Chương 51: Hôn Lén

Lộ Đồng cắm ngọn nến lên “Vậy thì hãy thực hiện một mong muốn cậu chưa thực hiện được đi”

Tần Thập Ngũ trong lòng chua xót không thôi, rầu rĩ mở miệng “Lộ Đồng, ôm em một cái đi”

Tần Sơ bĩu môi “Nguyện vọng mà nói ra là không linh đâu”

Tần Thập Ngũ thổi tắt nến “Nguyện vọng mà không nói ra thì sao thực hiện được chứ”

Khúc Mộ Dao chuyển chủ đề “Mấy thứ trong công viên trò chơi này có chơi được không đây? Chắc không tới nỗi ngồi xuống là sụp chứ?”

Tần Sơ trước sau không thể nào hòa hợp được với cô em gái kế này, Khúc Mộ Dao nói một câu, Tần Sơ phải bốp chát lại một câu “Ai mướn mày chơi đâu”

Cố Trì vội vàng hòa giải “Thôi đừng cãi nhau mà.

Tần Sơ, dù sao mọi người cũng tới rồi, ăn xong bánh kem mới có sức mà chơi.

Tôi nói rõ trước, đừng về trễ quá nha, giáo viên trong trường nửa đêm hay đi kiểm tra đột xuất lắm đó, nếu học sinh để bị phát hiện không có mặt ở khách sạn, tới lúc đó sẽ rắc rối lắm”

Nghe hai người bọn họ nhắc tới, Tần Thập Ngũ rốt cuộc nhớ lại mục đích lúc nãy của mình, lặp lại lần nữa “Tôi muốn chơi xe đụng, ở đây có không?”

Nguyện vọng này của cậu không phải là nhất thời nổi hứng.

Từ khi Tần Thập Ngũ còn rất nhỏ, cậu đã tràn đầy khao khát đối với trò chơi này rồi.

Đáng tiếc là trò chơi này không cho phép trẻ em được đi chơi một mình, nhất định phải có phụ huynh đi kèm.

Hồi nhỏ Tần Thập Ngũ đã không có ai chơi cùng, sau khi lớn lên, cậu có thể tự mình đi chơi, nhưng chơi một mình thì cảm thấy cô đơn và vô nghĩa lắm.

Quan trọng nhất là, hồi cậu được 10 tuổi, có lần Lộ Đồng nói sẽ dẫn cậu đi chơi, về sau vì bận bịu công việc nên chuyện này cứ kéo dài mãi, sau đó thì không còn nhắc tới nữa.

Tần Thập Ngũ từng oán trách anh, hồi đó cậu còn quá nhỏ, không hiểu được lời hứa hẹn của người lớn, lời nói gió bay, dễ dàng bỏ qua, nếu đã không làm được thì đừng có đồng ý hứa với cậu, dù cho Lộ Đồng có không hứa với cậu thì cậu cũng sẽ không trách Lộ Đồng mà.

Đáng tiếc là Lộ Đồng khi ấy lại không có nhiều thời gian để trò chuyện tâm sự với cậu.

Bây giờ, Lộ Đồng và Tần Sơ đều ở trong công viên giải trí, cho dù là một công viên giải trí bỏ hoang đổ nát cũng đủ để khiến cho Tần Thập Ngũ kích động thật lâu.

Con người cả đời đều luôn muốn bù đắp cho tuổi thơ của chính mình, những gì mà tuổi thơ càng không có được thì khi trưởng thành lại càng muốn có, không ngừng muốn bù đắp những gì mà mình đã mất đi, đã bỏ lỡ….

chẳng hạn như hành động bây giờ của Tần Thập Ngũ.

“Có” Lộ Đồng trả lời cậu “Nhưng mà đụng vào thì có hơi nguy hiểm”

Tần Thập Ngũ “Có gì nguy hiểm đầu chứ? Chúng ta đông người, chơi trò này mới vui!”

Lộ Đồng thờ ơ với sự hào hứng của cậu, khóe miệng giật giật “Cậu đi chơi với Tần Sơ ấy, tôi không có hứng thú với trò này”

Tần Thập Ngũ học xong trò mặt dày vô sỉ “Hôm nay là sinh nhật của em mà, chẳng lẽ anh nỡ nào không thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ này của em sao?”

Chẳng những cậu đã học xong trò mặt dày vô sỉ mà còn học xong cách làm nũng nữa.

Đôi mắt giống như cún con vừa long lanh vừa đáng thương cứ nhìn vậy nhìn chằm chằm Lộ Đồng.

“Chỉ lần này thôi đấy” Lộ Đồng đen mặt trả lời.

Tần Thập Ngũ đứng tại chỗ nhảy cẫng lên, kéo Lộ Đồng chạy về phía chơi xe đụng.

Tuy rằng công viên trò chơi này đã rất cũ, nhưng khi mở ra thì vẫn còn khá nguyên vẹn.

Đám người Khúc Mộ Dao xung phong tình nguyện đi vào trong xe trước, Lâm Tiểu Miên vội vàng lắc đầu nói mình không chơi được, kết quả bị Khúc Mộ Dao mạnh mẽ nhét vào trong xe.

Bảy tám người ngay lập tức liền chia nhau vào trong xe ngồi.

Tần Thập Ngũ không có kinh nghiệm chơi xe đụng, có điều vẫn không kiềm chế được mà hét lên thích thú.

Cậu vừa ngồi trong xe vừa chỉ huy, hoàn toàn không chịu tự mình ra tay, Tần Sơ ngồi ở trong xe, tay chân dài bị nhét trong không gian chật hẹp, cử động không được thoải mái chút nào.

Lộ Đồng nhìn hắn như vậy thấy rất buồn cười, thế nên dựa vào phía trước lan can, khóe miệng cong lên……….anh vẫn chưa đi vào chơi cùng với Tần Thập Ngũ, không phải là không muốn, chỉ vì cái xe kia nhỏ quá, lúc nãy anh có thử vào ngồi một chút, nhưng thật sự là không ngồi được, anh không lái được thứ này, nếu không có Tần Sơ, anh với Tần Thập Ngũ cùng chơi là cầm chắc thua cuộc.

Nếu Tần Thập Ngũ chỉ có bốn, năm tuổi, cậu có thể ngồi vừa xe cùng với Tần Sơ.

Giống như bây giờ, Tần Sơ có thể ôm Tần Thập Ngũ bốn, năm tuổi ngồi ở trên đùi, tay thì thao tác lái xe.

Ý tưởng này vừa mới nghĩ ra, nụ cười trên khóe miệng Lộ Đồng liền biến mất.

Sắc mặt anh cứng đờ trong giây lát, anh lúng túng nghĩ: Mình đang nghĩ cái gì vậy? Mình bị bệnh rồi.

Sao lại có thể tưởng tượng ra một hình ảnh kỳ quặc như thế chứ?

“Lộ Đồng!” Tần Thập Ngũ ở trên đấu trường vẫy tay kêu lớn, cậu cực kỳ phấn kích, gương mặt chơi vui tới đò bừng bừng.

Ngày lạnh giá, nhưng chóp mũi cậu lại toát ra một lớp mồ hôi mỏng.

Ánh mắt Lộ Đồng nhìn theo cậu, Tần Thập Ngũ cố tình thể hiện, khoe khoang nói “Em là tay đua trâu bò nhất đấu trường này!”

Tần Sơ nói cho có lệ “Ờ ờ ờ”

Hắn lái loại xe đụng nhỏ này khá vững vàng và thuần thục, đám Khúc Mộ Dao hoàn toàn không phải là đối thủ của Tần Sơ, đụng qua đụng lại, khiến cho bọn họ bị thua tan tác.

Tần Thập Ngũ chẳng phải bỏ ra công sức gì cả, mọi sức lực đều dùng hết vào việc khiêu khích đối thủ.

Sau khi chơi xong trò xe đụng, Tần Thập Ngũ lại đi chơi trò đu quay ngựa gỗ nhàm chán, thậm chí còn chơi cả trò ly cà phê xoay tròn, phiên bản mini của tàu hải tặc…..

cậu chơi hết tất cả những trò chơi có thể chơi được.

Lộ Đồng chạy theo chơi cùng với cậu muốn hết hơi.

Tần Sơ thì khỏe hơn, hắn hoàn toàn theo kịp với tiết tấu của Tần Thập Ngũ, Lộ Đồng liếc mắt, không nhịn được nói “Cậu chơi khỏe đấy”

Tần Sơ không có ý kiến gì.

Tần Thập Ngũ chơi mệt rồi, cuối cùng mới chịu nghỉ một lát.

Trên bầu trời bắt đầu có những bông tuyết trắng mỏng bay lơ lửng.

Kỷ Nhượng vươn tay bắt lấy một mảnh bông tuyết, ngạc nhiên nói “Tuyết rơi rồi”

Cố Trì “Thầy giáo không có gạt chúng ta, đúng là tối nay có tuyết rơi thật”

Kỷ Nhượng “Sao tao thấy càng lúc càng rơi nhiều hơn, mày lạnh không?”

Cố Trì “Mới bắt đầu tuyết rơi thì không lạnh lắm, nhưng lát nữa sẽ rất lạnh, thế nên mọi người mau trở về thôi, trước khi tuyết rơi dày” Cậu ta quay đầu lại nhìn Tần Sơ “Đi thôi, các cậu có mang dù không?”

Lộ Đồng sớm đã có chuẩn bị, từ trong cặp sách lấy cây dù ra.

Tần Thập Ngũ đã lăn lộn cả sáng nay, còn đánh nhau với người ta một trận, thể lực cũng đã tiêu hao khá nhiều.

Buổi tối lại chơi đùa nhảy nhót lung tung khiến cậu mệt đuối, bây giờ chỉ có thể dựa vào vai Lộ Đồng nghỉ ngơi một chút.

“Em mệt quá à, không về nổi đâu, chúng ta ngủ ở đây luôn đi”

Lộ Đồng “Ngủ ở đây để sáng mai tới nhặt xác cậu à?”

Trời lạnh như vậy mà đòi ngủ bên ngoài?

Thằng nhóc này cái gì cũng nghĩ ra được.

Tần Thập Ngũ “Vậy chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi về sau nha?”

Tần Sơ nói “Tới chỗ vòng quay ngựa gỗ ngồi đi”

Chỗ bọn họ đang ngồi là một băng ghế dài đặt trong công viên giải trí, phía trên không có mái che, thế nên tuyết rơi được một lúc, trên vai cả ba người đều phủ lên một tầng ẩm ướt, bông tuyết sau khi tan ra thành nước thấm vào quần áo của họ một chút.

Cố Trì nhìn thấy bọn họ không định trở về ngay, nói “Vậy bọn tôi về trước, đừng chơi trễ quá, nhớ về sớm một chút”

Tần Sơ gật đầu.

Cố Trì tốt bụng nói “Yên tâm đi, lúc giáo viên điểm danh, tôi sẽ điểm danh dùm các cậu”

Tần Thập Ngũ cực kỳ mệt, hơi nữa mặc hơi ít đồ, thế nên run rẩy bần bật dựa vào bên cạnh Lộ Đồng.

Lộ Đồng nắm chặt tay cậu, phát hiện đôi tay Tần Thập Ngũ lạnh băng, do dự một chút, anh nắm lấy tay Tần Thập Ngũ đặt vào trong lòng mình.

Tần Thập Ngũ sụt sịt cái mũi, lẩm bẩm nói “Em không muốn về….”

Lộ Đồng bình tĩnh nói “Cậu không về thì muốn đi đâu đây?” Anh ngừng lại một chút “Lát nữa tuyết sẽ rơi lớn, nếu không trở về khách sạn, chẳng lẽ cậu muốn ngồi ở đây luôn sao?”

Tần Thập Ngũ không trả lời anh, chỉ cảm thấy tâm trạng cực kỳ cô đơn.

Cậu cũng không biết bản thân mình muốn đi đâu đây.

Là khách sạn? Hay là mười sáu năm sau?

Mười sáu năm sau Tần Sơ với Lộ Đồng làm gì có thời gian mà chơi cùng với cậu.

Sau một hồi chơi đùa điên cuồng tới mệt nhoài, một nỗi trống trải vô biên ập đến cậu, cậu rõ ràng đã ở gần Lộ Đồng đến như vậy, nhưng sao vẫn cảm thấy cô độc quá.

Tần Sơ ngồi xuống “Nó sao vậy?”

Hắn hỏi Lộ Đồng nhưng lại nhìn Tần Thập Ngũ.

Tần Thập Ngũ khuôn mặt bị lạnh cóng tới đỏ bừng lên, ngũ quan nhăn nhúm lại, dáng vẻ muốn khóc mà không khóc được, vô cùng đáng yêu, và cả đáng thương.

Tần Sơ không khỏi nhếch miệng nói “Vẻ mặt mày như vậy là sao đấy? Sao hả? Cảm động muốn khóc à?”

Hắn chỉ thuận miệng nói như vậy thôi, lại chẳng ngờ, Tần Thập Ngũ buồn bã chôn nửa khuôn mặt vùi vào trong cánh tay, giọt nước mắt thật sự rơi ra.

Tần Thập Ngũ ngay cả khóc cũng giống như một đứa con nít, chỉ tủi thân rơi nước mắt mà không phát ra tiếng.

Lộ Đồng nhất thời tay chân luống cuống lên, trước tiên anh trừng mắt nhìn Tần Sơ một cái: Cậu chọc nó làm gì?

Tần Sơ bị anh trừng mắt, vô cùng oan ức nói: Tôi có chọc gì cho nó khóc đâu?!

Lộ Đồng: Cậu không nói gì mà nó lại khóc à?

Lộ Đồng do dự một chút, sau đó nói “Sao cậu lại khóc?”

Tần Thập Ngũ mang theo thanh âm khóc nức nở nói “Em đâu có khóc”

Lộ Đồng vỗ vỗ lưng cậu, không nói gì nữa.

Suy nghĩ một hồi, nhớ tới nguyện vọng ngày sinh nhật của Tần Thập Ngũ khiến anh dở khóc dở cười kia, thế nên dịch về phía trước một chút, ôm lấy Tần Thập Ngũ vào lòng.

Phía sau lưng Tần Thập Ngũ cứng đờ, chóp mũi càng thêm sụt sịt.

Lộ Đồng dịu dàng nói “Sinh nhật vui vẻ”

Tần Thập Ngũ chôn mặt ở trong lồng ngực anh, rầu rĩ hỏi anh “Lộ Đồng, anh đã nghĩ tới chuyện tương lai chưa?”

Lộ Đồng “Tương lai xa như vậy tôi chưa nghĩ tới, chỉ nghĩ tới chuyện hiện tại thôi”

Tần Thập Ngũ lấy hết can đảm, mở miệng hỏi “Anh sẽ có con đúng không?”

Tay Lộ Đồng ngưng lại, thuận theo tự nhiên “Chắc là có, chuyện về sau đâu ai nói trước được”

Tần Sơ liếc nhìn anh một cái.

Tối nay Tần Thập Ngũ tức cảnh sinh tình, hỏi đi hỏi lại mấy chủ đề nguy hiểm, bây giờ vẫn tiếp tục hỏi trong vô thức “Anh sẽ đối xử tốt với nó phải không?”

“Ừ”

Tần Thập Ngũ lại hỏi “Sẽ chơi với nó phải không?”

“Ừ”

“Giống như tối nay vậy?”

“Giống như tối nay”

Tần Thập Ngũ thở dài, lại cảm thấy buồn bã.

Mẹ thật là, sao lại nói lời không chịu giữ lời chứ.

Mai sau lớn rồi, mẹ lại thay đổi, không giữ đúng những lời đã nói trước kia nữa.

Cậu khóc mệt nhoài, mí mắt sụp lại, mơ mơ màng màng dựa vào Lộ Đồng ngủ thiếp đi.

Lộ Đồng cảm thấy sức nặng ở trên vai, Tần Thập Ngũ đã ngủ say đến không còn giữ hình tượng, một tay nắm lấy tay áo Tần Sơ, một tay khác nắm lấy góc áo Lộ Đồng.

Tần Sơ gỡ cái tay đang túm lấy áo hắn ra, cúi người cõng Tần Thập Ngũ lên trên lưng, hơi bực mình, phỉ nhổ nói “Sao nó nặng dữ vậy?”

Lộ Đồng đứng lên, phát hiện Tần Thập Ngũ vẫn chưa tỉnh lại, có thể thấy được là cậu đã chơi rất mệt mỏi.

Trong khoảng thời gian mà Tần Thập Ngũ xuyên qua đây, mỗi ngày đều ăn ngon ngủ kỹ, trên mặt phúng phính thịt, nhéo một cái là để lại dấu tay ngay.

Lộ Đồng căng dù ra, lẳng lặng đi ở bên cạnh hai người kia, nghiêng dù về phía Tần Sơ.

Thời tiết không khác biệt lắm so với dự báo thời tiết, lúc đám người Khúc Mộ Dao đi rồi, tuyết vẫn còn chưa rơi dày, bọn họ chỉ mới ở lại trong công viên trò chơi một lát mà bầu trời đã ngập tràn tuyết rơi đầy.

Đoạn đường từ công viên tới bên ngoài đường không có đèn đường, Lộ Đồng đi lại hơi khó khăn, cho dù là đã có đèn pin nhưng mỗi bước đi đều thật cẩn thận.

Anh thận trọng tiến về phía trước, bất thình lình, tay phải bị nắm lấy.

Thanh âm Tần Sơ truyền đến bên tai anh “Người mù, muốn đâm vào cột điện à?”

Tay của Lộ Đồng bị hắn nắm chặt, tim nhảy lên một cái, get sai trọng điểm “Dùng một tay có thể cõng được cậu ta sao, không phải vừa nãy chê cậu ta nặng à?”

Tần Sơ “Có ôm thêm anh cũng không thành vấn đề, anh muốn thử không?”

Lộ Đồng “Bỏ đi” Anh lạnh nhạt nói “Buông tha cho tôi”

Tuy nói như vậy, nhưng cái tay bị Tần Sơ nắm lấy không hề nhúc nhích.

Trong hoàn cảnh bốn bề vắng lặng như vậy, không ai buông tay trước.

Tần Sơ có hơi lo lắng, trái tim đập nhanh tới nỗi muốn nhảy ra ngoài, mỗi một bước đi đều đếm số, sợ Lộ Đồng buông tay ra khỏi hắn.

Lộ Đồng mặc kệ để hắn nắm tay một hồi lâu, coi như không có chuyện gì, cố gắng duy trì sự bình tĩnh.

Mãi đến khi đi ra ngoài đường, ánh đèn đường mờ nhạt chiếu trên dù của anh, anh mới tìm được lý do, không chút biến sắc gỡ tay ra.

“Đổi tay cầm dù” Lộ Đồng nói.

Lòng bàn tay Tần Sơ mất đi độ ấm, trong lòng không khỏi cảm thấy mất mát.

Khi bọn họ trở về khách sạn, đã quá nửa đêm rồi.

Các bạn học gần như đã đi ngủ hết cả rồi, lúc trở về nhất định sẽ đánh thức mọi người, tới lúc đó kinh động tới cả giáo viên sẽ không thể giải thích được.

Tần Sơ đơn giản thuê một phòng đôi ở khách sạn khác, ba người tạm thời ở một đêm trong đó.

Quẹt thẻ để mở cửa phòng, Tần Thập Ngũ nghe thấy một tiếng “bíp”, cậu khẽ nhíu mày, dáng vẻ giống như bị đánh thức.

Có điều cậu ở trên lưng Tần Sơ ngủ rất say, chỉ hơi cựa đầu một chút chứ không tỉnh lại.

Tần Sơ đặt cậu xuống giường, Lộ Đồng giúp cậu cởi áo khoác, đắp chăn lên, thở dài, trong lòng phiền muộn nói: Sao càng ngày mình càng thành thạo chuyện này vậy chứ?

Tần Sơ chỉ vào sopha, lại chỉ vào chính mình.

Ở gần cửa sổ phòng có một chiếc sopha có thể chứa được một người, hiển nhiên, tối nay Tần Sơ định sẽ ngủ tạm ở trên đó một đêm.

Lộ Đồng cũng không khách sáo với hắn, đẩy tới đẩy lui thì không hay, nếu hắn muốn ngủ trên sopha thì cứ để hắn ngủ ngon.

Tần Sơ quay đầu đi vào phòng tắm.

Trong phòng đã bật máy điều hòa, Lộ Đồng ngồi một lát, bị điều hòa sưởi ấm tới mơ mơ màng màng muốn ngủ.

Vốn dĩ anh định canh Tần Thập Ngũ ngủ, đề phòng thằng nhóc này lúc ngủ đá chăn lung tung, kết quả canh chừng được một lúc, nghiêng đầu, ngủ thiếp đi bên cạnh giường Tần Thập Ngũ.

Tần Sơ rửa mặt xong, từ trong phòng tắm đi ra, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt hết sức quen thuộc.

Hắn nhíu mày, ánh mắt từ trên mặt Tần Thập Ngũ dịch chuyển sang mặt Lộ Đồng.

Lộ Đồng đang dựa vào mép giường ngủ ngon lành, động tĩnh của Tần Sơ cũng không đánh thức anh dậy.

Trong phòng chỉ có tiếng máy điều hòa phát ra âm thanh rất nhỏ.

Tần Sơ đi tới bên cạnh Lộ Đồng, nửa ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh.

Chỉ có khi Lộ Đồng chìm vào giấc ngủ, khí chất cao lãnh trên người mới có thể bớt đi nhiều, lộ ra cảm giác non nớt đúng tuổi, trông có chút giống với Tần Thập Ngũ……….

không nói là giống ở khuôn mặt, mà khí chất mềm mại dịu ngoan khi ngủ kia cực kỳ giống nhau.

Dùng từ dịu ngoan để hình dung Lộ Đồng, đưa những lời này lên trên diễn đàn trường, sợ là sẽ tạo nên một thế giới mới.

Có lầm không đây?

Dịu ngoan sao? Cái từ hình dung thiết lập tính cách OOC gì đây?

(OOC = Out of character, không giống với tính cách vốn được biết tới của nhân vật)

Có thể sử dụng để hình dung Lộ Đồng được sao?

Nhưng hiện tại dáng vẻ ngủ ở bên cạnh giường này, thật sự mang đến một cảm giác dịu ngoan mềm mại.

Tần Sơ đưa ngón tay lên, trượt trên mặt anh một chút.

“Anh không thích tôi sao?” Tần Sơ bận rộn suốt cả một ngày, cuối cùng cũng được rảnh rỗi, bắt đầu suy nghĩ về mối quan hệ giữa mình với Lộ Đồng, trong lòng tự hỏi “Nếu không vì sao lại từ chối ở bên cạnh tôi?”

Một người khi đã thích một người khác rồi, có giấu cũng không thể giấu được.

Tuy rằng mạch não của Tần Sơ tương đối đặc biệt, nhưng cũng không đến mức không phát hiện được tình cảm của người khác đối với mình.

Nếu như Lộ Đồng thật sự không thích hắn, tại sao lại hết lần này tới lần khác dung tung hắn làm những chuyện quá giới hạn.

Nếu không thích hắn, tại sao lại để mặc hắn đánh dấu mình.

“Rõ ràng anh rất thích tôi mà” Tần Sơ chống cằm, rốt cuộc đã gặp phải chuyện nan giải, hai cái răng nanh cắn xuống môi dưới của mình một chút, trong lòng không ngừng suy nghĩ “Rõ ràng là thích tôi, tại sao vẫn muốn từ chối ở bên cạnh tôi, tại sao hả?”

Hắn nhẹ nhàng hỏi một câu “Tại sao hả?”

Hàng mi Lộ Đồng khẽ rung động.

Tần Sơ giật mình, một cảm giác không thể giải thích được dâng lên trong lòng hắn, tranh nhau đua nở muôn ngàn những bông hoa rực rỡ trên vùng đất hoang vu cằn cỗi chưa từng có ai bước chân vào.

Hắn cúi đầu, gần như hôn lên môi Lộ Đồng, nhưng trong một giây, thân thể hắn hơi khựng lại.

Tần Sơ dường như cảm nhận được điều gì đó, liền ngước mắt lên…………Tần Thập Ngũ chẳng biết đã tỉnh lại từ lúc nào đang trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn.

Tần Thập Ngũ có vẻ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, nửa tỉnh nửa mơ nhìn chằm chằm vào Tần Sơ, nhìn tới nỗi gần như muốn đục một cái lỗ ở trên mặt Tần Sơ vậy.

Tần Sơ chẳng hề thay đổi sắc mặt, bỗng nhiên vươn tay, che kín đôi mắt Tần Thập Ngũ lại.

Thanh âm thiếu niên có hơi trầm thấp vang lên trong đêm.

“Trẻ con không được nhìn”

Hắn cúi xuống hôn lên môi Lộ Đồng.

Bức tường thành Lộ Đồng không gì phá nổi đã xuất hiện một cái khe nứt, ánh sáng từ bên ngoài rốt cuộc xuyên qua khe mà chiếu rọi vào…...

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Qua
2 Chương 2: Ngoại Tình
3 Chương 3: Mẹ Của Tôi
4 Chương 4: Oan Gia Ngõ Hẹp
5 Chương 5: Fans Group
6 Chương 6: Tần Thập Ngũ
7 Chương 7: Học Thêm
8 Chương 8: Cô A Quả O
9 Chương 9: Cha Con Nhận Nhau
10 Chương 10: Đưa Anh Ta Về Nhà
11 Chương 11: Phát Tình
12 Chương 12: Màn Hình Khóa
13 Chương 13: Yêu Sớm
14 Chương 14: Đánh Dấu Tạm Thời
15 Chương 15: Dễ Ngửi Sao
16 Chương 16: Dục Vọng Chiếm Hữu
17 Chương 17: Sự Lãng Mạn Của Đàn Ông
18 Chương 18: Ôm Eo
19 Chương 19: Tình Địch
20 Chương 20: Hôn Một Cái
21 Chương 21: Cô Nhỏ
22 Chương 22: Mũ Xanh
23 Chương 23: Tình Địch Của Ba Tôi
24 Chương 24: Thư Tình
25 Chương 25: Nói Một Đằng Làm Một Nẻo
26 Chương 26: Đoạt Người
27 Chương 27: Ỷ Lại Tin Tức Tố
28 Chương 28: Hoặc Là Làm Hoặc Là Chết
29 Chương 29: Chung Phòng
30 Chương 30: Chỉ Có Một Mình Anh
31 Chương 31: Tranh Giành Tình Cảm
32 Chương 32: Sinh Bệnh Và Làm Nũng
33 Chương 33: Nắm Tay
34 Chương 34: Ngủ Chung Giường
35 Chương 35: Làm Nũng
36 Chương 36: Bắt Gian
37 Chương 37: Say Rượu
38 Chương 38: Muốn Hôn
39 Chương 39: Gặp Phụ Huynh
40 Chương 40: Yêu Sớm
41 Chương 41: Một Xác Hai Mạng
42 Chương 42: Đính Hôn
43 Chương 43: Giấu Đàn Ông
44 Chương 44: Bắt Gian Tại Giường
45 Chương 45: Gió Lùa
46 Chương 46: Cáu Kỉnh
47 Chương 47: Hôn!!!
48 Chương 48: Vẫn Còn Ghen
49 Chương 49: Tỏ Tình
50 Chương 50: Ăn Sinh Nhật
51 Chương 51: Hôn Lén
52 Chương 52: Sưởi Ấm Tay
53 Chương 53: Trò Chơi Quốc Vương
54 Chương 54: Kỳ Dịch Cảm
55 Chương 55: Rất Nhớ!
56 Chương 56: Trường Quay Phim
57 Chương 57: Mình Xong Rồi!
58 Chương 58: Phát Sốt
59 Chương 59: Bạn Trai
60 Chương 60: Mối Tình Đầu
61 Chương 61: Tiểu Biệt
62 Chương 62: Lo Được Lo Mất
63 Chương 63: Bảo Bảo Tủi Thân
64 Chương 64: “tra Nam” Lộ Ca
65 Chương 65: Kính Tương Lai
66 Chương 66: Ngoài Ý Muốn
67 Chương 67: Sinh Bệnh
68 Chương 68: Lộ Ra Rồi!
69 Chương 69: Điều Ước Sinh Nhật
70 Chương 70: Tần Thư
71 Chương 71: Đừng Khóc
72 Chương 72: Về Nhà
73 Chương 73: Đoàn Tụ
74 Chương 74: Hắt Nước Bẩn
75 Chương 75: Công Bố
76 Chương 76: Ấu Trĩ!
77 Chương 77: Đẩy Mắt Kính
78 Chương 78: Bắt Đầu Quay Chụp
79 Chương 79: Xứng Đôi Quá! Xứng Đôi Quá!
80 Chương 80: Chiến Trường Tu La
81 Chương 81: Trong Buổi Quay
82 Chương 82: Phát Sóng Trực Tiếp
83 Chương 83: Đệt! Có Tiền!
84 Chương 84: Mẹ Yêu Con
85 Chương 85: Nghĩa Trang Nam Sơn
86 Chương 86: Vòng Quay Ngựa Cuối Cùng!
87 Chương 87: Đại Kết Cục Hoàn
88 Chương 88: Phiên ngoại 1 - Chương 1: Kỳ thi đại học
89 Chương 89: Phiên ngoại 1 - Chương 2: Được, yêu đi
90 Chương 90: Phiên ngoại 1 - Chương 3: Về phòng
91 Chương 91: Phiên ngoại 1 - Chương 4:Đại học
92 Chương 92: Phiên ngoại 1 - Chương 5: Đánh dấu (thượng)
93 Chương 93: Phiên ngoại 1 - Chương 6: Đánh dấu (hạ)
94 Chương 94: Phiên ngoại 1 -Chương 7: Mang thai
95 Chương 95: Phiên ngoại 1 - Chương 8: Con ngoan nào
96 Chương 96: Phiên ngoại 1 - Chương 9: Bảo bảo sinh ra!
97 Chương 97: Phiên ngoại 1 - Chương 10: Đu idol
98 Chương 98: Phiên ngoại 1 - Chương 11: Cầu hôn (thượng)
99 Chương 99: Phiên ngoại 1 - Chương 12: Cầu hôn (hạ)
100 Chương 100: Phiên ngoại 2 - Chương 1: Tiểu Miên
101 Chương 101: Phiên ngoại 2 - Chương 2: Yêu sớm?!
102 Chương 102: Phiên ngoại 2 - Chương 3: Đương nhiên là giả!
103 Chương 103: Phiên ngoại 2 - Chương 4: May mắn mới có con
104 Chương 104: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 1
105 Chương 105: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 2
106 Chương 106: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 3
107 Chương 107: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 4
108 Chương 108: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 5
109 Chương 109: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 6
110 Chương 110: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 7
111 Chương 111: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 8
112 Chương 112: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 9
113 Chương 113: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 10
114 Chương 114: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 11
Chapter

Updated 114 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Qua
2
Chương 2: Ngoại Tình
3
Chương 3: Mẹ Của Tôi
4
Chương 4: Oan Gia Ngõ Hẹp
5
Chương 5: Fans Group
6
Chương 6: Tần Thập Ngũ
7
Chương 7: Học Thêm
8
Chương 8: Cô A Quả O
9
Chương 9: Cha Con Nhận Nhau
10
Chương 10: Đưa Anh Ta Về Nhà
11
Chương 11: Phát Tình
12
Chương 12: Màn Hình Khóa
13
Chương 13: Yêu Sớm
14
Chương 14: Đánh Dấu Tạm Thời
15
Chương 15: Dễ Ngửi Sao
16
Chương 16: Dục Vọng Chiếm Hữu
17
Chương 17: Sự Lãng Mạn Của Đàn Ông
18
Chương 18: Ôm Eo
19
Chương 19: Tình Địch
20
Chương 20: Hôn Một Cái
21
Chương 21: Cô Nhỏ
22
Chương 22: Mũ Xanh
23
Chương 23: Tình Địch Của Ba Tôi
24
Chương 24: Thư Tình
25
Chương 25: Nói Một Đằng Làm Một Nẻo
26
Chương 26: Đoạt Người
27
Chương 27: Ỷ Lại Tin Tức Tố
28
Chương 28: Hoặc Là Làm Hoặc Là Chết
29
Chương 29: Chung Phòng
30
Chương 30: Chỉ Có Một Mình Anh
31
Chương 31: Tranh Giành Tình Cảm
32
Chương 32: Sinh Bệnh Và Làm Nũng
33
Chương 33: Nắm Tay
34
Chương 34: Ngủ Chung Giường
35
Chương 35: Làm Nũng
36
Chương 36: Bắt Gian
37
Chương 37: Say Rượu
38
Chương 38: Muốn Hôn
39
Chương 39: Gặp Phụ Huynh
40
Chương 40: Yêu Sớm
41
Chương 41: Một Xác Hai Mạng
42
Chương 42: Đính Hôn
43
Chương 43: Giấu Đàn Ông
44
Chương 44: Bắt Gian Tại Giường
45
Chương 45: Gió Lùa
46
Chương 46: Cáu Kỉnh
47
Chương 47: Hôn!!!
48
Chương 48: Vẫn Còn Ghen
49
Chương 49: Tỏ Tình
50
Chương 50: Ăn Sinh Nhật
51
Chương 51: Hôn Lén
52
Chương 52: Sưởi Ấm Tay
53
Chương 53: Trò Chơi Quốc Vương
54
Chương 54: Kỳ Dịch Cảm
55
Chương 55: Rất Nhớ!
56
Chương 56: Trường Quay Phim
57
Chương 57: Mình Xong Rồi!
58
Chương 58: Phát Sốt
59
Chương 59: Bạn Trai
60
Chương 60: Mối Tình Đầu
61
Chương 61: Tiểu Biệt
62
Chương 62: Lo Được Lo Mất
63
Chương 63: Bảo Bảo Tủi Thân
64
Chương 64: “tra Nam” Lộ Ca
65
Chương 65: Kính Tương Lai
66
Chương 66: Ngoài Ý Muốn
67
Chương 67: Sinh Bệnh
68
Chương 68: Lộ Ra Rồi!
69
Chương 69: Điều Ước Sinh Nhật
70
Chương 70: Tần Thư
71
Chương 71: Đừng Khóc
72
Chương 72: Về Nhà
73
Chương 73: Đoàn Tụ
74
Chương 74: Hắt Nước Bẩn
75
Chương 75: Công Bố
76
Chương 76: Ấu Trĩ!
77
Chương 77: Đẩy Mắt Kính
78
Chương 78: Bắt Đầu Quay Chụp
79
Chương 79: Xứng Đôi Quá! Xứng Đôi Quá!
80
Chương 80: Chiến Trường Tu La
81
Chương 81: Trong Buổi Quay
82
Chương 82: Phát Sóng Trực Tiếp
83
Chương 83: Đệt! Có Tiền!
84
Chương 84: Mẹ Yêu Con
85
Chương 85: Nghĩa Trang Nam Sơn
86
Chương 86: Vòng Quay Ngựa Cuối Cùng!
87
Chương 87: Đại Kết Cục Hoàn
88
Chương 88: Phiên ngoại 1 - Chương 1: Kỳ thi đại học
89
Chương 89: Phiên ngoại 1 - Chương 2: Được, yêu đi
90
Chương 90: Phiên ngoại 1 - Chương 3: Về phòng
91
Chương 91: Phiên ngoại 1 - Chương 4:Đại học
92
Chương 92: Phiên ngoại 1 - Chương 5: Đánh dấu (thượng)
93
Chương 93: Phiên ngoại 1 - Chương 6: Đánh dấu (hạ)
94
Chương 94: Phiên ngoại 1 -Chương 7: Mang thai
95
Chương 95: Phiên ngoại 1 - Chương 8: Con ngoan nào
96
Chương 96: Phiên ngoại 1 - Chương 9: Bảo bảo sinh ra!
97
Chương 97: Phiên ngoại 1 - Chương 10: Đu idol
98
Chương 98: Phiên ngoại 1 - Chương 11: Cầu hôn (thượng)
99
Chương 99: Phiên ngoại 1 - Chương 12: Cầu hôn (hạ)
100
Chương 100: Phiên ngoại 2 - Chương 1: Tiểu Miên
101
Chương 101: Phiên ngoại 2 - Chương 2: Yêu sớm?!
102
Chương 102: Phiên ngoại 2 - Chương 3: Đương nhiên là giả!
103
Chương 103: Phiên ngoại 2 - Chương 4: May mắn mới có con
104
Chương 104: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 1
105
Chương 105: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 2
106
Chương 106: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 3
107
Chương 107: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 4
108
Chương 108: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 5
109
Chương 109: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 6
110
Chương 110: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 7
111
Chương 111: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 8
112
Chương 112: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 9
113
Chương 113: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 10
114
Chương 114: Sau khi đá bạn trai cũ, tôi gả cho anh trai của hắn �? Chương 11