Chương 86: Quay Về

Lãnh Minh An ngồi trên xe ngay vào lúc này mới cảm thấy lạnh run người, áo vest, áo thun trắng đều ướt sũng, hên là trong xe máy điều hòa đã tắt đi nhưng vẫn lạnh

Thấy trước mặt xuất hiện chiếc áo choàng dài, thì ra là Tề Phi cởi áo cậu ta đưa cho cô, cô cảm động nhận lấy, nở nụ cười nhẹ

" Cảm ơn"

Hành động này làm cô nhớ đến anh, những lúc như thế này mà lại không có anh bên cạnh, cô rất nhớ anh, nhớ anh da diết, chưa từng nghĩ suốt quãng đường còn lại không có anh bên cạnh rồi cô sẽ ra sao

Vừa về đến nhà trời đã hết mưa, trận mưa lớn nhưng không kéo dài, vì quá lạnh nên bước đi cũng trở nên khúm núm hơn, hai bàn tay nhỏ nhắn đỏ ửng lên

Hàn Thiên đứng trong nhà thấy cô trong trạng thái như vậy trong lòng sốt sắn không thôi, anh lấy khăn tắm lớn ở bên thành sofa, bước dài đã ra cửa, anh nhanh nhẹn bọc khăn lên toàn thân thể đang ướt sũng

Lãnh Minh An bất ngờ với hành động này nhưng khi nhìn lên ánh mắt cô đã trừng thật to lên nhìn khuôn mặt mà bao đêm cô nhớ mong, bàn tay nhỏ nhắn từ từ để lên khuôn mặt uy nghiêm của anh

Cô không tin được, hay là cô đã hoa mắt khi nhìn thấy anh đang ôm cô nhưng khi cô đụng vào đúng là thật cơ mà, sao có thể được không phải anh đã chết rồi sao

" Là anh đúng không"

Nước mắt cô tuôn trào xuống khuôn mặt yêu kiều, chỉ cần anh nói là thật, cho dù là lý do gì đi nữa cô đều không quan tâm, điều cô quan tâm là có anh bên cạnh, anh không rời xa cô

" An Nhi anh xin lỗi"

Hàn Thiên nhìn thấy rõ nét mặt cô bây giờ rất đau khổ, đầy vẻ mong đợi, lòng anh càng thêm khổ sở nếu biết trước việc này làm cho Lãnh Minh An đau lòng như thế anh sẽ không bao giờ đưa ra quyết định này

" Anh quá ích kỷ, ngoan đừng khóc nữa, anh về rồi"

Lãnh Minh An không khóc nữa lấy bàn tay lau đi những giọt nước mắt tràn trề trên khuôn mặt, ngước lên nhìn anh với ánh mắt vừa trách móc vừa thương nhớ

Cô biết lời nói vừa rồi là anh đang dỗ dành mình, cũng biết được anh là đang trách cứ bản thân mình đã làm cho cô tổn thương, Lãnh Minh An cô là phụ nữ, tất nhiên phụ nữ trái tim đôi lúc tỏ ra yếu đuối

Nhưng anh là đàn ông, một người đàn ông máu lạnh, uy phong luôn nhìn đời với ánh mắt vô tình, cô không muốn nhìn anh với bộ dạng như vậy, cô là muốn một Hàn Thiên có thể đối với xã hội tàn khốc,nhưng về với cô luôn dịu dàng vậy là được

" Mau thay đồ, không em cảm mất"

Anh đặt lên môi cô nụ hôn nhẹ lên đôi môi hồng hào, kéo tay cô vào phòng tắm, để thân thể mảnh mai đang ướt như chuột lột ngồi lên thành bồn cầu vệ sinh, bản thân thì xã nước nóng cho cô

Lãnh Minh An trong lòng không còn đau khổ nữa mà thay vào đó một tràn hạnh phúc, ấm áp dường như có anh rồi cô không còn cảm thấy lạnh như ban nãy nữa

Trong đầu luôn suy nghĩ tại sao mình không trách móc anh, không đánh anh vài cái để xã nổi lòng mấy tuần nay nhưng cô nghĩ anh là có lý do bất đắc dĩ cho nên mới ra quyết định như vậy

Huống hồ chi khi nãy cô quan sât được khuôn mặt anh có chút khổ sở nên cũng hiểu được việc ra quyết định để lừa cô là một điều làm anh rất khó để ra quyết định

Hàn Thiên trước kia là một người một khi ra quyết định gì chưa bao giờ đắn do, khổ sở nhưng từ khi có cô anh đã bao lần do dự, khó lòng ra được một quyết định, cô biết anh luôn để tâm tư mình lên hàng đầu

Cô còn gì để trách anh! Nếu cô đau lòng một lần thì anh còn đau hơn cô gấp trăm lần

" Em cảm ơn, anh đã quay về bên em"

Anh không nói gì chỉ quay qua nhìn cô với ánh mắt yêu thương, kéo thân thể cô áp sát vào người, khuôn mặt kiều diễm đặt lên vòm ngực săn chắc của anh, cảm nhận được trái tim đang đập thình thịch, đột nhiên cô hôn nhẹ lên trên nơi trái tim đó đang đập

Thật hạnh phúc!

Hai người cùng nhau bước ra phòng tắm, anh bế cô đi ra khỏi nhanh chóng tiến về giường ngủ lớn, Lãnh Minh An bất chợt chủ động kéo cổ anh gần về mình hơn

Hôn lấy hôn để đôi môi nhỏ của anh, Hàn Thiên hài lòng với hành động bá đạo này, cuối cùng anh phối hợp với cô, vòng tay ôm chặt lấy vòng eo nhỏ, đầu lưỡi anh bắt đầu tiến vào bên trong khoang miệng của cô, hưởng thụ nơi mật ngọt quen thuộc

Hai người bắt đầu hôn mút lấy đôi môi đối phương không buông, nó làm như cơn đói thèm mấy tháng mấy năm, trông khi cả hai chỉ mới cách xa có hai tuần nay, cho đến khi dần không thở được mới thả ra

" Em thật sự nhớ anh"

" Anh cũng rất nhớ em"

Anh và cô nhìn nhau không ai nói điều gì, vì trong lòng cả hai điều hiểu tình yêu của họ bây giờ giống như là một, không cần nói ra cũng đủ để làm cho hai người cảm nhận được sự yêu chiều của người kia dành cho người này, sự trân trọng của người này trao cho người kia

Hàn Thiên hôn xuống xương vai xanh của cô, vô tình để lại dấu tích ẩn đỏ, khuôn miệng cong lên cao khi nhìn thấy đôi gò bông nhô lên, ánh mắt càng điên cuồng hơn khi thấy hai đầu nhủ hoa hồng như có lực hút mê dại, làm cho ánh mắt anh dán chặt vào vị trí đó

Lãnh Minh An nở nụ cười xao xuyến, cô không ngần ngại cởi đi chiếc áo sơ mi của mình ra, từng nút từng nút đã lộ ra vòng ngực căng tròn, đầy đặn hiện lên

Anh hôn xuống vòng ngực của cô, để lại những dấu tích riêng anh trên bầu ngực trắng tuyết, anh không ngần ngại cắn lấy đầu nhủ hoa, đầu lưỡi không ngoan liếm lấy liếm để đầu nhủ hoa, khi anh buông ra đã đỏ ửng lên

Lúc anh cắn lên đầu nhủ cô đã cảm giác được luồn tia dại mà anh mang đến thân thể, tuy có chút đau khi chạm vào nhưng trong lòng vẫn cảm thấy thỏa mãn

Sau trận ân ái đó với anh hầu như toàn cơ thể đã muốn rời khỏi, tứ chi chẳng những hết sức lực mà không tìm thấy được một cảm giác, cô hối hận khi ban đầu kích thích dục vọng được Hàn Thiên kiềm nén bao lâu nay

Hôm nay là do cô kích thích anh cho nên cái dục vọng trong anh càng thêm cao trào, ham muốn mải đến khi cô van xin không còn sức lực để làm, anh mới buông tha cho nếu không Lãnh Minh An sợ ngày mai không biết có thể đi xuống giường

" Mau uống"

Anh đưa đến trước mặt cô là ba viên thuốc cảm, và một cốc sữa ấm

" Anh có thấy quá đáng không, bỏ em đi hai tuần, về rồi hành hạ em như thế"

Lãnh Minh An uống hết ly sữa, đưa ra khuôn mặt nũng nịu, tỏ vẻ trẻ con trước mặt anh, làm anh nở nụ cười vô cùng thỏa thích, đây là cô vợ mà anh biết sao

Hàn Thiên nằm xuống giường, kéo thân ảnh nhỏ nhắn về hướng anh, đầu cô tùy ý đặt lên vòm ngực săn chắc, bàn tay ôm lấy vòng eo của anh, đôi mắt dần thiếp đi

Thấy cô đã say vào giấc ngủ, nhẹ nhàng cúi đầu hôn lên tóc, cảm nhận được mùi hương quen thuộc, trong lòng dân lên một tràn khoái cảm, ôm chặt lấy thân ảnh mảnh mai, đặt cằm cao ngạo của mình lên trên đầu cô ngủ thiếp đi

Chapter
1 Chương 1: Hàn Thiên Động Tình
2 Chương 2: Gặp Lại
3 Chương 3: Lãnh Minh An
4 Chương 4: Tần Thị Lâm Nguy
5 Chương 5: Thiết Sang Và Thiết Minh
6 Chương 6: Đóng Kịch
7 Chương 7: Vở Kịch Bắt Đầu
8 Chương 8: Gặp Gỡ Thiết Gia
9 Chương 9: Hành Động Trong Đêm Mưa
10 Chương 10: Làm Người Phụ Nữ Của Thiết Sang
11 Chương 11: Vở Kịch Nên Kết Thúc
12 Chương 12: Vở Kịch Đã Kết Thúc
13 Chương 13: Trái Tim Cô Đau
14 Chương 14: Tâm Sự Và Nỗi Buồn
15 Chương 15: Suy Nghĩ Và Quyết Định
16 Chương 16: Nhớ Nhung
17 Chương 17: Quá Khứ Của Cô Thật Đau Lòng
18 Chương 18: Âm Thầm
19 Chương 19: Nhận Ra Là Em Vẫn Là Người Con Gái Năm Xưa
20 Chương 20: Người Phụ Nữ Của Anh
21 Chương 21: Buổi Tiệc Lúc Không Giờ
22 Chương 22: Ám Khí Ám Sát
23 Chương 23: Tương Tư Về Anh
24 Chương 24: Khinh Thường
25 Chương 25: Kinh Sợ
26 Chương 26: Hôn Ước Cho Năm Năm Trước Và Hôn Uớc Của Năm Năm Sau
27 Chương 27: Lửa Hận
28 Chương 28: Thế Nào Là Con Quỹ Dữ Xuất Hiện
29 Chương 29: Thách Đấu
30 Chương 30: Hậu Hoạ Do Ai
31 Chương 31: Hàn Thiên Anh Thật Sự Độc Tài
32 Chương 32: Một Cú Lừa Ngoạn Mục
33 Chương 33: Hại Người Hại Ta
34 Chương 34: Đền Bù Cho Anh
35 Chương 35: Đêm Ân Ái Đầu Tiên
36 Chương 36: Cố Vinh Ân Một Lòng Nhờ Vả
37 Chương 37: Giúp Vì Tình Nghĩa
38 Chương 38: Anh Em Giận Nhau
39 Chương 39: Không Nhìn Mặt
40 Chương 40
41 Chương 41: Tôn Ti Trật Tự
42 Chương 42: Phũ Nhận
43 Chương 43: Cha Con Nhà Cố
44 Chương 44: Mặc Thôi Tể
45 Chương 45: Trò Đùa
46 Chương 46: Muộn Màng
47 Chương 47: Lo Lắng
48 Chương 48
49 Chương 49: Mã Vạch
50 Chương 50
51 Chương 51: Chuyện Hài Của Lãnh Minh An
52 Chương 52: Dù Ra Sao Vẫn Là Em
53 Chương 53: Giấy Kết Hôn
54 Chương 54: Thì Ra Cô Cũng Có Thân Phận
55 Chương 55: Được Phép Gọi là Cha Mẹ
56 Chương 56: Lễ Đính Hôn
57 Chương 57: Thật Happy Khi Hoàng tử Là Anh
58 Chương 58: Đau Lòng
59 Chương 59: Bất Ngờ
60 Chương 60: Xin Lỗi
61 Chương 61: Động Rừng
62 Chương 62: Cơn Mưa Lớn
63 Chương 63: Mai Phục
64 Chương 64: Đổ Máu
65 Chương 65: Lạc Đường
66 Chương 66: Nguy Kịch
67 Chương 67
68 Chương 68: Tranh chấp
69 Chương 69: Mua Bán
70 Chương 70: Tất cả Là Vì Em
71 Chương 71: Một Ngày Với Em Là Điều Hạnh Phúc
72 Chương 72: Vòng Xoáy
73 Chương 73: Gặp Gỡ
74 Chương 74: Thú Tội
75 Chương 75: Hạ Màn
76 Chương 76: Kết thúc
77 Chương 77: Đêm Ân Ái Ngọt Ngào
78 Chương 78: Ngoài Lề
79 Chương 79: Tin Động Trời
80 Chương 80: Hàn Thiên Qua Đời
81 Chương 81: Tan Nát
82 Chương 82: Em Vẫn Bên Anh
83 Chương 83: Bức Di Thư
84 Chương 84: Kha Cẩn
85 Chương 85: Ngày Tàn Là Ngày Mưa Rơi
86 Chương 86: Quay Về
87 Chương 87: Tụ Họp
88 Chương 88: Nhiệm Vụ Mới
89 Chương 89: Thử Nghiệm
90 Chương 90: Song Phong
91 Chương 91: May Mắn
92 Chương 92: Giai Đoạn Đáng Sợ
93 Chương 93: Bảo Bối
94 Chương 94: Lãnh Minh An Nguy Hiểm
95 Chương 95: Hàn Lãnh Phong
96 Chương 96: Tiệc Thôi Nôi
97 Chương 97: Biến Mất
98 Chương 98: Mã Yến Thê
99 Chương 99: Sự Thật Những Năm Đã Lãng Quên
100 Chương 100: Chuyện Cũ Đều Là Dỉ Vảng
101 Chương 101: Anh Là Bạch Mã Của Em
102 Chương 102: Viên Mãn Hay Trọn Vẹn
103 Chương 103
104 Chương 104: Ngoại Truyện Phiên Ngoại
105 Chương 105: A Phong và Tề Phong 1
106 Chương 106
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: Hàn Thiên Động Tình
2
Chương 2: Gặp Lại
3
Chương 3: Lãnh Minh An
4
Chương 4: Tần Thị Lâm Nguy
5
Chương 5: Thiết Sang Và Thiết Minh
6
Chương 6: Đóng Kịch
7
Chương 7: Vở Kịch Bắt Đầu
8
Chương 8: Gặp Gỡ Thiết Gia
9
Chương 9: Hành Động Trong Đêm Mưa
10
Chương 10: Làm Người Phụ Nữ Của Thiết Sang
11
Chương 11: Vở Kịch Nên Kết Thúc
12
Chương 12: Vở Kịch Đã Kết Thúc
13
Chương 13: Trái Tim Cô Đau
14
Chương 14: Tâm Sự Và Nỗi Buồn
15
Chương 15: Suy Nghĩ Và Quyết Định
16
Chương 16: Nhớ Nhung
17
Chương 17: Quá Khứ Của Cô Thật Đau Lòng
18
Chương 18: Âm Thầm
19
Chương 19: Nhận Ra Là Em Vẫn Là Người Con Gái Năm Xưa
20
Chương 20: Người Phụ Nữ Của Anh
21
Chương 21: Buổi Tiệc Lúc Không Giờ
22
Chương 22: Ám Khí Ám Sát
23
Chương 23: Tương Tư Về Anh
24
Chương 24: Khinh Thường
25
Chương 25: Kinh Sợ
26
Chương 26: Hôn Ước Cho Năm Năm Trước Và Hôn Uớc Của Năm Năm Sau
27
Chương 27: Lửa Hận
28
Chương 28: Thế Nào Là Con Quỹ Dữ Xuất Hiện
29
Chương 29: Thách Đấu
30
Chương 30: Hậu Hoạ Do Ai
31
Chương 31: Hàn Thiên Anh Thật Sự Độc Tài
32
Chương 32: Một Cú Lừa Ngoạn Mục
33
Chương 33: Hại Người Hại Ta
34
Chương 34: Đền Bù Cho Anh
35
Chương 35: Đêm Ân Ái Đầu Tiên
36
Chương 36: Cố Vinh Ân Một Lòng Nhờ Vả
37
Chương 37: Giúp Vì Tình Nghĩa
38
Chương 38: Anh Em Giận Nhau
39
Chương 39: Không Nhìn Mặt
40
Chương 40
41
Chương 41: Tôn Ti Trật Tự
42
Chương 42: Phũ Nhận
43
Chương 43: Cha Con Nhà Cố
44
Chương 44: Mặc Thôi Tể
45
Chương 45: Trò Đùa
46
Chương 46: Muộn Màng
47
Chương 47: Lo Lắng
48
Chương 48
49
Chương 49: Mã Vạch
50
Chương 50
51
Chương 51: Chuyện Hài Của Lãnh Minh An
52
Chương 52: Dù Ra Sao Vẫn Là Em
53
Chương 53: Giấy Kết Hôn
54
Chương 54: Thì Ra Cô Cũng Có Thân Phận
55
Chương 55: Được Phép Gọi là Cha Mẹ
56
Chương 56: Lễ Đính Hôn
57
Chương 57: Thật Happy Khi Hoàng tử Là Anh
58
Chương 58: Đau Lòng
59
Chương 59: Bất Ngờ
60
Chương 60: Xin Lỗi
61
Chương 61: Động Rừng
62
Chương 62: Cơn Mưa Lớn
63
Chương 63: Mai Phục
64
Chương 64: Đổ Máu
65
Chương 65: Lạc Đường
66
Chương 66: Nguy Kịch
67
Chương 67
68
Chương 68: Tranh chấp
69
Chương 69: Mua Bán
70
Chương 70: Tất cả Là Vì Em
71
Chương 71: Một Ngày Với Em Là Điều Hạnh Phúc
72
Chương 72: Vòng Xoáy
73
Chương 73: Gặp Gỡ
74
Chương 74: Thú Tội
75
Chương 75: Hạ Màn
76
Chương 76: Kết thúc
77
Chương 77: Đêm Ân Ái Ngọt Ngào
78
Chương 78: Ngoài Lề
79
Chương 79: Tin Động Trời
80
Chương 80: Hàn Thiên Qua Đời
81
Chương 81: Tan Nát
82
Chương 82: Em Vẫn Bên Anh
83
Chương 83: Bức Di Thư
84
Chương 84: Kha Cẩn
85
Chương 85: Ngày Tàn Là Ngày Mưa Rơi
86
Chương 86: Quay Về
87
Chương 87: Tụ Họp
88
Chương 88: Nhiệm Vụ Mới
89
Chương 89: Thử Nghiệm
90
Chương 90: Song Phong
91
Chương 91: May Mắn
92
Chương 92: Giai Đoạn Đáng Sợ
93
Chương 93: Bảo Bối
94
Chương 94: Lãnh Minh An Nguy Hiểm
95
Chương 95: Hàn Lãnh Phong
96
Chương 96: Tiệc Thôi Nôi
97
Chương 97: Biến Mất
98
Chương 98: Mã Yến Thê
99
Chương 99: Sự Thật Những Năm Đã Lãng Quên
100
Chương 100: Chuyện Cũ Đều Là Dỉ Vảng
101
Chương 101: Anh Là Bạch Mã Của Em
102
Chương 102: Viên Mãn Hay Trọn Vẹn
103
Chương 103
104
Chương 104: Ngoại Truyện Phiên Ngoại
105
Chương 105: A Phong và Tề Phong 1
106
Chương 106