Chương 245: H

Chỉ cần Hạ Vân Phong vừa động thì Ngao Dương liền đè y lại: “ Hiện tại ngươi không muốn chơi thì đã chậm rồi ” Ngao Dương dán ở bên tai y không tiếng động động môi, hơi thở nóng rực kia đã ươn ướt ở bên tai Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong cũng chưa từng đáp ứng Ngao Dương là “ Chơi ”, loại chuyện này sao có thể dùng từ “ Chơi ” để hình dung, giữa Hạ Vân Phong và nhi tử chia bao giờ là “ Chơi ” cả…

Y chỉ cùng người ngoài “ Chơi ”

Hơn nữa hiện tại y cũng sẽ không đi ra ngoài “chơi” nữa bởi vì chân của y đã thành như vậy, căn bản là không thể “ ôm ” nữ nhân được. Mà cho dù hiện tại có một mỹ nữ dáng người nóng bỏng quyến rũ nằm trong lòng y thì cũng không làm được gì.

Y hiện tại……

Chỉ có thể “Cảm thụ”,“Tiếp nhận”, “Bao dung” con y.

Cho nên ngay khi Ngao Dương cởi áo ngủ của y thì trừ bỏ tim của y đập nhanh hơn và có chút khẩn trương ra thì y hoàn toàn không có hành động gì để ngăn Ngao Dương lại. Nếu y đã đáp ứng rồi thì sẽ không đổi ý.

Ngao Dương đè lên lưng y, hai tay Ngao Dương theo ngực Hạ Vân Phong chạm đến bụng, hơi thở của Hạ Vân Phong cũng dần dần trở nên hỗn loạn….

Hạ Vân Phong lẳng lặng nhìn chằm chằm vào Hoằng Dạ đang ngủ ở bên cạnh, phát hiện Hoằng Dạ không có dấu hiệu nào là sẽ tỉnh lại cho nên y yên tâm để cho Ngao Dương kéo áo ngủ trên người y xuống…

Áo ngủ y bị Ngao Dương cầm trong tay ngửi ngửi nhưng sau đó hắn tùy tay ném vào đầu giường. Ngao Dương cúi đầu đem chôn đầu ở trong cổ y, nhẹ nhàng ngửi ngửi mùi cơ thể y.

Hạ Vân Phong cảm thấy thực ngứa.

Y hơi động thân nhưng giường lại nhẹ nhàng rung lên, vì thế y bảo Ngao Dương đừng dùng động tác quá mạnh. Ngao Dương từ chối cho ý kiến mà cũng không biết hắn có nghe thấy hay không???

Ngao Dương một bàn tay vuốt chân y một bàn tay phủ lên lưng của y, đôi môi hắn kề sát bên tai Hạ Vân Phong thì thầm: “ Ngươi nói nếu đại ca thấy thì sẽ có biểu tình như thế nào ” Hắn cố ý kích thích cảm xúc của Hạ Vân Phong để cho Hạ Vân Phong bất án. Hắn muốn Hạ Vân Phong thất thố, muốn nhìn bộ dáng bối rối của Hạ Vân Phong một chút.

Nhưng sắc mặt Hạ Vân Phong lại khá trấn định, không có chút nào biểu hiện là bị kích động. Chỉ có dưới đáy mắt lười biếng kia ẩn ẩn lộ ra vào phần mệt mỏi mà thôi, không thể nhìn thấy điều mà hắn muốn.

Ngao Dương có chút thất vọng.

Ngao Dương tách chân y ra, gắt gao dán sát ở mặt sau của y. Ngao Dương ôm thân thể y, ái muội nhu, vuốt: “ Kêu mấy tiếng nghe chút nào”. Hắn nói nhỏ….

Nửa ra lệnh, nửa dụ hoặc Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong thong thả lắc đầu. Y hiện tại chỉ cần phát ra một âm thanh nhỏ thôi cũng sẽ bị Hoằng Dạ phát hiện, hơn nữa động tác cũng không thể quá mạnh. Nhưng y lắc đầu khiến cho Ngao Dương rất bất mãn.

Ngao Dương dùng sức đỉnh y một cái.

Chi dát —

Nệm phát ra tiếngrất nhỏ……

Hạ Vân Phong nhịn không được nghiêng đầu nhắc nhở Ngao Dương:“Không cần đánh thức đại ca ngươi.” Y không muốn bị Hoằng Dạ nhìn thấy nhưng Hạ Vân Phong vừa nói ra miệng thì đã có chút hối hận.

Bởi vì y càng không muốn thì Ngao Dương lại càng muốn làm.

Ngao Dương thích làm trái lại lời nói của y.

Cho nên.

Mấy phút kế tiếp Ngao Dương khiến giường nhẹ nhàng lung lay một trận, bất quá Hoằng Dạ ngủ thật say, hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại. Hạ Vân Phong lúc này mới yên tâm.

“Ngươi rốt cuộc muốn ta làm như thế nào, ngươi mới có thể vừa lòng.” Hạ Vân Phong nghiêng đầu, miễn cưỡng nói. Khi y nói chuyện không có phát ra âm thanh, chỉ có tiếng thở nho nhỏ.

Nhưng đủ để biết y đang nói cái gì.

“Ngươi nằm thẳng.” Ngao Dương bảo y.

Hạ Vân Phong thong thả điều chỉnh tư thế, y nằm thẳng ở dưới thân Ngao Dương, cả người Ngao Dương đều đặt ở trên người y, ngay cả mặt cũng dính sát vào y, độ ấm truyền đến từ thân thể kia khiến cho trái tim y đập mãnh liệt. “ Mở chân ra ” Ngao Dương tiếp tục phân phó y. Hai người nói chuyện đều không phát ra tiếng mà chỉ động môi nhưng cả hai dù nhìn cũng biết đối phương đang nói cái gì.

Đem chân mở ra……

Chân Hạ Vân Phong thực không có phương tiện, y có chút đăm chiêu nhìn Hoằng Dạ ngủ say bên cạnh liếc mắt một cái, lại nhìn về phía Ngao Dương vẻ mặt lạnh lùng, đang từ phía trên buông mi mắt xuống nhìn y.

Chân Hạ Vân Phong cử động không thuận tiện. Y có chút đăm chiêu nhìn Hoằng Dạ đang ngủ say bên cạnh. Y liếc mắt nhìn Hoằng Dạ rồi lại nhìn về phía Ngao Dương vẻ mặt lạnh lùng ở phía trên đang rũ mắt xuống nhìn y.

Y vẫn dựa theo yêu cầu của Ngao Dương mà làm, tuy rằng y hành động không tiện nhưng vẫn thong thả mở hai chân ra……

Động tác của y hơi cứng ngắc, thủy chung đều lười biếng. Chỉ cần là người có chút không kiên nhẫn sẽ cảm thấy động tác của y rất chậm. Mà Ngao Dương lại tự nhận là người có kiên nhẫn bằng không có một số việc hắn đợi mười mấy năm cũng sẽ không làm xong. Nhưng thật sự động tác của Hạ Vân Phong có khi làm cho hắn có chút không thoải mái, Hạ Vân Phong thật giống như thực miễn cưỡng cũng thực ủy khuất.

Đây chính là điều trước kia ở trên người người khác chưa từng phát sinh qua, nhiều năm qua như vậy Ngao Dương mặc kệ ở bên ngoài “ ôm ” ai thì đối phương đều cam tâm tình nguyện bao gồm cả lão bà Lạc Thanh Nghiên. Tất cả họ đều chủ động yêu thương nhung nhớ cho dù lúc ấy hắn vẫn còn là “ Ngốc tử ” thì bên cạnh vẫn không thiếu nữ nhân, căn bản không ai dám cự tuyệt hắn.

Thế nhưng……

Hạ Vân Phong ngẫu nhiên sẽ lộ ra vẻ mặt không vui, điều này làm cho lòng tự trọng của Ngao Dương cảm thấy bị hạ nhục. Nam nhân này đã bị nhiều người chơi đùa vậy rồi còn dám ở trước mặt hắn khó chịu

Ở trong mắt Ngao Dương thì thái độ này của Hạ Vân Phong bị xem là không có đạo lý. Hắn muốn đập nát tấm mặt nạ kia của Hạ Vân Phong nhưng mỗi lần như vậy Hạ Vân Phong đều dùng cái bộ dáng lười biếng này nhìn hắn……..

Tỷ như hiện tại……

Phần thành thục trầm ổn chắc chắc của Hạ Vân Phong kia, làm cho Ngao Dương có đôi khi thực căm tức.

Lúc này.

Hai tay Hạ Vân Phong tự nhiên khoác lên trên giường, hai chân y dựa theo Ngao Dương phân phó tách ra, cả người y bị Ngao Dương đặt ở dưới thân, y nhìn chăm chú vào Ngao Dương không chớp mắt.

“Vừa lòng chưa?” Hạ Vân Phong lười biếng hỏi.

“Dùng chân kẹp chặt thắt lưng của ta.” Ngao Dương lại tiếp tục bảo y làm động tác, nhìn thấy ánh mắt Hạ Vân Phong hơi hơi có chút biến hóa hắn biết Hạ Vân Phong không vui, cho nên hắn lập lại một lần nữa.

Hạ Vân Phong cũng dựa theo Ngao Dương nói mà làm, chân y nhẹ nhàng mà kẹp chặt thắt lưng hữu lực kia.

Trên thân hai người đắp một tấm chăn mỏng manh, áo ngủ màu tím cùng sàng đan bằng gấm làm cho làn da tái nhợt của Hạ Vân Phong càng thêm bắt mắt, làn da Ngao Dương lại thực khỏe mạnh……

Ngao Dương nắm hai tay Hạ Vân Phong, đem hai tay Hạ Vân Phong ấn ở trên gối đầu, chăn phủ lên trên lưng Ngao Dương, chỉ có thể nhìn thấy phía dưới chăn ngẫu nhiên sẽ có động tác thong thả.

Còn muốn như thế nào?

“Vào không được.” Ngao Dương cảm thấy có điểm khó khăn. Bởi vì Ngao Dương cảm thấy quá chặt, cho nên hắn bảo Hạ Vân Phong lại đem chân mở ra thêm chút nữa: “Như vậy mới tiện cho ta đi vào.”

Thuận tiện……

Được……

Vì để cho Ngao Dương cảm thấy thuận tiện, y dựa theo yêu cầu của Ngao Dương, cố gắng mở ra một chút……

“Hiện tại được chưa?” Hạ Vân Phong chậm rãi hỏi, chỉ có thể nhìn thấy cử động môi mới biết y đang nói cái gì, bởi vì Hạ Vân Phong căn bản là không muốn để cho Hoằng Dạ nghe thấy.

Nhưng Ngao Dương lại cứng rắn muốn làm.

Y thật khó xử.

“Tốt lắm.” Ngao Dương nếm thử hai cái, mới chen được vào một chút: “Ngươi bình thường không phải thường xuyên làm sao? Vì sao lại chặt như vậy?” Ngao Dương lại chất vấn y.

“Không có thường xuyên làm.” Hạ Vân Phong vững vàng trả lời hắn, y cũng không phải loại người như Ngao Dương nghĩ, y cũng không phải mỗi ngày đều muốn.

Y rất ít.

Chỉ là ngẫu nhiên.

Hơn nữa trải qua một năm hầu như không chú ý đến phương diện này, y cũng không biết Ngao Dương nói chặt rốt cuộc là khích lệ y hay là đang vũ nhục y. Bởi vì y biết rõ, trong lòng Ngao Dương, y chẳng qua là một cái rác rưởi không cần mặt mũi mà thôi. Mỗi một câu lúc trước Ngao Dương mắng y, mỗi một chữ lúc đó y đều nhớ rõ. Bất quá y cũng không để ý.

Tuy rằng trong lòng ít nhiều có chút không thoải mái, nhưng y cảm thấy mình thiếu Ngao Dương rất nhiều, bị mắng vài câu, bị chỉ trích vài câu thật ra cũng không sao cả, y không phải là chưa từng bị nhiều người mắng qua.

Lúc này.

Hai tay Hạ Vân Phong bị Ngao Dương ép ở trên gối đầu, hơn nữa Hạ Vân Phong đã muốn dựa theo yêu cầu Ngao Dương bày xong tư thế, Ngao Dương cúi đầu theo ngực Hạ Vân Phong nhìn xuống……

Tuy rằng ánh sáng không rõ lắm nhưng vẫn có thể thấy rõ tất cả tình huống trong chăn. Hạ Vân Phong nhìn thấy Ngao Dương đang điều chỉnh tư thế, Ngao Dương một bàn tay ép hai tay của y, một bàn tay giữ chặt thắt lưng y……

Theo động tác của Ngao Dương, chăn theo đường cong lưng của Ngao Dương chậm rãi đi xuống, trượt xuống đến bên hông hai người. Bụng dưới Ngao Dương ép chặt bụng Hạ Vân Phong, khuôn ngực đầy đặn trẻ trung của hắn cũng đè nén khuôn ngực có khuynh hướng cảm xúc nhu thuận kia của Hạ Vân Phong, hơi thở hai người rất gần nhau.

Hơi thở của Hạ Vân Phong rất nhẹ, trong phế quản y tràn đầy hơi thở của Ngao Dương. Ybất giác nhìn về phía Ngao Dương, lại nhìn thấy Ngao Dương vẻ mặt lãnh đạm cùng bất mãn……

Hạ Vân Phong biết chính mình đã không có đường lui rồi.

“Còn có cái gì không hài lòng?” Hạ Vân Phong giật giật, không tiếng động hỏi Ngao Dương. Bởi vì biểu tình của Ngao Dương nói cho y biết, bộ dáng Ngao Dương tựa hồ thực không hài lòng.

Cho nên y chủ động mở miệng hỏi Ngao Dương.

“Không có không hề vừa lòng.” Ngao Dương còn đang kiên nhẫn tiến vào, bởi vì còn chưa có hoàn toàn đi vào cho nên hắn một bên nói chuyện, một bên không dấu vết động thân.

Hạ Vân Phong cũng có thể rõ ràng cảm giác được mỗi một động tác thật nhỏ của Ngao Dương, nhưng lại duy độc không cảm giác được tâm Ngao Dương. Y miễn cưỡng rũ mắt xuống nhìn về nơi mình cùng Ngao Dương đang gắn chặt vào nhau……

Lòng y đang nhảy loạn.

Nhìn nhìn lại Hoằng Dạ ngủ say bên cạnh……

Hoằng Dạ ngủ thật sự an ổn, chăn chỉnh tề đắp ở trên người hắn, ngũ quan của Hoằng Dạ thập phần tinh xảo, ngủ phi thường an ổn, khuyên tai kim cương ở trên vành tai Hoằng Dạ vẫn lóe sáng như trước. Hạ Vân Phong không thể tưởng tượng được bộ dạng Hoằng Dạ bị đánh thức sau đó nhìn thấy y cùng Ngao Dương như vậy, y chỉ có thể bảo Ngao Dương không được gây ra động tĩnh quá lớn.

Tầm mắt Hạ Vân Phong trở xuống trên gương mặt soái khí mà lãnh đạm kia của Ngao Dương, nhìn thấy Ngao Dương ngoài miệng nói vừa lòng, nhưng vẫn bày ra loại biểu tình kia, thực hiển nhiên là không hài lòng.

“Nếu cũng đã vừa lòng rồi vậy ngươi vì sao còn bày ra loại vẻ mặt này?” Hạ Vân Phong cảm thấy hai mắt lãnh đạm kia của Ngao Dương, tràn ngập bất mãn cùng vũ nhục đối với y.

Ngao Dương vẻ mặt cười lạnh nhìn y: “Vậy ngươi hy vọng ta dùng cái loại biểu tình gì đối với ngươi?” Hắn cảm thấy Hạ Vân Phong thực không biết liêm sỉ, “ôm”y cũng đã thực nể tình rồi.

Còn bày ra vẻ mặt khó chịu với hắn……

Hạ Vân Phong bị Ngao Dương hỏi đến nỗi không thể lấy gì để đáp trả. Ngao Dương chăm chú theo dõi y, chờ đợi y trả lời nhưng ánh mắt khinh bỉ kia của Ngao Dương làm cho Hạ Vân Phong bắt đầu cảm thấy không thoải mái.

Hạ Vân Phong cũng không trông cậy vào Ngao Dương có thể ôn nhu một chút, cho nên y không có tiếp tục nhiều lời, nhưng Ngao Dương ngay khi nhìn thấy Hạ Vân Phong muốn nhắm hai mắt lại …

Hắn cố dùng sức đỉnh Hạ Vân Phong một cái. Cú đâm thật mạnh này khiến cho hai người bất đồng trình độ mà hút không khí. Hạ Vân Phong ngăn chặn hơi thở của mình đồng thời cảm giác được Ngao Dương đã thật sự đem y nhồi vào. Vô luận là thân thể hay là hơi thở đều hoàn toàn chiếm đoạt tất cả của y, tràn đầy sưng trướng…….

Ngao Dương cũng cảm giác được sự chặt chẽ của Hạ Vân Phong, cảm giác được gắt gao nuốt trọn kia làm cho hắn phi thường sảng khoái. Thế nên hắn cúi đầu nhìn về phía Hạ Vân Phong vẻ mặt miễn cưỡng.

Hắn nắm cằm Hạ Vân Phong, hỏi y: “Ngươi nói,nếu hiện tại ta đánh thức đại ca, hắn sẽ có biểu tình gì? Hắn về sau sẽ nhìn ngươi như thế nào?” Hắn hỏi còn thật sự hỏi Hạ Vân Phong

Trả thù……

Này hoàn toàn là trả thù đối với Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong nhìn thấy Ngao Dương muốn vươn tay lay tỉnh Hoằng Dạ, Hạ Vân Phong vươn tay bắt được cánh tay Ngao Dương, thành công ngăn cản Ngao Dương, Ngao Dương cúi đầu nhìn y……

“Buông tay.”

“Ta không buông.” Hạ Vân Phong nắm chặt hắn, cố ý không chịu thả.

Ngao Dương nhìn thấy trong con ngươi Hạ Vân Phong thoáng trở nên tỉnh táo cùng vài tia khẩn trương, bất an khó có được. Lần này hắn thu tay lại, nói với Hạ Vân Phong:“Không kêu cũng được.”

Không kêu cũng được……

Nghe được Ngao Dương nói như vậy Hạ Vân Phong mới xem như yên tâm. Bởi vì đèn trong phòng đã sớm tắt đi, chỉ có thể nương ánh trăng chiếu vào phòng, y mới có thể thấy rõ tình huống trong phòng.

Giường không có lay động, chỉ ngẫu nhiên phát ra tiếng vang rất nhỏ……

Ngao Dương đè ở trên người Hạ Vân Phong, chỉ thấy chăn phủ lên bên hông hai người nhịp nhàng thong thả mà lại có tiết tấu. Ngao Dương làm như vậy thật cố sức.

Bởi vì phải làm thật cẩn thận cho nên động tác so với bình thường phải nhẹ hơn không ít. Bất quá hắn rất dùng sức, chăn phủ bên hông hắn theo động tác của hắn đang không ngừng dao động.

Hơi thở Hạ Vân Phong thực nóng, liền chiếu vào môi Ngao Dương, y cố ý muốn tránh đi môi của Ngao Dương, nhưng hô hấp của Ngao Dương thủy chung đều dừng lại ở bên môi y.

Hơi thở Hạ Vân Phong thực nóng, liền phả vào môi của Ngao Dương. Y cố ý muốn tránh khỏi đôi môi của Ngao Dương nhưng hô hấp của Ngao Dương thủy chung đều dừng lại ở bên môi của y.

Ngao Dương đang ở đánh giá y.

Quan sát y.

Hạ Vân Phong lại đang cảm giác Ngao Dương, cố gắng tiếp nhận Ngao Dương, thật sâu bao dung Ngao Dương. Y biết Ngao Dương làm như vậy rất cố sức, bởi vì muốn động lại phải cẩn thận đề phòng Hoằng Dạ.

Ngao Dương một bàn tay giữ hai tay Hạ Vân Phong, một bàn tay chống đỡ giường bên sườn thắt lưng Hạ Vân Phong. Ngao Dương đè lên Hạ Vân Phong, làm cho lưng Hạ Vân Phong di động lên trên……

Hạ Vân Phong nắm chặt gối đầu, bởi vì ở tư thế này có thể cho Ngao Dương càng thêm xâm nhập “ tìm kiếm”, Hạ Vân Phong đem đầu thong thả hướng sang một bên.

Theo xâm nhập của Ngao Dương, lông mi y đang rung động.

Nhẹ nhàng……

Miễn cưỡng ……

Khó có thể phát hiện……

Bất quá Ngao Dương lại thấy được, đại khái qua bốn mươi phút sau, Ngao Dương mới “ôm” y xong. Trên người Hạ Vân Phong chảy ra mồ hoi, càng gần đến phút cuối,động tĩnh của Ngao Dương lại càng lớn.

Giường đã hơi lay động, suy nghĩ của Hạ Vân Phong đã sớm bị quấy rầy.

Hai người đều đang thở.

Trên người Hạ Vân Phong có chút mồ hôi tinh mịn, Ngao Dương giải quyết xong cũng còn chưa rời đi, còn đang chạm vào địa phương khiến thân thể y run lên kia.

Cuối cùng.

Ngao Dương ghé vào trên người y nghỉ ngơi, Hạ Vân Phong cũng nghiêng đầu thở……

Nhưng….

Y mỏi mệt nghiêng đầu liền nhìn thấy Hoằng Dạ chính là đang mở to hai mắt lẳng lặng nhìn bọn hắn chằm chằm, trên giường nhất thời đều không có tiếng động gì, Hoằng Dạ không biết khi nào đã tỉnh rồi. (=..= chít mịa ràu) ( động như thế mà không dậy thì có là trâu bò ngủ à:v)

Hạ Vân Phong càng không biết, Hoằng Dạ rốt cuộc đã nhìn trong bao lâu.

Bất quá.

Nhìn biểu tình kia của Hoằng Dạ, cái nên xem, cái không nên xem không sai biệt lắm cũng đều thấy được rồi.

Bởi vì……

Hoằng Dạ đang gắt gao nhìn hai bọn họ chằm chằm, vẻ bình tĩnh quỷ dị trong mắt kia, vô phong vô lãng (= ko sóng, ko gió, ý chỉ sự bình lặng) không có chút kích thích nào, nhưng càng bình tĩnh lại càng nguy hiểm.

Hạ Vân Phong lại cảm thấy ánh mắt nhìn như trầm ổn vững vàng này của Hoằng Dạ kì thực ẩn chứa hơi thở nguy hiểm vô hạn, thật giống như dã thú đang quan sát con mồi.

Liền giống như tùy thời sẽ công kích con mồi, Hạ Vân Phong nhất thời có loại cảm giác sắp bị ăn sống nuốt tươi, ánh mắt Hoằng Dạ ổn định đến không có chút nào dao động.

Ánh mắt bình ổn như vậy…

Lãnh tĩnh như thế, làm cho sống lưng Hạ Vân Phong có chút phát lạnh.

Ngao Dương nhìn thấy Hoằng Dạ tỉnh, hắn vẫn nằm ở trên người Hạ Vân Phong. Bất quá khi nhìn thấy Hoằng Dạ gắt gao nhìn chằm chằm hai bọn hỌ, hắn mới xoay người nằm xuống phía sau Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong cùng Ngao Dương đắp cùng một cái chăn, Ngao Dương cũng không nói chuyện, Hạ Vân Phong cũng không mở miệng, Hoằng Dạ cũng chỉ bình tĩnh nhìn bọn họ. Một lát sau……

Hoằng Dạ mới mở chăn mình ra: “Lại đây.” Lời này của hắn là đối với Hạ Vân Phong nói, hắn không nghĩ tới mình ngủ thẳng đến nửa đêm, bị choàng tỉnh sau đó lại nhìn thấy một hình ảnh hương diễm như vậy.

Hạ Vân Phong muốn tiến vào trong chăn của Hoằng Dạ, nhưng Ngao Dương lại chế trụ thắt lưng y, không cho y đi……

Ngao Dương đem mặt dán ở trên mặt Hạ Vân Phong, lạnh như băng nhìn về phía Hoằng Dạ: “Đại ca, đánh thức ngươi rồi, thực ngại quá.” Hắn nói rất không có thành ý mà ngữ khí cũng thật lãnh đạm

“Là ta quấy rầy ngươi.” Hoằng Dạ thực khách khí đáp lại hắn một câu sau đó lấy tay hất cái tay đang ôm thắt lưng Hạ Vân Phong của Ngao Dương ra. Hắn vươn tay ôm thắt lưng Hạ Vân Phong qua, đem Hạ Vân Phong trực tiếp kéo lại đây.

Hạ Vân Phong lập tức liền ngửi được cỗ mùi thản nhiên trên người Hoằng Dạ. Tuy rằng Ngao Dương cũng sẽ xịt nước hoa nhưng mùi trên người hai người thực không giống nhau……

Mùi trên người Hoằng Dạ rất đạm mà mùi trên người Ngao Dương lại tươi mát. Cả hai đều mang theo hơi thở riêng mà chỉ mình mới có, ngửi vào đều rất dễ chịu, Hạ Vân Phong cũng không chán ghét.

Mà trên người Hạ Vân Phong lại còn luôn mang theo mùi thuốc lá thản nhiên, tắm rửa xong lại mang theo mùi sữa tắm.

Hoằng Dạ ôm lấy Hạ Vân Phong sau đó thay Hạ Vân Phong đắp chăn lại, trầm mặc nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong: “Rất muốn sao?” Hắn đột nhiên mở miệng hỏi Hạ Vân Phong có phải cần đến như vậyhay không.

Hắn còn đang ngủ, Hạ Vân Phong thế nhưng liền cùng Ngao Dương ở bên cạnh hắn làm cái loại sự tình này.

“Đệ đệ ngươi muốn.” Hạ Vân Phong không có giấu diếm Hoằng Dạ, y lười biếng nói xong, liền bán híp mắt dựa vào người Hoằng Dạ nghỉ ngơi, hơn nữa Hoằng Dạ cũng thuận thế ôm y.

Động tác của Hoằng Dạ thực ôn nhu, nhưng lại ôm rất chặt.

Tim Hạ Vân Phong đập thật nhanh.

Bởi vì Hoằng Dạ hôn má y một cái.

Chính là……

Y không có nhìn thấy ánh mắt Hoằng Dạ, lướt qua đầu vai y dừng ở trên người Ngao Dương.

Trong con ngươi trầm ổn của Hoằng Dạ ẩn ẩn dấu diếm vài phần nguy hiểm, lông mi cao thấp của hắn đều dày đậm khiến cho đường cong đôi mắt hắn phá lệ rõ ràng…..

Ánh mắt hắn bình tĩnh đến mức làm cho người ta có chút cảm giác áp lực hít thở không thông……

Bất quá Ngao Dương cũng không phải ngọn đèn cạn dầu.

Ngao Dương cũng sẽ không bị ánh mắt của ai đó hù dọa mà Ngao Dương cũng sẽ không bị dọa như thế. Cho nên hắn lạnh như băng nhìn lại Hoằng Dạ, ánh mắt hai người giống như đang giao chiến….

(Đa Mộng: đọc xong chương này với chương sau ta bấn Hoằng ca quá đi a a a lăn lộn)

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97: H
98 Chương 98
99 Chương 99: H
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113: H
114 Chương 114: H
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133: H
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138: H
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147: Vip
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155: H
156 Chương 156: Vip
157 Chương 157: Vip
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164: [vip]
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169: H
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174: H
175 Chương 175: H
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178: H
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181: H
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188: H
189 Chương 189: H
190 Chương 190: [vip ]
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195: H
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199: H
200 Chương 200: H
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203: H
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206: H
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211: H
212 Chương 212
213 Chương 213: H
214 Chương 214: H
215 Chương 215: H
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223: H
224 Chương 224
225 Chương 225
226 Chương 226
227 Chương 227
228 Chương 228: H
229 Chương 229
230 Chương 230
231 Chương 231
232 Chương 232
233 Chương 233
234 Chương 234
235 Chương 235
236 Chương 236: H
237 Chương 237
238 Chương 238
239 Chương 239: H
240 Chương 240: H
241 Chương 241
242 Chương 242: H
243 Chương 243
244 Chương 244
245 Chương 245: H
246 Chương 246
247 Chương 247
248 Chương 248
249 Chương 249: H
250 Chương 250
251 Chương 251: H
252 Chương 252: H
253 Chương 253: H
254 Chương 254
255 Chương 255
256 Chương 256: H
257 Chương 257
258 Chương 258
259 Chương 259
260 Chương 260
261 Chương 261: H
262 Chương 262: H
263 Chương 263: H
264 Chương 264: H
265 Chương 265: H
266 Chương 266
267 Chương 267
268 Chương 268
269 Chương 269
270 Chương 270: Phiên ngoại 1: Ba tháng hạ vân phong và ngao dương sống chung
271 Chương 271: Phiên ngoại 002
272 Chương 272: Phiên ngoại • chương 003 h
273 Chương 273: Phiên ngoại 004 h
274 Chương 274: Phiên ngoại • chương 005
275 Chương 275: Phiên ngoại 06 h
276 Chương 276: Phiên ngoại 007 h
277 Chương 277: Phiên ngoại 8
278 Chương 278: Phiên ngoại 9
279 Chương 279: Phiên ngoại 10
280 Chương 280: Phiên ngoại 11
281 Chương 281: Phiên ngoại 12 h
282 Chương 282: Phiên ngoại 13 h
283 Chương 283: Phiên ngoại 14 h
284 Chương 284: Phiên ngoại 15 h
285 Chương 285: Phiên ngoại 16
286 Chương 286: Phiên ngoại 17
287 Chương 287: Phiên ngoại 18
288 Chương 288: Phiên ngoại 19
289 Chương 289: Phiên ngoại 20 h
290 Chương 290: Phiên ngoại 21
291 Chương 291: Phiên ngoại 22
292 Chương 292: Phiên ngoại 23
293 Chương 293: Phiên ngoại 024 h
294 Chương 294: Phiên ngoại 25 h
295 Chương 295: Phiên ngoại 26
296 Chương 296: Phiên ngoại 27
297 Chương 297: Phiên ngoại 28
298 Chương 298: Phiên ngoại 29
299 Chương 299: Phiên ngoại 30
300 Chương 300: Phiên ngoại 31
301 Chương 301: Phiên ngoại 32
302 Chương 302: Phiên ngoại 33h
303 Chương 303: Phiên ngoại 34h
304 Chương 304: Phiên ngoại 35
305 Chương 305: Phiên ngoại 36 h
306 Chương 306: Phiên ngoại 37
307 Chương 307: Phiên ngoại 38
308 Chương 308: Phiên ngoại 39
309 Chương 309: Phiên ngoại 40
310 Chương 310: Phiên ngoại 41
311 Chương 311: Phiên ngoại 42
312 Chương 312: Phiên ngoại 43
313 Chương 313: Phiên ngoại 44
314 Chương 314: Phiên ngoại 45
315 Chương 315: Phiên ngoại 46
316 Chương 316: Phiên ngoại 47 h
Chapter

Updated 316 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97: H
98
Chương 98
99
Chương 99: H
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113: H
114
Chương 114: H
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133: H
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138: H
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147: Vip
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155: H
156
Chương 156: Vip
157
Chương 157: Vip
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164: [vip]
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169: H
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174: H
175
Chương 175: H
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178: H
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181: H
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188: H
189
Chương 189: H
190
Chương 190: [vip ]
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195: H
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199: H
200
Chương 200: H
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203: H
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206: H
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211: H
212
Chương 212
213
Chương 213: H
214
Chương 214: H
215
Chương 215: H
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223: H
224
Chương 224
225
Chương 225
226
Chương 226
227
Chương 227
228
Chương 228: H
229
Chương 229
230
Chương 230
231
Chương 231
232
Chương 232
233
Chương 233
234
Chương 234
235
Chương 235
236
Chương 236: H
237
Chương 237
238
Chương 238
239
Chương 239: H
240
Chương 240: H
241
Chương 241
242
Chương 242: H
243
Chương 243
244
Chương 244
245
Chương 245: H
246
Chương 246
247
Chương 247
248
Chương 248
249
Chương 249: H
250
Chương 250
251
Chương 251: H
252
Chương 252: H
253
Chương 253: H
254
Chương 254
255
Chương 255
256
Chương 256: H
257
Chương 257
258
Chương 258
259
Chương 259
260
Chương 260
261
Chương 261: H
262
Chương 262: H
263
Chương 263: H
264
Chương 264: H
265
Chương 265: H
266
Chương 266
267
Chương 267
268
Chương 268
269
Chương 269
270
Chương 270: Phiên ngoại 1: Ba tháng hạ vân phong và ngao dương sống chung
271
Chương 271: Phiên ngoại 002
272
Chương 272: Phiên ngoại • chương 003 h
273
Chương 273: Phiên ngoại 004 h
274
Chương 274: Phiên ngoại • chương 005
275
Chương 275: Phiên ngoại 06 h
276
Chương 276: Phiên ngoại 007 h
277
Chương 277: Phiên ngoại 8
278
Chương 278: Phiên ngoại 9
279
Chương 279: Phiên ngoại 10
280
Chương 280: Phiên ngoại 11
281
Chương 281: Phiên ngoại 12 h
282
Chương 282: Phiên ngoại 13 h
283
Chương 283: Phiên ngoại 14 h
284
Chương 284: Phiên ngoại 15 h
285
Chương 285: Phiên ngoại 16
286
Chương 286: Phiên ngoại 17
287
Chương 287: Phiên ngoại 18
288
Chương 288: Phiên ngoại 19
289
Chương 289: Phiên ngoại 20 h
290
Chương 290: Phiên ngoại 21
291
Chương 291: Phiên ngoại 22
292
Chương 292: Phiên ngoại 23
293
Chương 293: Phiên ngoại 024 h
294
Chương 294: Phiên ngoại 25 h
295
Chương 295: Phiên ngoại 26
296
Chương 296: Phiên ngoại 27
297
Chương 297: Phiên ngoại 28
298
Chương 298: Phiên ngoại 29
299
Chương 299: Phiên ngoại 30
300
Chương 300: Phiên ngoại 31
301
Chương 301: Phiên ngoại 32
302
Chương 302: Phiên ngoại 33h
303
Chương 303: Phiên ngoại 34h
304
Chương 304: Phiên ngoại 35
305
Chương 305: Phiên ngoại 36 h
306
Chương 306: Phiên ngoại 37
307
Chương 307: Phiên ngoại 38
308
Chương 308: Phiên ngoại 39
309
Chương 309: Phiên ngoại 40
310
Chương 310: Phiên ngoại 41
311
Chương 311: Phiên ngoại 42
312
Chương 312: Phiên ngoại 43
313
Chương 313: Phiên ngoại 44
314
Chương 314: Phiên ngoại 45
315
Chương 315: Phiên ngoại 46
316
Chương 316: Phiên ngoại 47 h