Chương 12: Tặng tinh hạch

Có thật là bắt vua không? Mộc Bác bất đắc dĩ cười cười, tiểu Dịch thật đúng là có năng lực gây sức ép.

Thấy nhóm thây ma tốp năm tốp ba đi mất Dạ Húc mới nhẹ nhàng thở ra. Nhìn nữ thây ma bị Mộc Bác khống chế, khi phiêu về phía Thương Triệt ánh mắt càng lộ ra quỷ dị.

Thấy tổ năm người một lần nữa giống như sống lại. Dạ Húc nhịn không được trong lòng phun tào. Trời ạ! Các cậu vẻ mặt cảm động cộng thêm biểu tình tim đập nhanh là như thế nào vậy a? Tôi nói cho các cậu biết, nguy hiểm chân chính không phải nữ thây ma bị khống chế kia mà là một thân áo dài màu trắng tương tự y tá — Mộc Dịch tiểu thiếu gia ấy! 

Từ từ, áo dài trắng?

Dạ Húc cuối cùng cũng biết khác chỗ nào. “Các cậu đi thay quần áo?” Cho nên lúc thây ma vây đánh bọn họ mới có thể tứ cố vô thân?

Mộc Bác cũng nghĩ tới điểm này, ho nhẹ một tiếng. “Tiểu…không quen áo khoác.”

Dạ Húc chỉ có thể trợn mắt, im lặng hỏi ông trời. Đệ khống gì gì đó, thật tình xin được quỳ lạy.

Bất quá, quen bị ngược, Dạ Húc rất nhanh liền vứt bỏ tạp niệm, tò mò nhìn nữ thây ma, một lúc lâu sau mới trừng lớn mắt. “Ông trời của tôi, là thây ma đỉnh phong cấp 2!”

Người thường rất khó phân biệt thây ma, nhưng giữa dị năng giả và thây ma cùng cấp đều có thể nhìn ra cấp bậc đối phương. Loại lý luận không khoa học này tạm thời gọi tên là cảm ứng khí tràng đi. Đương nhiên, Thương thiếu của chúng ta là một trường hợp đặc biệt.

Dạ Húc vừa dứt lời, tổ năm người theo phản xạ cách xa nữ thây ma một chút. Tuy hành động này hơi mất mặt, nhưng thây ma đỉnh phong cấp 2 cũng cho bọn họ áp lực thật lớn có được không a.

Đồng thời lại khâm phục nhìn Mộc Bác, thây ma đỉnh phong cấp 2 cũng có thể bắt, Mộc thiếu tướng rốt cuộc đã đến cấp mấy?

Đương nhiên cũng có người hoài nghi nhân vật thần bí ăn mặc kín mít bên cạnh Mộc thiếu tướng. Nhưng từ đầu tới cuối đều không thấy rõ gương mặt người ta nên không ai dám đi trêu chọc.

Duy nhất có thể xác định chính là, mặc kệ nữ thây ma là do ai bắt, thế lực Mộc gia bên này mạnh hơn Thẩm gia nhiều.

Tại mạt thế, thực lực cường đại thật sự mới có thể đạt được lòng người.

Chỉ khi đi theo người thực lực có cường đại, lúc đối mặt với thây ma mới tận hết được khả năng sống sót.

Nghĩ đến vấn đề trong căn cứ, mọi người mắt lóe lóe.

Nhiều mỹ vị trước mặt như vậy đã không thể ăn lại còn bị khống chế. Mặc dù đã bị Thương Triệt áp bách, nữ thây ma cũng nhịn không được muốn phản kháng, hướng tổ năm người gầm gừ một trận, nó rốt cuộc nhìn ra, yếu nhất chính là năm người trước mắt này.  monganhlau.wordpress.com

Tổ năm người bị nó làm cho hoảng sợ, nhanh chóng sử dụng dị năng phòng ngự. Thương Triệt đằng sau hừ lạnh trong lòng một tiếng, vươn tay vỗ lên vai nữ thây ma. Nếu không phải phát ra âm thanh sẽ làm anh trai khó xử, Thương Triệt mới không thèm chạm vào thứ vừa xấu vừa khó coi này đâu, cũng may cậu có mang bao tay. (Dung: em hiện tại cũng giống nó mà làm giá cái gì)

Thương Triệt nghĩ thầm trong lòng.

Nữ thây ma quả nhiên không dám nhúc nhích, bộ dáng tiểu tức phụ kia khiến trên đầu mọi người bay qua một đám mây đen. Đây là thây ma, là thây ma a, ông trời của ta, mi chỉ cần không làm bộ dạng ghê tởm đe dọa người là được rồi, cần gì tràn ngập cảm xúc hóa như vậy?

Người chịu đã kích nhiều nhất vẫn là Dạ Húc. Quả nhiên, em trai tiểu Dịch mới là Boss!

Nhìn tổ năm người đôi mắt sáng ngời, Mộc Bác vứt cho Dạ Húc một ánh mắt ra hiệu, Dạ Húc hiểu rõ dẫn tổ năm người đi trước.

Tổ năm người cũng không nói gì, chỉ có người thông minh mới có thể sống lâu, bọn họ không có can đảm cũng không có ý tưởng đi đối nghịch với Mộc Bác.

Thấy mọi người đều đi rồi Mộc Bác mới nhịn không được cười ra tiếng. “Tiểu Dịch em…aii!” Tiếng ai này, bao hàm bao nhiêu sủng nịch, bao nhiêu bất đắc dĩ chính Mộc Bác cũng không biết.

Cũng không biết mình làm sai cái gì, Thương Triệt có chút bất mãn, nghe ý tứ anh trai, vẫn là mình làm sai?

Lòng tốt không được thừa nhận, tâm tình Thương thiếu thế nào cũng vui không nổi. Không có chỗ phát tiết, cậu đành phát tiết một bụng bất mãn lên đầu nữ thây ma. Đều tại thứ xấu xí này mới làm anh trai bất mãn với cậu.

Bị năng lượng màu vàng uy hiếp, nữ thây ma hét ầm lên, nó cũng đã cố gắng ngoan ngoãn sao ‘đồng loại’ này vẫn không vừa lòng? Thật là khó hầu hạ mà! Đầu năm nay, sao làm thây ma cũng khó?! (Dung: *ta cười ngất* :-]]]*cười chết ta*) (người khó đỡ ko nói đến thây ma cũng khó đỡ)

Thấy tiểu Dịch lăn qua lăn lại nữ thây ma chơi, Mộc Bác ngoài một đầu hắc tuyến ra còn có cả giác bất mãn khó hiểu. Mặc dù là thây ma nhưng đó vẫn là nữ được không? Tiểu Dịch cũng không nên không kiêng kị như thế. (anh ghen vs cả thây ma)

“Tiểu Dịch.” Ngăn cản động tác tiếp theo của Thương Triệt. “Đã không còn sớm, chúng ta nhanh đi thôi.”

Thương Triệt gật đầu, tay chỉ vào nữ thây ma, bàn tay khẽ đảo, nữ thây ma một giây trước vẫn còn làm đủ mọi kiểu nhăn nhó đáng thương, một giây sau đầu đã bị chọc thủng một lỗ, lộ ra tinh hạch đỏ rực như máu, dưới ánh mặt trời phát ra hồng quang.

Cũng không ngờ Thương Triệt sẽ lại làm thế Mộc Bác sửng sốt một chút, đợi thanh âm thây ma ngã xuống đất vang lên, Mộc Bác mới lấy lại tinh thần.

Thương Triệt cười tủm tỉm nhìn Mộc Bác, chờ anh trai nhà mình móc tinh hạch nhìn rất ngon kia ra.

Mộc Bác thở dài, nhận mệnh xoay người đi làm công việc vì nhân dân lao động.

Tinh hạch sau khi rửa sạch sẽ càng trở nên xinh đẹp mê người, ngay cả Mộc Bác cũng nhịn không được tán thưởng một tiếng. Thương Triệt cười tủm tỉm thưởng thức tinh hạch màu đỏ trong tay, đột nhiên mắt mỉm cười đưa cho Mộc Bác, hành động không khác gì hiến vật quý.

Mộc Bác sửng sốt, trong lòng ấm áp nhưng vẫn từ chối. “Tiểu Dịch, em ăn cái này sẽ không đói bụng, anh không cần.” Dùng tinh hạch nuôi em trai, so với chuyện khác tốt hơn nhiều.

Thương Triệt lắc đầu, khăng khăng đưa tinh hạch cho anh trai, đồng thời viết lên tay Mộc Bác mấy chữ — ‘anh nâng cấp’.  monganhlau.wordpress.com

Thây ma bây giờ năng lực càng ngày càng cao, nếu sau này không có cậu bên cạnh, anh trai bị khi dễ thì biết làm thế nào?

Thương Triệt cảm thấy, nhiệm vụ quan trọng của cậu hiện giờ chính là đi tìm thật nhiều tinh hạch để anh trai nâng cao năng lực.

Có mục tiêu và động lực, tâm tình Thương thiếu cũng tốt lên, trong mắt cũng toàn là ý cười.

Được cưỡng ép tặng một khối tinh hạch, tâm tình Mộc thiếu tướng cũng vô cùng tốt. Nâng cao năng lực là thứ hai, trong lòng hắn tiểu Dịch mới là thứ nhất.

Đương nhiên, hiện giờ thây ma năng lực cường đại như vậy, hắn phải hảo hảo cố gắng một phen, còn có A Húc, nếu hôm nay bọn họ đối đầu nữ thây ma này rất có thể sẽ mất mạng dưới móng vuốt của nó.

Nhớ tới việc này, Mộc Bác trong lòng chợt lạnh, âm thầm quyết định, nhất định trong thời gian ngắn phải nâng cao năng lực.

Hai người đang từ từ đi ra ngoài, Thương Triệt đột nhiên ‘vèo’ một cái xuất hiện trước mặt Mộc Bác, hướng không trung thét dài một tiếng, thanh âm này rất chói tai, hôm nay Mộc Bác đã nghe mấy lần.

Hành động của Thương Triệt khiến Mộc Bác cảnh giác vài phần, ngưng thần đề phòng lại không phát hiện có gì khác thường, nhưng trong lòng có cảm giác nao nao.

Thương Triệt không giải thích gì, cũng không nhúc nhích, tinh thần lực liên tục tản ra bốn phía. Ở đây có người, cậu biết, nhưng lại không rõ đối phương dùng phương thức gì ẩn thân đi. Bất quá, Thương Triệt có thể rõ ràng, đối phương nhất định trốn khá xa, bằng không sẽ không tránh khỏi tra xét của cậu.

‘Chủ nhân, vật không rõ đã đi xa’. Thanh âm Không Không trong đầu vang lên, Thương Triệt gật đầu, hủy bỏ phòng hộ.

Mộc Bác cũng thả lỏng cảnh giác, hắn tin tưởng trực giác bản thân, vừa rồi xung quanh bọn họ quả thật có cái gì đó.

“Tiểu Dịch, chúng ta nên về căn cứ trước đi.” Nghĩ tới cảm giác quỷ dị vừa rồi, Mộc Bác lên tiếng. Vẫn là đưa em trai an toàn về căn cứ sớm thì hắn mới có thể yên tâm.

Thương Triệt gật đầu, như có điều suy nghĩ nhìn thoáng qua phía sau, sau đó theo anh trai rời đi.

Đợi hai người đi thật lâu, một thân ảnh nho nhỏ xuất hiện, nó mặc một bộ tây trang sạch sẽ, giày da sáng bóng, trên đầu còn đội một cái mũ phớt. Nhìn từ phía sau đúng là một đứa bé đáng yêu, nhưng khi đứa bé quay lại, cư nhiên là một gương mặt xinh xắn màu xanh trắng. (*tung bông tung hoa* mừng vợ anh Húc xuất hiện) (Dung: vợ Húc cũng là zombie)

Tiểu thây ma đứng trên đất ngửi hai giây, sau đó đuổi theo phương hướng nhóm người Mộc Bác.

Thời điểm nhóm người Mộc Bác về đến căn cứ sắc trời đã không còn sớm, trải qua cảnh cáo Dạ Húc, tổ năm người cũng không có truyền chuyện Thương Triệt ra ngoài. Tuy người trong căn cứ có hơi tò mò người Mộc thiếu tướng dẫn theo nhưng không ai nghi ngờ gì khác.

Mộc Bác trở lại phòng, Dạ Húc quả nhiên chờ bên trong.

Khi nhìn thấy Thương Triệt đóng vai nhu thuận sau lưng Mộc Bác, Dạ Húc nhịn không được run rẩy khóe mắt. Thương Triệt một bộ bảo bảo ngoan trước mắt, tuyệt đối có thể trong chớp mắt giải quyết hắn và bạn thân.

Quả nhiên, thây ma lợi hại nhất chính là thây ma nuôi nhà. (Dung: cái định lí gì thế này)

“Khè!” Thấy Dạ Húc nhìn mình chằm chằm, Thương Triệt bất mãn thử nhe răng nhếch miệng.

Dạ Húc mắt trợn trắng, cậu đang so răng trắng đấy à!

Trải qua mấy lần ở chung, Dạ Húc không thể không thừa nhận bạn thân lợi hại. Thây ma cũng có thể nuôi, đã vậy còn nuôi đến thật nghe lời.

Bây giờ, hắn trên cơ bản không lo lắng tiểu Dịch đột nhiên cho hắn hai móng vuốt như trước, bởi vậy, với sự cố ý hù dọa của Thương Triệt, Dạ Húc cũng có thể thần kinh thô không thèm để ý.

Thấy mình uy hiếp không thành công, Thương Triệt trong lòng hơi bất mãn. Đây là mình không còn uy tín sao?

Đang định hảo hảo hù dọa hắn một phen Mộc Bác lại đi ra, kéo Thương Triệt đến phòng tắm. “Mệt cả một ngày, tiểu Dịch tắm rửa rồi nghỉ ngơi, được không?”

Nghe Mộc Bác nói, Thương Triệt cũng thấy người mình rất bẩn. Nghe lời gật đầu, thuận tay cầm lấy quần áo Mộc Bác chuẩn bị sẵn, vào phòng tắm, đóng cửa.

Dạ Húc nhìn mà líu lưỡi, càng phục bạn thân sát đất. “A Bác thật lợi hại, cậu xem như đệ nhất thuần dưỡng.” Thuần dưỡng hổ với sư tử tính cái gì, thuần dưỡng thây ma mới là trâu bò!

Tư duy nhảy nhót này của bạn thân Mộc Bác luôn không theo kịp. Rót cho mình ly nước, Mộc Bác thản nhiên hỏi. “Bây giờ không sợ?”

Dạ Húc xem thường nhìn trời. “Đó là tôi vì có thể chịu được hai anh em kỳ lạ nhà các cậu, bị các cậu đả kích tinh thần cực kỳ tàn ác như vậy mà tôi còn có thể khỏe mạnh sống tới ngày hôm nay, không thể không cảm thán mạng tôi lớn.”  monganhlau.wordpress.com

Thấy Dạ Húc mở miệng là mấy lời loạn thất bát tao, Mộc Bác quyết định không để ý tới hắn nữa. Còn có thể nói nhảm chứng minh đầu óc vẫn bình thường. (Dung: định lí kì dị 2, pó tay với tư duy của mấy anh)

Vì thế, Mộc thiếu tướng ngài thật sự không biết những lời này của ngài có vấn đề sao?

Chapter
1 Chương 1: Trọng sinh
2 Chương 2: Đút ăn
3 Chương 3: Không không
4 Chương 4: Thây ma
5 Chương 5: Tắm rửa
6 Chương 6: Ở chung
7 Chương 7: Tinh hạch
8 Chương 8
9 Chương 9: Nhiệm vụ
10 Chương 10: Thu hoạch
11 Chương 11: Khí phách?
12 Chương 12: Tặng tinh hạch
13 Chương 13: Nghiên cứu
14 Chương 14: Tiểu thây ma
15 Chương 15: Nguyên nhân
16 Chương 16: Thân phận
17 Chương 17: Về nhà
18 Chương 18: Gặp mặt
19 Chương 19: Đối địch
20 Chương 20: Sóng thây ma
21 Chương 21: He3
22 Chương 22: Thây ma vương?
23 Chương 23: Khác thường
24 Chương 24: Vô đề
25 Chương 25: Thu thập
26 Chương 26: Gặp lại tiểu thây ma
27 Chương 27: Cứu giúp
28 Chương 28: Thư linh linh
29 Chương 29: Không đề
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37: Anh, em sẽ không ghét bỏ anh!
38 Chương 38: Nói chuyện
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41: Dạ húc hoài nghi
42 Chương 42
43 Chương 43: Thành phố h
44 Chương 44: Ghen
45 Chương 45: Mộng
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48: Sự thật phơi bày (1)
49 Chương 49: Sự thật phơi bày (2)
50 Chương 50: Cuộc chiến chân chính
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58: Lần đầu giao chiến
59 Chương 59: Bại lộ
60 Chương 60: Thân phận
61 Chương 61: Lên đường
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66: Anh thích ai?
67 Chương 67: Cầu bao dưỡng
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71: Anh làm hư dạ húc!
72 Chương 72: Trước khi cuộc chiến bắt đầu
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83: Phiên ngoại: cuộc sống hạnh phúc
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Trọng sinh
2
Chương 2: Đút ăn
3
Chương 3: Không không
4
Chương 4: Thây ma
5
Chương 5: Tắm rửa
6
Chương 6: Ở chung
7
Chương 7: Tinh hạch
8
Chương 8
9
Chương 9: Nhiệm vụ
10
Chương 10: Thu hoạch
11
Chương 11: Khí phách?
12
Chương 12: Tặng tinh hạch
13
Chương 13: Nghiên cứu
14
Chương 14: Tiểu thây ma
15
Chương 15: Nguyên nhân
16
Chương 16: Thân phận
17
Chương 17: Về nhà
18
Chương 18: Gặp mặt
19
Chương 19: Đối địch
20
Chương 20: Sóng thây ma
21
Chương 21: He3
22
Chương 22: Thây ma vương?
23
Chương 23: Khác thường
24
Chương 24: Vô đề
25
Chương 25: Thu thập
26
Chương 26: Gặp lại tiểu thây ma
27
Chương 27: Cứu giúp
28
Chương 28: Thư linh linh
29
Chương 29: Không đề
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37: Anh, em sẽ không ghét bỏ anh!
38
Chương 38: Nói chuyện
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41: Dạ húc hoài nghi
42
Chương 42
43
Chương 43: Thành phố h
44
Chương 44: Ghen
45
Chương 45: Mộng
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48: Sự thật phơi bày (1)
49
Chương 49: Sự thật phơi bày (2)
50
Chương 50: Cuộc chiến chân chính
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58: Lần đầu giao chiến
59
Chương 59: Bại lộ
60
Chương 60: Thân phận
61
Chương 61: Lên đường
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66: Anh thích ai?
67
Chương 67: Cầu bao dưỡng
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71: Anh làm hư dạ húc!
72
Chương 72: Trước khi cuộc chiến bắt đầu
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83: Phiên ngoại: cuộc sống hạnh phúc