Chương 74: Quá Khứ Tiền Kiếp

Xung quanh động đều có kết giới rất mạnh, ta có thể nhìn xuyên qua kết giới và thấy một ngôi chùa lớn đối diện ngay ở ngọn núi bên kia, tiếng kinh phật cùng tiếng mõ vang vọng.

Ta ngơ ngác nhìn vào trong hang thì thấy Quỷ Thiên Vương đang nằm sấp trên một mảnh đá lớn, trước mặt là sách vở, bút mực và đang nắn nót từng chữ.

Từ phía xa, một cô bé chừng 12 tuổi chạy đến, ta nhận ra là Di Nhi nhưng đã lớn hơn một chút, trên tay cô bé cầm một gói lá, chạy xuyên qua kết giới như chẳng hề có gì.

Cô bé đặc biệt càng lớn càng xinh đẹp.

Trong này Quỷ Thiên Vương nhìn thấy cô bé liền vui mừng thốt lên:"Di Nhi đến rồi sao?"Cô bé đến ngồi cạnh Quỷ Thiên Vương, đặt tay lên vai hắn:"Tiểu Văn, ngươi xem, hôm nay có cơm trắng này.

Cái này là do ta được sư thầy trong chù cho đấy."Quỷ Thiên Vương nhấc đôi tay nặng nề đầy xích trói lên, cầm gói cơm:"Di Nhi cũng ăn đi.""Không, ta dành cho ngươi mà.

Ngươi ăn nhiều thì mới có sức phá phong ấn để ra ngoài chơi cùng ta với lại ngươi còn phải học chữ, ngươi nói muốn viết lại chuyện của chúng ta từ khi gặp nhau mà.""Ta nhất định sẽ học, ta còn học để vẽ Di Nhi ra giấy, Di Nhi càng lớn càng xinh đẹp nhất định sau này sẽ thành một đại mỹ nhân.""Chỉ giỏi nhịn bợ.

Ngươi ở đây mãi thì biết gì là đại mỹ nhân.

Đại mỹ nhân là những tiểu thư danh gia kìa chứ làm sao lại là đứa trẻ mồ côi như ta.

Sau này nhìn riết ngươi cũng chán ta thôi.""Không chán, không chán.

Di Nhi là xinh đẹp nhất, cả đời này nhìn một mình Di Nhi là đủ rồi.""Ngươi thật là hiểu biết hạn hẹp đấy.

Từ lúc ta 5 tuổi tìm thấy ngươi ở nơi này, ngươi luôn ở đây, không nhìn thấy được thiên hạ rộng lớn, đẹp đẽ ra sao đâu.

Mây núi, biển cả, mỹ nhân tuyệt sắc, tất cả đều sẽ khiến ngươi vừa nhìn đã mê muội.""Đẹp có bằng Di Nhi không?""Đẹp hơn nhiều! Ta cho ngươi biết, con người lớn lên sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra, biết thất tình lục dục, những cái đó sẽ trói buộc con người cả đời, trụ trì đã nói như vậy đó.""Thất tình lục dục là gì?""Thất tình chính là hỷ, nộ, ai, lạc, ái, ố.

Còn lục dục chính là: Nhãn dục, nhĩ dục, tỷ dục, thiệt dục, thân dục, ý dục.

Ngươi hiểu không?""Không hiểu.""Vậy thì đúng rồi, ta cũng không hiểu.

Ta chỉ biết con người rồi sẽ có yêu, có hận.""Yêu là gì?""Yêu hả? Ta nghe một người từng nói, yêu là cảm giác rất mới lạ, sẽ cảm thấy lúc nào cũng vui, nhìn thấy người mình yêu là tim đập loạn nhịp, người đó làm gì, mặc gì cũng đều xinh đẹp như hoa.""Có thứ cảm giác đó nữa sao? Vậy làm sao để biết đã yêu?""Ta không biết.

Nghe nói là khi chạm vào ngươi mình yêu sẽ có cảm giác rân rân, tê một chút.""Thì ra là vậy."Bọn họ nói chuyện vui vẻ với nhau như vậy càng làm ta thắc mắc.

Ta đứng dậy, thử bước đến chạm tay vào cô bé đó nhưng lại nhận ra đó chỉ là ảo ảnh.

Đây là ai đây? Tại sao lại có thể hiên ngang ra vào kết giới của Thiên tộc, lại còn thân thiết với Quỷ Thiên Vương như vậy, gọi hắn là Tiểu Văn nữa chứ! Chẳng lẽ..

cô bé này..

là..

thân phận của ta ở hạ giới lúc trước lịch kiếp?Cảnh tượng đang diễn ra trôi chảy thì đột nhiên chuyển cảnh khác.

Ta đang đứng trước cửa một căn nhà tranh, cô bé tên Di Nhi đó hớt hải chạy ra, trong cô bé đó đã lớn hơn rất nhiều, gương mặt lại giống hệt ta, Di Nhi vừa chạy vừa hét:"Ta không gả! Ta thà lấy gà trống còn hơn phải lấy một kẻ không quen biết!"Một phụ nữ chạy ra can ngăn:"Con gái, con đã 16 tuổi rồi, nên gả rồi.

Nhà này ở kinh thành là đệ nhất giàu có.

Con gả đi sẽ không hối hận đâu.""Ta không gả! Muốn gả thì bà gả đi! Bà đừng tưởng bà cho ta vài miếng ăn thì là cha mẹ của ta.

Người đó cho bà bao nhiêu thì mặc bà!"Nói rồi Di Nhi chạy đi thật nhanh.

Người phụ nữ lúc nãy tắc lưỡi:"Chậc, d8ứa con gái này quả đúng là cứng đầu.

Ta nhất định phải ép nó gả, vậy mới có thể lấy số tiền thưởng đó."Nghe bà ta nói vậy ta cũng ngời ngợi đoán ra là Di Nhi đã lớn tới tuổi gả chồng nên bị ép gả đi lên kinh thành.

Ta bỏ đi, tìm về chỗ hang động.

Di Nhi thật sự đang ở trong đó.

Cô ấy nằm lăn ra đất, ngay bên cạnh Quỷ Thiên Vương, thở dài:"Tiểu Văn, ta nuôi ngươi cũng rất lâu rồi.

Ngươi rốt cuộc là con gì vậy?"Quỷ Thiên Vương khép nép ngồi bên cạnh, ánh mắt dường như có gì đó đang giấu giếm, nhưng lại đầy triều mến:"Nàng muốn ta là con gì cũng được.""Ta cũng mong là vậy.

Nếu như ngươi là con người thì có thể đến hỏi cưới ta để cho cái nhà độc ác đó buông tha cho ta rồi.""Hỏi cưới là gì?""Là ngươi phải đem một thứ gì đó quý giá đến nhà ta ở, sau đó nhờ người làm chứng, xin được cầu thân.

Sau đó ta sẽ thành thân cùng ngươi.""Thành thân là gì?""Hầy..

nói với ngươi cũng không có ít gì.

Bà mai muốn mai mối cho ta với một nhà ở kinh thành để làm thiếp, nhà hắn ở trong thành là một kẻ giàu có, nhưng lại là một tay ăn chơi, hắn hơn ta tận 20 tuổi, có 5 thê tử rồi, năm đứa con.

Ta làm sao có thể gả cho hắn chứ!""Gả là gì?""Gả chính là việc một cô gái phải rời khỏi nhà của mình, đến nhà của người khác, ăn chung, ngủ chung với phu quân của mình sau đó thì sinh con.""Hả? Không được! Nàng không được sinh con cho kẻ khác! Nàng là của ta!""Ha ha ha ha..

Ngươi không phải chỉ là vật nuôi thôi sao?""Ta không phải vật nuôi.""Ờm.." Di Nhi nói tiếp: "Bao nhiêu năm nay ta dạy ngươi đọc chữ, dạy viết chữ, dạy đủ thứ đạo lý, giải thích biết bao nhiêu chuyện, ngay cả chuyện làm sao để cười ta cũng dạy cho ngươi nên giờ ngươi mới được thế này.

Đúng là thời gian trôi nhanh, 11 năm nhanh thật!""Bởi vì nhờ nàng mà ta mới được như vầy.

Cho nên, nàng phải là của ta.

Nàng chỉ được sinh con cho ta mà thôi."Di Nhi ngồi dậy, vỗ vai Quỷ Thiên Vương:"Ngươi đợi đi, sau này ta sẽ tìm cách đưa vào đây vài con vật, biết đâu ngươi chung loài thì có thể có con được.""Không phải.

Ta chỉ muốn nàng mà thôi!""Đừng đùa nữa, hôm nay ta mệt rồi, ta ngủ một chút đã."Quỷ Thiên Vương đột nhiên kéo Di Nhi vào lòng, Di Nhi hơi ngạc nhiên một chút:"Làm gì vậy?"Quỷ Thiên Vương: "Khi ta ở cạnh nàng, ta thấy tim đập rất mạnh.""Chắc do ta đẹp quá hả?"Nói rồi Di Nhi mỉm cười, đẩy Quỷ Thiên Vương ra rồi nằm xuống, thở dài:"Ta mệt rồi.

Tại sao lớn thì phải gả đi chứ?"Quỷ Thiên Vương lại nói: "Nàng gả cho ta đi.

Ta muốn có con rồi.

Nàng sinh con được không?"Di Nhi: "Ngươi có biết có con là phải làm gì không? Ngốc mà còn la lớn."Quỷ Thiên Vương: "Thì đương nhiên là làm cho nàng trở thành của ta rồi."Di Nhi: "Làm thế nào ngươi nói ta nghe thử xem? Không nói được thì im lặng, để ta ngủ yên."Quỷ Thiên Vương: "Ta đương nhiên là biết làm thế nào.

Nói sao thì đó cũng là bản năng của nam nhân mà.

Nàng không dạy, ta cũng biết làm."Di Nhi: "Ngươi là nam nhân sao? Ta cứ tưởng ngươi không có giới tính chứ!"Quỷ Thiên Vương: "Ta có giới tính mà.

Ta là nam nhân đó."Di Nhi: "Vậy ngươi chứng minh xem."Quỷ Thiên Vương: "Ta..

ta sợ sẽ làm nàng đau."Di Nhi bật cười: "Ngươi định cắn ta à?"Quỷ Thiên Vương: "Không phải.

Nàng là nữ nhân, nàng không hiểu đâu."Di Nhi: "Vậy ngươi chỉ cho ta làm sao để hiểu đi.

Không phải trước giờ ta cũng chỉ ngươi hay sao?"Quỷ Thiên Vương: "Vậy nàng cho ta làm sao? Ta làm thật, nàng không được khóc đó."Di Nhi: "Làm gì làm đi.

Chứng minh được ngươi là giống đực thì mai ta sẽ đem con vật giống cái tới, khỏi cần đem cả hai giống.

Ngươi làm đi, ta ngủ một chút, đừng có làm ta giật mình đó."Nói rồi, Di Nhi lăn quay nằm lên đùi Quỷ Thiên Vương rồi ngủ.

Quỷ Thiên Vương lúc đó đột nhiên thở mạnh, hắn nhìn từ chân tới đầu rồi đặt tay lên bụng Di Nhi, từ từ sờ xuống dưới.

Thấy vậy, ta hốt hoảng sợ hắn sẽ làm hại Di Nhi nên chạy tới, hét lên:"Không được làm! Di Nhi vẫn còn rất nhỏ, chưa hiểu gì đâu!"Quỷ Thiên Vương hoàn toàn không nghe thấy lời của ta.

Ta bối rối hết mức.

Quỷ Thiên Vương lại khòm xuống, hôn lên bụng của Di Nhi, ta nín thở đứng nhìn, hắn ngửi ngửi gì đó rồi quay lại hôn nhẹ lên môi Di Nhi.

Ta cứ nghĩ Quỷ Thiên Vương nhất định không bỏ qua cơ hội tốt này nhưng không ngờ hắn lại dừng lại không làm nữa.

Quỷ Thiên Vương đột nhiên suy nghĩ và ta lại nghe được suy nghĩ của hắn, hắn nghĩ: "Ta sẽ không để ai có được nàng.

Chỉ có thể là ta mà thôi."Vậy hóa ra Quỷ Thiên Vương và ta gặp nhau là như thế này.

Di Nhi là ta, ta ở thời điểm này xem Quỷ Thiên Vương như thú nuôi.

Sao ta không hề nhớ ra có những ký ức này vậy? Một cô gái ở với một yêu thú đáng sợ như hắn quả là quá nguy hiểm.

Di Nhi lại ngây thơ thế này sớm muộn gì cũng bị hắn hại đời.Di Nhi nằm yên đó ngủ rồi Quỷ Thiên Vương cùng nằm xuống cạnh cô.

Trong lòng tên quái vật này rốt cuộc đang nghĩ những gì? Nếu lỡ hắn có ý định làm gì đối với cô gái ngây thơ này thì ta biết phải làm sao? Chẳng lẽ ta phải chứng kiến bản thân mình bị tên không phải người này giằng xé?Ta lùi lại, rồi đột nhiên lại chuyển cảnh khác, Di Nhi đang đi bộ vui vẻ trên phố thì bất ngờ từ phía xa có một đám nam nữ chạy tới, túm lấy tóc của cô mà đánh.

Di Nhi chẳng hề kịp phản kháng, cô bị túm tóc đạp đầu xuống đất, một ả đàn bà mắng chửi:"Đồ hồ ly tinh! Dám dụ dỗ chồng người khác! Ả hồ ly thông đồng với con yêu thú trong núi hại người.".

Chapter
1 Chương 1: Quá Khứ Huy Hoàng Của Một Nữ Nhân Mê Trai
2 Chương 2: Quá Khứ Huy Hoàng Của Một Nữ Nhân Muốn Có Con
3 Chương 3: Đứa Trẻ Ngộ Nghĩnh Đanh Đá Hơn Ta Nghĩ
4 Chương 4: Chiến Trên Sa Trường Nhưng Lòng Vẫn Yêu
5 Chương 5: Chúng Ta Rõ Ràng Chưa Từng Hết Yêu
6 Chương 6: Lâu Quá Không Về Nhà Cũ Hôm Nay Về Lại Làm Con Dâu Dâng Trà Cho Người Yêu
7 Chương 7: Rõ Ràng Là Cũng Nhớ Ta Rất Nhiều Đây Mà
8 Chương 8: Có Một Đứa Trẻ Không Biết Trời Cao Đất Dày
9 Chương 9: Đúng Là Ta Nghĩ Cho Hắn Quá Nhiều Rồi
10 Chương 10: Ngây Thơ
11 Chương 11: Kẻ Ngốc
12 Chương 12: Hiện Tại
13 Chương 13: Thật Đáng Thương Nha!
14 Chương 14: Chán Thật! Lâu Quá Không Có Con Nên Cứ Thương Con Người Ta
15 Chương 15: Rãnh Quá Nên Lo Chuyện Bao Đồng
16 Chương 16: Nhìn Hắn Cũng Ngon
17 Chương 17: Sơn Gia Thật Đáng Sợ
18 Chương 18: Là Một Kẻ Cũng Biết Hại Người
19 Chương 19: Con Nít Thật Phiền
20 Chương 20: Sơn Gia Có Ma
21 Chương 21: Hắn Cũng Rất Nghe Lời
22 Chương 22: Vẫn Là Có Nam Sủng Vui Hơn
23 Chương 23: Tình Cảm Gia Đình Ta Chưa Từng Nếm Trải
24 Chương 24: Thằng Nhóc Ngu Ngốc
25 Chương 25: Đứng Giữa Hai Nam Nhân Thật Đau Đầu
26 Chương 26: Ở Hạ Giới
27 Chương 27: Ở Hạ Giới
28 Chương 28: Ở Hạ Giới
29 Chương 29: Ở Hạ Giới Đứa Trẻ Đáng Thương Lại Bị Ta Dụ Rồi!
30 Chương 30: Dụ Trẻ Là Biệt Tài Của Ta
31 Chương 31
32 Chương 32: Kẻ Đáng Ngờ
33 Chương 33: Kẻ Đáng Ngờ
34 Chương 34: Một Người Yêu Cái Đẹp Đừng Khinh Ta Dị Thường
35 Chương 35: Tâm Ta Giờ Này Chẳng Biết Rõ
36 Chương 36: Chuyện Gì Thế
37 Chương 37: Phiền Thật!
38 Chương 38: Ngu Ngốc!
39 Chương 39: Đoạn Nghiệp Duyên
40 Chương 40: Dứt Tình Ta Mộng Đại Nghiệp
41 Chương 41: Chiến Sự
42 Chương 42: Con Người Kiên Trì Nhất Mà Ta Biết
43 Chương 43: Về Trả Thù Sao
44 Chương 44: Đừng Trách Ta Vô Tình Ta Đâu Rãnh Quan Tâm Người Khác
45 Chương 45: Nữ Vương Cua Trai Bất Thành Còn Bị Đánh
46 Chương 46: Đã Thuộc Về Vĩ Vãng
47 Chương 47: Gặp Bằng Hữu Cũ Biết Được Vài Thứ Khá Bất Ngờ
48 Chương 48: Cái Nết Đánh Chết Cái Đẹp
49 Chương 49: Quá Nhiều Sự Mệt Mỏi
50 Chương 50: Ký Ức Đã Mất
51 Chương 51: Đại Chiến
52 Chương 52: Đại Chiến
53 Chương 53: Giết Đại Tướng Địch
54 Chương 54: Quá Nhiều Đàn Ông Trong Đời Ta
55 Chương 55: Một Chút Bất Lực Vì Đời Này Quá Đào Hoa
56 Chương 56: Thời Cuộc
57 Chương 57: Thời Cuộc
58 Chương 58: Thời Cuộc
59 Chương 59: Thứ Gì Đó Lảng Vảng Trong Đầu Ta
60 Chương 60: Thứ Đáng Đánh Đổi
61 Chương 61: Số Ta Hẩm Hiu Quá!
62 Chương 62: Gặp Phải Một Kẻ Si Tình
63 Chương 63: Nghiệp Duyên
64 Chương 64: Nghiệp Duyên
65 Chương 65: Vướng Phải Nghiệp
66 Chương 66: Trò Đùa Vui
67 Chương 67: Trò Đùa Vui
68 Chương 68: Trò Đùa Vui
69 Chương 69: Khả Năng Lãng Quên
70 Chương 70: Khả Năng Lỳ Đòn
71 Chương 71: Khả Năng Đeo Bám
72 Chương 72: Ở U Minh Giới
73 Chương 73: Ở U Minh Giới Quá Khứ Tiền Kiếp
74 Chương 74: Quá Khứ Tiền Kiếp
75 Chương 75: Quá Khứ Tiền Kiếp
76 Chương 76: Quá Khứ Tiền Kiếp
77 Chương 77: Quá Khứ Tiền Kiếp
78 Chương 78: Quá Khứ Tiền Kiếp
79 Chương 79: Quá Khứ Tiền Kiếp
80 Chương 80: Tỉnh Mộng Chút Đau Khổ Còn Vương Lại
81 Chương 81: Tỉnh Mộng Chút Đau Khổ Còn Vương Lại
82 Chương 82: Mưu
83 Chương 83: Mưu
84 Chương 84: Mưu
85 Chương 85: Mưu
86 Chương 86: Vô Cớ!
87 Chương 87: Vừa Gặp Lại Đã Ngứa Đòn
88 Chương 88: Vừa Gặp Lại Đã Ngứa Đòn
89 Chương 89: Lo Cho Thân Trước
90 Chương 90: Có Lại Mắt Rồi!
91 Chương 91: Đòi Hỏi Quá Rồi!
92 Chương 92: Nhờ Người Khác Sống Giùm
93 Chương 93: Thứ Ta Sợ Nhất Đến Rồi!
94 Chương 94: Thứ Ta Sợ Nhất Đến Rồi!
95 Chương 95: Quái Thú Muốn Ta
96 Chương 96: Quái Vật Muốn Ta
97 Chương 97: Quái Vật Nhưng Đầu Bò
98 Chương 98: Bị Quái Vật Hôn Là Loại Cảm Giác Khó Tả
99 Chương 99: Bí Kíp Lật Lọng
100 Chương 100: Quái Thú Là Kẻ Đa Nhân Cách Ư
101 Chương 101: Lại Được Làm Mẹ
102 Chương 102: Sự Cao Ngạo Thấm Nhuần Trong Máu
103 Chương 103: Gặp Lão Ma Quân
104 Chương 104: Gặp Lão Ma Quân
105 Chương 105: Làm Ta Quá Thất Vọng
106 Chương 106: Chuyện Quái Gì Thế
107 Chương 107: Nhiều Mối Nợ Đào Hoa
108 Chương 108: Chấp Niệm Không Buông
109 Chương 109: Chấp Niệm Không Buông
110 Chương 110: Lại Nợ Người Kiếp Duyên
111 Chương 111: Đâu Phải Đào Hoa Là Hữu Danh Vô Thực
112 Chương 112: Đâu Phải Đào Hoa Là Hữu Danh Vô Thực
113 Chương 113: Không Bá Đạo Sao Còn Là Ta
114 Chương 114: Không Bá Đạo Sao Còn Là Ta
115 Chương 115: Ngọc Quỷ Đáng Hận!
116 Chương 116: Tên Đàn Ông Nào Cũng Thèm Khát Ta
117 Chương 117: Thiệt Hại Không Ít
118 Chương 118: Thiệt Hại Không Ít
119 Chương 119: Chiến Với Thủy Quái
120 Chương 120: Nơi Đẹp Đẽ Cách Mấy Cũng Không Làm Lòng Ta Lãng Mạn Được
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145: Giây Phút Cuối Cùng
146 Chương 146: Day Dưa Cuộc Sống Đã Là Vô Nghĩa
147 Chương 147: Kẻ Cố Chấp Nhất Từ Đầu Đến Cuối Là Hắn
148 Chương 148: Làm Chuyện Vô Nghĩa
149 Chương 149: Đã Không Thiết Sống Thì Sống Chỉ Chờ Chết
150 Chương 150: Đã Không Thiết Sống Thì Sống Chỉ Chờ Chết
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153: Thời Kỳ Mới
154 Chương 154: Con Riêng Khó Tính
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157: Tuổi Già Đến Rất Mau
158 Chương 158: Người Vẫn Vô Tình
159 Chương 159: Người Vẫn Vô Tình
160 Chương 160: Quả Báo Của Khi Là Người Đào Hoa
161 Chương 161: Hiểu Lầm Tai Hại
162 Chương 162: Lại Thăm Quỷ Môn Quan
163 Chương 163: Tấm Chân Tình Chờ Ngày Được Đáp Lại Đến Mỏi Mòn
164 Chương 164: Tấm Chân Tình Chờ Ngày Được Đáp Lại Đến Mỏi Mòn
Chapter

Updated 164 Episodes

1
Chương 1: Quá Khứ Huy Hoàng Của Một Nữ Nhân Mê Trai
2
Chương 2: Quá Khứ Huy Hoàng Của Một Nữ Nhân Muốn Có Con
3
Chương 3: Đứa Trẻ Ngộ Nghĩnh Đanh Đá Hơn Ta Nghĩ
4
Chương 4: Chiến Trên Sa Trường Nhưng Lòng Vẫn Yêu
5
Chương 5: Chúng Ta Rõ Ràng Chưa Từng Hết Yêu
6
Chương 6: Lâu Quá Không Về Nhà Cũ Hôm Nay Về Lại Làm Con Dâu Dâng Trà Cho Người Yêu
7
Chương 7: Rõ Ràng Là Cũng Nhớ Ta Rất Nhiều Đây Mà
8
Chương 8: Có Một Đứa Trẻ Không Biết Trời Cao Đất Dày
9
Chương 9: Đúng Là Ta Nghĩ Cho Hắn Quá Nhiều Rồi
10
Chương 10: Ngây Thơ
11
Chương 11: Kẻ Ngốc
12
Chương 12: Hiện Tại
13
Chương 13: Thật Đáng Thương Nha!
14
Chương 14: Chán Thật! Lâu Quá Không Có Con Nên Cứ Thương Con Người Ta
15
Chương 15: Rãnh Quá Nên Lo Chuyện Bao Đồng
16
Chương 16: Nhìn Hắn Cũng Ngon
17
Chương 17: Sơn Gia Thật Đáng Sợ
18
Chương 18: Là Một Kẻ Cũng Biết Hại Người
19
Chương 19: Con Nít Thật Phiền
20
Chương 20: Sơn Gia Có Ma
21
Chương 21: Hắn Cũng Rất Nghe Lời
22
Chương 22: Vẫn Là Có Nam Sủng Vui Hơn
23
Chương 23: Tình Cảm Gia Đình Ta Chưa Từng Nếm Trải
24
Chương 24: Thằng Nhóc Ngu Ngốc
25
Chương 25: Đứng Giữa Hai Nam Nhân Thật Đau Đầu
26
Chương 26: Ở Hạ Giới
27
Chương 27: Ở Hạ Giới
28
Chương 28: Ở Hạ Giới
29
Chương 29: Ở Hạ Giới Đứa Trẻ Đáng Thương Lại Bị Ta Dụ Rồi!
30
Chương 30: Dụ Trẻ Là Biệt Tài Của Ta
31
Chương 31
32
Chương 32: Kẻ Đáng Ngờ
33
Chương 33: Kẻ Đáng Ngờ
34
Chương 34: Một Người Yêu Cái Đẹp Đừng Khinh Ta Dị Thường
35
Chương 35: Tâm Ta Giờ Này Chẳng Biết Rõ
36
Chương 36: Chuyện Gì Thế
37
Chương 37: Phiền Thật!
38
Chương 38: Ngu Ngốc!
39
Chương 39: Đoạn Nghiệp Duyên
40
Chương 40: Dứt Tình Ta Mộng Đại Nghiệp
41
Chương 41: Chiến Sự
42
Chương 42: Con Người Kiên Trì Nhất Mà Ta Biết
43
Chương 43: Về Trả Thù Sao
44
Chương 44: Đừng Trách Ta Vô Tình Ta Đâu Rãnh Quan Tâm Người Khác
45
Chương 45: Nữ Vương Cua Trai Bất Thành Còn Bị Đánh
46
Chương 46: Đã Thuộc Về Vĩ Vãng
47
Chương 47: Gặp Bằng Hữu Cũ Biết Được Vài Thứ Khá Bất Ngờ
48
Chương 48: Cái Nết Đánh Chết Cái Đẹp
49
Chương 49: Quá Nhiều Sự Mệt Mỏi
50
Chương 50: Ký Ức Đã Mất
51
Chương 51: Đại Chiến
52
Chương 52: Đại Chiến
53
Chương 53: Giết Đại Tướng Địch
54
Chương 54: Quá Nhiều Đàn Ông Trong Đời Ta
55
Chương 55: Một Chút Bất Lực Vì Đời Này Quá Đào Hoa
56
Chương 56: Thời Cuộc
57
Chương 57: Thời Cuộc
58
Chương 58: Thời Cuộc
59
Chương 59: Thứ Gì Đó Lảng Vảng Trong Đầu Ta
60
Chương 60: Thứ Đáng Đánh Đổi
61
Chương 61: Số Ta Hẩm Hiu Quá!
62
Chương 62: Gặp Phải Một Kẻ Si Tình
63
Chương 63: Nghiệp Duyên
64
Chương 64: Nghiệp Duyên
65
Chương 65: Vướng Phải Nghiệp
66
Chương 66: Trò Đùa Vui
67
Chương 67: Trò Đùa Vui
68
Chương 68: Trò Đùa Vui
69
Chương 69: Khả Năng Lãng Quên
70
Chương 70: Khả Năng Lỳ Đòn
71
Chương 71: Khả Năng Đeo Bám
72
Chương 72: Ở U Minh Giới
73
Chương 73: Ở U Minh Giới Quá Khứ Tiền Kiếp
74
Chương 74: Quá Khứ Tiền Kiếp
75
Chương 75: Quá Khứ Tiền Kiếp
76
Chương 76: Quá Khứ Tiền Kiếp
77
Chương 77: Quá Khứ Tiền Kiếp
78
Chương 78: Quá Khứ Tiền Kiếp
79
Chương 79: Quá Khứ Tiền Kiếp
80
Chương 80: Tỉnh Mộng Chút Đau Khổ Còn Vương Lại
81
Chương 81: Tỉnh Mộng Chút Đau Khổ Còn Vương Lại
82
Chương 82: Mưu
83
Chương 83: Mưu
84
Chương 84: Mưu
85
Chương 85: Mưu
86
Chương 86: Vô Cớ!
87
Chương 87: Vừa Gặp Lại Đã Ngứa Đòn
88
Chương 88: Vừa Gặp Lại Đã Ngứa Đòn
89
Chương 89: Lo Cho Thân Trước
90
Chương 90: Có Lại Mắt Rồi!
91
Chương 91: Đòi Hỏi Quá Rồi!
92
Chương 92: Nhờ Người Khác Sống Giùm
93
Chương 93: Thứ Ta Sợ Nhất Đến Rồi!
94
Chương 94: Thứ Ta Sợ Nhất Đến Rồi!
95
Chương 95: Quái Thú Muốn Ta
96
Chương 96: Quái Vật Muốn Ta
97
Chương 97: Quái Vật Nhưng Đầu Bò
98
Chương 98: Bị Quái Vật Hôn Là Loại Cảm Giác Khó Tả
99
Chương 99: Bí Kíp Lật Lọng
100
Chương 100: Quái Thú Là Kẻ Đa Nhân Cách Ư
101
Chương 101: Lại Được Làm Mẹ
102
Chương 102: Sự Cao Ngạo Thấm Nhuần Trong Máu
103
Chương 103: Gặp Lão Ma Quân
104
Chương 104: Gặp Lão Ma Quân
105
Chương 105: Làm Ta Quá Thất Vọng
106
Chương 106: Chuyện Quái Gì Thế
107
Chương 107: Nhiều Mối Nợ Đào Hoa
108
Chương 108: Chấp Niệm Không Buông
109
Chương 109: Chấp Niệm Không Buông
110
Chương 110: Lại Nợ Người Kiếp Duyên
111
Chương 111: Đâu Phải Đào Hoa Là Hữu Danh Vô Thực
112
Chương 112: Đâu Phải Đào Hoa Là Hữu Danh Vô Thực
113
Chương 113: Không Bá Đạo Sao Còn Là Ta
114
Chương 114: Không Bá Đạo Sao Còn Là Ta
115
Chương 115: Ngọc Quỷ Đáng Hận!
116
Chương 116: Tên Đàn Ông Nào Cũng Thèm Khát Ta
117
Chương 117: Thiệt Hại Không Ít
118
Chương 118: Thiệt Hại Không Ít
119
Chương 119: Chiến Với Thủy Quái
120
Chương 120: Nơi Đẹp Đẽ Cách Mấy Cũng Không Làm Lòng Ta Lãng Mạn Được
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145: Giây Phút Cuối Cùng
146
Chương 146: Day Dưa Cuộc Sống Đã Là Vô Nghĩa
147
Chương 147: Kẻ Cố Chấp Nhất Từ Đầu Đến Cuối Là Hắn
148
Chương 148: Làm Chuyện Vô Nghĩa
149
Chương 149: Đã Không Thiết Sống Thì Sống Chỉ Chờ Chết
150
Chương 150: Đã Không Thiết Sống Thì Sống Chỉ Chờ Chết
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153: Thời Kỳ Mới
154
Chương 154: Con Riêng Khó Tính
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157: Tuổi Già Đến Rất Mau
158
Chương 158: Người Vẫn Vô Tình
159
Chương 159: Người Vẫn Vô Tình
160
Chương 160: Quả Báo Của Khi Là Người Đào Hoa
161
Chương 161: Hiểu Lầm Tai Hại
162
Chương 162: Lại Thăm Quỷ Môn Quan
163
Chương 163: Tấm Chân Tình Chờ Ngày Được Đáp Lại Đến Mỏi Mòn
164
Chương 164: Tấm Chân Tình Chờ Ngày Được Đáp Lại Đến Mỏi Mòn