng ngươi có thể lại đây giúp ta xử lý một chút." Hạ Thiên Tịch nhàn nhạt nói, nhưng ngữ khí kia quả thực không nên quá phiền chán được không!

Mọi người thần sắc quẫn quẫn!

Cư nhiên trực tiếp trước mặt Will mặt mắng chửi người ta là ruồi bọ, tiểu tử lá gan của ngươi cũng quá lớn đấy!

Nhưng bốn chữ Liber quản gia rất quen thuộc nha!

Will vốn dĩ đang nghe Hạ Thiên Tịch đối thoại cùng quang não, thần sắc lạnh lùng hừ một tiếng, vừa lúc lão cũng chuẩn bị chờ quản gia của tiểu tử này tới hung hăng trách cứ một phen, nhìn xem con cái nhà ai không có gia giáo dám can đảm đắc tội Tề gia, lão còn muốn cho nhà đó mất hết danh dự, sau đó lăn ra khỏi đại viên quân khu, liền nghe thấy Hạ Thiên Tịch gợi người trong quang não là Libor quản gia, thân cùng là quản gia, tên Libor chính là vang vọng toàn bộ đại viện quân khu, đó chính là quản gia bên người Hạ nguyên soái mà!

Will theo bản năng trong lòng nháy mắt dâng lên khiếp đảm, nhưng câu nói sau của Hạ Thiên Tịch kích thích lão, lão lập tức nổi giận.

Lão sống lâu như vậy, trước nay còn không có người dám can đảm trước mặt lão nói lão là ruồi bọ, Will tức giận đỏ mặt hung tợn nói với Hạ Thiên Tịch: "Tiểu tử, xem ra ta cần phải thay người lớn nhà ngươi dạy dỗ một chút ngươi thằng nhóc không biết trời cao đất dày, không biết lễ phép này."

Will hung tợn nói xong liền hướng tới Hạ Thiên Tịch tập kích nhưng là mộtgiọng nói càng thêm nghiêm khắc nháy mắt vang vọng sân huấn luyện: "Ta xem ai dám dạy dỗ tiểu thiếu gia nhà ta."

Thanh âm khí phách mười phần trong nháy mắt làm người ghé mắt!

..........

(Bí: Libor quản gia, lên!)

Chapter
1 Chương 1: Quyển 1: Trường quân đội số 1-Thành công sống lại
2 Chương 2: Báo thù
3 Chương 3: Bàn tay vàng mở ra
4 Chương 4: Phế vật trọng sinh
5 Chương 5: Tình thương của cha như núi
6 Chương 6: Thế giới đáng sợ
7 Chương 7: Phế vật nổi tiếng
8 Chương 8: Quyết tâm của Hạ Thiên Tịch
9 Chương 9: Quang mang diệu nhãn thiếu niên
10 Chương 10: Lòng kiên định của thiếu niên
11 Chương 11: Trường quân đội số 1
12 Chương 12: Xích quả quả ngượng ngùng
13 Chương 13: Hiệu quả của tẩy tủy đan
14 Chương 14: Lưu manh mỹ nữ tóc bạc bên thang máy
15 Chương 15: Hạ Thiên Tịch đáng khinh! Mỹ nữ tóc bạc đùa giỡn!
16 Chương 16: Tóc bạc mỹ nữ đáng giận! Ma pháp nhanh chóng tu luyện!
17 Chương 17: Kiên định không thay đổi
18 Chương 18: Trường quân đội số 1, ta đến đây
19 Chương 19: Thăng cấp thành pháp sư sơ cấp
20 Chương 20: Khảo thí sắp bắt đầu
21 Chương 21: Biểu tượng của các vị nguyên soái
22 Chương 22: Cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt
23 Chương 23: Thật là quá tàn bạo quá huyết tinh!
24 Chương 24: Quang mang diệu nhãn thiếu niên
25 Chương 25: Phế vật chi danh
26 Chương 26: Phế vật thay đổi
27 Chương 27: Một chút đều không đáng yêu
28 Chương 28: Oan gia ngõ hẹp
29 Chương 29: Đối chọi gay gắt
30 Chương 30: Thế lực ngang nhau
31 Chương 31: Nội dung khảo hạch
32 Chương 32: Phân tổ
33 Chương 33: Chạy trốn
34 Chương 34: Trường Giang số 9
35 Chương 35: Anh dũng tiến lên
36 Chương 36: Bi ai Hạ Thiên Tịch
37 Chương 37: Lăng Thần đã đến
38 Chương 38: Chạy trốn!
39 Chương 39: Ma pháp bại lộ
40 Chương 40: Ta thích ngươi! Chính thức kết giao đi!
41 Chương 41: Người yêu là dùng để yêu và sủng
42 Chương 42: Bị gắn mác phu nhân
43 Chương 43: Đại giới của việc cuồng bá khốc huyễn
44 Chương 44: Mỹ thiếu niên kỳ lạ
45 Chương 45: Ta thật sự không muốn...
46 Chương 46: Lăng Thần lãnh khí tràng
47 Chương 47: Tuyên thệ bá đạo! Không cho tùy hứng!
48 Chương 48: Vương bà bán qua, mèo khen mèo dài đuôi!
49 Chương 49: Chúng ta kết hôn đi!
50 Chương 50: Quang mang đủ để hấp dẫn y!
51 Chương 50-2: Mầm mống tốt mỗi người đều tranh đoạt
52 Chương 51: Nằm không cũng trúng đạn
53 Chương 52: Tỏa sáng quang mang
54 Chương 53: Khảo hạch thứ tư
55 Chương 54: Lựa chọn huấn luyện viên
56 Chương 55: Hệ thống chơi xấu
57 Chương 56: Thời gian ba tháng
58 Chương 57: Có lợi không chiếm là ngu ngốc!
59 Chương 58: Không xa trướng
60 Chương 59: Tính cách của Lăng Thần
61 Chương 60: "Nghiệt duyên" trong truyền thuyết
62 Chương 61: Chứng khiết phích nghiêm trọng!
63 Chương 62: Xuẩn manh vs khiết phích
64 Chương 63: Lăng Thần buồn bực
65 Chương 64: Thượng đế đối xử không công bằng!
66 Chương 65: Ngươi nha, người là quỷ đói đầu thai sao?
67 Chương 66: Trọng điểm không phải là chạy bộ đi!
68 Chương 67: Huấn luyện viên đáng yêu! Chúng ta yêu ngươi muốn chết!
69 Chương 68: Huấn luyện viên lập uy! Hình tượng thùng cơm!
70 Chương 69: Ấm áp ở chung! Đạm đạm tình tố
71 Chương 70: Chính nhân quân tử! Tuyệt không muốn làm!
72 Chương 71: Không khí quỷ dị! Nam sinh tóc dài!
73 Chương 72: Huấn luyện! Lancet đã đến!
74 Chương 73: Tình địch gặp mặt! Đằng đằng sát khí!
75 Chương 74: Tình địch quyết đấu! Hạ Thanh quan tâm
76 Chương 75: Tiểu Cửu bi thương! Hạ quyết tâm!
77 Chương 76: Lancet tự luyến! Lăng Thần hiểu lầm!
78 Chương 77: Lăng Thần hắc hóa! Hạ Thiên Tịch phát hỏa!
79 Chương 78: Tuyên thệ bá đạo! Không khí quỷ dị!
80 Chương 79: Nữ hán tử bưu hãn!
81 Chương 80: Bản chất của kẻ tham ăn! Hạ Thiên Tịch vs Lăng Thần
82 Chương 81: Khen thưởng trừng phạt! Tình yêu ngốc nghếch!
83 Chương 82: Cho ngươi một cơ hội!
84 Chương 83: Học ma pháp! Lựa chọn của Hệ thống!
85 Chương 84: Ký kết khế ước! Thăng cấp thành Ma Pháp Sư sơ cấp!
86 Chương 85: Năm ngày cuối cùng! Lăng Thần khó chịu!
87 Chương 86: Trò chơi truy đuổi! Vứt bỏ đội viên!
88 Chương 87: Năng lực của tiểu Cửu! Bổ sung thể lực
89 Chương 88: Chất lỏng đặc chế! Lăng Thần phúc hắc!
90 Chương 89: Các loại trái cây! Lóa hết cả mắt!
91 Chương 90: Nhất định phải gọi là nữ vương đại nhân!
92 Chương 91: Đối chiến! Học viên chính thức!
93 Chương 92: Hai bên giằng co! Chỗ tốt của đan dược!
94 Chương 93: Hai bên ngang tay! Hành động tri kỷ!
95 Chương 94: Phân công hành động! Kết quả toàn thắng!
96 Chương 95: Nữ vương phúc hắc không thể trêu vào!
97 Chương 96: Cái đệm thịt người! Niềm vui ngoài ý muốn!
98 Chương 97: Thông qua khảo hạch! Hai người ấm áp
99 Chương 98: Hai người trí khí! Mời đồng bạn!
100 Chương 99: Tiểu Cửu đáng yêu! Flina đi theo!
101 Chương 100: Ký kết thành công! Thổ lộ tiếng lòng!
102 Chương 101: Ngạo kiều nữ vương! Ngoan ngoãn trung khuyển!
103 Chương 102: Hạ Thiên Tịch làm nũng!
104 Chương 103: Nghỉ về nhà ^-^
105 Chương 104: Dùng tẩy tủy đan! Nỗ lực tu luyện!
106 Chương 105: Sắp tách ra! Ký túc xá ôn tồn!
107 Chương 106: Tạm thời tách ra! Về nhà!
108 Chương 107: Thân thế! Tồn tại rác rưởi!
109 Chương 108: Khiêu khích! Một chiêu hoa lệ!
110 Chương 109: Cuồng bá khốc suất!
111 Chương 110: So cha! Ruồi bọ phiền phức!
112 Chương 111: Dương danh đại viện quân khu! Lục Dực Thiên Hổ!
113 Chương 112: Nổi danh! Fan club!
114 Chương 113: Đại hội luận bàn!
115 Chương 114: Thu hoạch nhân tâm! Thi đấu!
116 Chương 115: Thi đấu thắng lợi! Uống rượu đi^_^
117 Chương 116: Cái đồ Miệng phun đầy phân!
118 Chương 117: Úc gia Úc Trục Thiên
119 Chương 118: Úc Trục Thiên kiêu ngạo! Gặp lai hồ bằng cẩu hữu!
120 Chương 119: Tâm tư của Hoàng Hưng!
121 Chương 120: Bị người tính kế! Trúng chiêu!
122 Chương 121: Kết cục thịt nướng! Lăng Thần đã đến!
123 Chương 122: Thực hung tàn có phải không?
124 Chương 123: Giải cứu đúng lúc! Hạ Thanh vs Úc Trục Thiên!
125 Chương 124: Blues náo nhiệt!
126 Chương 125: Lăng nguyên soái vô lại!
127 Chương 126: Tức chết người không đền mạng
128 Chương 127: Ngươi là cố ý đi! Hung thủ là ai?
129 Chương 128: Lăng Thần ái
130 Chương 129: Nhàn nhạt tình tố ấm áp ở chung (1)
131 Chương 130: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (2)
132 Chương 131: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (3)
133 Chương 132: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (4)
134 Chương 133: Hạ Thanh phản đối! Lăng Nghị tán đồng!
135 Chương 134: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (5)
136 Chương 135: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (6)
137 Chương 136: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (7)
138 Chương 137: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (8)
139 Chương 138: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (9)
140 Chương 139: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (10)
141 Chương 140: Hạ Thanh khảo nghiệm!
142 Chương 141: Lăng Thần đối chiến Hạ Thanh
143 Chương 142: Kiêu ngạo khiêu khích! Ai sợ ai~
144 Chương 143: Đem rác rưởi đều dẫm dưới chân đi!
145 Chương 144: Chói mù mắt các ngươi đi!
146 Chương 145: Tròng mắt hung hăng mà rơi xuống đi!
147 Chương 146: Trần trụi khoe ân ái!
148 Chương 147: Nghịch lân! Ai động phải chết!
149 Chương 148: Nam nhân nên như vậy
150 Chương 149: Hai người hạnh phúc! Hạ Thanh chấp nhận!
151 Chương 150: Ấm áp hạnh phúc! Tuyết rơi!
152 Chương 151: Đắp người tuyết! Quan tâm sẽ bị loạn!
153 Chương 152: Mỹ thiếu niên dễ thương!
154 Chương 153: Có lẽ, đây là tình yêu đích thực!
155 Chương 154: Lục Dực Thiên Hổ xỏ lá! Khế ước!
156 Chương 155: Biểu hiện kém cỏi
157 Chương 156: Con trai biến thành con gái! Thực ưu thương có phải không?
158 Chương 157: Lăng Thần vẻ mặt đầy khẩn trương!
159 Chương 158: Tin tức đính hôn! Lăng Thần ghen!
160 Chương 159: Chia tay! Yêu điên cuồng
161 Chương 160: Điên cuồng bày tỏ tình yêu!
162 Chương 161: Cuối cùng tâm ý cũng tương thông
163 Chương 162: Trời sinh một đôi!
164 Chương 163: Nhất sinh nhất thế cả đời!
Chapter

Updated 164 Episodes

1
Chương 1: Quyển 1: Trường quân đội số 1-Thành công sống lại
2
Chương 2: Báo thù
3
Chương 3: Bàn tay vàng mở ra
4
Chương 4: Phế vật trọng sinh
5
Chương 5: Tình thương của cha như núi
6
Chương 6: Thế giới đáng sợ
7
Chương 7: Phế vật nổi tiếng
8
Chương 8: Quyết tâm của Hạ Thiên Tịch
9
Chương 9: Quang mang diệu nhãn thiếu niên
10
Chương 10: Lòng kiên định của thiếu niên
11
Chương 11: Trường quân đội số 1
12
Chương 12: Xích quả quả ngượng ngùng
13
Chương 13: Hiệu quả của tẩy tủy đan
14
Chương 14: Lưu manh mỹ nữ tóc bạc bên thang máy
15
Chương 15: Hạ Thiên Tịch đáng khinh! Mỹ nữ tóc bạc đùa giỡn!
16
Chương 16: Tóc bạc mỹ nữ đáng giận! Ma pháp nhanh chóng tu luyện!
17
Chương 17: Kiên định không thay đổi
18
Chương 18: Trường quân đội số 1, ta đến đây
19
Chương 19: Thăng cấp thành pháp sư sơ cấp
20
Chương 20: Khảo thí sắp bắt đầu
21
Chương 21: Biểu tượng của các vị nguyên soái
22
Chương 22: Cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt
23
Chương 23: Thật là quá tàn bạo quá huyết tinh!
24
Chương 24: Quang mang diệu nhãn thiếu niên
25
Chương 25: Phế vật chi danh
26
Chương 26: Phế vật thay đổi
27
Chương 27: Một chút đều không đáng yêu
28
Chương 28: Oan gia ngõ hẹp
29
Chương 29: Đối chọi gay gắt
30
Chương 30: Thế lực ngang nhau
31
Chương 31: Nội dung khảo hạch
32
Chương 32: Phân tổ
33
Chương 33: Chạy trốn
34
Chương 34: Trường Giang số 9
35
Chương 35: Anh dũng tiến lên
36
Chương 36: Bi ai Hạ Thiên Tịch
37
Chương 37: Lăng Thần đã đến
38
Chương 38: Chạy trốn!
39
Chương 39: Ma pháp bại lộ
40
Chương 40: Ta thích ngươi! Chính thức kết giao đi!
41
Chương 41: Người yêu là dùng để yêu và sủng
42
Chương 42: Bị gắn mác phu nhân
43
Chương 43: Đại giới của việc cuồng bá khốc huyễn
44
Chương 44: Mỹ thiếu niên kỳ lạ
45
Chương 45: Ta thật sự không muốn...
46
Chương 46: Lăng Thần lãnh khí tràng
47
Chương 47: Tuyên thệ bá đạo! Không cho tùy hứng!
48
Chương 48: Vương bà bán qua, mèo khen mèo dài đuôi!
49
Chương 49: Chúng ta kết hôn đi!
50
Chương 50: Quang mang đủ để hấp dẫn y!
51
Chương 50-2: Mầm mống tốt mỗi người đều tranh đoạt
52
Chương 51: Nằm không cũng trúng đạn
53
Chương 52: Tỏa sáng quang mang
54
Chương 53: Khảo hạch thứ tư
55
Chương 54: Lựa chọn huấn luyện viên
56
Chương 55: Hệ thống chơi xấu
57
Chương 56: Thời gian ba tháng
58
Chương 57: Có lợi không chiếm là ngu ngốc!
59
Chương 58: Không xa trướng
60
Chương 59: Tính cách của Lăng Thần
61
Chương 60: "Nghiệt duyên" trong truyền thuyết
62
Chương 61: Chứng khiết phích nghiêm trọng!
63
Chương 62: Xuẩn manh vs khiết phích
64
Chương 63: Lăng Thần buồn bực
65
Chương 64: Thượng đế đối xử không công bằng!
66
Chương 65: Ngươi nha, người là quỷ đói đầu thai sao?
67
Chương 66: Trọng điểm không phải là chạy bộ đi!
68
Chương 67: Huấn luyện viên đáng yêu! Chúng ta yêu ngươi muốn chết!
69
Chương 68: Huấn luyện viên lập uy! Hình tượng thùng cơm!
70
Chương 69: Ấm áp ở chung! Đạm đạm tình tố
71
Chương 70: Chính nhân quân tử! Tuyệt không muốn làm!
72
Chương 71: Không khí quỷ dị! Nam sinh tóc dài!
73
Chương 72: Huấn luyện! Lancet đã đến!
74
Chương 73: Tình địch gặp mặt! Đằng đằng sát khí!
75
Chương 74: Tình địch quyết đấu! Hạ Thanh quan tâm
76
Chương 75: Tiểu Cửu bi thương! Hạ quyết tâm!
77
Chương 76: Lancet tự luyến! Lăng Thần hiểu lầm!
78
Chương 77: Lăng Thần hắc hóa! Hạ Thiên Tịch phát hỏa!
79
Chương 78: Tuyên thệ bá đạo! Không khí quỷ dị!
80
Chương 79: Nữ hán tử bưu hãn!
81
Chương 80: Bản chất của kẻ tham ăn! Hạ Thiên Tịch vs Lăng Thần
82
Chương 81: Khen thưởng trừng phạt! Tình yêu ngốc nghếch!
83
Chương 82: Cho ngươi một cơ hội!
84
Chương 83: Học ma pháp! Lựa chọn của Hệ thống!
85
Chương 84: Ký kết khế ước! Thăng cấp thành Ma Pháp Sư sơ cấp!
86
Chương 85: Năm ngày cuối cùng! Lăng Thần khó chịu!
87
Chương 86: Trò chơi truy đuổi! Vứt bỏ đội viên!
88
Chương 87: Năng lực của tiểu Cửu! Bổ sung thể lực
89
Chương 88: Chất lỏng đặc chế! Lăng Thần phúc hắc!
90
Chương 89: Các loại trái cây! Lóa hết cả mắt!
91
Chương 90: Nhất định phải gọi là nữ vương đại nhân!
92
Chương 91: Đối chiến! Học viên chính thức!
93
Chương 92: Hai bên giằng co! Chỗ tốt của đan dược!
94
Chương 93: Hai bên ngang tay! Hành động tri kỷ!
95
Chương 94: Phân công hành động! Kết quả toàn thắng!
96
Chương 95: Nữ vương phúc hắc không thể trêu vào!
97
Chương 96: Cái đệm thịt người! Niềm vui ngoài ý muốn!
98
Chương 97: Thông qua khảo hạch! Hai người ấm áp
99
Chương 98: Hai người trí khí! Mời đồng bạn!
100
Chương 99: Tiểu Cửu đáng yêu! Flina đi theo!
101
Chương 100: Ký kết thành công! Thổ lộ tiếng lòng!
102
Chương 101: Ngạo kiều nữ vương! Ngoan ngoãn trung khuyển!
103
Chương 102: Hạ Thiên Tịch làm nũng!
104
Chương 103: Nghỉ về nhà ^-^
105
Chương 104: Dùng tẩy tủy đan! Nỗ lực tu luyện!
106
Chương 105: Sắp tách ra! Ký túc xá ôn tồn!
107
Chương 106: Tạm thời tách ra! Về nhà!
108
Chương 107: Thân thế! Tồn tại rác rưởi!
109
Chương 108: Khiêu khích! Một chiêu hoa lệ!
110
Chương 109: Cuồng bá khốc suất!
111
Chương 110: So cha! Ruồi bọ phiền phức!
112
Chương 111: Dương danh đại viện quân khu! Lục Dực Thiên Hổ!
113
Chương 112: Nổi danh! Fan club!
114
Chương 113: Đại hội luận bàn!
115
Chương 114: Thu hoạch nhân tâm! Thi đấu!
116
Chương 115: Thi đấu thắng lợi! Uống rượu đi^_^
117
Chương 116: Cái đồ Miệng phun đầy phân!
118
Chương 117: Úc gia Úc Trục Thiên
119
Chương 118: Úc Trục Thiên kiêu ngạo! Gặp lai hồ bằng cẩu hữu!
120
Chương 119: Tâm tư của Hoàng Hưng!
121
Chương 120: Bị người tính kế! Trúng chiêu!
122
Chương 121: Kết cục thịt nướng! Lăng Thần đã đến!
123
Chương 122: Thực hung tàn có phải không?
124
Chương 123: Giải cứu đúng lúc! Hạ Thanh vs Úc Trục Thiên!
125
Chương 124: Blues náo nhiệt!
126
Chương 125: Lăng nguyên soái vô lại!
127
Chương 126: Tức chết người không đền mạng
128
Chương 127: Ngươi là cố ý đi! Hung thủ là ai?
129
Chương 128: Lăng Thần ái
130
Chương 129: Nhàn nhạt tình tố ấm áp ở chung (1)
131
Chương 130: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (2)
132
Chương 131: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (3)
133
Chương 132: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (4)
134
Chương 133: Hạ Thanh phản đối! Lăng Nghị tán đồng!
135
Chương 134: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (5)
136
Chương 135: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (6)
137
Chương 136: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (7)
138
Chương 137: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (8)
139
Chương 138: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (9)
140
Chương 139: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (10)
141
Chương 140: Hạ Thanh khảo nghiệm!
142
Chương 141: Lăng Thần đối chiến Hạ Thanh
143
Chương 142: Kiêu ngạo khiêu khích! Ai sợ ai~
144
Chương 143: Đem rác rưởi đều dẫm dưới chân đi!
145
Chương 144: Chói mù mắt các ngươi đi!
146
Chương 145: Tròng mắt hung hăng mà rơi xuống đi!
147
Chương 146: Trần trụi khoe ân ái!
148
Chương 147: Nghịch lân! Ai động phải chết!
149
Chương 148: Nam nhân nên như vậy
150
Chương 149: Hai người hạnh phúc! Hạ Thanh chấp nhận!
151
Chương 150: Ấm áp hạnh phúc! Tuyết rơi!
152
Chương 151: Đắp người tuyết! Quan tâm sẽ bị loạn!
153
Chương 152: Mỹ thiếu niên dễ thương!
154
Chương 153: Có lẽ, đây là tình yêu đích thực!
155
Chương 154: Lục Dực Thiên Hổ xỏ lá! Khế ước!
156
Chương 155: Biểu hiện kém cỏi
157
Chương 156: Con trai biến thành con gái! Thực ưu thương có phải không?
158
Chương 157: Lăng Thần vẻ mặt đầy khẩn trương!
159
Chương 158: Tin tức đính hôn! Lăng Thần ghen!
160
Chương 159: Chia tay! Yêu điên cuồng
161
Chương 160: Điên cuồng bày tỏ tình yêu!
162
Chương 161: Cuối cùng tâm ý cũng tương thông
163
Chương 162: Trời sinh một đôi!
164
Chương 163: Nhất sinh nhất thế cả đời!