Chương 84: Anh đưa tôi đi đâu?

"Tôi không buồn ngủ, anh ngủ trước đi." Quý Chu Chu bình tĩnh mở tivi, ngồi lên sô pha giả vờ xem phim.

Trong khoảng thời gian này Cố Quyện Thư rất mệt, bởi vậy không nói thêm nữa, cọ gối một chút thì nhanh chóng ngủ mất. Trong quá trình Quý Chu Chu xem tivi vẫn luôn nhịn không được nhìn về phía anh, chờ sau khi anh ngủ thì càng nhìn nhiều hơn, cuối cùng vẫn là đi qua giúp anh đắp kín chăn, ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm khuôn mặt anh đến phát ngốc.

Sau một lúc lâu, Quý Chu Chu buông tiếng thở dài, nhỏ giọng líu ríu một câu: "Nếu anh không thích tôi thì tốt biết mấy." Như vậy lúc cô chạy trốn, chỉ coi như rời khỏi một người bạn thân mà không có cách nào ở chung là được, cũng sẽ không có cảm giác áy náy phụ lòng anh.

Đáng tiếc trên đời này không có nếu như gì đó, Quý Chu Chu thở dài một hơi, trở lại sô pha ngồi xuống. Nói là không buồn ngủ, nhưng ở tiếng vang trong tivi, vẫn là rất nhanh đã nghiêng đầu ngủ mất. Chờ khi cô tỉnh lại Cố Quyện Thư đã tỉnh rất lâu rồi, hai người ăn thêm bữa tối, cùng nhau đi ra ngoài tản bộ vài vòng, lúc này mới trở về nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau Cố Quyện Thư đã rời đi, Quý Chu Chu ngồi ở trước bàn nửa ngày viết một lá thư, đại ý là cảm ơn Cố Quyện Thư trong khoảng thời gian này chăm sóc cô, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy hai người vẫn không hợp, vì để tránh cho sau này đau khổ cho nên hy vọng sớm tách ra.

Lá thư này cô viết uyển chuyển lại hèn mọn, đơn giản là vì để phòng ngộ nhỡ, nếu bản thân xui xẻo bị truy ra được, thì cũng lưu lại con đường sống cho mình.

Viết xong lá thư, Quý Chu Chu cẩn thận gấp thành hình vuông, chờ sáng sớm hôm sau thừa dịp vệ sĩ của mình đều nghỉ ngơi, thì lén chuồn ra khách sạn. Thẩm Dã ở ngoài khách sạn mất ngủ, nhìn cánh cửa sổ nào đó phát ngốc, vừa vặn thấy được bóng dáng lén lút của cô, dừng một chút đi theo sau.

Quý Chu Chu sau khi trở về Cố gia, đưa lá thư cho đại ca bảo an ở cổng: "Chờ ngày mai Cố tiên sinh dậy rồi, phiền ngài đưa cho anh ấy một cái, đương nhiên tối nay thì đừng đưa."

Quý Chu Chu dặn dò nhiều lần, chỉ sợ bây giờ anh ta đưa cho Cố Quyện Thư. Tuy bảo an cảm thấy kỳ quái với hành động của Quý Chu Chu, nhưng cũng gật đầu đáp ứng, dù sao Cố tiên sinh đã sớm sắp xếp, Quý tiểu thư chính là nữ chủ nhân trong nhà, lời nói của cô tất nhiên phải nghe.

Quý Chu Chu thấy bảo an phối hợp, thở phào nhẹ nhõm rồi chạy về khách sạn, sau khi gửi mail từ chức cho Diệp Khuynh thì xách cái vali lên chuẩn bị rời đi. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Cuối cùng lúc liếc nhìn phòng khách sạn một cái, phát hiện có cái áo thun quên mang theo, nên vội gấp lại mở vali ra, nhưng khi nhìn thấy tình huống bên trong vali thì sửng sốt.

Trong vali khác với sự lộn xộn của ngày hôm qua, toàn bộ đều trở nên gọn gàng, đồ đạc được sắp xếp phân loại ngay ngắn, còn có thể dư ra không ít không gian. Trong mắt Quý Chu Chu đầy phức tạp, không cần nghĩ cũng biết đây là ai làm, có lẽ hôm qua thừa lúc mình ngủ trưa, Cố Quyện Thư đã sắp xếp lại nhỉ.

Chẳng qua lần trước đi biển, anh còn không biết thu dọn vali hành lý, không biết khi nào học được những thứ này. Quý Chu Chu ngẩn người một hồi, mắt thấy thời gian không còn sớm, nhanh chóng xách vali chuẩn bị rời khỏi.

Cô vốn định trực tiếp giấu cái vali, đi ngay phòng cách vách giả làm Chu Tứ Quý, nhưng mà lo lắng sau khi không nhìn thấy mình, Cố Quyện Thư sẽ điều tra máy camera, đến lúc đó mình sẽ thành cá trong chậu.

Cho nên lần này, vì phủi sạch mối quan hệ của Quý Chu Chu và Chu Tứ Quý, trước tiên cô lấy thân phận của Chu Tứ Quý xin nghỉ mấy ngày, chờ lúc này lấy thân phận Quý Chu Chu rời đi xong, cách hai ngày lại dùng thân phận Chu Tứ Quý trở về, để cho thời gian giữa hai thân phận rời đi cách ra, sẽ không sợ có người nghi ngờ.

Cô lên kế hoạch chu toàn cho tất cả, đơn giản là lo lắng khâu nào đó xảy ra ngoài ý muốn, sẽ khiến cho tất cả cố gắng trước đó cô làm đều uổng phí.

Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, bánh răng của cốt truyện không ngừng thúc đẩy thời gian đi về phía trước, tất cả đều không có đơn giản như cô suy nghĩ. Chí ít là sau khi đẩy vali mở cửa, thì nhìn thấy bốn người cao to bên ngoài, lại toàn là vệ sĩ không quen, khiến cả người cô đều muốn không ổn.

"Quý tiểu thư, lão phu nhân mời cô đi qua một chuyến." Vệ sĩ đi đầu lịch sự nói.

"..." Bạn xem, đôi khi hào quang của nữ chính chính là thứ kỳ diệu như thế, bạn không để ý chút nào cũng được, cẩn thận phòng bị cũng được, cốt truyện cũng sẽ không dễ dàng để cho bạn toại nguyện.

Quý Chu Chu hít sâu một hơi, nhanh tay lẹ mắt muốn đóng cửa, nhưng bị người dẫn đầu đè chốt cửa lại một cái, lạnh mặt mở miệng: "Quý tiểu thư, nếu cô không đi, chúng tôi chỉ có thể dùng đến thủ đoạn. Tin tưởng tôi, cô sẽ không có cơ hội phản kích."

Quý Chu Chu muốn hét to để mọi người tới, nhưng lanh mắt nhìn thấy phía sau có người cầm thuốc trong tay, nghĩ đến vì mình chuẩn bị. Là bị hôn mê đưa đi, hay là ngoan ngoãn đi theo, dường như Quý Chu Chu không có do dự lựa chọn cái sau.

Bà nội Cố Quyện Thư, cũng sẽ không ăn cô... chứ?

Nhớ tới vị kia là người mà ngay cả cháu nội ruột của mình cũng dám xuống tay, thì trong lòng Quý Chu Chu một chút cơ sở đều không có, nhưng vẫn chỉ có thể bị bốn vệ sĩ vây quanh ở giữa đi ra ngoài.

Ra cửa khách sạn, đi về phía gara(*), ánh mắt của Quý Chu Chu liếc nhìn khắp nơi, muốn tìm cơ hội thích hợp cầu cứu. Đáng tiếc hình như đối phương cũng biết giờ này, cho nên chọn rạng sáng hầu như không có người, ngay cả một người quen cô cũng không gặp được.

(*) Gara: hầm đỗ xe.

Khi cô đến gần gara, trong lòng Quý Chu Chu cũng càng ngày càng sốt ruột, biết được nếu lúc này không trốn, đoán chừng sẽ không có lúc nào thích hợp trốn thoát hơn. Trong khi cô do dự muốn cứng rắn xông ra một cái hay không, thì có một bóng đen đột nhiên xông tới, một quyền đánh vào mặt người đàn ông phía sau cô.

Hình như cũng trong lúc đó, tay mình bị bắt lấy, đột nhiên chạy ra ngoài gara, bọn vệ sĩ phản ứng lại, tức giận đuổi theo.

Quý Chu Chu liều mạng chạy theo người phía trước, bên tai tràn ngập tiếng gió hù hụ, trong lúc vô cùng khẩn cấp, cô nhìn về phía người đàn ông kéo tay cô, nhận ra anh ta chính là người mà ngày hôm qua mới vừa gặp, Thẩm Dã.

Không rảnh nghĩ tới vì sao Thẩm Dã lại ở chỗ này, cô thở hổn hển nhắc nhở: "Tôi có vệ sĩ ở khách sạn, chúng ta trở lại..."

"Không còn kịp rồi." Thẩm Dã trầm giọng bác bỏ.

Quý Chu Chu theo bản năng nhìn về phía cửa khách sạn, lúc này mới nhìn thấy nơi đó có vệ sĩ đứng canh, vì chính là đề phòng bọn họ vào khách sạn.

Phía sau còn có ba người đàn ông có tố chất huấn luyện đuổi theo, con đường phía trước dường như lại xa xa không hẹn, Quý Chu Chu sắp không còn sức lực, cổ họng bởi vì hút gió lạnh mà cứ đau dạ dày. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Trong lúc cô muốn tuyệt vọng từ bỏ, Thẩm Dã mở khóa chốt cửa trước của chiếc SUV, ánh mắt của Quý Chu Chu sáng lên, lập tức chạy vọt vào xe.

Hai người sắp tới gần xe ăn ý buông đối phương ra, đồng thời Quý Chu Chu chui vào ghế sau thì Thẩm Dã cũng nhảy lên ghế lái. Cùng lúc đó có một tên vệ sĩ chạy khá nhanh, trực tiếp nhào tới bắt lấy chốt cửa ghế sau, giây tiếp theo muốn kéo ra.

Quý Chu Chu hoảng sợ la lên một tiếng, chợt trốn qua cửa xe bên kia. Ánh mắt Thẩm Dã lạnh lùng, nhấn mạnh ga phóng xe về phía trước, tay vệ sĩ trượt một cái, thiếu chút nữa bị quán tính hất ra. Quý Chu Chu mượn cơ hội này đạp qua một cước, rốt cuộc vệ sĩ kiên trì không được buông tay ra.

Quý Chu Chu thở phào nhẹ nhõm, vội vàng duỗi tay đóng cửa xe, Thẩm Dã nhìn thấy động tác của cô căng thẳng trong lòng, vội giảm tốc độ lại, chờ cô đóng cửa xe rồi mới tăng tốc.

Sau khi Quý Chu Chu đóng cửa xe thì ngồi phịch trên chỗ ngồi, rất lâu cũng không nói ra lời, Thẩm Dã xuyên qua kính chiếu hậu nhìn về phía khuôn mặt ửng đỏ do chạy trốn của cô. Sau khi trùng sinh lần đầu tiên nội tâm lấp kín kia hắc động(*) một chút, cuối cùng nó không có trống rỗng như vậy.

(*) Hắc động: như ngôi sao đã tắt.

"Uống nước." Thẩm Dã đưa chai nước chưa mở cho cô.

"... Cảm ơn."

Ngày thường Quý Chu Chu không vận động nhiều lắm, giờ phút này có thể nói là chạy mất nửa cái mạng, bởi vậy cũng không khách sáo với anh ta, nhận lấy nước mạnh mẽ uống mấy hớp, cuối cùng cũng thoải mái.

Lại nghỉ ngơi một lát, nhìn hoàn cảnh xung quanh càng ngày càng xa lạ, thì rốt cuộc tâm của Quý Chu Chu có chút cảnh giác: "Anh muốn đưa tôi đi đâu?"

"E là những người đó sẽ không từ bỏ nhanh như vậy, đến nhà anh trốn trước nhé." Thẩm Dã nói xong trầm mặc phút chốc, nhớ tới căn nhà khi hai người bọn họ ở bên nhau, chỉ sợ Quý Chu Chu không dễ chịu lắm, anh ta há miệng thở dốc, bất lực bổ sung một câu: "Anh đổi nhà rồi, chắc em sẽ thích."

Thật lâu trước kia cô từng nói với mình, thích phong cách nông thôn, hy vọng sửa sang căn nhà có thể tươi mát một chút, tốt nhất còn có một cái sân, có thể cho cô trồng ít hoa cỏ. Ngay lúc đó, Thẩm Dã cảm thấy ý tưởng này của cô không đủ đại khí, cho đến khi cô chết đi cũng không có đáp ứng. Lần này trùng sinh, chuyện đầu tiên anh ta làm đó là đi tìm kiểu nhà có sân này.

Quý Chu Chu kỳ quái liếc anh ta một cái, từ chối: "Không cần, anh thả tôi xuống ở phía trước, tôi còn có việc phải làm." Vali hành lý của cô còn ở khách sạn nữa, dù sao cũng phải lấy vali mới đi được, nếu không Cố Quyện Thư cho rằng cô bị người khác bắt cóc thì làm sao.

"Chu Chu." Thẩm Dã giống như khẩn cầu nhìn về phía cô.

Quý Chu Chu mím môi: "Anh thả tôi xuống đi."

Thẩm Dã đối diện cô một lúc lâu, thấy cô không chịu nhượng bộ chút nào, cuối cùng vẫn là dừng xe ở ven đường. Quý Chu Chu lập tức kéo cửa xe, nhưng phát hiện cửa xe vẫn bị khóa.

"Mở cửa." Thấy Thẩm Dã không có động tĩnh, Quý Chu Chu đành phải nhẫn nại tính tình mở miệng.

Thẩm Dã trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc mở miệng nói chuyện: "Bản báo giá đấu thầu của Cố Quyện Thư, là em kêu anh ta sửa, đúng không?"

Trong lòng Quý Chu Chu cả kinh, hai tay lập tức nắm thành quyền: "Báo giá cái gì, tôi không biết anh đang nói gì."

"Anh biết là em, trên thế giới này chỉ có em, mới có thể biết rõ bản báo giá của anh và anh ta." Thẩm Dã ôn nhu nhìn cô, lo lắng cô sẽ sợ, nên chậm rãi trấn an: "Đừng sợ, anh sẽ không trách em, cho dù em hủy hoại tất cả mọi thứ của anh, thì anh cũng sẽ không trách em, anh chỉ muốn trò chuyện với em một chút mà thôi."

... Những lời này sẽ được nói ra bởi nam chính xem công danh lợi lộc còn quan trọng hơn tính mạng hay sao, ngay cả dấu chấm câu của anh ta Quý Chu Chu cũng không tin. Trong lòng cô "Xì" một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Dã, nhưng vừa vặn đối diện ánh mắt tràn đầy thâm tình của anh ta, thì trong nháy mắt trái tim lỡ một nhịp, tiếp theo giống như nghĩ ra chuyện gì đó, đôi mắt dần dần tròn lên.

"Anh..."

Thẩm Dã khẽ thở dài một tiếng, cưng chiều nhìn cô: "Rốt cuộc em cũng biết, đúng không?"

Chapter
1 Chương 1: Giới Thiệu
2 Chương 2
3 Chương 3: Căn phòng xa hoa đâu?
4 Chương 4: Sở thích của đại gia thật đặc biệt
5 Chương 5: Tiểu bạch hoa mạnh mẽ
6 Chương 6: Em thật xấu!
7 Chương 7: Anh hãy nghe tôi giải thích
8 Chương 8: Mỗi ngày đều muốn chết
9 Chương 9: Đạo diễn lớn đến rồi
10 Chương 10: Đại gia ba tuổi rưỡi
11 Chương 11: Bửa tiệc thượng lưu
12 Chương 12: Đại gia bao che con gái
13 Chương 13: Tiệc rượu ngoài trời
14 Chương 14: Người đàn ông giống hồ ly tinh
15 Chương 15: Sau khi say rượu
16 Chương 16: Hôn một cái
17 Chương 17: Chu Chu bận bịu sự nghiệp
18 Chương 18: Muốn ôm một cái
19 Chương 19: Bởi vì con là gay
20 Chương 20: Hóa ra em vẫn không thay đổi ý nghĩ đó
21 Chương 21: Vậy hãy khiến nó phối hợp
22 Chương 22: Thuốc phú bà vui vẻ
23 Chương 23: Em là của tôi
24 Chương 24: Em lại muốn đánh tôi?
25 Chương 25: Đồ phế vật
26 Chương 26: 150 vạn
27 Chương 27: Cố gia đều là của tôi!
28 Chương 28: Kim chủ! Anh bị cắm sừng rồi
29 Chương 29: Tôi còn tưởng giấu được anh
30 Chương 30: Cô ấy hôn
31 Chương 31: Vậy anh nói xem, tôi cướp gì?
32 Chương 32: Chị Chu Chu, đã lâu không gặp
33 Chương 33: Cố tiên sinh, mau cứu tôi
34 Chương 34: Ba ba
35 Chương 35: Vậy em đỏ mặt cái gì?
36 Chương 36: Em đang bực bội với tôi?
37 Chương 37: Nếu như tôi bị què
38 Chương 38: Rất thích lăn giường?
39 Chương 39: Tôi nghĩ rằng tôi sắp chết
40 Chương 40: "Tội phạm giết người"
41 Chương 41: Lại bị anh phát hiện rồi
42 Chương 42: Có phải anh thích ai rồi không?
43 Chương 43: Vậy anh đi ngủ sô pha!
44 Chương 44: Bởi vì không có bịt mắt
45 Chương 45: Khen kỹ thuật của tôi giỏi à?
46 Chương 46: Em đánh tôi?
47 Chương 47: Không phải hôn mà là cắn
48 Chương 48: Thật trùng hợp
49 Chương 49: Anh làm gì dọa tôi?
50 Chương 50: Thẩm Dã, anh đánh em..
51 Chương 51: Anh ta sẽ giết em
52 Chương 52: Thẩm Dã tìm em làm gì?
53 Chương 53: Vì sao phải đối tốt với tôi?
54 Chương 54: Anh nhất định phải sống!
55 Chương 55: Lý Nhu Nhu OUT!
56 Chương 56: Thẩm Dã trùng sinh
57 Chương 57: Chu Chu giảm cân
58 Chương 58: Biên kịch Chu Tứ Quý
59 Chương 59: Bạn tôi muốn đến đây
60 Chương 60: Tôi bị bà mập chiếm tiện nghi
61 Chương 61: Cùng nhau đi ngủ nha!
62 Chương 62: Cai nghiện internet
63 Chương 63: Em muốn rời khỏi tôi? 3
64 Chương 64: Mua bảo hiểm
65 Chương 65: Tôi không phải anh trai cô ấy! 2
66 Chương 66: Anh tin tôi không?
67 Chương 67: Dễ thương không?
68 Chương 68: Tôi không ăn cắp!
69 Chương 69: Sửa kịch bản
70 Chương 70: Em thích cậu ta?
71 Chương 71: Ăn cơm với bạn gái
72 Chương 72: Đêm nay ngủ với tôi!
73 Chương 73: Bữa sáng tình yêu
74 Chương 74: Kim chủ! Tôi yêu anh!
75 Chương 75: 500 vạn
76 Chương 76: Cô cãi nhau với Quyện Thư?
77 Chương 77: Hạng mục
78 Chương 78: Lý do tôi tới tìm em là gì?
79 Chương 79: Quan hệ thuần khiết
80 Chương 80: Cùng nhau chết đi!
81 Chương 81: Chiến tranh lạnh
82 Chương 82: Cố Quyện Thư thích cô
83 Chương 83: Kế hoạch chạy trốn
84 Chương 84: Anh đưa tôi đi đâu?
85 Chương 85: Tôi muốn cầu hôn
86 Chương 86: Loại chướng ngại vật
87 Chương 87: Bị bệnh sao không nói?
88 Chương 88: Cô ấy chưa từng thích tôi (1)
89 Chương 89: Rời khỏi thành phố A
90 Chương 90: Chu Tứ Quý – Quý Chu Chu
91 Chương 91: Tập chạy xe đạp
92 Chương 92: Còn chạy?
93 Chương 93: Em có tim không?
94 Chương 94: Em cảm thấy, tôi còn thích em?
95 Chương 95: Em tránh tôi?
96 Chương 96: Tại sao không thích tôi?
97 Chương 97: Cố Quyện Thư nấu ăn
98 Chương 98: Cô nợ Quyện Thư
99 Chương 99: Hình như cánh tay bị gãy rồi
100 Chương 100: Tôi thật sự không đi!
101 Chương 101: Y tá nhỏ
102 Chương 102: Em nhất định sẽ thích tôi
103 Chương 103: Em ghen?
104 Chương 104: Xoa bóp
105 Chương 105: Anh ta đánh tôi
106 Chương 106: Em không tin tôi?
107 Chương 107: Em cảm thấy tôi sẽ để em đi?
108 Chương 108: Anh điên thật rồi
109 Chương 109: Tự mình hại mình
110 Chương 110: Cô ấy không muốn gặp tôi?
111 Chương 111: Thật xin lỗi... Cảm ơn!
112 Chương 112: Sao cậu lại tới đây?
113 Chương 113: Gặp bà dì lựu đạn
114 Chương 114: Cố Quyện Thư đánh cậu?
115 Chương 115: Tôi là bạn gái Kiều Tây?
116 Chương 116: Vẫn cảm thấy rất thích cô ấy
117 Chương 117: Thẳng thắn với nhau
118 Chương 118: Cho chúng ta một cơ hội
119 Chương 119: Thử
120 Chương 120: Mua sắm
121 Chương 121: Đừng nhúc nhích
122 Chương 122: Mua giường cho đàn ông
123 Chương 123: Em muốn đi xem mắt?
124 Chương 124: Kỹ thuật có thể đền bù
125 Chương 125: Kích cỡ dọa người
126 Chương 126: Con trai bà liệt dương
127 Chương 127: Phải bồi thường 20 vạn
128 Chương 128: Cố Quyện Thư, tránh ra!
129 Chương 129: Điều tra nội gián
130 Chương 130: Tôi đang đợi em 2
131 Chương 131: Cảm giác không bắt được em
132 Chương 132: Em muốn kết hôn với anh?
133 Chương 133: Bạn trai bạn gái
134 Chương 134: Duyên phận chết tiệt
135 Chương 135: Chịu trách nhiệm
136 Chương 136: Tại sao em khóc?
137 Chương 137: Ăn tiệc với lão phu nhân
138 Chương 138: Cách xa lão phu nhân một chút
139 Chương 139: Tôi đánh cô dâu
140 Chương 140: Không ầm ĩ nữa
141 Chương 141: Bị chụp lén
142 Chương 142: Muốn ngủ với em
143 Chương 143: Ha Tra Nữ!
144 Chương 144: Đăng Ảnh
145 Chương 145: Anh Nghi Ngờ Em 1
146 Chương 146: Em Sẽ Bị Trời Phạt Không
147 Chương 147: Bị Lừa Đến Công Ty
148 Chương 148: Cùng Nhau Làm Việc
149 Chương 149: Cô Là
150 Chương 150: Xin Hãy Tha Cho Anh Ấy
151 Chương 151: Tìm Cao Nhân
152 Chương 152: Chạm Mặt
153 Chương 153: Bát Tự Không Hợp
154 Chương 154: Cô Là Thứ Gì
155 Chương 155: Mượn Xác Hoàn Hồn
156 Chương 156: Muốn Nhốt Em Bao Lâu
157 Chương 157: Em Là Quý Chu Chu
158 Chương 158: Trương Gia
159 Chương 159: Có Phải Anh Làm Em Lo Lắng
160 Chương 160: Tham Gia Tang Lễ
161 Chương 161: Cùng Nhau Xem Kịch
162 Chương 162: Sụp Bẫy
163 Chương 163: Cầu Hôn
164 Chương 164: Gặp Phụ Huynh
165 Chương 165: Anh Không Có Phá Sản
166 Chương 166: Cô Là
167 Chương 167: Anh Sẽ Không Tổn Thương Em
168 Chương 168: Chu Chu Là Em Sao
169 Chương 169: Coi Như Em Cầu Xin Anh
170 Chương 170: Em Không Phải Là Gì
171 Chương 171: Cô Chạy Mau Là Thẩm Dã
172 Chương 172: Đừng Lo Tôi Sẽ Quay Lại
173 Chương 173: Quỳ Xuống Cầu Xin Tôi Đi
174 Chương 174: Mình Muốn Quay Về
175 Chương 175: Ba Năm Nay Cô Đi Đâu
176 Chương 176: Sao Hôm Nay Cô Lại Trở Về
177 Chương 177: Anh Thật Sự Nhìn Thấy Cô Ấy
178 Chương 178: Còn Đi Không
179 Chương 179: Vậy em sẽ cùng anh già đi?
180 Chương 180: Về nhà với anh nhé
181 Chương 181: Anh không đi làm à?
182 Chương 182: Anh muốn đoạt lại Cố Thị
183 Chương 183: Vợ à, anh sai rồi!
184 Chương 184: Em đồng ý gả cho anh không?
Chapter

Updated 184 Episodes

1
Chương 1: Giới Thiệu
2
Chương 2
3
Chương 3: Căn phòng xa hoa đâu?
4
Chương 4: Sở thích của đại gia thật đặc biệt
5
Chương 5: Tiểu bạch hoa mạnh mẽ
6
Chương 6: Em thật xấu!
7
Chương 7: Anh hãy nghe tôi giải thích
8
Chương 8: Mỗi ngày đều muốn chết
9
Chương 9: Đạo diễn lớn đến rồi
10
Chương 10: Đại gia ba tuổi rưỡi
11
Chương 11: Bửa tiệc thượng lưu
12
Chương 12: Đại gia bao che con gái
13
Chương 13: Tiệc rượu ngoài trời
14
Chương 14: Người đàn ông giống hồ ly tinh
15
Chương 15: Sau khi say rượu
16
Chương 16: Hôn một cái
17
Chương 17: Chu Chu bận bịu sự nghiệp
18
Chương 18: Muốn ôm một cái
19
Chương 19: Bởi vì con là gay
20
Chương 20: Hóa ra em vẫn không thay đổi ý nghĩ đó
21
Chương 21: Vậy hãy khiến nó phối hợp
22
Chương 22: Thuốc phú bà vui vẻ
23
Chương 23: Em là của tôi
24
Chương 24: Em lại muốn đánh tôi?
25
Chương 25: Đồ phế vật
26
Chương 26: 150 vạn
27
Chương 27: Cố gia đều là của tôi!
28
Chương 28: Kim chủ! Anh bị cắm sừng rồi
29
Chương 29: Tôi còn tưởng giấu được anh
30
Chương 30: Cô ấy hôn
31
Chương 31: Vậy anh nói xem, tôi cướp gì?
32
Chương 32: Chị Chu Chu, đã lâu không gặp
33
Chương 33: Cố tiên sinh, mau cứu tôi
34
Chương 34: Ba ba
35
Chương 35: Vậy em đỏ mặt cái gì?
36
Chương 36: Em đang bực bội với tôi?
37
Chương 37: Nếu như tôi bị què
38
Chương 38: Rất thích lăn giường?
39
Chương 39: Tôi nghĩ rằng tôi sắp chết
40
Chương 40: "Tội phạm giết người"
41
Chương 41: Lại bị anh phát hiện rồi
42
Chương 42: Có phải anh thích ai rồi không?
43
Chương 43: Vậy anh đi ngủ sô pha!
44
Chương 44: Bởi vì không có bịt mắt
45
Chương 45: Khen kỹ thuật của tôi giỏi à?
46
Chương 46: Em đánh tôi?
47
Chương 47: Không phải hôn mà là cắn
48
Chương 48: Thật trùng hợp
49
Chương 49: Anh làm gì dọa tôi?
50
Chương 50: Thẩm Dã, anh đánh em..
51
Chương 51: Anh ta sẽ giết em
52
Chương 52: Thẩm Dã tìm em làm gì?
53
Chương 53: Vì sao phải đối tốt với tôi?
54
Chương 54: Anh nhất định phải sống!
55
Chương 55: Lý Nhu Nhu OUT!
56
Chương 56: Thẩm Dã trùng sinh
57
Chương 57: Chu Chu giảm cân
58
Chương 58: Biên kịch Chu Tứ Quý
59
Chương 59: Bạn tôi muốn đến đây
60
Chương 60: Tôi bị bà mập chiếm tiện nghi
61
Chương 61: Cùng nhau đi ngủ nha!
62
Chương 62: Cai nghiện internet
63
Chương 63: Em muốn rời khỏi tôi? 3
64
Chương 64: Mua bảo hiểm
65
Chương 65: Tôi không phải anh trai cô ấy! 2
66
Chương 66: Anh tin tôi không?
67
Chương 67: Dễ thương không?
68
Chương 68: Tôi không ăn cắp!
69
Chương 69: Sửa kịch bản
70
Chương 70: Em thích cậu ta?
71
Chương 71: Ăn cơm với bạn gái
72
Chương 72: Đêm nay ngủ với tôi!
73
Chương 73: Bữa sáng tình yêu
74
Chương 74: Kim chủ! Tôi yêu anh!
75
Chương 75: 500 vạn
76
Chương 76: Cô cãi nhau với Quyện Thư?
77
Chương 77: Hạng mục
78
Chương 78: Lý do tôi tới tìm em là gì?
79
Chương 79: Quan hệ thuần khiết
80
Chương 80: Cùng nhau chết đi!
81
Chương 81: Chiến tranh lạnh
82
Chương 82: Cố Quyện Thư thích cô
83
Chương 83: Kế hoạch chạy trốn
84
Chương 84: Anh đưa tôi đi đâu?
85
Chương 85: Tôi muốn cầu hôn
86
Chương 86: Loại chướng ngại vật
87
Chương 87: Bị bệnh sao không nói?
88
Chương 88: Cô ấy chưa từng thích tôi (1)
89
Chương 89: Rời khỏi thành phố A
90
Chương 90: Chu Tứ Quý – Quý Chu Chu
91
Chương 91: Tập chạy xe đạp
92
Chương 92: Còn chạy?
93
Chương 93: Em có tim không?
94
Chương 94: Em cảm thấy, tôi còn thích em?
95
Chương 95: Em tránh tôi?
96
Chương 96: Tại sao không thích tôi?
97
Chương 97: Cố Quyện Thư nấu ăn
98
Chương 98: Cô nợ Quyện Thư
99
Chương 99: Hình như cánh tay bị gãy rồi
100
Chương 100: Tôi thật sự không đi!
101
Chương 101: Y tá nhỏ
102
Chương 102: Em nhất định sẽ thích tôi
103
Chương 103: Em ghen?
104
Chương 104: Xoa bóp
105
Chương 105: Anh ta đánh tôi
106
Chương 106: Em không tin tôi?
107
Chương 107: Em cảm thấy tôi sẽ để em đi?
108
Chương 108: Anh điên thật rồi
109
Chương 109: Tự mình hại mình
110
Chương 110: Cô ấy không muốn gặp tôi?
111
Chương 111: Thật xin lỗi... Cảm ơn!
112
Chương 112: Sao cậu lại tới đây?
113
Chương 113: Gặp bà dì lựu đạn
114
Chương 114: Cố Quyện Thư đánh cậu?
115
Chương 115: Tôi là bạn gái Kiều Tây?
116
Chương 116: Vẫn cảm thấy rất thích cô ấy
117
Chương 117: Thẳng thắn với nhau
118
Chương 118: Cho chúng ta một cơ hội
119
Chương 119: Thử
120
Chương 120: Mua sắm
121
Chương 121: Đừng nhúc nhích
122
Chương 122: Mua giường cho đàn ông
123
Chương 123: Em muốn đi xem mắt?
124
Chương 124: Kỹ thuật có thể đền bù
125
Chương 125: Kích cỡ dọa người
126
Chương 126: Con trai bà liệt dương
127
Chương 127: Phải bồi thường 20 vạn
128
Chương 128: Cố Quyện Thư, tránh ra!
129
Chương 129: Điều tra nội gián
130
Chương 130: Tôi đang đợi em 2
131
Chương 131: Cảm giác không bắt được em
132
Chương 132: Em muốn kết hôn với anh?
133
Chương 133: Bạn trai bạn gái
134
Chương 134: Duyên phận chết tiệt
135
Chương 135: Chịu trách nhiệm
136
Chương 136: Tại sao em khóc?
137
Chương 137: Ăn tiệc với lão phu nhân
138
Chương 138: Cách xa lão phu nhân một chút
139
Chương 139: Tôi đánh cô dâu
140
Chương 140: Không ầm ĩ nữa
141
Chương 141: Bị chụp lén
142
Chương 142: Muốn ngủ với em
143
Chương 143: Ha Tra Nữ!
144
Chương 144: Đăng Ảnh
145
Chương 145: Anh Nghi Ngờ Em 1
146
Chương 146: Em Sẽ Bị Trời Phạt Không
147
Chương 147: Bị Lừa Đến Công Ty
148
Chương 148: Cùng Nhau Làm Việc
149
Chương 149: Cô Là
150
Chương 150: Xin Hãy Tha Cho Anh Ấy
151
Chương 151: Tìm Cao Nhân
152
Chương 152: Chạm Mặt
153
Chương 153: Bát Tự Không Hợp
154
Chương 154: Cô Là Thứ Gì
155
Chương 155: Mượn Xác Hoàn Hồn
156
Chương 156: Muốn Nhốt Em Bao Lâu
157
Chương 157: Em Là Quý Chu Chu
158
Chương 158: Trương Gia
159
Chương 159: Có Phải Anh Làm Em Lo Lắng
160
Chương 160: Tham Gia Tang Lễ
161
Chương 161: Cùng Nhau Xem Kịch
162
Chương 162: Sụp Bẫy
163
Chương 163: Cầu Hôn
164
Chương 164: Gặp Phụ Huynh
165
Chương 165: Anh Không Có Phá Sản
166
Chương 166: Cô Là
167
Chương 167: Anh Sẽ Không Tổn Thương Em
168
Chương 168: Chu Chu Là Em Sao
169
Chương 169: Coi Như Em Cầu Xin Anh
170
Chương 170: Em Không Phải Là Gì
171
Chương 171: Cô Chạy Mau Là Thẩm Dã
172
Chương 172: Đừng Lo Tôi Sẽ Quay Lại
173
Chương 173: Quỳ Xuống Cầu Xin Tôi Đi
174
Chương 174: Mình Muốn Quay Về
175
Chương 175: Ba Năm Nay Cô Đi Đâu
176
Chương 176: Sao Hôm Nay Cô Lại Trở Về
177
Chương 177: Anh Thật Sự Nhìn Thấy Cô Ấy
178
Chương 178: Còn Đi Không
179
Chương 179: Vậy em sẽ cùng anh già đi?
180
Chương 180: Về nhà với anh nhé
181
Chương 181: Anh không đi làm à?
182
Chương 182: Anh muốn đoạt lại Cố Thị
183
Chương 183: Vợ à, anh sai rồi!
184
Chương 184: Em đồng ý gả cho anh không?