Chương 9: 9: Hôn Lên

"Nhẹ chút, nhẹ chút, nhẹ chút." Mộc Chẩm Khê căng thẳng, nhìn động tác cắt chỉ của bác sĩ, mỗi lần gỡ ra từng chút, có thể nhìn thấy những lỗ nhỏ do vết khâu để lại trên da đầu Tiếu Cẩn, xung quanh miệng vết thương đỏ ửng ghê người.
Ngón tay Tiếu Cẩn trắng bệch, nàng nắm chặt tay Mộc Chẩm Khê.

Nếu không phải bác sĩ yêu cầu nàng ngồi ngay ngắn, có lẽ hiện tại nàng đã nép vào trong ngực người kia.
So với đau đớn khi khâu vết thương thì cắt chỉ thật không đáng nói, vết thương Tiếu Cẩn lành lại rất tốt, đau hơn một chút so với khi bị giật tóc, nhưng hai người nắm tay nhau như thể đang trải qua sinh tử làm bác sĩ dở khóc dở cười.
Bác sĩ đặt kéo và nhíp cắt chỉ trên tay xuống, nói: "Được rồi."
Tiếu Cẩn nhắm chặt hai mắt, mắt điếc tai ngơ.
Mãi cho đến khi Mộc Chẩm Khê rút tay ra, nhẹ nhàng vỗ về mu bàn tay nàng, nói: "Được rồi."
Tiếu Cẩn mới mở mắt ra nói: "Cảm ơn bác sĩ."
Bác sĩ gật đầu, cười ôn hòa, cất dụng cụ rồi rời đi.
Mộc Chẩm Khê bình tĩnh tránh động tác Tiếu Cẩn đi đến ôm cô, đứng dậy, hất cằm về phía cửa, nói: "Tôi đi làm thủ tục xuất viện cho em."
Tiếu Cẩn vờ như không để ý, đôi mắt cong thành trăng non mỉm cười: "Được rồi."
Mộc Chẩm Khê mở cửa phòng đi ra ngoài, bước chân càng lúc càng nặng nề, cuối cùng cô hoàn toàn mê mang, có phải cô đã làm sai hay không? Cho dù Tiếu Cẩn bị mất trí nhớ, cô cũng không nên vương vấn không dứt với nàng.
Thở dài trong lòng, hi vọng rằng Tiếu Cẩn có những manh mối khác trong điện thoại và túi xách của nàng, có thể tìm được bạn bè hiện tại của nàng càng tốt.
Không hiểu sao cô luôn có linh cảm không tốt.
Linh cảm này đã trở thành hiện thực sau khi cô trở lại phòng bệnh.

Cô và Tiếu Cẩn kiểm tra vật dụng tùy thân mà nàng mang theo.
Túi xách của Tiếu Cẩn được mở ra, mọi thứ trong đó được đặt trên giường rõ ràng, để Mộc Chẩm Khê kiểm tra thoải mái: mỹ phẩm, gương nhỏ, ví tiền, chìa khóa, Kindle.
Mộc Chẩm Khê luôn cảm thấy độ cong khỏe môi nàng hơi quá mức rực rỡ.
Tiếu Cẩn vẻ mặt vô tội mà mong chờ, hỏi: "Chúng ta ở đâu đây?"
Mộc Chẩm Khê cười không nói lời nào, mở ví tiền ra, tiền giấy, chứng minh, thẻ ngân hàng, không có thứ gì giá trị.

Mộc Chẩm Khê suy nghĩ một lúc rồi nói: "Đưa điện thoại của em cho tôi xem chút?"
Tiếu Cẩn ngoan ngoãn đưa điện thoại cho cô.
Mộc Chẩm Khê nheo mắt, tìm kiếm trong danh bạ WeChat, nhấp vào từng hình đại diện của mỗi người để xem lịch sử trò chuyện, đều không có đề cập tới nơi ở hiện tại của nàng.
Có một vài người bạn liên lạc, nhưng giọng điệu không có vẻ gì là thân thiết, cô thực sự lo lắng khi tùy tiện giao Tiếu Cẩn cho những người này.
Mộc Chẩm Khê quay đầu nhìn Tiếu Cẩn, một lúc lâu sau, cô đưa ra quyết định.
"Em về nhà với tôi."

Mộc Chẩm Khê cúi đầu, gom mấy thứ vương vãi trên giường cho vào túi xách.

Tại lúc cô không nhìn thấy, Tiếu Cẩn hơi cau mày.

Tại sao Mộc Chẩm Khê nói "về nhà với tôi" mà không phải là "chúng ta về nhà"? Chẳng lẽ hai người không sống cùng nhau sao?
Căn phòng mình thuê không phải là nơi tạm dùng để nghỉ ngơi khi cãi nhau, mà là chỗ ở lâu dài?
Mộc Chẩm Khê ngẩng đầu lên, Tiếu Cẩn chuyển sang nụ cười bình thường trong một giây, đưa tay về phía Mộc Chẩm Khê, chờ cô dẫn mình.

Không thể hôn môi, nhưng có thể nắm tay chứ? Hai ngày nay cũng đã nắm tay nhiều rồi.
Mộc Chẩm Khê nghĩ về điều đó trong khoảng một giây, sau đó thỏa hiệp nắm tay nàng.

Khi hơi ấm hòa vào nhau, tim cô đập nhanh một nhịp.
Trước đây, Tiếu Cẩn có chút thể hàn, vào mùa đông, ba lớp bên ngoài bao bọc như bánh chưng.

Sau khi ở bên Mộc Chẩm Khê, cô cố gắng dùng mọi cách để giữ ấm cho nàng.
Trong lòng Mộc Chẩm Khê dường như bị thứ gì đó chạm nhẹ, ký ức như thác lũ ùa về, nhịn không khỏi hắng giọng.
Tiếu Cẩn nghiêng đầu kỳ quái hỏi cô: "Làm sao vậy?"
Mộc Chẩm Khê không dám nhìn thẳng vào nàng, nói: "Không có gì." Chỉ là hơi khát nước.
Cô tiến lên một bước, nói, "Chúng ta đi thôi."
Tiếu Cẩn nói "Ồ" rồi bước theo từng bước nhỏ.
Tâm tư cô có chút không đúng, bước chân vô thức vừa gấp vừa nhanh.

Tiếu Cẩn không theo kịp, đi nhanh sẽ bị chóng mặt, kéo tay cô: "Chậm một chút."
"Xin lỗi." Vẻ xấu hổ hiện lên khuôn mặt của Mộc Chẩm Khê, bước chậm lại.
Hai người chậm rãi đi ra ngoài.

Suy nghĩ của Tiếu Cẩn quay trở lại, trên mặt hiện lên một nụ cười không có ý tốt, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Mộc Chẩm Khê.

Vốn dĩ, Mộc Chẩm Khê đã cố gắng không nhớ về những hồi ức kia.

Bị nàng nhìn với ánh mắt như vậy, suy nghĩ trong đầu cô càng ngày càng kịch liệt, cuối cùng thật xấu hổ lỗ tai đỏ bừng.
Tiếu Cẩn hơi nhón chân lên, ghé sát tai cô thì thầm: "Mộc Chẩm Khê." Giọng điệu của nàng thật nhẹ, mỗi chữ đều không nặng không nhẹ mà rơi vào lòng cô, tạo ra một hố nhỏ.
Theo từng chữ của nàng, hơi thở ấm áp xộc thẳng vào lỗ tai nhạy cảm của Mộc Chẩm Khê, làm cô nghĩ tới một ít cảnh tượng nào đó trong quá khứ.
Cô dừng lại.
Bàn tay Tiếu Cẩn chọc vào má cô, nóng như bị bỏng, biết rồi còn cố hỏi: "Sao mặt chị lại đỏ thế?"
Mộc Chẩm Khê cố gắng giả vờ bình tĩnh nói: "Nóng quá."
Tiếu Cẩn cười: "Thật sao?" Nhưng rõ ràng trong bệnh viện có bật máy lạnh.
Giấu đầu lòi đuôi, vừa nói Mộc Chẩm Khê vừa dùng tay quạt, không quên kéo Tiếu Cẩn xuống nước: "Em không nóng à?"
"Không nóng đâu."
Nàng vẫn nói chuyện bên tai Mộc Chẩm Khê, hứng thú nhìn dái tai trắng mềm mỏng manh càng ngày càng đỏ, cho đến khi lan ra cả vành tai, cuối cùng rời khỏi tầm mắt của nàng.
Hả?
Tiếu Cẩn đuổi kịp hai bước, nắm tay cô lại: "Chờ em một chút."
Mộc Chẩm Khê cố tình điều chỉnh tốc độ để không làm Tiếu Cẩn chóng mặt, không cho nàng có cơ hội nói điều gì nữa.

Sau khi xuống thang máy, Mộc Chẩm Khê đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, khôi phục dáng vẻ bình thường.
Tiếu Cẩn cảm thấy tiếc nuối.
Mộc Chẩm Khê lấy điện thoại ra gọi xe, rất nhanh đã có người nhận đơn.

Tiếu Cẩn tò mò hỏi vài câu, đây là cái gì, dùng thế nào, Mộc Chẩm Khê đều trả lời.

Mỗi lần đều có cảm giác nàng giống như đứa trẻ, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Tiếu Cẩn, cô lại không cảm thấy như vậy.

Người kia rõ ràng là khuôn mặt của một người phụ nữ trưởng thành xinh đẹp, chẳng qua là thần thái có chút ngây thơ.
Ý niệm quay trở lại, nếu cô nhớ không lầm thì trước kia, Tiếu Cẩn không ngây thơ như vậy.
Mộc Chẩm Khê nheo mắt nhìn người trước mặt vài giây, sao đột nhiên cảm thấy người kia ngây thơ quá mức? Là do ký ức 10 năm đứt gãy tạo thành sao?
Tiếu Cẩn nhận ra ánh mắt của cô, ngẩng đầu lên, cười với cô, lại giơ điện thoại lên, cho cô xem ứng dụng taxi: "Em tải xuống được rồi, chắc dùng rất đơn giản."
"Ừ." Mộc Chẩm Khê kìm nén đáng ngờ.

Sau hai ba phút, một chiếc Toyota bật đèn xi-nhan, dừng lại bên đường, Mộc Chẩm Khê dắt Tiếu Cẩn đi qua, một tay mở cửa, một tay bảo vệ nóc xe để nàng lên trước, sau đó tự mình ngồi vào.
Xe Toyota vững vàng chạy trên đường, Tiếu Cẩn nhìn ra ngoài cửa sổ xe, không giấu nổi sự ngạc nhiên.
Mộc Chẩm Khê nhìn vẻ mặt của nàng, không khỏi suy nghĩ, liệu mấy năm nay, lúc em ấy về nước cũng giống như vậy sao? Hoặc là, có bao giờ em ấy tìm mình trong đám đông không?
—— "Em đã ở một mình bao nhiêu năm nay.

Sau khi về nước, em chưa quen với cuộc sống nơi đây.

Một người bạn nói, nếu không thì giới thiệu cho em một chút, không nghĩ tới thật trùng hợp, gặp được chị."
Những gì Tiếu Cẩn nói trong buổi hẹn hôm đó bỗng vang lên bên tai cô, nhiều năm như vậy, nàng vẫn luôn một mình sao? Vì cái gì?
Mộc Chẩm Khê cụp mắt xuống, hàng mi dài của cô run lên.
Tiếu Cẩn ấn tay vào nút bên cạnh cửa xe, cửa sổ hơi hạ xuống, gió thổi vào làm thần trí Mộc Chẩm Khê trở lại.

Mộc Chẩm Khê đóng cửa sổ, chỉ chỉ vào đầu Tiếu Cẩn với ánh mắt trách cứ.
Tiếu Cẩn cười, lè lưỡi với cô.
Tài xế nhìn vào gương chiếu hậu, nói: "Các cô từ nơi khác tới sao?"
Mộc Chẩm Khê nói bằng tiếng địa phương: "Không phải, chúng tôi đều là người địa phương, đến nơi khác mấy năm mà thôi, Lâm Thành thay đổi quá nhiều, em ấy không nhận ra."
Tài xế cười nói: "Trách không được, tôi thấy cô ấy luôn nhìn ra ngoài." Anh ta dường như quen thuộc, "Các cô đã đến nơi nào vậy?"
Mộc Chẩm Khê bỏ qua mình, nói, "Nước ngoài."
Giọng điệu của tài xế lộ vẻ kinh ngạc và ngưỡng mộ: "Du học trở về nha." Nói tiếp, "Con tôi năm nay học cấp 3, tôi cũng muốn cho con đi du học.

Cô thấy đi nước nào tốt hơn, Châu Âu hay Mỹ?"
Tiêu Cẩm chậm rãi chớp mắt, ánh mắt hơi ngưng tụ.
Mình đã đi nước ngoài sao? Hẳn là như vậy, vậy Mộc Chẩm Khê ở đâu? Không học đại học, chị ấy đã ở đâu suốt những năm qua? Theo tính cách của chị ấy, rất có thể chị ấy sẽ không đi nước ngoài với mình mà sẽ ở nhà với bà ngoại.
Đúng rồi, bà ngoại của chị ấy đâu rồi? Tại sao ở bệnh viện lâu như vậy lại không nghe chị ấy đề cập qua, cũng không nhận được cuộc gọi nào của bà ngoại?
Nàng liếc nhìn Mộc Chẩm Khê khuôn mặt ôn hòa đang trò chuyện với tài xế, không hiểu sao nàng cảm thấy có chút sợ hãi, trực giác khiến nàng kìm nén vấn đề này.
Tài xế nói rất nhiều.

Mấy năm nay, Mộc Chẩm Khê đã đi khắp Bắc Nam, có thể nói chuyện với bất kỳ ai.

Dọc đường đi, căn bản hai người không ngừng nói, trò chuyện vui vẻ.

Tiếu Cẩn hơi ghen tị kéo tay Mộc Chẩm Khê.
Mộc Chẩm Khê quay đầu lại nhìn cô, nụ cười vẫn còn đó: "Làm sao vậy?"
Tiếu Cẩn cau mày, thấp giọng nói: "Ồ, em hơi chóng mặt."

Mộc Chẩm Khê ngừng nói ngay lập tức, quan tâm hỏi: "Ừ.

Có phải rất khó chịu không?" Cô nhìn cảnh vật bên đường, tính toán xem có nên trở lại bệnh viện ở thêm hai ngày.
Tiếu Cẩn tự nhiên dựa đầu vào vai cô nói: "Không có, chỉ một chút thôi, em nghỉ ngơi một lúc là được."
Thân thể Mộc Chẩm Khê cứng đờ trong chốc lát, sau đó ép mình thả lỏng từ từ, không né tránh, để mặc nàng tựa vào.
Tiếu Cẩn nhắm mắt lại, ở một góc mà Mộc Chẩm Khê không thể nhìn thấy được, khóe môi cong lên.
Tài xế dừng xe ở cổng tiểu khu.

Ngay khi Mộc Chẩm Khê định gọi Tiếu Cẩn, nàng ngồi thẳng người, vui vẻ nói: "Đến rồi sao?"
Mộc Chẩm Khê nói: "Đến rồi."
Cô mở cửa xe bên phải, xuống trước rồi đỡ Tiếu Cẩn xuống.

Tiếu Cẩn đứng ở cổng tiểu khu, nhìn vào cánh cổng cũng như môi trường và cơ sở vật chất xung quanh, có thể đoán được đây là một tiểu khu cao cấp xa hoa.
Mộc Chẩm Khê quẹt thẻ gác cổng, hai người cùng nhau đi vào.

Tiếu Cẩn nhìn xung quanh, giống như khắc ghi cảnh tượng vào trong lòng.
Bước vào tòa nhà, Mộc Chẩm Khê quẹt thẻ thang máy.

Trên đường đi tới tầng 27, phải nhập bảo mật kép: vân tay và mật khẩu số.

Mộc Chẩm Khê mở cửa, bước vào trước, thở nhẹ một hơi rồi bật công tắc đèn trên tường.
Cô đã tưởng tượng người đầu tiên đến nhà mình sẽ là ai, mười năm trước là Tiếu Cẩn, mười năm sau lại vẫn là nàng.

Mộc Chẩm Khê cong khóe môi tự giễu, thầm nghĩ: Đây chẳng lẽ là ý trời sao?
"Vào đi." Mộc Chẩm Khê lấy một đôi dép mới từ tủ giày, cúi xuống đặt trước mặt Tiếu Cẩn.
Tiếu Cẩn tự nhiên đưa tay ra, Mộc Chẩm Khê cũng rất tự nhiên để nàng nắm tay mình, căn bản còn chưa kịp suy nghĩ.

Khi cô phản ứng lại, Tiếu Cẩn đã đỡ lấy tay cô, bắt đầu thay giày.
Cô mang dép lê, bước trên sàn gỗ, Mộc Chẩm Khê muốn kéo tay ra, bị Tiếu Cẩn nắm chặt lại, cô nhướng mắt ngạc nhiên.
Ánh đèn huyền quan từ trên cao chiếu xuống, chiếu vào đôi mắt đen nhánh của Tiếu Cẩn, càng lúc càng thâm thúy.

Ánh mắt của nàng dần trở nên càn rỡ, đóng băng nơi khóe môi của Mộc Chẩm Khê.
Nàng nhón chân lên hôn..

Chapter
1 Chương 1: 1: Chín Năm Ba Tháng Năm Ngày Đã Lâu Không Gặp
2 Chương 2: 2: Ánh Mắt Ta Chạm Nhau Đáy Lòng Ta Rung Động
3 Chương 3: 3: Chị Là Ai
4 Chương 4: 4: Chúng Ta Từng Làm Chuyện Đó Chưa
5 Chương 5: 5: Chúng Ta Bên Nhau Nhiều Năm Như Vậy Đã Từng Phát Sinh Quan Hệ Chưa
6 Chương 6: 6: Hôn Một Cái
7 Chương 7: 7: Chị Có Thể Hôn Em Một Cái Được Không
8 Chương 8: 8: Phải Làm Gì Trong Trường Hợp Thiếu Dưỡng Khí Khi Hôn
9 Chương 9: 9: Hôn Lên
10 Chương 10: 10: Ở Chung
11 Chương 11: 11: Đầu Ngón Tay Còn Lưu Lại Độ Ấm Của Tiếu Cẩn
12 Chương 12: 12: Nụ Hôn Vị Dâu Tây
13 Chương 13: 13: Từ Từ Dán Cánh Môi Vào
14 Chương 14: 14: Bỗng Dưng Tim Đập Dữ Dội
15 Chương 15: 15: Về Nhà Với Tôi
16 Chương 16: 16: Giữ Chặt Tôi Đừng Để Bị Lạc
17 Chương 17: 17: Tấn Công Ngực
18 Chương 18: 18: Thở Gấp
19 Chương 19: 19: Ôm Lấy Cô Và Hôn
20 Chương 20: 20: Nụ Hôn Tinh Mịn Rơi Xuống
21 Chương 21: 21: Chúng Tôi Đang Ở Bên Nhau
22 Chương 22: 22: Tôi Không Còn Thích Em Nữa Tôi Yêu Em
23 Chương 23: 23: Người Em Thích
24 Chương 24: 24: Cậu Thật Sự Có Thể Mang Cậu Ấy Tới
25 Chương 25: 25: Chúng Tớ Đã Ở Bên Nhau Mười Năm
26 Chương 26: 26: Cô Có Phải Tôi Đã Gặp Cô Ở Đâu Rồi Không
27 Chương 27: 27: Tớ Muốn Chờ Em Ấy
28 Chương 28: 28: Không Khí Dường Như Bất Chợt Đổ Mưa Ẩm Ướt Dinh Dính
29 Chương 29: 29: Hoa Gương Trăng Nước Của Cô Khói Lửa Nhân Gian Của Cô
30 Chương 30: 30: Cao Trung 1 - Lần Đầu Tiên Gặp Nhau
31 Chương 31: 31: Lột Trần Từng Lớp Từng Lớp Một
32 Chương 32: 32: Tại Sao Em Lại Tới Nữa
33 Chương 33: 33: Có Loại Nào Thích Hợp Không
34 Chương 34: 34: Rốt Cuộc Làm Thế Nào Em Mới Có Thể Hoàn Toàn Từ Bỏ
35 Chương 35: 35: Nếu Như Chị Bằng Lòng Em Mãi Mãi Yêu Chị
36 Chương 36: 36: Chúng Ta Quay Lại Với Nhau Đi!
37 Chương 37: 37: Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm Chỉ Có Một Lần Trong Đời
38 Chương 38: 38: Đến Gần Chị Ấy Hơn
39 Chương 39: 39: Thích Cậu
40 Chương 40: 40: Tiếu Cẩn Chị Yêu Em
41 Chương 41: 41: Chị Thích Em Nhất
42 Chương 42: 42: Chỉ Cần Có Tình Yêu
43 Chương 43: 43: Yêu Lại Từ Đầu
44 Chương 44: 44: Vị Ngọt Của Tình Yêu
45 Chương 45: 45: Ngược Cẩu
46 Chương 46: 46: Cao Trung 2 - Tớ Biết Cậu Cậu Là Người Đứng Nhất Khối!
47 Chương 47: 47: Đôi Môi Đỏ Mọng Như Hoa Hồng Chậm Rãi Áp Vào
48 Chương 48: 48: Bàn Tay Tặng Hoa Hồng Bao Giờ Cũng Phảng Phất Hương Thơm
49 Chương 49: 49: Cao Trung 3 - Liếm Vào Lòng Bàn Tay
50 Chương 50: 50: Mở Cửa
51 Chương 51: 51: Chân Tướng
52 Chương 52: 52: Tớ Thích Cậu Còn Không Kịp
53 Chương 53: 53: Yêu Đương
54 Chương 54: 54: Trên Người Toàn Là Hơi Thở Của Cô Rất Mê Người
55 Chương 55: 55: Ướt
56 Chương 56: 56: Nhớ Chị
57 Chương 57: 57: Ngọt
58 Chương 58: 58: Chị Muốn Ăn Gì - Em
59 Chương 59: 59: Hồi Ức
60 Chương 60: 60: Em Muốn Kết Hôn Với Chị
61 Chương 61: 61: Bạn Gái Của Tôi
62 Chương 62: 62: Nụ Hôn Trúc Trắc Và Đơn Thuần
63 Chương 63: 63: Đôi Vợ Vợ Già
64 Chương 64: 64: Công Khai Vui Vẻ
65 Chương 65: 65: Đi Cùng Em
66 Chương 66: 66: Chị Có Thích Trẻ Con Không
67 Chương 67: 67: Tiếu Cẩn Xấu Hổ
68 Chương 68: 68: Không Có Ai Khác Chỉ Có Mình Em
69 Chương 69: 69: Tôi Có Bạn Gái Rồi
70 Chương 70: 70: Thời Hạn Thử Nghiệm Yêu Đương
71 Chương 71: 71: Thời Hạn Là Một Vạn Năm
72 Chương 72: 72: Nụ Hôn Mạnh Mẽ
73 Chương 73: 73: Hôn Người Ấy
74 Chương 74: 74: Yêu Tinh Làm Nũng
75 Chương 75: 75: Vợ À
76 Chương 76: 76: Em Muốn Làm Chị
77 Chương 77: 77: Chị Ở Lại Với Em Đi
78 Chương 78: 78: Mời Gọi
79 Chương 79: 79: Không Được Tỏ Ra Đáng Yêu
80 Chương 80: 80: Bạn Gái Của Cháu
81 Chương 81: 81: Được Người Khác Giao Phó Phải Cố Gắng Hết Sức
82 Chương 82: 82: Vợ Tôi Là Thiên Hạ Đệ Nhất
83 Chương 83: 83: Về Nhà Với Vợ
84 Chương 84: 84: Bác Sĩ Mau Cứu Con Gái Tôi!
85 Chương 85: 85: Chân Tướng Được Tiết Lộ Thượng
86 Chương 86: 86: Chân Tướng Được Tiết Lộ Hạ
87 Chương 87: 87: Không Thể Giải Thích Được Tại Sao Chị Yêu Em
88 Chương 88: 88: Chị Yêu Em
89 Chương 89: 89: Nổi Bật
90 Chương 90: 90: Chị Nhẹ Một Chút
91 Chương 91: 91: Bảo Bối
92 Chương 92: 92: Em Muốn
93 Chương 93: 93: Em Muốn Ăn
94 Chương 94: 94: Đứa Trẻ
95 Chương 95: 95: Muốn Sinh Con
96 Chương 96: 96: Tiếu Cẩn Nâng Mí Mắt Lên Bình Tĩnh Liếc Nhìn Cô Ấy
97 Chương 97: 97: Tớ Sẽ Canh Giữ Tro Cốt Của Cậu Ấy
98 Chương 98: 98: Không Thể Giải Thích Được Nhưng Trái Tim Lại Rung Động
99 Chương 99: 99: Yêu Là Không Bao Giờ Dừng Lại
100 Chương 100: 100: Để Chị Chăm Sóc Em Một Đời Một Kiếp
101 Chương 101: 101: Phiên Ngoại 1 - Tiếu Công
102 Chương 102: 102: Phiên Ngoại 2 - Có Bảo Bảo Rồi
103 Chương 103: 103: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 1
104 Chương 104: 104: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 2
105 Chương 105: 105: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 3
106 Chương 106: 106: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 4
107 Chương 107: 107: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 5
108 Chương 108: 108: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 6
109 Chương 109: 109: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 7
110 Chương 110: 110: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 8
111 Chương 111: 111: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 9
112 Chương 112: 112: Cao Trung 4 - Học Thần Bá Đạo Theo Đuổi Tôi
113 Chương 113: 113: Cao Trung 5 - Học Thần Bá Đạo Theo Đuổi Tôi
114 Chương 114: 114: Cao Trung 6 - Cậu Đẹp
115 Chương 115: 115: Cao Trung 7 - Chúng Ta Làm Lành Đi
116 Chương 116: 116: Toàn Văn Hoàn - Không Bao Giờ Bỏ Mặc Nhau
Chapter

Updated 116 Episodes

1
Chương 1: 1: Chín Năm Ba Tháng Năm Ngày Đã Lâu Không Gặp
2
Chương 2: 2: Ánh Mắt Ta Chạm Nhau Đáy Lòng Ta Rung Động
3
Chương 3: 3: Chị Là Ai
4
Chương 4: 4: Chúng Ta Từng Làm Chuyện Đó Chưa
5
Chương 5: 5: Chúng Ta Bên Nhau Nhiều Năm Như Vậy Đã Từng Phát Sinh Quan Hệ Chưa
6
Chương 6: 6: Hôn Một Cái
7
Chương 7: 7: Chị Có Thể Hôn Em Một Cái Được Không
8
Chương 8: 8: Phải Làm Gì Trong Trường Hợp Thiếu Dưỡng Khí Khi Hôn
9
Chương 9: 9: Hôn Lên
10
Chương 10: 10: Ở Chung
11
Chương 11: 11: Đầu Ngón Tay Còn Lưu Lại Độ Ấm Của Tiếu Cẩn
12
Chương 12: 12: Nụ Hôn Vị Dâu Tây
13
Chương 13: 13: Từ Từ Dán Cánh Môi Vào
14
Chương 14: 14: Bỗng Dưng Tim Đập Dữ Dội
15
Chương 15: 15: Về Nhà Với Tôi
16
Chương 16: 16: Giữ Chặt Tôi Đừng Để Bị Lạc
17
Chương 17: 17: Tấn Công Ngực
18
Chương 18: 18: Thở Gấp
19
Chương 19: 19: Ôm Lấy Cô Và Hôn
20
Chương 20: 20: Nụ Hôn Tinh Mịn Rơi Xuống
21
Chương 21: 21: Chúng Tôi Đang Ở Bên Nhau
22
Chương 22: 22: Tôi Không Còn Thích Em Nữa Tôi Yêu Em
23
Chương 23: 23: Người Em Thích
24
Chương 24: 24: Cậu Thật Sự Có Thể Mang Cậu Ấy Tới
25
Chương 25: 25: Chúng Tớ Đã Ở Bên Nhau Mười Năm
26
Chương 26: 26: Cô Có Phải Tôi Đã Gặp Cô Ở Đâu Rồi Không
27
Chương 27: 27: Tớ Muốn Chờ Em Ấy
28
Chương 28: 28: Không Khí Dường Như Bất Chợt Đổ Mưa Ẩm Ướt Dinh Dính
29
Chương 29: 29: Hoa Gương Trăng Nước Của Cô Khói Lửa Nhân Gian Của Cô
30
Chương 30: 30: Cao Trung 1 - Lần Đầu Tiên Gặp Nhau
31
Chương 31: 31: Lột Trần Từng Lớp Từng Lớp Một
32
Chương 32: 32: Tại Sao Em Lại Tới Nữa
33
Chương 33: 33: Có Loại Nào Thích Hợp Không
34
Chương 34: 34: Rốt Cuộc Làm Thế Nào Em Mới Có Thể Hoàn Toàn Từ Bỏ
35
Chương 35: 35: Nếu Như Chị Bằng Lòng Em Mãi Mãi Yêu Chị
36
Chương 36: 36: Chúng Ta Quay Lại Với Nhau Đi!
37
Chương 37: 37: Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm Chỉ Có Một Lần Trong Đời
38
Chương 38: 38: Đến Gần Chị Ấy Hơn
39
Chương 39: 39: Thích Cậu
40
Chương 40: 40: Tiếu Cẩn Chị Yêu Em
41
Chương 41: 41: Chị Thích Em Nhất
42
Chương 42: 42: Chỉ Cần Có Tình Yêu
43
Chương 43: 43: Yêu Lại Từ Đầu
44
Chương 44: 44: Vị Ngọt Của Tình Yêu
45
Chương 45: 45: Ngược Cẩu
46
Chương 46: 46: Cao Trung 2 - Tớ Biết Cậu Cậu Là Người Đứng Nhất Khối!
47
Chương 47: 47: Đôi Môi Đỏ Mọng Như Hoa Hồng Chậm Rãi Áp Vào
48
Chương 48: 48: Bàn Tay Tặng Hoa Hồng Bao Giờ Cũng Phảng Phất Hương Thơm
49
Chương 49: 49: Cao Trung 3 - Liếm Vào Lòng Bàn Tay
50
Chương 50: 50: Mở Cửa
51
Chương 51: 51: Chân Tướng
52
Chương 52: 52: Tớ Thích Cậu Còn Không Kịp
53
Chương 53: 53: Yêu Đương
54
Chương 54: 54: Trên Người Toàn Là Hơi Thở Của Cô Rất Mê Người
55
Chương 55: 55: Ướt
56
Chương 56: 56: Nhớ Chị
57
Chương 57: 57: Ngọt
58
Chương 58: 58: Chị Muốn Ăn Gì - Em
59
Chương 59: 59: Hồi Ức
60
Chương 60: 60: Em Muốn Kết Hôn Với Chị
61
Chương 61: 61: Bạn Gái Của Tôi
62
Chương 62: 62: Nụ Hôn Trúc Trắc Và Đơn Thuần
63
Chương 63: 63: Đôi Vợ Vợ Già
64
Chương 64: 64: Công Khai Vui Vẻ
65
Chương 65: 65: Đi Cùng Em
66
Chương 66: 66: Chị Có Thích Trẻ Con Không
67
Chương 67: 67: Tiếu Cẩn Xấu Hổ
68
Chương 68: 68: Không Có Ai Khác Chỉ Có Mình Em
69
Chương 69: 69: Tôi Có Bạn Gái Rồi
70
Chương 70: 70: Thời Hạn Thử Nghiệm Yêu Đương
71
Chương 71: 71: Thời Hạn Là Một Vạn Năm
72
Chương 72: 72: Nụ Hôn Mạnh Mẽ
73
Chương 73: 73: Hôn Người Ấy
74
Chương 74: 74: Yêu Tinh Làm Nũng
75
Chương 75: 75: Vợ À
76
Chương 76: 76: Em Muốn Làm Chị
77
Chương 77: 77: Chị Ở Lại Với Em Đi
78
Chương 78: 78: Mời Gọi
79
Chương 79: 79: Không Được Tỏ Ra Đáng Yêu
80
Chương 80: 80: Bạn Gái Của Cháu
81
Chương 81: 81: Được Người Khác Giao Phó Phải Cố Gắng Hết Sức
82
Chương 82: 82: Vợ Tôi Là Thiên Hạ Đệ Nhất
83
Chương 83: 83: Về Nhà Với Vợ
84
Chương 84: 84: Bác Sĩ Mau Cứu Con Gái Tôi!
85
Chương 85: 85: Chân Tướng Được Tiết Lộ Thượng
86
Chương 86: 86: Chân Tướng Được Tiết Lộ Hạ
87
Chương 87: 87: Không Thể Giải Thích Được Tại Sao Chị Yêu Em
88
Chương 88: 88: Chị Yêu Em
89
Chương 89: 89: Nổi Bật
90
Chương 90: 90: Chị Nhẹ Một Chút
91
Chương 91: 91: Bảo Bối
92
Chương 92: 92: Em Muốn
93
Chương 93: 93: Em Muốn Ăn
94
Chương 94: 94: Đứa Trẻ
95
Chương 95: 95: Muốn Sinh Con
96
Chương 96: 96: Tiếu Cẩn Nâng Mí Mắt Lên Bình Tĩnh Liếc Nhìn Cô Ấy
97
Chương 97: 97: Tớ Sẽ Canh Giữ Tro Cốt Của Cậu Ấy
98
Chương 98: 98: Không Thể Giải Thích Được Nhưng Trái Tim Lại Rung Động
99
Chương 99: 99: Yêu Là Không Bao Giờ Dừng Lại
100
Chương 100: 100: Để Chị Chăm Sóc Em Một Đời Một Kiếp
101
Chương 101: 101: Phiên Ngoại 1 - Tiếu Công
102
Chương 102: 102: Phiên Ngoại 2 - Có Bảo Bảo Rồi
103
Chương 103: 103: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 1
104
Chương 104: 104: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 2
105
Chương 105: 105: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 3
106
Chương 106: 106: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 4
107
Chương 107: 107: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 5
108
Chương 108: 108: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 6
109
Chương 109: 109: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 7
110
Chương 110: 110: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 8
111
Chương 111: 111: Tề Âm Ân Tiếu Lê - Tiểu Thiên Hậu 419 Hoàn Lương 9
112
Chương 112: 112: Cao Trung 4 - Học Thần Bá Đạo Theo Đuổi Tôi
113
Chương 113: 113: Cao Trung 5 - Học Thần Bá Đạo Theo Đuổi Tôi
114
Chương 114: 114: Cao Trung 6 - Cậu Đẹp
115
Chương 115: 115: Cao Trung 7 - Chúng Ta Làm Lành Đi
116
Chương 116: 116: Toàn Văn Hoàn - Không Bao Giờ Bỏ Mặc Nhau