Chương 27: Tần Vương Bị Què!

Hàn Phỉ nhất thời cứng đờ, cẩn thận từng li từng tí một rút về tay, thời điểm nàng muốn bò lên, nhưng mắt cá chân lại tê rần, đau đến nỗi nàng lại đổ về phía trước lần nữa, lúc này lại càng kề sát vào Vương gian kia hơn.
Hàn Phỉ suy nghĩ muốn chết đều có, nhưng cùng lúc đó, nàng cũng cảm thấy kỳ quái, trọng tải của nàng đè xuống như thế, sao Vương gia một điểm phản ứng cũng không có.

Huống chi, nàng còn không chỉ đè xuống một lần, vị Vương gia này sửng sốt đến mức quên cả động đậy sao.
Nhưng Vương gia không động, Cô Ma Ma lại động, bà cơ hồ là thô lỗ tiến lên, vồ một cái vào cánh tay Hàn Phỉ, liền muốn kéo nàng dậy, nhưng bằng vào khí lực của bà làm sao có khả năng lôi kéo được Hàn Phỉ lên đây?
Xem Hàn Phỉ không động đậy chút nào liền biết a.
"Hàn Phỉ! Còn không mau đứng lên cho ta! Ngươi, ngươi đây là muốn làm hại Vương gia à!"
Cô Ma Ma tức giận đến ngay cả lời cũng nói không rõ ràng, sắc mặt thay đổi, suýt nữa ngất đi.
Hàn Phỉ vẻ mặt đưa đám, nói: "Ma Ma, chân ta bị trật rồi! Ta, ta đau!"
Cô Ma Ma đảo mắt nhìn, quả thật không sai, Hàn Phỉ lộ ra mắt cá chân có chút sưng, lập tức không biết làm thế nào mới tốt, vô ý thức nhìn về phía Vương gia.
Hàn Phỉ cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn, nỗ lực để thân thể mình giảm thiểu cùng hắn tiếp xúc, thế nhưng mắt cá chân bị thương đau đến nỗi làm cho sắc mặt nàng thay đổi, nàng biết mắt cá chân của mình sợ là chệch khớp, nếu như là ngày trước, cùng lắm chính mình nắn lại là tốt rồi, thế nhưng với hình thể của nàng hiện tại căn bản không làm được.
Uốn cong eo cũng không thấy chân mình, chớ nói gì tới mưu toan đụng tới!
Hàn Phỉ vừa đau vừa tức, lại một lần nữa tự nhủ, nàng nhất định phải giảm béo! Nhất định phải giảm béo!
Thế nhưng giảm béo là chuyện tương lai, có qua được tình hình trước mắt không rồi hãy nói.
Hàn Phỉ thấp giọng nói: "Thật xin lỗi, ta không phải cố ý, nhưng chân ta bị trật, ta không đứng lên nổi."

Người kia mở miệng: "Cút."
Một chữ vang lên mạnh mẽ, không một chút do dự.
Hàn Phỉ uất ức phát khóc, nàng vốn cực kỳ sợ đau, hiện tại còn bởi vì thể trọng của mình nên không thể tự chữa trị, đã vậy còn bị người ta lăng nhục, rõ ràng nàng có lòng tốt đến giúp, vậy mà người đàn ông này vẫn băng lãnh như thế!
Tên bệnh tật này dựa vào cái gì mà nói chuyện với người khác như thế!
Hàn Phỉ dù tức điên nhưng cũng không dám hé răng, bởi vì hệ thống vẫn còn ở nơi này, vừa rồi nàng bất quá mới nhục mạ nam thần một câu liền bị hệ thống trừng phạt, loại cảm giác không cách nào khống chế chính mình kia dọa cho nàng phải nhịn xuống hết bao nhiêu oán khí.
Cô Ma Ma cũng vội vã, đối mặt với một núi thịt như Hàn Phỉ, nàng kéo cũng kéo không được, lại không thể gọi người đến!
"Hàn Phỉ, ngươi trước tiên bò qua đây, không được tựa trêи người Vương gia nữa."
Cuối cùng, Cô Ma Ma chỉ có thể nói như vậy, nhưng trong giọng nói giống như đang che giấu một cái gì đó.
Hàn Phỉ hơi sửng sốt, cũng nhận ra được quái dị, nàng thật sự nhìn thấy sự căm ghét trong ánh mắt người đàn ông này, hận không được đem nàng ném đi, thế nhưng từ đầu đến cuối, hắn đều không có đẩy nàng ra, hoặc là đứng dậy rời đi.
Cái này khiến Hàn Phỉ có chút để bụng, đồng thời nàng nghĩ đến cảm giác xoa bóp lúc trước, trong đầu nàng lập tức nảy ra một suy nghĩ quỷ dị.
"Ngươi, ngươi tại sao không đứng dậy?"
Lời nói của Hàn Phỉ làm cả bầu không khí trong nháy mắt trở nên áp lực.
Cô Ma Ma đối với Hàn Phỉ đã tuyệt vọng, thậm chí đã chuẩn bị vì nàng mà liều mạng cầu xin, dù sao người cũng là nàng mang đến.
Lúc này, Hàn Phỉ cảm nhận được trong cặp mắt kia nguyên bản chỉ có căm ghét, trong nháy mắt liền biến thành băng lãnh, giống như tâm tình chập chờn vừa rồi chỉ là ảo giác.
Người đàn ông này, lại một lần nữa biến trở về dáng vẻ lần đầu gặp gỡ, bộ dáng không hề tức giận.
Hắn nói: "Ngươi muốn biết sao?"
Hàn Phỉ đần độn gật đầu.
Hắn câu lên một nụ cười lạnh lẽo, nói: "Nếu như biết rõ thì người sẽ làm gì?"
Hàn Phỉ co lại, nói: "Ngươi..

Chân ngươi.."
Người kia nhắm mắt, dáng vẻ giống như uể oải nói: "Tật Phong."
Một vệt bóng đen đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, quỳ một chân trêи đất, cực kỳ cung kính cúi đầu nói: "Có thuộc hạ."
Hàn Phỉ trước lúc người mặc áo đen này xuất hiện đã ngửi thấy một mùi máu tanh, đó là mùi máu tanh còn mới, nhịp tim nàng bất giác đập như trống trận.
"Đem nàng lôi ra ngoài."
"Vâng, chủ nhân."

Dứt lời, ngay lúc Hàn Phỉ chưa kịp phản ứng, một luồng lực đạo mạnh mẽ đem nàng kéo ra, chật vật lăn trêи mặt đất hai vòng, đau đến nỗi nước mắt nàng cũng rơi xuống, y phục trêи người cũng dính đầy tro bụi.
Nhưng lần này Hàn Phỉ không dám hé răng, ngay khi người kia ghé sát vào nàng Hàn Phỉ liền phát hiện cả người hắn sặc mùi máu tanh nồng đến mức làm người buồn nôn.
"Thuộc hạ trở về muộn, xin Vương gia trách tội."
Người kia chỉ nhàn nhạt trả lời: "Lui xuống trước đi."
"Vâng!"
Trong chớp mắt, người gọi là Tật Phong kia đã biến mất.
Nhưng Hàn Phỉ biết rõ, nam nhân cả người đầy mùi máu kia nhất định ẩn nấp ở một góc nào đó, nàng đối với hành vi điếc không sợ súng ngã vào trêи thân người đàn ông này của mình mà đổ mồ hôi lạnh.
Nếu như, nếu như người mặc áo đen này về sớm một chút, ở thời điểm nàng đụng vào Vương gia phỏng chừng sẽ bị vứt đi như một đống rác rưởi, đến lúc đó sợ không chỉ là trật mắt cá chân đâu, e là cột sống cũng đều bị gãy a!
Đang khϊế͙p͙ sợ cùng cực, Hàn Phỉ nằm trêи mặt đất cứ như vậy ngước đầu lên, nhìn mặt người đàn ông kia, sau đó lại nhìn hai chân hắn, đột nhiên nói: "Ngươi căn bản không thể đứng lên."
Cô Ma Ma lớn tiếng gọi: "Hàn Phỉ! Im miệng!"
Hàn Phỉ không nghe, liền quật cường nhìn người đàn ông kia, nói tiếp: "Chân ngươi rất mềm, căn bản không có bắp thịt, ngươi không đứng lên nổi là bởi vì..

ngươi bị què.

Ngươi, ngươi là Tần Vương!"
Vừa dứt lời, Hàn Phỉ vô cùng sửng sốt.
Người đàn ông trước mặt này, thân thể gầy yếu đến khó tin, thậm chí chỉ vì ăn phải thực vật tương khắc mà dẫn tới trúng độc nhẹ, mạch đập ngổn ngang, yếu ớt đến nỗi gần như không thể cảm nhận được, phảng phất bất cứ lúc nào đều sẽ mất mạng.
Mà bây giờ..
Nam nhân gầy yếu này, thậm chí còn bị què.

Cảm giác quái dị của cặp chân kia, Hàn Phỉ rốt cục hiểu rõ là vì cái gì, dáng dấp như vậy là do đôi chân quanh năm không thể vận động mà ra.
Không trách được, người đàn ông này từ đầu đến cuối lại không hề rời khỏi cái ghế kia.
Không trách được, người đàn ông này bất luận nàng có chèn ép thế nào trêи thân hắn cũng không động đậy.
Không trách được, người đàn ông này lại không thể bài tiết bình thường mà giải độc.
Mà tất cả, chỉ vì hắn bị què!
Trong trí nhớ của nguyên thân, thì chỉ có một vị Vương gia bởi vì què mà bị người trong thiên hạ cười nhạo, sống cuộc đời vô cùng thê lương.

Lần này A Mã Cung mở ra, cũng vì người đó mà tìm bạn trăm năm.

Đó chính là Tần Vương, Tần Triệt.
Hàn Phỉ kinh hãi ngốc tại chỗ, con mắt trừng trừng nhìn hắn, xuyên thấu qua tấm mặt nạ màu bạc kia, nàng căn bản không nhìn thấy vẻ mặt hiện tại của hắn, thế nhưng ánh mắt hắn lại rét lạnh đến mức có thể đóng băng nàng.
Hắn nhắm mắt lại, nhàn nhạt nói: "Tật Phong, xử lí nàng ta đi."
Sau một khắc, vệt bóng đen lần thứ hai vô ảnh vô tung xuất hiện, một cái dao găm lóe hàn quang ngay lập tức kề sát vào cổ Hàn Phỉ, sau một khắc liền muốn cắt đứt cổ họng nàng.
Ở bước ngoặt sinh tử đầy nguy hiểm, Hàn Phỉ rống to: "Chờ một chút! Ta có thể trị hết cho ngươi!".

Chapter
1 Chương 1: Ngươi! Mụ Mập Chết Dẫm!
2 Chương 2: Hệ Thống
3 Chương 3: Kí Ức Nguyên Thân
4 Chương 4: Người Cha Thừa Tướng
5 Chương 5: Đào Bảo Website Bán Hàng
6 Chương 6: Bánh Ngọt Có Độc
7 Chương 7: Tiểu Thiếu Gia Bệnh Tật
8 Chương 8: Cứu Hàn Văn Thư
9 Chương 9: Hàn An
10 Chương 10: Làm Khó Dễ
11 Chương 11: Người Kia
12 Chương 12: Ra Ngoài Phủ
13 Chương 13: Lời Đồn
14 Chương 14: Gây Khó Dễ
15 Chương 15: Bước Thứ Nhất Sinh Ra Thần Nữ
16 Chương 16: Hoàng Thượng Đến
17 Chương 17: Tâm Tư Hoàng Đế
18 Chương 18: Nếu Không Hoàn Thành Nhiệm Vụ
19 Chương 19: Ngày Đầu Tiên Ở A Mã Cung
20 Chương 20: Phạt Đứng
21 Chương 21: Người Đeo Mặt Nạ
22 Chương 22: Phong Hàn
23 Chương 23: Cô Ma Ma Áp Bách
24 Chương 24: Vương Gia Ấn Đường Của Ngài Biến Thành Màu Đen!
25 Chương 25: Nhớ Kĩ Lời Nói Hôm Nay Của Ngươi
26 Chương 26: Cái Gì Gọi Là Nam Thần
27 Chương 27: Tần Vương Bị Què!
28 Chương 28: Khen Thưởng Cuối Cùng
29 Chương 29: Thư Viện
30 Chương 30: Chỉ Cần 998 Tinh Tệ
31 Chương 31: Ngươi Đang Lo Lắng Cho Ta
32 Chương 32: Tin Tưởng Ta Một Lần
33 Chương 33: Cái Gọi Là Hệ Thống Chung Tình
34 Chương 34: Ngươi Rốt Cuộc Là Ai
35 Chương 35: Người Như Ngươi Không Xứng Có Được Chân Tâm
36 Chương 36: Mở Ra Độ Thiện Cảm
37 Chương 37: Mộng Cảnh Của Hắn
38 Chương 38: Ta Đã Chờ Nàng Rất Lâu
39 Chương 39: Tin Tức Trọng Đại
40 Chương 41: Không Cho Phép Ngươi Vì Ai Lại Rơi Nước Mắt Nữa!
41 Chương 42: Ta Bắt Được Ngươi Rồi
42 Chương 43: Lí Tương Quân Đàn
43 Chương 44: Có Vấn Đề Phải Tìm Nam Thần
44 Chương 46: Hắn Cười Từ Đây Bén Rễ Trong Lòng
45 Chương 47: Nha Hoàn Bị Khi Dễ
46 Chương 48: Ta Đánh Ngươi Đấy Ngươi Làm Gì Được Ta!
47 Chương 49: Ngươi Đồng Ý Gả Cho Vương Gia Không
48 Chương 51: Người Này Chưa Bao Giờ Tự Xưng Là Bản Vương!
49 Chương 55: Đêm Trước Lễ Mừng
50 Chương 61: Hỏa Nhãn Kim Tinh
51 Chương 68: Chấn Động
52 Chương 69: Giả Bộ Bệnh Đi Tìm Nam Thần
53 Chương 78: Diễu Võ Dương Oai
54 Chương 79: Thế Nào Gọi Là Thầy Thuốc
55 Chương 89: Ngươi Nghi Ngờ Ta
56 Chương 91: Một Nụ Hôn
57 Chương 92: Nhiệm Vụ Mới
58 Chương 93: Cấp S
59 Chương 94: Kẻ Xâm Lấn
60 Chương 107: Hạc Lão Thần Y
61 Chương 108: Hạc Lão Nghi Ngờ
62 Chương 109: Trúng Độc
63 Chương 123: Mặt Nạ Thảo Dược
64 Chương 124: Khen Thưởng Nhiệm Vụ
65 Chương 125: Hậu Di Chứng
66 Chương 126: Hàn Văn Thư Được Cứu
67 Chương 127: Người Rất Trọng Yếu
68 Chương 128: Giải Quyết Sự Tình
69 Chương 129: Ngươi Có Muốn Tự Kiểm Tra Chút Không
70 Chương 146: Lễ Vật
71 Chương 147: Được Ta Chờ Nàng
72 Chương 148: Giai Đoạn Thứ 2
73 Chương 149: Nhờ Vào Tề Ngộ Không
74 Chương 151: Đặt Tên
75 Chương 171: Một Tấm Bản Đồ
76 Chương 172: Đội Hộ Vệ Tụ Hội
77 Chương 197: Lần Đầu Tiên Giết Người
78 Chương 227: Bạch Cốt Tinh Khôi Nam
79 Chương 228: Thánh Điện
80 Chương 229: Các Đồng Chí Đã Khổ Cực Rồi!
81 Chương 231: Phỉ Tỷ Tỷ Muốn Gả Cho Ai
82 Chương 232: Thất Vọng
83 Chương 268: Chàng Bị Bệnh
84 Chương 269: Lần Thứ Hai Tăng Độ Thiện Cảm
85 Chương 309: Tiểu Bạch Nói Ngươi Rất Tốt
86 Chương 310: Tiến Nhập Vân Nến Quốc
87 Chương 311: Tiểu Bạch Gia Nhập
88 Chương 312: Nghi Ngờ Lẫn Nhau
89 Chương 355: Là Khởi Đầu Cũng Là Kết Thúc
90 Chương 398: Nghe Nói Hắn Muốn Thành Thân
91 Chương 399: Tiểu Bạch Đã Lâu Không Gặp!
92 Chương 400: Đây Không Phải Là Cái Ôm Nàng Muốn
93 Chương 443: Bảo Tàng Hạ Hầu Gia Thực Sự
94 Chương 444: Kho Vũ Khí
95 Chương 445: Khải Giáp Huynh Đệ
96 Chương 446: Ngươi Là Ta
97 Chương 447: Trở Lại Thế Giới Hiện Thực
98 Chương 494: Kế Vị
99 Chương 495: Đại Điển
100 Chương 496: Người Kế Vị
101 Chương 563: Tiếng Lòng Của Tật Phong
102 Chương 564: Thắng
103 Chương 565: Đào Mộ Cha Ngươi
104 Chương 566: Có Biến
105 Chương 567: Bệnh Điên Tái Xuất
106 Chương 639: 639: Lại Là Quan Tài​
107 Chương 640: 640: Mở Quan Tài​
108 Chương 641: 641: Tiểu Quái Vật​
109 Chương 642: 642: Đứa Nhỏ Ham Chơi​
110 Chương 643: 643: Khoảng Cách Với Tần Triệt​
111 Chương 644: 644: Tại Sao Không Nghe Ta​
112 Chương 717: 717: Khiêu Chiến Vị Trí Phủ Chủ​
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: Ngươi! Mụ Mập Chết Dẫm!
2
Chương 2: Hệ Thống
3
Chương 3: Kí Ức Nguyên Thân
4
Chương 4: Người Cha Thừa Tướng
5
Chương 5: Đào Bảo Website Bán Hàng
6
Chương 6: Bánh Ngọt Có Độc
7
Chương 7: Tiểu Thiếu Gia Bệnh Tật
8
Chương 8: Cứu Hàn Văn Thư
9
Chương 9: Hàn An
10
Chương 10: Làm Khó Dễ
11
Chương 11: Người Kia
12
Chương 12: Ra Ngoài Phủ
13
Chương 13: Lời Đồn
14
Chương 14: Gây Khó Dễ
15
Chương 15: Bước Thứ Nhất Sinh Ra Thần Nữ
16
Chương 16: Hoàng Thượng Đến
17
Chương 17: Tâm Tư Hoàng Đế
18
Chương 18: Nếu Không Hoàn Thành Nhiệm Vụ
19
Chương 19: Ngày Đầu Tiên Ở A Mã Cung
20
Chương 20: Phạt Đứng
21
Chương 21: Người Đeo Mặt Nạ
22
Chương 22: Phong Hàn
23
Chương 23: Cô Ma Ma Áp Bách
24
Chương 24: Vương Gia Ấn Đường Của Ngài Biến Thành Màu Đen!
25
Chương 25: Nhớ Kĩ Lời Nói Hôm Nay Của Ngươi
26
Chương 26: Cái Gì Gọi Là Nam Thần
27
Chương 27: Tần Vương Bị Què!
28
Chương 28: Khen Thưởng Cuối Cùng
29
Chương 29: Thư Viện
30
Chương 30: Chỉ Cần 998 Tinh Tệ
31
Chương 31: Ngươi Đang Lo Lắng Cho Ta
32
Chương 32: Tin Tưởng Ta Một Lần
33
Chương 33: Cái Gọi Là Hệ Thống Chung Tình
34
Chương 34: Ngươi Rốt Cuộc Là Ai
35
Chương 35: Người Như Ngươi Không Xứng Có Được Chân Tâm
36
Chương 36: Mở Ra Độ Thiện Cảm
37
Chương 37: Mộng Cảnh Của Hắn
38
Chương 38: Ta Đã Chờ Nàng Rất Lâu
39
Chương 39: Tin Tức Trọng Đại
40
Chương 41: Không Cho Phép Ngươi Vì Ai Lại Rơi Nước Mắt Nữa!
41
Chương 42: Ta Bắt Được Ngươi Rồi
42
Chương 43: Lí Tương Quân Đàn
43
Chương 44: Có Vấn Đề Phải Tìm Nam Thần
44
Chương 46: Hắn Cười Từ Đây Bén Rễ Trong Lòng
45
Chương 47: Nha Hoàn Bị Khi Dễ
46
Chương 48: Ta Đánh Ngươi Đấy Ngươi Làm Gì Được Ta!
47
Chương 49: Ngươi Đồng Ý Gả Cho Vương Gia Không
48
Chương 51: Người Này Chưa Bao Giờ Tự Xưng Là Bản Vương!
49
Chương 55: Đêm Trước Lễ Mừng
50
Chương 61: Hỏa Nhãn Kim Tinh
51
Chương 68: Chấn Động
52
Chương 69: Giả Bộ Bệnh Đi Tìm Nam Thần
53
Chương 78: Diễu Võ Dương Oai
54
Chương 79: Thế Nào Gọi Là Thầy Thuốc
55
Chương 89: Ngươi Nghi Ngờ Ta
56
Chương 91: Một Nụ Hôn
57
Chương 92: Nhiệm Vụ Mới
58
Chương 93: Cấp S
59
Chương 94: Kẻ Xâm Lấn
60
Chương 107: Hạc Lão Thần Y
61
Chương 108: Hạc Lão Nghi Ngờ
62
Chương 109: Trúng Độc
63
Chương 123: Mặt Nạ Thảo Dược
64
Chương 124: Khen Thưởng Nhiệm Vụ
65
Chương 125: Hậu Di Chứng
66
Chương 126: Hàn Văn Thư Được Cứu
67
Chương 127: Người Rất Trọng Yếu
68
Chương 128: Giải Quyết Sự Tình
69
Chương 129: Ngươi Có Muốn Tự Kiểm Tra Chút Không
70
Chương 146: Lễ Vật
71
Chương 147: Được Ta Chờ Nàng
72
Chương 148: Giai Đoạn Thứ 2
73
Chương 149: Nhờ Vào Tề Ngộ Không
74
Chương 151: Đặt Tên
75
Chương 171: Một Tấm Bản Đồ
76
Chương 172: Đội Hộ Vệ Tụ Hội
77
Chương 197: Lần Đầu Tiên Giết Người
78
Chương 227: Bạch Cốt Tinh Khôi Nam
79
Chương 228: Thánh Điện
80
Chương 229: Các Đồng Chí Đã Khổ Cực Rồi!
81
Chương 231: Phỉ Tỷ Tỷ Muốn Gả Cho Ai
82
Chương 232: Thất Vọng
83
Chương 268: Chàng Bị Bệnh
84
Chương 269: Lần Thứ Hai Tăng Độ Thiện Cảm
85
Chương 309: Tiểu Bạch Nói Ngươi Rất Tốt
86
Chương 310: Tiến Nhập Vân Nến Quốc
87
Chương 311: Tiểu Bạch Gia Nhập
88
Chương 312: Nghi Ngờ Lẫn Nhau
89
Chương 355: Là Khởi Đầu Cũng Là Kết Thúc
90
Chương 398: Nghe Nói Hắn Muốn Thành Thân
91
Chương 399: Tiểu Bạch Đã Lâu Không Gặp!
92
Chương 400: Đây Không Phải Là Cái Ôm Nàng Muốn
93
Chương 443: Bảo Tàng Hạ Hầu Gia Thực Sự
94
Chương 444: Kho Vũ Khí
95
Chương 445: Khải Giáp Huynh Đệ
96
Chương 446: Ngươi Là Ta
97
Chương 447: Trở Lại Thế Giới Hiện Thực
98
Chương 494: Kế Vị
99
Chương 495: Đại Điển
100
Chương 496: Người Kế Vị
101
Chương 563: Tiếng Lòng Của Tật Phong
102
Chương 564: Thắng
103
Chương 565: Đào Mộ Cha Ngươi
104
Chương 566: Có Biến
105
Chương 567: Bệnh Điên Tái Xuất
106
Chương 639: 639: Lại Là Quan Tài​
107
Chương 640: 640: Mở Quan Tài​
108
Chương 641: 641: Tiểu Quái Vật​
109
Chương 642: 642: Đứa Nhỏ Ham Chơi​
110
Chương 643: 643: Khoảng Cách Với Tần Triệt​
111
Chương 644: 644: Tại Sao Không Nghe Ta​
112
Chương 717: 717: Khiêu Chiến Vị Trí Phủ Chủ​