Chương 59: 59: Không Còn Cách Nào

Trước sự dẫn dắt của Đặng Quan, ba người cùng nhau chạy lên.

Bởi vì biết thân thể quá khổ kia của nó sẽ rất khó trong việc xoay người nên ba người chia nhau ra tìm cơ hội chém vào cổ nó.
Vũ khí bình thường chắc chắn không thể làm gì lớp lông dày cộm kia, nhưng không có nghĩa nó là vũ khí vô dụng.
Ba người cho dù bị gia tộc bỏ rơi nhưng bọn họ dù sao cũng vào được ngôi trường danh giá như trường Quân đội Đế Đô này thì gia tộc làm sao có thể ngồi yên, bọn họ cho dù không thích cũng phải chuẩn bị những thứ tốt nhất cho bọn họ.
Những thứ vũ khí bọn họ cầm trên tay đều được làm bằng khoáng thạch cứng rắn nhất của hành tinh quặng Asan vì vậy độ chịu đựng của nó cũng cao hơn những vũ khí khác rất nhiều, nếu bọn họ vô tình chém phải lớp lông của nó thì chắc chắn không sao nhưng nếu đọ với móng vuốt cùng hàm răng dài ngoằn kia thì chắc chắn vũ khí sẽ gãy.
Đây là một lần đặt cược về sinh mạng của bọn họ.

Phế vật thì thế nào chỉ cần có đùi ôm bọn họ liều mạng.
Con đường phía trước của bọn họ đều là con đường chết chỉ có người bên kia mới là lối sống duy nhất, nếu muốn chạy đến thì thứ bọn họ phải có chính là lợi ích đối với người khác.

Bọn họ có thể vô dụng trong mắt người khác nhưng trong mắt Nguyễn Hàn Minh bọn họ phải hữu dụng.
Bởi vì biết nên bọn họ không còn cơ hội quay đầu nữa rồi.
Đối mặt với sự cuồng loạn của quái thú Dương Lệ Tú không khỏi rưng rưng nước mắt, cô ấy từ trước đến nay đều cực kỳ sợ những con quái vật to lớn như thế này.

Thân hình quá khổ khiến sự vận động của cô ấy trở nên khó khăn hơn rất nhiều, cơ giáp cũng không còn chứa được bản thân điều này khiến cô ta tuyệt vọng.
"Grừ..." Quái thú nhìn về phía cô ấy rồi hung hãng nhào qua, móng vuốt nó giơ lên.
Tuy lần này chỉ có một người nhưng đối với nó một người cũng là thức ăn đủ để nó trải qua cơn đói ngày hôm nay.

Còn hai món ăn kia từ từ nó bắt đi làm lương thực dự trữ cũng không phải không được.
Dương Lệ Tú hai mắt đỏ bừng nhìn móng vuốt sắc nhọn của nó giơ lên cao, lớp đệm chân mềm mại của nó hiện rõ ra trước mắt cô ấy.

Dù sợ hãi, dù hai chân run rẩy nhưng cô ấy biết mình cần phải khiến con quái thú trước mặt này bị thương, như vậy mới tạo được cơ hội cho Đặng Quan cùng Hoàng Hào nhắm đến cái cổ ít lông kia của nó.
Cô ấy cắng môi, bàn tay cầm vũ khí khẽ siết chặt lại, cô ấy nhớ được Nguyễn Hàn Minh đã nói xung quanh cô ấy có một tấm chắn do chính cậu tạo ra, nó có thể cứu tính mạng của cô ấy.

Nhưng cô ấy hoàn toàn không biết lời nói ấy là thật hay là giả bởi vì chưa từng thực sự nhìn thấy sức mạnh của cậu nên chẳng ai chắc chắn rằng cậu có sức mạnh như vậy.

Không phải Support nào cũng làm được phòng vệ trong diện rộng nói chi là từng người thưa thớt.
Tuy bất an, không chắc chắn nhưng Dương Lệ Tú không thể làm gì khác ngoài việc tin tưởng cậu đã tạo ra một tấm chắn có thể cứu lấy tính mạng của cô ấy khi cô ấy làm việc liều lĩnh như thế này.
Đúng vậy Dương Lệ Tú đang có một suy nghĩ điên rồ, cô ấy nhìn chằm chằm lớp đệm chân mềm mại của quái thú đang lộ ra trước mắt cô ấy bởi sự to lớn của nó mà quyết định đứng im chờ móng vuốt sắc bén kia của nó hạ xuống.
Nếu như bình thường cô ấy ra quyết định này thì chắc chắn cô ấy sẽ chết, nhẹ nhất thì có thể bị thương nặng nhưng nếu thật sự cô ấy có một con ác chủ bài là một sự bảo hộ kiên cố thì không những cô ấy không bị thương mà ngược lại cô ấy có thể dùng thanh đao trong tay khiến lớp đệm chân của con quái thú bị thương nặng.
Đặng Quan cùng Hoàng Hào liếc nhìn Dương Lệ Tú liền biết cô ấy muốn làm gì, cả hai đều khiếp sợ nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại.

Đúng vậy tình cảnh hiện tại của bọn họ chỉ có thể làm như vậy, không thể nghi ngờ, không được chừng chờ, bọn họ phải tinh tưởng vào đồng đội mình, vào người đã nói bảo hộ bọn họ nếu như bọn họ sắp chết, hơn hết bọn họ phải tin tưởng vào chính bản thân mình.
Hai người nhìn nhau trong ánh mắt lóe lên một sự kiên định, bọn họ ngừng lại không tiếp tục chạy vòng quanh nữa mà đồng loạt chạy đến phía sau của con quái thú một khoảng cách không quá xa, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của nó chuẩn bị thời cơ.
Dương Lệ Tú nhìn thấy hai người hiểu được ý mình liền không khỏi vững vàng hơn, cô ấy biết quyết định này rất mạo hiểm nhưng chắc chắn nó sẽ thành công, lực đánh của quái thú chắc chắn không nhẹ thứ cô ấy cần làm chính là phải canh chuẩn thời gian khi móng vuốt đánh xuống liền đưa mũi nhọn của thanh đao ngay dưới lớp đệm chân của nó, như vậy khi lực đánh của nó quá mạnh thì thanh đao sẽ tự động xuyên qua lớp đệm chân khiến nó bị thương không nhẹ.

Nhưng cái khó khăn nhất ở đây chính là sự sợ hãi trong lòng cô ấy, nhìn thứ hung ác cùng sắc bén kia đến ngây trước mặt một cô gái như cô ấy có thể không hoảng sợ sao, có thể không bị phân tâm sao, có thể không cứng đờ cả người sao.

Chỉ cần sơ sót một chút thì sẽ không còn cơ hội lần thứ hai.
Cái tấm chắn hư hư thực thực kia có thật sự cứu mạng cô ấy hay không, vì vậy cơ hội của bọn họ chỉ có một lần mà thôi.
Quái thú hoàn toàn không biết suy nghĩ của những con mồi xung quanh nó, sai khi nó giơ chân lên hai mắt nó đầy lạnh lùng mà nhìn con mồi run rẩy trước mặt.

Không một chút chừng chờ nó liền trừng to mắt rồi đập chân xuống cùng với tiếng kêu ghì rầm trong miệng nó..

Chapter
1 Chương 1: 1: Thời Đại Tinh Tế
2 Chương 2: 2: Trung Tâm
3 Chương 3: 3: Lần Đầu Gặp Gỡ
4 Chương 4: 4: Ôm
5 Chương 5: 5: Vây Xem
6 Chương 6: 6: Kiểm Tra
7 Chương 7: 7: Phi Thuyền
8 Chương 8: 8: Phi Hành Khí Quân Dụng
9 Chương 9: 9: Tướng Quân Trẻ Con
10 Chương 10: 10: Phạm Gia
11 Chương 11: 11: Em Ấy Thích Tôi
12 Chương 12: 12: Đính Hôn
13 Chương 13: 13: Gây Sự
14 Chương 14: 14: Sỉ Nhục
15 Chương 15: 15: Nhận Ra
16 Chương 16: 16: Lỗi Sai
17 Chương 17: 17: Thách Đấu
18 Chương 18: 18: Cậu Quá Yếu
19 Chương 19: 19: Tôi Bảo Vệ Em
20 Chương 20: 20: Nấu Ăn
21 Chương 21: 21: Thuốc Cấm
22 Chương 22: 22: Thể Lực Yếu Ớt
23 Chương 23: 23: Tiền Của Anh Là Của Tôi
24 Chương 24: 24: Vạch Mặt
25 Chương 25: 25: Nhập Học
26 Chương 26: 26: Ký Túc Xá
27 Chương 27: 27: Ký Túc Xá 2
28 Chương 28: 28: Bạn Cùng Phòng
29 Chương 29: 29: Tự Tố Cáo Mình
30 Chương 30: 30: Xin Lỗi
31 Chương 31: 31: Chỉ Dẫn
32 Chương 32: 32: Thuốc Cấm Varo
33 Chương 33: 33: Bàn Bạc
34 Chương 34: 34: Không Muốn Rời Giường
35 Chương 35: 35: Dịu Dàng
36 Chương 36: 36: Người Nhà Ăn Ý
37 Chương 37: 37: Đỗ Phàm Nhân
38 Chương 38: 38: Tôi Nhớ Em
39 Chương 39: 39: Vận Đào Hoa
40 Chương 40: 40: Hấp Thu Tinh Thần Lực
41 Chương 41: 41: Đinh Khâm
42 Chương 42: 42: Bạo Nộ
43 Chương 43: 43: Hỏi Bạn Đời Của Tôi
44 Chương 44: 44: Phun Máu
45 Chương 45: 45: Tôi Chờ Em
46 Chương 46: 46: Tâm Sự
47 Chương 47: 47: Kiểm Tra
48 Chương 48: 48: Tổ Đội
49 Chương 49: 49: Mong Ước Về Tương Lai
50 Chương 50: 50: Hậu Quả Có Tôi
51 Chương 51: 51: Nhảy Dù
52 Chương 52: 52: Mật Ong
53 Chương 53: 53: Thịt Taida
54 Chương 54: 54: Chia Sẻ Thịt
55 Chương 55: 55: Nghỉ Ngơi
56 Chương 56: 56: Không Hoàn Hảo
57 Chương 57: 57: Khu Vực Nguy Hiểm
58 Chương 58: 58: Dò Xét Lẫn Nhau
59 Chương 59: 59: Không Còn Cách Nào
60 Chương 60: 60: Thích Thú
61 Chương 61: 61: Thành Công
62 Chương 62: 62: Giao Dịch
63 Chương 63: 63: Rực Sáng
64 Chương 64: 64: Tiếng Chuông
65 Chương 65: 65: Lo Lắng
66 Chương 66: 66: Thịt Gấu
67 Chương 67: 67: Buồn Bực
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: 1: Thời Đại Tinh Tế
2
Chương 2: 2: Trung Tâm
3
Chương 3: 3: Lần Đầu Gặp Gỡ
4
Chương 4: 4: Ôm
5
Chương 5: 5: Vây Xem
6
Chương 6: 6: Kiểm Tra
7
Chương 7: 7: Phi Thuyền
8
Chương 8: 8: Phi Hành Khí Quân Dụng
9
Chương 9: 9: Tướng Quân Trẻ Con
10
Chương 10: 10: Phạm Gia
11
Chương 11: 11: Em Ấy Thích Tôi
12
Chương 12: 12: Đính Hôn
13
Chương 13: 13: Gây Sự
14
Chương 14: 14: Sỉ Nhục
15
Chương 15: 15: Nhận Ra
16
Chương 16: 16: Lỗi Sai
17
Chương 17: 17: Thách Đấu
18
Chương 18: 18: Cậu Quá Yếu
19
Chương 19: 19: Tôi Bảo Vệ Em
20
Chương 20: 20: Nấu Ăn
21
Chương 21: 21: Thuốc Cấm
22
Chương 22: 22: Thể Lực Yếu Ớt
23
Chương 23: 23: Tiền Của Anh Là Của Tôi
24
Chương 24: 24: Vạch Mặt
25
Chương 25: 25: Nhập Học
26
Chương 26: 26: Ký Túc Xá
27
Chương 27: 27: Ký Túc Xá 2
28
Chương 28: 28: Bạn Cùng Phòng
29
Chương 29: 29: Tự Tố Cáo Mình
30
Chương 30: 30: Xin Lỗi
31
Chương 31: 31: Chỉ Dẫn
32
Chương 32: 32: Thuốc Cấm Varo
33
Chương 33: 33: Bàn Bạc
34
Chương 34: 34: Không Muốn Rời Giường
35
Chương 35: 35: Dịu Dàng
36
Chương 36: 36: Người Nhà Ăn Ý
37
Chương 37: 37: Đỗ Phàm Nhân
38
Chương 38: 38: Tôi Nhớ Em
39
Chương 39: 39: Vận Đào Hoa
40
Chương 40: 40: Hấp Thu Tinh Thần Lực
41
Chương 41: 41: Đinh Khâm
42
Chương 42: 42: Bạo Nộ
43
Chương 43: 43: Hỏi Bạn Đời Của Tôi
44
Chương 44: 44: Phun Máu
45
Chương 45: 45: Tôi Chờ Em
46
Chương 46: 46: Tâm Sự
47
Chương 47: 47: Kiểm Tra
48
Chương 48: 48: Tổ Đội
49
Chương 49: 49: Mong Ước Về Tương Lai
50
Chương 50: 50: Hậu Quả Có Tôi
51
Chương 51: 51: Nhảy Dù
52
Chương 52: 52: Mật Ong
53
Chương 53: 53: Thịt Taida
54
Chương 54: 54: Chia Sẻ Thịt
55
Chương 55: 55: Nghỉ Ngơi
56
Chương 56: 56: Không Hoàn Hảo
57
Chương 57: 57: Khu Vực Nguy Hiểm
58
Chương 58: 58: Dò Xét Lẫn Nhau
59
Chương 59: 59: Không Còn Cách Nào
60
Chương 60: 60: Thích Thú
61
Chương 61: 61: Thành Công
62
Chương 62: 62: Giao Dịch
63
Chương 63: 63: Rực Sáng
64
Chương 64: 64: Tiếng Chuông
65
Chương 65: 65: Lo Lắng
66
Chương 66: 66: Thịt Gấu
67
Chương 67: 67: Buồn Bực