Chương 41: Không Cho Phép Ngươi Vì Ai Lại Rơi Nước Mắt Nữa!

Đây là..

nước mắt.

Rõ ràng gương mặt nàng béo tròn không có chút nào xinh đẹp, thậm chí còn có mấy phần buồn cười, đáng lẽ không thể nào làm cho người ta sinh ra thương tiếc.

Rõ ràng nếu ai đó liếc mắt nhìn dung mạo màng, sẽ không muốn nhìn đến lần thứ hai.

Đúng ra nên là như vậy.
Vậy nhưng, đôi mắt vì khóc mà bị nước mắt làm cho ʍôиɠ lung kia, lại làm hắn không thể dời tầm mắt.

Nước mắt long lanh ngưng tụ ở trong hốc mắt, theo độ cong gương mặt, một giọt một giọt tuôn rơi không dứt, tựa như đem trái tim băng giá từ lâu của hắn dần dần hòa tan.
Nước mắt kia, nhất định rất nóng, nếu không phải vậy thì tại sao hắn lại cảm thấy rất nóng.

Nghĩ đến nàng vì hắn đội mưa chạy tới, Tần Triệt xưa nay không biết, hắn lại có một loại tâm tình tên là kinh hỉ.

Nàng liều lĩnh mặc kệ mưa gió mà đến, nàng lo lắng không chút kiêng dè kiểm tra cho hắn, nàng vì hắn mà cảm thấy đau lòng, một chút, một chút ngưng tụ thành dòng nước ấm trước nay chưa từng có, dần dần tràn đầy.

Hắn cứ lẳng lặng nhìn nữ hài trước mặt luống cuống tay chân lau nước mắt, nhưng càng lau càng mãnh liệt, không làm sao ngừng được, trêи gương mặt vẻ lo lắng còn chưa tiêu tan lại thêm thất kinh, bối rối.

Người này, đang quan tâm hắn.
"Triệt nhi, sau này con sẽ gặp một người con gái vì con mà khóc, vì con mà cười, vì con mà đau, dù cho con có lạnh lùng, tàn nhẫn, cũng vẫn sẽ dành hết tình cảm cho con.

Nếu một ngày gặp phải một người như thế, Triệt nhi nhất định phải cố gắng nắm giữ, giữ nàng thật chặt, bởi vì, trêи đời này, người tốt với con vốn đã không nhiều, tuyệt đối không thể buông tay, biết không? Dù có chết, cũng không được buông tay."
Đôi mắt hắn dần dần trở nên thâm trầm, một loại cảm xúc hắc ám vặn vẹo đang sinh sôi.
Mà Hàn Phỉ vẫn còn đang lau nước mắt căn bản không hề biết chút nào, trong lòng lại tức giận mắng thầm hệ thống: "Đủ rồi! Cái nước mắt quỷ gì thế này! Làm sao lại không ngừng được?"
"Kí chủ, đây chính là thôi tình nước mắt a! Nhất định phải chảy đủ, mới có thể sinh ra sự cảm thông, thương xót a!"
Hàn Phỉ tức giận, con mắt cũng lau cũng phát hồng, nhìn rất đáng thương: "Nhưng hiện tại Cô Ma Ma không có ở đây! Ta khóc cho ai xem hả? Ta mới không cần ở trước mặt hắn khóc a! Xấu chết!"
Hàn Phỉ chỉ cần nghĩ đến lúc này mặt nàng vốn đã có bao nhiêu xấu, lại thêm nước mắt rơi đầy mặt, nhất định là vô cùng thê thảm! Mà nhất định lại bày ra trước mắt người đàn ông này.

Thật là vô cùng mất mặt a! Cái bộ dạng khóc lóc thảm thương này, hắn nhất định trong lòng ghét bỏ nàng chết đi! Hàn Phỉ thật sự khóc không ra nước mắt, đã có bao nhiêu bài học, nàng đáng lẽ không nên tin tưởng lời nói của cái hệ thống thối tha kia nhanh như vậy!

"Thật xin lỗi, ta có lỗi với Vương gia, ta, hức, ta vốn không muốn khóc, hức.." Khóc đến vô cùng lợi hại, Hàn Phỉ không tự chủ được phát ra tiếng nấc, trêи mặt nhất thời cũng hồng, liều mạng che miệng lại, vẫn không dừng được cơn nấc.
Điên rồi! Nàng sắp điên rồi! Còn người nào xui xẻo hơn nàng hay không a?
Ngay tại lúc chân tay Hàn Phỉ luống cuống, tay nàng đột nhiên bị nắm lại, một lực đạo nhẹ nhàng kéo một cái, bước chân nàng lảo đảo vài bước, ghé sát vào hắn, tấm mặt nạ màu bạc kia gần trong gang tấc, trong nháy mắt, hô hấp nàng cũng dừng lại.

Vào thời khắc này, gò má truyền đến cảm giác mát mẻ, như là có đồ vật gì, chạm vào mặt nàng.

Hàn Phỉ bất tri bất giác phản ứng lại, đó là tay hắn, đầu ngón tay rét lạnh của hắn đưa lên lông mi của nàng, nhẹ nhàng lau nước mắt.
Động tác này, tương đối dọa người, cũng tương đối kinh sợ.

Hàn Phỉ cơ hồ là trợn mắt lên nhìn hắn, phối hợp với đôi mắ nàng vốn đã không nhỏ, cái trợn mắt này, dưới khoảng cách gần như vậy, thật giống như mắt bò.
"Hức!" Lại là một tiếng nấc cụt không đúng lúc vang lên.

Tần Triệt nhịn không được, cười ra tiếng.

Hàn Phỉ đáy lòng hoảng hốt, vội vã đẩy hắn ra, quy quy củ củ quỳ xuống, nói: "Thật xin lỗi."

Tần Triệt đưa tay ra, chống hàm dưới, vẻ mặt có chút thả lỏng nhìn Hàn Phỉ, nói: "Ngươi có lỗi gì với ta?"
Giờ khắc này, nước mắt đã ngừng, Hàn Phỉ vui mừng không ngớt, mu bàn tay mạnh mẽ lau đi nước mắt, thấp giọng nói: "Hàn Phỉ quấy nhiễu Vương gia."
Tần Triệt nhẹ nhàng thở dài, nói: "Đúng là như vậy!"
Hàn Phỉ đáy lòng hơi hồi hộp một chút, âm thầm tức giận, nhất định là vừa rồi mình khóc quá xấu, đem hắn dọa cho phát sợ! Cái hệ thống này chính là tên thối tha không đáng tin! Còn cái thôi tình nước mắt quỷ kia! Nước mắt đòi mạng thì có!
"Vương gia tha thứ cho Hàn Phỉ! Ta, ta lần sau không dám nữa.."
Tần Triệt gật gù, nói: "Nếu có lần sau, sẽ giết chết ngươi."
Hàn Phỉ khóe miệng co giật: "..."
Tần Triệt câu câu khóe môi, lại mang theo một tia ý lạnh, nói: "Sau này, không cho phép ngươi vì bất cứ ai mà rơi nước mắt nữa."
Hàn Phỉ kinh ngạc: "Hả?"
Tần Triệt thản nhiên nói: "Đứng lên đi."
Hàn Phỉ mất công mất sức bò lên, cẩn thận từng li từng tí tới gần một chút, nói: "Vương gia, ta châm cứu cho ngài một chút đi, ngài, bây giờ ngài hẳn là rất đau.."
Hàn Phỉ chỉ nghĩ đến cảm giác đau đớn của hắn là đã thấy lo lắng, thế nhưng vị Vương gia này lại có vẻ bình tĩnh quá mức, nếu như không phải một bàn tay khác đang gắt gao nắm chặt, Hàn Phỉ đã nghĩ người này không có dây thần kinh cảm giác đau!
Tần Triệt a một tiếng, liền nhắm mắt lại.

Hàn Phỉ quen cửa quen nẻo lấy ra dây lụa lần trước buộc lên mắt mình, cái dây lụa này gần như đã là của Hàn Phỉ, vừa rồi nàng đã nhìn thấy, trêи đầu Vương gia đã có một sợi mới tinh, cùng với dây của nàng giống nhau như đúc.
Thế nhưng, nhắc tới cũng kỳ quái, Hàn Phỉ mỗi lần nhìn thấy hắn đều là tùy ý buộc tóc phía sau, vẫn không cột quan, điều này ở trong cung không phải là đại bất kính sao? Nhưng một Vương gia suốt ngày ở địa phương lạnh lẽo như lãnh cung thế này vốn đã đủ kỳ quái, hiện tại những thứ khác cũng không tính là gì, hay là không nên quản việc không đâu mới tốt.
Thu hồi tâm tư, Hàn Phỉ hết sức chuyên chú bắt đầu tiến hành trị liệu cho Tần Triệt, trong lúc nhất thời, trong phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người.

Ngoài cửa, Cô Ma Ma theo sau Hàn Phỉ mà tới, đã sớm bị ngăn cản, mà người ngăn cản nàng, chính là Tật Phong.
"Vương gia hạ lệnh không cho ai quấy rầy, ma ma xin đợi 1 chút."
Đối với Cô Ma Ma luôn một lòng vì Vương gia, thái độ của Tật Phong 10 phần cung kính, trêи mặt cũng nhiều hơn mấy phần tình cảm.

Cô Ma Ma nghe lời này, cũng không dám xông vào, không thể làm gì khác hơn là quy quy củ củ đợi ở bên ngoài.

Dù vậy vẫn sốt ruột nhìn về phía cửa phòng đang đóng chặt bên trong, nàng một đường theo Hàn Phỉ chạy tới, thế nhưng bởi vì thân thể đã già, đi đứng cũng không tiện, chớp mắt một cái liền đuổi không kịp.

Cô Ma Ma buồn bực, Hàn Phỉ này nhìn béo như vậy, bình thường bước đi cũng chậm rãi, làm sao vừa rồi lại giống như viên bóng chạy thật nhanh!
Chờ một lúc, trong phòng không thấy có động tĩnh gì, Cô Ma Ma thật sự không yên lòng, nói: "Vương gia ở bên trong sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"
Tật Phong chần chờ một hồi, nói: "Không biết."
"Chuyện này..

Hàn Phỉ ở bên trong làm cái gì? Đứa bé kia là thật tâm với Vương gia nhưng làm sao đến giờ vẫn chưa ra?"
"Ma ma không cần lo lắng, quyết định của Vương gia không phải là điều chúng ta có thể nghi ngờ."
"Nhưng thời gian đã trôi qua lâu như vậy, bọn họ ở bên trong.."
Lời nói của Cô Ma Ma còn chưa hết, đã thấy trong phòng truyền đến một tiếng nam nhân kêu rêи khe khẽ, cùng với một tiếng nữ tử yêu kiều, kèm theo là tiếng va chạm, một tiếng la vang lên cắt ngang sự yên tĩnh: "Ôi, Vương gia ngài nhẹ chút!" Ngoài cửa, sắc mặt hai người nhất thời xanh biếc..

Chapter
1 Chương 1: Ngươi! Mụ Mập Chết Dẫm!
2 Chương 2: Hệ Thống
3 Chương 3: Kí Ức Nguyên Thân
4 Chương 4: Người Cha Thừa Tướng
5 Chương 5: Đào Bảo Website Bán Hàng
6 Chương 6: Bánh Ngọt Có Độc
7 Chương 7: Tiểu Thiếu Gia Bệnh Tật
8 Chương 8: Cứu Hàn Văn Thư
9 Chương 9: Hàn An
10 Chương 10: Làm Khó Dễ
11 Chương 11: Người Kia
12 Chương 12: Ra Ngoài Phủ
13 Chương 13: Lời Đồn
14 Chương 14: Gây Khó Dễ
15 Chương 15: Bước Thứ Nhất Sinh Ra Thần Nữ
16 Chương 16: Hoàng Thượng Đến
17 Chương 17: Tâm Tư Hoàng Đế
18 Chương 18: Nếu Không Hoàn Thành Nhiệm Vụ
19 Chương 19: Ngày Đầu Tiên Ở A Mã Cung
20 Chương 20: Phạt Đứng
21 Chương 21: Người Đeo Mặt Nạ
22 Chương 22: Phong Hàn
23 Chương 23: Cô Ma Ma Áp Bách
24 Chương 24: Vương Gia Ấn Đường Của Ngài Biến Thành Màu Đen!
25 Chương 25: Nhớ Kĩ Lời Nói Hôm Nay Của Ngươi
26 Chương 26: Cái Gì Gọi Là Nam Thần
27 Chương 27: Tần Vương Bị Què!
28 Chương 28: Khen Thưởng Cuối Cùng
29 Chương 29: Thư Viện
30 Chương 30: Chỉ Cần 998 Tinh Tệ
31 Chương 31: Ngươi Đang Lo Lắng Cho Ta
32 Chương 32: Tin Tưởng Ta Một Lần
33 Chương 33: Cái Gọi Là Hệ Thống Chung Tình
34 Chương 34: Ngươi Rốt Cuộc Là Ai
35 Chương 35: Người Như Ngươi Không Xứng Có Được Chân Tâm
36 Chương 36: Mở Ra Độ Thiện Cảm
37 Chương 37: Mộng Cảnh Của Hắn
38 Chương 38: Ta Đã Chờ Nàng Rất Lâu
39 Chương 39: Tin Tức Trọng Đại
40 Chương 41: Không Cho Phép Ngươi Vì Ai Lại Rơi Nước Mắt Nữa!
41 Chương 42: Ta Bắt Được Ngươi Rồi
42 Chương 43: Lí Tương Quân Đàn
43 Chương 44: Có Vấn Đề Phải Tìm Nam Thần
44 Chương 46: Hắn Cười Từ Đây Bén Rễ Trong Lòng
45 Chương 47: Nha Hoàn Bị Khi Dễ
46 Chương 48: Ta Đánh Ngươi Đấy Ngươi Làm Gì Được Ta!
47 Chương 49: Ngươi Đồng Ý Gả Cho Vương Gia Không
48 Chương 51: Người Này Chưa Bao Giờ Tự Xưng Là Bản Vương!
49 Chương 55: Đêm Trước Lễ Mừng
50 Chương 61: Hỏa Nhãn Kim Tinh
51 Chương 68: Chấn Động
52 Chương 69: Giả Bộ Bệnh Đi Tìm Nam Thần
53 Chương 78: Diễu Võ Dương Oai
54 Chương 79: Thế Nào Gọi Là Thầy Thuốc
55 Chương 89: Ngươi Nghi Ngờ Ta
56 Chương 91: Một Nụ Hôn
57 Chương 92: Nhiệm Vụ Mới
58 Chương 93: Cấp S
59 Chương 94: Kẻ Xâm Lấn
60 Chương 107: Hạc Lão Thần Y
61 Chương 108: Hạc Lão Nghi Ngờ
62 Chương 109: Trúng Độc
63 Chương 123: Mặt Nạ Thảo Dược
64 Chương 124: Khen Thưởng Nhiệm Vụ
65 Chương 125: Hậu Di Chứng
66 Chương 126: Hàn Văn Thư Được Cứu
67 Chương 127: Người Rất Trọng Yếu
68 Chương 128: Giải Quyết Sự Tình
69 Chương 129: Ngươi Có Muốn Tự Kiểm Tra Chút Không
70 Chương 146: Lễ Vật
71 Chương 147: Được Ta Chờ Nàng
72 Chương 148: Giai Đoạn Thứ 2
73 Chương 149: Nhờ Vào Tề Ngộ Không
74 Chương 151: Đặt Tên
75 Chương 171: Một Tấm Bản Đồ
76 Chương 172: Đội Hộ Vệ Tụ Hội
77 Chương 197: Lần Đầu Tiên Giết Người
78 Chương 227: Bạch Cốt Tinh Khôi Nam
79 Chương 228: Thánh Điện
80 Chương 229: Các Đồng Chí Đã Khổ Cực Rồi!
81 Chương 231: Phỉ Tỷ Tỷ Muốn Gả Cho Ai
82 Chương 232: Thất Vọng
83 Chương 268: Chàng Bị Bệnh
84 Chương 269: Lần Thứ Hai Tăng Độ Thiện Cảm
85 Chương 309: Tiểu Bạch Nói Ngươi Rất Tốt
86 Chương 310: Tiến Nhập Vân Nến Quốc
87 Chương 311: Tiểu Bạch Gia Nhập
88 Chương 312: Nghi Ngờ Lẫn Nhau
89 Chương 355: Là Khởi Đầu Cũng Là Kết Thúc
90 Chương 398: Nghe Nói Hắn Muốn Thành Thân
91 Chương 399: Tiểu Bạch Đã Lâu Không Gặp!
92 Chương 400: Đây Không Phải Là Cái Ôm Nàng Muốn
93 Chương 443: Bảo Tàng Hạ Hầu Gia Thực Sự
94 Chương 444: Kho Vũ Khí
95 Chương 445: Khải Giáp Huynh Đệ
96 Chương 446: Ngươi Là Ta
97 Chương 447: Trở Lại Thế Giới Hiện Thực
98 Chương 494: Kế Vị
99 Chương 495: Đại Điển
100 Chương 496: Người Kế Vị
101 Chương 563: Tiếng Lòng Của Tật Phong
102 Chương 564: Thắng
103 Chương 565: Đào Mộ Cha Ngươi
104 Chương 566: Có Biến
105 Chương 567: Bệnh Điên Tái Xuất
106 Chương 639: 639: Lại Là Quan Tài​
107 Chương 640: 640: Mở Quan Tài​
108 Chương 641: 641: Tiểu Quái Vật​
109 Chương 642: 642: Đứa Nhỏ Ham Chơi​
110 Chương 643: 643: Khoảng Cách Với Tần Triệt​
111 Chương 644: 644: Tại Sao Không Nghe Ta​
112 Chương 717: 717: Khiêu Chiến Vị Trí Phủ Chủ​
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: Ngươi! Mụ Mập Chết Dẫm!
2
Chương 2: Hệ Thống
3
Chương 3: Kí Ức Nguyên Thân
4
Chương 4: Người Cha Thừa Tướng
5
Chương 5: Đào Bảo Website Bán Hàng
6
Chương 6: Bánh Ngọt Có Độc
7
Chương 7: Tiểu Thiếu Gia Bệnh Tật
8
Chương 8: Cứu Hàn Văn Thư
9
Chương 9: Hàn An
10
Chương 10: Làm Khó Dễ
11
Chương 11: Người Kia
12
Chương 12: Ra Ngoài Phủ
13
Chương 13: Lời Đồn
14
Chương 14: Gây Khó Dễ
15
Chương 15: Bước Thứ Nhất Sinh Ra Thần Nữ
16
Chương 16: Hoàng Thượng Đến
17
Chương 17: Tâm Tư Hoàng Đế
18
Chương 18: Nếu Không Hoàn Thành Nhiệm Vụ
19
Chương 19: Ngày Đầu Tiên Ở A Mã Cung
20
Chương 20: Phạt Đứng
21
Chương 21: Người Đeo Mặt Nạ
22
Chương 22: Phong Hàn
23
Chương 23: Cô Ma Ma Áp Bách
24
Chương 24: Vương Gia Ấn Đường Của Ngài Biến Thành Màu Đen!
25
Chương 25: Nhớ Kĩ Lời Nói Hôm Nay Của Ngươi
26
Chương 26: Cái Gì Gọi Là Nam Thần
27
Chương 27: Tần Vương Bị Què!
28
Chương 28: Khen Thưởng Cuối Cùng
29
Chương 29: Thư Viện
30
Chương 30: Chỉ Cần 998 Tinh Tệ
31
Chương 31: Ngươi Đang Lo Lắng Cho Ta
32
Chương 32: Tin Tưởng Ta Một Lần
33
Chương 33: Cái Gọi Là Hệ Thống Chung Tình
34
Chương 34: Ngươi Rốt Cuộc Là Ai
35
Chương 35: Người Như Ngươi Không Xứng Có Được Chân Tâm
36
Chương 36: Mở Ra Độ Thiện Cảm
37
Chương 37: Mộng Cảnh Của Hắn
38
Chương 38: Ta Đã Chờ Nàng Rất Lâu
39
Chương 39: Tin Tức Trọng Đại
40
Chương 41: Không Cho Phép Ngươi Vì Ai Lại Rơi Nước Mắt Nữa!
41
Chương 42: Ta Bắt Được Ngươi Rồi
42
Chương 43: Lí Tương Quân Đàn
43
Chương 44: Có Vấn Đề Phải Tìm Nam Thần
44
Chương 46: Hắn Cười Từ Đây Bén Rễ Trong Lòng
45
Chương 47: Nha Hoàn Bị Khi Dễ
46
Chương 48: Ta Đánh Ngươi Đấy Ngươi Làm Gì Được Ta!
47
Chương 49: Ngươi Đồng Ý Gả Cho Vương Gia Không
48
Chương 51: Người Này Chưa Bao Giờ Tự Xưng Là Bản Vương!
49
Chương 55: Đêm Trước Lễ Mừng
50
Chương 61: Hỏa Nhãn Kim Tinh
51
Chương 68: Chấn Động
52
Chương 69: Giả Bộ Bệnh Đi Tìm Nam Thần
53
Chương 78: Diễu Võ Dương Oai
54
Chương 79: Thế Nào Gọi Là Thầy Thuốc
55
Chương 89: Ngươi Nghi Ngờ Ta
56
Chương 91: Một Nụ Hôn
57
Chương 92: Nhiệm Vụ Mới
58
Chương 93: Cấp S
59
Chương 94: Kẻ Xâm Lấn
60
Chương 107: Hạc Lão Thần Y
61
Chương 108: Hạc Lão Nghi Ngờ
62
Chương 109: Trúng Độc
63
Chương 123: Mặt Nạ Thảo Dược
64
Chương 124: Khen Thưởng Nhiệm Vụ
65
Chương 125: Hậu Di Chứng
66
Chương 126: Hàn Văn Thư Được Cứu
67
Chương 127: Người Rất Trọng Yếu
68
Chương 128: Giải Quyết Sự Tình
69
Chương 129: Ngươi Có Muốn Tự Kiểm Tra Chút Không
70
Chương 146: Lễ Vật
71
Chương 147: Được Ta Chờ Nàng
72
Chương 148: Giai Đoạn Thứ 2
73
Chương 149: Nhờ Vào Tề Ngộ Không
74
Chương 151: Đặt Tên
75
Chương 171: Một Tấm Bản Đồ
76
Chương 172: Đội Hộ Vệ Tụ Hội
77
Chương 197: Lần Đầu Tiên Giết Người
78
Chương 227: Bạch Cốt Tinh Khôi Nam
79
Chương 228: Thánh Điện
80
Chương 229: Các Đồng Chí Đã Khổ Cực Rồi!
81
Chương 231: Phỉ Tỷ Tỷ Muốn Gả Cho Ai
82
Chương 232: Thất Vọng
83
Chương 268: Chàng Bị Bệnh
84
Chương 269: Lần Thứ Hai Tăng Độ Thiện Cảm
85
Chương 309: Tiểu Bạch Nói Ngươi Rất Tốt
86
Chương 310: Tiến Nhập Vân Nến Quốc
87
Chương 311: Tiểu Bạch Gia Nhập
88
Chương 312: Nghi Ngờ Lẫn Nhau
89
Chương 355: Là Khởi Đầu Cũng Là Kết Thúc
90
Chương 398: Nghe Nói Hắn Muốn Thành Thân
91
Chương 399: Tiểu Bạch Đã Lâu Không Gặp!
92
Chương 400: Đây Không Phải Là Cái Ôm Nàng Muốn
93
Chương 443: Bảo Tàng Hạ Hầu Gia Thực Sự
94
Chương 444: Kho Vũ Khí
95
Chương 445: Khải Giáp Huynh Đệ
96
Chương 446: Ngươi Là Ta
97
Chương 447: Trở Lại Thế Giới Hiện Thực
98
Chương 494: Kế Vị
99
Chương 495: Đại Điển
100
Chương 496: Người Kế Vị
101
Chương 563: Tiếng Lòng Của Tật Phong
102
Chương 564: Thắng
103
Chương 565: Đào Mộ Cha Ngươi
104
Chương 566: Có Biến
105
Chương 567: Bệnh Điên Tái Xuất
106
Chương 639: 639: Lại Là Quan Tài​
107
Chương 640: 640: Mở Quan Tài​
108
Chương 641: 641: Tiểu Quái Vật​
109
Chương 642: 642: Đứa Nhỏ Ham Chơi​
110
Chương 643: 643: Khoảng Cách Với Tần Triệt​
111
Chương 644: 644: Tại Sao Không Nghe Ta​
112
Chương 717: 717: Khiêu Chiến Vị Trí Phủ Chủ​