Chương 100: Để ngươi hiểu ta no.2

“Nương ngươi?”

Phiêu Tuyết lật người, nằm nghiêng đối mặt với Tuấn Lạc.
“Nương ta là Tô Tử Hoàn”

Tuấn Lạc nói câu đầu tiên lập tức bị
Phiêu Tuyết chen vào: “Cái gì? Nương A Li là tiểu thư Tô gia mà thiên hạ nhắc đến năm đó? Tử quý phi được thánh sủng đó?”

Khó trách, khó trách
một người nam nhân mà có thể có diện mạo như thế này…… Thì ra tất cả đều có nguyên nhân của nó…… Cái đầu óc ngu ngốc của nàng, sao lại không
liên tưởng đến chứ?
Nhưng, cũng không thể trách nàng…… Ai
mà có thể đoán trước được? Đó là một đoạn sử sách đã bị người cố ý vẽ
loạn.

Sau khi hắn lên ngôi Tô gia đã bị nhổ bỏ diệt trừ tận gốc, gia tộc lớn như thế không còn sót lại chút gì, Hoàng Đế mà còn sống uất ức như
vậy, ai cũng sẽ cho là được một phi tử vô danh nào đó sinh ra.

Cái này
không thể trách nàng.
Chờ một chút? Hắn nói nương hắn đã xảy
ra chuyện? Tử quý phi không phải hơn mười năm trước đã băng hà sao?
Chẳng lẽ…… Nàng còn sống?
Đây rốt cuộc là cái bí mật hoàng gia như thế nào? Một cái thiên đại bí mật như vậy, Tuấn Lạc lại định nói cho nàng biết?
Hắn và Tương công công…… Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Mới có thể khiến hắn bất lực như hôm nay?
Tay Phiêu Tuyết bỗng nhiên thắt chặt, nắm đến mức Tuấn Lạc có chút đau.
Tuấn Lạc hoàn toàn lý giải được sự rung động trong nội tâm nàng,“Nương ta, chính là Tử quý phi, Tây cung Thái Hậu……”

Phiêu Tuyết rốt cục đã hoàn toàn hiểu
rõ, một núi không chứa được hai hổ, thế cục bây giờ…..

chỉ sợ không quá
hay ho đi? Khó trách Tuấn Lạc hận Lũng gia, hận Lũng Thái Hậu, hận này
không liên quan đến ngôi vị Hoàng Đế nhưng cũng thấu đến tận xương!
Nếu Tử quý phi đã chết thì còn may mắn, nếu còn sống, vậy nhất định sống người không ra người quỷ không ra quỷ……
Phiêu Tuyết nghĩ đến liền cảm thấy thật đáng sợ.

Còn sống mà phải nhận hết vũ nhục vậy chẳng bằng chết một cách dứt khoát, tốt xấu gì cũng còn giữ lại một phần tôn nghiêm cuối cùng.
“A Li, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Phiêu Tuyết có thể thấy được hắn giãy
dụa trong lòng, nàng biết đây là nỗi đau hắn không muốn nói rõ: “A Li,
cho dù đã xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ cùng ngươi đối mặt, cho nên ngươi nói cho ta biết được không……”

Nàng biết Tử quý phi đối với hắn rất quan trọng.
“Lũng Niệm Từ!”

Tuấn Lạc thình lình phun ra cái tên này, trong cơn giận dữ, “Cuộc đời này có thù không đội trời chung với bà ta”

Phiêu Tuyết bị hận ý nặng nề trên người hắn là cho hoảng sợ: “A Li, A Li, rốt cuộc là làm sao vậy?”

“Một đám Lũng gia đều là kẻ điên, bị tù còn muốn gây sóng gió, trẫm không giết nàng, nàng ngược lại muốn giết
trẫm, giết không được trẫm liền thương tổn người bên cạnh trẫm, mắt của
nàng bị chọc mù”

Phiêu Tuyết cả kinh, nàng, nàng kia là ai?
Tử quý phi!
Lũng Thái Hậu lại ngoan độc đến mức độ này.
“Mười lăm năm, trẫm nhìn mẹ đẻ của trẫm bị người tra tấn mười lăm năm, mười lăm năm sau, trẫm đoạt lại quyền,
thế nhưng vẫn có người có thể thương tổn đến nàng”

Lòng hắn tràn đầy bi
phẫn, dừng một chút: “Ta không xứng làm một đứa con trai”

Phiêu Tuyết không biết làm thế nào để an ủi hắn, nắm đại quyền nhưng vẫn không bảo vệ được người mình muốn bảo vệ.
“Ta từng nghĩ, chỉ cần ta đoạt lại tất cả những thứ thuộc về ta, là có thể bảo vệ các nàng không bị tổn thương”

Phiêu Tuyết nhìn bộ dáng vô lực của hắn, tim Phiêu Tuyết cũng khó chịu theo.
“Không có việc gì, không có việc gì……
Là công công bọn họ bảo hộ không tốt, ngươi không ở bên Tử quý phi,
không thể trách ngươi…… A Li, xin đừng tự trách như vậy”

Phiêu Tuyết rốt cục cũng hiểu được hắn
ẩn nhẫn ngủ đông nhiều năm như vậy là vì cái gì, nếu hắn không giết
người, người khác sẽ giết hắn.“A Li, thật sự không phải lỗi của ngươi,
chúng ta có thể tìm ngự y, nếu ngự y chữa trị không tốt, chúng ta sẽ
cùng nhau tìm cao nhân tàng vu thế ngoại, Tử quý phi nhất định có thể
tốt lên”

(kiểu như ở ẩn ấy mà)
Phiêu Tuyết không biết lúc này ngoại trừ nói những lời này, nàng còn có thể làm gì?
“Ta không cho nàng thân phận được”

“Sao?”

“Nương ta, đã chết…… Ta không cho nàng thân phận được”

“Có ý gì?”

“Sử sách đã ghi, Tô Tử Hoàn băng hà năm Duệ Đế ba mươi bảy tuổi, hai người hợp táng hoàng lăng (chôn cùng trong mộ hoàng thất)…… Trẫm, không thể cho nàng một thân phận, nàng đã là
người chết, trẫm cho không được, trẫm cái gì cũng cho không được……”

Nói
đến đây, hắn đột nhiên run lên.
Phiêu Tuyết vội vàng ôm lấy hắn, không thể để hắn phát cuồng, không thể, không thể.
“Sử sách không thể sửa sao? Ngươi là Hoàng Thượng, nhất định có thể, nhất định có thể……”

“Trẫm sửa như thế nào?”

Tuấn Lạc hỏi ngược lại.
“Để trẫm chiêu cáo thiên hạ, tây cung
Thái Hậu bị nhốt như chó nuôi trong lồng mười lăm năm? Để một sự kiện
như vậy lưu truyền muôn đời? Sau đó hủy diệt hình ảnh tốt đẹp duy nhất
còn sót lại của nàng trên thế gian? Vậy trẫm tình nguyện để nàng sớm
chết đi, ít nhất còn có thể lưu lại một cái thanh danh thuần khiết…..
Hoặc là để trẫm thông cáo thiên hạ, năm đó hợp táng cùng Duệ đế là một
cung nữ xuất thân bần hàn mà không phải Tử quý phi nghiêng quốc nghiêng
thành? Đợi sau trăm tuổi sẽ mở quan tài đế vương để Tử quý phi thật sự
hợp táng cùng tiên hoàng? Chẳng lẽ bảo trẫm không để ý thể diện hoàng
gia, để cho sinh linh thiên hạ cười nhạo một đời hoang đường này?”

Phiêu Tuyết nghe được mà sửng sốt, nàng biết trên lưng hắn đeo rất nhiều, lại không biết trên lưng hắn không
chỉ đeo tình thù đơn giản mà nàng nhìn thấy, đeo trên lưng hắn là cả một quốc gia thịnh vượng, là sự hưng suy của đế vương.
“A Li, là ta suy nghĩ không chu toàn……”

“Làm sao bây giờ, ngươi nói ta làm sao
bây giờ…… làm sao mới có thể trả lại……”

Giờ khắc này, hắn không phải là
đế vương, chỉ là một hiếu nhi không thể hiếu thuận với mẹ đẻ.
Tô Tử Hoàn và hắn liếc mắt một cái, đã
mười lăm năm, không phải một ngày…… Đợi con mình có đại quyền, lại vẫn
trốn không thoát vận rủi……
“Có đôi khi ta nghĩ, nếu ta không sinh
ra trong đế vương gia, có phải cũng sẽ không mâu thuẫn như thế này hay
không? Ha ha……”

Hắn cười gượng hai tiếng,“Đáng tiếc, thân phận do trời
định, ngay cả chính ta cũng không thể thay đổi”

“Đông Li có đế Tuấn Lạc, bốn tuổi vì
đế, mười lăm năm bị đoạt quyền uất ức, sau khi đoạt quyền vẫn tiếp tục
uất ức”

(bốn tuổi lên ngôi hoàng đế)
Phiêu Tuyết đưa tay sờ mặt hắn…… Vuốt ve, gấp đến độ tâm nàng luống cuống: “A Li, ngươi đừng nói như vậy……”

Sắc trời bên ngoài dần tối, trong hoàng hôn mờ nhạt Phiêu Tuyết ôm mặt hắn, nàng sợ phải nhìn thấy hắn bi
thương, Phiêu Tuyết nhắm hai mắt lại, run run tới gần hắn mặt: “A Li, A
Li, không cần khổ sở……”

Tuấn Lạc giống như nhìn thấy thủy quang trong mắt nàng, phản chiếu bi thương vô tận trong hắn, hắn nhắm chặt hai mắt, che lên……
Bên ngoài, Thủy Bích cùng Xuân Tiểu hai người ngáp dài, đột nhiên bên trong không có thanh âm.
Tuy rằng hai người các nàng đều không
nghe được bên trong đang hàn huyên cái gì, nhưng đột nhiên một chút
thanh âm ngắt quãng cũng không có làm cho các nàng cảm thấy thật kỳ
quái.
Xuân Tiểu liếc nhìn Thủy Bích một cái: “Bên trong đã xảy ra chuyện gì?”

Thủy Bích lắc đầu,“Không biết…… Chẳng lẽ là hàn huyên mệt mỏi, ngủ rồi?”

Trong khi hai người này đang lắc đầu…… Không biết bên trong lúc này đang hôn đến hừng hực khí thế, thiên hôn địa ám……

Chapter
1 Chương 1: Gả cho tối thượng
2 Chương 2: Gợn sóng bất thường
3 Chương 3: Quân chủ Đông Li
4 Chương 4: Đông Li quốc hôn
5 Chương 5: Một đám gian phi
6 Chương 6: Tỷ muội hài hòa
7 Chương 7: Hôn khánh đại điển
8 Chương 8: Cao thủ diễn trò
9 Chương 9: Sắc phong vô danh
10 Chương 10: Dưới đài xem diễn
11 Chương 11: Thảo yếu tỉ ấn
12 Chương 12: Không còn phụ thuộc
13 Chương 13: Thượng quan uyển nhi
14 Chương 14: Trang Chu mộng điệp
15 Chương 15: Truyền chỉ đêm yến
16 Chương 16: Thực là có lệ
17 Chương 17: Đêm yến cung đình [nhất]
18 Chương 18: Đêm yến cung đình [nhị]
19 Chương 19: Đêm yến cung đình [tam]
20 Chương 20: Tranh kì khoe sắc [nhất]
21 Chương 21: Tranh kì khoe sắc [nhị]
22 Chương 22: Lung tung đánh đàn
23 Chương 23: Kết thúc bối rối
24 Chương 24: Tin chết người
25 Chương 25: Hắn thật hắc ám
26 Chương 26: Muốn làm điểm ái muội
27 Chương 27: Nàng làm quân cờ
28 Chương 28: Hồ ly đánh nhau
29 Chương 29: Ván bài phi vị
30 Chương 30: Quan chức tranh chấp
31 Chương 31: Phụng trà [nhất]
32 Chương 32: Phụng trà [nhị]
33 Chương 33: Phụng trà [tam]
34 Chương 34: Chiết hoa chi tội [nhất]
35 Chương 35: Chiết hoa chi tội [nhị]
36 Chương 36: Cứu binh [nhất]
37 Chương 37: Cứu binh [nhị]
38 Chương 38: Tiếng cười quỷ dị
39 Chương 39: Thị vệ thân cận
40 Chương 40: Lạc hồng tai ương
41 Chương 41: Đồng ý đính khế
42 Chương 42: Đừng nghĩ chạy thoát
43 Chương 43: Hắn rời đi
44 Chương 44: Một đêm mây mưa
45 Chương 45: Hoàng cung bí tân
46 Chương 46: Lại là tia nắng ban mai
47 Chương 47: Rắn chuột một ổ
48 Chương 48: Trăm điểu hướng phượng
49 Chương 49: Phượng nướng trăm điểu
50 Chương 50: Ngươi là của ta
51 Chương 51: Huyền cơ diệu ngữ
52 Chương 52: Cấu kết với nhau làm việc xấu
53 Chương 53: Băng Liên nghiệt duyên
54 Chương 54: Châm ngôn trở thành sự thật
55 Chương 55: Thỏa hiệp lẫn nhau (nhất)
56 Chương 56: Thỏa hiệp lẫn nhau (nhị)
57 Chương 57: Lại mặt thăm viếng (nhất)
58 Chương 58: Lại mặt thăm viếng (nhị)
59 Chương 59: Lạc Tuyết trở về nhà
60 Chương 60: Lê mộng Duy Trúc
61 Chương 61: Có phải hắn hay không?
62 Chương 62: Không chịu nổi chuyện cũ
63 Chương 63: Không phải Duy Trúc
64 Chương 64: Yêu nghiệt vs yêu nghiệt
65 Chương 65: Gà trống sinh gà con
66 Chương 66: Gặp quỷ
67 Chương 67: Đảo điên
68 Chương 68: Ngả bài
69 Chương 69: Đi theo ta
70 Chương 70: Một màn kinh người
71 Chương 71: Tin tức của Minh bang
72 Chương 72: Câu lan ca diễn
73 Chương 73: Mật đạo xuất khẩu
74 Chương 74: Kẻ địch ở tám hướng
75 Chương 75: Trả thù tới
76 Chương 76: Ai cho ai hứa hẹn
77 Chương 77: Thế cục hỗn loạn ở sòng bạc
78 Chương 78: Sóng ngầm mãnh liệt
79 Chương 79: Quyết đấu chính diện
80 Chương 80: Cãi nhau
81 Chương 81: Duy nữ tử nan dưỡng dã
82 Chương 82: Phu thê đồng tâm
83 Chương 83: Hoàng Thượng và quý phi
84 Chương 84: Tông Nhân phủ
85 Chương 85: Tru di cửu tộc
86 Chương 86: Thanh danh của Phi Sương
87 Chương 87: Hạ sính (sính ~ lễ cưới)
88 Chương 88: Mặc Ngọc công tử
89 Chương 89: Ầm ĩ
90 Chương 90: Bị cắn ngược lại một cái
91 Chương 91: Hồi cung được không?
92 Chương 92: Lũng phi mang thai
93 Chương 93: Tiểu Lạc thật đáng thương
94 Chương 94: Y Lan hí phường bị thiêu hủy
95 Chương 95: Miếu thành hoàng
96 Chương 96: Lịch sự tao nhã năm xưa
97 Chương 97: Gặp – lại như không quen biết
98 Chương 98: Phát hiện nhu tình của hắn
99 Chương 99: Xem ta đùa giỡn ngươi như thế nào no.1
100 Chương 100: Để ngươi hiểu ta no.2
101 Chương 101: Hồi cung
102 Chương 102: Ngăn đón ngự giá no.4
103 Chương 103: Đưa nàng tới Trai Nguyệt Cung
104 Chương 104: Cãi nhau ầm ĩ thú vị
105 Chương 105: Lan Tịch Cung tối như mực
106 Chương 106: Chúng ta sinh đứa nhỏ đi
107 Chương 107: A Li, chúng ta sinh một đứa
108 Chương 108: Ngươi là hạnh phúc lớn của ta
109 Chương 109: Một đêm
110 Chương 110: Xuân trà Long Tĩnh
111 Chương 111: Minh chủ thương bang là ai
112 Chương 112: Thật ra ta không muốn biết
113 Chương 113: Hôn sự đã thành định cục
114 Chương 114: Đúng hạn tiến hành hôn sự
115 Chương 115: Trong lòng ngươi vẫn còn hắn
116 Chương 116: Bắt đầu không tín nhiệm
117 Chương 117: Khanh bật liễu
118 Chương 118: Đập đàn
119 Chương 119: Có thể không yêu ngươi hay không
120 Chương 120: Bối cảnh ở Trai Nguyệt cung
121 Chương 121: Dụng ý chân chính
122 Chương 122: Thương tâm thì ca hát
123 Chương 123: Không dễ dàng như vậy
124 Chương 124: Xin ngươi mau rời đi
125 Chương 125: Tảng đá ném chết ngươi
126 Chương 126: Hồi cung cảnh tỉnh
127 Chương 127: Thỉnh chỉ lãnh cung
128 Chương 128: Ai đưa dược
129 Chương 129: Thật sự vào lãnh cung
130 Chương 130: Bị phế không chỉ một người
131 Chương 131: Nam cung hàm ngư
132 Chương 132: Lại gặp Tùy Nghị
133 Chương 133: Câu chuyện kinh khủng của Trúc Uyển
134 Chương 134: Đoán được thân phận của ngươi
135 Chương 135: Đi thăm Lũng Tịch Ngọc
136 Chương 136: Thì ra là Nguyệt Nô
137 Chương 137: Tình cảnh rối loạn này
138 Chương 138: Yêu giống như vỏ ốc, càng kéo càng nặng
139 Chương 139: Ấn tượng lúc đầu
140 Chương 140: Ác mộng kinh khủng
141 Chương 141: Khách không mời mà đến
142 Chương 142: Cái gọi là tỷ muội đoàn tụ
143 Chương 143: Muốn ngươi lúng túng
144 Chương 144: Ăn miếng trả miếng
145 Chương 145: Giấu giếm
146 Chương 146: Gặp Tử quý phi
147 Chương 147: Mẹ chồng nàng dâu nói chuyện
148 Chương 148: Những bí mật chưa từng biết
149 Chương 149: Dẫn nàng đi nhìn mặt trời mọc
150 Chương 150: Ác mộng một lần nữa
151 Chương 151: Giây phút hạnh phúc nhất
152 Chương 152: Phát bệnh
153 Chương 153: Trả sâm
154 Chương 154: Mưa gió liên miên tiễn người đi xa
155 Chương 155: Lần đầu tiên rời đi
156 Chương 156: Không có cách chữa
157 Chương 157: Lũng Tịch Ngọc bị chết cháy
158 Chương 158: Loạn cuộc, kiếp nạn của thâm cung
159 Chương 159: Hắn rất bình tĩnh
160 Chương 160: Bình tĩnh mới là có vấn đề
161 Chương 161: Phân tích thế cục
162 Chương 162: Mật hàm
163 Chương 163: Chim sẽ muốn tạo phản
164 Chương 164: Khanh Bật Liễu bị ám sát
165 Chương 165: Ta không có hài tử
166 Chương 166: Du y, ngươi nói có tin vui?
167 Chương 167: Lại chẩn đoán, không có hỉ mạch
168 Chương 168: Ta chỉ là muốn một đứa trẻ
169 Chương 169: Đây không phải hoa, đây là tâm
170 Chương 170: Ta rất nhớ hắn
171 Chương 171: Duy Trúc ở Quang Lộc Tự
172 Chương 172: Chuyện đến hồi kết thúc
173 Chương 173: Khống chế, quẫn thú tranh đấu
174 Chương 174: Cái chết của Khanh Bật Liễu
175 Chương 175: Cao tăng không cứu
176 Chương 176: Đem đôi mắt của ta cho nàng (nhất)
177 Chương 177: Đem đôi mắt ta cho nàng (nhị)
178 Chương 178: Ánh sáng trở lại (nhất)
179 Chương 179: Ánh sáng trở lại (nhị)
180 Chương 180: Hoa mộng tan cuộc
181 Chương 181: Ta đã trở về
182 Chương 182: Không cho đi nữa
183 Chương 183: Phong Hậu? Trở về rồi tính
184 Chương 184: Cuộc sống 囧囧 sau khi trở về
185 Chương 185: Phiên ngoại: Hai đứa nhỏ nhà Đông Phương
Chapter

Updated 185 Episodes

1
Chương 1: Gả cho tối thượng
2
Chương 2: Gợn sóng bất thường
3
Chương 3: Quân chủ Đông Li
4
Chương 4: Đông Li quốc hôn
5
Chương 5: Một đám gian phi
6
Chương 6: Tỷ muội hài hòa
7
Chương 7: Hôn khánh đại điển
8
Chương 8: Cao thủ diễn trò
9
Chương 9: Sắc phong vô danh
10
Chương 10: Dưới đài xem diễn
11
Chương 11: Thảo yếu tỉ ấn
12
Chương 12: Không còn phụ thuộc
13
Chương 13: Thượng quan uyển nhi
14
Chương 14: Trang Chu mộng điệp
15
Chương 15: Truyền chỉ đêm yến
16
Chương 16: Thực là có lệ
17
Chương 17: Đêm yến cung đình [nhất]
18
Chương 18: Đêm yến cung đình [nhị]
19
Chương 19: Đêm yến cung đình [tam]
20
Chương 20: Tranh kì khoe sắc [nhất]
21
Chương 21: Tranh kì khoe sắc [nhị]
22
Chương 22: Lung tung đánh đàn
23
Chương 23: Kết thúc bối rối
24
Chương 24: Tin chết người
25
Chương 25: Hắn thật hắc ám
26
Chương 26: Muốn làm điểm ái muội
27
Chương 27: Nàng làm quân cờ
28
Chương 28: Hồ ly đánh nhau
29
Chương 29: Ván bài phi vị
30
Chương 30: Quan chức tranh chấp
31
Chương 31: Phụng trà [nhất]
32
Chương 32: Phụng trà [nhị]
33
Chương 33: Phụng trà [tam]
34
Chương 34: Chiết hoa chi tội [nhất]
35
Chương 35: Chiết hoa chi tội [nhị]
36
Chương 36: Cứu binh [nhất]
37
Chương 37: Cứu binh [nhị]
38
Chương 38: Tiếng cười quỷ dị
39
Chương 39: Thị vệ thân cận
40
Chương 40: Lạc hồng tai ương
41
Chương 41: Đồng ý đính khế
42
Chương 42: Đừng nghĩ chạy thoát
43
Chương 43: Hắn rời đi
44
Chương 44: Một đêm mây mưa
45
Chương 45: Hoàng cung bí tân
46
Chương 46: Lại là tia nắng ban mai
47
Chương 47: Rắn chuột một ổ
48
Chương 48: Trăm điểu hướng phượng
49
Chương 49: Phượng nướng trăm điểu
50
Chương 50: Ngươi là của ta
51
Chương 51: Huyền cơ diệu ngữ
52
Chương 52: Cấu kết với nhau làm việc xấu
53
Chương 53: Băng Liên nghiệt duyên
54
Chương 54: Châm ngôn trở thành sự thật
55
Chương 55: Thỏa hiệp lẫn nhau (nhất)
56
Chương 56: Thỏa hiệp lẫn nhau (nhị)
57
Chương 57: Lại mặt thăm viếng (nhất)
58
Chương 58: Lại mặt thăm viếng (nhị)
59
Chương 59: Lạc Tuyết trở về nhà
60
Chương 60: Lê mộng Duy Trúc
61
Chương 61: Có phải hắn hay không?
62
Chương 62: Không chịu nổi chuyện cũ
63
Chương 63: Không phải Duy Trúc
64
Chương 64: Yêu nghiệt vs yêu nghiệt
65
Chương 65: Gà trống sinh gà con
66
Chương 66: Gặp quỷ
67
Chương 67: Đảo điên
68
Chương 68: Ngả bài
69
Chương 69: Đi theo ta
70
Chương 70: Một màn kinh người
71
Chương 71: Tin tức của Minh bang
72
Chương 72: Câu lan ca diễn
73
Chương 73: Mật đạo xuất khẩu
74
Chương 74: Kẻ địch ở tám hướng
75
Chương 75: Trả thù tới
76
Chương 76: Ai cho ai hứa hẹn
77
Chương 77: Thế cục hỗn loạn ở sòng bạc
78
Chương 78: Sóng ngầm mãnh liệt
79
Chương 79: Quyết đấu chính diện
80
Chương 80: Cãi nhau
81
Chương 81: Duy nữ tử nan dưỡng dã
82
Chương 82: Phu thê đồng tâm
83
Chương 83: Hoàng Thượng và quý phi
84
Chương 84: Tông Nhân phủ
85
Chương 85: Tru di cửu tộc
86
Chương 86: Thanh danh của Phi Sương
87
Chương 87: Hạ sính (sính ~ lễ cưới)
88
Chương 88: Mặc Ngọc công tử
89
Chương 89: Ầm ĩ
90
Chương 90: Bị cắn ngược lại một cái
91
Chương 91: Hồi cung được không?
92
Chương 92: Lũng phi mang thai
93
Chương 93: Tiểu Lạc thật đáng thương
94
Chương 94: Y Lan hí phường bị thiêu hủy
95
Chương 95: Miếu thành hoàng
96
Chương 96: Lịch sự tao nhã năm xưa
97
Chương 97: Gặp – lại như không quen biết
98
Chương 98: Phát hiện nhu tình của hắn
99
Chương 99: Xem ta đùa giỡn ngươi như thế nào no.1
100
Chương 100: Để ngươi hiểu ta no.2
101
Chương 101: Hồi cung
102
Chương 102: Ngăn đón ngự giá no.4
103
Chương 103: Đưa nàng tới Trai Nguyệt Cung
104
Chương 104: Cãi nhau ầm ĩ thú vị
105
Chương 105: Lan Tịch Cung tối như mực
106
Chương 106: Chúng ta sinh đứa nhỏ đi
107
Chương 107: A Li, chúng ta sinh một đứa
108
Chương 108: Ngươi là hạnh phúc lớn của ta
109
Chương 109: Một đêm
110
Chương 110: Xuân trà Long Tĩnh
111
Chương 111: Minh chủ thương bang là ai
112
Chương 112: Thật ra ta không muốn biết
113
Chương 113: Hôn sự đã thành định cục
114
Chương 114: Đúng hạn tiến hành hôn sự
115
Chương 115: Trong lòng ngươi vẫn còn hắn
116
Chương 116: Bắt đầu không tín nhiệm
117
Chương 117: Khanh bật liễu
118
Chương 118: Đập đàn
119
Chương 119: Có thể không yêu ngươi hay không
120
Chương 120: Bối cảnh ở Trai Nguyệt cung
121
Chương 121: Dụng ý chân chính
122
Chương 122: Thương tâm thì ca hát
123
Chương 123: Không dễ dàng như vậy
124
Chương 124: Xin ngươi mau rời đi
125
Chương 125: Tảng đá ném chết ngươi
126
Chương 126: Hồi cung cảnh tỉnh
127
Chương 127: Thỉnh chỉ lãnh cung
128
Chương 128: Ai đưa dược
129
Chương 129: Thật sự vào lãnh cung
130
Chương 130: Bị phế không chỉ một người
131
Chương 131: Nam cung hàm ngư
132
Chương 132: Lại gặp Tùy Nghị
133
Chương 133: Câu chuyện kinh khủng của Trúc Uyển
134
Chương 134: Đoán được thân phận của ngươi
135
Chương 135: Đi thăm Lũng Tịch Ngọc
136
Chương 136: Thì ra là Nguyệt Nô
137
Chương 137: Tình cảnh rối loạn này
138
Chương 138: Yêu giống như vỏ ốc, càng kéo càng nặng
139
Chương 139: Ấn tượng lúc đầu
140
Chương 140: Ác mộng kinh khủng
141
Chương 141: Khách không mời mà đến
142
Chương 142: Cái gọi là tỷ muội đoàn tụ
143
Chương 143: Muốn ngươi lúng túng
144
Chương 144: Ăn miếng trả miếng
145
Chương 145: Giấu giếm
146
Chương 146: Gặp Tử quý phi
147
Chương 147: Mẹ chồng nàng dâu nói chuyện
148
Chương 148: Những bí mật chưa từng biết
149
Chương 149: Dẫn nàng đi nhìn mặt trời mọc
150
Chương 150: Ác mộng một lần nữa
151
Chương 151: Giây phút hạnh phúc nhất
152
Chương 152: Phát bệnh
153
Chương 153: Trả sâm
154
Chương 154: Mưa gió liên miên tiễn người đi xa
155
Chương 155: Lần đầu tiên rời đi
156
Chương 156: Không có cách chữa
157
Chương 157: Lũng Tịch Ngọc bị chết cháy
158
Chương 158: Loạn cuộc, kiếp nạn của thâm cung
159
Chương 159: Hắn rất bình tĩnh
160
Chương 160: Bình tĩnh mới là có vấn đề
161
Chương 161: Phân tích thế cục
162
Chương 162: Mật hàm
163
Chương 163: Chim sẽ muốn tạo phản
164
Chương 164: Khanh Bật Liễu bị ám sát
165
Chương 165: Ta không có hài tử
166
Chương 166: Du y, ngươi nói có tin vui?
167
Chương 167: Lại chẩn đoán, không có hỉ mạch
168
Chương 168: Ta chỉ là muốn một đứa trẻ
169
Chương 169: Đây không phải hoa, đây là tâm
170
Chương 170: Ta rất nhớ hắn
171
Chương 171: Duy Trúc ở Quang Lộc Tự
172
Chương 172: Chuyện đến hồi kết thúc
173
Chương 173: Khống chế, quẫn thú tranh đấu
174
Chương 174: Cái chết của Khanh Bật Liễu
175
Chương 175: Cao tăng không cứu
176
Chương 176: Đem đôi mắt của ta cho nàng (nhất)
177
Chương 177: Đem đôi mắt ta cho nàng (nhị)
178
Chương 178: Ánh sáng trở lại (nhất)
179
Chương 179: Ánh sáng trở lại (nhị)
180
Chương 180: Hoa mộng tan cuộc
181
Chương 181: Ta đã trở về
182
Chương 182: Không cho đi nữa
183
Chương 183: Phong Hậu? Trở về rồi tính
184
Chương 184: Cuộc sống 囧囧 sau khi trở về
185
Chương 185: Phiên ngoại: Hai đứa nhỏ nhà Đông Phương